Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 40: Cô gái vô lương tâm (36)
Editor: Tieen
[Ký chủ, đây là nhiệm vụ đầu tiên của cô, không biết làm sao để hoàn thành cũng bình thường, cô có thể hỏi bổn hệ thống, ta sẽ không keo kiệt mà cho cô lời khuyên.]
Giống như nhiệm vụ của thế giới này, nam nữ chính là Phác Tiêu cùng Bạch Mạn Tinh, ký chủ có thể công lược nam chính, làm cho nam chính yêu cô, như vậy nam nữ chính sẽ không thể đến được với nhau, ký chủ liền hoàn thành nhiệm vụ.
Thật là một phương pháp nhanh chóng.]
Cửu Thiên Tuế luyên thuyên nói một đống vấn đề, cho Tô Mộc lời khuyên.
"Ta phản đối phương pháp này, thứ nhất ta không có cảm giác với nam chính, thứ hai nếu nhiệm vụ yêu cầu công lược nam chính, ta muốn thêm tiền. Công lược nam chính cần hao phí tinh thần và trí não, chút tiền ấy không đồng giá để trao đổi."
Tô Mộc mở miệng phun ra một đống lý do, Cửu Thiên Tuế không nói nên lời.
Mẹ nó, nó là một hệ thống bị ký chủ có đầu óc khi dễ!
Khóc vì tức giận.
Cửu Thiên Tuế tạm dừng một lúc, tìm logic của mình về: [Ký chủ, thế giới nhiệm vụ đương nhiên phải hoàn thành nhiệm vụ, ta chỉ đưa ra kiến nghị, so với tình hình hiện tại của ký chủ còn tốt hơn, nếu dựa theo cách của ký chủ, đừng nói gì đến đồng giá trao đổi, đến lúc đó có khi còn phải mất tiền vì không hoàn thành nhiệm vụ a.]
"Cách của ta càng ngắn gọn hơn." Tô Mộc kiên trì với nguyên tắc của mình.
[ Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ: 0. Số liệu hiện ra rõ ràng như vậy, ký chủ nghĩ sao? Số liệu này đã chứng minh phương pháp của ký chủ không hiệu quả.] Cửu Thiên Tuế cực lực biện giải.
"Số liệu, đôi khi cũng sẽ gạt người."
Cửu Thiên Tuế: .....
Mệt mỏi quá a, cùng ký chú nói chuyện như vậy, nó cảm giác như sắp được thăng cấp lên trời.
Một người một hệ thống đối thoại cũng không giải quyết được gì.
Đến trường học, Tô Mộc ra khỏi bãi đỗ xe thì đụng phải Hàn Chí.
Sắc mặt Hàn Chí không tốt lắm, đi đến chỗ Tô Mộc, cùng đi bên cạnh cô.
"Cha tôi nhờ tôi báo cho cậu, đã liên tiếp hai lần hành động đều bị phát hiện, phía trên đối với Hàn gia đã có ý kiến, gần đây có một dự án lớn thất bại, ngược lại đã đến tay Phác thị bên kia."
"Tạm thời bất luận chuyện gì cũng không cần hành động." Tô Mộc đáp lại, đưa tay vào trong túi lấy ra một cái USB.
"Giao thứ này cho Hàn tổng."
"Đây là cái gì?" Hàn Chí nghi hoặc.
"Sản phẩm mới và phương án hợp tác, còn có một số vật tặng kèm."
"Được, tôi sẽ giao cho cha." Đem USB thu lại, Hàn Chí xoay người rời khỏi, đột nhiên nhớ tới cái gì, quay đầu lại.
"Đúng rồi, vài ngày trước mấy anh em của tôi làm chuyện ngu xuẩn, không cần để ý." Còn có lần đó hắn làm chuyện ngu xuẩn.
Một câu cuối cùng hắn chỉ bổ sung ở trong lòng.
"Chuyện gì?" Tô Mộc nghi hoặc dò hỏi.
Hàn Chí sửng sốt, cười khan nói: "Không có việc gì."
Nhìn bóng dáng soái khí của Tô Mộc, hắn cười nhẹ nhõm một hơi.
Cô là như thế, tựa hồ không quan tâm bất cứ chuyện gì.
Lúc trước Hàn gia cũng bởi vì Khoa học kỹ thuật hot bạo mà muốn hợp tác, đương nhiên ông chủ của Khoa học kỹ thuật là cô, hắn còn nghĩ rằng việc hợp tác này sẽ không thành.
Không nghĩ tới sau khi cô xem qua hợp đồng, lại đồng ý cùng Hàn thị hợp tác, hơn nữa còn cùng cha hắn hợp tác ở mặt khác.
Người này..... Làm hắn nhìn rõ bản thân, biết được hành vi lúc trước của mình có bao nhiêu ấu trĩ.
Sau khi Tô Mộc cùng Hàn Chí tách ra không lâu, Tần Mộng Trân xông ra.
"Bạn học Bạch Cập, Hàn Chí học trưởng lại tìm cậu gây phiền toái sao?" Một khuôn mặt nhỏ nhắn, kiều diễm động lòng người tràn đầy khó xử.
"Tôi đã cùng Hàn Chí học trưởng nói rõ ràng, sao còn hiểu lầm mối quan hệ của chúng ta, thật là ngượng ngùng, bạn học Bạch Cập, gây cho cậu phiền toái rồi."
[Ký chủ, đây là nhiệm vụ đầu tiên của cô, không biết làm sao để hoàn thành cũng bình thường, cô có thể hỏi bổn hệ thống, ta sẽ không keo kiệt mà cho cô lời khuyên.]
Giống như nhiệm vụ của thế giới này, nam nữ chính là Phác Tiêu cùng Bạch Mạn Tinh, ký chủ có thể công lược nam chính, làm cho nam chính yêu cô, như vậy nam nữ chính sẽ không thể đến được với nhau, ký chủ liền hoàn thành nhiệm vụ.
Thật là một phương pháp nhanh chóng.]
Cửu Thiên Tuế luyên thuyên nói một đống vấn đề, cho Tô Mộc lời khuyên.
"Ta phản đối phương pháp này, thứ nhất ta không có cảm giác với nam chính, thứ hai nếu nhiệm vụ yêu cầu công lược nam chính, ta muốn thêm tiền. Công lược nam chính cần hao phí tinh thần và trí não, chút tiền ấy không đồng giá để trao đổi."
Tô Mộc mở miệng phun ra một đống lý do, Cửu Thiên Tuế không nói nên lời.
Mẹ nó, nó là một hệ thống bị ký chủ có đầu óc khi dễ!
Khóc vì tức giận.
Cửu Thiên Tuế tạm dừng một lúc, tìm logic của mình về: [Ký chủ, thế giới nhiệm vụ đương nhiên phải hoàn thành nhiệm vụ, ta chỉ đưa ra kiến nghị, so với tình hình hiện tại của ký chủ còn tốt hơn, nếu dựa theo cách của ký chủ, đừng nói gì đến đồng giá trao đổi, đến lúc đó có khi còn phải mất tiền vì không hoàn thành nhiệm vụ a.]
"Cách của ta càng ngắn gọn hơn." Tô Mộc kiên trì với nguyên tắc của mình.
[ Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ: 0. Số liệu hiện ra rõ ràng như vậy, ký chủ nghĩ sao? Số liệu này đã chứng minh phương pháp của ký chủ không hiệu quả.] Cửu Thiên Tuế cực lực biện giải.
"Số liệu, đôi khi cũng sẽ gạt người."
Cửu Thiên Tuế: .....
Mệt mỏi quá a, cùng ký chú nói chuyện như vậy, nó cảm giác như sắp được thăng cấp lên trời.
Một người một hệ thống đối thoại cũng không giải quyết được gì.
Đến trường học, Tô Mộc ra khỏi bãi đỗ xe thì đụng phải Hàn Chí.
Sắc mặt Hàn Chí không tốt lắm, đi đến chỗ Tô Mộc, cùng đi bên cạnh cô.
"Cha tôi nhờ tôi báo cho cậu, đã liên tiếp hai lần hành động đều bị phát hiện, phía trên đối với Hàn gia đã có ý kiến, gần đây có một dự án lớn thất bại, ngược lại đã đến tay Phác thị bên kia."
"Tạm thời bất luận chuyện gì cũng không cần hành động." Tô Mộc đáp lại, đưa tay vào trong túi lấy ra một cái USB.
"Giao thứ này cho Hàn tổng."
"Đây là cái gì?" Hàn Chí nghi hoặc.
"Sản phẩm mới và phương án hợp tác, còn có một số vật tặng kèm."
"Được, tôi sẽ giao cho cha." Đem USB thu lại, Hàn Chí xoay người rời khỏi, đột nhiên nhớ tới cái gì, quay đầu lại.
"Đúng rồi, vài ngày trước mấy anh em của tôi làm chuyện ngu xuẩn, không cần để ý." Còn có lần đó hắn làm chuyện ngu xuẩn.
Một câu cuối cùng hắn chỉ bổ sung ở trong lòng.
"Chuyện gì?" Tô Mộc nghi hoặc dò hỏi.
Hàn Chí sửng sốt, cười khan nói: "Không có việc gì."
Nhìn bóng dáng soái khí của Tô Mộc, hắn cười nhẹ nhõm một hơi.
Cô là như thế, tựa hồ không quan tâm bất cứ chuyện gì.
Lúc trước Hàn gia cũng bởi vì Khoa học kỹ thuật hot bạo mà muốn hợp tác, đương nhiên ông chủ của Khoa học kỹ thuật là cô, hắn còn nghĩ rằng việc hợp tác này sẽ không thành.
Không nghĩ tới sau khi cô xem qua hợp đồng, lại đồng ý cùng Hàn thị hợp tác, hơn nữa còn cùng cha hắn hợp tác ở mặt khác.
Người này..... Làm hắn nhìn rõ bản thân, biết được hành vi lúc trước của mình có bao nhiêu ấu trĩ.
Sau khi Tô Mộc cùng Hàn Chí tách ra không lâu, Tần Mộng Trân xông ra.
"Bạn học Bạch Cập, Hàn Chí học trưởng lại tìm cậu gây phiền toái sao?" Một khuôn mặt nhỏ nhắn, kiều diễm động lòng người tràn đầy khó xử.
"Tôi đã cùng Hàn Chí học trưởng nói rõ ràng, sao còn hiểu lầm mối quan hệ của chúng ta, thật là ngượng ngùng, bạn học Bạch Cập, gây cho cậu phiền toái rồi."