Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 42: Cô gái vô lương tâm (38)
Editor: Tieen
Định luật hấp dẫn giữa nam nữ chính thật kỳ diệu, tuy rằng lúc đầu Phác Tiêu có cảm giác với Tô Mộc nên làm hai người tiến triển chậm chạp, nhưng hiện tại bọn họ cũng dần đến với nhau.
Một tháng trôi qua.
Trong khoảng thời gian này Phác Tiêu dùng một ít thủ đoạn nhắm vào Khoa học kỹ thuật, nhưng đều bị Tô Mộc từng bước giải quyết.
Phác Tiêu không biết từ chỗ nào biết được, cuộc khủng hoảng trước đó của hắn, đều do Tô Mộc cùng Hàn gia liên thủ gây ra!
Nếu Bạch Cập cô bất nhân, vậy thì đừng trách Phác Tiêu hắn bất nghĩa!
Công ty Bạch gia dưới sự quản lý của Tô Mộc, không ngừng xuất hiện vấn đề, ngay cả việc kinh doanh của Bạch gia cũng bị Phác Tiêu nửa đường cướp mất.
Vốn dĩ quan hệ hai bên đã như nước với lửa, đã không phân tranh một đoạn thời gian, lần này bởi vì sự tấn công của Phác Tiêu, lại tiếp tục xảy ra đấu đá.
Ở một lần tranh chấp, cha Bạch bị súng bắn rơi vào nguy hiểm, chỉ có thể tĩnh dưỡng, lúc vào đường cùng, cha Bạch chỉ có thể đem thế lực trên tay giao cho Tô Mộc tạm thời tiếp nhận.
Sau khi Tô Mộc tiếp nhận, tình huống ngược lại càng tồi tệ, những thủ hạ dưới quyền cực kỳ bất mãn với cô, nhưng Tô Mộc vẫn như cũ dựa theo kế hoạch của mình tiến hành.
Bên kia Phác Tiêu cho rằng bản thân đắc thế, còn đang hả hê đắc ý, sau đó nhiều địa điểm quan trọng bị cảnh sát phát hiện, hắn liền sử dụng quan hệ bên trên, những cũng không giải quyết được.
Phác Tiêu lại lần nữa rơi vào nguy cơ.
Lúc đó Tô Mộc đang bị cha Bạch gọi điện thoại đến bệnh viện, còn có rất nhiều thủ hạ của cha Bạch, bọn họ trăm miệng một lời chất vấn cô, đem tổn thất của tổ chức đều đổ lên người Tô Mộc.
Trong phòng bệnh xa hoa tràng ngập giọng điệu chất vấn, mà Tô Mộc thậm chí mí mắt cũng không có nhấc lên.
Cha Bạch mở miệng dò hỏi sự việc, Tô Mộc đưa ra những thứ trên máy tính bảng cho mọi người xem.
Lập tức như vả thẳng mặt vào tất cả bọn họ.
Cách làm của Tô Mộc trong khoảng thời gian này, rõ ràng chính là lạt mềm buộc chặt, thật ra là bố trí tỉ mỉ kỹ càng, hơn nữa cũng không cần dùng người của mình vẫn cũng trực tiếp làm bị thương đối thủ.
Mấy người vừa rồi còn chất vấn cô, giờ đây đều cười khan khích lệ.
Cha Bạch vô cùng vừa lòng quyết định, tuyên bố giao thế lực Bạch gia cho Tô Mộc, còn ông muốn an hưởng tuổi già thật tốt.
–
Phác gia.
Sắc mặt Phác Tiêu âm trầm, ngồi xem nhóm người chủ lực của tổ chức tranh chấp.
"Lão đại, bên trên rõ ràng nói giúp đỡ chúng ta, cũng không biết xảy ra chuyện gì, hiện tại lại đưa ra cảnh cáo cho chúng ta."
"Ngươi còn không rõ sao? Rõ ràng là phía trên cũng muốn diệt chúng ta."
"Không có khả năng! Trương cục trưởng vẫn luôn hợp tác với Phác lão mà."
"Vậy ngươi nói, còn có thể là chuyện gì?"
"Nếu tôi mà biết, còn để tổ chức bị tóm địa điểm quan trọng sao?"
.....
"Đều đang làm gì?" Một giọng nói uy nghiêm từ cửa truyền đến.
"Phác Lão." Tất cả mọi người ở đây cung kính chào.
Ánh mắt dõi theo người đàn ông chậm rãi bước vào, mái tóc phân nửa đã bạc trắng, mặc trên người kiểu áo Tôn Trung Sơn, khuôn mặt uy nghiêm, khí thế nghiêm nghị.
"Cha." Phác Tiêu đứng dậy, tôn kính nói.
Cha Phác ngồi xuống vị trí của Phác Tiêu: "Sự tình ta đều đã biết, Bạch gia cũng là đối thủ lâu đời, nhưng thật không ngờ tiểu tử nhà họ Bạch kia, cũng có chút đầu óc."
Ông nói làm sắc mặt Phác Tiêu cứng lại, ngay cả cha cũng thấy hắn không thể so với Bạch Cập sao?
Con trai ông tuy rằng thành tựu bất phàm, nhưng rốt cuộc cũng còn trẻ, cha Phác liếc mắt liền nhìn ra hắn đang suy nghĩ cái gì.
"Chuyện này, Trương cục trưởng bên kia đã giải thích cho ta, tiểu tử Bạch gia kia, cùng Hàn gia có chút lui tới, hai nhà này mấy năm nay bị Phác gia chúng ta đè nặng, lúc này liền hợp tác lại đối phó chúng ta."
"Cha, con đã biết." Phác Tiêu lập tức liền biết ý tứ của cha Phác.
Cha Phác muốn nhắc nhở hắn, liên hợp chỉ là liên hợp, đề cập đến lợi ích lẫn nhau, như vậy dù vững chắc thế nào cũng dễ bị chia cắt.
Muốn cho hai nhà bọn họ đấu đá nhau, bọn họ ở bên cạnh quan sát chiếm lợi.
"Ừ." Cha Phác vừa lòng gật đầu, con trai nhà mình, đương nhiên sẽ không yếu hơn so với tiểu tử Bạch gia kia.
Định luật hấp dẫn giữa nam nữ chính thật kỳ diệu, tuy rằng lúc đầu Phác Tiêu có cảm giác với Tô Mộc nên làm hai người tiến triển chậm chạp, nhưng hiện tại bọn họ cũng dần đến với nhau.
Một tháng trôi qua.
Trong khoảng thời gian này Phác Tiêu dùng một ít thủ đoạn nhắm vào Khoa học kỹ thuật, nhưng đều bị Tô Mộc từng bước giải quyết.
Phác Tiêu không biết từ chỗ nào biết được, cuộc khủng hoảng trước đó của hắn, đều do Tô Mộc cùng Hàn gia liên thủ gây ra!
Nếu Bạch Cập cô bất nhân, vậy thì đừng trách Phác Tiêu hắn bất nghĩa!
Công ty Bạch gia dưới sự quản lý của Tô Mộc, không ngừng xuất hiện vấn đề, ngay cả việc kinh doanh của Bạch gia cũng bị Phác Tiêu nửa đường cướp mất.
Vốn dĩ quan hệ hai bên đã như nước với lửa, đã không phân tranh một đoạn thời gian, lần này bởi vì sự tấn công của Phác Tiêu, lại tiếp tục xảy ra đấu đá.
Ở một lần tranh chấp, cha Bạch bị súng bắn rơi vào nguy hiểm, chỉ có thể tĩnh dưỡng, lúc vào đường cùng, cha Bạch chỉ có thể đem thế lực trên tay giao cho Tô Mộc tạm thời tiếp nhận.
Sau khi Tô Mộc tiếp nhận, tình huống ngược lại càng tồi tệ, những thủ hạ dưới quyền cực kỳ bất mãn với cô, nhưng Tô Mộc vẫn như cũ dựa theo kế hoạch của mình tiến hành.
Bên kia Phác Tiêu cho rằng bản thân đắc thế, còn đang hả hê đắc ý, sau đó nhiều địa điểm quan trọng bị cảnh sát phát hiện, hắn liền sử dụng quan hệ bên trên, những cũng không giải quyết được.
Phác Tiêu lại lần nữa rơi vào nguy cơ.
Lúc đó Tô Mộc đang bị cha Bạch gọi điện thoại đến bệnh viện, còn có rất nhiều thủ hạ của cha Bạch, bọn họ trăm miệng một lời chất vấn cô, đem tổn thất của tổ chức đều đổ lên người Tô Mộc.
Trong phòng bệnh xa hoa tràng ngập giọng điệu chất vấn, mà Tô Mộc thậm chí mí mắt cũng không có nhấc lên.
Cha Bạch mở miệng dò hỏi sự việc, Tô Mộc đưa ra những thứ trên máy tính bảng cho mọi người xem.
Lập tức như vả thẳng mặt vào tất cả bọn họ.
Cách làm của Tô Mộc trong khoảng thời gian này, rõ ràng chính là lạt mềm buộc chặt, thật ra là bố trí tỉ mỉ kỹ càng, hơn nữa cũng không cần dùng người của mình vẫn cũng trực tiếp làm bị thương đối thủ.
Mấy người vừa rồi còn chất vấn cô, giờ đây đều cười khan khích lệ.
Cha Bạch vô cùng vừa lòng quyết định, tuyên bố giao thế lực Bạch gia cho Tô Mộc, còn ông muốn an hưởng tuổi già thật tốt.
–
Phác gia.
Sắc mặt Phác Tiêu âm trầm, ngồi xem nhóm người chủ lực của tổ chức tranh chấp.
"Lão đại, bên trên rõ ràng nói giúp đỡ chúng ta, cũng không biết xảy ra chuyện gì, hiện tại lại đưa ra cảnh cáo cho chúng ta."
"Ngươi còn không rõ sao? Rõ ràng là phía trên cũng muốn diệt chúng ta."
"Không có khả năng! Trương cục trưởng vẫn luôn hợp tác với Phác lão mà."
"Vậy ngươi nói, còn có thể là chuyện gì?"
"Nếu tôi mà biết, còn để tổ chức bị tóm địa điểm quan trọng sao?"
.....
"Đều đang làm gì?" Một giọng nói uy nghiêm từ cửa truyền đến.
"Phác Lão." Tất cả mọi người ở đây cung kính chào.
Ánh mắt dõi theo người đàn ông chậm rãi bước vào, mái tóc phân nửa đã bạc trắng, mặc trên người kiểu áo Tôn Trung Sơn, khuôn mặt uy nghiêm, khí thế nghiêm nghị.
"Cha." Phác Tiêu đứng dậy, tôn kính nói.
Cha Phác ngồi xuống vị trí của Phác Tiêu: "Sự tình ta đều đã biết, Bạch gia cũng là đối thủ lâu đời, nhưng thật không ngờ tiểu tử nhà họ Bạch kia, cũng có chút đầu óc."
Ông nói làm sắc mặt Phác Tiêu cứng lại, ngay cả cha cũng thấy hắn không thể so với Bạch Cập sao?
Con trai ông tuy rằng thành tựu bất phàm, nhưng rốt cuộc cũng còn trẻ, cha Phác liếc mắt liền nhìn ra hắn đang suy nghĩ cái gì.
"Chuyện này, Trương cục trưởng bên kia đã giải thích cho ta, tiểu tử Bạch gia kia, cùng Hàn gia có chút lui tới, hai nhà này mấy năm nay bị Phác gia chúng ta đè nặng, lúc này liền hợp tác lại đối phó chúng ta."
"Cha, con đã biết." Phác Tiêu lập tức liền biết ý tứ của cha Phác.
Cha Phác muốn nhắc nhở hắn, liên hợp chỉ là liên hợp, đề cập đến lợi ích lẫn nhau, như vậy dù vững chắc thế nào cũng dễ bị chia cắt.
Muốn cho hai nhà bọn họ đấu đá nhau, bọn họ ở bên cạnh quan sát chiếm lợi.
"Ừ." Cha Phác vừa lòng gật đầu, con trai nhà mình, đương nhiên sẽ không yếu hơn so với tiểu tử Bạch gia kia.