Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Xuyên Nhanh Công Lược - Chương 151: Cha kế 18 tuổi (9)
"Tiểu Dương,nơi này là chủ trạch của Thượng Quan gia mà,em không phải nói là muốn giới thiệu hôn phu cho anh biết à? sao lại tới đây rồi?" Mục Thanh khuôn mặt tuấn tú tràn đầy ngờ vực vừa lái xe qua cổng vừa hỏi.
"Thì chồng em ở đây mà,vừa mới đính ước vài ngày trước thôi" khoé miệng cong lên một độ cung hoàn hảo,Mễ Lạc Tranh mỉm cười nhìn anh ngữ khí nhẹ nhàng nói.
Nghe cậu nói trong lòng Mục Thanh liền nảy sinh cảm giác kì dị,giống như không thể tin tưởng,ban đầu còn nghĩ là cậu nói giỡn trêu đùa anh nhưng đến khi thấy thái độ của người làm thì tin hơn phân nữa.Bởi chỉ gia chủ mới xứng đáng được họ đối sử tôn kính bậc này,thêm nữa tiểu Dương đã cùng Thượng Quan Hiên trở mặt hắn chắc chắn sẽ không cho cậu đãi ngộ tốt...vậy hiện tại chỉ có duy nhất một khả năng,đó là cậu đã cùng Cảnh thúc kết hôn!!!
Nghĩ tới đây anh liền ngạc nhiên đến rớt cằm, hít một ngụm lớn khí lạnh,phải thật lâu sau mới dần lấy lại bình tĩnh nhỏ giọng hỏi "Vậy..vậy tên tra nhân kia đã biết chưa? hắn phản ứng thế nào?"
Mễ Lạc Tranh dựa lưng vào ghế sofa,một tay khoát lên thành ghế tay còn lại cầm trái cây vừa ăn vừa khẽ lắc đầu đáp" Hắn hiện tại còn chưa biết đâu,tạm thời a Cảnh và em dự tính đợi qua sau sinh nhật rồi mới thông báo ra bên ngoài,vì dù sao cũng vừa hủy hôn đối với danh tiếng em và anh ấy cũng không tốt"
"Cảnh thúc suy nghĩ thật thấu đáo" Mục Thanh vẻ mặt nghiêm túc gật đầu.
"Đúng vậy a!" nhìn lên đồng hồ treo tường nở nụ cười nhạt,sau khi ăn song dĩa trái cây liền đứng dậy vươn mình làm vài động tác khởi động. Nhìn thoáng qua anh nhẹ giọng nói "Đi thôi, em cho anh xem kịch hay!"
Mục Thanh hai mắt sáng lên tỏ vẻ hứng thú nồng đậm,không chút chần chờ mà theo cậu ra ngoài.
Ở sân sau nhà gần tháp phun nước hai hàng siêu xe đầy đủ màu sắc kiểu dáng sang trọng,đến từ nhiều thương hiệu nổi tiếng khác nhau.Tiêu biểu như lambo,ferrari,bugatti... Roll-royce,toàn bộ đều là của Thượng Quan Cảnh,thấy đẹp hứng thú liền mua có khi còn chẳng buồn đã động đến,một năm 365 ngày ngoại trừ hàng tháng bảo dưỡng thì chính là trưng bày làm cảnh khiến người thèm thuồng không thôi,tất nhiên trong đó còn có cả phần Thương Quan Hiên.Vì hắn đam mê tốc độ,mà xe ở đây chiếc nào cũng là phiên bản giới hạn có một không hai,hiền tại đã ngưng sản xuất ngàn kim khó cầu,hoặc nói trắng ra chính là có tiền cũng không mua được.
Nhắm ngay điểm này Mễ Lạc Tranh liền tính tương kế tựu kế,trãi qua chuyện lúc sáng cậu quyết định phải hung hăng dạy dỗ tên tra nam luôn tự cho mình là đúng này,nhất định phải dạy cho hắn biết cách làm người.
Con lợn ngu chờ đấy! cậu rất nhanh sẽ cho hắn biết hậu qủa khi vu oan giá hoạ cho người khác nó như thế nào!!
Theo cậu suy đoán thì rất nhanh nữa thôi,đám người Thượng Quan Hiên sẽ về tới biệt thự,còn mang theo cả mối tình đầu hiền dịu tựa tuyết liên của hắn Triển Ninh Ninh,đôi cẩu nam nữ này và cái gia đình họ Triển cực phẩm kia kiếp trước hại nguyên chủ thực thê thảm,bản thân đã sai nhưng vẫn cố tình hại người để che lấp bao biện,cướp hết tất cả từ gia đình,bạn bè danh dự và tình yêu.Triển Ninh Ninh nàng ta không hề vô tội một chút nào cả,nghĩ tới cổ hận ý trong cậu càng sôi sục không ngừng,hận không thể băm thây vạn đoạn tất cả bọn họ, một cái cũng đừng hòng trốn thoát!!!
Theo cậu tính toán con lợn ngu này chắc chắn sẽ vì sĩ diện mà đôi co,khả năng lớn sẽ động thủ hành hung,đến khi đó Mễ Lạc Tranh và Mục Thanh nội ứng ngoại hợp,cậu không tin không chơi chết được hắn!!!
Biết cậu có tính toán riêng,nên đối với kế hoạch và sắp xếp đó Mục Thanh cũng không có ý kiến gì,thậm chí anh còn đang nghĩ đến chốc nữa nên khóc như thế nào để vu oan giá hoạ cho tên tra nam kia đây.Cho dù hắn có phản kháng thì thì thế nào? đấu lại cha hắn sao? dù thêm can đảm cũng là lầy trứng chọi đá, hoàn toàn không đem lại kết qủa gì.
Đúng như dự đoán cổng biệt thự mở ra,dẫn đầu là chiếc Ferrari màu đỏ quen thuộc giá trị liên thành của Thượng Quan Hiên,nối tiếp sau đó xe nào cũng tốt,kém nhất cũng đã là chiếc Audi rồi.Chỉ riêng thứ này thì cũng đủ hiểu bạn bè của Thượng Quan Hiên không ai là không có gia thế tốt,mà hắn ta chính là chọn lựa hoàn cảnh để kết giao.Dù không bề thế lâu đời như Thượng Quan gia,nhưng đã đủ để xếp vào hàng ngữ tài phiệt và giới thượng lưu rồi.
Tất cả đám người đang vây quanh Triển Ninh Ninh này,vốn dĩ ban đầu là bạn bè của Triển Hàm Dương,được bao ăn bao chơi từ a đến z, thậm chí còn có kẻ trên thân hiện tại vẫn đang xuyên trang sức và quần áo Triển Hàm Dương tặng đi,nhưng kể từ ngày cậu và Thượng Quan Hiên trở mặt thì bọn họ lập tức lựa chọn từ bỏ Triển Hàm Dương,bởi hắn ta là người thừa kế tập đoàn sau này,còn cậu thì thế nào chứ? gia sản đã có đứa em trai Alpha kia rồi sẽ có phần cậu ta sao??
Phải,đúng là Triển Hàm Dương đối với bọn họ rất tốt,chưa bao giờ xem thường hay khinh khi, nhưng tốt bụng thì có lợi ích gì? mài cơm ăn được không?Vì lẽ đó mà họ không chút do dự phản bội đầu quân vào Thượng Quan Hiên.
"Woa...a Hiên nhà cậu đẹp thật đó,nhớ hồi trước lúc còn hôn ước với Triển Hàm Dương lâu như vậy vẫn chưa hề được xem qua đâu!"
"Đúng vậy nha,nhìn thử mà xem cậu vừa quen Ninh Ninh được bao lâu đâu mà đã đưa người về nhà chơi rồi"
"Vẫn chưa tới một năm đi? khác biệt thật sự qúa lớn mà!"
"Cái này còn phải nói sao?hai người họ chỉ đơn giản là chơi qua đường thôi, với Triển tiểu thư mới là chân ái yêu thật lòng này,là kết hôn khác biệt đương nhiên lớn rồi!"
"Mà Triển Hàm Dương đúng là hạng người không biết điều mà,không yêu thì miễn cưỡng làm gì? hảo tụ hảo tán chừa mặt cho nhau có cần phải làm đến mức khó coi như vậy không?"
Đám người liên tục mồm năm miệng mười hùa vào nói xấu Triển Hàm Dương,cũng không nghĩ tới bản thân làm vậy chính là bất nghĩa phản bội bạn bè.
"Việc này vốn dĩ ngay từ đầu đã là mình sai rồi, rõ ràng thừa biết giữa anh ấy và a Hiên đã có hôn ước...nhưng vẫn không kìm được mà đem lòng yêu thương,sợ anh ấy buồn nên mình và a Hiên vẫn luôn che giấu...không ngờ rằng mọi chuyện lại đi đến bước đường này...là do mình...tất cả là do mình" nàng ta nói song liền bụm mặt nức nở khóc,đổi lại được sự đồng tình và cái ôm ấm áp của Thượng Quan Hiên.
Nhưng kẻ trong cuộc luôn bị nhiều điều chi phối,không thể sáng suốt nhìn nhận vấn đề mà là hành động theo cảm tính,trong cuộc chưa rõ người ngoài đã thông.Đám người này làm gì có ai là kẻ ngu đâu? tất cả bọn họ đưa mắt nhìn nhau,cảm thấy rất khó để nói tiếp vấn đề này, bởi căn bản trong thâm tâm bọn họ thực sự chán ghét và khinh thường hạng người tiểu tam như Triển Ninh Ninh.Nếu đã không muốn tổn thương thì ngay từ đầu cút xa ra đi!! đã cấu kết thông đồng phá hủy hôn ước người ta rồi thì làm ơn câm miệng lại,nếu đã làm thì không có tư cách gì lên tiếng cả.
Trông kệch cởm chẳng khác gì hạng gái đi*ếm rẻ tiền vậy! đã táng thân lầu xanh lại còn bày đặt bán nghệ không bán thân,làm kĩ nữ còn muốn lập bàn thờ trinh tiết đúng là hạng người bại hoại chẳng ra gì.
Dù biết rõ sự thật thế nhưng giờ đây đã lựa chọn cúi đầu trước tiền tài,quyền lực mà đứng về phía Triển Ninh Ninh,dĩ nhiên sẽ không nói ra suy nghĩ thật sự trong lòng,cho nên ngay lập tức chuyển chủ đề nói về những việc khác.
Đám người bắt đầu tò mò,dò hỏi về mối quan hệ hiện tại của hắn và Triển Ninh Ninh đã tiến triễn tới bước nào rồi.
"Cái gì? ngày mốt liền lập tức đính hôn rồi sao? có phải qúa mức vội vàng hay không?"
"Đúng vậy a,hơn nữa hôm đó lại là sinh nhật của a Dương làm vậy chỉ sợ là..."
Câu còn chưa dứt đã bị thanh âm tức giận của hắn chen vào phá ngang "Sợ cái gì chứ? Thượng Quan Hiên tôi mà còn phải sợ hạng người bẩn thỉu như cậu ta sao? tôi mặc kệ,đối với Ninh Ninh chính là lưỡng tình tương duyệt, không phải em ấy thì không cưới.Việc đính hôn cũng chỉ là hình thức khẳng định,cử hành sớm hơn dự định chút mà thôi."Nói song hắn liền nắm chặt bàn tay nàng ta,hai người cười nhạt nhìn nhau một cách đầy thâm tình.
Nhưng bọn họ lại không hề ý thức được rằng bản thân đang bị theo dõi,hai bóng dáng ngồi ở bàn ghế phía xa đang đưa mắt dõi theo hành động của tất cả bọn họ,hai khuôn mặt đầy vẻ khinh thường xem bọn họ chẳng có gì khác so với lũ hề cả.
"Một đám khỉ nhảy nhót!" Mục Thanh nhịn không được mở miệng châm chọc một câu.
Mễ Lạc Tranh ở bênh cạnh không nói gì,chỉ bình tĩnh phẩm trà yên lặng chờ đám người đó phát giác ra bản thân mình.
Thượng Quan Hiên nghe những lời này không lọt tai,bởi căn bản hắn không cho là đúng.Bộ dáng quyết tâm kiên định nói "Cả đời này chưa chắc ai cũng có thể gặp được chân ái đời mình, vì hạnh phúc của bản thân mà cố gắng là sai sao? cha không đồng ý thì tôi sẽ kiên trì nghĩ cách thuyết phục bằng được mới thôi.Dù sao ông ấy chỉ có mình tôi là con trai,tài sản thừa kế sau này cũng chỉ có thể thuộc về mình tôi."
"Mặc kệ thế nào tôi vẫn sẽ cùng Ninh Ninh đính hôn,bởi em ấy chính là chân ái mà tôi luôn tìm kiếm lâu nay!"
Đám người lại hai mặt nhìn nhau,từ trong ánh mắt cử chỉ và lời nói kia bọn họ cảm nhận được những lời này hoàn toàn là thật lòng,Thượng Quan Hiên hắn muốn nghiêm túc yêu đương rồi.
Vốn dĩ hôm đó hắn muốn cùng cha mình thương lượng chuyện hủy hôn và hôn sự lần này,nhưng xự xuất hiện của cậu lại khiến hắn tức giận đến choáng váng đầu óc.Quên luôn việc mục đích thật sự của bản thân,mặc dù hắn không biết cậu ta đã dùng thủ đoạn gì để thuyết phục cha cho cậu ta ở lại nơi này,từ lần trước đã nhìn ra thành kiến của người đối với tiểu Ninh,ngọn nguồn của tất cả chính là tên nhãi ranh đê t*iện đang ăn nhờ ở đậu trong nhà hắn,còn dám ỷ thế cha khinh miệt sỉ nhục hắn.
Thượng Quan Hiên thề rằng hắn sẽ rửa sạch mối nhục này,mục đích mời tất cả bạn bè tới đây chính là chứng kiến cảnh tượng hắn nhục nhã Triển Hàm Dương,khiến cậu ta cảm thấy xấu hổ mà cút khỏi nhà hắn.
Đang định hỏi thăm người hầu về tung tích của Triển Hàm Dương,thì một tiếng gầm rú to lớn khiến người ta nổi da gà vang lên.Thượng Quan Hiên vốn đam mê tốc độ,hắn vừa nghe liền biết tiếng động này là của con Bugatti La Voiture Nure,là con xe hắn luôn ao ước chạm vào và lái nó.Nhiều lần muốn xin xin cha cho mượn nhưng đều bất thành,dù về sau mua được nhiều chiếc siêu xe nhưng con này, và hàng đa số những con xe khác trong gara riêng của cha kia luôn chính là ước mơ của hắn.
Từ lúc mua về hắn chưa bao giờ thấy cha thử xe tại nhà bao giờ,vậy tiếng động ở sân sau là do ai gây ra? chẳng lẻ là cha thật sao?
Đám người Thượng Quan Hiên mang theo trạng thái nghi ngờ tiến về phía sân sau,vòng ra một đường thật lớn thì bị tràng diện ở đây làm cho bất ngờ đến câm lặng đứng hình.Từng chiếc siêu xe số lượng giới hạn chia theo hãng mà xếp thành từng hàng ngang dài đăng đẳng.Dù tất cả đều sinh ra ngậm muỗng vàng muỗng bạc mà lớn lên,siêu xe ở nhà ai nấy cũng tậu đến tận vài chiếc để thay đổi theo mùa và sở thích.
Thế nhưng họ không có khoa trương đến độ sưu tầm theo màu và sở thích thế này đi?,bao nhiêu tiền cho đủ cơ chứ? tùy tiện chọn một chiếc ở đây đã đủ giá để mua một căn nhà lầu rồi.
Phía sau nhà xây hẳn một đường đua nhựa lớn,bề ngang đủ để năm chiếc xe hơi chạy song song cùng lúc với nhau.Trên sân chiếc Bugatti đang chạy với vận tốc cực nhanh,tiếng động cơ va chạm và bánh xe ma sát tạo ra tiếng động gầm rú inh tai,điêu luyện ôm cua thật sát vượt qua chướng ngoại vật được bố trí sẵn trên sân.
Kĩ thuật lái xe điêu luyện khiến tất cả dõi mắt chăm chú nhìn theo.Xe vượt qua chướng ngại cuối cùng, trực tiếp phi thẳng cách mặt đất cả khoảng lớn,lôi cả đám người hồi hộp đến nín thở.
Bugatti tiếp đất một cách mạnh bạo,bánh xe xoay vòng tạo thành hình số 8 mù mịt khói bụi, biểu diễn kích thích dạng này phần lớn đã đánh trúng tâm khảm của hầu hết đám người ở đây. Bọn họ không kìm nén được mà vỗ tay hò reo cổ vũ,chỉ riêng hai người Thượng Quan Hiên là đứng im bất động.
Nhưng hai tay hắn đã xiết thành nắm đấm từ lúc nào,hàm răng cắn chặt vào nhau,đáy mắt lập loè lựa giận,bởi hắn nhận ra được phong cách biểu diễn quen thuộc này.Người được mệnh danh đệ nhất,luôn trên ở cơ hắn Mục Thanh,ngoại trừ tên này ra thì hắn chưa hề thấy ai biểu diễn xoay vòng thuần thục như vậy cả.
"A,có người đợi chúng ta bên ngoài kìa!"Mễ Lạc Tranh cười mỉm nói,bộ dáng không có chút gì gọi là kinh ngạc bất ngờ.
"Hả? bọn họ tới rồi sao?" Trên khuôn mặt tuấn tú vẫn không giấu nổi kích thích hưng phấn thở mạnh hỏi,Mục Thanh chính là như vậy,một khi đã đua xe thì sẽ không để ý bất cứ thứ gì,tập trung tinh thần cao độ mà hoà mình vào nó.
"Bây giờ em muốn sao? ra ngoài gây sự luôn chứ? đã nhiều ngày anh chưa được thư gjãn gân cốt rồi đây!" Mục Thanh nhướng mày ngữ điệu vui vẻ hỏi.
Thậm chí hiện tại chỉ cần cậu gật đầu đồng ý,anh ngay lập tức sẽ xông ra hành hung Thượng Quan Hiên,khiến hắn sống dỡ chết dỡ nằm liệt giường là chuyện dễ như trở bàn tay.
Đám người Thượng Quan Hiên vẫn vẫn đang tò mò muốn biết rốt cuộc là ai đang ở trong xe kia?
Đúng lúc này thì cửa xe chợt mở,một bóng dáng cao gầy xuất hiện trước tầm mắt họ,theo ngay sau đó là một thiếu niên da trắng dung mạo diễm lệ xinh đẹp.Đến khi nhìn rõ hai người chính là Mục Thanh và Triển Hàm Dương thì kinh ngạc đến rớt cằm!!!
Chưa chờ bọn họ hồi phục tinh thần thì Mục Thanh đã nở nụ cười tươi,hai chiếc răng khễnh và má lún đồng tiền như toả nắng giữa buổi chiều hoàng hôn,đẹp mắt một cách dụ hoặc khác thường.Nếu Mễ Lạc Tranh là hồ ly tinh quyến rũ động lòng người thì Mục Thanh chính là chó sói kiệt ngạo khó thuần,trên miệng lúc nào cũng nở nụ cười vô hại nhưng thâm tâm bình tĩnh cơ trí,nếu nói anh chính là con trai rơi của y thì cậu tin tưởng hơn ấy chứ.
Mễ Lạc Tranh nhìn anh mà thở phào nhẹ nhõm,cũng còn may hai người không phải kẻ thù của nhau nha,hạng người dạng này thực sự rất khó đối phó đi??
"TRIỂN-HÀM-DƯƠNG!!!" Thượng Quan Hiên là người trước nhất lấy lại tinh thần,hai mắt hắn trợn trừng nhìn hai người Mục Thanh rống hận gằn giọng nỏi.
Mễ Lạc Tranh không trả lời hắn,cậu mỉm cười bước đến gần Mục Thanh ngẫng đầu hỏi "Sao nào? kích thích lắm đúng không?"
"Ừ,xe tốt,chạy rất sảng khoái" Mục Thanh hơi vuốt chiếc xe hào sảng đáp,bởi chiếc Bugatti này thực sự hợp ý anh.
"Vậy em tặng nó cho anh nhé, xem như đây là món qùa sớm cho sinh nhật tháng tới của anh thế nào hả?" ngữ điệu cậu không to không nhỏ hỏi,vừa vặn đủ để đám người ở đây nghe và chứng kiến hết thảy.
"Thật sao? vậy cung kính không bằng tuân mệnh rồi" Mục Thanh cứ nghĩ diễn kịch lúc nãy cậu nói chính là như thế này,anh vốn không hề nghĩ rằng cậu thật sự sẽ đem nó tặng cho bản thân mình liền thuận miệng đáp ứng.
Thượng Quan Hiên nhìn chiếc xe hắn luôn ao ước chạm vào suốt bao năm,giờ phút này lại để cho hai kẻ hắn ghét nhất chạm vào,nhìn thấy họ liền nghĩ tới những tràng cảnh nhục nhã trước đây,lửa giận trong lòng tức khắc bùng cháy dữ dội "Triển Hàm Dương cậu rốt cuộc có biết ba chữ vô liêm sĩ viết thế nào không? đây là nhà tôi ai cho phép cậu tùy tiện động chạm như vậy hả??"
Triển Ninh Ninh lúc này lên sàn,nàng ta xuyên chiếc váy trắng bộ dáng nhu nhược yếu đuối mà tiến lên chắn trước mặt Thượng Quan Hiên, ngữ khí nhỏ nhẹ run rẫy nói "Ca...em biết là do em sai,tất cả là lỗi của em,nhưng a Hiên anh ấy không có lỗi...ca...anh làm ơn cùng em trở về đi được không?ba mẹ ở nhà nhớ anh lắm...đừng ngoan cố cứng đầu nữa mà..."
"Không phải lỗi của cô thì lỗi của ai? chẳng lẽ của tôi của Mục Thanh à? bản thân cô dục vọng dâng trào tự mình hiến dâng cho Thượng Quan Hiên còn ở đây bày đặt giả vờ cái gì? trông bộ dáng nhu nhu nhược nhược nhưng hoá ra lại là hạng kĩ nữ lăng loàn dơ bẩn,hôi chết lão tử rồi!!" Mễ Lạc Tranh ánh mắt phi tiếu khinh thường liếc lấy nàng ra,ngữ khí bơi móc châm chọc nói.
Triển Ninh Ninh bị cậu trắng trợn nói đến cực kì xấu hổ,ả ta vẻ mặt vô tội quay đầu nhìn về phía hắn biểu ý cầu cứu.
Thượng Quan Hiên tiến lên nắm lấy bàn tay nàng ta,rồi hôn nhẹ lên tóc biểu ý an ủi,dùng ánh mắt như xem trò hề trừng lại Mễ Lạc Tranh "Triển Hàm Dương rốt cuộc trong đầu cậu đang suy nghĩ gì hả? bệnh thần kinh à? nhà này là của tôi!! ai cho phép cậu tuỳ tiện động chạm đem đồ tặng cho người khác như vậy hả?"
Những người khác cũng vì lời lẽ khinh miệt của hắn mà nhìn nhau cười,trào phúng liếc mắc nhìn Mễ Lạc Tranh,hoàn toàn không hề tin tưởng những gì cậu đã nói ra.Đám bạn bè vốn dĩ trước đó chơi thân với nguyên chủ,lúc này đây lại thi nhau trào phúng, tỏ vẻ tốt bụng mồm năm miệng mười mà liên tục khuyên lơn,bắt ép cậu cúi đầu xin lỗi hắn và rời khỏi nơi này.
Thượng Quan Hiên thấy cậu vẫn bộ dáng bình tĩnh dầu muối không ăn thì càng thêm tức giận, hắn ta ánh mắt ngoan độc gằn giọng nói "Hôm nay nếu mày không chịu cút khỏi đây thì đừng trách tao ra tay độc ác!! Triển Hàm Dương mày và thằng gian phu Mục Thanh đó...tao nhất định sẽ khiến hai đứa mày ch*ết không toàn thây!!!"
"Con m*ẹ nó Thượng Quan Hiên mày điên rồi a? lão tử làm gian phu lúc nào hả? " Mục Thanh bị hắn vu oan mà tức tối hét lên.
Nhưng trong mắt hắn thì đây chính là biểu hiện của chột dạ và sợ hãi,hắn cười khẫy nói "Sao hả? chột dạ vì bị tao vạch trần xấu hổ lắm đúng không? Mục Thanh a...tao không ngờ mày lại thông đồng với nó cắm sừng tao,đã vậy còn dám công khai ngoại tình ở nhà vị hôn phu? đáng lí ra ngày hôm đó ở khách sạn tao nên kêu phóng viên tới vạch trần đôi gian phu các người...không biết xấu hổ nhục nhã mà ở lì nhà tôi,lái xe của cha tôi là ai cho cậu lá gan đó hả?"
"Muốn biết? vậy quay đầu đi,đáp án ở phía sau đó!" Mễ Lạc Tranh mỉm cười nói.
"Hừ! Triển Hàm Dương tao cảnh cáo mày đừng có mà giả điên ta....." cao giọng tức giận mắng thế nhưng vừa quay đầu thì thân ảnh phía sau khiến hắn câm lặng đến đứng hình.
Thượng Quan Cảnh bộ dáng lạnh lùng hai tay cắm lấy túi quần mà đạm mạc nhìn hắn,y im lặng không nói nhưng ánh mắt và khí thế ấy lại khiến hắn sợ hãi run rẫy không thôi.
Bầu không khí chung quanh dần trở nên lạnh lẽo,ai nấy đều triệt để câm nín cúi đầu hoàn toàn không dám cùng y đối mặt.Trái ngược với họ chính là thiếu niên Mễ Lạc Tranh,cậu nhanh chân chạy đến gần tới thì đột nhiên nhảy lên, lấy tư thế vồ ếch mà treo cả thân lên người anh.Hai tay ôm chầm lấy cổ khiến y hơi lảo đảo chút,cũng may phản ứng mau lẹ mà đưa tay ra đỡ lấy Mễ Lạc Tranh.
Còn chưa lên tiếng hỏi thì trên vai liền truyền đến tiếng khóc nức nở ngẹn ngào,cậu hơi kéo giãn ngẫng đầu nhìn thẳng vào y khuôn mặt thấm đẫm nước mắt nói "Cảnh thúc...con trai chú hắn ta đe doạ cháu...còn đòi giết cháu nữa...hức người ta...người ta sợ lắm..."
Đám bạn bè cũ"...."
Thượng Quan Hiên,Triển Ninh Ninh "...."
Mục Thanh đứng sau khoé miệng liên tục co giật dữ dội,trong lòng không ngừng phun tào mắng, m*ẹ nó diễn xuất muốn khóc liền khóc này ảnh đế còn phải gọi bằng cụ đi???
"Thì chồng em ở đây mà,vừa mới đính ước vài ngày trước thôi" khoé miệng cong lên một độ cung hoàn hảo,Mễ Lạc Tranh mỉm cười nhìn anh ngữ khí nhẹ nhàng nói.
Nghe cậu nói trong lòng Mục Thanh liền nảy sinh cảm giác kì dị,giống như không thể tin tưởng,ban đầu còn nghĩ là cậu nói giỡn trêu đùa anh nhưng đến khi thấy thái độ của người làm thì tin hơn phân nữa.Bởi chỉ gia chủ mới xứng đáng được họ đối sử tôn kính bậc này,thêm nữa tiểu Dương đã cùng Thượng Quan Hiên trở mặt hắn chắc chắn sẽ không cho cậu đãi ngộ tốt...vậy hiện tại chỉ có duy nhất một khả năng,đó là cậu đã cùng Cảnh thúc kết hôn!!!
Nghĩ tới đây anh liền ngạc nhiên đến rớt cằm, hít một ngụm lớn khí lạnh,phải thật lâu sau mới dần lấy lại bình tĩnh nhỏ giọng hỏi "Vậy..vậy tên tra nhân kia đã biết chưa? hắn phản ứng thế nào?"
Mễ Lạc Tranh dựa lưng vào ghế sofa,một tay khoát lên thành ghế tay còn lại cầm trái cây vừa ăn vừa khẽ lắc đầu đáp" Hắn hiện tại còn chưa biết đâu,tạm thời a Cảnh và em dự tính đợi qua sau sinh nhật rồi mới thông báo ra bên ngoài,vì dù sao cũng vừa hủy hôn đối với danh tiếng em và anh ấy cũng không tốt"
"Cảnh thúc suy nghĩ thật thấu đáo" Mục Thanh vẻ mặt nghiêm túc gật đầu.
"Đúng vậy a!" nhìn lên đồng hồ treo tường nở nụ cười nhạt,sau khi ăn song dĩa trái cây liền đứng dậy vươn mình làm vài động tác khởi động. Nhìn thoáng qua anh nhẹ giọng nói "Đi thôi, em cho anh xem kịch hay!"
Mục Thanh hai mắt sáng lên tỏ vẻ hứng thú nồng đậm,không chút chần chờ mà theo cậu ra ngoài.
Ở sân sau nhà gần tháp phun nước hai hàng siêu xe đầy đủ màu sắc kiểu dáng sang trọng,đến từ nhiều thương hiệu nổi tiếng khác nhau.Tiêu biểu như lambo,ferrari,bugatti... Roll-royce,toàn bộ đều là của Thượng Quan Cảnh,thấy đẹp hứng thú liền mua có khi còn chẳng buồn đã động đến,một năm 365 ngày ngoại trừ hàng tháng bảo dưỡng thì chính là trưng bày làm cảnh khiến người thèm thuồng không thôi,tất nhiên trong đó còn có cả phần Thương Quan Hiên.Vì hắn đam mê tốc độ,mà xe ở đây chiếc nào cũng là phiên bản giới hạn có một không hai,hiền tại đã ngưng sản xuất ngàn kim khó cầu,hoặc nói trắng ra chính là có tiền cũng không mua được.
Nhắm ngay điểm này Mễ Lạc Tranh liền tính tương kế tựu kế,trãi qua chuyện lúc sáng cậu quyết định phải hung hăng dạy dỗ tên tra nam luôn tự cho mình là đúng này,nhất định phải dạy cho hắn biết cách làm người.
Con lợn ngu chờ đấy! cậu rất nhanh sẽ cho hắn biết hậu qủa khi vu oan giá hoạ cho người khác nó như thế nào!!
Theo cậu suy đoán thì rất nhanh nữa thôi,đám người Thượng Quan Hiên sẽ về tới biệt thự,còn mang theo cả mối tình đầu hiền dịu tựa tuyết liên của hắn Triển Ninh Ninh,đôi cẩu nam nữ này và cái gia đình họ Triển cực phẩm kia kiếp trước hại nguyên chủ thực thê thảm,bản thân đã sai nhưng vẫn cố tình hại người để che lấp bao biện,cướp hết tất cả từ gia đình,bạn bè danh dự và tình yêu.Triển Ninh Ninh nàng ta không hề vô tội một chút nào cả,nghĩ tới cổ hận ý trong cậu càng sôi sục không ngừng,hận không thể băm thây vạn đoạn tất cả bọn họ, một cái cũng đừng hòng trốn thoát!!!
Theo cậu tính toán con lợn ngu này chắc chắn sẽ vì sĩ diện mà đôi co,khả năng lớn sẽ động thủ hành hung,đến khi đó Mễ Lạc Tranh và Mục Thanh nội ứng ngoại hợp,cậu không tin không chơi chết được hắn!!!
Biết cậu có tính toán riêng,nên đối với kế hoạch và sắp xếp đó Mục Thanh cũng không có ý kiến gì,thậm chí anh còn đang nghĩ đến chốc nữa nên khóc như thế nào để vu oan giá hoạ cho tên tra nam kia đây.Cho dù hắn có phản kháng thì thì thế nào? đấu lại cha hắn sao? dù thêm can đảm cũng là lầy trứng chọi đá, hoàn toàn không đem lại kết qủa gì.
Đúng như dự đoán cổng biệt thự mở ra,dẫn đầu là chiếc Ferrari màu đỏ quen thuộc giá trị liên thành của Thượng Quan Hiên,nối tiếp sau đó xe nào cũng tốt,kém nhất cũng đã là chiếc Audi rồi.Chỉ riêng thứ này thì cũng đủ hiểu bạn bè của Thượng Quan Hiên không ai là không có gia thế tốt,mà hắn ta chính là chọn lựa hoàn cảnh để kết giao.Dù không bề thế lâu đời như Thượng Quan gia,nhưng đã đủ để xếp vào hàng ngữ tài phiệt và giới thượng lưu rồi.
Tất cả đám người đang vây quanh Triển Ninh Ninh này,vốn dĩ ban đầu là bạn bè của Triển Hàm Dương,được bao ăn bao chơi từ a đến z, thậm chí còn có kẻ trên thân hiện tại vẫn đang xuyên trang sức và quần áo Triển Hàm Dương tặng đi,nhưng kể từ ngày cậu và Thượng Quan Hiên trở mặt thì bọn họ lập tức lựa chọn từ bỏ Triển Hàm Dương,bởi hắn ta là người thừa kế tập đoàn sau này,còn cậu thì thế nào chứ? gia sản đã có đứa em trai Alpha kia rồi sẽ có phần cậu ta sao??
Phải,đúng là Triển Hàm Dương đối với bọn họ rất tốt,chưa bao giờ xem thường hay khinh khi, nhưng tốt bụng thì có lợi ích gì? mài cơm ăn được không?Vì lẽ đó mà họ không chút do dự phản bội đầu quân vào Thượng Quan Hiên.
"Woa...a Hiên nhà cậu đẹp thật đó,nhớ hồi trước lúc còn hôn ước với Triển Hàm Dương lâu như vậy vẫn chưa hề được xem qua đâu!"
"Đúng vậy nha,nhìn thử mà xem cậu vừa quen Ninh Ninh được bao lâu đâu mà đã đưa người về nhà chơi rồi"
"Vẫn chưa tới một năm đi? khác biệt thật sự qúa lớn mà!"
"Cái này còn phải nói sao?hai người họ chỉ đơn giản là chơi qua đường thôi, với Triển tiểu thư mới là chân ái yêu thật lòng này,là kết hôn khác biệt đương nhiên lớn rồi!"
"Mà Triển Hàm Dương đúng là hạng người không biết điều mà,không yêu thì miễn cưỡng làm gì? hảo tụ hảo tán chừa mặt cho nhau có cần phải làm đến mức khó coi như vậy không?"
Đám người liên tục mồm năm miệng mười hùa vào nói xấu Triển Hàm Dương,cũng không nghĩ tới bản thân làm vậy chính là bất nghĩa phản bội bạn bè.
"Việc này vốn dĩ ngay từ đầu đã là mình sai rồi, rõ ràng thừa biết giữa anh ấy và a Hiên đã có hôn ước...nhưng vẫn không kìm được mà đem lòng yêu thương,sợ anh ấy buồn nên mình và a Hiên vẫn luôn che giấu...không ngờ rằng mọi chuyện lại đi đến bước đường này...là do mình...tất cả là do mình" nàng ta nói song liền bụm mặt nức nở khóc,đổi lại được sự đồng tình và cái ôm ấm áp của Thượng Quan Hiên.
Nhưng kẻ trong cuộc luôn bị nhiều điều chi phối,không thể sáng suốt nhìn nhận vấn đề mà là hành động theo cảm tính,trong cuộc chưa rõ người ngoài đã thông.Đám người này làm gì có ai là kẻ ngu đâu? tất cả bọn họ đưa mắt nhìn nhau,cảm thấy rất khó để nói tiếp vấn đề này, bởi căn bản trong thâm tâm bọn họ thực sự chán ghét và khinh thường hạng người tiểu tam như Triển Ninh Ninh.Nếu đã không muốn tổn thương thì ngay từ đầu cút xa ra đi!! đã cấu kết thông đồng phá hủy hôn ước người ta rồi thì làm ơn câm miệng lại,nếu đã làm thì không có tư cách gì lên tiếng cả.
Trông kệch cởm chẳng khác gì hạng gái đi*ếm rẻ tiền vậy! đã táng thân lầu xanh lại còn bày đặt bán nghệ không bán thân,làm kĩ nữ còn muốn lập bàn thờ trinh tiết đúng là hạng người bại hoại chẳng ra gì.
Dù biết rõ sự thật thế nhưng giờ đây đã lựa chọn cúi đầu trước tiền tài,quyền lực mà đứng về phía Triển Ninh Ninh,dĩ nhiên sẽ không nói ra suy nghĩ thật sự trong lòng,cho nên ngay lập tức chuyển chủ đề nói về những việc khác.
Đám người bắt đầu tò mò,dò hỏi về mối quan hệ hiện tại của hắn và Triển Ninh Ninh đã tiến triễn tới bước nào rồi.
"Cái gì? ngày mốt liền lập tức đính hôn rồi sao? có phải qúa mức vội vàng hay không?"
"Đúng vậy a,hơn nữa hôm đó lại là sinh nhật của a Dương làm vậy chỉ sợ là..."
Câu còn chưa dứt đã bị thanh âm tức giận của hắn chen vào phá ngang "Sợ cái gì chứ? Thượng Quan Hiên tôi mà còn phải sợ hạng người bẩn thỉu như cậu ta sao? tôi mặc kệ,đối với Ninh Ninh chính là lưỡng tình tương duyệt, không phải em ấy thì không cưới.Việc đính hôn cũng chỉ là hình thức khẳng định,cử hành sớm hơn dự định chút mà thôi."Nói song hắn liền nắm chặt bàn tay nàng ta,hai người cười nhạt nhìn nhau một cách đầy thâm tình.
Nhưng bọn họ lại không hề ý thức được rằng bản thân đang bị theo dõi,hai bóng dáng ngồi ở bàn ghế phía xa đang đưa mắt dõi theo hành động của tất cả bọn họ,hai khuôn mặt đầy vẻ khinh thường xem bọn họ chẳng có gì khác so với lũ hề cả.
"Một đám khỉ nhảy nhót!" Mục Thanh nhịn không được mở miệng châm chọc một câu.
Mễ Lạc Tranh ở bênh cạnh không nói gì,chỉ bình tĩnh phẩm trà yên lặng chờ đám người đó phát giác ra bản thân mình.
Thượng Quan Hiên nghe những lời này không lọt tai,bởi căn bản hắn không cho là đúng.Bộ dáng quyết tâm kiên định nói "Cả đời này chưa chắc ai cũng có thể gặp được chân ái đời mình, vì hạnh phúc của bản thân mà cố gắng là sai sao? cha không đồng ý thì tôi sẽ kiên trì nghĩ cách thuyết phục bằng được mới thôi.Dù sao ông ấy chỉ có mình tôi là con trai,tài sản thừa kế sau này cũng chỉ có thể thuộc về mình tôi."
"Mặc kệ thế nào tôi vẫn sẽ cùng Ninh Ninh đính hôn,bởi em ấy chính là chân ái mà tôi luôn tìm kiếm lâu nay!"
Đám người lại hai mặt nhìn nhau,từ trong ánh mắt cử chỉ và lời nói kia bọn họ cảm nhận được những lời này hoàn toàn là thật lòng,Thượng Quan Hiên hắn muốn nghiêm túc yêu đương rồi.
Vốn dĩ hôm đó hắn muốn cùng cha mình thương lượng chuyện hủy hôn và hôn sự lần này,nhưng xự xuất hiện của cậu lại khiến hắn tức giận đến choáng váng đầu óc.Quên luôn việc mục đích thật sự của bản thân,mặc dù hắn không biết cậu ta đã dùng thủ đoạn gì để thuyết phục cha cho cậu ta ở lại nơi này,từ lần trước đã nhìn ra thành kiến của người đối với tiểu Ninh,ngọn nguồn của tất cả chính là tên nhãi ranh đê t*iện đang ăn nhờ ở đậu trong nhà hắn,còn dám ỷ thế cha khinh miệt sỉ nhục hắn.
Thượng Quan Hiên thề rằng hắn sẽ rửa sạch mối nhục này,mục đích mời tất cả bạn bè tới đây chính là chứng kiến cảnh tượng hắn nhục nhã Triển Hàm Dương,khiến cậu ta cảm thấy xấu hổ mà cút khỏi nhà hắn.
Đang định hỏi thăm người hầu về tung tích của Triển Hàm Dương,thì một tiếng gầm rú to lớn khiến người ta nổi da gà vang lên.Thượng Quan Hiên vốn đam mê tốc độ,hắn vừa nghe liền biết tiếng động này là của con Bugatti La Voiture Nure,là con xe hắn luôn ao ước chạm vào và lái nó.Nhiều lần muốn xin xin cha cho mượn nhưng đều bất thành,dù về sau mua được nhiều chiếc siêu xe nhưng con này, và hàng đa số những con xe khác trong gara riêng của cha kia luôn chính là ước mơ của hắn.
Từ lúc mua về hắn chưa bao giờ thấy cha thử xe tại nhà bao giờ,vậy tiếng động ở sân sau là do ai gây ra? chẳng lẻ là cha thật sao?
Đám người Thượng Quan Hiên mang theo trạng thái nghi ngờ tiến về phía sân sau,vòng ra một đường thật lớn thì bị tràng diện ở đây làm cho bất ngờ đến câm lặng đứng hình.Từng chiếc siêu xe số lượng giới hạn chia theo hãng mà xếp thành từng hàng ngang dài đăng đẳng.Dù tất cả đều sinh ra ngậm muỗng vàng muỗng bạc mà lớn lên,siêu xe ở nhà ai nấy cũng tậu đến tận vài chiếc để thay đổi theo mùa và sở thích.
Thế nhưng họ không có khoa trương đến độ sưu tầm theo màu và sở thích thế này đi?,bao nhiêu tiền cho đủ cơ chứ? tùy tiện chọn một chiếc ở đây đã đủ giá để mua một căn nhà lầu rồi.
Phía sau nhà xây hẳn một đường đua nhựa lớn,bề ngang đủ để năm chiếc xe hơi chạy song song cùng lúc với nhau.Trên sân chiếc Bugatti đang chạy với vận tốc cực nhanh,tiếng động cơ va chạm và bánh xe ma sát tạo ra tiếng động gầm rú inh tai,điêu luyện ôm cua thật sát vượt qua chướng ngoại vật được bố trí sẵn trên sân.
Kĩ thuật lái xe điêu luyện khiến tất cả dõi mắt chăm chú nhìn theo.Xe vượt qua chướng ngại cuối cùng, trực tiếp phi thẳng cách mặt đất cả khoảng lớn,lôi cả đám người hồi hộp đến nín thở.
Bugatti tiếp đất một cách mạnh bạo,bánh xe xoay vòng tạo thành hình số 8 mù mịt khói bụi, biểu diễn kích thích dạng này phần lớn đã đánh trúng tâm khảm của hầu hết đám người ở đây. Bọn họ không kìm nén được mà vỗ tay hò reo cổ vũ,chỉ riêng hai người Thượng Quan Hiên là đứng im bất động.
Nhưng hai tay hắn đã xiết thành nắm đấm từ lúc nào,hàm răng cắn chặt vào nhau,đáy mắt lập loè lựa giận,bởi hắn nhận ra được phong cách biểu diễn quen thuộc này.Người được mệnh danh đệ nhất,luôn trên ở cơ hắn Mục Thanh,ngoại trừ tên này ra thì hắn chưa hề thấy ai biểu diễn xoay vòng thuần thục như vậy cả.
"A,có người đợi chúng ta bên ngoài kìa!"Mễ Lạc Tranh cười mỉm nói,bộ dáng không có chút gì gọi là kinh ngạc bất ngờ.
"Hả? bọn họ tới rồi sao?" Trên khuôn mặt tuấn tú vẫn không giấu nổi kích thích hưng phấn thở mạnh hỏi,Mục Thanh chính là như vậy,một khi đã đua xe thì sẽ không để ý bất cứ thứ gì,tập trung tinh thần cao độ mà hoà mình vào nó.
"Bây giờ em muốn sao? ra ngoài gây sự luôn chứ? đã nhiều ngày anh chưa được thư gjãn gân cốt rồi đây!" Mục Thanh nhướng mày ngữ điệu vui vẻ hỏi.
Thậm chí hiện tại chỉ cần cậu gật đầu đồng ý,anh ngay lập tức sẽ xông ra hành hung Thượng Quan Hiên,khiến hắn sống dỡ chết dỡ nằm liệt giường là chuyện dễ như trở bàn tay.
Đám người Thượng Quan Hiên vẫn vẫn đang tò mò muốn biết rốt cuộc là ai đang ở trong xe kia?
Đúng lúc này thì cửa xe chợt mở,một bóng dáng cao gầy xuất hiện trước tầm mắt họ,theo ngay sau đó là một thiếu niên da trắng dung mạo diễm lệ xinh đẹp.Đến khi nhìn rõ hai người chính là Mục Thanh và Triển Hàm Dương thì kinh ngạc đến rớt cằm!!!
Chưa chờ bọn họ hồi phục tinh thần thì Mục Thanh đã nở nụ cười tươi,hai chiếc răng khễnh và má lún đồng tiền như toả nắng giữa buổi chiều hoàng hôn,đẹp mắt một cách dụ hoặc khác thường.Nếu Mễ Lạc Tranh là hồ ly tinh quyến rũ động lòng người thì Mục Thanh chính là chó sói kiệt ngạo khó thuần,trên miệng lúc nào cũng nở nụ cười vô hại nhưng thâm tâm bình tĩnh cơ trí,nếu nói anh chính là con trai rơi của y thì cậu tin tưởng hơn ấy chứ.
Mễ Lạc Tranh nhìn anh mà thở phào nhẹ nhõm,cũng còn may hai người không phải kẻ thù của nhau nha,hạng người dạng này thực sự rất khó đối phó đi??
"TRIỂN-HÀM-DƯƠNG!!!" Thượng Quan Hiên là người trước nhất lấy lại tinh thần,hai mắt hắn trợn trừng nhìn hai người Mục Thanh rống hận gằn giọng nỏi.
Mễ Lạc Tranh không trả lời hắn,cậu mỉm cười bước đến gần Mục Thanh ngẫng đầu hỏi "Sao nào? kích thích lắm đúng không?"
"Ừ,xe tốt,chạy rất sảng khoái" Mục Thanh hơi vuốt chiếc xe hào sảng đáp,bởi chiếc Bugatti này thực sự hợp ý anh.
"Vậy em tặng nó cho anh nhé, xem như đây là món qùa sớm cho sinh nhật tháng tới của anh thế nào hả?" ngữ điệu cậu không to không nhỏ hỏi,vừa vặn đủ để đám người ở đây nghe và chứng kiến hết thảy.
"Thật sao? vậy cung kính không bằng tuân mệnh rồi" Mục Thanh cứ nghĩ diễn kịch lúc nãy cậu nói chính là như thế này,anh vốn không hề nghĩ rằng cậu thật sự sẽ đem nó tặng cho bản thân mình liền thuận miệng đáp ứng.
Thượng Quan Hiên nhìn chiếc xe hắn luôn ao ước chạm vào suốt bao năm,giờ phút này lại để cho hai kẻ hắn ghét nhất chạm vào,nhìn thấy họ liền nghĩ tới những tràng cảnh nhục nhã trước đây,lửa giận trong lòng tức khắc bùng cháy dữ dội "Triển Hàm Dương cậu rốt cuộc có biết ba chữ vô liêm sĩ viết thế nào không? đây là nhà tôi ai cho phép cậu tùy tiện động chạm như vậy hả??"
Triển Ninh Ninh lúc này lên sàn,nàng ta xuyên chiếc váy trắng bộ dáng nhu nhược yếu đuối mà tiến lên chắn trước mặt Thượng Quan Hiên, ngữ khí nhỏ nhẹ run rẫy nói "Ca...em biết là do em sai,tất cả là lỗi của em,nhưng a Hiên anh ấy không có lỗi...ca...anh làm ơn cùng em trở về đi được không?ba mẹ ở nhà nhớ anh lắm...đừng ngoan cố cứng đầu nữa mà..."
"Không phải lỗi của cô thì lỗi của ai? chẳng lẽ của tôi của Mục Thanh à? bản thân cô dục vọng dâng trào tự mình hiến dâng cho Thượng Quan Hiên còn ở đây bày đặt giả vờ cái gì? trông bộ dáng nhu nhu nhược nhược nhưng hoá ra lại là hạng kĩ nữ lăng loàn dơ bẩn,hôi chết lão tử rồi!!" Mễ Lạc Tranh ánh mắt phi tiếu khinh thường liếc lấy nàng ra,ngữ khí bơi móc châm chọc nói.
Triển Ninh Ninh bị cậu trắng trợn nói đến cực kì xấu hổ,ả ta vẻ mặt vô tội quay đầu nhìn về phía hắn biểu ý cầu cứu.
Thượng Quan Hiên tiến lên nắm lấy bàn tay nàng ta,rồi hôn nhẹ lên tóc biểu ý an ủi,dùng ánh mắt như xem trò hề trừng lại Mễ Lạc Tranh "Triển Hàm Dương rốt cuộc trong đầu cậu đang suy nghĩ gì hả? bệnh thần kinh à? nhà này là của tôi!! ai cho phép cậu tuỳ tiện động chạm đem đồ tặng cho người khác như vậy hả?"
Những người khác cũng vì lời lẽ khinh miệt của hắn mà nhìn nhau cười,trào phúng liếc mắc nhìn Mễ Lạc Tranh,hoàn toàn không hề tin tưởng những gì cậu đã nói ra.Đám bạn bè vốn dĩ trước đó chơi thân với nguyên chủ,lúc này đây lại thi nhau trào phúng, tỏ vẻ tốt bụng mồm năm miệng mười mà liên tục khuyên lơn,bắt ép cậu cúi đầu xin lỗi hắn và rời khỏi nơi này.
Thượng Quan Hiên thấy cậu vẫn bộ dáng bình tĩnh dầu muối không ăn thì càng thêm tức giận, hắn ta ánh mắt ngoan độc gằn giọng nói "Hôm nay nếu mày không chịu cút khỏi đây thì đừng trách tao ra tay độc ác!! Triển Hàm Dương mày và thằng gian phu Mục Thanh đó...tao nhất định sẽ khiến hai đứa mày ch*ết không toàn thây!!!"
"Con m*ẹ nó Thượng Quan Hiên mày điên rồi a? lão tử làm gian phu lúc nào hả? " Mục Thanh bị hắn vu oan mà tức tối hét lên.
Nhưng trong mắt hắn thì đây chính là biểu hiện của chột dạ và sợ hãi,hắn cười khẫy nói "Sao hả? chột dạ vì bị tao vạch trần xấu hổ lắm đúng không? Mục Thanh a...tao không ngờ mày lại thông đồng với nó cắm sừng tao,đã vậy còn dám công khai ngoại tình ở nhà vị hôn phu? đáng lí ra ngày hôm đó ở khách sạn tao nên kêu phóng viên tới vạch trần đôi gian phu các người...không biết xấu hổ nhục nhã mà ở lì nhà tôi,lái xe của cha tôi là ai cho cậu lá gan đó hả?"
"Muốn biết? vậy quay đầu đi,đáp án ở phía sau đó!" Mễ Lạc Tranh mỉm cười nói.
"Hừ! Triển Hàm Dương tao cảnh cáo mày đừng có mà giả điên ta....." cao giọng tức giận mắng thế nhưng vừa quay đầu thì thân ảnh phía sau khiến hắn câm lặng đến đứng hình.
Thượng Quan Cảnh bộ dáng lạnh lùng hai tay cắm lấy túi quần mà đạm mạc nhìn hắn,y im lặng không nói nhưng ánh mắt và khí thế ấy lại khiến hắn sợ hãi run rẫy không thôi.
Bầu không khí chung quanh dần trở nên lạnh lẽo,ai nấy đều triệt để câm nín cúi đầu hoàn toàn không dám cùng y đối mặt.Trái ngược với họ chính là thiếu niên Mễ Lạc Tranh,cậu nhanh chân chạy đến gần tới thì đột nhiên nhảy lên, lấy tư thế vồ ếch mà treo cả thân lên người anh.Hai tay ôm chầm lấy cổ khiến y hơi lảo đảo chút,cũng may phản ứng mau lẹ mà đưa tay ra đỡ lấy Mễ Lạc Tranh.
Còn chưa lên tiếng hỏi thì trên vai liền truyền đến tiếng khóc nức nở ngẹn ngào,cậu hơi kéo giãn ngẫng đầu nhìn thẳng vào y khuôn mặt thấm đẫm nước mắt nói "Cảnh thúc...con trai chú hắn ta đe doạ cháu...còn đòi giết cháu nữa...hức người ta...người ta sợ lắm..."
Đám bạn bè cũ"...."
Thượng Quan Hiên,Triển Ninh Ninh "...."
Mục Thanh đứng sau khoé miệng liên tục co giật dữ dội,trong lòng không ngừng phun tào mắng, m*ẹ nó diễn xuất muốn khóc liền khóc này ảnh đế còn phải gọi bằng cụ đi???
Bình luận facebook