Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 30: Thế giới 2: CÔNG LƯỢC "ĐẠI BOSS" (3)
Khả Lạc bắt taxi đi đến công ty, thấy mọi người đã đợi sẵn ở cửa, cô nhanh chóng chạy về phía bọn họ.
Cô đồng nghiệp ban nãy thấy bóng dáng Khả Lạc, liền gọi to:
- Hạ Nhiên, đằng này, đằng này nè.
Khả Lạc chạy đến, nhìn mọi người xung quanh đang trò chuyện rôm rả, cô kéo kéo nhẹ tay áo cô đồng nghiệp:
- Ơ, giám đốc Trạch đâu rồi nhỉ?
Cô đồng nghiệp nhún vai:
- Tớ không rõ, chắc giám đốc sắp đến rồi.
- À... ừm.
Bỗng có giọng nam vang lên, trầm ấm như tiếng đàn:
- Xin lỗi đã khiến mọi người đợi lâu.
- Không sao đâu mà giám đốc Trạch, giờ chúng ta sẽ đi đâu vậy sếp?
Một người đáp lời Trạch Duy Bách, nam chủ lên tiếng đề nghị:
- Gần đây có nhà hàng nhật cũng khá ngon, tới đó có được không?
- Được. - Mọi người đồng thanh nói.
Phía xa, Tiết Dung chạy đến, tay cô đặt lên vai Trạch Duy Bách, thở mạnh:
- Chạy mệt chết đi được.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Tiết Dung và Trạch Duy Bách, đoán mò đoán non như thể hai người đang hẹn hò mập mờ, Trạch Duy Bách có chút khó chịu, anh lách người sang một bên, phủi phủi bả vai.
Tiết Dung thấy vậy vẫn niềm nở mỉm cười như thể chưa có chuyện gì xảy ra, liếc mắt thấy Khả Lạc, cô ta cười nhếch mép, suy tính trong bụng " Nữ chính thì sao chứ? Mình có cơ hội xuyên vào quyển sách do chính mình viết nên, thì đương nhiên vị trí nữ chính phải thuộc về mình rồi. "
Khả Lạc đối mắt với Tiết Dung, mỉm cười thánh thiện.
" Tiểu Cửu Cửu, cô ta cười xấu hơn ta"
Tiểu Cửu đang chải bộ lông trắng muốt, nghe Khả Lạc nói liền trượt tay, nó trả lời có lệ, trong lòng thấm mắng Khả Lạc là " đồ tự luyến ":
- " Ừm ừm, ngươi cười xinh nhất, nữ chủ không bằng cô, nam chủ thua xa cô. "
- " Ta cũng thấy vậy, lần này còn phải giúp nguyên chủ nối lại tơ duyên với nam chủ nữa. Hảo mệt tâm. "
- " Ay doo, ngươi đừng than nữa. Ta thấy lần này nam chủ trông có vẻ khí chất hơn thế giới trước, chắc sẽ ổn thôi. "
Khả Lạc ngừng giao tiếp với Tiểu Cửu. Cô thấy nam chủ Trạch Duy Bách đang bước đến phía cô, Khả Lạc nở nụ cười, chào hỏi:
- Boss.
- Ừm, lát trợ lí Tiêu đi chung với tôi, giờ tôi đi lấy xe, cô đợi ở đây nha.
- À vâng.
Mấy vị đồng nghiệp xì xào nhau, đoán xem bạn gái giám đốc Trạch là Tiết Dung hay "Tiêu Hạ Nhiên". Vị đồng nghiệp ban nãy huýt vai Khả Lạc, trêu chọc:
- Hể, Nhiên Nhiên à, sao mặt cậu đỏ thế, do say nắng hay... say người?
- Cậu đừng chọc nghẹo tớ, tớ và Boss chỉ là quan hệ cấp trên với trợ lí thôi.
Vẻ mặt vị đồng nghiệp như hiện ba chữ " Chắc tôi tin. "
Khả Lạc phì cười, trò chuyện vui vẻ với vị đồng nghiệp họ An đó. Tiết Dung âm thầm quan sát Khả Lạc, trong lòng vốn có chút xin lỗi nhưng thấy " vị nguyên nữ chủ " có thể cười vui vẻ, Tiết Dung thầm nghĩ " Lấy một chút thành tựu của cô ấy chắc không sao đâu nhở? Dù sao mình cũng được xem là mẹ đẻ của cô ấy mà. ". Tiết Dung định sẵn ra kế hoạch, cô ta tính sẽ công lược nam chủ, đối với nam nhân trưởng thành như vậy, đương nhiên mình phải chủ động sáp đến rồi. Thầm hạ quyết tâm, Tiết Dung thoải mái mà chờ đợi cơ hội.
Trạch Duy Bách lái xe đến, anh kéo cửa kính xuống, nói:
- Đi thôi mọi người, trợ lí Tiêu mau lên xe.
Khả Lạc có chút ngại ngùng, cô tính đáp lời thì nghe thấy giọng của Tiết Dung:
- Giám đốc Trạch, tôi cũng không có xe, anh không phiền khi tôi đi chung chứ.
Trạch Duy Bách thấy vậy, gật gật đầu tỏ ý cho phép. Anh mở cửa của ghế bên cạnh ghế lái - nơi "Tiêu Hạ Nhiên" thường ngồi, Khả Lạc tính bước lên xe thì nghe tiếng Tiết Dung:
- À, tớ có chút say xe, có thể nhường tớ ngồi ghế trước không, Hạ Nhiên tốt tính như vậy, chắc sẽ không làm khó tớ đâu nhỉ.
Khả Lạc cười lịch sự, khách sáo nói:
- À không sao, cậu ngồi phía trước đi.
Nói rồi, cô mở cửa, ngồi vào ghế đằng sau, Tiết Dung thầm mở cờ chiến thắng trong bụng, lên ngồi ghế phụ, quay đầu nhìn Trạch Duy Bách mỉm cười thân thiện:
- Giám đốc Trạch tôi là nhân viên mới, mong được anh chỉ giáo nhiều hơn.
- Cô có thể nhở trợ lí Tiêu, cô ấy sẽ chỉ những việc cần làm cho cô.
- À ừm... cảm ơn anh.
Tiết Dung duy trì nụ cười, che đi sự lúng túng, Trạch Duy Bách nhìn Khả Lạc qua kính chiếu hậu trong xe, anh nói:
- Sức khỏe bác gái đỡ hơn chưa?
Khả Lạc đang thả hồn thì giật mình, lễ phép đáp:
- Bà ấy khỏe hơn rồi, cảm ơn anh đã quan tâm.
Bầu không khí trong xe rơi vào im lặng.
- " Lạc Lạc, cô có thấy nó lạ lạ không?"
Tiểu Cửu hỏi Khả Lạc, cô đáp:
- " Thấy, không phải lúc đầu nói nữ cường sao? "
- " Ừm, theo cốt truyện thì là nữ cường mà."
- " Mà sao nữ chủ Tiết Dung trong giống trà xanh z. "
Tiểu Cửu và Khả Lạc đồng điệu suy nghĩ. Khả Lạc nói:
- " Nãy ngươi biết ta đã phải cố nhịn như thế nào không, nếu ta mà gặp cô ta ở tiệm sách, ta sẽ cho cô ta hưởng 7749 gót giày của ta. "
- " Bình tĩnh nào, đâu phải đây là lần đầu ngươi gặp mấy kiểu người như vậy. "
- " Tức chết lão nương rồi, nghe giọng Tiết Dung dẹo dẹo, ta nổi cả da gà. "
Tiểu Cửu cười gượng, nghĩ bụng " Nữ nhân khi tức giận đều đáng sợ như vậy sao, Lạc Lạc điềm nhiên, luôn bình tĩnh của ta đâu? "
Để tránh chọc giận Khả Lạc sẽ khiến cô nấu hồ ly bảy món, Tiểu Cửu giữ kín miệng.
Cô đồng nghiệp ban nãy thấy bóng dáng Khả Lạc, liền gọi to:
- Hạ Nhiên, đằng này, đằng này nè.
Khả Lạc chạy đến, nhìn mọi người xung quanh đang trò chuyện rôm rả, cô kéo kéo nhẹ tay áo cô đồng nghiệp:
- Ơ, giám đốc Trạch đâu rồi nhỉ?
Cô đồng nghiệp nhún vai:
- Tớ không rõ, chắc giám đốc sắp đến rồi.
- À... ừm.
Bỗng có giọng nam vang lên, trầm ấm như tiếng đàn:
- Xin lỗi đã khiến mọi người đợi lâu.
- Không sao đâu mà giám đốc Trạch, giờ chúng ta sẽ đi đâu vậy sếp?
Một người đáp lời Trạch Duy Bách, nam chủ lên tiếng đề nghị:
- Gần đây có nhà hàng nhật cũng khá ngon, tới đó có được không?
- Được. - Mọi người đồng thanh nói.
Phía xa, Tiết Dung chạy đến, tay cô đặt lên vai Trạch Duy Bách, thở mạnh:
- Chạy mệt chết đi được.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Tiết Dung và Trạch Duy Bách, đoán mò đoán non như thể hai người đang hẹn hò mập mờ, Trạch Duy Bách có chút khó chịu, anh lách người sang một bên, phủi phủi bả vai.
Tiết Dung thấy vậy vẫn niềm nở mỉm cười như thể chưa có chuyện gì xảy ra, liếc mắt thấy Khả Lạc, cô ta cười nhếch mép, suy tính trong bụng " Nữ chính thì sao chứ? Mình có cơ hội xuyên vào quyển sách do chính mình viết nên, thì đương nhiên vị trí nữ chính phải thuộc về mình rồi. "
Khả Lạc đối mắt với Tiết Dung, mỉm cười thánh thiện.
" Tiểu Cửu Cửu, cô ta cười xấu hơn ta"
Tiểu Cửu đang chải bộ lông trắng muốt, nghe Khả Lạc nói liền trượt tay, nó trả lời có lệ, trong lòng thấm mắng Khả Lạc là " đồ tự luyến ":
- " Ừm ừm, ngươi cười xinh nhất, nữ chủ không bằng cô, nam chủ thua xa cô. "
- " Ta cũng thấy vậy, lần này còn phải giúp nguyên chủ nối lại tơ duyên với nam chủ nữa. Hảo mệt tâm. "
- " Ay doo, ngươi đừng than nữa. Ta thấy lần này nam chủ trông có vẻ khí chất hơn thế giới trước, chắc sẽ ổn thôi. "
Khả Lạc ngừng giao tiếp với Tiểu Cửu. Cô thấy nam chủ Trạch Duy Bách đang bước đến phía cô, Khả Lạc nở nụ cười, chào hỏi:
- Boss.
- Ừm, lát trợ lí Tiêu đi chung với tôi, giờ tôi đi lấy xe, cô đợi ở đây nha.
- À vâng.
Mấy vị đồng nghiệp xì xào nhau, đoán xem bạn gái giám đốc Trạch là Tiết Dung hay "Tiêu Hạ Nhiên". Vị đồng nghiệp ban nãy huýt vai Khả Lạc, trêu chọc:
- Hể, Nhiên Nhiên à, sao mặt cậu đỏ thế, do say nắng hay... say người?
- Cậu đừng chọc nghẹo tớ, tớ và Boss chỉ là quan hệ cấp trên với trợ lí thôi.
Vẻ mặt vị đồng nghiệp như hiện ba chữ " Chắc tôi tin. "
Khả Lạc phì cười, trò chuyện vui vẻ với vị đồng nghiệp họ An đó. Tiết Dung âm thầm quan sát Khả Lạc, trong lòng vốn có chút xin lỗi nhưng thấy " vị nguyên nữ chủ " có thể cười vui vẻ, Tiết Dung thầm nghĩ " Lấy một chút thành tựu của cô ấy chắc không sao đâu nhở? Dù sao mình cũng được xem là mẹ đẻ của cô ấy mà. ". Tiết Dung định sẵn ra kế hoạch, cô ta tính sẽ công lược nam chủ, đối với nam nhân trưởng thành như vậy, đương nhiên mình phải chủ động sáp đến rồi. Thầm hạ quyết tâm, Tiết Dung thoải mái mà chờ đợi cơ hội.
Trạch Duy Bách lái xe đến, anh kéo cửa kính xuống, nói:
- Đi thôi mọi người, trợ lí Tiêu mau lên xe.
Khả Lạc có chút ngại ngùng, cô tính đáp lời thì nghe thấy giọng của Tiết Dung:
- Giám đốc Trạch, tôi cũng không có xe, anh không phiền khi tôi đi chung chứ.
Trạch Duy Bách thấy vậy, gật gật đầu tỏ ý cho phép. Anh mở cửa của ghế bên cạnh ghế lái - nơi "Tiêu Hạ Nhiên" thường ngồi, Khả Lạc tính bước lên xe thì nghe tiếng Tiết Dung:
- À, tớ có chút say xe, có thể nhường tớ ngồi ghế trước không, Hạ Nhiên tốt tính như vậy, chắc sẽ không làm khó tớ đâu nhỉ.
Khả Lạc cười lịch sự, khách sáo nói:
- À không sao, cậu ngồi phía trước đi.
Nói rồi, cô mở cửa, ngồi vào ghế đằng sau, Tiết Dung thầm mở cờ chiến thắng trong bụng, lên ngồi ghế phụ, quay đầu nhìn Trạch Duy Bách mỉm cười thân thiện:
- Giám đốc Trạch tôi là nhân viên mới, mong được anh chỉ giáo nhiều hơn.
- Cô có thể nhở trợ lí Tiêu, cô ấy sẽ chỉ những việc cần làm cho cô.
- À ừm... cảm ơn anh.
Tiết Dung duy trì nụ cười, che đi sự lúng túng, Trạch Duy Bách nhìn Khả Lạc qua kính chiếu hậu trong xe, anh nói:
- Sức khỏe bác gái đỡ hơn chưa?
Khả Lạc đang thả hồn thì giật mình, lễ phép đáp:
- Bà ấy khỏe hơn rồi, cảm ơn anh đã quan tâm.
Bầu không khí trong xe rơi vào im lặng.
- " Lạc Lạc, cô có thấy nó lạ lạ không?"
Tiểu Cửu hỏi Khả Lạc, cô đáp:
- " Thấy, không phải lúc đầu nói nữ cường sao? "
- " Ừm, theo cốt truyện thì là nữ cường mà."
- " Mà sao nữ chủ Tiết Dung trong giống trà xanh z. "
Tiểu Cửu và Khả Lạc đồng điệu suy nghĩ. Khả Lạc nói:
- " Nãy ngươi biết ta đã phải cố nhịn như thế nào không, nếu ta mà gặp cô ta ở tiệm sách, ta sẽ cho cô ta hưởng 7749 gót giày của ta. "
- " Bình tĩnh nào, đâu phải đây là lần đầu ngươi gặp mấy kiểu người như vậy. "
- " Tức chết lão nương rồi, nghe giọng Tiết Dung dẹo dẹo, ta nổi cả da gà. "
Tiểu Cửu cười gượng, nghĩ bụng " Nữ nhân khi tức giận đều đáng sợ như vậy sao, Lạc Lạc điềm nhiên, luôn bình tĩnh của ta đâu? "
Để tránh chọc giận Khả Lạc sẽ khiến cô nấu hồ ly bảy món, Tiểu Cửu giữ kín miệng.
Bình luận facebook