Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 7
Ngày chào đón tân sinh rất nhanh đã đến. Mới có buổi sáng mà rất nhiều người tụ tập. Tân sinh đều tập trung trong giảng đường lớn.
Yến Nhiên Xảo một thân váy đen ôm sát, tôn lên đường cong tinh xảo, mái tóc đen tuyền rủ xuống vai, khuôn mặt rất nghiêm túc, đôi mắt cũng sắc bén vài phần. Xinh đẹp hơn nhiều.
Xương An Diệp từ dãy đầu hàng ghế nhìn mà cả kinh. Đây là đổi từ bạch liên hoa sang nữ cường nhân sao?!!! 0o0
Yến Nhiên Xảo lưu loát đọc bài phát biểu, cho đến lúc xuống bục, thậm trí đi ra ngoài cửa cũng không thèm liếc đến Cố Nhất Hiên một lần. Đam Mỹ Hay
Xương An Diệp thở dài, đây là từ bỏ hay là muốn chơi lạt mềm buộc chặt zậy trời? Tính đóng phim ngôn tình hay gì? À mà đây chính là một bộ cẩu huyết ngôn tình.
Tân sinh cũng không háo hức bài phát biểu chào đón cho lắm, nhưng từ khi Yến Nhiên Xảo xuất hiện thì sôi nổi hơn nhiều.
Dạ tiệc buổi tối được trang hoàng rất cẩn thận, có vài phần hoa lệ hoành tráng.
Rất nhiều người, Xương An Diệp vốn dĩ không có khẩn trương nhưng Cố Nhất Hiên cứ đứng bên cạnh thổi khí làm cậu có chút lo rồi đấy.
" Đừng sợ." Cố Nhất Hiên giúp Xương An Diệp chỉnh lại quần áo. Xương An Diệp trề môi, ông đây là CEO của một tập đoàn nha, sợ thì đã về nhà ôm chân lão già vô dụng Xương Lâm Khải lâu rồi.
Cố Nhất Hiên nhìn lại một lượt. Xương An Diệp vận trên mình một bộ âu phục đen, vừa nhìn là biết hàng chất lượng cao, ôm sát đôi chân dài, khuôn mặt diễm lệ cùng với mái tóc xám khói tùy ý đánh rối, một đôi hẹp dài mắt đào hoa sâu thăm thẳm mị hoặc câu nhân, phía đuôi mắt điểm xuyến một ngôi sao nhỏ, đặc biệt động lòng người, khí chất cao ngạo dường như chẳng ai có thể chạm tới.
Cố Nhất Hiên có chút đờ ra. Từ từ, bây giờ Tiểu Diệp xinh đẹp, quyến rũ như thế này, ra ngoài kia không phải sẽ có rất nhiều người nhìn sao.
Dạ tiệc bắt đầu mà vẫn thấy Cố Nhất Hiên ngơ ngẩn, Xương An Diệp nắm cà vạt hắn kéo đi.
" Mau lên, chậm một giây lại bị hiệu trưởng lải nhải bây giờ."
" Không được." Cố Nhất Hiên trở mình,chắn đường đi:" Cậu như thế này, không thể ra đấy."
"Mình thì như thế nào? Rất ổn mà." Xương An Diệp ngắm trước sau, không có gì bất ổn. Tên này lại lên cơn gì đây.
" Rất đẹp nên mới không thể ra." Cố Nhất Hiên nhăn mi. Người của hắn từ khi nào phải phô ra cho công chúng xem. Hứ, nằm mơ, lại đập một cái cho nó tỉnh.
Xương An Diệp yên lặng trầm tư. Anh zai, anh cũng soái không kém đâu. Sợ là ra đấy, anh chiếm hết hơn phân nửa ánh mắt. Mà Yến Nhiên Xảo cũng đến, ánh mắt của nàng ta cũng phải bằng một trăm người gộp lại chứ chẳng chơi.
" Đừng có nhiều chuyện, mau đi." Xương An Diệp hoàn hồn, đạp Cố Nhất Hiên một cước ra ngoài. Đã muộn còn lằng giằng.
Bên ngoài đang náo nhiệt, ánh đèn chợt tắt, chỉ chiếu sáng một mảng trên sân khấu lớn.
Xương An Diệp cùng Cố Nhất Hiên vừa xuất hiện, hội trường lập tức bùng nổ, ồn ào vô cùng.
Cố Nhất Hiên khẽ gõ mic, mọi người liền yên lặng như tờ. Một thân soái khí thế kia, cho dù kêu người ta đi chết cũng đáng. Giang sơn cùng mỹ nhân, mọi người chọn ai? Anh hùng còn khó qua ải mỹ nhân, thôi thì bọn họ cứ quy hàng chịu thua trước là được. T3T
" Xin chào mọi người, tôi là Xương An Diệp, sinh viên năm 3 khoa kinh tế"
" Tôi là Cố Nhất Hiên,cũng thuộc khoa kinh tế, sinh viên năm 3."
" Chào mừng mọi người đến với buổi dạ hội chào đón tân sinh đầu tiên của đại học A"
Dứt lời, pháo giấy sắc màu được nổ ra khắp nơi, âm thanh dần trở nên náo nhiệt.
Xương An Diệp không có hứng thú, một thân sơ mi trắng, quần âu đứng ở lan can. Gió thổi lồng lộng, bên ngoài có chút yên tĩnh, cảm giác thoải mái hơn nhiều.
" Sao thế? Không vui?" Cố Nhất Hiên tiến đến từ đằng sau, ôm lấy eo Xương An Diệp.
" Đừng có nháo. Mọi người sẽ nhìn thấy." Xương An Diệp tuy nói vậy nhưng vẫn mặc kệ hắn ôm.
Cố Nhất Hiên dụi đầu bên vai cậu, nói: " Như thế lại tốt, càng biết chúng ta là một cặp a. Biết điều thì không nên quấy rầy."
Hai người ở bên ôm nhau ngắm phong cảnh chán lại đi vào. Đúng lúc thấy Yến Nhiên Xảo đang nói chuyện với một nam sinh thoạt nhìn thôi cũng vô cùng anh tuấn, vóc người cao ráo, khí chất cũng không khác Cố Nhất Hiên là bao.
Nam sinh nhìn qua bên này cũng chỉ gật đầu như chào hỏi một cái. Đương nhiên hai người cũng đáp lại có lệ.
Yến Nhiên Xảo tầm mắt xẹt qua hai người, nhanh chóng rời đi. Xương An Diệp chẹp môi, thôi thì kệ đi.
Sau buổi dạ hội, trên diễn đàn trường cũng xuất hiện rất nhiều mấy bài linh tinh. Cố Nhất Hiên cùng Xương An Diệp không nói làm gì, có điều Yến Nhiên Xảo cùng nam sinh nói chuyện cùng hôm đó là Thẩm Nam Hằng rất nhanh lên top báo của trường vì độ xứng đôi.
Xương An Diệp đối với vấn đề này không có ý kiến nhưng cũng không phải là không có suy tư. Rõ ràng là Yến Nhiên Xảo đang suy tính gì đấy, dù sao IQ của nàng ta cũng phải có trình độ thì mới có bản lĩnh để nhảy lớp.
Xương An Diệp suy suy nghĩ nghĩ, đã là kẻ địch, đương nhiên là phải diệt cỏ tận gốc rồi. 0_<
______________________________
~ *Ảnh Tử* ~
Yến Nhiên Xảo một thân váy đen ôm sát, tôn lên đường cong tinh xảo, mái tóc đen tuyền rủ xuống vai, khuôn mặt rất nghiêm túc, đôi mắt cũng sắc bén vài phần. Xinh đẹp hơn nhiều.
Xương An Diệp từ dãy đầu hàng ghế nhìn mà cả kinh. Đây là đổi từ bạch liên hoa sang nữ cường nhân sao?!!! 0o0
Yến Nhiên Xảo lưu loát đọc bài phát biểu, cho đến lúc xuống bục, thậm trí đi ra ngoài cửa cũng không thèm liếc đến Cố Nhất Hiên một lần. Đam Mỹ Hay
Xương An Diệp thở dài, đây là từ bỏ hay là muốn chơi lạt mềm buộc chặt zậy trời? Tính đóng phim ngôn tình hay gì? À mà đây chính là một bộ cẩu huyết ngôn tình.
Tân sinh cũng không háo hức bài phát biểu chào đón cho lắm, nhưng từ khi Yến Nhiên Xảo xuất hiện thì sôi nổi hơn nhiều.
Dạ tiệc buổi tối được trang hoàng rất cẩn thận, có vài phần hoa lệ hoành tráng.
Rất nhiều người, Xương An Diệp vốn dĩ không có khẩn trương nhưng Cố Nhất Hiên cứ đứng bên cạnh thổi khí làm cậu có chút lo rồi đấy.
" Đừng sợ." Cố Nhất Hiên giúp Xương An Diệp chỉnh lại quần áo. Xương An Diệp trề môi, ông đây là CEO của một tập đoàn nha, sợ thì đã về nhà ôm chân lão già vô dụng Xương Lâm Khải lâu rồi.
Cố Nhất Hiên nhìn lại một lượt. Xương An Diệp vận trên mình một bộ âu phục đen, vừa nhìn là biết hàng chất lượng cao, ôm sát đôi chân dài, khuôn mặt diễm lệ cùng với mái tóc xám khói tùy ý đánh rối, một đôi hẹp dài mắt đào hoa sâu thăm thẳm mị hoặc câu nhân, phía đuôi mắt điểm xuyến một ngôi sao nhỏ, đặc biệt động lòng người, khí chất cao ngạo dường như chẳng ai có thể chạm tới.
Cố Nhất Hiên có chút đờ ra. Từ từ, bây giờ Tiểu Diệp xinh đẹp, quyến rũ như thế này, ra ngoài kia không phải sẽ có rất nhiều người nhìn sao.
Dạ tiệc bắt đầu mà vẫn thấy Cố Nhất Hiên ngơ ngẩn, Xương An Diệp nắm cà vạt hắn kéo đi.
" Mau lên, chậm một giây lại bị hiệu trưởng lải nhải bây giờ."
" Không được." Cố Nhất Hiên trở mình,chắn đường đi:" Cậu như thế này, không thể ra đấy."
"Mình thì như thế nào? Rất ổn mà." Xương An Diệp ngắm trước sau, không có gì bất ổn. Tên này lại lên cơn gì đây.
" Rất đẹp nên mới không thể ra." Cố Nhất Hiên nhăn mi. Người của hắn từ khi nào phải phô ra cho công chúng xem. Hứ, nằm mơ, lại đập một cái cho nó tỉnh.
Xương An Diệp yên lặng trầm tư. Anh zai, anh cũng soái không kém đâu. Sợ là ra đấy, anh chiếm hết hơn phân nửa ánh mắt. Mà Yến Nhiên Xảo cũng đến, ánh mắt của nàng ta cũng phải bằng một trăm người gộp lại chứ chẳng chơi.
" Đừng có nhiều chuyện, mau đi." Xương An Diệp hoàn hồn, đạp Cố Nhất Hiên một cước ra ngoài. Đã muộn còn lằng giằng.
Bên ngoài đang náo nhiệt, ánh đèn chợt tắt, chỉ chiếu sáng một mảng trên sân khấu lớn.
Xương An Diệp cùng Cố Nhất Hiên vừa xuất hiện, hội trường lập tức bùng nổ, ồn ào vô cùng.
Cố Nhất Hiên khẽ gõ mic, mọi người liền yên lặng như tờ. Một thân soái khí thế kia, cho dù kêu người ta đi chết cũng đáng. Giang sơn cùng mỹ nhân, mọi người chọn ai? Anh hùng còn khó qua ải mỹ nhân, thôi thì bọn họ cứ quy hàng chịu thua trước là được. T3T
" Xin chào mọi người, tôi là Xương An Diệp, sinh viên năm 3 khoa kinh tế"
" Tôi là Cố Nhất Hiên,cũng thuộc khoa kinh tế, sinh viên năm 3."
" Chào mừng mọi người đến với buổi dạ hội chào đón tân sinh đầu tiên của đại học A"
Dứt lời, pháo giấy sắc màu được nổ ra khắp nơi, âm thanh dần trở nên náo nhiệt.
Xương An Diệp không có hứng thú, một thân sơ mi trắng, quần âu đứng ở lan can. Gió thổi lồng lộng, bên ngoài có chút yên tĩnh, cảm giác thoải mái hơn nhiều.
" Sao thế? Không vui?" Cố Nhất Hiên tiến đến từ đằng sau, ôm lấy eo Xương An Diệp.
" Đừng có nháo. Mọi người sẽ nhìn thấy." Xương An Diệp tuy nói vậy nhưng vẫn mặc kệ hắn ôm.
Cố Nhất Hiên dụi đầu bên vai cậu, nói: " Như thế lại tốt, càng biết chúng ta là một cặp a. Biết điều thì không nên quấy rầy."
Hai người ở bên ôm nhau ngắm phong cảnh chán lại đi vào. Đúng lúc thấy Yến Nhiên Xảo đang nói chuyện với một nam sinh thoạt nhìn thôi cũng vô cùng anh tuấn, vóc người cao ráo, khí chất cũng không khác Cố Nhất Hiên là bao.
Nam sinh nhìn qua bên này cũng chỉ gật đầu như chào hỏi một cái. Đương nhiên hai người cũng đáp lại có lệ.
Yến Nhiên Xảo tầm mắt xẹt qua hai người, nhanh chóng rời đi. Xương An Diệp chẹp môi, thôi thì kệ đi.
Sau buổi dạ hội, trên diễn đàn trường cũng xuất hiện rất nhiều mấy bài linh tinh. Cố Nhất Hiên cùng Xương An Diệp không nói làm gì, có điều Yến Nhiên Xảo cùng nam sinh nói chuyện cùng hôm đó là Thẩm Nam Hằng rất nhanh lên top báo của trường vì độ xứng đôi.
Xương An Diệp đối với vấn đề này không có ý kiến nhưng cũng không phải là không có suy tư. Rõ ràng là Yến Nhiên Xảo đang suy tính gì đấy, dù sao IQ của nàng ta cũng phải có trình độ thì mới có bản lĩnh để nhảy lớp.
Xương An Diệp suy suy nghĩ nghĩ, đã là kẻ địch, đương nhiên là phải diệt cỏ tận gốc rồi. 0_<
______________________________
~ *Ảnh Tử* ~
Bình luận facebook