Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1882
Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Nữ sinh tóc xoăn gợn sóng trừng mắt nhìn mười kim tệ lúc đi Sơ Tranh để lại, tròng mắt cũng sắp trừng đến rớt ra ngoài, phối hợp với gương mặt sưng thành đầu heo của cô ta, thật đúng là làm người ta sợ hãi.
Mười kim tệ...
Mười...
Cô sỉ nhục ai đây!!
Sỉ nhục ai đây!!
"Tao muốn giết chết nó!! Tao muốn giết chết nó!!!!"
-
Sơ Tranh cầm quần áo đi vứt, giẫm lên tiếng chuông tan học, trở lại trong phòng học.
Sơ Tranh tiến vào phòng học, liền nhìn thấy nữ sinh tóc đỏ bị người vây quanh, đây chính là Elsa.
Thiếu nữ làn da tuyết trắng, váy kiểu cung đình tinh xảo lộng lẫy, phác hoạ ra vòng eo nhỏ nhắn của ả, váy vừa vặn dài đến gối, bắp chân thẳng tắp thon dài lộ ra không thể nghi ngờ.
Thiếu nữ nhẹ nhàng che miệng cười, giữa lông mày đều là ánh sáng giảo hoạt, chọc đến các thiếu niên bên cạnh mặt đỏ tới mang tai.
Đây quả thật là một mỹ nhân.
Đáng tiếc là một mỹ nhân rắn rết.
Người vốn là giai nhân, nhưng sao tâm lại đen... Ai.
Sơ Tranh buông mắt xuống, đi đến vị trí của nguyên chủ ngồi xuống.
Chỉ qua hai phút đồng hồ, thì có người chạy vào truyền bát quái.
"Gương mặt Nina sưng phù lên như đầu heo, quần áo trên người còn không thấy đâu, các cậu không nhìn thấy bộ dạng chật vật của cô ta đâu."
"Ai làm?"
"Không biết, nhưng bất kể là ai làm, lá gan này tớ phục rồi."
Ở trong Học Viện Ma Pháp này, có hai nữ sinh được quan tâm nhất.
Một người là Elsa.
Người còn lại là Nina.
Hai người đều xuất thân từ thế gia ma pháp thanh danh hiển hách ở trên đỉnh, thiên phú tuyệt hảo, địa vị siêu nhiên.
Nhưng có câu nói "một núi không thể chứa hai hổ", lại còn là hai con hổ cái, cho nên hai vị này là đối thủ một mất một còn của nhau ở học việc.
Lớp 2 là địa bàn của Elsa, lúc này nghe thấy tin tức này, các bạn học đều trào phúng một trận, dùng chuyện này lấy lòng Elsa.
Chuyện của Nina đã truyền khắp toàn học viện giống như mọc cánh.
Nina thành thế kia, nào dám lộ diện nữa, trực tiếp xin nghỉ về nhà.
Đại khái là chuyện này lấy lòng Elsa, trong mấy tiết tiếp theo, Elsa đều không đi tìm Sơ Tranh gây phiền phức.
Bây giờ bọn họ vẫn đang học ký thuyết.
Sơ Tranh nghe tri thức lí luận quanh quanh quấn quấn, và chú ngữ liên tiếp, nghe đến muốn qua đời tại chỗ.
Vất vả lắm mới nhịn được đến khi tan học, Sơ Tranh vừa mới chuẩn bị rời đi, Elsa gọi cô lại.
"Shelleya!" Elsa đưa cặp sách trong tay qua: "Nhanh lên, thất thần làm gì?"
Sơ Tranh: "..."
Ta là thư đồng của ngươi chắc?
"Cô không có tay à?"
"Mày nói cái gì?" Elsa cho là mình nghe nhầm, sao cô dám nói chuyện như thế với mình.
"Nếu cô không có tay, tôi có thể giúp cô xách." Ánh mắt băng lãnh của Sơ Tranh đảo qua cánh tay ả: "Tôi cũng có thể giúp cô chém đứt một cánh tay."
"!!!"
Elsa không thể tin trừng lớn mắt.
Cô đang nói gì thế hả?
Những bạn học khác trong phòng học cũng bị lời này của Sơ Tranh làm giật mình, dồn dập an tĩnh lại, nhìn sang bên này.
"Shelleya!" Elsa lập tức bốc lên lửa giận, cười lạnh một tiếng, khắp khuôn mặt xinh xắn toàn là châm chọc: "Mày cũng dám mạnh miệng với tao, tao thấy mày không muốn lăn lộn nữa phải không?"
"Bây giờ cho mày một cơ hội, nói xin lỗi tao, nếu không thì chuyện này không xong đâu."
Xin lỗi?
Ngươi là cái thá gì.
Sơ Tranh vân vê đầu ngón tay, nể tình có nhiều người như thế, bỏ qua cho ngươi trước.
Sơ Tranh đẩy túi sách của Elsa ra, đi ra bên ngoài phòng học.
Elsa sầm mặt lại, thấp giọng ngâm xướng một câu chú ngữ, trong lòng bàn tay vọt ra một quả cầu lửa, ném qua phía Sơ Tranh.
Phản ứng của Sơ Tranh càng nhanh hơn, cô cấp tốc nhảy ra khỏi phòng học, cũng đóng cửa phòng học lại.
Cầu lửa đập trên cửa, phía sau cửa không biết là ai treo một bộ quần áo, cầu lửa đập lên, trong nháy mắt bùng cháy lên
"A!"
Trong phòng học hỗn loạn tưng bừng.
-
Sơ Tranh ra khỏi trường, mới phát hiện thế giới ma pháp này, khoa học kỹ thuật lạc hậu, phương tiện giao thông vẫn là xe ngựa.
Elsa có "xe" chuyên đưa đón, nguyên chủ không có, cho nên cô chỉ có thể tự đi về.
【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời tìm cho mình một chiếc xe riêng biệt, và đổi một thân quần áo đẹp đẽ, thời hạn hai tiếng. 】 Thua người không thua trận! Trang bị sao có thể kém người khác chứ!
Sơ Tranh: "..."
Nhân sinh gian nan.
Nhân sinh của nhóc đáng thương càng gian nan hơn.
Sơ Tranh trở lại trang viên, sắc trời đã tối.
Trang viên này thuộc về gia tộc Charles, người đang ở bây giờ chính là cha của Elsa, gia chủ gia tộc Charles.
Vị trí bây giờ của cô là ở đại lục phương Tây, nơi này có ba đại thế gia ma pháp.
Charles chính là một trong số đó.
Toà trang viên này rộng rãi hùng vĩ, cảm giác lịch sử rất mãnh liệt, chỉ là một trong những trang viên thuộc danh nghĩa của gia tộc Charles.
Trong trang viên đèn đuốc sáng trưng, người hầu đang lui tới chuẩn bị bữa tối.
Sơ Tranh rực rỡ hẳn lên xuất hiện, đám người hầu đều xém chút không nhận ra được.
Đây là... Tiểu thư Shelleya?
Sơ Tranh giẫm lên lối đi trải bằng đá vụn màu xanh ngọc, chuẩn bị về phòng mình trước.
Kết quả cô bị người hầu gọi lại, bảo cô đến phòng ăn.
Sơ Tranh đến phòng ăn, mẹ của nguyên chủ là Maggie đã đứng ở đó, một thân quần áo màu trắng, khuôn mặt u sầu lo lắng.
Maggie là người phương Tây, sở hữu một mái tóc màu vàng óng, dung mạo tú lệ đoan trang đứng ở đó, khí chất trang nhã cao quý, hoàn toàn không cách nào làm cho người ta liên tưởng đến chuyện bà ta đã từng làm nữ hầu.
"Tranh Nhi."
Maggie thấy cô tới, lập tức tới đón.
Tên của nguyên chủ chính là Sơ Tranh, cái tên Shelleya này là sau khi Maggie gả cho Charles, Charles cảm thấy cái tên đó quá phương Đông, cho nên mới đổi lại tên cho nguyên chủ.
Nhưng bình thường Maggie vẫn là gọi nguyên chủ là Sơ Tranh, chỉ khi ở trước mặt Charles mới gọi cô ấy là Shelleya.
"Hôm nay con cãi nhau với Elsa sao?" Gương mặt tú mỹ của Maggie nhăn lại: "Không phải lúc trước mẹ đã nói với con, không nên cãi nhau với Elsa rồi sao?"
"Con không có." Sơ Tranh phủ nhận đến thong dong trấn định.
"Không có?" Maggie nghi hoặc: "Vậy con bé..."
Dường như Maggie nghĩ đến cái gì đó, giơ tay muốn sờ đầu Sơ Tranh, nhưng bị Sơ Tranh tránh đi.
Maggie cứng lại: "Sau khi vào trong, con đừng có mạnh miệng."
Elsa trở về lập tức cáo trạng với Charles, bây giờ Charles và Elsa đang ở trong nhà ăn chờ kẻ đầu têu là Sơ Tranh.
Charles là một người đàn ông rất tuấn lãng, có hình dáng thâm thúy của đàn ông phương Tây, ông ta và Maggie đứng chung một chỗ, chỉ nhìn từ bề ngoài thì cũng rất xứng đôi.
Charles không nói lời vô ích gì, vào thẳng chủ đề:: "Shelleya, ngày hôm nay con và Elsa cãi nhau à?"
Sơ Tranh trả lời cũng nhanh: "Không có."
"A, mày dám làm mà không dám nhận à?" Elsa châm chọc lên tiếng.
Sơ Tranh liếc ả một cái, chậm rãi mà nói: "Cãi nhau là tiến hành tranh luận bằng miệng, ý kiến không hợp nhau rồi lớn tiếng tranh luận, không ai nhường ai, tôi và cô ta chưa từng tranh luận như thế."
Elsa: "..."
Charles: "..."
Maggie kỳ quái nhìn con gái mình mấy lần, liên tục nháy mắt với cô, đừng nói nhiều, chỉ cần nhận sai rồi xin lỗi là được rồi.
Nếu như là nguyên chủ, có lẽ sẽ nghe lời Maggie, nhưng đáng tiếc cô không phải nguyên chủ.
Nhận sai xin lỗi là không thể nào.
Đời này cũng không thể.
Charles cũng đang đánh giá Sơ Tranh, chỉ cảm thấy cô gái này, không giống trước đó lắm.
Trước kia gặp ông ta, lần nào cũng cúi đầu, cẩn thận từng li từng tí, giống như ông ta sẽ ăn thịt người vậy.
Nhưng cô gái này bây giờ, mang đến cho ông ta một cảm giác không còn là như thế nữa.
Cô trấn định thong dong, không kiêu ngạo không tự ti, ánh mắt rất lạnh lùng, giống như hoàn toàn biến thành người khác vậy.
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Nữ sinh tóc xoăn gợn sóng trừng mắt nhìn mười kim tệ lúc đi Sơ Tranh để lại, tròng mắt cũng sắp trừng đến rớt ra ngoài, phối hợp với gương mặt sưng thành đầu heo của cô ta, thật đúng là làm người ta sợ hãi.
Mười kim tệ...
Mười...
Cô sỉ nhục ai đây!!
Sỉ nhục ai đây!!
"Tao muốn giết chết nó!! Tao muốn giết chết nó!!!!"
-
Sơ Tranh cầm quần áo đi vứt, giẫm lên tiếng chuông tan học, trở lại trong phòng học.
Sơ Tranh tiến vào phòng học, liền nhìn thấy nữ sinh tóc đỏ bị người vây quanh, đây chính là Elsa.
Thiếu nữ làn da tuyết trắng, váy kiểu cung đình tinh xảo lộng lẫy, phác hoạ ra vòng eo nhỏ nhắn của ả, váy vừa vặn dài đến gối, bắp chân thẳng tắp thon dài lộ ra không thể nghi ngờ.
Thiếu nữ nhẹ nhàng che miệng cười, giữa lông mày đều là ánh sáng giảo hoạt, chọc đến các thiếu niên bên cạnh mặt đỏ tới mang tai.
Đây quả thật là một mỹ nhân.
Đáng tiếc là một mỹ nhân rắn rết.
Người vốn là giai nhân, nhưng sao tâm lại đen... Ai.
Sơ Tranh buông mắt xuống, đi đến vị trí của nguyên chủ ngồi xuống.
Chỉ qua hai phút đồng hồ, thì có người chạy vào truyền bát quái.
"Gương mặt Nina sưng phù lên như đầu heo, quần áo trên người còn không thấy đâu, các cậu không nhìn thấy bộ dạng chật vật của cô ta đâu."
"Ai làm?"
"Không biết, nhưng bất kể là ai làm, lá gan này tớ phục rồi."
Ở trong Học Viện Ma Pháp này, có hai nữ sinh được quan tâm nhất.
Một người là Elsa.
Người còn lại là Nina.
Hai người đều xuất thân từ thế gia ma pháp thanh danh hiển hách ở trên đỉnh, thiên phú tuyệt hảo, địa vị siêu nhiên.
Nhưng có câu nói "một núi không thể chứa hai hổ", lại còn là hai con hổ cái, cho nên hai vị này là đối thủ một mất một còn của nhau ở học việc.
Lớp 2 là địa bàn của Elsa, lúc này nghe thấy tin tức này, các bạn học đều trào phúng một trận, dùng chuyện này lấy lòng Elsa.
Chuyện của Nina đã truyền khắp toàn học viện giống như mọc cánh.
Nina thành thế kia, nào dám lộ diện nữa, trực tiếp xin nghỉ về nhà.
Đại khái là chuyện này lấy lòng Elsa, trong mấy tiết tiếp theo, Elsa đều không đi tìm Sơ Tranh gây phiền phức.
Bây giờ bọn họ vẫn đang học ký thuyết.
Sơ Tranh nghe tri thức lí luận quanh quanh quấn quấn, và chú ngữ liên tiếp, nghe đến muốn qua đời tại chỗ.
Vất vả lắm mới nhịn được đến khi tan học, Sơ Tranh vừa mới chuẩn bị rời đi, Elsa gọi cô lại.
"Shelleya!" Elsa đưa cặp sách trong tay qua: "Nhanh lên, thất thần làm gì?"
Sơ Tranh: "..."
Ta là thư đồng của ngươi chắc?
"Cô không có tay à?"
"Mày nói cái gì?" Elsa cho là mình nghe nhầm, sao cô dám nói chuyện như thế với mình.
"Nếu cô không có tay, tôi có thể giúp cô xách." Ánh mắt băng lãnh của Sơ Tranh đảo qua cánh tay ả: "Tôi cũng có thể giúp cô chém đứt một cánh tay."
"!!!"
Elsa không thể tin trừng lớn mắt.
Cô đang nói gì thế hả?
Những bạn học khác trong phòng học cũng bị lời này của Sơ Tranh làm giật mình, dồn dập an tĩnh lại, nhìn sang bên này.
"Shelleya!" Elsa lập tức bốc lên lửa giận, cười lạnh một tiếng, khắp khuôn mặt xinh xắn toàn là châm chọc: "Mày cũng dám mạnh miệng với tao, tao thấy mày không muốn lăn lộn nữa phải không?"
"Bây giờ cho mày một cơ hội, nói xin lỗi tao, nếu không thì chuyện này không xong đâu."
Xin lỗi?
Ngươi là cái thá gì.
Sơ Tranh vân vê đầu ngón tay, nể tình có nhiều người như thế, bỏ qua cho ngươi trước.
Sơ Tranh đẩy túi sách của Elsa ra, đi ra bên ngoài phòng học.
Elsa sầm mặt lại, thấp giọng ngâm xướng một câu chú ngữ, trong lòng bàn tay vọt ra một quả cầu lửa, ném qua phía Sơ Tranh.
Phản ứng của Sơ Tranh càng nhanh hơn, cô cấp tốc nhảy ra khỏi phòng học, cũng đóng cửa phòng học lại.
Cầu lửa đập trên cửa, phía sau cửa không biết là ai treo một bộ quần áo, cầu lửa đập lên, trong nháy mắt bùng cháy lên
"A!"
Trong phòng học hỗn loạn tưng bừng.
-
Sơ Tranh ra khỏi trường, mới phát hiện thế giới ma pháp này, khoa học kỹ thuật lạc hậu, phương tiện giao thông vẫn là xe ngựa.
Elsa có "xe" chuyên đưa đón, nguyên chủ không có, cho nên cô chỉ có thể tự đi về.
【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời tìm cho mình một chiếc xe riêng biệt, và đổi một thân quần áo đẹp đẽ, thời hạn hai tiếng. 】 Thua người không thua trận! Trang bị sao có thể kém người khác chứ!
Sơ Tranh: "..."
Nhân sinh gian nan.
Nhân sinh của nhóc đáng thương càng gian nan hơn.
Sơ Tranh trở lại trang viên, sắc trời đã tối.
Trang viên này thuộc về gia tộc Charles, người đang ở bây giờ chính là cha của Elsa, gia chủ gia tộc Charles.
Vị trí bây giờ của cô là ở đại lục phương Tây, nơi này có ba đại thế gia ma pháp.
Charles chính là một trong số đó.
Toà trang viên này rộng rãi hùng vĩ, cảm giác lịch sử rất mãnh liệt, chỉ là một trong những trang viên thuộc danh nghĩa của gia tộc Charles.
Trong trang viên đèn đuốc sáng trưng, người hầu đang lui tới chuẩn bị bữa tối.
Sơ Tranh rực rỡ hẳn lên xuất hiện, đám người hầu đều xém chút không nhận ra được.
Đây là... Tiểu thư Shelleya?
Sơ Tranh giẫm lên lối đi trải bằng đá vụn màu xanh ngọc, chuẩn bị về phòng mình trước.
Kết quả cô bị người hầu gọi lại, bảo cô đến phòng ăn.
Sơ Tranh đến phòng ăn, mẹ của nguyên chủ là Maggie đã đứng ở đó, một thân quần áo màu trắng, khuôn mặt u sầu lo lắng.
Maggie là người phương Tây, sở hữu một mái tóc màu vàng óng, dung mạo tú lệ đoan trang đứng ở đó, khí chất trang nhã cao quý, hoàn toàn không cách nào làm cho người ta liên tưởng đến chuyện bà ta đã từng làm nữ hầu.
"Tranh Nhi."
Maggie thấy cô tới, lập tức tới đón.
Tên của nguyên chủ chính là Sơ Tranh, cái tên Shelleya này là sau khi Maggie gả cho Charles, Charles cảm thấy cái tên đó quá phương Đông, cho nên mới đổi lại tên cho nguyên chủ.
Nhưng bình thường Maggie vẫn là gọi nguyên chủ là Sơ Tranh, chỉ khi ở trước mặt Charles mới gọi cô ấy là Shelleya.
"Hôm nay con cãi nhau với Elsa sao?" Gương mặt tú mỹ của Maggie nhăn lại: "Không phải lúc trước mẹ đã nói với con, không nên cãi nhau với Elsa rồi sao?"
"Con không có." Sơ Tranh phủ nhận đến thong dong trấn định.
"Không có?" Maggie nghi hoặc: "Vậy con bé..."
Dường như Maggie nghĩ đến cái gì đó, giơ tay muốn sờ đầu Sơ Tranh, nhưng bị Sơ Tranh tránh đi.
Maggie cứng lại: "Sau khi vào trong, con đừng có mạnh miệng."
Elsa trở về lập tức cáo trạng với Charles, bây giờ Charles và Elsa đang ở trong nhà ăn chờ kẻ đầu têu là Sơ Tranh.
Charles là một người đàn ông rất tuấn lãng, có hình dáng thâm thúy của đàn ông phương Tây, ông ta và Maggie đứng chung một chỗ, chỉ nhìn từ bề ngoài thì cũng rất xứng đôi.
Charles không nói lời vô ích gì, vào thẳng chủ đề:: "Shelleya, ngày hôm nay con và Elsa cãi nhau à?"
Sơ Tranh trả lời cũng nhanh: "Không có."
"A, mày dám làm mà không dám nhận à?" Elsa châm chọc lên tiếng.
Sơ Tranh liếc ả một cái, chậm rãi mà nói: "Cãi nhau là tiến hành tranh luận bằng miệng, ý kiến không hợp nhau rồi lớn tiếng tranh luận, không ai nhường ai, tôi và cô ta chưa từng tranh luận như thế."
Elsa: "..."
Charles: "..."
Maggie kỳ quái nhìn con gái mình mấy lần, liên tục nháy mắt với cô, đừng nói nhiều, chỉ cần nhận sai rồi xin lỗi là được rồi.
Nếu như là nguyên chủ, có lẽ sẽ nghe lời Maggie, nhưng đáng tiếc cô không phải nguyên chủ.
Nhận sai xin lỗi là không thể nào.
Đời này cũng không thể.
Charles cũng đang đánh giá Sơ Tranh, chỉ cảm thấy cô gái này, không giống trước đó lắm.
Trước kia gặp ông ta, lần nào cũng cúi đầu, cẩn thận từng li từng tí, giống như ông ta sẽ ăn thịt người vậy.
Nhưng cô gái này bây giờ, mang đến cho ông ta một cảm giác không còn là như thế nữa.
Cô trấn định thong dong, không kiêu ngạo không tự ti, ánh mắt rất lạnh lùng, giống như hoàn toàn biến thành người khác vậy.
Bình luận facebook