Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-177
Chương 177: Hồng Liên tái xuất (8)
Hai anh em bọn họ đứng tại chỗ của Đông Nhi mới vừa biến mất kia nhìn nhau.
Trần Tử Lâm nhìn anh trai cầm lấy lá bùa chỉ còn lại màu vàng như khi mới mua kia nhìn chăm chú đến nỗi gã còn tưởng trên lá bùa đó có thể biến anh ngay lập tức đến chỗ của em gái hồ ly kia, gã nói: "Nếu không nhằm thì cô ta mới dùng bùa dịch chuyển. Xem ra là anh đa nghi quá tưởng cô ta cấu kết với yêu tinh vương thôi."
Trần Tử Lam thì cho là như thế, anh nhíu mày nói: "Không chừng cô ta cũng biết vẽ bùa. Đừng quên những yêu tinh kí hiệp định hòa bình rồi cũng biết vẽ bùa như tu giả, cô ta cũng có thể học lén đâu đó."
Trần Tử Lâm lấy tấm bùa của anh mình đang cầm: "Không phải cô ta nói mình vừa mới đến nơi này sao?......" Gã bỗng dưng mở to mắt như phát hiện một thứ gì đó vô cùng đáng kinh ngạc.
Trần Tử Lam không để ý đến biểu cảm của em trai mình, anh tiếp tục nói: "Cô ta nói như thế không lẽ em tin thật à? Trần Tử Lâm em ở chiến trường bao nhiêu năm rồi sao lại....." còn chưa để cho anh chỉ trích xong thì Trần Tử Lâm bỗng dưng phấn khích đến nỗi la lớn lên.
"A a a a a a a a a a a a a a."
Trần Tử Lam: "....em có thể bình thường một chút cho anh nhờ không?"
Trần Tử Lâm phấn khích đưa lá bùa cho anh mình, gã hào hứng nói: "Là bùa này là của em dâu à không là của Huyết Ảnh Hồng Liên!"
"Cái gì?!" lần này đến lượt Trần Tử Lam trố mắt ra.
Anh lấy lại lá bùa cẩn thận nhìn kĩ lại: "Em có chắc không đó? Trên đây cũng đâu có ghi gì liên quan đến Huyết Ảnh Hồng Liên, nếu thông qua cách vẽ bùa mà đó người thì chu sa trên đây cũng đâu còn đâu mà để em đoán."
"Không phải! Trên lá bùa này có mùi hoa sen thoang thoảng."
Trần Tử Lam: "...."
Anh cạn lời nói: "Huyết Ảnh Hồng Liên nên chỉ cần những gì liên quan đến hoa sen thì đều liên quan đến cô ta à?"
Trần Tử Lâm thoáng khinh bỉ anh mình, gã giải thích nói: "Cố Lam Hạ Hạ lúc trước khi trở thành Huyết Ảnh Hồng Liên thì trên người đúng thật không có mùi hoa sen mà kể từ khi trở thành Huyết Ảnh Hồng Liên thì trên người cô ta luôn thoang thoảng mùi hoa sen nhẹ lấn át hết mùi hương đặc trưng của cô ta. Lúc chiều em đoán chắc đã gặp cô ta ở nơi lánh nạn trong Thủ Đô vì ngửi thấy mùi hoa sen này nè."
Sau đó gã lại dùng vẻ mặt cạn lời nhìn lại anh mình: "Chứ anh nghĩ xem vì sao năm xưa cho dù Tử Hàn có van xin năng nỉ em thế nào thì em vẫn không thể tìm được Huyết Ảnh Hồng Liên? Là do mùi hương hoa sen của cô quá trùng với mùi hoa sen của cái đầm sen bên cạnh đó. Đúng thật xui xẻo khi mà vụ án của Huyết Ảnh Hồng Liên lúc đó lại kế bên đầm sen."
Trần Tử Lam: "...."
Xin lỗi, lúc đó anh cứ tưởng là do em không chịu giúp Tử Hàn.
Anh nhìn lại tờ bùa trên tay mình, thở nhẹ một hơi: "Cũng may là người của Huyết Ảnh Hồng Liên."
Năm xưa mặc dù Huyết Ảnh Hồng Liên đi đại sát bốn phương nhưng cũng chỉ giết những kẻ liên quan còn người vô tội thì hoàn toàn không đụng đến, điều này cũng đủ để thấy cô hoàn toàn còn lí trí chứ không phải là quá điên cuồng.
"Nhưng mà..."
Trần Tử Lâm thân là anh em song sinh của Trần Tử Lam thì biết ngay anh mình đang thắc mắc về điều gì.
"Em cũng không biết vì sao cô ta lại có được yêu tinh thuần chủng."
Hạ Hạ thấy Đông Nhi dịch chuyển về cũng không có lấy làm ngạc nhiên. Cô cũng sớm biết không có khả năng Đông Nhi lại dễ dàng thoát khỏi hai anh em Trần gia rồi. Dùng gì hai bọn họ cũng là tu giả cấp bậc cao của thế giới tu tiên hiện đại này.
Đông Nhi lao đi mồ hôi trên trán than thở nói: "Ta thật không ngờ vì cái lời nói vớ vẩn của ngươi mà ra tay chẳng ngon lành gì, nếu như không có lời đó thì chắc chắn ta sẽ không dùng phương án chạy này rồi."
Hạ Hạ mở cửa tủ lạnh lấy ra một hợp cơm ăn liền bỏ vào lò vi sóng, cô nói: "Cho dù không có lời đó của ta thì ngươi cũng không thể nào thắng họ đâu. Bảy năm trước bọn họ làm thế nào đem một yêu vương mạnh hơn ngươi phong ấn lại thì cũng đủ thấy sức mạnh không phải dạng thấp rồi. Ta nói thế chẳng qua vì không muốn người nhà của boss nhà ta bị thương thôi."
Đông Nhi nói: "Boss nhà ngươi, boss nhà ngươi tối ngày chỉ có boss, mặt mũi hắn ta còn chưa thấy thì đã bị phát hiện rồi."
Hạ Hạ không ngạc nhiên khi nhận được kết quả này: "An ninh của Trần gia không phải dạng sơ sài ngươi bị phát hiện cũng là việc dễ hiểu, mau giải phép dịch dung của ngươi đi gương mặt này nhìn không quen."
Đông Nhi bĩu môi: "Không phải chính ngươi là người bảo ta làm phép đã sao?!"
"Đó cũng vì có ích cho ngươi thôi, ngày mai đi với ta đến chỗ kí hiệp định hòa bình. Nếu không nhanh lên thì hai anh em họ Trần đó rất nhanh sẽ tìm được ngươi rồi bắt đi thôi."
Hạ Hạ đem hộp cơm đưa cho Đông Nhi, Đông Nhi bĩu môi nhận lấy hộp cơm hàm hồ ừ một tiếng.
Hai anh em bọn họ đứng tại chỗ của Đông Nhi mới vừa biến mất kia nhìn nhau.
Trần Tử Lâm nhìn anh trai cầm lấy lá bùa chỉ còn lại màu vàng như khi mới mua kia nhìn chăm chú đến nỗi gã còn tưởng trên lá bùa đó có thể biến anh ngay lập tức đến chỗ của em gái hồ ly kia, gã nói: "Nếu không nhằm thì cô ta mới dùng bùa dịch chuyển. Xem ra là anh đa nghi quá tưởng cô ta cấu kết với yêu tinh vương thôi."
Trần Tử Lam thì cho là như thế, anh nhíu mày nói: "Không chừng cô ta cũng biết vẽ bùa. Đừng quên những yêu tinh kí hiệp định hòa bình rồi cũng biết vẽ bùa như tu giả, cô ta cũng có thể học lén đâu đó."
Trần Tử Lâm lấy tấm bùa của anh mình đang cầm: "Không phải cô ta nói mình vừa mới đến nơi này sao?......" Gã bỗng dưng mở to mắt như phát hiện một thứ gì đó vô cùng đáng kinh ngạc.
Trần Tử Lam không để ý đến biểu cảm của em trai mình, anh tiếp tục nói: "Cô ta nói như thế không lẽ em tin thật à? Trần Tử Lâm em ở chiến trường bao nhiêu năm rồi sao lại....." còn chưa để cho anh chỉ trích xong thì Trần Tử Lâm bỗng dưng phấn khích đến nỗi la lớn lên.
"A a a a a a a a a a a a a a."
Trần Tử Lam: "....em có thể bình thường một chút cho anh nhờ không?"
Trần Tử Lâm phấn khích đưa lá bùa cho anh mình, gã hào hứng nói: "Là bùa này là của em dâu à không là của Huyết Ảnh Hồng Liên!"
"Cái gì?!" lần này đến lượt Trần Tử Lam trố mắt ra.
Anh lấy lại lá bùa cẩn thận nhìn kĩ lại: "Em có chắc không đó? Trên đây cũng đâu có ghi gì liên quan đến Huyết Ảnh Hồng Liên, nếu thông qua cách vẽ bùa mà đó người thì chu sa trên đây cũng đâu còn đâu mà để em đoán."
"Không phải! Trên lá bùa này có mùi hoa sen thoang thoảng."
Trần Tử Lam: "...."
Anh cạn lời nói: "Huyết Ảnh Hồng Liên nên chỉ cần những gì liên quan đến hoa sen thì đều liên quan đến cô ta à?"
Trần Tử Lâm thoáng khinh bỉ anh mình, gã giải thích nói: "Cố Lam Hạ Hạ lúc trước khi trở thành Huyết Ảnh Hồng Liên thì trên người đúng thật không có mùi hoa sen mà kể từ khi trở thành Huyết Ảnh Hồng Liên thì trên người cô ta luôn thoang thoảng mùi hoa sen nhẹ lấn át hết mùi hương đặc trưng của cô ta. Lúc chiều em đoán chắc đã gặp cô ta ở nơi lánh nạn trong Thủ Đô vì ngửi thấy mùi hoa sen này nè."
Sau đó gã lại dùng vẻ mặt cạn lời nhìn lại anh mình: "Chứ anh nghĩ xem vì sao năm xưa cho dù Tử Hàn có van xin năng nỉ em thế nào thì em vẫn không thể tìm được Huyết Ảnh Hồng Liên? Là do mùi hương hoa sen của cô quá trùng với mùi hoa sen của cái đầm sen bên cạnh đó. Đúng thật xui xẻo khi mà vụ án của Huyết Ảnh Hồng Liên lúc đó lại kế bên đầm sen."
Trần Tử Lam: "...."
Xin lỗi, lúc đó anh cứ tưởng là do em không chịu giúp Tử Hàn.
Anh nhìn lại tờ bùa trên tay mình, thở nhẹ một hơi: "Cũng may là người của Huyết Ảnh Hồng Liên."
Năm xưa mặc dù Huyết Ảnh Hồng Liên đi đại sát bốn phương nhưng cũng chỉ giết những kẻ liên quan còn người vô tội thì hoàn toàn không đụng đến, điều này cũng đủ để thấy cô hoàn toàn còn lí trí chứ không phải là quá điên cuồng.
"Nhưng mà..."
Trần Tử Lâm thân là anh em song sinh của Trần Tử Lam thì biết ngay anh mình đang thắc mắc về điều gì.
"Em cũng không biết vì sao cô ta lại có được yêu tinh thuần chủng."
Hạ Hạ thấy Đông Nhi dịch chuyển về cũng không có lấy làm ngạc nhiên. Cô cũng sớm biết không có khả năng Đông Nhi lại dễ dàng thoát khỏi hai anh em Trần gia rồi. Dùng gì hai bọn họ cũng là tu giả cấp bậc cao của thế giới tu tiên hiện đại này.
Đông Nhi lao đi mồ hôi trên trán than thở nói: "Ta thật không ngờ vì cái lời nói vớ vẩn của ngươi mà ra tay chẳng ngon lành gì, nếu như không có lời đó thì chắc chắn ta sẽ không dùng phương án chạy này rồi."
Hạ Hạ mở cửa tủ lạnh lấy ra một hợp cơm ăn liền bỏ vào lò vi sóng, cô nói: "Cho dù không có lời đó của ta thì ngươi cũng không thể nào thắng họ đâu. Bảy năm trước bọn họ làm thế nào đem một yêu vương mạnh hơn ngươi phong ấn lại thì cũng đủ thấy sức mạnh không phải dạng thấp rồi. Ta nói thế chẳng qua vì không muốn người nhà của boss nhà ta bị thương thôi."
Đông Nhi nói: "Boss nhà ngươi, boss nhà ngươi tối ngày chỉ có boss, mặt mũi hắn ta còn chưa thấy thì đã bị phát hiện rồi."
Hạ Hạ không ngạc nhiên khi nhận được kết quả này: "An ninh của Trần gia không phải dạng sơ sài ngươi bị phát hiện cũng là việc dễ hiểu, mau giải phép dịch dung của ngươi đi gương mặt này nhìn không quen."
Đông Nhi bĩu môi: "Không phải chính ngươi là người bảo ta làm phép đã sao?!"
"Đó cũng vì có ích cho ngươi thôi, ngày mai đi với ta đến chỗ kí hiệp định hòa bình. Nếu không nhanh lên thì hai anh em họ Trần đó rất nhanh sẽ tìm được ngươi rồi bắt đi thôi."
Hạ Hạ đem hộp cơm đưa cho Đông Nhi, Đông Nhi bĩu môi nhận lấy hộp cơm hàm hồ ừ một tiếng.
Bình luận facebook