Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 66
Bắc Cái nhíu mày, đang định giải thích thì Anh Trai Tốt Nhất SV lên tiếng:"Nghe nói nhân lúc tôi online không được nhiều lắm, có người truy sát em gái tôi."
Bạch Nguyệt nghe xong thì thoáng giật mình, do vị này quá ít online nên cô quên mất anh ta chính là anh trai ruột của Ta Giàu Nhất SV, đánh em gái trước mặt anh trai... cô ta có chút lúng túng rồi.
Bắc Cái vội nói đỡ cho ả:"Chuyện con gái với nhau chúng ta không hiểu, tốt nhất đừng xen vào."
Lam Cảnh Nghi nhướng mày:"À? Không hiểu thì em gái lại đây giải thích cho anh hiểu nào." Nói xong liền làm bộ cưng nhiều vẫy tay với Di Giai
Cô biết hắn trước mặt người khác chính là thích bày ra dáng vẻ này, cũng không làm bẽ mặt hắn như ở nhà, ngoan ngoãn đến gần kể đầu đuôi. Rằng từ đầu là Bạch Nguyệt cố ý nói đểu trước, chê cô chỉ có tiền, cô tức quá mới lỡ tay giết ả 1 lần, sau đó gặp lại thì ả cố tình chặn đường không cho cô đi làm cô lỡ tay giết ả lần 2...
Bắc Cái vừa nghe mắt vừa giật giật, cậu làm dáng vẻ hòa hoãn nói:"Được rồi. Việc này Bạch Nguyệt có lỗi trước, Ta Giàu... em cậu cũng đã giết cô ấy 2 lần rồi. Coi như hòa được không?"
Cảnh Nghi khúc khích cười, xoa xoa tóc Di Giai:"Cũng do em đó. Ai bảo em nhiều tiền thế chứ."
Nghe mấy lời này, mấy người còn lại đột nhiên thấy tên Bang chủ top 1 ít khi online này gợi đòn vô cùng, còn gợi đòn hơn cô em gái suốt ngày gây chuyện của cậu ta. Đúng là anh em 1 nhà.
"Được rồi. Hòa nhé. Về bàn nốt Đảo Chiến thôi." Sát Hàn nhanh chóng tiếp lời hòa hoãn bầu không khí.
"Ừ." Cảnh Nghi chẳng lấy lại vẻ nghiêm túc, xoa đầu Di Giai một lát liền nói:"Dẫn bạn em đi chơi đi, lát nữa vào trụ sở bang tìm anh."
"Ồ..." Di Giai ngoan ngoãn gật đầu. Đây chính là màn kịch quen thuộc họ thường diễn trước mặt người ngoài.
Hữu Ngạn lững thững bước tới gần cô:"Hừ, ngoan quá nhỉ?"
Cô vỗ ót cậu ta 1 cái:"Đi thôi. Đi mua trang bị."
Tới cửa hàng lớn nhất Nam Đảo, Hữu Ngạn cái gì mắc nhất liền muốn mua, Di Giai đều chiều cậu, vung tiền như rác, lúc đi ra cả người 2 người đã phát sáng tứ phía hết sức chói mắt. Di Giai lại thay trang bị tầm thường hơn, Hữu Ngạn thắc mắc:"Sao không mặc?"
"Để dành đến Đảo Chiến đi. Mấy giờ nữa hệ thống báo lên danh sách chiến rồi."
Hữu Ngạn không khỏi nhíu mày khó hiểu, có phải quần áo đón Tết đâu mà để dành, nhưng cậu vẫn thay bộ đồ cũ của mình trở lại chỉ để cây cung ánh Cam quý hiếm của mình ra ngoài.
Cô dẫn Hữu Ngạn về trụ sở Bang top 1, đẩy cửa bước vào thì thấy anh mình đang đứng cầm thước chỉ chỉ trên bản đồ như thầy giáo, phía dưới ngồi 19 người im lặng như học sinh đang chăm chú lắng nghe, Di Giai kéo Hữu Ngạn ngồi xuống bàn cuối.
Đây là cuộc họp của 10 bang chủ và 10 bang phó của top 10 bang hội lớn nhất Nam Đảo, không cần nhìn cô cũng biết mấy người còn lại đang thán phục anh cô dữ lắm, còn Cảnh Nghi lúc này chắc đang nghĩ thầm sao mình đẹp trai như vậy...
Lắc lắc đầu, cô buông bỏ suy nghĩ chống tay ngồi nghe, nghe một hồi mắt liền díu lại. Hữu Ngạn thầm thì:"Anh cô giỏi ghê, rất có phong thái chỉ đạo."
Di Giai giật mình:"Hả à ờ..." lại nghe anh cô bỗng cao giọng hỏi.
"Mọi người hãy đặt mình vào trường hợp là phe địch, tôi phòng thủ như vậy có thể phá bằng cách nào?"
Mọi người chụm lại ồn ào bàn tán, bỗng Hữu Ngạn ngồi cạnh cô đứng lên, Di Giai kinh ngạc. Cậu ta trả lời câu hỏi của Cảnh Nghi, nhưng vì ban nãy lơ đãng nên cô không để ý anh trai hỏi gì thành ra cũng không hiểu Hữu Ngạn đang nói gì.
"Tốt. Đúng là thế." Cảnh Nghi vỗ tay gật đầu.
Hữu Ngạn ngồi xuống, nhìn cô rồi vênh vênh mặt.
Di Giai:"..."
Sau đó anh cô mời hẳn cậu ta lên bàn đầu nghe giảng...
Di Giai:"..." anh trai, anh có biết hắn bên phe địch không?
Bạch Nguyệt nghe xong thì thoáng giật mình, do vị này quá ít online nên cô quên mất anh ta chính là anh trai ruột của Ta Giàu Nhất SV, đánh em gái trước mặt anh trai... cô ta có chút lúng túng rồi.
Bắc Cái vội nói đỡ cho ả:"Chuyện con gái với nhau chúng ta không hiểu, tốt nhất đừng xen vào."
Lam Cảnh Nghi nhướng mày:"À? Không hiểu thì em gái lại đây giải thích cho anh hiểu nào." Nói xong liền làm bộ cưng nhiều vẫy tay với Di Giai
Cô biết hắn trước mặt người khác chính là thích bày ra dáng vẻ này, cũng không làm bẽ mặt hắn như ở nhà, ngoan ngoãn đến gần kể đầu đuôi. Rằng từ đầu là Bạch Nguyệt cố ý nói đểu trước, chê cô chỉ có tiền, cô tức quá mới lỡ tay giết ả 1 lần, sau đó gặp lại thì ả cố tình chặn đường không cho cô đi làm cô lỡ tay giết ả lần 2...
Bắc Cái vừa nghe mắt vừa giật giật, cậu làm dáng vẻ hòa hoãn nói:"Được rồi. Việc này Bạch Nguyệt có lỗi trước, Ta Giàu... em cậu cũng đã giết cô ấy 2 lần rồi. Coi như hòa được không?"
Cảnh Nghi khúc khích cười, xoa xoa tóc Di Giai:"Cũng do em đó. Ai bảo em nhiều tiền thế chứ."
Nghe mấy lời này, mấy người còn lại đột nhiên thấy tên Bang chủ top 1 ít khi online này gợi đòn vô cùng, còn gợi đòn hơn cô em gái suốt ngày gây chuyện của cậu ta. Đúng là anh em 1 nhà.
"Được rồi. Hòa nhé. Về bàn nốt Đảo Chiến thôi." Sát Hàn nhanh chóng tiếp lời hòa hoãn bầu không khí.
"Ừ." Cảnh Nghi chẳng lấy lại vẻ nghiêm túc, xoa đầu Di Giai một lát liền nói:"Dẫn bạn em đi chơi đi, lát nữa vào trụ sở bang tìm anh."
"Ồ..." Di Giai ngoan ngoãn gật đầu. Đây chính là màn kịch quen thuộc họ thường diễn trước mặt người ngoài.
Hữu Ngạn lững thững bước tới gần cô:"Hừ, ngoan quá nhỉ?"
Cô vỗ ót cậu ta 1 cái:"Đi thôi. Đi mua trang bị."
Tới cửa hàng lớn nhất Nam Đảo, Hữu Ngạn cái gì mắc nhất liền muốn mua, Di Giai đều chiều cậu, vung tiền như rác, lúc đi ra cả người 2 người đã phát sáng tứ phía hết sức chói mắt. Di Giai lại thay trang bị tầm thường hơn, Hữu Ngạn thắc mắc:"Sao không mặc?"
"Để dành đến Đảo Chiến đi. Mấy giờ nữa hệ thống báo lên danh sách chiến rồi."
Hữu Ngạn không khỏi nhíu mày khó hiểu, có phải quần áo đón Tết đâu mà để dành, nhưng cậu vẫn thay bộ đồ cũ của mình trở lại chỉ để cây cung ánh Cam quý hiếm của mình ra ngoài.
Cô dẫn Hữu Ngạn về trụ sở Bang top 1, đẩy cửa bước vào thì thấy anh mình đang đứng cầm thước chỉ chỉ trên bản đồ như thầy giáo, phía dưới ngồi 19 người im lặng như học sinh đang chăm chú lắng nghe, Di Giai kéo Hữu Ngạn ngồi xuống bàn cuối.
Đây là cuộc họp của 10 bang chủ và 10 bang phó của top 10 bang hội lớn nhất Nam Đảo, không cần nhìn cô cũng biết mấy người còn lại đang thán phục anh cô dữ lắm, còn Cảnh Nghi lúc này chắc đang nghĩ thầm sao mình đẹp trai như vậy...
Lắc lắc đầu, cô buông bỏ suy nghĩ chống tay ngồi nghe, nghe một hồi mắt liền díu lại. Hữu Ngạn thầm thì:"Anh cô giỏi ghê, rất có phong thái chỉ đạo."
Di Giai giật mình:"Hả à ờ..." lại nghe anh cô bỗng cao giọng hỏi.
"Mọi người hãy đặt mình vào trường hợp là phe địch, tôi phòng thủ như vậy có thể phá bằng cách nào?"
Mọi người chụm lại ồn ào bàn tán, bỗng Hữu Ngạn ngồi cạnh cô đứng lên, Di Giai kinh ngạc. Cậu ta trả lời câu hỏi của Cảnh Nghi, nhưng vì ban nãy lơ đãng nên cô không để ý anh trai hỏi gì thành ra cũng không hiểu Hữu Ngạn đang nói gì.
"Tốt. Đúng là thế." Cảnh Nghi vỗ tay gật đầu.
Hữu Ngạn ngồi xuống, nhìn cô rồi vênh vênh mặt.
Di Giai:"..."
Sau đó anh cô mời hẳn cậu ta lên bàn đầu nghe giảng...
Di Giai:"..." anh trai, anh có biết hắn bên phe địch không?
Bình luận facebook