Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 76
Tầng 1 của âm giới khác với sự u ám đáng sợ trong tưởng tượng, thực chất trông nơi này chẳng khác Ảo Thành lắm, người người đi lại tấp nập nhộn nhịp, có lẽ điểm khác biệt duy nhất là bầu trời đỏ rực dưới này. Không có tra tấn, không có dụng cụ hành hình, cũng chẳng có quỷ cầm đinh ba chọc mông trừng phạt gì cả.
Di Giai hứng thú nhìn quanh, thấy mấy cửa hàng bán đồ kỳ dị bèn bước đến, cô cầm một vật tròn xoe nhỏ bằng nắm tay, hỏi chủ quán:"Cái này là gì?"
Chủ quán nở nụ cười chuyên nghiệp, không vì khách ngốc nghếch mà khinh thường, lỡ đâu là chủ tịch giả nghèo thử lòng thì sao:"Cô nương thật tinh mắt, đây là quả bóng!"
Di Giai:"..."
"Đi thôi, mau tìm người." Thẻ đen thúc giục Di Giai
Cô ngoài mặt bình thản chọn đồ trên quầy, trong lòng đáp lại thẻ đen:"Tìm thế nào?"
"Đi theo ta tìm phán quan dưới âm giới."
Ban nãy thẻ đen đã nhắc nhở cô một số điều cần chú ý khi ở âm giới, tuy nhìn sơ qua thì những linh hồn này không khác gì nhiệm vụ giả, nhưng thực chất chúng tham lam và xấu xa hơn rất nhiều. Là nhiệm vụ giả, làm nhiệm vụ cho tổ chức không những khiến linh hồn mạnh lên, khắp nơi còn có bán đồ ăn chứa linh hồn chi lực bổ sung, nhưng dưới âm giới không hề có được đãi ngộ này. Nếu chúng không đi đầu thai, linh hồn sẽ tiêu tán dần theo thời gian rồi biến mất, bầu trời màu đỏ kia thực chất đang âm thầm hấp thu linh hồn chi lực, coi đó như là 1 hình thức thu thuế dành cho những linh hồn đang sống nhờ thành trì tổ chức tạo ra.
Đúng vậy, trả thuế bằng chính linh hồn của mình. Linh hồn yếu, đến khi đầu thai chỉ có thể làm súc vật, sâu bọ, côn trùng. Vậy điều gì đã khiến các hồn phách nơi đây sau khi chết không đầu thai ngay lập tức mà vẫn kiên trì ở lại? Tất cả bởi cuộc tuyển chọn nhiệm vụ giả diễn ra hằng năm 1 lần tại đây, ai cũng mơ ước rằng bản thân sẽ thoát khỏi nơi này bắt đầu 1 cuộc sống mới, tổ chức tiêm nhiễm vào đầu họ về cuộc sống vui vẻ sa hoa của nhiệm vụ giả, được đến mọi thế giới, làm đủ kiểu người, trải nhiệm các thời đại không gian khác nhau, còn có cơ hội có được hành tinh của riêng mình chính mình toàn quyền chi phối.
Đối với linh hồn bình thường thì đó chẳng khác nào cuộc sống của thần và bọn họ sẽ có cơ hội chạm vào nó chừng nào vẫn còn chưa đầu thai. Cứ như vậy, linh hồn chậm trễ đi đầu thai ngày 1 nhiều, bầu trời càng hấp thụ được nhiều, số linh hồn chi lực hấp thu được sẽ về tay tổ chức và truyền tới nhiệm vụ giả ở phía trên.
Một điều đặc biệt nữa là linh hồn cầm thẻ đen sẽ không trong phạm vi hấp thụ, vì vậy nhiệm vụ giả luôn được nhắc nhở đem thẻ đen bên mình như một lớp bảo vệ dù đi bất cứ đâu. Lộ ra thẻ đen ở âm giới rất nguy hiểm, có thể gây ra hành vi tàn sát để cướp giật vì thẻ đen không nhận chủ, bất cứ ai sở hữu nó chính là chủ của nó, Di Giai rất phê bình vấn đề này. Thẻ đen cũng có tác dụng như giấy thông hành, có thẻ đen là có thể lên tầng trên, trở thành nhiệm vụ giả.
Xuống âm giới rồi mới thấy Ảo Thành bán toàn đồ đẳng cấp thần thánh, búa mua ở Ảo Thành phóng to thu nhỏ tùy ý, búa âm giới chỉ là búa đóng đinh bình thường, tóm lại toàn bộ đồ vật giống như ở nhân giới, không có 1 món đặc biệt khác lạ nào.
Có so sánh mới thấy cuộc sống của cô bây giờ là nhiều người ao ước đến thế nào, thật may mắn gặp được Lập Thành, được anh tiến cử.
Theo hướng dẫn của thẻ đen, cô đến một địa phương giống như công đường xử án, linh hồn xung quanh tránh nơi này rất xa. Hai bên công đường đều có hàng dài ghế ngồi, cô tùy tiện ngồi xuống hàng ghế đầu chờ đợi.
Rất nhanh, 1 người đồ trắng bước ra, Di Giai nhìn hắn có chút quen mắt. Người này liếc cô một cái rồi ngồi xuống vị trí xử án của công đường, cất giọng lạnh nhạt:"Tìm ai?"
"Hữu Ngạn, chết tầm 2 giờ trước..."
Hắn ngắt lời:"Có đánh dấu không?"
"Có"
Hắn chìa tay, cô nhanh nhẹn bắt tay hắn, hắn lại ngẩng đầu hất tay cô, nhổ ra một chữ:"Thẻ."
Di Giai đưa thẻ cho hắn, thầm cười trong bụng:"Muốn gì không nói rõ ra thì ta cũng giả vờ không hiểu."
Trong lúc đợi chờ, lại thấy một bóng hình mặc đồ đen đi từ ngoài công đường vào, Di Giai vừa ngẩng đầu đã kinh ngạc. Người tới này ngoài y phục đen thì đúng là đúc từ một khuôn với vị đang ngồi kia. Trong đầu cô vang lên:"Giống Hắc Bạch Vô Thường quản lý âm phủ không?" Là thẻ đen truyền âm tới.
"Ha ha. Ngươi nhắc ta mới thấy giống nha."
"Cửu Âm và Cửu Dương là sinh đôi, hồi nhỏ bọn hắn rất hay bị nhầm lẫn với nhau nên khi lớn một chút, bọn họ quyết định mặc y phục 2 màu trái ngược để khỏi ai nhận lầm nữa." Thẻ đen giải thích
"À... ta thấy vị mặc đồ trắng kia đặc biệt quen mắt."
"Ngươi nhớ đúng rồi đó. Cửu Dương ngoài làm phán quan ở âm giới phụ anh trai còn làm thẩm phán giả khu vực Ảo Thành. Lần trước ngươi với cô ả 989 đánh lộn vì 1 bình rượu, chính là Cửu Dương tới giải quyết."
Cô bật nhớ ra:"Đúng đúng!" cô nhớ lần đó cả cô và 989 bị nhốt trong một khối hình vuông trong suốt. 989 thì bị phạt, hắn làm khối vuông thu nhỏ lại rồi đem đi. Cô tò mò hỏi:"989 bị giết rồi sao?"
"Hẳn là bị nghiền nhỏ thành linh hồn chi lực cung cấp cho tổ chức."
Di Giai hứng thú nhìn quanh, thấy mấy cửa hàng bán đồ kỳ dị bèn bước đến, cô cầm một vật tròn xoe nhỏ bằng nắm tay, hỏi chủ quán:"Cái này là gì?"
Chủ quán nở nụ cười chuyên nghiệp, không vì khách ngốc nghếch mà khinh thường, lỡ đâu là chủ tịch giả nghèo thử lòng thì sao:"Cô nương thật tinh mắt, đây là quả bóng!"
Di Giai:"..."
"Đi thôi, mau tìm người." Thẻ đen thúc giục Di Giai
Cô ngoài mặt bình thản chọn đồ trên quầy, trong lòng đáp lại thẻ đen:"Tìm thế nào?"
"Đi theo ta tìm phán quan dưới âm giới."
Ban nãy thẻ đen đã nhắc nhở cô một số điều cần chú ý khi ở âm giới, tuy nhìn sơ qua thì những linh hồn này không khác gì nhiệm vụ giả, nhưng thực chất chúng tham lam và xấu xa hơn rất nhiều. Là nhiệm vụ giả, làm nhiệm vụ cho tổ chức không những khiến linh hồn mạnh lên, khắp nơi còn có bán đồ ăn chứa linh hồn chi lực bổ sung, nhưng dưới âm giới không hề có được đãi ngộ này. Nếu chúng không đi đầu thai, linh hồn sẽ tiêu tán dần theo thời gian rồi biến mất, bầu trời màu đỏ kia thực chất đang âm thầm hấp thu linh hồn chi lực, coi đó như là 1 hình thức thu thuế dành cho những linh hồn đang sống nhờ thành trì tổ chức tạo ra.
Đúng vậy, trả thuế bằng chính linh hồn của mình. Linh hồn yếu, đến khi đầu thai chỉ có thể làm súc vật, sâu bọ, côn trùng. Vậy điều gì đã khiến các hồn phách nơi đây sau khi chết không đầu thai ngay lập tức mà vẫn kiên trì ở lại? Tất cả bởi cuộc tuyển chọn nhiệm vụ giả diễn ra hằng năm 1 lần tại đây, ai cũng mơ ước rằng bản thân sẽ thoát khỏi nơi này bắt đầu 1 cuộc sống mới, tổ chức tiêm nhiễm vào đầu họ về cuộc sống vui vẻ sa hoa của nhiệm vụ giả, được đến mọi thế giới, làm đủ kiểu người, trải nhiệm các thời đại không gian khác nhau, còn có cơ hội có được hành tinh của riêng mình chính mình toàn quyền chi phối.
Đối với linh hồn bình thường thì đó chẳng khác nào cuộc sống của thần và bọn họ sẽ có cơ hội chạm vào nó chừng nào vẫn còn chưa đầu thai. Cứ như vậy, linh hồn chậm trễ đi đầu thai ngày 1 nhiều, bầu trời càng hấp thụ được nhiều, số linh hồn chi lực hấp thu được sẽ về tay tổ chức và truyền tới nhiệm vụ giả ở phía trên.
Một điều đặc biệt nữa là linh hồn cầm thẻ đen sẽ không trong phạm vi hấp thụ, vì vậy nhiệm vụ giả luôn được nhắc nhở đem thẻ đen bên mình như một lớp bảo vệ dù đi bất cứ đâu. Lộ ra thẻ đen ở âm giới rất nguy hiểm, có thể gây ra hành vi tàn sát để cướp giật vì thẻ đen không nhận chủ, bất cứ ai sở hữu nó chính là chủ của nó, Di Giai rất phê bình vấn đề này. Thẻ đen cũng có tác dụng như giấy thông hành, có thẻ đen là có thể lên tầng trên, trở thành nhiệm vụ giả.
Xuống âm giới rồi mới thấy Ảo Thành bán toàn đồ đẳng cấp thần thánh, búa mua ở Ảo Thành phóng to thu nhỏ tùy ý, búa âm giới chỉ là búa đóng đinh bình thường, tóm lại toàn bộ đồ vật giống như ở nhân giới, không có 1 món đặc biệt khác lạ nào.
Có so sánh mới thấy cuộc sống của cô bây giờ là nhiều người ao ước đến thế nào, thật may mắn gặp được Lập Thành, được anh tiến cử.
Theo hướng dẫn của thẻ đen, cô đến một địa phương giống như công đường xử án, linh hồn xung quanh tránh nơi này rất xa. Hai bên công đường đều có hàng dài ghế ngồi, cô tùy tiện ngồi xuống hàng ghế đầu chờ đợi.
Rất nhanh, 1 người đồ trắng bước ra, Di Giai nhìn hắn có chút quen mắt. Người này liếc cô một cái rồi ngồi xuống vị trí xử án của công đường, cất giọng lạnh nhạt:"Tìm ai?"
"Hữu Ngạn, chết tầm 2 giờ trước..."
Hắn ngắt lời:"Có đánh dấu không?"
"Có"
Hắn chìa tay, cô nhanh nhẹn bắt tay hắn, hắn lại ngẩng đầu hất tay cô, nhổ ra một chữ:"Thẻ."
Di Giai đưa thẻ cho hắn, thầm cười trong bụng:"Muốn gì không nói rõ ra thì ta cũng giả vờ không hiểu."
Trong lúc đợi chờ, lại thấy một bóng hình mặc đồ đen đi từ ngoài công đường vào, Di Giai vừa ngẩng đầu đã kinh ngạc. Người tới này ngoài y phục đen thì đúng là đúc từ một khuôn với vị đang ngồi kia. Trong đầu cô vang lên:"Giống Hắc Bạch Vô Thường quản lý âm phủ không?" Là thẻ đen truyền âm tới.
"Ha ha. Ngươi nhắc ta mới thấy giống nha."
"Cửu Âm và Cửu Dương là sinh đôi, hồi nhỏ bọn hắn rất hay bị nhầm lẫn với nhau nên khi lớn một chút, bọn họ quyết định mặc y phục 2 màu trái ngược để khỏi ai nhận lầm nữa." Thẻ đen giải thích
"À... ta thấy vị mặc đồ trắng kia đặc biệt quen mắt."
"Ngươi nhớ đúng rồi đó. Cửu Dương ngoài làm phán quan ở âm giới phụ anh trai còn làm thẩm phán giả khu vực Ảo Thành. Lần trước ngươi với cô ả 989 đánh lộn vì 1 bình rượu, chính là Cửu Dương tới giải quyết."
Cô bật nhớ ra:"Đúng đúng!" cô nhớ lần đó cả cô và 989 bị nhốt trong một khối hình vuông trong suốt. 989 thì bị phạt, hắn làm khối vuông thu nhỏ lại rồi đem đi. Cô tò mò hỏi:"989 bị giết rồi sao?"
"Hẳn là bị nghiền nhỏ thành linh hồn chi lực cung cấp cho tổ chức."
Bình luận facebook