Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1-1: Tiết Tử:
Thiên giới lần nữa lại bàn luận xôn xao về vị hung thần cao cao thượng thượng. Suốt mấy ngàn năm nay, hắn hết uống rượu rồi lại ngủ, từ lâu công đức đã không còn, thậm chí là về con số âm. Điều này đã khiến cho thiên đế trong một lần kiểm tra chỉ số công đức mà tức giận. Không nói không rằng, xách hung thần đang còn ngái ngủ, đá một phát xuống tận Minh giới.
Thậm chí còn ban bố một lên cấm kỵ, kẻ nào dung túng cho hắn trở lại thiên giới thì cũng sẽ được vinh dự mà tận hưởng cú đá của thiên đế.
Sở Ngạn vốn dĩ đang chìm trong giấc ngủ êm ấm bỗng nhiên một cơn ê ẩm truyền đến khiến hắn tỉnh giấc. Không phải thiên giới mộng mơ, hoa lệ mà là quỷ ngục với những tiếng gào khóc thảm thiết.
Chết tiệt, cái lão già thiên đế, tưởng lão chỉ nói chơi mà không ngờ làm thiệt. Đau thật chứ!
•
- "Đại nhân à, ngài đừng phá rối nữa, diêm phủ của ta sắp sập rồi"- Diêm Vương nói như muốn khóc khi thấy hắn đang không ngừng đá vào trụ cột của điện Diêm La.
Thiên đế cũng thật là, bản thân không tự quản cái tên hung thần sát khí này đi, sao lại giao cho một lão già như lão chứ.
- "Cái này là ta theo ý chỉ của thiên đế mà xuống. Diêm Vương đại nhân khách quý đến nhà không trà cũng bánh, huống chí chỉ có mấy cái cột chứ"- Sở Ngạn phụng phịu, dùng ánh mắt vô tội nhìn hắn.
Sở Ngạn vốn dĩ là hung thần, bất quá công đức không đủ mà bị thiên đế tức giận đá xuống Minh giới nói gì mà tích lũy công đức nghe thật chướng tai. Vậy thì hắn sẽ phá nát nơi này, xem lão thiên đế còn muốn đuổi hắn xuống đây nữa không.
- "Tổ tông của ta ơi, Thiên đế giao cho ngài làm nhiệm vụ chứ không phải quấy phá"- Diêm Vương vẻ mặt mệt mỏi, như già đi mấy chục tuổi, không ngừng rầu rĩ nói.
- "Nhiệm vụ sao? Không hứng thú"- Hắn nhún vai, uống một chút rượu sau khi đã đấm đá nhiều lần.
- "Thiên đế có lệnh, ngài không thực hiện nhiệm vụ, tích lũy đủ công đức trừ bổng lộc một ngàn năm"- Diêm Vương hừ lạnh, lôi ra công văn đọc. Muốn dùng nó uy hiếp Sở Ngạn.
Sở Ngạn giật giật khóe môi, không có bổng lộc cạp đất mà ăn à, lão thiên đế này già mà quái chiêu thế. Ai trên tam giới này mà không biết, Sở Ngạn là một hung thần yêu rượu với đồ ăn như mạng, không có bổng lộc, hắn chỉ có mức chết vì đói.
Không tình nguyện đứng lên, hắn ủy khuất chấp hành nhiệm vụ được giao.
- "Nhiệm vụ của ngài là đi qua các vị diện xử phạt các tội đồ trốn thoát khỏi hỏa ngục"- Diêm Vương nghiêm túc nói.
Sở Ngạn nhướn mày phì cười -"Minh giới làm việc tắc trách quá"-
Hai gã quỷ sai đứng một bên không cam tâm nói -"Do bọn chúng lộng hành thoát khỏi quyền kiểm soát của bọn ta thôi"-
- "Còn không phải tắc trách sao?"- Sở Ngạn nghiêng đầu nhìn nó
- "Thôi được rồi"- Diêm Vương quát lên một tiếng rồi quay sang đối với hắn giải thích -"Các tội đồ này mang bản tính hung ác khi chết bị giam vào hỏa ngục, chờ ngày thiêu rụi nhưng vừa rồi ta đến thiên giới một chuyến, bọn chúng nhân cơ hội lộng hành, phá ngục giam mà trốn chạy đến các vị diện khác nhau"-
Diêm Vương hít thật sâu một hơi rồi nói tiếp -"Chúng dung nhập vào vị diện, nuôi dưỡng một thứ gọi là đứa con số mệnh, đấy chính nguồn cung cấp năng lượng tà ác cho chúng. Thứ ngươi cần làm là khiến đứa con số mệnh yếu dần rồi bắt tội đồ về đây quy án"-
Sở Ngạn vừa cắn một quả táo, nhíu mày hỏi -"Sao không trực tiếp giết cho nhanh"-
Diêm Vương khinh bỉ -"Đừng quên chúng đã dung nhập vào vị diện, giết đứa con số mệnh tương đương với việc đánh động khiến chúng bỏ trốn hoặc tệ hơn là phá hủy vị diện đó"-
Sở Ngạn duỗi người gật đầu -" Được rồi được rồi không giết là được chứ gì"-
Diêm Vương ân một tiếng, vung tay một con mèo xuất hiện đối với hắn -"Hắn sẽ hỗ trợ ngươi"-
- "Phải mang theo tên này? Thật phiền phức"- Hắn hừ một tiếng, ý chán ghét mèo đen hiện rõ trên khuôn mặt.
[ Tên lười biếng, ta nghe đấy nha ] Mèo đen không nhịn được lấy móng vuốt thăm hỏi chân của hắn.
- "Giọng nói này, ngươi là Lucifer?"- Sở Ngạn híp mắt có chút nghĩ suy khi nghe giọng nói quen thuộc.
[ Bạn cái nỗi gì đến ta cũng không nhận ra ] Lucifer nhảy lên vai hắn, đạp vào mặt hắn một cái.
- "Ai nói ngươi....trở thành mèo, hỏi mẫu thân ngươi có nhận ra hay không nói chi đến ta"- Hắn chụp lại cái tay muốn đạp mình, oán trách ngược lại.
Diêm Vương nhanh chóng giải đáp thắc mắc -"Ngày tội đồ phản loạn là ngày đến lượt hắn trực, đây là hình phạt đấy"-
Tai mèo cụp xuống, che hai chân lên mặt, chui sâu vào vai của hắn, khẽ nói -"Ta ngủ một chút thôi mà"-
Sở Ngạn cười cười nhìn nó, tính lười biếng không bao giờ bỏ.
- "Cười cười cái đầu ngươi, đi nhanh đi nhanh"- Diễm Vương chướng mắt hai tổ tông này lắm rồi đuổi đi lẹ lẹ.
Lucifer lấy lại bộ dạng nghiêm túc, khởi động sức mạnh nuốt lấy nó cùng Sở Ngạn
- "Thượng lộ bình an, làm việc cho cẩn thận, không thì một là nhịn đói, hai sẽ mãi mãi ở dạng mèo"- Diêm Vương vẫy vẫy tay đối với hai người.
Hừ, lão Diêm Vương chết tiệt.
Thậm chí còn ban bố một lên cấm kỵ, kẻ nào dung túng cho hắn trở lại thiên giới thì cũng sẽ được vinh dự mà tận hưởng cú đá của thiên đế.
Sở Ngạn vốn dĩ đang chìm trong giấc ngủ êm ấm bỗng nhiên một cơn ê ẩm truyền đến khiến hắn tỉnh giấc. Không phải thiên giới mộng mơ, hoa lệ mà là quỷ ngục với những tiếng gào khóc thảm thiết.
Chết tiệt, cái lão già thiên đế, tưởng lão chỉ nói chơi mà không ngờ làm thiệt. Đau thật chứ!
•
- "Đại nhân à, ngài đừng phá rối nữa, diêm phủ của ta sắp sập rồi"- Diêm Vương nói như muốn khóc khi thấy hắn đang không ngừng đá vào trụ cột của điện Diêm La.
Thiên đế cũng thật là, bản thân không tự quản cái tên hung thần sát khí này đi, sao lại giao cho một lão già như lão chứ.
- "Cái này là ta theo ý chỉ của thiên đế mà xuống. Diêm Vương đại nhân khách quý đến nhà không trà cũng bánh, huống chí chỉ có mấy cái cột chứ"- Sở Ngạn phụng phịu, dùng ánh mắt vô tội nhìn hắn.
Sở Ngạn vốn dĩ là hung thần, bất quá công đức không đủ mà bị thiên đế tức giận đá xuống Minh giới nói gì mà tích lũy công đức nghe thật chướng tai. Vậy thì hắn sẽ phá nát nơi này, xem lão thiên đế còn muốn đuổi hắn xuống đây nữa không.
- "Tổ tông của ta ơi, Thiên đế giao cho ngài làm nhiệm vụ chứ không phải quấy phá"- Diêm Vương vẻ mặt mệt mỏi, như già đi mấy chục tuổi, không ngừng rầu rĩ nói.
- "Nhiệm vụ sao? Không hứng thú"- Hắn nhún vai, uống một chút rượu sau khi đã đấm đá nhiều lần.
- "Thiên đế có lệnh, ngài không thực hiện nhiệm vụ, tích lũy đủ công đức trừ bổng lộc một ngàn năm"- Diêm Vương hừ lạnh, lôi ra công văn đọc. Muốn dùng nó uy hiếp Sở Ngạn.
Sở Ngạn giật giật khóe môi, không có bổng lộc cạp đất mà ăn à, lão thiên đế này già mà quái chiêu thế. Ai trên tam giới này mà không biết, Sở Ngạn là một hung thần yêu rượu với đồ ăn như mạng, không có bổng lộc, hắn chỉ có mức chết vì đói.
Không tình nguyện đứng lên, hắn ủy khuất chấp hành nhiệm vụ được giao.
- "Nhiệm vụ của ngài là đi qua các vị diện xử phạt các tội đồ trốn thoát khỏi hỏa ngục"- Diêm Vương nghiêm túc nói.
Sở Ngạn nhướn mày phì cười -"Minh giới làm việc tắc trách quá"-
Hai gã quỷ sai đứng một bên không cam tâm nói -"Do bọn chúng lộng hành thoát khỏi quyền kiểm soát của bọn ta thôi"-
- "Còn không phải tắc trách sao?"- Sở Ngạn nghiêng đầu nhìn nó
- "Thôi được rồi"- Diêm Vương quát lên một tiếng rồi quay sang đối với hắn giải thích -"Các tội đồ này mang bản tính hung ác khi chết bị giam vào hỏa ngục, chờ ngày thiêu rụi nhưng vừa rồi ta đến thiên giới một chuyến, bọn chúng nhân cơ hội lộng hành, phá ngục giam mà trốn chạy đến các vị diện khác nhau"-
Diêm Vương hít thật sâu một hơi rồi nói tiếp -"Chúng dung nhập vào vị diện, nuôi dưỡng một thứ gọi là đứa con số mệnh, đấy chính nguồn cung cấp năng lượng tà ác cho chúng. Thứ ngươi cần làm là khiến đứa con số mệnh yếu dần rồi bắt tội đồ về đây quy án"-
Sở Ngạn vừa cắn một quả táo, nhíu mày hỏi -"Sao không trực tiếp giết cho nhanh"-
Diêm Vương khinh bỉ -"Đừng quên chúng đã dung nhập vào vị diện, giết đứa con số mệnh tương đương với việc đánh động khiến chúng bỏ trốn hoặc tệ hơn là phá hủy vị diện đó"-
Sở Ngạn duỗi người gật đầu -" Được rồi được rồi không giết là được chứ gì"-
Diêm Vương ân một tiếng, vung tay một con mèo xuất hiện đối với hắn -"Hắn sẽ hỗ trợ ngươi"-
- "Phải mang theo tên này? Thật phiền phức"- Hắn hừ một tiếng, ý chán ghét mèo đen hiện rõ trên khuôn mặt.
[ Tên lười biếng, ta nghe đấy nha ] Mèo đen không nhịn được lấy móng vuốt thăm hỏi chân của hắn.
- "Giọng nói này, ngươi là Lucifer?"- Sở Ngạn híp mắt có chút nghĩ suy khi nghe giọng nói quen thuộc.
[ Bạn cái nỗi gì đến ta cũng không nhận ra ] Lucifer nhảy lên vai hắn, đạp vào mặt hắn một cái.
- "Ai nói ngươi....trở thành mèo, hỏi mẫu thân ngươi có nhận ra hay không nói chi đến ta"- Hắn chụp lại cái tay muốn đạp mình, oán trách ngược lại.
Diêm Vương nhanh chóng giải đáp thắc mắc -"Ngày tội đồ phản loạn là ngày đến lượt hắn trực, đây là hình phạt đấy"-
Tai mèo cụp xuống, che hai chân lên mặt, chui sâu vào vai của hắn, khẽ nói -"Ta ngủ một chút thôi mà"-
Sở Ngạn cười cười nhìn nó, tính lười biếng không bao giờ bỏ.
- "Cười cười cái đầu ngươi, đi nhanh đi nhanh"- Diễm Vương chướng mắt hai tổ tông này lắm rồi đuổi đi lẹ lẹ.
Lucifer lấy lại bộ dạng nghiêm túc, khởi động sức mạnh nuốt lấy nó cùng Sở Ngạn
- "Thượng lộ bình an, làm việc cho cẩn thận, không thì một là nhịn đói, hai sẽ mãi mãi ở dạng mèo"- Diêm Vương vẫy vẫy tay đối với hai người.
Hừ, lão Diêm Vương chết tiệt.
Bình luận facebook