Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 48
(3)-2
Trong khoảng thời gian này, Bạch Thiếu Trạch chính là sứt đầu mẻ trán, có cha mẹ bên kia áp lực, còn có Trần Nguyệt bị thương nằm viện, nhưng hắn vẫn chậm chạp không chịu ký tên.
Bên Tô Cẩm Vinh đã nói sẽ hướng toà án khởi tố ly hôn.
Luật sư của Bạch Thiếu Trạch cũng thực khó hiểu, vừa không là yêu cầu phân chia tài sản, lại không có hài tử để tranh cãi quyền nuôi con, vậy mà Bạch tiên sinh vẫn đè nặng yêu cầu hắn không được đồng ý ly hôn.
Ai, kẻ có tiền tâm tư thực thật khó hiểu.
Hắn minh xác nói cho Bạch Thiếu Trạch, nếu không thấy được thiếu phu nhân Tô Cẩm Vinh, như vậy chỉ có thể đi theo trình tự pháp luật mà làm.
Cẩm Vinh nhận được email của công ty khi đang ở bờ biển tản bộ.
Xem ra Bạch Thiếu Trạch là hướng công ty tạo áp lực, Cẩm Vinh đôi mắt hơi hơi lóe lóe, một khi đã như vậy......
Cẩm Vinh đơn giản nhắn tin cho cấp trên, nói cô từ chức.
Đối với mộng tưởng muốn trở thành nhà thiết kế áo cưới nổi tiếng của nguyên thân, Cẩm Vinh cũng chỉ có thể nói xin lỗi, dù sao cô cũng không tính toán tiếp tục trở về công tác.
Buổi tối hai hôm sau, văn phòng luật sư gọi điện đến.
"Xin chào, có phải là Tô tiểu thư không?" đầu bên kia truyền đến một giọng nam ôn hòa.
"Anh là Hàn luật sư đi."
"Đúng, tôi là muốn nói cho Tô tiểu thư, Bạch tiên sinh đã đáp ứng ký thỏa thuận ly hôn...... Cho nên hy vọng Tô tiểu thư có thể trở về một chuyến xử lý thủ tục."
"Tốt, sẽ mau chóng trở về."
Cẩm Vinh trở lại thành phố S, người đầu tiên cô gặp chính là Hàn luật sư, Hàn Trầm.
Nhớ đến cái tên này, Cẩm Vinh mới nhớ tới nhân vật Hàn Trầm này. Trong tiểu thuyết, khi nữ chủ gặp khó khăn, hắn cũng coi như tận lực trợ giúp, tuy nhiên vẫn không vãn hồi được tâm ý nữ chủ. Không nghĩ tới vòng đi vòng lại vẫn là đụng phải, làm Cẩm Vinh bừng tỉnh nhớ tới sự thật mình là tiểu thuyết nữ chủ.
Tuy rằng không có bất luận cái tác dụng quần què gì.
"Tô tiểu thư suy nghĩ gì vậy?" Nam tử mặc tây trang màu lam trước mặt ôn hòa hỏi.
Cẩm Vinh phục hồi tinh thần, lắc lắc đầu, "Không có gì, đúng rồi, Bạch Thiếu Trạch khi nào ký tên?"
"Chúng ta ước định là ngày mai, ngoài ra còn chuyện phân chia tài sản, đây là Bạch tiên sinh kiên trì, yêu cầu phân chia."
"Thay mặt tôi nói với hắn, không cần, bằng không... hắn muốn hối hận cũng không kịp đâu." Cẩm Vinh vừa nói, gương mặt lộ ra tươi cười không rõ nghĩa.
Hàn Trầm gật gật đầu, "Tốt, tôi sẽ tận lực chiếu theo yêu cầu của Tô tiểu thư mà làm."
_____
Nghe được luật sư chuyển lời, Bạch Thiếu Trạch trầm mặc sau một lúc lâu, mới nói "Nói cho cô ấy biết, quyết định của tôi sẽ không thay đổi, còn nữa, tôi muốn gặp cô ấy."
"Xin lỗi, Bạch tiên sinh, Tô tiểu thư nói không muốn gặp ngài." Luật sư Bạch Thiếu Trạch đối với Tô Cẩm Vinh xưng hô cũng thay đổi, nghiêm túc mà nói, Bạch tổng đang bướng bỉnh không chịu chấp nhận, dù sao quan hệ hai người, cũng không vãn hồi được nữa.
Nhưng mà Bạch Thiếu Trạch đã ngắt điện thoại.
Trong khoảng thời gian này, Bạch Thiếu Trạch chính là sứt đầu mẻ trán, có cha mẹ bên kia áp lực, còn có Trần Nguyệt bị thương nằm viện, nhưng hắn vẫn chậm chạp không chịu ký tên.
Bên Tô Cẩm Vinh đã nói sẽ hướng toà án khởi tố ly hôn.
Luật sư của Bạch Thiếu Trạch cũng thực khó hiểu, vừa không là yêu cầu phân chia tài sản, lại không có hài tử để tranh cãi quyền nuôi con, vậy mà Bạch tiên sinh vẫn đè nặng yêu cầu hắn không được đồng ý ly hôn.
Ai, kẻ có tiền tâm tư thực thật khó hiểu.
Hắn minh xác nói cho Bạch Thiếu Trạch, nếu không thấy được thiếu phu nhân Tô Cẩm Vinh, như vậy chỉ có thể đi theo trình tự pháp luật mà làm.
Cẩm Vinh nhận được email của công ty khi đang ở bờ biển tản bộ.
Xem ra Bạch Thiếu Trạch là hướng công ty tạo áp lực, Cẩm Vinh đôi mắt hơi hơi lóe lóe, một khi đã như vậy......
Cẩm Vinh đơn giản nhắn tin cho cấp trên, nói cô từ chức.
Đối với mộng tưởng muốn trở thành nhà thiết kế áo cưới nổi tiếng của nguyên thân, Cẩm Vinh cũng chỉ có thể nói xin lỗi, dù sao cô cũng không tính toán tiếp tục trở về công tác.
Buổi tối hai hôm sau, văn phòng luật sư gọi điện đến.
"Xin chào, có phải là Tô tiểu thư không?" đầu bên kia truyền đến một giọng nam ôn hòa.
"Anh là Hàn luật sư đi."
"Đúng, tôi là muốn nói cho Tô tiểu thư, Bạch tiên sinh đã đáp ứng ký thỏa thuận ly hôn...... Cho nên hy vọng Tô tiểu thư có thể trở về một chuyến xử lý thủ tục."
"Tốt, sẽ mau chóng trở về."
Cẩm Vinh trở lại thành phố S, người đầu tiên cô gặp chính là Hàn luật sư, Hàn Trầm.
Nhớ đến cái tên này, Cẩm Vinh mới nhớ tới nhân vật Hàn Trầm này. Trong tiểu thuyết, khi nữ chủ gặp khó khăn, hắn cũng coi như tận lực trợ giúp, tuy nhiên vẫn không vãn hồi được tâm ý nữ chủ. Không nghĩ tới vòng đi vòng lại vẫn là đụng phải, làm Cẩm Vinh bừng tỉnh nhớ tới sự thật mình là tiểu thuyết nữ chủ.
Tuy rằng không có bất luận cái tác dụng quần què gì.
"Tô tiểu thư suy nghĩ gì vậy?" Nam tử mặc tây trang màu lam trước mặt ôn hòa hỏi.
Cẩm Vinh phục hồi tinh thần, lắc lắc đầu, "Không có gì, đúng rồi, Bạch Thiếu Trạch khi nào ký tên?"
"Chúng ta ước định là ngày mai, ngoài ra còn chuyện phân chia tài sản, đây là Bạch tiên sinh kiên trì, yêu cầu phân chia."
"Thay mặt tôi nói với hắn, không cần, bằng không... hắn muốn hối hận cũng không kịp đâu." Cẩm Vinh vừa nói, gương mặt lộ ra tươi cười không rõ nghĩa.
Hàn Trầm gật gật đầu, "Tốt, tôi sẽ tận lực chiếu theo yêu cầu của Tô tiểu thư mà làm."
_____
Nghe được luật sư chuyển lời, Bạch Thiếu Trạch trầm mặc sau một lúc lâu, mới nói "Nói cho cô ấy biết, quyết định của tôi sẽ không thay đổi, còn nữa, tôi muốn gặp cô ấy."
"Xin lỗi, Bạch tiên sinh, Tô tiểu thư nói không muốn gặp ngài." Luật sư Bạch Thiếu Trạch đối với Tô Cẩm Vinh xưng hô cũng thay đổi, nghiêm túc mà nói, Bạch tổng đang bướng bỉnh không chịu chấp nhận, dù sao quan hệ hai người, cũng không vãn hồi được nữa.
Nhưng mà Bạch Thiếu Trạch đã ngắt điện thoại.
Bình luận facebook