Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 57
[đăng trước một chương, như đã nói, đủ 200 vote thế giới 9 mới có full thế giới 10 nha. Chờ đến khi đủ vote lâu quá thì các bạn iu có thể sang Xuyên nhanh: phương pháp chính xác thay đổi kịch bản xem một chút, hố mới nhà tôi, rất hay]
(1)-1
Trong đình viện, cây đa to lớn cao vút, lưu lại một bóng mát độc hữu giữa khoảng sân. Đình viện này mùa hè không có muỗi, thông khí thoáng gió, trời có mưa lớn cũng không lưu lại một chút ẩm mốc.
Có thể nói, toàn phủ đệ, đây là nơi tốt nhất.
Trên giường ngủ là một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, nằm úp mặt chết dí trên giường.
Từ eo trở xuống đắp một bọc vải bố trắng, mơ hồ thấy được vét máu, mà thiếu niên mặt trắng bệch không có khí lực, nhưng vẫn thản nhiên không kêu than một tiếng..
Thiếu niên này không phải ai khác, đúng là người chúng ta quen thuộc, Cẩm Vinh, hiện tại là Mạnh Cẩm Vinh, giới tính nam, đích trưởng tử của tri phủ Vân Châu, một canh giờ trước vừa bị cha đánh đòn, giờ thì nằm liệt giường.
Đối với chuyện bỗng nhiên được đổi giới tính, Cẩm Vinh thực mau liền thích ứng.
Xuyên nam xuyên nữ cũng không có gì khác biệt.
Cùng lắm là nhiều thêm một cây xúc xích.
Hơn nữa nội dung tiểu thuyết xuyên qua lần này, thật khiến người không dám nhìn thẳng.
Nguyên chủ Mạnh Cẩm Vinh là pháo hôi số một của kịch bản đích nữ trọng sinh báo thùthu hoạch nam chủ Vương gia– đẹp trai, nhà mặt phố, bố làm to, ha ha, đúng là làm rất to.
Mạnh Cẩm Vinh ở kiếp trước chính là phu quân của nữ chính Giang Thanh Ngữ, trăng hoa ngu xuẩn vô năng, kiếp này là "tình địch" nam chủ chán ghét khinh thường.
Lại nói, Mạnh Cẩm Vinh rất biết tìm đường chết. Đi loanh quanh kinh thành, trùng hợp khi dễ thư sinh nhà nghèo, tương lai là tể tướng, thậm chí hãm hại đại tướng quân tương lai về sau đi biên quan lập công.
Cẩm Vinh chỉ muốn giơ một ngón tay cái, trải qua nhiều đời như vậy, cô kiến thức cũng không cạn, nhưng còn chưa gặp nhân vật như Mạnh Cẩm Vinh, có thể một vòng đem toàn bộ các nhân vật đại boss siêu cấp của tiểu thuyết đắc tội một lần, kể cũng lợi hại.
Đương nhiên mấy vị đại nhân vật này hiện tại đều đang ở thành Vân Châu, mà chuyện kéo giá trị thù hận này, cũng với chuyện nguyên chủ là tiểu bá vương thành Vân Châu, không phải là không có quan hệ.
#Ta là tiểu bá vương ta kiêu ngạo#
Đây chính là triết lí sống, là tư thái sống vô cùng kiên định của nguyên chủ.
Mà kết cục cuối cùng của Mạnh Cẩm Vinh, không nói cũng có thể tưởng tượng ra bốn, năm phần.
Nữ chủ Giang Thanh Ngữ trọng sinh, ghét bỏ chồng trước Mạnh Cẩm Vinh cùng mối hôn sự này, làm nam chủ, Vương gia cũng tự nhiên chủ động đến giúp nàng giải quyết hết thảy chướng ngại. Không chỉ có giúp nữ chủ rút lại hôn ước, sau khi trở lại kinh thành còn nhiều lần góp lời với hoàng đế, chỉ trích Mạnh tri phủ thành Vân Châu không biết dạy con.
Không quá hai năm, phụ thân Mạnh Cẩm Vinh Mạnh tri phủ nhiều lần bị buộc tội cùng chèn ép, cuối cùng bởi vì tranh đấu quan trường, hao tổn tinh thần, sớm qua đời, lão phu nhân cũng bởi vì con trai qua đời, quá đau buồn mà buông tay nhân gian.
Mà mẹ kế Mạnh Cẩm Vinh càng là thống hận hắn, phu quân nàng bởi vì hắn gây họa mà bị người hại chết, con trai nàng cũng vì hắn mà về sau không được tham gia khoa cử, sau khi lão thái thái qua đời, những người còn lại trong Mạnh gia đuổi Mạnh Cẩm Vinh ra khỏi gia môn, lưu lạc đầu đường.
Những nhân vật từng bị hắn khinh nhục qua cũng đều một thân địa vị cao quý, không rảnh hạ mình duỗi đầu ngón tay nghiền áp một tiểu khất cái ăn xin đầu đường như Mạnh Cẩm Vinh, nhưng ai cũng biết hắn đắc tội đám người Vương gia vương phi tể tướng, không ai dám cứu tế hắn, cuối cùng đói khổ lạnh lẽo mà chết.
Cảm giác chính mình lại tiếp nhận cục diện rối rắm, Cẩm Vinh thở dài một hơi.
Bất quá, cô đối với những chuyện có tính khiêu chiến rất có hứng thú.
Làm thế nào đem một tay bài lạn đánh thắng, cũng rất có ý tứ.
"Thiếu gia, thuốc đã chuẩn bị xong."
Một thiếu niên mang theo bát theo bát thuốc bước vào phòng. Vị thuốc này hắn ngửi qua không phải trăm lần thì cũng là tám chục lần, liền phương thuốc cũng có thể đọc làu làu.ai bảo thiếu gia nhà hắn nổi danh thành Vân Châu là ăn chơi trác táng, giỏi gây chuyện. Lão gia lại là người nghiêm khắc ngay thẳng, thiếu gia vẫn không chịu chừa đòn, hễ khỏe lên một chút là lại chạy ra ngoài gây chuyện.
Lần này chọc phải họa lớn, lão thái thái đi dâng hương bái phật không ở trong phủ, lão gia cũng liền tàn nhẫn không chút nương tay, sợ tới mức hắn còn tưởng thật sự xảy ra chuyện rồi.
Cũng may, khách quen trong phủ, Trương đại phu y thuật cao thâm, cầm tay bắt mạch, xem thương thế một chút, liền vuốt vuốt chòm râu hai cái, mới nhẹ nhàng bâng quơ nói, "Không đáng ngại."
Trương đại phu khẳng định còn nhớ thiếu gia một tháng trước gây chuyện, phương thuốc lần này cũng lại giống như trước, thư đồng thở dài nhẹ nhõm nghĩ.
Cẩm Vinh nằm ở trên giường, cũng liền lên tiếng, "Mang lại đây đi."
Tiểu thư đồng an tâm an tâm bưng dược đi đến mép giường, đưa tới trên tay thiếu gia, "Thiếu gia, thuốc không còn nóng, có thể uống rồi."
Lại liếc mắt nhìn qua đồ vật thiếu gia nhà hắn đang cầm trên tay, quá đáng sợ, thiếu chút nữa hù chết tiểu thư đồng, giọng hắn run run, "Thiếu, thiếu gia, mau, mau thu hồi tới, bị lão gia nhìn đến liền không hảo."
Cẩm Vinh xem không phải những thứ khác, chính là tiểu bảo bối nguyên chủ vô cùng trân quý giấu đầu giường, xuân cung đồ.
Cảm giác Bình An toàn bộ đều bay biến, thư đồng vẻ mặt hoảng sợ, lá gan thiếu gia lại muốn lớn thêm chút nữa, ngày thường đều là ban đêm vụng trộm trùm chăn nhìn lén, hôm nay cư nhiên quang minh chính đại nằm trên giường xem xuân cung đồ.
* Xuân Cung Đồ hay Xuân Cung Họa (春宫画) là tên một dòng tranh cổ của Trung Quốc, mô tả cảnh quan hệ nam nữ.
Cẩm Vinh bình tĩnh, một ngụm uống xong rồi bát thuốc, sau đó chắc chắn nói "Lão đại phu kia nhất định cho rất nhiều hoàng liên."
Nguyên thân đối với Trương đại phu của thành Vân Châu, ký ức khắc sâu nha, có thể nói là trừ bỏ lão cha hắn, thì người đáng sợ thứ hai với tiểu bá vương Mạnh Cẩm Vinh là Trương đại phu, bởi vì mỗi lần bị đánh xong đều phải uống thuốc hắn nấu, điểm này, liền tổ mẫu luôn sủng nịch nuông chiều hắn cũng không dung tình, vì thế một lần so với một lần còn đau khổ hơn, hôm nào Mạnh Cẩm Vinh giở tính tình đem thuốc đổ sạch đi, Trương đại phu liền sẽ cười tủm tỉm mà tới châm cứu cho hắn, châm không thiếu một chỗ nào, mỹ danh rằng lung lay kinh mạch, có lợi cho khôi phục khoẻ mạnh.
Trọng điểm không phải cái này đâu, thiếu gia, thư đồng vẻ mặt hoảng sợ, lại thấy thiếu gia nhà hắn nhàn nhàn nói, "Sợ cái gì, canh giờ này lão cha mới không lại đây đâu."
Tầm này, lão cha tri phủ đại nhân hắn là ở chỗ bài vị nương Mạnh Cẩm Vinh, cũng chính là thanh mai trúc mã kiêm biểu muội kiêm phu nhân nguyên phối, tự thuật đứa con trai trời đánh lần này lại làm ông tức giận như thế nào.
Đến nỗi xuân cung đồ trên tay, Cẩm Vinh tấm tắc hai tiếng, đơn sơ thô ráp như thế, nguyên chủ còn coi như trân bảo, như Cẩm Vinh, từng trải qua hậu cung 3000 giai lệ, cái này thật sự là quá rác rưởi.
Cẩm Vinh tùy tay một ném, thư đồng Bình An vội vàng tiếp lầy, hắn đến hủy thi diệt tích mới được, bằng không nếu như bị lão gia nhìn đến, mạng chó này của hắn cũng đừng giữ lại nữa.
(1)-1
Trong đình viện, cây đa to lớn cao vút, lưu lại một bóng mát độc hữu giữa khoảng sân. Đình viện này mùa hè không có muỗi, thông khí thoáng gió, trời có mưa lớn cũng không lưu lại một chút ẩm mốc.
Có thể nói, toàn phủ đệ, đây là nơi tốt nhất.
Trên giường ngủ là một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, nằm úp mặt chết dí trên giường.
Từ eo trở xuống đắp một bọc vải bố trắng, mơ hồ thấy được vét máu, mà thiếu niên mặt trắng bệch không có khí lực, nhưng vẫn thản nhiên không kêu than một tiếng..
Thiếu niên này không phải ai khác, đúng là người chúng ta quen thuộc, Cẩm Vinh, hiện tại là Mạnh Cẩm Vinh, giới tính nam, đích trưởng tử của tri phủ Vân Châu, một canh giờ trước vừa bị cha đánh đòn, giờ thì nằm liệt giường.
Đối với chuyện bỗng nhiên được đổi giới tính, Cẩm Vinh thực mau liền thích ứng.
Xuyên nam xuyên nữ cũng không có gì khác biệt.
Cùng lắm là nhiều thêm một cây xúc xích.
Hơn nữa nội dung tiểu thuyết xuyên qua lần này, thật khiến người không dám nhìn thẳng.
Nguyên chủ Mạnh Cẩm Vinh là pháo hôi số một của kịch bản đích nữ trọng sinh báo thùthu hoạch nam chủ Vương gia– đẹp trai, nhà mặt phố, bố làm to, ha ha, đúng là làm rất to.
Mạnh Cẩm Vinh ở kiếp trước chính là phu quân của nữ chính Giang Thanh Ngữ, trăng hoa ngu xuẩn vô năng, kiếp này là "tình địch" nam chủ chán ghét khinh thường.
Lại nói, Mạnh Cẩm Vinh rất biết tìm đường chết. Đi loanh quanh kinh thành, trùng hợp khi dễ thư sinh nhà nghèo, tương lai là tể tướng, thậm chí hãm hại đại tướng quân tương lai về sau đi biên quan lập công.
Cẩm Vinh chỉ muốn giơ một ngón tay cái, trải qua nhiều đời như vậy, cô kiến thức cũng không cạn, nhưng còn chưa gặp nhân vật như Mạnh Cẩm Vinh, có thể một vòng đem toàn bộ các nhân vật đại boss siêu cấp của tiểu thuyết đắc tội một lần, kể cũng lợi hại.
Đương nhiên mấy vị đại nhân vật này hiện tại đều đang ở thành Vân Châu, mà chuyện kéo giá trị thù hận này, cũng với chuyện nguyên chủ là tiểu bá vương thành Vân Châu, không phải là không có quan hệ.
#Ta là tiểu bá vương ta kiêu ngạo#
Đây chính là triết lí sống, là tư thái sống vô cùng kiên định của nguyên chủ.
Mà kết cục cuối cùng của Mạnh Cẩm Vinh, không nói cũng có thể tưởng tượng ra bốn, năm phần.
Nữ chủ Giang Thanh Ngữ trọng sinh, ghét bỏ chồng trước Mạnh Cẩm Vinh cùng mối hôn sự này, làm nam chủ, Vương gia cũng tự nhiên chủ động đến giúp nàng giải quyết hết thảy chướng ngại. Không chỉ có giúp nữ chủ rút lại hôn ước, sau khi trở lại kinh thành còn nhiều lần góp lời với hoàng đế, chỉ trích Mạnh tri phủ thành Vân Châu không biết dạy con.
Không quá hai năm, phụ thân Mạnh Cẩm Vinh Mạnh tri phủ nhiều lần bị buộc tội cùng chèn ép, cuối cùng bởi vì tranh đấu quan trường, hao tổn tinh thần, sớm qua đời, lão phu nhân cũng bởi vì con trai qua đời, quá đau buồn mà buông tay nhân gian.
Mà mẹ kế Mạnh Cẩm Vinh càng là thống hận hắn, phu quân nàng bởi vì hắn gây họa mà bị người hại chết, con trai nàng cũng vì hắn mà về sau không được tham gia khoa cử, sau khi lão thái thái qua đời, những người còn lại trong Mạnh gia đuổi Mạnh Cẩm Vinh ra khỏi gia môn, lưu lạc đầu đường.
Những nhân vật từng bị hắn khinh nhục qua cũng đều một thân địa vị cao quý, không rảnh hạ mình duỗi đầu ngón tay nghiền áp một tiểu khất cái ăn xin đầu đường như Mạnh Cẩm Vinh, nhưng ai cũng biết hắn đắc tội đám người Vương gia vương phi tể tướng, không ai dám cứu tế hắn, cuối cùng đói khổ lạnh lẽo mà chết.
Cảm giác chính mình lại tiếp nhận cục diện rối rắm, Cẩm Vinh thở dài một hơi.
Bất quá, cô đối với những chuyện có tính khiêu chiến rất có hứng thú.
Làm thế nào đem một tay bài lạn đánh thắng, cũng rất có ý tứ.
"Thiếu gia, thuốc đã chuẩn bị xong."
Một thiếu niên mang theo bát theo bát thuốc bước vào phòng. Vị thuốc này hắn ngửi qua không phải trăm lần thì cũng là tám chục lần, liền phương thuốc cũng có thể đọc làu làu.ai bảo thiếu gia nhà hắn nổi danh thành Vân Châu là ăn chơi trác táng, giỏi gây chuyện. Lão gia lại là người nghiêm khắc ngay thẳng, thiếu gia vẫn không chịu chừa đòn, hễ khỏe lên một chút là lại chạy ra ngoài gây chuyện.
Lần này chọc phải họa lớn, lão thái thái đi dâng hương bái phật không ở trong phủ, lão gia cũng liền tàn nhẫn không chút nương tay, sợ tới mức hắn còn tưởng thật sự xảy ra chuyện rồi.
Cũng may, khách quen trong phủ, Trương đại phu y thuật cao thâm, cầm tay bắt mạch, xem thương thế một chút, liền vuốt vuốt chòm râu hai cái, mới nhẹ nhàng bâng quơ nói, "Không đáng ngại."
Trương đại phu khẳng định còn nhớ thiếu gia một tháng trước gây chuyện, phương thuốc lần này cũng lại giống như trước, thư đồng thở dài nhẹ nhõm nghĩ.
Cẩm Vinh nằm ở trên giường, cũng liền lên tiếng, "Mang lại đây đi."
Tiểu thư đồng an tâm an tâm bưng dược đi đến mép giường, đưa tới trên tay thiếu gia, "Thiếu gia, thuốc không còn nóng, có thể uống rồi."
Lại liếc mắt nhìn qua đồ vật thiếu gia nhà hắn đang cầm trên tay, quá đáng sợ, thiếu chút nữa hù chết tiểu thư đồng, giọng hắn run run, "Thiếu, thiếu gia, mau, mau thu hồi tới, bị lão gia nhìn đến liền không hảo."
Cẩm Vinh xem không phải những thứ khác, chính là tiểu bảo bối nguyên chủ vô cùng trân quý giấu đầu giường, xuân cung đồ.
Cảm giác Bình An toàn bộ đều bay biến, thư đồng vẻ mặt hoảng sợ, lá gan thiếu gia lại muốn lớn thêm chút nữa, ngày thường đều là ban đêm vụng trộm trùm chăn nhìn lén, hôm nay cư nhiên quang minh chính đại nằm trên giường xem xuân cung đồ.
* Xuân Cung Đồ hay Xuân Cung Họa (春宫画) là tên một dòng tranh cổ của Trung Quốc, mô tả cảnh quan hệ nam nữ.
Cẩm Vinh bình tĩnh, một ngụm uống xong rồi bát thuốc, sau đó chắc chắn nói "Lão đại phu kia nhất định cho rất nhiều hoàng liên."
Nguyên thân đối với Trương đại phu của thành Vân Châu, ký ức khắc sâu nha, có thể nói là trừ bỏ lão cha hắn, thì người đáng sợ thứ hai với tiểu bá vương Mạnh Cẩm Vinh là Trương đại phu, bởi vì mỗi lần bị đánh xong đều phải uống thuốc hắn nấu, điểm này, liền tổ mẫu luôn sủng nịch nuông chiều hắn cũng không dung tình, vì thế một lần so với một lần còn đau khổ hơn, hôm nào Mạnh Cẩm Vinh giở tính tình đem thuốc đổ sạch đi, Trương đại phu liền sẽ cười tủm tỉm mà tới châm cứu cho hắn, châm không thiếu một chỗ nào, mỹ danh rằng lung lay kinh mạch, có lợi cho khôi phục khoẻ mạnh.
Trọng điểm không phải cái này đâu, thiếu gia, thư đồng vẻ mặt hoảng sợ, lại thấy thiếu gia nhà hắn nhàn nhàn nói, "Sợ cái gì, canh giờ này lão cha mới không lại đây đâu."
Tầm này, lão cha tri phủ đại nhân hắn là ở chỗ bài vị nương Mạnh Cẩm Vinh, cũng chính là thanh mai trúc mã kiêm biểu muội kiêm phu nhân nguyên phối, tự thuật đứa con trai trời đánh lần này lại làm ông tức giận như thế nào.
Đến nỗi xuân cung đồ trên tay, Cẩm Vinh tấm tắc hai tiếng, đơn sơ thô ráp như thế, nguyên chủ còn coi như trân bảo, như Cẩm Vinh, từng trải qua hậu cung 3000 giai lệ, cái này thật sự là quá rác rưởi.
Cẩm Vinh tùy tay một ném, thư đồng Bình An vội vàng tiếp lầy, hắn đến hủy thi diệt tích mới được, bằng không nếu như bị lão gia nhìn đến, mạng chó này của hắn cũng đừng giữ lại nữa.
Bình luận facebook