• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New XUYÊN QUA THỜI KHÔNG ĐẾN YÊU ANH (1 Viewer)

  • Chương 121

Chương 121


Lâm Đình Phong nhíu mày: “Sao vậy? Em không khỏe thì nằm nghĩ đi! Còn muốn đi đâu nữa?”


Mặt cô lúc này đã đỏ như quả cà chua rồi, cô lí nhí nói: “Em… váy em bẩn rồi… A! anh đừng nhìn, quay mặt qua chỗ khác đi!”


Lâm Đình Phong vừa đặt cô đứng vững trên đất đã bị cô đẩy mặt xoay về phía cánh cửa, anh bất đắc dĩ nói: “Được, anh ra ngoài, em ở đây đợi anh một lát!”


Nói rồi anh đi ra đóng cửa lại, nghĩ nghĩ một chút rồi lấy điện thoại ra gọi điện, đầu dây kêu vài tiếng thì kết nối được, anh lập tức hỏi: “Phụ nữ tới kỳ kinh nguyệt thì cần làm gì?”


Lạc Tư đang nằm ở nhà đắp mặt nạ dưỡng nhan, cậu mất vài giây mới tiêu hóa được câu hỏi của Lâm Đình Phong. Cậu ta thở dài: “Anh hai à! Tôi là bác sĩ ngoại khoa, không phải phụ khoa đâu! Chuyện này cũng hỏi tôi?”


“Trả lời không được thì tôi trói cậu đi học thêm một khóa phụ khoa nữa.”, Lâm Đình Phong lạnh lùng phán một câu xanh rờn.


Lạc Tư ngồi bật dậy làm chiếc mặt nạ rớt xuống nệm, cười giả lả: “Tôi biết, đương nhiên là tôi biết rồi. Cậu mua cho cô ấy một ấm nước gừng nấu với đường đỏ, đặt túi chườm nóng lên bụng, nếu đau quá thì uống thêm thuốc giảm đau. Còn một thứ không thể thiếu nữa, mua băng vệ sinh cho cô ấy thay. Mua nhiều một chút phòng hờ.”


Lâm Đình Phong nghiêm túc ghi nhớ từng thứ một, nghi ngờ hỏi: “Chỉ vậy thôi à? Cậu có phải lang băm không vậy?”


Lạc Tư tức đến muốn ném điện thoại: “Chỉ vậy thôi anh hai à! Cậu còn muốn sao nữa?”


“Hình như cô ấy đau lắm, còn bảo là váy bị bẩn.”


Lạc Tư thở dài bất lực trước độ thẳng nam của thằng bạn chí cốt: “Tôi nói này! Lúc trước cậu cúp tiết sinh học phải không?”


“Trả lời.”, Lâm Đình Phong đen mặt nói.


Lạc Tư vừa bật loa ngoài trả lời, vừa xé bịch mặt nạ khác ra đắp: “Chú ý giữ ấm là sẽ bớt đau, còn việc váy bẩn là do chảy máu thôi! Không có gì đâu.”


Sắc mặt Lâm Đình Phong trở nên nghiêm trọng như Mộc Tâm bị bệnh nan y tới nơi: “Chảy máu? Vậy mà cậu nói không có gì? Tôi có cần đưa cô ấy đi truyền máu không?”


“Bịch” miếng mặt nạ trên tay Lạc Tư rơi xuống đất, cậu đang nói chuyện điện thoại với loài sinh vật ngoài hành tinh nào vậy? Ai đó hãy đến cứu rỗi thằng bạn của cậu đi: “Tôi nên trả lời cậu sao đây?”


“Trả lời cái gì nữa? Cô ấy nhóm máu B. Cậu chuẩn bị máu rồi chạy đến đây liền đi.”, Lâm Đình Phong như muốn xuyên qua điện thoại đánh lên đầu cậu ta một cái. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.


Lạc Tư thật muốn hét vào tai thằng bạn để nó tỉnh hồn ra, nhưng vì nể mặt tiền đầu tư, vẫn là nên nhịn thì hơn, cậu nở nụ cười rất chi là ‘thân thiện’, nói: “Bình tĩnh, bình tĩnh nào! Cậu không biết à? Con gái là loài sinh vật vi diệu nhất hành tinh! Họ có thể chảy máu liên tục bảy ngày mà không chết đấy! NÊN BÂY GIỜ CẬU LÀM NHỮNG ĐIỀU TÔI ĐÃ DẶN ĐI! OKAY?”


“Ờ.”, đáp lại một chữ, Lâm Đình Phong tắt máy luôn. Anh cầm chìa khóa đi ra ngoài.


Lạc Tư nhìn màn hình điện thoại đen ngòm, mặt mài méo xệch, đây chính là điển hình của vắt chanh bỏ vỏ đấy! Mọi người hãy ghi nhớ để biết đường mà tránh nhé! Đừng như Tư.


Sau khi xác định được những thứ cần mua, Lâm Đình Phong chạy xe đến một cửa hàng tiện lợi gần đó. Anh dùng tốc độ sấm chớp gió rền mua xong bình giữ nhiệt, trà gừng đường đỏ hòa tan và túi chườm nóng. Lúc đứng trước quầy băng vệ sinh anh nhớ lại lời Lạc Tư dặn: “…Mua nhiều một chút phòng hờ.”


Anh suy nghĩ vài giây, nhiều một chút là bao nhiêu? Loại ban ngày chắc là dùng ban ngày, ban đêm thì dùng ban đêm nhỉ? Kotex hay Diana? Cool fresh hay Maxcool? Còn loại có cánh với không cánh này là gì nữa vậy?


Anh càng quét gần một nửa kệ băng vệ sinh. Rồi đi ra quầy tính tiền, xong rồi anh cầm hai túi lớn đi ra xe phóng về công ty.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom