Tóm tắt phần trước: Hệ thống bảo rằng chị Trần đắc tội con Lan nên hai tháng sau sẽ bị nhóm F4 trả đũa cả nhà phá sản, chị phải làm nhiệm vụ trồng một mẫu bắp ngô thì mới thoát được. Thế là chị đành vác cuốc đi cuốc đất trồng ngô, sau đó đem ngô ra bán cho 500 con cá chị câu.
Tôi kéo 500 con cá này vào nhóm chat chung...
Sau đó tôi đặt tên nhóm là "Hội bảo vệ mép tóc".
Tôi đổi tên Weixin của mình thành "Một người nông dân".
Một người nông dân: [Cả nhà ơi! Cả nhà ơi! Tin tốt đây! Chủ vựa ngô dẫn bồ chạy trốn rồi! Bắp ngô giá gốc 20 đồng một bắp, nay xả kho thu hồi vốn chỉ 10 đồng một bắp! Bảo đảm hái xong bán ngay tươi ngon trăm phần trăm đây!]
[Nào nào các cục cưng, có ai muốn mua bắp ngô giá hời không nào, ai muốn mua giá hời thì gõ chữ bắp ngô vào nhóm chat nha!!!]
Nháy mắt, nhóm chat nổ tung!
Một đống dấu chấm hỏi phóng ra đầy màn hình.
Thanh Nguyên: [Ngày nào em cũng gửi bao nhiêu là tin nhắn mà không thấy chị trả lời, chị lại đi bán bắp ngô à? Mau trả lời tin nhắn của em đi!]
Một người nông dân: [Muốn tôi trả lời tin nhắn riêng thì phải mua 10 bắp ngô đã!]
Quần Đùi Tơi Tả: [Tiểu Thổ, mấy thằng kia là ai? Em kéo anh vào nhóm này làm gì? Mấy hôm nay em đi đâu vậy?]
Một người nông dân: [Tiểu Thổ là ai?]
Quần Đùi Tơi Tả gửi một cái emo nghiến răng nghiến lợi, sau đó gửi một đoạn tin nhắn thoại nghe như sắp bùng nổ tới nơi.
Quần Đùi Tơi Tả: "Tiểu Thổ là ai ấy à? Không phải em nói với anh em là Tiểu Thổ sao?? Chuyện này là thế nào?"
Một người nông dân: [Mua 10 bắp ngô, có thể biết sự thật!]
Vương Hành Lá: [Tổng cộng có bao nhiêu bắp ngô? Tôi mua hết! Em trả lời tin nhắn riêng của tôi mau!]
Mặc dù tin nhắn của anh ta bị đẩy quá màn hình rất mau, nhưng tôi vẫn kịp đọc được.
Tôi bấm trả lời cho tin nhắn đó: [Được! Cám ơn anh đẹp trai Vương Hành Lá đã mua hết 8000 bắp ngô! Bắp ngô hôm nay đã bán hết!]
Sau đó, tôi tắt thông báo trò chuyện của nhóm chat, bắt đầu chat riêng với Vương Hành Lá.
10.
Vương Hành Lá vô cùng phóng khoáng, tôi vừa bấm vào khung chat là đã thấy được chuyển khoản 100.000 đồng.
Chưa kịp bấm nhận thì đã thấy Vương Hành Lá gửi tin nhắn tới.
Vương Hành Lá: [Nữ nhân, em đang thách thức giới hạn của tôi đấy!]
Tôi: [Ừ ừ!]
Vương Hành Lá: [Nữ nhân, trước giờ chưa có ai dám không trả lời tin nhắn của tôi cả!]
Tôi: [Ừ ừ!]
Vương Hành Lá: [Nữ nhân, mấy hôm nay sao không gửi tin chào buổi sáng chúc ngủ ngon cho tôi? Có thằng khác rồi phỏng?]
Tôi kéo lên xem lịch sử trò chuyện của Ninh Trần Trần với Vương Hành Lá.
Hóa ra ngày nào Ninh Trần Trần cũng gửi tin nhắn chào buổi sáng và chúc ngủ ngon cho mỗi một con cá vào lúc tám giờ sáng và mười giờ tối.
Lịch sử trò chuyện của hai người này từ trên xuống dưới đều tăm tắp ngày nào cũng như ngày nào, Ninh Trần Trần gửi tin nhắn chào buổi sáng, Vương Hành Lá gửi lại chào buổi sáng, Ninh Trần Trần gửi tin nhắn chúc ngủ ngon, Vương Hành Lá gửi lại chúc ngủ ngon, không còn gì khác.
Mặc dù tôi hơi mờ mịt nhưng gặp người sang phải bắt quàng làm họ ngay, vội vàng giải thích: [Anh Hành, tôi vốn định chuyện trò vui vẻ cùng anh với thân phận bạn bè bình thường, nhưng giờ tôi xin nói thật! Thực ra tôi là một người nông dân thật thà chất phác, sống bằng nghề nông. Dạo này tôi trồng bắp ngô. Tám nghìn bắp ngô anh mua là do tôi tự tay trồng cả đấy!]
[Bắp ngô mười đồng một bắp, không gian không dối. Anh chuyển thừa hai mươi ngàn, tôi sẽ chuyển lại cho anh.]
Nhắn xong, tôi bấm nhận tiền, sau đó chuyển lại cho Vương Hành Lá hai chục ngàn.
Vương Hành Lá: [Nữ nhân, em coi thường tôi sao? Đừng tiếp tục thách thức giới hạn của tôi nữa! Tôi không xài tiền của phụ nữ đâu!]
Tôi: [Anh Hành, đó là tiền của anh mà!]
Vương Hành Lá: [Giờ là tiền của em rồi!]
Tôi: [Có phải anh có bệnh kia không?]
Vương Hành Lá: [Em chữa được không?]
Tôi: [...]
Hết cách, tôi chỉ đành thêm ghi chú vào tên của Vương Hành Lá: [Vương Hành Lá, thừa hai chục ngàn].
Một mình tôi bẻ tám ngày mới xong 8000 bắp ngô, bẻ được chừng nào tôi gửi qua cho Vương Hành Lá chừng nấy.
Đêm đó, Vương Hành Lá gửi tin nhắn cho tôi: [Rõ ràng em có thể gửi luôn một lần, nhưng em lại chia ra gửi tám ngày. Nữ nhân, tôi nhìn thấu tính toán nhỏ của em rồi nhé!]
Tôi vừa định nhắn một câu chửi thề, nhưng rồi xóa đi.
Tôi sợ với năng lực phân tích xuất chúng của anh này, khả năng cao là không nghĩ tôi đang chửi anh ta đâu.
11.
Lần trồng ngô này, tôi thu về tổng cộng 160.000 đồng.
Theo giá cả trong thế giới của quyển sách này thì tôi đã mua được một cái nhà vệ sinh rồi, tương lai có hi vọng rồi!
Sau đó, hệ thống công bố nhiệm vụ cày cuốc thứ hai của tôi.
Hệ thống làm nông: [Trong vòng ba ngày, xin hãy trồng một mẫu dưa hấu. (0/3)]
Bước thứ nhất, là làm cỏ đào lỗ như cũ.
Nhưng mà trồng dưa hấu hàng cách hàng phải hai mét, lỗ cách lỗ nửa mét, lỗ sâu 30 phân.
Như vậy một mẫu đất phải đào 650 cái lỗ, thế này là đỡ hơn nhiều so với lần trước cuốc 4000 lỗ trồng ngô rồi.
Bước thứ hai, làm đất bón phân.
Tôi đã dặn tài xế Tiểu Vương mua phân bón chuyên dụng cho dưa hấu, đã làm là phải làm cho chuyên nghiệp luôn.
Bước thứ ba, là trồng cây con.
Hệ thống cho tôi cây con đã ra ba bốn lá rồi, chỉ cần trồng xuống là ngon lành.
Đợi đến ngày thứ ba, tôi hồi hộp nhìn những trái dưa hấu to như con heo con đầy ruộng.
Tôi đếm được tổng cộng 1000 quả dưa.
[Chúc mừng người nông dân đã hoàn thành nhiệm vụ trồng một mẫu dưa hấu trong vòng ba ngày. (3/3)]
[Phần thưởng nhiệm vụ: 1. Sinh lực vô tận 80 giờ; 2. Dưa hấu sẽ tươi trong vòng 30 ngày; 3. Mỗi quả dưa bán ra, hệ thống sẽ thưởng tiền cho người nông dân với mức 100 đồng/quả]
Uầy, cuốc đất mấy hôm đã có hai trăm ngàn êm ru rồi!
12.
Tối hôm ấy, tôi lại nhắn tin cho hội cá tôi nuôi.
Một người nông dân: [Nhớ những ngày còn thơ không lo không buồn! Vừa chạy về đến nhà, vội vàng vứt cặp sách lên ghế, đã phi ra ngoài hẻm, chạy chơi cả buổi chiều. Chơi đến tối mới về, mẹ gọi con về, kéo dưa hấu ủ dưới giếng lên...]
Tôi còn chưa kịp chém gió khơi lại cảm xúc những ngày còn thơ để bán dưa thì lũ cá đã nhắn tin tưng bừng...
[Hẻm à? Hẻm ở đâu ra vậy?]
[Cặp sách do người hầu cầm chứ!]
[Giếng à? Giếng là cái quần què gì?]
Hóa ra tuổi thơ của các thiếu gia quý tộc không giống tuổi thơ của tôi!
Quần Đùi Tơi Tả: [Tiểu Thổ, cuối cùng em cũng xuất hiện! Sao em không trả lời tin nhắn của anh?]
Một người nông dân: [Mua 10 quả dưa, sẽ trả lời tin nhắn riêng.]
Quần Đùi Tơi Tả: [Được! Anh mua!]
Vương Hành Lá: [Tổng cộng có bao nhiêu dưa? Tôi mua tất!]
Quần Đùi Tơi Tả: [Anh cũng mua tất!]
Thanh Nguyên: [Em cũng mua tất!]
...
Cứ thế, suốt kỳ nghỉ hè, tôi loay hoay bán nông sản kiếm sống, lời tới hai triệu.
Một ngày trước lễ khai giảng, tôi tới trung tâm thương mại mua mấy chục bộ đồ.
Vì cuốc đất nhiều quá nên giờ quần áo cũ rộng hết rồi không mặc được nữa.
Đương nhiên là tôi quẹt thẻ của ba tôi cả.
Tranh thủ chưa bị mấy anh F4 ép phá sản, tiêu được thì cứ tiêu!
13.
Hôm khai giảng, tôi ngủ quên mất.
Sau đó tôi rửa mặt sửa soạn, trước khi ra ngoài còn soi gương thêm phát nữa.
Trong gương, tôi cao chừng 1m75, mặc áo thun ôm màu đen, quần jeans đen, tóc dài cột đuôi ngựa, vai đeo ba lô, sáng sủa tươi tắn vô cùng.
Tôi: "Hệ thống! Dáng người thế này không cho tôi làm người mẫu mà lại bắt đi cuốc đất! Hỏi có phí của giời hay không hả?"
Hệ thống làm nông: [Không cuốc đất thì giờ cô vẫn nặng hơn tạ chứ quý hóa gì.]
Đến lúc tôi lẻn vào trường đi tới sân trường, Tư Thiên Lan đang đứng trên bục, người run run, tựa như sắp đưa ra một quyết định rất trọng đại.
"Hôm nay mình muốn kể chuyện này với mọi người, một chuyện có liên quan đến bạn thân của mình Ninh Trần Trần..."
"Trần Trần có một chiếc điện thoại, trong đó kết bạn Weixin với 500 bạn nam trường mình. Cậu ấy Photoshop ảnh của mình thật gầy, lừa 500 bạn nam này rằng đó là ảnh thật của cậu ấy."
"Mặc dù Trần Trần là bạn thân của mình nhưng mình không thể nhìn câu ấy sai càng thêm sai được! Lừa dối tình cảm của người khác là sai! Trần Trần, mình hi vọng cậu có thể lên đây xin lỗi 500 bạn nam này...
Đợi cô ta nói xong, cả trường xôn xao cả lên!
Mọi người dáo dác nhìn quanh, tìm kiếm bóng dáng tôi.
Tôi nhếch mép, nở một nụ cười lạnh lùng, ưỡn ngực sải bước lên trên bục!
Bình luận facebook