Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Quyển 1 - Chương 1-2: Bỏ mình, Quỷ Sai, bồi thường
Ngủ ngủ, Yêu Cơ cảm giác bản thân giống như không có trọng lượng, rất không có cảm giác an toàn, vì thế, vội vàng mở to mắt, kết quả phát hiện mình lơ lửng tại giữa không trung, nhìn xuống liền thấy, di? Như thế nào nàng vẫn còn nằm ở trên giường ?
Khụ khụ khụ, không phải là nàng muốn như vậy đi? Yêu Cơ vội vàng cúi đầu, nhìn về phía thân thể của chính mình, quả nhiên, là trong suốt, xem ra của phán đoán nàng là chính xác, nhưng mà, a, thoạt nhìn vẫn là đẹp giống như nhau đi.
Ân, Yêu Cơ phát hiện, linh hồn của nàng so với thân thể nhẹ nhàng hơn, hơn nữa cái gì cũng đều có thể xuyên qua, có điều chính là cái gì cũng không chạm được.
Yêu Cơ thử khống chế linh hồn của chính mình, bay về phía thân thể, nhìn thử xem linh hồn của nàng có thể trở lại thân thể không, song sự thật chứng minh, không thể, xem ra nàng đã chết.
Có điều nàng là chết như thế nào? Nàng nhớ rõ nàng một khắc trước còn đang ngủ đây, như thế nào tỉnh dậy lại trở thành như vậy ! Còn có, nàng ở đây một thời gian đã lâu như vậy, tại sao không có Quỷ Sai a ,Hắc Bạch Vô Thường a, linh tinh gì gì đó tới tìm ta a? Hi, thật tò mò, không biết Hắc Bạch Vô Thường lớn lên là nhìn như thế nào, a, còn có Diêm Vương nữa.
Vừa định trở về, Yêu Cơ liền phát hiện có hai tia sáng một đen một trắng từ phía xa đi tới, sau đó lướt qua nàng, bay đi về phía xa, vài giây sau, lại quay trở lại, đứng ở trước mặt nàng.
Lúc này Yêu Cơ mớ thấy rõ bộ dạng của hai tia sáng này, hai cái tiểu nhục đoàn một đen một trắng đầy lông lá, tứ chi nhỏ nhắn, màu lông thuần túy, đôi mắt đen tròn tròn như trái nho, mũi khéo léo, cái miệng nhỏ bé, lỗ ta nhọn, ngoại trừ màu lông bên ngoài, thì nhìn giống hệt nhau, tựa như được khắc từ một khuôn.
Con màu trắng trên người có một cuốn sách nhỏ, con màu đen thì trên người có một cây bút nhỏ, chúng nó dừng lại ở bên người nàng, vây quanh nàng quay quay, còn tiến tới trước mặt nàng ngửi ngửi, sau đó gật đầu, rồi lại lắc đầu, sau lại dựa sát vào nhau, dùng chân nhỏ nâng cuốn sách nhỏ lên xem rồi lại gật đầu, nói huyên thuyên, lại còn thường thường nhìn nàng một cái, quả thực khiến cho Yêu Cơ cảm thấy manh đến không muốn cũng không được.
Một lát sau, tụi nó bay đến cổ của Yêu Cơ, nói: "Ngươi tên là Lưu Phi sao?" Yêu Cơ nghe thấy cái tên, ngẩn người, sau mới nhớ tới, tên này là tên của nàng khi ở cô nhi viện, tên mẹ viện trưởng cho nàng, vì mẹ viện trưởng họ Lưu, cho nên mọi đứa trẻ ở cô nhi viện đều họ Lưu, lúc trước có trợ cấp của chính phủ, ít nhất ở cô nhi viện thì sẽ không thiếu ăn thiếu mặc, nhưng từ khi mẹ viện trưởng mất, cô nhi viện được một nữ nhân khác tiếp quản liền chướng khi mù mịt (*), mỗi ngày bọn nhỏ đều đi sớm về tối, ăn không đủ, mặc không ấm.
(*) Chướng khí mù mịt: ví với hoàn cảnh hỗn độn, đen tối.
Nhưng không được mấy năm, Yêu Cơ đã bị đưa đi, về sau cũng không thấy ai gọi cái tên kia, lâu đến mức nàng đều quên nàng tên là Lưu Phi, mà chuyện đầu tiên mà nàng sau khi học xong, chính là dùng dị năng hệ Tinh Thần thôi miên người đàn bà kia, khiến cho bà ta tự đi sở cảnh sát tự thú, sau đó chính phủ liền thay đổi viện trưởng của cô nhi viện.
"Đúng vậy, là ta." Tuy rằng trong lòng Yêu Cơ vô cùng rối rắm, nhưng chỉ là một cái chớp mắt thôi, sau khi lấy lại tinh thần Yêu Cơ lập tức trả lời bọn họ. Nghe được Yêu Cơ trả lời, bọn chúng nhìn nhau nhìn mắt một cái, sau đó con màu trắng liền mở miệng : "Chúng ta là Quỷ Sai, là Hắc Bạch Vô Thường theo lời nhân loại các ngươi, ngươi có thể gọi ta là Vĩ Đại Bạch Đoàn (*) đại nhân, hắn gọi là Hắc Đoàn, bọn ta vừa mới xem xét Sinh Tử Bộ, phát hiện linh hồn của ngươi dương thọ chưa hết, nhưng thân thể đã chết, cho nên chúng ta chuẩn bị đưa ngươi đi Địa Phủ, tìm Diêm Vương đại nhân, để tiếp tục quyết định."
(*) Đoàn: là một vật hình tròn.
Yêu Cơ nghe thấy thanh âm của Bạch Đoàn rõ ràng êm ái, mềm mại động lòng người, lại cố gắng giả bộ nghiêm túc, quả thực là sắp bị nó manh (*) hóa , nhưng vẫn nghe Vĩ Đại Bạch Đoàn đại nhân của chúng ta nói, nhân tiện nghĩ kế hoạch làm như thế nào để dụ dỗ, à không, là lấy lòng Vĩ Đại Bạch Đoàn đại nhân của chúng ta.
(*) Manh: nghĩa là ngốc, không biết gì, cũng có nghĩa là dễ thương,
Có điều, "Tiểu Bạch, ngươi nói tiếng phổ thông đi a." Lúc này Yêu Cơ mới ý thức rằng Bạch Đoàn nói không phải là tiếng phổ thông."Tên ta không phải là Tiểu Bạch, mời gọi ta là Vĩ Đại Bạch Đoàn đại nhân." Nghe thấy Yêu Cơ xưng hô, Vĩ Đại Bạch Đoàn đại nhân của chúng ta nổi giận, ngươi hỏi Yêu Cơ làm sao mà biết được? Ngươi xem lông trên người nó dựng thẳng lên giống như con nhím đi, chỉ là cái lỗ tai trắng nõn mềm bán đứng hắn, rất hiển nhiên, Yêu Cơ cũng nhìn thấy.
Gặp Bạch Đoàn kiêu ngạo đến muốn nổ lông, ở một bên Hắc Đoàn im lặng là vàng cuối cùng cũng bỏ được miệng vàng: "Được rồi, Đoàn Đoàn, chúng ta phải nhanh nhanh trở về báo cáo kết quả công tác cho Diêm Vương." "Hừ, xem ở mặt mũi của Hắc Hắc, ta Vĩ Đại Bạch Đoàn đại nhân sẽ không so đo với ngươi. Chúng tôi có rất nhiều phân thân, mỗi quốc gia đều có phân thân của chúng tôi đến đưa họ đi luân hồi, chúng tôi muốn đưa đi chính là linh hồn người Trung Quốc, vì tiếng phổ thông chính là ngôn ngữ ở đây nên chúng tôi mới sử dụng. Hừ, đừng nói nhảm, đi nhanh đi, còn có rất nhiều linh hồn còn chờ chúng tôi đến đưa đi đây." Nói xong, Vĩ Đại Bạch Đoàn đại nhân của chúng ta quay mặt qua một bên, không tiếp tục để ý đến Yêu Cơ.
Yêu Cơ theo bọn họ quẹo trái quẹo phải rồi tới Địa Phủ, Địa Phủ không có âm lãnh giống như trong tưởng tượng của nhân loại, ngược lại không khác với hiện đại là mấy, đều là nhà cao tầng, ô tô hoành hành.
Về phần tại sao lại như vậy, ngươi nghĩ thử à, sau khi linh hồn nhân tài khoa học kỹ thuật chết đều sẽ tới Địa Phủ thôi, Diêm Vương lại là linh hồn trực tiếp lãnh đạo, Diêm Vương muốn phân phó bọn họ chế tạo ô tô, xây dựng nhà cao tầng sẽ có người phản đối sao? Về chuyện linh hồn không chạm được vào vật, vật liệu Địa Phủ làm sao có thể giống như Dương gian đây? (Nguyệt: có cảm giác giống tổng tài bá đạo ghê !)
Cuối cùng, bọn họ đưa Yêu Cơ đến nơi làm việc của Diêm Vương, phong tục, văn phòng, Yêu Cơ bình tĩnh đứng trước mặt Diêm Vương, diện mạo của Diêm Vương chính là hung thần ác sát, một nam tử trung niên râu ria rậm rạp.
Vừa đến nơi này, Bạch Đoàn và Hắc Đoàn chạy đến trước mặt Diêm Vương, một nâng Sinh Tử Bộ, một huyên thuyên nói, còn thường thường chỉ chỉ nàng.
Một lát sau, Bạch Đoàn liền ngừng lại không nói, nhìn Sinh Tử Bộ trong tay Hắc Đoàn, nghi hoặc nhíu mày, đỡ lấy một quyển sách dày không biết từ đâu ra, ở trên bìa viết ba chữ to: Sinh Tử Bộ, cái Sinh Tử Bộ này mới là thật, cái trong tay Hắc Đoàn là bản sao, là thứ Quỷ Sai dùng, nhưng tùy theo Sinh Tử Bộ thay đổi mà thay đổi.
Diêm Vương mở ra tìm, lập tức đóng sách lại, tuy rằng trên mặt không có gì thay đổi, nhưng Yêu Cơ vẫn có thể thấy mắt hắn lóe lên tia sáng tỏ và xấu hổ. Ánh mắt Yêu Cơ tối sầm lại, trong lòng đã có phán đoán, đáy mắt xoẹt qua một tia tức giận.
Diêm Vương nắm tay phải, ở bên miệng ho khan một cái, rồi mở miệng: "Ân, ngươi tên là Lưu Phi phải không, ngươi mang những chuyện xảy ra trước khi chết nói lại một lần xem." Ta gật đầu, nói: "Ta là Lưu Phi, ta vốn đang ở nhà ngủ, kết quả khi tỉnh dậy lại phát hiện mình đã chết." Quả nhiên, đáy mắt Diêm Vương lại một lần nữa xẹt qua một tia xấu hổ và áy náy.
"Khụ, lần này là sơ sót của bản vương, người đáng lẽ không chết, bản vương gạch sai người, vậy bản vương đưa ngươi đi hoàn dương (*)."
(*) Hoàn dương: sống lại.
"Nhưng mà cơ thể ta đã chết."
"Ách, nếu vậy bản vương mang ngươi đi luân hồi?"
"Có thể, nhưng ta muốn giữ lại trí nhớ của mình."
"Ách, vậy được, ta liền..."
"Đợi đã, ngươi gạch sai linh hồn làm ta chết trước thời hạn chẳng lẽ không cần phải bồi thường cho ta một ít sao?"
"Vậy, ngươi muốn cái gì?"
"Ta muốn đem dị năng của ta cùng đi đầu thai, hơn nữa cấp bậc dị năng giống hệt bây giờ."
"Chuyện này có thể, có điều nói như vậy, thế giới ngươi bị đưa tới sẽ không được xác định, ngươi cần phải cân nhắc rõ ràng."
"Ta đã suy xét rõ ràng."
"Ngươi chắc chắn?"
"Ta chắc chắn và khẳng định."
"Được rồi, ngươi lại đây, trước tiên ta dùng lực lượng phong bế trí nhớ và dị năng của ngươi, chờ sau khi ngươi sinh ra sẽ được khôi phục."
Khụ khụ khụ, không phải là nàng muốn như vậy đi? Yêu Cơ vội vàng cúi đầu, nhìn về phía thân thể của chính mình, quả nhiên, là trong suốt, xem ra của phán đoán nàng là chính xác, nhưng mà, a, thoạt nhìn vẫn là đẹp giống như nhau đi.
Ân, Yêu Cơ phát hiện, linh hồn của nàng so với thân thể nhẹ nhàng hơn, hơn nữa cái gì cũng đều có thể xuyên qua, có điều chính là cái gì cũng không chạm được.
Yêu Cơ thử khống chế linh hồn của chính mình, bay về phía thân thể, nhìn thử xem linh hồn của nàng có thể trở lại thân thể không, song sự thật chứng minh, không thể, xem ra nàng đã chết.
Có điều nàng là chết như thế nào? Nàng nhớ rõ nàng một khắc trước còn đang ngủ đây, như thế nào tỉnh dậy lại trở thành như vậy ! Còn có, nàng ở đây một thời gian đã lâu như vậy, tại sao không có Quỷ Sai a ,Hắc Bạch Vô Thường a, linh tinh gì gì đó tới tìm ta a? Hi, thật tò mò, không biết Hắc Bạch Vô Thường lớn lên là nhìn như thế nào, a, còn có Diêm Vương nữa.
Vừa định trở về, Yêu Cơ liền phát hiện có hai tia sáng một đen một trắng từ phía xa đi tới, sau đó lướt qua nàng, bay đi về phía xa, vài giây sau, lại quay trở lại, đứng ở trước mặt nàng.
Lúc này Yêu Cơ mớ thấy rõ bộ dạng của hai tia sáng này, hai cái tiểu nhục đoàn một đen một trắng đầy lông lá, tứ chi nhỏ nhắn, màu lông thuần túy, đôi mắt đen tròn tròn như trái nho, mũi khéo léo, cái miệng nhỏ bé, lỗ ta nhọn, ngoại trừ màu lông bên ngoài, thì nhìn giống hệt nhau, tựa như được khắc từ một khuôn.
Con màu trắng trên người có một cuốn sách nhỏ, con màu đen thì trên người có một cây bút nhỏ, chúng nó dừng lại ở bên người nàng, vây quanh nàng quay quay, còn tiến tới trước mặt nàng ngửi ngửi, sau đó gật đầu, rồi lại lắc đầu, sau lại dựa sát vào nhau, dùng chân nhỏ nâng cuốn sách nhỏ lên xem rồi lại gật đầu, nói huyên thuyên, lại còn thường thường nhìn nàng một cái, quả thực khiến cho Yêu Cơ cảm thấy manh đến không muốn cũng không được.
Một lát sau, tụi nó bay đến cổ của Yêu Cơ, nói: "Ngươi tên là Lưu Phi sao?" Yêu Cơ nghe thấy cái tên, ngẩn người, sau mới nhớ tới, tên này là tên của nàng khi ở cô nhi viện, tên mẹ viện trưởng cho nàng, vì mẹ viện trưởng họ Lưu, cho nên mọi đứa trẻ ở cô nhi viện đều họ Lưu, lúc trước có trợ cấp của chính phủ, ít nhất ở cô nhi viện thì sẽ không thiếu ăn thiếu mặc, nhưng từ khi mẹ viện trưởng mất, cô nhi viện được một nữ nhân khác tiếp quản liền chướng khi mù mịt (*), mỗi ngày bọn nhỏ đều đi sớm về tối, ăn không đủ, mặc không ấm.
(*) Chướng khí mù mịt: ví với hoàn cảnh hỗn độn, đen tối.
Nhưng không được mấy năm, Yêu Cơ đã bị đưa đi, về sau cũng không thấy ai gọi cái tên kia, lâu đến mức nàng đều quên nàng tên là Lưu Phi, mà chuyện đầu tiên mà nàng sau khi học xong, chính là dùng dị năng hệ Tinh Thần thôi miên người đàn bà kia, khiến cho bà ta tự đi sở cảnh sát tự thú, sau đó chính phủ liền thay đổi viện trưởng của cô nhi viện.
"Đúng vậy, là ta." Tuy rằng trong lòng Yêu Cơ vô cùng rối rắm, nhưng chỉ là một cái chớp mắt thôi, sau khi lấy lại tinh thần Yêu Cơ lập tức trả lời bọn họ. Nghe được Yêu Cơ trả lời, bọn chúng nhìn nhau nhìn mắt một cái, sau đó con màu trắng liền mở miệng : "Chúng ta là Quỷ Sai, là Hắc Bạch Vô Thường theo lời nhân loại các ngươi, ngươi có thể gọi ta là Vĩ Đại Bạch Đoàn (*) đại nhân, hắn gọi là Hắc Đoàn, bọn ta vừa mới xem xét Sinh Tử Bộ, phát hiện linh hồn của ngươi dương thọ chưa hết, nhưng thân thể đã chết, cho nên chúng ta chuẩn bị đưa ngươi đi Địa Phủ, tìm Diêm Vương đại nhân, để tiếp tục quyết định."
(*) Đoàn: là một vật hình tròn.
Yêu Cơ nghe thấy thanh âm của Bạch Đoàn rõ ràng êm ái, mềm mại động lòng người, lại cố gắng giả bộ nghiêm túc, quả thực là sắp bị nó manh (*) hóa , nhưng vẫn nghe Vĩ Đại Bạch Đoàn đại nhân của chúng ta nói, nhân tiện nghĩ kế hoạch làm như thế nào để dụ dỗ, à không, là lấy lòng Vĩ Đại Bạch Đoàn đại nhân của chúng ta.
(*) Manh: nghĩa là ngốc, không biết gì, cũng có nghĩa là dễ thương,
Có điều, "Tiểu Bạch, ngươi nói tiếng phổ thông đi a." Lúc này Yêu Cơ mới ý thức rằng Bạch Đoàn nói không phải là tiếng phổ thông."Tên ta không phải là Tiểu Bạch, mời gọi ta là Vĩ Đại Bạch Đoàn đại nhân." Nghe thấy Yêu Cơ xưng hô, Vĩ Đại Bạch Đoàn đại nhân của chúng ta nổi giận, ngươi hỏi Yêu Cơ làm sao mà biết được? Ngươi xem lông trên người nó dựng thẳng lên giống như con nhím đi, chỉ là cái lỗ tai trắng nõn mềm bán đứng hắn, rất hiển nhiên, Yêu Cơ cũng nhìn thấy.
Gặp Bạch Đoàn kiêu ngạo đến muốn nổ lông, ở một bên Hắc Đoàn im lặng là vàng cuối cùng cũng bỏ được miệng vàng: "Được rồi, Đoàn Đoàn, chúng ta phải nhanh nhanh trở về báo cáo kết quả công tác cho Diêm Vương." "Hừ, xem ở mặt mũi của Hắc Hắc, ta Vĩ Đại Bạch Đoàn đại nhân sẽ không so đo với ngươi. Chúng tôi có rất nhiều phân thân, mỗi quốc gia đều có phân thân của chúng tôi đến đưa họ đi luân hồi, chúng tôi muốn đưa đi chính là linh hồn người Trung Quốc, vì tiếng phổ thông chính là ngôn ngữ ở đây nên chúng tôi mới sử dụng. Hừ, đừng nói nhảm, đi nhanh đi, còn có rất nhiều linh hồn còn chờ chúng tôi đến đưa đi đây." Nói xong, Vĩ Đại Bạch Đoàn đại nhân của chúng ta quay mặt qua một bên, không tiếp tục để ý đến Yêu Cơ.
Yêu Cơ theo bọn họ quẹo trái quẹo phải rồi tới Địa Phủ, Địa Phủ không có âm lãnh giống như trong tưởng tượng của nhân loại, ngược lại không khác với hiện đại là mấy, đều là nhà cao tầng, ô tô hoành hành.
Về phần tại sao lại như vậy, ngươi nghĩ thử à, sau khi linh hồn nhân tài khoa học kỹ thuật chết đều sẽ tới Địa Phủ thôi, Diêm Vương lại là linh hồn trực tiếp lãnh đạo, Diêm Vương muốn phân phó bọn họ chế tạo ô tô, xây dựng nhà cao tầng sẽ có người phản đối sao? Về chuyện linh hồn không chạm được vào vật, vật liệu Địa Phủ làm sao có thể giống như Dương gian đây? (Nguyệt: có cảm giác giống tổng tài bá đạo ghê !)
Cuối cùng, bọn họ đưa Yêu Cơ đến nơi làm việc của Diêm Vương, phong tục, văn phòng, Yêu Cơ bình tĩnh đứng trước mặt Diêm Vương, diện mạo của Diêm Vương chính là hung thần ác sát, một nam tử trung niên râu ria rậm rạp.
Vừa đến nơi này, Bạch Đoàn và Hắc Đoàn chạy đến trước mặt Diêm Vương, một nâng Sinh Tử Bộ, một huyên thuyên nói, còn thường thường chỉ chỉ nàng.
Một lát sau, Bạch Đoàn liền ngừng lại không nói, nhìn Sinh Tử Bộ trong tay Hắc Đoàn, nghi hoặc nhíu mày, đỡ lấy một quyển sách dày không biết từ đâu ra, ở trên bìa viết ba chữ to: Sinh Tử Bộ, cái Sinh Tử Bộ này mới là thật, cái trong tay Hắc Đoàn là bản sao, là thứ Quỷ Sai dùng, nhưng tùy theo Sinh Tử Bộ thay đổi mà thay đổi.
Diêm Vương mở ra tìm, lập tức đóng sách lại, tuy rằng trên mặt không có gì thay đổi, nhưng Yêu Cơ vẫn có thể thấy mắt hắn lóe lên tia sáng tỏ và xấu hổ. Ánh mắt Yêu Cơ tối sầm lại, trong lòng đã có phán đoán, đáy mắt xoẹt qua một tia tức giận.
Diêm Vương nắm tay phải, ở bên miệng ho khan một cái, rồi mở miệng: "Ân, ngươi tên là Lưu Phi phải không, ngươi mang những chuyện xảy ra trước khi chết nói lại một lần xem." Ta gật đầu, nói: "Ta là Lưu Phi, ta vốn đang ở nhà ngủ, kết quả khi tỉnh dậy lại phát hiện mình đã chết." Quả nhiên, đáy mắt Diêm Vương lại một lần nữa xẹt qua một tia xấu hổ và áy náy.
"Khụ, lần này là sơ sót của bản vương, người đáng lẽ không chết, bản vương gạch sai người, vậy bản vương đưa ngươi đi hoàn dương (*)."
(*) Hoàn dương: sống lại.
"Nhưng mà cơ thể ta đã chết."
"Ách, nếu vậy bản vương mang ngươi đi luân hồi?"
"Có thể, nhưng ta muốn giữ lại trí nhớ của mình."
"Ách, vậy được, ta liền..."
"Đợi đã, ngươi gạch sai linh hồn làm ta chết trước thời hạn chẳng lẽ không cần phải bồi thường cho ta một ít sao?"
"Vậy, ngươi muốn cái gì?"
"Ta muốn đem dị năng của ta cùng đi đầu thai, hơn nữa cấp bậc dị năng giống hệt bây giờ."
"Chuyện này có thể, có điều nói như vậy, thế giới ngươi bị đưa tới sẽ không được xác định, ngươi cần phải cân nhắc rõ ràng."
"Ta đã suy xét rõ ràng."
"Ngươi chắc chắn?"
"Ta chắc chắn và khẳng định."
"Được rồi, ngươi lại đây, trước tiên ta dùng lực lượng phong bế trí nhớ và dị năng của ngươi, chờ sau khi ngươi sinh ra sẽ được khôi phục."
Bình luận facebook