Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 67
“Mặt của ngươi không phải là…..” Trong lòng Xuân Phong có suy đoán, có lẽ bụi bẩn trên mặt không phải là không rửa mặt, mà là bởi vì thứ gì đó.
Trong lòng đột nhiên căng thẳng, lại nhìn thấy vẻ kích động trên mặt hắn, Xuân Phong cảm thấy mình đoán đúng rồi!
Hắn một lần nửa nhặt khăn lên, hung hăng trừng mắt nhìn người còn đang định phản kháng, lúc này tẩu tẩu cũng không dám làm động tác gì, còn thành thật ngồi, tùy ý động tác của Xuân Phong.
Xuân Phong lau một hồi mới đem mặt của tẩu tẩu lau khô, đợi cho sạch sẽ liền lộ ra một khuôn mặt toàn là vết thương, Xuân Phong thiếu chút nữa khóc ra.
“Ai lại nhẫn tâm như vậy.” Một khuôn mặt xinh đẹp như vậy, tất cả đều là vết xanh tím, nhìn vết thương cũng chỉ mới hai ba ngày.
“Cha nương ngươi thật là thiếu đạo đức!” Còn có cái tên kia cũng thật là thiếu đạo đức! một người tốt như vậy mà lại gọi cái gì mà Liễu Nhứ, Liễu Nhứ cũng không phải có ý tốt gì. Trong lòng Xuân Phong rất tức giận, nhưng bây giờ hắn muốn làm rõ một chuyện.
“Đây là do ngươi không muốn xuất giá, cho nên cha mẹ ngươi đánh ngươi sao?” sau khi Xuân Phong hỏi ra miệng, lại không biết mình muốn nghe đáp án như thế nào, cũng không phải là chuyện gì tốt, nghĩ tới đây người này…. Thật đáng thương.
Nếu cha mẹ hắn nhẫn tâm như vậy, đánh đập tàn nhẫn còn muốn hắn xuất giá, nếu không phải, nếu không phải…. Xuân Phong không biết, hắn cũng không biết nếu không phải nên giải thích như thế nào, cha mẹ nhà ai mà muốn con mình xuất giá mà đánh đập tàn nhẫn như vậy?
Đợi thật lâu không có câu trả lời, trong lòng Xuân Phong miên man suy nghĩ, đang muốn đi ra ngoài hóng gió, hắn phải bình tĩnh một chút, người vẫn ngồi im lặng thế nhưng lắc đầu.
“Không phải? vậy ngươi đồng ý xuất giá?” Xuân Phong hỏi ra miệng, người nọ lại gật đầu, đến lúc này Xuân Phong không thể nghĩ thông, nếu đứa nhỏ đồng ý xuất giá, vì sao còn muốn đánh?
“Là ngươi muốn nhiều đồ cưới, cho nên cha nương ngươi đánh ngươi?” Lại nghĩ ra một lý do, chính là người nọ lại lắc đầu tỏ ý không phải.
“Haiz, ngươi ngồi một lát đi, ta ra ngoài lấy đồ ăn cho ngươi.” Còn muốn hỏi thêm cái gì, Xuân Phong đột nhiên nhớ tới một chuyện, lúc trước nói người này có chỗ thiếu hụt, chẳng lẽ chỗ thiếu hụt này là không thể nói chuyện? như vậy hắn mới không mở miệng.
Chuyện để ý nhất nói ra đến đây, Xuân Phong cũng không tính toán ép hỏi, nếu hắn đồng ý với việc hôn nhân này, vậy ngày về sau còn dài, mình có thể ở chung với hắn sau lại hỏi hắn.
Xuân Phong để cho người ta mang đồ ăn vào, cho tới lúc hắn phải rời đi hắn mới đi, đợi cho sau khi trở về liền đem chuyện này nói với La Thông.
“Ta muốn hỏi thăm về người Liễu gia một chút, muốn xem xem rốt cuộc sao lại như vậy, nếu hắn đã cùng ca ta thành thân thì cũng là người Vạn gia, nếu trước kia hắn chịu nhiều thiệt thòi, ta muốn giúp hắn trút giận!” trong lòng Xuân Phong tức giận, có lẽ bình thường nhìn thấy người như vậy hắn cũng sẽ không tức giận, nhưng hôm nay là ngày thành thân, một người lúc thành thân đều được cả nhà yêu thương, sao có thể trước khi xuất giá còn bị đánh, vậy bình thường sẽ bị đánh thành cái gì.
“Thông ca…..” Xuân Phong lại nghĩ tới La Thông, nghĩ tới những lời lúc trước hắn nói với mình, hắn cũng có phụ thân không tốt, cũng không biết trước đây La Thông có chịu nhiều khổ sở hay không, cha hắn có đánh hắn hay không.
“Được rồi, đừng khổ sở, ngày mai ta tìm người hỏi thăm, hỏi rõ ràng rồi nói sau.” Cha Xuân Phong trước kia xảy ra chuyện, La Thông cũng biết được, Xuân Phong như vậy, hắn còn tưởng Xuân Phong nghĩ tới chuyện của cha mình, liền an ủi nói: “ thân thể cha thực khỏe mạnh, nương cũng vậy, sau này chúng ta lại hiếu thuận bọn họ, bọn họ sẽ vẫn khỏe mạnh an khang.”
“Đúng vậy, trước khi bà qua đời làm cha ta tức giận xém chút nữa là xảy ra chuyện, nếu lúc ấy cha không cứu được, ta đây có phải sẽ giống hắn? không có cha che chở, nương không làm chủ được, đại bá cũng sẽ đối với ta như vậy.” tuổi bọn họ không khác lắm, cũng là tiểu ca, chỉ là mình thì qua những ngày không lo không nghĩ, việc hôn nhân cũng là do mình tùy ý lựa chọn, nhưng mà người kia thì lại trái ngược hoàn toàn.
“Sau này ta sẽ đối với cha mẹ thật tốt.”
“Ngươi là đứa nhỏ tốt, vẫn là đứa con hiếu thuận.”
Việc hôn nhân của Vạn Đại Hoa qua vài ngày thì tới Trương Đông Bình, Xuân Phong cùng cả nhà đại cô rất quen thuộc, La Thông còn ma xui quỷ khiến rất hợp ý với Trương Đông Bình, hiện giờ hai người cũng coi như là bạn bè, bọn họ đương nhiên cũng phải đi giúp đỡ, bởi vậy Xuân Phong bất đắc dĩ gác lại chuyện của Liễu Nhứ.
Trương Đông Bình thành thân, Vạn Đại Hoa đương nhiên cũng muốn đi, nhìn thấy người giống như cái đuôi đi theo sau hắn, Xuân Phong lại cảm thấy Hoa ca giống như không quá thích tẩu tẩu, giữa hai người cũng không có sự thân mật, tuyệt không giống người vừa lập gia đình.
Trương Đông Bình là con trai một trong nhà, cũng không có huynh đệ tỷ muội, bởi vậy tân nhân lại giao vào trong tay Xuân Phong.
Lúc này Xuân Phong nhìn thấy một tân nhân tính tình hoàn toàn khác với Liễu Nhứ.
Xuân Phong vừa mới tiến vào, một người mặc hỉ phục đỏ thẫm tinh xảo đang bỏ đi khăn voan trên đầu mình, còn cười nghịch ngợm với Xuân Phong.
“Cửu Cửu?” Xuân Phong không ít lần nghe biểu ca nhắc tới tên người này, hiện giờ không nói tới hình dung của biểu ca, người này cười rộ lên thật sự làm cho người ta nghĩ tới ánh mặt trời, sáng sủa xinh đẹp.
“Ta biết, ngươi là Xuân Phong ! ta là phu lang ca ca ngươi, ngươi không thể gọi tên ta, ngươi gọi ta…. Gọi ta…… ngươi phải gọi ta là cái gì?” Nghị hoặc chớp chớp mắt, Cửu Cửu khó khăn, hắn thật sự không biết nên gọi là gì?
“Ta gọi ngươi tẩu tẩu ngươi sẽ tức giận sao?”
“Sẽ không, ta rất vui vẻ. »
« Ừ, Tẩu tẩu. » Ngươi ta nói, hắn là ngốc ca nhi nhà bán rượu, nhưng Xuân Phong lại cảm thấy hắn không có gì không tốt, tâm tư đơn thuần người lại dễ dàng thỏa mãn, hiện tại hắn cảm thấy thật hạnh phúc, bởi vì hắn cũng thích người thành thân.
« Tẩu tẩu, bộ dạng ngươi thật xinh đẹp, ca ta thật có phúc. » Trên mặt tuy rằng trắng trẻo mập mạp, thế nhưng rất là đáng yêu, một đôi mắt to rất là linh động, nhìn thấy khiến người ta rất thích.
« Ừ, Ta biết. Bình ca cũng nói rồi, ta đẹp. » Còn nghiêm túc gật đầu, Cửu Cửu sờ sờ mặt mình tỏ vè đồng ý với lời của Xuân Phong, hơn nữa bộ dạng rất nghiêm túc, như là mình đang kể ra một sự thật.
Xuân Phong bị bộ dáng nghiêm túc của hắn chọc cười, nghĩ tới bên ngoài hoa ca cùng Liễu Nhứ không thân thiết lắm, quyết định kéo hắn vào.
Cửu Cửu đáng yêu như vậy, nếu có thể lây một chút cho Liễu Nhứ thật là tốt quá.
Trong lòng đột nhiên căng thẳng, lại nhìn thấy vẻ kích động trên mặt hắn, Xuân Phong cảm thấy mình đoán đúng rồi!
Hắn một lần nửa nhặt khăn lên, hung hăng trừng mắt nhìn người còn đang định phản kháng, lúc này tẩu tẩu cũng không dám làm động tác gì, còn thành thật ngồi, tùy ý động tác của Xuân Phong.
Xuân Phong lau một hồi mới đem mặt của tẩu tẩu lau khô, đợi cho sạch sẽ liền lộ ra một khuôn mặt toàn là vết thương, Xuân Phong thiếu chút nữa khóc ra.
“Ai lại nhẫn tâm như vậy.” Một khuôn mặt xinh đẹp như vậy, tất cả đều là vết xanh tím, nhìn vết thương cũng chỉ mới hai ba ngày.
“Cha nương ngươi thật là thiếu đạo đức!” Còn có cái tên kia cũng thật là thiếu đạo đức! một người tốt như vậy mà lại gọi cái gì mà Liễu Nhứ, Liễu Nhứ cũng không phải có ý tốt gì. Trong lòng Xuân Phong rất tức giận, nhưng bây giờ hắn muốn làm rõ một chuyện.
“Đây là do ngươi không muốn xuất giá, cho nên cha mẹ ngươi đánh ngươi sao?” sau khi Xuân Phong hỏi ra miệng, lại không biết mình muốn nghe đáp án như thế nào, cũng không phải là chuyện gì tốt, nghĩ tới đây người này…. Thật đáng thương.
Nếu cha mẹ hắn nhẫn tâm như vậy, đánh đập tàn nhẫn còn muốn hắn xuất giá, nếu không phải, nếu không phải…. Xuân Phong không biết, hắn cũng không biết nếu không phải nên giải thích như thế nào, cha mẹ nhà ai mà muốn con mình xuất giá mà đánh đập tàn nhẫn như vậy?
Đợi thật lâu không có câu trả lời, trong lòng Xuân Phong miên man suy nghĩ, đang muốn đi ra ngoài hóng gió, hắn phải bình tĩnh một chút, người vẫn ngồi im lặng thế nhưng lắc đầu.
“Không phải? vậy ngươi đồng ý xuất giá?” Xuân Phong hỏi ra miệng, người nọ lại gật đầu, đến lúc này Xuân Phong không thể nghĩ thông, nếu đứa nhỏ đồng ý xuất giá, vì sao còn muốn đánh?
“Là ngươi muốn nhiều đồ cưới, cho nên cha nương ngươi đánh ngươi?” Lại nghĩ ra một lý do, chính là người nọ lại lắc đầu tỏ ý không phải.
“Haiz, ngươi ngồi một lát đi, ta ra ngoài lấy đồ ăn cho ngươi.” Còn muốn hỏi thêm cái gì, Xuân Phong đột nhiên nhớ tới một chuyện, lúc trước nói người này có chỗ thiếu hụt, chẳng lẽ chỗ thiếu hụt này là không thể nói chuyện? như vậy hắn mới không mở miệng.
Chuyện để ý nhất nói ra đến đây, Xuân Phong cũng không tính toán ép hỏi, nếu hắn đồng ý với việc hôn nhân này, vậy ngày về sau còn dài, mình có thể ở chung với hắn sau lại hỏi hắn.
Xuân Phong để cho người ta mang đồ ăn vào, cho tới lúc hắn phải rời đi hắn mới đi, đợi cho sau khi trở về liền đem chuyện này nói với La Thông.
“Ta muốn hỏi thăm về người Liễu gia một chút, muốn xem xem rốt cuộc sao lại như vậy, nếu hắn đã cùng ca ta thành thân thì cũng là người Vạn gia, nếu trước kia hắn chịu nhiều thiệt thòi, ta muốn giúp hắn trút giận!” trong lòng Xuân Phong tức giận, có lẽ bình thường nhìn thấy người như vậy hắn cũng sẽ không tức giận, nhưng hôm nay là ngày thành thân, một người lúc thành thân đều được cả nhà yêu thương, sao có thể trước khi xuất giá còn bị đánh, vậy bình thường sẽ bị đánh thành cái gì.
“Thông ca…..” Xuân Phong lại nghĩ tới La Thông, nghĩ tới những lời lúc trước hắn nói với mình, hắn cũng có phụ thân không tốt, cũng không biết trước đây La Thông có chịu nhiều khổ sở hay không, cha hắn có đánh hắn hay không.
“Được rồi, đừng khổ sở, ngày mai ta tìm người hỏi thăm, hỏi rõ ràng rồi nói sau.” Cha Xuân Phong trước kia xảy ra chuyện, La Thông cũng biết được, Xuân Phong như vậy, hắn còn tưởng Xuân Phong nghĩ tới chuyện của cha mình, liền an ủi nói: “ thân thể cha thực khỏe mạnh, nương cũng vậy, sau này chúng ta lại hiếu thuận bọn họ, bọn họ sẽ vẫn khỏe mạnh an khang.”
“Đúng vậy, trước khi bà qua đời làm cha ta tức giận xém chút nữa là xảy ra chuyện, nếu lúc ấy cha không cứu được, ta đây có phải sẽ giống hắn? không có cha che chở, nương không làm chủ được, đại bá cũng sẽ đối với ta như vậy.” tuổi bọn họ không khác lắm, cũng là tiểu ca, chỉ là mình thì qua những ngày không lo không nghĩ, việc hôn nhân cũng là do mình tùy ý lựa chọn, nhưng mà người kia thì lại trái ngược hoàn toàn.
“Sau này ta sẽ đối với cha mẹ thật tốt.”
“Ngươi là đứa nhỏ tốt, vẫn là đứa con hiếu thuận.”
Việc hôn nhân của Vạn Đại Hoa qua vài ngày thì tới Trương Đông Bình, Xuân Phong cùng cả nhà đại cô rất quen thuộc, La Thông còn ma xui quỷ khiến rất hợp ý với Trương Đông Bình, hiện giờ hai người cũng coi như là bạn bè, bọn họ đương nhiên cũng phải đi giúp đỡ, bởi vậy Xuân Phong bất đắc dĩ gác lại chuyện của Liễu Nhứ.
Trương Đông Bình thành thân, Vạn Đại Hoa đương nhiên cũng muốn đi, nhìn thấy người giống như cái đuôi đi theo sau hắn, Xuân Phong lại cảm thấy Hoa ca giống như không quá thích tẩu tẩu, giữa hai người cũng không có sự thân mật, tuyệt không giống người vừa lập gia đình.
Trương Đông Bình là con trai một trong nhà, cũng không có huynh đệ tỷ muội, bởi vậy tân nhân lại giao vào trong tay Xuân Phong.
Lúc này Xuân Phong nhìn thấy một tân nhân tính tình hoàn toàn khác với Liễu Nhứ.
Xuân Phong vừa mới tiến vào, một người mặc hỉ phục đỏ thẫm tinh xảo đang bỏ đi khăn voan trên đầu mình, còn cười nghịch ngợm với Xuân Phong.
“Cửu Cửu?” Xuân Phong không ít lần nghe biểu ca nhắc tới tên người này, hiện giờ không nói tới hình dung của biểu ca, người này cười rộ lên thật sự làm cho người ta nghĩ tới ánh mặt trời, sáng sủa xinh đẹp.
“Ta biết, ngươi là Xuân Phong ! ta là phu lang ca ca ngươi, ngươi không thể gọi tên ta, ngươi gọi ta…. Gọi ta…… ngươi phải gọi ta là cái gì?” Nghị hoặc chớp chớp mắt, Cửu Cửu khó khăn, hắn thật sự không biết nên gọi là gì?
“Ta gọi ngươi tẩu tẩu ngươi sẽ tức giận sao?”
“Sẽ không, ta rất vui vẻ. »
« Ừ, Tẩu tẩu. » Ngươi ta nói, hắn là ngốc ca nhi nhà bán rượu, nhưng Xuân Phong lại cảm thấy hắn không có gì không tốt, tâm tư đơn thuần người lại dễ dàng thỏa mãn, hiện tại hắn cảm thấy thật hạnh phúc, bởi vì hắn cũng thích người thành thân.
« Tẩu tẩu, bộ dạng ngươi thật xinh đẹp, ca ta thật có phúc. » Trên mặt tuy rằng trắng trẻo mập mạp, thế nhưng rất là đáng yêu, một đôi mắt to rất là linh động, nhìn thấy khiến người ta rất thích.
« Ừ, Ta biết. Bình ca cũng nói rồi, ta đẹp. » Còn nghiêm túc gật đầu, Cửu Cửu sờ sờ mặt mình tỏ vè đồng ý với lời của Xuân Phong, hơn nữa bộ dạng rất nghiêm túc, như là mình đang kể ra một sự thật.
Xuân Phong bị bộ dáng nghiêm túc của hắn chọc cười, nghĩ tới bên ngoài hoa ca cùng Liễu Nhứ không thân thiết lắm, quyết định kéo hắn vào.
Cửu Cửu đáng yêu như vậy, nếu có thể lây một chút cho Liễu Nhứ thật là tốt quá.
Bình luận facebook