Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 67
Hôm nay Sẫm gia tổ chức lễ cập kê – lễ nhược quán cho Sẫm Hảo Nguyệt cùng Sẫm Hảo Lân. Cả hai vận y phục tử sắc đồng bộ quỳ đối diện nhau trong tiền thính trên nềm tròn mềm.
Sẫm Hảo Lân mỉm cười, đôi mắt tinh anh của hắn lóe sáng, bên trong chỉ chứa mỗi hình bóng của tiểu tỷ tỷ đối diện. Tóc hắn đang được Phí Hảo Doanh cẩn thận cầm cây lược gỗ đàn chải từng cái một.
Sẫm Hảo Nguyệt cũng nhìn hắn gương mặt khả ái nhàn nhạt không biểu tình. Nàng biết hôm nay đối với hắn rất quan trọng, bởi cuối cùng hắn cùng làm được chuyện lúc nhỏ hắn rất muốn làm chính là bảo vệ nàng cùng mỹ nương a.
“Ngươi cười các gì?”
“Ta cao hứng, Nguyệt nhi không vui?” Sẫm Hảo Lân đưa tay nắm lấy tay nàng. Lúc nhỏ lúc nào hắn cũng nắm lấy tay nàng như vậy nhưng càng lớn lễ nghi càng nhiều khiến hắn cũng không dám nữa. Sau ngày hôm nay sợ là đến chạm cũng không được nữa rồi.
“Tiểu hài tử, cho dù tổ chức cho người mười cái lễ nhược quán cũng không thể lớn được.” Sẫm Hảo Nguyệt bĩu môi khi dễ tiểu đệ đệ nhưng tay vẫn tùy ý hắn nắm không có rút trở về.
Trước hôm nay nàng đã từng phản đối việc làm lễ cập kê và nàng cho rằng nên đợi đến mười tám tuổi mới nên thực hiện buổi lễ này. Soái cha bế nàng lên liên tục giải thích: “Nguyệt nhi thấy mọi người làm lễ cập kê xong liền được cài trâm rất đẹp không phải sao?” Nữ nhi thích đẹp liên mang thứ này ra dụ dỗ vậy.
Lúc đó nàng cố ý cao giọng nói: “Nguyên lai làm lễ cập kê chính là để cài trâm thật đẹp.”
Soái gia gia nghe được thế là đoạt lại nàng mắng cho soái cha một trận vì tội truyền bá linh tinh, bẻ cong nét đẹp truyền thống sau đó phạt thật nặng. Bản thân nàng bị soái gia gia giáo huấn lại một phen rằng làm xong lễ cập kê sẽ tốt đẹp ra sao.
Cổ Sùng Kính cùng Tưởng Lộ ngồi ở bên cạnh Ân Mặc Nguyên liên tục đấu khẩu không ngừng. Mặc dù biết hôm nay chính là lễ cập kê quan trọng của tiểu bằng hữu nhưng nữ nhân này luôn khiến hắn phải tức giận a.
“Ngươi ồn ào quá rồi.”
Ân Mặc Nguyên cùng Mạch Nhiễm Thuần ngồi ở một bên bị léo nhéo bên tai rất khó chịu nhưng mắt vẫn theo dõi miệng cười đến không ngậm được. Tiểu bằng hữu của bọn họ cuối cùng cũng đã cập kê rồi a. Chỉ là...mắt của Ân Mặc Nguyên không tự chủ nhìn về phía Sất Duệ Kỳ đang ngồi gần đó.
Sất Duệ Kỳ mỉm cười oai vệ ngồi trên khách quý vị, đôi mắt cũng là nhìn Sẫm Hảo Nguyệt. Ba nghìn sợi tóc đen của nàng xõa dài như thác nước, hắn cùng nàng quen biết bao lâu cuối cùng cũng là nghĩ không ra có được ngày này.
Cùng nhau đấu đá từ Lạc Thư các đến Luyện Quân khu rồi lại trở thành bằng hữu của nhau. Hiện tận mắt chứng kiến nàng cập kê rồi, chuyện hắn ấp ủ trong lòng bấy lâu này cuối cùng cũng có thể nói cùng nàng.
Quân Tử Lan do là Duệ vương phi tương lai nên cũng là ngồi bên cạnh Sất Duệ Kỳ. Mắt nàng lại tập trung trên người Sẫm Hảo Lân không rời. Mấy ngày trước nàng làm lễ cập kê, hắn cùng Sẫm Hảo Nguyệt tặng cho nàng đôi vòng mã não rất đẹp a. Tay nàng cũng đang mân mê chiếc vòng đang đeo trên cổ tay không rời.
Sẫm Hỉ Mộc bám riết lấy Sất Duệ Kỳ như thực sự xem hắn là tỷ phu của mình vậy. Sẫm Chi Dĩ thì phải thể hiện bản thân cũng đã trưởng thành mặc dù cũng rất muốn như tiểu đệ đệ a.
Phí Hảo Doanh chậm rãi oản tóc giúp nhi tử đội xong ngọc quan rồi cấm ngọc trâm vào lại tiếp tức bước đến phía sau nữ nhi giúp nàng chải tóc. Đôi mắt cũng đỏ cả lên, xúc động nói không thành lời.
Sẫm Minh Kiệt cùng Sẫm Bí Uy ngồi ở chủ vị cũng là vẻ mặt vui cười thực chất chính là đang nén xúc động. Xem ra phải tìm hôn phối cho nữ nhi thôi, nàng suốt ngày phá phách như vậy sợ là không ai dám thú a.
Lễ hoàn Sẫm Hảo Lân trực tiếp đỡ Sẫm Hảo Nguyệt đứng dậy rồi cả hai cùng nhận lễ vật từ mọi người. Sất Duệ Kỳ bước đến trước mặt bọn họ mỉm cười nói đôi ba câu chúc mừng.
“Tạ qua Duệ vương gia.” Sẫm Hảo Lân lại cực kỳ khách sáo bởi ở đây có rất nhiều người hắn không thể không để ý được.
“Không cần đa lễ như vậy.” Sất Duệ Kỳ bật cười đưa tay đỡ hắn lên.
Sẫm Hảo Nguyệt nhìn thấy cảnh kia cũng là nhếch mép rồi xoay người bước đến bên soái gia gia nói gì đó.
Cả ngày hôm đó Sẫm phủ rất náo nhiệt.
——Phân Cách Tuyến Luna Huang——
Sau lễ cập kê của Sẫm phủ mười mấy ngày chính là hôn lễ của Sất Duệ Kỳ cùng Quân Tử Lan. Trong khi mọi người vui vẻ đứng ở hai bên đường xem Sất Duệ Kỳ oai vệ cưỡi ngựa đón dâu thì bên Quân gia giờ lành đến mọi người nháo nhào tìm tân nương.
Hạ nhân trên dưới của Quân gia đều hô to câu: “Tiểu thư mất tích rồi.”
Quân tướng quân vốn là đứng đại môn thấy đoàn người Sất Duệ Kỳ bước đến bên này liền nghe được câu này muốn hôn mê. Rất nhanh chuyện tân nương mất tích được truyền khắp kinh thành. Mọi người đều chỉa mũi nhọn về phía Sẫm gia kèm theo những lời nghị luận cực kỳ chói tay.
“Theo ta thấy nhất định là hoàn khố nữ gây ra rồi.”
“Còn gì nữa, nhất định là thấy Duệ vương thú nữ tử khác nhịn không được nên đố kỵ rồi.”
“Nhưng đó là khuê mật của nàng ta a.”
“Ngươi còn không nhớ vụ án của Sẫm gia năm đó sao? Cũng chính là khuê mật vì nam nhân mà trở mặt đó thôi.”
“...”
Sất Duệ Kỳ nghe được lập tức xoay ngựa phi nước đại tiến cung diện thánh. Kế hoạch này của Sẫm Hảo Nguyệt đúng là rất tốt nha. Đám bá tánh quả nhiên mang cả chuyện năm đó ra mà nói nữa, hắn phải hảo hảo lợi dụng chuyện này mới được.
Sẫm Minh Kiệt biết được vô cùng tức giận gọi tôn nữ ra hỏi chuyện: “Nói mau, có phải ngươi đi cướp tân nương có phải không?” Tuy biết mình hỏi rất vô lý nhưng là mũi nhọn chỉa về phía này a, lại nói còn ai có cái gan làm ra chuyện này ngoài tôn nữ của hắn nữa.
Sẫm Hảo Nguyệt lại giơ tay lên trời thề thốt: “Người ta thề, người ta tuyệt đối không có đi cướp tân nương, nếu có liền...”
Vừa nói đến đó đã nghe bên ngoài truyền vào báo rằng hoàng thượng đã hủy bỏ hôn lễ này rồi. Bởi Sất Duệ Kỳ tiến cung bảo tân nương chưa vào cửa đã đột nhiên mất tích chính là không duyên không phận ép uổng sẽ không hạnh phúc.
Hoàng thượng nghe cũng có đạo lý, hắn cũng biết chuyện Quân Tử Lan không chấp thuận mà đến Sẫm phủ ở một đoạn thời gian dài a. Lại nói vừa trở về Quân gia lập tức cho người canh gác nghiêm ngặt thế mà vẫn trốn được xem ra là hắn sai rồi.
Sất Duệ Kỳ còn nói chuyện này xảy ra nhất định Sẫm Hảo Nguyệt sẽ bị đẩy lên đầu ngọn sóng, mà đối nghịch với Sẫm gia thì không nên. Nên cầu khẩn lập tức hủy hôn tránh chuyện đi đến mức không thể vãng hồi.
Sẫm Minh Kiệt nghe vậy nộ khí tiêu hết sạch, kho khan hai tiếng liền nói: “Không còn gì nữa lui xuống đi.”
Sẫm Hảo Nguyệt lại vui vẻ được trở về Trúc viên làm đẹp.
Ba tên tiểu đệ đệ nghe được liền cùng ngạc nhiên không ít a. Sẫm Hảo Lân sau lễ cập kê nhận được chức vụ đội trưởng thủ thành nên không thể trở về hỏi thăm. Sẫm Chi Dĩ cùng Sẫm Hĩ Mộc lại nghĩ rằng đại tỷ chính là có tình ý với Sất Duệ Kỳ nên mới ra tay cướp tân nương liền chạy đến Trúc viên tra tấn bằng hàng loạt câu hỏi.
“Đại tỷ vì sao lại cướp tân nương?”
“Bất đắc dĩ thôi!”
“Có phải là vì cũng có tâm ý với Duệ vương ca ca nên mới làm như vậy?”
“Con mắt nào của các ngươi thấy như thế?”
“Kỳ thực Duệ vương ca ca rất tốt nha, nếu như là...”
“Không có nếu như!”
“Vì sao đại tỷ phải làm như vậy cơ chứ?”
“Bổn tiểu thư thế nào?”
“...”
Cứ như thế cho đến tối mới kết thúc.
Sẫm Hảo Lân mỉm cười, đôi mắt tinh anh của hắn lóe sáng, bên trong chỉ chứa mỗi hình bóng của tiểu tỷ tỷ đối diện. Tóc hắn đang được Phí Hảo Doanh cẩn thận cầm cây lược gỗ đàn chải từng cái một.
Sẫm Hảo Nguyệt cũng nhìn hắn gương mặt khả ái nhàn nhạt không biểu tình. Nàng biết hôm nay đối với hắn rất quan trọng, bởi cuối cùng hắn cùng làm được chuyện lúc nhỏ hắn rất muốn làm chính là bảo vệ nàng cùng mỹ nương a.
“Ngươi cười các gì?”
“Ta cao hứng, Nguyệt nhi không vui?” Sẫm Hảo Lân đưa tay nắm lấy tay nàng. Lúc nhỏ lúc nào hắn cũng nắm lấy tay nàng như vậy nhưng càng lớn lễ nghi càng nhiều khiến hắn cũng không dám nữa. Sau ngày hôm nay sợ là đến chạm cũng không được nữa rồi.
“Tiểu hài tử, cho dù tổ chức cho người mười cái lễ nhược quán cũng không thể lớn được.” Sẫm Hảo Nguyệt bĩu môi khi dễ tiểu đệ đệ nhưng tay vẫn tùy ý hắn nắm không có rút trở về.
Trước hôm nay nàng đã từng phản đối việc làm lễ cập kê và nàng cho rằng nên đợi đến mười tám tuổi mới nên thực hiện buổi lễ này. Soái cha bế nàng lên liên tục giải thích: “Nguyệt nhi thấy mọi người làm lễ cập kê xong liền được cài trâm rất đẹp không phải sao?” Nữ nhi thích đẹp liên mang thứ này ra dụ dỗ vậy.
Lúc đó nàng cố ý cao giọng nói: “Nguyên lai làm lễ cập kê chính là để cài trâm thật đẹp.”
Soái gia gia nghe được thế là đoạt lại nàng mắng cho soái cha một trận vì tội truyền bá linh tinh, bẻ cong nét đẹp truyền thống sau đó phạt thật nặng. Bản thân nàng bị soái gia gia giáo huấn lại một phen rằng làm xong lễ cập kê sẽ tốt đẹp ra sao.
Cổ Sùng Kính cùng Tưởng Lộ ngồi ở bên cạnh Ân Mặc Nguyên liên tục đấu khẩu không ngừng. Mặc dù biết hôm nay chính là lễ cập kê quan trọng của tiểu bằng hữu nhưng nữ nhân này luôn khiến hắn phải tức giận a.
“Ngươi ồn ào quá rồi.”
Ân Mặc Nguyên cùng Mạch Nhiễm Thuần ngồi ở một bên bị léo nhéo bên tai rất khó chịu nhưng mắt vẫn theo dõi miệng cười đến không ngậm được. Tiểu bằng hữu của bọn họ cuối cùng cũng đã cập kê rồi a. Chỉ là...mắt của Ân Mặc Nguyên không tự chủ nhìn về phía Sất Duệ Kỳ đang ngồi gần đó.
Sất Duệ Kỳ mỉm cười oai vệ ngồi trên khách quý vị, đôi mắt cũng là nhìn Sẫm Hảo Nguyệt. Ba nghìn sợi tóc đen của nàng xõa dài như thác nước, hắn cùng nàng quen biết bao lâu cuối cùng cũng là nghĩ không ra có được ngày này.
Cùng nhau đấu đá từ Lạc Thư các đến Luyện Quân khu rồi lại trở thành bằng hữu của nhau. Hiện tận mắt chứng kiến nàng cập kê rồi, chuyện hắn ấp ủ trong lòng bấy lâu này cuối cùng cũng có thể nói cùng nàng.
Quân Tử Lan do là Duệ vương phi tương lai nên cũng là ngồi bên cạnh Sất Duệ Kỳ. Mắt nàng lại tập trung trên người Sẫm Hảo Lân không rời. Mấy ngày trước nàng làm lễ cập kê, hắn cùng Sẫm Hảo Nguyệt tặng cho nàng đôi vòng mã não rất đẹp a. Tay nàng cũng đang mân mê chiếc vòng đang đeo trên cổ tay không rời.
Sẫm Hỉ Mộc bám riết lấy Sất Duệ Kỳ như thực sự xem hắn là tỷ phu của mình vậy. Sẫm Chi Dĩ thì phải thể hiện bản thân cũng đã trưởng thành mặc dù cũng rất muốn như tiểu đệ đệ a.
Phí Hảo Doanh chậm rãi oản tóc giúp nhi tử đội xong ngọc quan rồi cấm ngọc trâm vào lại tiếp tức bước đến phía sau nữ nhi giúp nàng chải tóc. Đôi mắt cũng đỏ cả lên, xúc động nói không thành lời.
Sẫm Minh Kiệt cùng Sẫm Bí Uy ngồi ở chủ vị cũng là vẻ mặt vui cười thực chất chính là đang nén xúc động. Xem ra phải tìm hôn phối cho nữ nhi thôi, nàng suốt ngày phá phách như vậy sợ là không ai dám thú a.
Lễ hoàn Sẫm Hảo Lân trực tiếp đỡ Sẫm Hảo Nguyệt đứng dậy rồi cả hai cùng nhận lễ vật từ mọi người. Sất Duệ Kỳ bước đến trước mặt bọn họ mỉm cười nói đôi ba câu chúc mừng.
“Tạ qua Duệ vương gia.” Sẫm Hảo Lân lại cực kỳ khách sáo bởi ở đây có rất nhiều người hắn không thể không để ý được.
“Không cần đa lễ như vậy.” Sất Duệ Kỳ bật cười đưa tay đỡ hắn lên.
Sẫm Hảo Nguyệt nhìn thấy cảnh kia cũng là nhếch mép rồi xoay người bước đến bên soái gia gia nói gì đó.
Cả ngày hôm đó Sẫm phủ rất náo nhiệt.
——Phân Cách Tuyến Luna Huang——
Sau lễ cập kê của Sẫm phủ mười mấy ngày chính là hôn lễ của Sất Duệ Kỳ cùng Quân Tử Lan. Trong khi mọi người vui vẻ đứng ở hai bên đường xem Sất Duệ Kỳ oai vệ cưỡi ngựa đón dâu thì bên Quân gia giờ lành đến mọi người nháo nhào tìm tân nương.
Hạ nhân trên dưới của Quân gia đều hô to câu: “Tiểu thư mất tích rồi.”
Quân tướng quân vốn là đứng đại môn thấy đoàn người Sất Duệ Kỳ bước đến bên này liền nghe được câu này muốn hôn mê. Rất nhanh chuyện tân nương mất tích được truyền khắp kinh thành. Mọi người đều chỉa mũi nhọn về phía Sẫm gia kèm theo những lời nghị luận cực kỳ chói tay.
“Theo ta thấy nhất định là hoàn khố nữ gây ra rồi.”
“Còn gì nữa, nhất định là thấy Duệ vương thú nữ tử khác nhịn không được nên đố kỵ rồi.”
“Nhưng đó là khuê mật của nàng ta a.”
“Ngươi còn không nhớ vụ án của Sẫm gia năm đó sao? Cũng chính là khuê mật vì nam nhân mà trở mặt đó thôi.”
“...”
Sất Duệ Kỳ nghe được lập tức xoay ngựa phi nước đại tiến cung diện thánh. Kế hoạch này của Sẫm Hảo Nguyệt đúng là rất tốt nha. Đám bá tánh quả nhiên mang cả chuyện năm đó ra mà nói nữa, hắn phải hảo hảo lợi dụng chuyện này mới được.
Sẫm Minh Kiệt biết được vô cùng tức giận gọi tôn nữ ra hỏi chuyện: “Nói mau, có phải ngươi đi cướp tân nương có phải không?” Tuy biết mình hỏi rất vô lý nhưng là mũi nhọn chỉa về phía này a, lại nói còn ai có cái gan làm ra chuyện này ngoài tôn nữ của hắn nữa.
Sẫm Hảo Nguyệt lại giơ tay lên trời thề thốt: “Người ta thề, người ta tuyệt đối không có đi cướp tân nương, nếu có liền...”
Vừa nói đến đó đã nghe bên ngoài truyền vào báo rằng hoàng thượng đã hủy bỏ hôn lễ này rồi. Bởi Sất Duệ Kỳ tiến cung bảo tân nương chưa vào cửa đã đột nhiên mất tích chính là không duyên không phận ép uổng sẽ không hạnh phúc.
Hoàng thượng nghe cũng có đạo lý, hắn cũng biết chuyện Quân Tử Lan không chấp thuận mà đến Sẫm phủ ở một đoạn thời gian dài a. Lại nói vừa trở về Quân gia lập tức cho người canh gác nghiêm ngặt thế mà vẫn trốn được xem ra là hắn sai rồi.
Sất Duệ Kỳ còn nói chuyện này xảy ra nhất định Sẫm Hảo Nguyệt sẽ bị đẩy lên đầu ngọn sóng, mà đối nghịch với Sẫm gia thì không nên. Nên cầu khẩn lập tức hủy hôn tránh chuyện đi đến mức không thể vãng hồi.
Sẫm Minh Kiệt nghe vậy nộ khí tiêu hết sạch, kho khan hai tiếng liền nói: “Không còn gì nữa lui xuống đi.”
Sẫm Hảo Nguyệt lại vui vẻ được trở về Trúc viên làm đẹp.
Ba tên tiểu đệ đệ nghe được liền cùng ngạc nhiên không ít a. Sẫm Hảo Lân sau lễ cập kê nhận được chức vụ đội trưởng thủ thành nên không thể trở về hỏi thăm. Sẫm Chi Dĩ cùng Sẫm Hĩ Mộc lại nghĩ rằng đại tỷ chính là có tình ý với Sất Duệ Kỳ nên mới ra tay cướp tân nương liền chạy đến Trúc viên tra tấn bằng hàng loạt câu hỏi.
“Đại tỷ vì sao lại cướp tân nương?”
“Bất đắc dĩ thôi!”
“Có phải là vì cũng có tâm ý với Duệ vương ca ca nên mới làm như vậy?”
“Con mắt nào của các ngươi thấy như thế?”
“Kỳ thực Duệ vương ca ca rất tốt nha, nếu như là...”
“Không có nếu như!”
“Vì sao đại tỷ phải làm như vậy cơ chứ?”
“Bổn tiểu thư thế nào?”
“...”
Cứ như thế cho đến tối mới kết thúc.
Bình luận facebook