Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 203: Fans não tàn trung thành
Kết quả nằm ngoài dự đoán của Hột Khê, dáng vẻ chú heo con nhỏ nhắn hồng hào này của Đản Đản lại được Tiểu Li, Trần ma ma và tất cả phái nữ trong biệt viện cực kỳ yêu thích.
Thậm chí Hề Quý - nữ nô lệ duy nhất khi nhìn thấy Đản Đản hai mắt cũng tỏa sáng, dáng vẻ ước gì không thể ôm nó vào trong ngực mặc sức giày vò.
Tiểu Li trực tiếp ôm Đản Đản vào trong ngực, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ tới cọ lui trên làn da mềm mại non nớt, dáng vẻ như nhìn thấy thứ gì rất hiếm hoi vậy, “Tiểu thư, đây là thú cưng của tiểu thư sao? Đáng yêu quá! Sao đại lục Mịch La lại có thú cưng đáng yêu đến như vậy chứ?”
Hột Khê nghe được lời nói của Tiểu Li, khóe miệng giật giật một trận. Bởi vì trong đầu cô bây giờ chính là tiếng kêu la phẫn nộ của Đản Đản, “Mẹ, hồ ly chín đuôi này thật quá đáng, con là một nguyên linh, cô ta sờ soạng con như vậy quả thực là đại nghịch bất đạo… Mẹ, con ăn cô ta có được không?”
Hột Khê: “… Không thể!”
Đản Đản lập tức òa khóc, “Vậy mẹ mau cứu con ra đi, Đản Đản không muốn bị con nữ quái xa lạ này ôm ấp hôn hít đâu, trinh tiết của Đản Đản sẽ không còn mất…”
Trinh tiết! Mẹ thấy con làm gì có thứ đó đâu chứ!Hột Khê quyết đoán phớt lờ hai con vật nhỏ, xoay người đi theo Trương Tam để căn dặn chuyện làm ăn buôn bán.
Trương Tam bây giờ đã không còn là ác nô ỷ thế hiếp người như trước kia nữa. Từ khi hắn trở thành nô bộc của Hột Khê, hắn đã thành công thăng cấp, hiện tại trở thành fan não tàn trung thành của Hột Khê từ lâu.
Đám người có tư chất thấp kém như bọn họ trở thành người hầu của nhà giàu là vì điều gì? Còn không phải là để kiếm tiền sống tạm bợ qua ngày, nghĩ cách tăng thực lực của bản thân hay sao. Bây giờ hết thảy những thứ này tiểu thư đều có thể cho hắn, hơn nữa còn cho nhiều hơn những gì phủ Nạp Lan cho hắn, hắn có lý do gì mà không quyết một lòng kính trọng với tiểu thư đây?
Hột Khê cũng đã nhìn thấy sự thay đổi của Trương Tam, hơn nữa cô phát hiện, so với đám Hề Giáp, Trương Tam xử lý sự vụ hằng ngày rõ ràng càng có đầu óc và linh hoạt hơn.
Dù sao thì trước đó đám người Hề Giáp đều là nô lệ, những thứ đã thấy và năng lực đều có hạn, mà rốt cuộc thì Trương Tam cũng đã từng hầu hạ ở phủ Nạp Lan, mặc dù thực lực tiến triển không nhanh, nhưng hắn xử lý việc giao tiếp so với những người khác đều thuận buồm xuôi gió hơn nhiều.
Trương Tam nhận lấy nhẫn trữ vật cấp thấp mà Hột Khê đưa cho, điều khiển ý thức tiến vào bên trong xem xét, ngay lập tức cả người hắn ngây ngẩn, “Tiểu thư, cái này… nhiều cây thần như vậy, đều mang đi bán hết sao?!”
Giọng nói của hắn tràn ngập sự khó tin, trong nhẫn trữ vật chứa đầy các loại cây thần, hơn nữa cây nào cây nấy tươi mới và tràn ngập linh khí, tiểu thư lấy đâu ra nhiều cây thần như vậy?
Hột Khê gật đầu nói: “Ngươi đi tìm Chu chưởng quầy của Thánh Đức Đường trước, nếu hắn đưa ra một cái giá hợp lý thì ngươi bán đống cây thần này cho hắn đi.”
Chu chưởng quầy Chu Ngạn An của Thánh Đức Đường chính là người đàn ông trẻ tuổi đã giúp Hột Khê một tay lúc trị liệu cho ca ca Vu Khiết của Tiểu Li.
Xem phản ứng của mọi người lúc ấy, Thánh Đức Đường này dù là xét về bối cảnh hay về phẩm chất đạo đức vẫn là rất được, bán cây thần cho bọn họ chắc sẽ không bị hớ. Nếu như có thể cô còn muốn hợp tác lâu dài với Thánh Đức Đường nữa.
Trương Tam vội vàng gật đầu, cẩn thận cất nhẫn trữ vật đi.
Ngay khi Trương Tam cho rằng tiểu thư đã giao phó hết mọi chuyện, Hột Khê lại lấy hai bình đan dược ra, tùy tiện ném cho Trương Tam, “Đây là Bổ Linh đan, một lọ cho ngươi, lọ kia ngươi cầm ra ngoài thị trường hỏi giá cả.”
“Bổ Linh đan?” Trương Tam kinh ngạc kêu lên một tiếng, “Đây là do tiểu thư luyện chế sao?”
Thấy Hột Khê gật đầu, Trương Tam quả thực khiếp sợ tột độ, trên đời này còn có chuyện gì mà tiểu thư nhà hắn không làm được không?
Thậm chí Hề Quý - nữ nô lệ duy nhất khi nhìn thấy Đản Đản hai mắt cũng tỏa sáng, dáng vẻ ước gì không thể ôm nó vào trong ngực mặc sức giày vò.
Tiểu Li trực tiếp ôm Đản Đản vào trong ngực, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ tới cọ lui trên làn da mềm mại non nớt, dáng vẻ như nhìn thấy thứ gì rất hiếm hoi vậy, “Tiểu thư, đây là thú cưng của tiểu thư sao? Đáng yêu quá! Sao đại lục Mịch La lại có thú cưng đáng yêu đến như vậy chứ?”
Hột Khê nghe được lời nói của Tiểu Li, khóe miệng giật giật một trận. Bởi vì trong đầu cô bây giờ chính là tiếng kêu la phẫn nộ của Đản Đản, “Mẹ, hồ ly chín đuôi này thật quá đáng, con là một nguyên linh, cô ta sờ soạng con như vậy quả thực là đại nghịch bất đạo… Mẹ, con ăn cô ta có được không?”
Hột Khê: “… Không thể!”
Đản Đản lập tức òa khóc, “Vậy mẹ mau cứu con ra đi, Đản Đản không muốn bị con nữ quái xa lạ này ôm ấp hôn hít đâu, trinh tiết của Đản Đản sẽ không còn mất…”
Trinh tiết! Mẹ thấy con làm gì có thứ đó đâu chứ!Hột Khê quyết đoán phớt lờ hai con vật nhỏ, xoay người đi theo Trương Tam để căn dặn chuyện làm ăn buôn bán.
Trương Tam bây giờ đã không còn là ác nô ỷ thế hiếp người như trước kia nữa. Từ khi hắn trở thành nô bộc của Hột Khê, hắn đã thành công thăng cấp, hiện tại trở thành fan não tàn trung thành của Hột Khê từ lâu.
Đám người có tư chất thấp kém như bọn họ trở thành người hầu của nhà giàu là vì điều gì? Còn không phải là để kiếm tiền sống tạm bợ qua ngày, nghĩ cách tăng thực lực của bản thân hay sao. Bây giờ hết thảy những thứ này tiểu thư đều có thể cho hắn, hơn nữa còn cho nhiều hơn những gì phủ Nạp Lan cho hắn, hắn có lý do gì mà không quyết một lòng kính trọng với tiểu thư đây?
Hột Khê cũng đã nhìn thấy sự thay đổi của Trương Tam, hơn nữa cô phát hiện, so với đám Hề Giáp, Trương Tam xử lý sự vụ hằng ngày rõ ràng càng có đầu óc và linh hoạt hơn.
Dù sao thì trước đó đám người Hề Giáp đều là nô lệ, những thứ đã thấy và năng lực đều có hạn, mà rốt cuộc thì Trương Tam cũng đã từng hầu hạ ở phủ Nạp Lan, mặc dù thực lực tiến triển không nhanh, nhưng hắn xử lý việc giao tiếp so với những người khác đều thuận buồm xuôi gió hơn nhiều.
Trương Tam nhận lấy nhẫn trữ vật cấp thấp mà Hột Khê đưa cho, điều khiển ý thức tiến vào bên trong xem xét, ngay lập tức cả người hắn ngây ngẩn, “Tiểu thư, cái này… nhiều cây thần như vậy, đều mang đi bán hết sao?!”
Giọng nói của hắn tràn ngập sự khó tin, trong nhẫn trữ vật chứa đầy các loại cây thần, hơn nữa cây nào cây nấy tươi mới và tràn ngập linh khí, tiểu thư lấy đâu ra nhiều cây thần như vậy?
Hột Khê gật đầu nói: “Ngươi đi tìm Chu chưởng quầy của Thánh Đức Đường trước, nếu hắn đưa ra một cái giá hợp lý thì ngươi bán đống cây thần này cho hắn đi.”
Chu chưởng quầy Chu Ngạn An của Thánh Đức Đường chính là người đàn ông trẻ tuổi đã giúp Hột Khê một tay lúc trị liệu cho ca ca Vu Khiết của Tiểu Li.
Xem phản ứng của mọi người lúc ấy, Thánh Đức Đường này dù là xét về bối cảnh hay về phẩm chất đạo đức vẫn là rất được, bán cây thần cho bọn họ chắc sẽ không bị hớ. Nếu như có thể cô còn muốn hợp tác lâu dài với Thánh Đức Đường nữa.
Trương Tam vội vàng gật đầu, cẩn thận cất nhẫn trữ vật đi.
Ngay khi Trương Tam cho rằng tiểu thư đã giao phó hết mọi chuyện, Hột Khê lại lấy hai bình đan dược ra, tùy tiện ném cho Trương Tam, “Đây là Bổ Linh đan, một lọ cho ngươi, lọ kia ngươi cầm ra ngoài thị trường hỏi giá cả.”
“Bổ Linh đan?” Trương Tam kinh ngạc kêu lên một tiếng, “Đây là do tiểu thư luyện chế sao?”
Thấy Hột Khê gật đầu, Trương Tam quả thực khiếp sợ tột độ, trên đời này còn có chuyện gì mà tiểu thư nhà hắn không làm được không?
Bình luận facebook