• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Y Thủ Che Thiên (1 Viewer)

  • Chương 42

Đối với sự xuất hiện lần này của lão giả, Mộ Chỉ Ly rất nhanh đã phát hiện được, hướng về phía lão mỉm cười: “Ngài đã tới.”

Song lão chỉ liếc mắt nhìn Mộ Chỉ Ly một cái, hừ lạnh một tiếng rồi đi lên lầu hai.

Thấy thế, khuôn mặt Mộ Chỉ Ly đầy nghi ngờ, mình cũng không có làm chuyện gì có lỗi với lão, làm sao mà thái độ giữa ngày hôm qua với hôm nay lại thay đổi đến chóng mặt vậy? Cau mày suy nghĩ trong chốc lát, nàng lại vùi đầu vào quyển vũ kỹ, Mộ Chỉ Ly nàng đây cũng không có cảm giác đặc biệt gì với hạng người râu ria tôm tép*. (*không phải do CL khinh thường mà là do nàng ấy bận chú tâm vào chuyện khác)

Trong những ngày kế tiếp, mỗi ngày Mộ Chỉ Ly đều qua lại giữa võ đường và Thanh Phù viện, trừ hai nơi này, gần như nàng không hề đi tới bất kỳ nơi nào khác.

Mà tốc độ xem vũ kỹ của Mộ Chỉ Ly cũng là càng lúc càng nhanh, bất tri bất giác đã xem xong toàn bộ vũ kỹ trong lầu một, đến lúc này, Mộ Chỉ Ly mới phát hiện ra một vấn đề.

Đó chính là bây giờ xem loại võ này thì tiến bộ của nàng càng ngày càng nhỏ, nghĩ lại thì Hoàng giai sơ cấp cùng trung cấp vũ kỹ cũng không giúp nàng tiến bộ bao nhiêu, mặc dù ít nhiều cũng có chút tiến bộ, nhưng thật tiến bộ quá ít, khiến Mộ Chỉ Ly không nhịn được đem ánh mắt dời về phía lầu hai của vũ kỹ đường, nơi đó có Hoàng giai cao cấp vũ kỹ, thậm chí còn có võ Huyền giai vũ kỹ.

(Hoàng giai: cấp bậc kim/vàng, Huyền giai: cấp bậc đen, sâu xa thần bí khó hiểu, đại loại là hai mức độ của võ thuật.)Có lẽ, nếu mình dung hợp được hai loại vũ kỹ kia thì hẳn là sẽ có tiến bộ cực lớn a!.

Bởi vì mấy ngày nay xem không ít vũ kỹ, nên Mộ Chỉ Ly tập hợp thêm được tổng là bảy chiêu. Có lẽ đối với người khác mà nói, bảy chiêu chỉ là trò cười, thật sự là quá ít, nhưng đối với Mộ Chỉ Ly mà nói, nàng biết bảy chiêu này so với những mười mấy chiêu khác còn mạnh hơn nhiều.

Mỗi ngày dung hợp các chiêu, nàng cũng biết để dung hợp được một chiêu cần bao nhiêu tích lũy, nàng vô cùng tin tưởng vào bảy chiêu này, tuy cho tới giờ nàng chưa nhìn thấy Hoàng giai cao cấp vũ kỹ, nhưng nàng tin tưởng bảy chiêu này của mình không hề kém Hoàng giai cao cấp vũ kỹ, thậm chí có thể xếp ngang Huyền giai vũ kỹ cũng không chừng!

Trong đoạn thời gian nàn “sống” trong võ đường này, ông lão quét dọn thỉnh thoảng sẽ xuất hiện, nhưng Mộ Chỉ Ly cũng không chào hỏi lão nữa, từ khi nhìn thấy biểu hiện chán ghét của ông lão dành cho mình, nàng nghĩ cũng không cần thiết phải chào hỏi lão nữa, mắc công lại bị người ta chán ghét.

Mặc dù Mộ Chỉ Ly không chú ý ông lão, nhưng trong thời gian này, lão vẫn chú ý Mộ Chỉ Ly, lúc trước thấy nàng xem vũ kỹ với tốc độ nhanh như vậy, lão cho là Mộ Chỉ Ly nóng lòng cầu thành, không làm đến nơi đến chốn, cho nên mới không hề để ý đến Mộ Chỉ Ly.

Ngày đầu tiên lão nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đánh thử bộ Càn Khôn Tiên Pháp kia, lão cảm thấy nàng rất giỏi, dù là uy lực hay là linh hoạt đều cao hơn một bậc, cảm thấy Mộ gia nhiều năm như vậy cũng có được một đứa bé có tiềm chất không tệ, muốn bồi dưỡng cho nàng thật tốt, nhưng khi nhìn đến nàng mỗi lần xem vũ kỹ đều qua loa cho có, thấy nàng không đáng quý trọng.

Từng thấy qua nhiều con cháu như vậy, lão hiểu được, trên con đường tu luyện, tiềm chất quan trọng, nhưng nghị lực còn quan trọng hơn.

Chỉ là sau mấy ngày chú ý lão giả phát hiện Mộ Chỉ Ly hình như cũng không phải là dạng người mà lão tưởng tượng, nếu đúng là vậy, thì sao nàng lại ở lại vũ kỹ đường lâu như thế, hơn nữa mỗi lần xem vũ kỹ đều rất chú tâm, hiển nhiên là đang đắm chìm ở bên trong nội dung của vũ kỹ.

Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Dù lão đã trải nghiệm nhiều điều nhưng vẫn thấy nghi ngờ, lão chưa từng thấy có chuyện như vậy, Mộ Chỉ Ly rốt cuộc là đang làm cái gì? Lão không khỏi lại càng thêm chú ý.

Hôm nay, Mộ Chỉ Ly rời khỏi vũ kỹ đường từ sớm, bởi vì vũ kỹ ở lầu một đều được nàng xem xong hết, nàng muốn lên lầu hai nhưng lại phải có sự đồng ý của gia chủ, cho nên nàng chuẩn bị đi tìm gia chủ.

Trong đoạn thời gian Mộ Chỉ Ly học tập trong vũ kỹ đường, Mộ Kình Lệ vẫn luôn chú ý, biết nàng mỗi ngày đều đến vũ kỹ đường, trong lòng của hắn cũng thấy vui vẻ, mặc dù không biết thực lực của Mộ Chỉ Ly rốt cuộc thế nào, chỉ cần có phần tâm này cũng đủ khiến cho hắn mừng rỡ. Hắn nghĩ là Mộ Chỉ Ly muốn được tự do tiếp thu nên hắn cũng không muốn đến đó quấy rầy nàng.

Lúc rời đi, Mộ Chỉ Ly đi qua sân luyện võ, thấy mọi người luyện tập càng lúc càng khắc khổ, mọi người nhìn thấy Dương Hiểu Đồng vốn đang bên cạnh họ lại rời đi liền bĩu môi, tất cả mọi người đều ở trong một gia tộc, tự nhiên biết được mấy ngày nay Mộ Chỉ Ly đều sống trong vũ kỹ đường.

Bọn họ mỗi tuần cũng chỉ vào vũ kỹ đường được một lần, nhưng mấy ngày này Mộ Chỉ Ly lại có thể ngày ngày ở trong võ đường, nói trong lòng không ghen tị là không có khả năng, nhưng có ghen tị thì cũng không làm được việc gì, ai bảo chuyện này được gia chủ đồng ý đây?

Rất nhanh, Mộ Chỉ Ly đã đi tới viện của gia chủ, nhờ hạ nhân thông báo một tiếng, không có trở ngại liền tiêu sái đi vào, Mộ Chỉ Ly có cảm giác, có lẽ hôm nay nàng sẽ biết một chút gì đó, mặc dù không có lý do, nhưng nàng có cảm giác như vậy.

Đứng ở ngoài cửa, gõ cửa.

“Vào đi.” Giọng nói trầm thấp của Mộ Kình Lệ từ bên trong truyền ra.

“Cót két” Mộ Chỉ Ly đẩy cửa bước vào, chỉ thấy Mộ Kình Lệ đang đứng trước cửa sổ, đưa lưng về phía nàng.

Mộ Kình Lệ không quay đầu nhìn, nói: “Đóng cửa lại đi.”

Mộ Chỉ Ly cảm nhận được không khí không bình thường, nhưng cũng không hỏi nhiều, xoay người đóng cửa lại, lúc này Mộ Kình Lệ mới quay mặt lại nhìn Mộ Chỉ Ly nói: “Chỉ Ly, qua nhiều năm như vậy ta cũng không quá quan tâm đến con, trong lòng của con…..có hận ta không?”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly ngẩng đầu nhìn Mộ Kình Lệ, trong mắt không hề có cảm xúc hận thù gì, môi đỏ mọng khẽ mở: “Nói không hận là không thể, những năm này ta trải qua cuộc sống ngay cả hạ nhân cũng không bằng, là trò cười cho cả La Thiên thành, đổi lại là ngài, chẳng lẽ ngài sẽ không oán hận ư?”

Mộ Kình Lệ nghe được lời của Mộ Chỉ Ly, khóe miệng xé ra một nụ cười tự giễu, đáy mắt cũng nồng đậm áy náy: “Đúng vậy, ta đây thật là hỏi thừa, nếu như ta có thể chiếu cố con nhiều hơn, những năm này con cũng sẽ không sống khổ như vậy.”

Thấy vẻ mất mác của Mộ Kình Lệ, trong lòng Mộ Chỉ Ly không chịu nổi, thật ra nàng cũng không hận Mộ Kình Lệ, dù sao những ngày trước kia cũng không phải là nàng chịu khổ sở, chỉ là sau khi nghe mấy lời của Mộ Kình Lệ, trong thân thể tự dưng lại sinh ra cảm giác tức giận, hiển nhiên là cảm xúc còn lại của Mộ Chỉ Ly trước kia.

“Vậy bây giờ ngài nói những thứ này là có ý gì đây?” Mộ Chỉ Ly ngẩng đầu lên hỏi, hiển nhiên là hôm nay Mộ Kình Lệ không chỉ cảm khái có hai câu như vậy, trọng điểm hẳn là vẫn còn chưa nói ra.

“Chỉ Ly, phụ thân của con là đứa con mà ta yêu quý nhất và cũng coi trọng nhất, lúc trước hắn đi ra ngoài rèn luyện, biến mất suốt ba năm, một chút tin tức cũng không có, đến lúc mọi người chúng ta đều tưởng rằng hắn đã chết, thì hắn lại mang theo con trở lại.”

Trong lòng Mộ Chỉ Ly chợt căng thẳng, nàng vẫn luôn tò mò về thân thế của mình, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Hiển nhiên là Mộ Kình Lệ biết rõ nội tình.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom