Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1622
Đáng tiếc là Tùy Qua lại không chút sứt mẻ, mà lại giả vờ giả vịt dùng ngón út ngoái tai, nói:
- Đây là như thế nào, hảo hảo ca múa không nghe, hảo hảo rượu không uống, đúng là, đã mất mặt như thế, Hổ tướng quân, chúng ta đi sớm một chút.
- Đứng lại.
Một bóng người ngăn trước mặt Tùy Qua, đúng là tông chủ Thiên Thai Tông Đằng Nguyên Thường.
- Ồ, đây không phải tông chủ Thiên Thai Tông sao?
Tùy Qua làm ra bộ dáng bị say.
- Cảm tạ tông chủ khoản đãi, chúng ta liền cáo từ.
- Ai bảo ngươi đi.
Đằng Nguyên Thường hừ lạnh một tiếng, suýt nữa muốn động thủ.
- Ồ... Chúng ta không có tư cách thương nghị đại sự với các ngươi, dạ tiệc này chấm dứt, chúng ta đương nhiên cũng nên đi.
Tùy Qua nói lời này không phải giả ngây giả dại, dù sao người năm đại tông môn cũng không đặt đại quân đánh dẹp của Tùy Qua đặt vào trong mắt, đừng nói năm đại tông môn, cho dù là những tiểu tông môn cũng xem Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành là cái gì cả.
- Bổn tông chủ không phải mời các ngươi đến thương nghị sao.
Đằng Nguyên Thường hừ lạnh một tiếng, nếu như không vì Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành còn có giá trị lợi dụng, hắn chỉ sợ trực tiếp muốn động thủ đánh chết hai người, mặt khác, đằng Nguyên Thường sở dĩ không có ra tay, là vì Hổ Thiên Hành tu vị không kém gì hắn, hơn nữa Tùy Qua nhìn như chỉ có tu vị Luyện Hư trung kỳ, vẫn bất động thanh sắc hóa giải "Âm Ba Công" của hắn, làm cho Đằng Nguyên Thường không dám xem thường.
- Úc, như vậy tông chủ có trưng cầu ý kiến của ta chưa?
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, nói:
- Tông chủ, các ngươi đã sớm có quyết đoán, cũng không cần mời chúng ta tới thương nghị, sớm hạ lệnh là được, đến lúc đó, chư vị tự nhiên biết rõ lợi hại của đại quân vương triều Tần Hán.
Đằng Nguyên Thường không nghĩ tới đại nguyên soái đánh dẹp mạnh như thế, xương cốt nắm đấm kêu răng rắc, nhưng mà hắn vẫn không ra tay, bởi vì trên danh nghĩa đại quân vương triều Tần Hán vẫn thuần phục Thiên Thai Tông bọn họ, nếu như thời điểm này hắn động thủ với đại nguyên soái đại quân đánh dẹp, đó chính là tự giết lẫn nhau, sẽ gây bất lợi về mặt triệu tập giúp đỡ của Thiên Thai Tông.
Tùy Qua ngang nhiên bước ra khỏi đại sảnh thịnh yến xa hoa, sau đó giọng của hắn vang vọng vào trong phòng.
- Đằng Nguyên Thường tông chủ, đa tạ khoản đãi, hôm nay bổn soái sẽ hồi báo bằng một ngàn đầu lâu của Thiên Hoàng Đạo Tông cùng Côn Lôn Tông.
- Đại soái hảo khí phách.
Rời khỏi địa bàn của Thiên Thai Tông, Hổ Thiên Hành nhịn không được khen một tiếng, Tùy Qua có thể ở trong nơi có nhiều cường giả này rời đi, phần trấn định và bình tĩnh này đúng là không tầm thường, Hổ Thiên Hành tự hỏi bản thân mình không làm được như thế.
- Đây chỉ là bắt đầu.
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Ngươi phải nhớ lấy mục tiêu của chúng ta chính là đánh lén, không chỉ phải đè bẹp Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông, một ngày nào đó chúng ta sẽ đánh diệt tông môn và các thế lực khác, đến lúc đó chúng ta có thể hoàn toàn dẫm các tông môn khác dưới chân, làm cho bọn chúng trọn đời không thoát thân được.
- Đại soái anh minh.
Hổ Thiên Hành nhiệt huyết sôi trào nói.
Đối với Hổ Thiên Hành mà nói làm một đại tướng quân của vương triều, chuyện ước mơ tha thiết nhất chính là quân quyền chiến thắng thần quyền, chế tạo ra một chi đại quân chân chính, chinh phạt bát phương, làm cho thiên hạ thần phục, mà những tông môn cao cao tại thượng này chính là chướng ngại vật, là chướng ngại vật còn làm mưa làm gió trên đầu của bọn họ, cho nên Hổ Thiên Hành và các tướng sĩ ước gì lôi những tông môn này xuống ngựa.
- Hổ Thiên Hành, nhớ kỹ lời ta nói, đại quân đánh dẹp của chúng ta không phải tạm thời cao hứng mà thành lập, chi đại quân này cần ma luyện, cần cường đại hơn, hơn nữa là cần người, vì vương triều Tần Hán đánh rớt giang sơn như sắt, khai sáng lịch sử hoàn toàn mới trong Thất La Giới này.
- Vâng, đại soái.
Hổ Thiên Hành nói:
- Đại soái, mạt tướng có một đề nghị, không bằng chúng ta phát động đánh lén chứ?
- Ha ha, đêm tối gió mạnh đúng là lúc giết người, không tệ, là có thể đánh lén một chút.
Tùy Qua hào hứng, khi Hổ Thiên Hành trở lại soái trướng, sau đó nhanh chóng triệu tập tinh binh và cường tướng là năm vạn người, chuẩn bị tập kích ban đêm.
Tương sĩ đại quân tinh nhuệ không nghĩ tới việc hạ trại, bây giờ nghe chủ soái nói đều lộ ra vẻ kích động, nhất là lúc này đánh lén do chủ soái dẫn đầu, các tướng sĩ càng kích động.
Năm vạn tinh binh cường tướng, tu vị thấp nhất cũng là Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng mà tiến hành đánh lén Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông mà nói, vẫn không dễ dàng, trên thực tế, muốn đánh lén trận doanh tông môn nào cũng không dễ dàng, bởi vì nơi đóng quân của mỗi tông môn đều có nhiều trận pháp và cấm chế, còn có cường giả tu vị cao thâm canh giữa, muốn đánh lén thành công, quả thực là khó hơn lên trời.
Nhưng mà chính bởi vì đánh lén là một chuyện khó khăn, có lẽ Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông đều không ngờ một chi đại quân đánh dẹp của vương triều Tần Hán, là tồn tại rác rưởi trong mắt bọn họ lại dám phát động đánh lén trận doanh của bọn họ.
Nếu là đánh lén, đương nhiên phải làm việc cẩn thận.
Tùy Qua vẫn ở xa xa quan sát trận doanh của Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông.
Tuy hai tông môn này là cùng trận doanh, nhưng mà cả hai phân biệt rõ ràng, cũng không hoàn toàn dung làm một thể, song phương xây dựng hai nơi trú quân ở tuyên cổ chiến trường, tuy trận pháp cấm chế nơi trú quân không bằng hộ sơn đại trận, nhưng mà vẫn phải cẩn thận mới được, chúng có uy lực kinh người, căn cứ theo cách nói của Trúc Vấn Quân, bên ngoài hai nơi trú quân này, chí ít có hơn một ngàn đại trận, mà mỗi trận pháp liên hoàn với nhau, một khi lâm vào trong đó, cho dù là tu sĩ Hợp Thể kỳ cũng khó có thể đào thoát.
Nhưng mà bất luận trận pháp gì cũng có thiếu hụt và nhược điểm, có Trúc Vấn Quân thì tìm nhược điểm không khó khăn, lúc này Tùy Qua lựa chọn đối tượng đánh lén chính là Côn Lôn Tông, bởi vì Tùy Qua cừu hận với Côn Lôn Tông tuyệt đối là khắc cốt minh tâm, lúc trước bởi vì Côn Lôn Tông sớm dẫn động thiên địa đại kiếp nạn, cơ hồ suýt nữa triệt để hủy diệt Thần Thảo Tông cùng Long Đằng, sổ sách này Tùy Qua phải tính cẩn thận.
Tuy Tùy Qua biết rõ chính mình không có khả năng triệt để phá hủy Côn Lôn Tông, nhưng hắn không ngại cho Côn Lôn Tông một giáo huấn sâu sắc.
Trúc Vấn Quân ở xa xa quan sát hộ sơn đại tâận của Côn Lôn Tông, dẫn đầu Tùy Qua đi vào một góc đông nam.
Nơi này là nơi Trúc Vấn Quân cho rằng trận pháp yếu nhất.
Hơn nữa nơi này thủ vệ không nhiều, lúc này chỉ có một ít người gác ở đây, tu vị mạnh nhất chính là Hóa Thần sơ kỳ, còn lại có tu vị Nguyên Anh kỳ.
Nhưng mà từ trên người mấy người này, Tùy Qua vẫn nhìn thấy Côn Lôn Tông biến hóa.
Côn Lôn Tông ở đây càng cường đại hơn ở thế giới loài người.
- Đây là như thế nào, hảo hảo ca múa không nghe, hảo hảo rượu không uống, đúng là, đã mất mặt như thế, Hổ tướng quân, chúng ta đi sớm một chút.
- Đứng lại.
Một bóng người ngăn trước mặt Tùy Qua, đúng là tông chủ Thiên Thai Tông Đằng Nguyên Thường.
- Ồ, đây không phải tông chủ Thiên Thai Tông sao?
Tùy Qua làm ra bộ dáng bị say.
- Cảm tạ tông chủ khoản đãi, chúng ta liền cáo từ.
- Ai bảo ngươi đi.
Đằng Nguyên Thường hừ lạnh một tiếng, suýt nữa muốn động thủ.
- Ồ... Chúng ta không có tư cách thương nghị đại sự với các ngươi, dạ tiệc này chấm dứt, chúng ta đương nhiên cũng nên đi.
Tùy Qua nói lời này không phải giả ngây giả dại, dù sao người năm đại tông môn cũng không đặt đại quân đánh dẹp của Tùy Qua đặt vào trong mắt, đừng nói năm đại tông môn, cho dù là những tiểu tông môn cũng xem Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành là cái gì cả.
- Bổn tông chủ không phải mời các ngươi đến thương nghị sao.
Đằng Nguyên Thường hừ lạnh một tiếng, nếu như không vì Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành còn có giá trị lợi dụng, hắn chỉ sợ trực tiếp muốn động thủ đánh chết hai người, mặt khác, đằng Nguyên Thường sở dĩ không có ra tay, là vì Hổ Thiên Hành tu vị không kém gì hắn, hơn nữa Tùy Qua nhìn như chỉ có tu vị Luyện Hư trung kỳ, vẫn bất động thanh sắc hóa giải "Âm Ba Công" của hắn, làm cho Đằng Nguyên Thường không dám xem thường.
- Úc, như vậy tông chủ có trưng cầu ý kiến của ta chưa?
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, nói:
- Tông chủ, các ngươi đã sớm có quyết đoán, cũng không cần mời chúng ta tới thương nghị, sớm hạ lệnh là được, đến lúc đó, chư vị tự nhiên biết rõ lợi hại của đại quân vương triều Tần Hán.
Đằng Nguyên Thường không nghĩ tới đại nguyên soái đánh dẹp mạnh như thế, xương cốt nắm đấm kêu răng rắc, nhưng mà hắn vẫn không ra tay, bởi vì trên danh nghĩa đại quân vương triều Tần Hán vẫn thuần phục Thiên Thai Tông bọn họ, nếu như thời điểm này hắn động thủ với đại nguyên soái đại quân đánh dẹp, đó chính là tự giết lẫn nhau, sẽ gây bất lợi về mặt triệu tập giúp đỡ của Thiên Thai Tông.
Tùy Qua ngang nhiên bước ra khỏi đại sảnh thịnh yến xa hoa, sau đó giọng của hắn vang vọng vào trong phòng.
- Đằng Nguyên Thường tông chủ, đa tạ khoản đãi, hôm nay bổn soái sẽ hồi báo bằng một ngàn đầu lâu của Thiên Hoàng Đạo Tông cùng Côn Lôn Tông.
- Đại soái hảo khí phách.
Rời khỏi địa bàn của Thiên Thai Tông, Hổ Thiên Hành nhịn không được khen một tiếng, Tùy Qua có thể ở trong nơi có nhiều cường giả này rời đi, phần trấn định và bình tĩnh này đúng là không tầm thường, Hổ Thiên Hành tự hỏi bản thân mình không làm được như thế.
- Đây chỉ là bắt đầu.
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Ngươi phải nhớ lấy mục tiêu của chúng ta chính là đánh lén, không chỉ phải đè bẹp Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông, một ngày nào đó chúng ta sẽ đánh diệt tông môn và các thế lực khác, đến lúc đó chúng ta có thể hoàn toàn dẫm các tông môn khác dưới chân, làm cho bọn chúng trọn đời không thoát thân được.
- Đại soái anh minh.
Hổ Thiên Hành nhiệt huyết sôi trào nói.
Đối với Hổ Thiên Hành mà nói làm một đại tướng quân của vương triều, chuyện ước mơ tha thiết nhất chính là quân quyền chiến thắng thần quyền, chế tạo ra một chi đại quân chân chính, chinh phạt bát phương, làm cho thiên hạ thần phục, mà những tông môn cao cao tại thượng này chính là chướng ngại vật, là chướng ngại vật còn làm mưa làm gió trên đầu của bọn họ, cho nên Hổ Thiên Hành và các tướng sĩ ước gì lôi những tông môn này xuống ngựa.
- Hổ Thiên Hành, nhớ kỹ lời ta nói, đại quân đánh dẹp của chúng ta không phải tạm thời cao hứng mà thành lập, chi đại quân này cần ma luyện, cần cường đại hơn, hơn nữa là cần người, vì vương triều Tần Hán đánh rớt giang sơn như sắt, khai sáng lịch sử hoàn toàn mới trong Thất La Giới này.
- Vâng, đại soái.
Hổ Thiên Hành nói:
- Đại soái, mạt tướng có một đề nghị, không bằng chúng ta phát động đánh lén chứ?
- Ha ha, đêm tối gió mạnh đúng là lúc giết người, không tệ, là có thể đánh lén một chút.
Tùy Qua hào hứng, khi Hổ Thiên Hành trở lại soái trướng, sau đó nhanh chóng triệu tập tinh binh và cường tướng là năm vạn người, chuẩn bị tập kích ban đêm.
Tương sĩ đại quân tinh nhuệ không nghĩ tới việc hạ trại, bây giờ nghe chủ soái nói đều lộ ra vẻ kích động, nhất là lúc này đánh lén do chủ soái dẫn đầu, các tướng sĩ càng kích động.
Năm vạn tinh binh cường tướng, tu vị thấp nhất cũng là Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng mà tiến hành đánh lén Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông mà nói, vẫn không dễ dàng, trên thực tế, muốn đánh lén trận doanh tông môn nào cũng không dễ dàng, bởi vì nơi đóng quân của mỗi tông môn đều có nhiều trận pháp và cấm chế, còn có cường giả tu vị cao thâm canh giữa, muốn đánh lén thành công, quả thực là khó hơn lên trời.
Nhưng mà chính bởi vì đánh lén là một chuyện khó khăn, có lẽ Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông đều không ngờ một chi đại quân đánh dẹp của vương triều Tần Hán, là tồn tại rác rưởi trong mắt bọn họ lại dám phát động đánh lén trận doanh của bọn họ.
Nếu là đánh lén, đương nhiên phải làm việc cẩn thận.
Tùy Qua vẫn ở xa xa quan sát trận doanh của Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông.
Tuy hai tông môn này là cùng trận doanh, nhưng mà cả hai phân biệt rõ ràng, cũng không hoàn toàn dung làm một thể, song phương xây dựng hai nơi trú quân ở tuyên cổ chiến trường, tuy trận pháp cấm chế nơi trú quân không bằng hộ sơn đại trận, nhưng mà vẫn phải cẩn thận mới được, chúng có uy lực kinh người, căn cứ theo cách nói của Trúc Vấn Quân, bên ngoài hai nơi trú quân này, chí ít có hơn một ngàn đại trận, mà mỗi trận pháp liên hoàn với nhau, một khi lâm vào trong đó, cho dù là tu sĩ Hợp Thể kỳ cũng khó có thể đào thoát.
Nhưng mà bất luận trận pháp gì cũng có thiếu hụt và nhược điểm, có Trúc Vấn Quân thì tìm nhược điểm không khó khăn, lúc này Tùy Qua lựa chọn đối tượng đánh lén chính là Côn Lôn Tông, bởi vì Tùy Qua cừu hận với Côn Lôn Tông tuyệt đối là khắc cốt minh tâm, lúc trước bởi vì Côn Lôn Tông sớm dẫn động thiên địa đại kiếp nạn, cơ hồ suýt nữa triệt để hủy diệt Thần Thảo Tông cùng Long Đằng, sổ sách này Tùy Qua phải tính cẩn thận.
Tuy Tùy Qua biết rõ chính mình không có khả năng triệt để phá hủy Côn Lôn Tông, nhưng hắn không ngại cho Côn Lôn Tông một giáo huấn sâu sắc.
Trúc Vấn Quân ở xa xa quan sát hộ sơn đại tâận của Côn Lôn Tông, dẫn đầu Tùy Qua đi vào một góc đông nam.
Nơi này là nơi Trúc Vấn Quân cho rằng trận pháp yếu nhất.
Hơn nữa nơi này thủ vệ không nhiều, lúc này chỉ có một ít người gác ở đây, tu vị mạnh nhất chính là Hóa Thần sơ kỳ, còn lại có tu vị Nguyên Anh kỳ.
Nhưng mà từ trên người mấy người này, Tùy Qua vẫn nhìn thấy Côn Lôn Tông biến hóa.
Côn Lôn Tông ở đây càng cường đại hơn ở thế giới loài người.
Bình luận facebook