Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 40
Chương 40
Nghe vậy, anh Hổ ngậm xì gà cười phá lên: “Người đẹp, e rằng so sánh số người thì không phải là cô nói câu đó đâu.”
“Chà, vậy anh muốn thế nào?” Vân Liên cười khẽ.
Anh Hổ tà ác nói: “Thế này đi, chỉ cần cô chịu làm tình nhân của ông đây, hầu hạ ông đây thoải mái thì chuyện này tôi sẽ không so đo, thế nào?”
“Anh cũng biết yêu cầu đấy. Đánh đi!” Vân Liên thản nhiên nói, khí thế mạnh mẽ, mười mấy vệ sĩ tây trang đằng sau xông lên, thủ đoạn sắc bén như sói vào bầy dê, côn đồ sao có thể là đối thủ, trực tiếp bị đánh cho tan tác, thế cục đảo chiều.
“Ơ kìa…”
Đàn em của Chu Đống cộng thêm anh Hổ khoảng chừng ba mươi người, thế mà đều bị mười người hạ gục. Anh Hổ giận tím mặt, quát lên: “Con đàn bà chết tiệt, tao chính là đà chủ dưới Huyền Vũ Đường, mày dám đụng vào người của tao, chán sống phải không?”
“Chẳng qua chỉ là tiểu đà chủ của Huyền Vũ Đường mà thôi. Gọi đường chủ của anh tới đây, để tôi xem ông ta có mấy cân mấy lượng.” Ánh mắt Vân Liên càng lạnh lẽo. Ninh Vũ Phi có thể cảm nhận được sát khí dày đặc, điểm khó hiểu là sau khi anh Hổ báo tên thì Vân Liên mới nổi lên sát ý.
“Mày đợi đấy!” Anh Hổ gọi điện thoại.
Đường chủ Huyền Vũ đứng dậy, nhíu mày hỏi: “Cậu gây chuyện ở Lầu Tiên Cư ư?”
“Đúng thế, mười tên vệ sĩ của một con đàn bà hạ gục mấy chục anh em của chúng ta. Đường chủ, xin anh hãy mau chóng tới đây!”
“Cậu đứng đó đừng nhúc nhích, coi chừng tôi lột da cậu đấy!”
Đường chủ nhanh chóng cúp máy, lái xe vội vàng chạy tới, mồ hôi liên tục chảy xuống, hy vọng là chọc nhầm người. Nhưng khi tới nơi, Hàn Ngục đều sợ ngây người, bởi vì người mà Vương Đại Hổ trêu vào chính là Vân Liên.
Vương Đại Hổ đi tới, khó hiểu hỏi: “Anh Ngục, các anh em thì sao?”
Nhưng Hàn Ngục hoàn toàn không để ý tới gã mà nơm nớp đi đến trước mặt Vân Liên, quỳ xuống đất nói: “Hội trưởng, xin lỗi, tôi đã đến trễ.”
“Hội… hội trưởng?” Vương Đại Hổ há hốc mồm. Thì ra người phụ nữ như độc dược này chính là vị hội trưởng bí ẩn nhất của Thiên Hội. Vậy thì lời nói vừa rồi của mình đủ để mình chết mười lần.
Vương Đại Hổ chạy tới, quỳ xuống đất van xin: “Hội trưởng, thật sự xin lỗi, tôi không nhận ra ngài, không thì tôi cũng sẽ không…”
Vân Liên không nghe Vương Đại Hổ ngụy biện mà bất mãn nhìn Hàn Ngục: “Chuyện này anh tính giải quyết như thế nào?”
“Hội trưởng, là tôi không biết quản giáo.”
Máu tươi văng lên, Hàn Ngục nói xong thì không hề do dự lấy dao găm đâm vào vai, hít sâu một hơi, cau mày, sau đó chặt đứt cả cánh tay trái của mình, máu tươi chảy đầm đìa. Nhưng Hàn Ngục không dám chớp mắt, nói: “Mong hội trưởng tha mạng cho tôi, sau này tôi sẽ tận trung với Thiên Hội.”
Vương Đại Hổ sợ tới mức run lẩy bẩy, nơm nớp lo sợ, ngây người nhìn cánh tay rơi trên mặt đất.
“Ọe!” Sắc mặt Chu Đống thay đổi, nôn mửa, Lưu Hà Đình cũng cảm thấy dạ dày quặn thắt.
“Ôi mẹ ơi! Độc ác quá!” Trần Thành Hạo run rẩy.
Đôi mắt Vân Liên bình thản, khẽ nhếch môi: “Hết thảy xử lý theo quy tắc.”
“Vâng!”
“Hội trưởng, tôi sai rồi, xin ngài đừng như vậy… Xin ngài…” Thấy van xin vô dụng, ánh mắt Vương Đại Hổ điên cuồng, chợt xông về phía Vân Liên.
“Hội trưởng cẩn thận!”
Nghe vậy, anh Hổ ngậm xì gà cười phá lên: “Người đẹp, e rằng so sánh số người thì không phải là cô nói câu đó đâu.”
“Chà, vậy anh muốn thế nào?” Vân Liên cười khẽ.
Anh Hổ tà ác nói: “Thế này đi, chỉ cần cô chịu làm tình nhân của ông đây, hầu hạ ông đây thoải mái thì chuyện này tôi sẽ không so đo, thế nào?”
“Anh cũng biết yêu cầu đấy. Đánh đi!” Vân Liên thản nhiên nói, khí thế mạnh mẽ, mười mấy vệ sĩ tây trang đằng sau xông lên, thủ đoạn sắc bén như sói vào bầy dê, côn đồ sao có thể là đối thủ, trực tiếp bị đánh cho tan tác, thế cục đảo chiều.
“Ơ kìa…”
Đàn em của Chu Đống cộng thêm anh Hổ khoảng chừng ba mươi người, thế mà đều bị mười người hạ gục. Anh Hổ giận tím mặt, quát lên: “Con đàn bà chết tiệt, tao chính là đà chủ dưới Huyền Vũ Đường, mày dám đụng vào người của tao, chán sống phải không?”
“Chẳng qua chỉ là tiểu đà chủ của Huyền Vũ Đường mà thôi. Gọi đường chủ của anh tới đây, để tôi xem ông ta có mấy cân mấy lượng.” Ánh mắt Vân Liên càng lạnh lẽo. Ninh Vũ Phi có thể cảm nhận được sát khí dày đặc, điểm khó hiểu là sau khi anh Hổ báo tên thì Vân Liên mới nổi lên sát ý.
“Mày đợi đấy!” Anh Hổ gọi điện thoại.
Đường chủ Huyền Vũ đứng dậy, nhíu mày hỏi: “Cậu gây chuyện ở Lầu Tiên Cư ư?”
“Đúng thế, mười tên vệ sĩ của một con đàn bà hạ gục mấy chục anh em của chúng ta. Đường chủ, xin anh hãy mau chóng tới đây!”
“Cậu đứng đó đừng nhúc nhích, coi chừng tôi lột da cậu đấy!”
Đường chủ nhanh chóng cúp máy, lái xe vội vàng chạy tới, mồ hôi liên tục chảy xuống, hy vọng là chọc nhầm người. Nhưng khi tới nơi, Hàn Ngục đều sợ ngây người, bởi vì người mà Vương Đại Hổ trêu vào chính là Vân Liên.
Vương Đại Hổ đi tới, khó hiểu hỏi: “Anh Ngục, các anh em thì sao?”
Nhưng Hàn Ngục hoàn toàn không để ý tới gã mà nơm nớp đi đến trước mặt Vân Liên, quỳ xuống đất nói: “Hội trưởng, xin lỗi, tôi đã đến trễ.”
“Hội… hội trưởng?” Vương Đại Hổ há hốc mồm. Thì ra người phụ nữ như độc dược này chính là vị hội trưởng bí ẩn nhất của Thiên Hội. Vậy thì lời nói vừa rồi của mình đủ để mình chết mười lần.
Vương Đại Hổ chạy tới, quỳ xuống đất van xin: “Hội trưởng, thật sự xin lỗi, tôi không nhận ra ngài, không thì tôi cũng sẽ không…”
Vân Liên không nghe Vương Đại Hổ ngụy biện mà bất mãn nhìn Hàn Ngục: “Chuyện này anh tính giải quyết như thế nào?”
“Hội trưởng, là tôi không biết quản giáo.”
Máu tươi văng lên, Hàn Ngục nói xong thì không hề do dự lấy dao găm đâm vào vai, hít sâu một hơi, cau mày, sau đó chặt đứt cả cánh tay trái của mình, máu tươi chảy đầm đìa. Nhưng Hàn Ngục không dám chớp mắt, nói: “Mong hội trưởng tha mạng cho tôi, sau này tôi sẽ tận trung với Thiên Hội.”
Vương Đại Hổ sợ tới mức run lẩy bẩy, nơm nớp lo sợ, ngây người nhìn cánh tay rơi trên mặt đất.
“Ọe!” Sắc mặt Chu Đống thay đổi, nôn mửa, Lưu Hà Đình cũng cảm thấy dạ dày quặn thắt.
“Ôi mẹ ơi! Độc ác quá!” Trần Thành Hạo run rẩy.
Đôi mắt Vân Liên bình thản, khẽ nhếch môi: “Hết thảy xử lý theo quy tắc.”
“Vâng!”
“Hội trưởng, tôi sai rồi, xin ngài đừng như vậy… Xin ngài…” Thấy van xin vô dụng, ánh mắt Vương Đại Hổ điên cuồng, chợt xông về phía Vân Liên.
“Hội trưởng cẩn thận!”
Bình luận facebook