• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Yêu Cung (3 Viewers)

  • Chương 1098

Những lời này quá chấn động, năm đó Âu Dương lưu lại cho Bì gia một quả chuông có thể khiến Đại Vận mấy nghìn năm bấp bênh vẫn sừng sững không ngã, hiện nay Âu Dương lần thứ hai phóng xuất lời nói như vậy, vậy chẳng phải là nói, sau này cho dù Đại Vận khó khăn thế nào cũng sẽ không...


- Được rồi, phụ hoàng có chút mệt mỏi, chuyện hôm nay tuyệt đối không được nói với người ngoài, biết rồi chứ?


Tôn Hành Quyền biết, việc này vô cùng quan trọng, cho nên không nói ra bên ngoài vẫn tốt hơn.


Mặc dù Vân Sinh công chúa rất bướng bỉnh, nhưng những lời Tôn Hành Quyền dặn dò nàng vẫn lắng nghe, giống như hiện tại Tôn Hành Quyền nghiêm túc nói với nàng như vậy, nàng càng nhớ kỹ. Nhưng Vân Sinh công chúa tuyệt đối không ngốc, thông qua biểu tình của phụ hoàng và những lời khó hiểu của Âu Dương, nàng phảng phất minh bạch cái gì, cho nên nàng đã quyết định, sẽ tới phủ nguyên soái thăm dò xem tên gia hỏa đột nhiên xuất hiện và đột nhiên biến mất kia rốt cuộc là ai...


Đêm tối yên tĩnh, mặt trăng lơ lửng trên cao, chiếu ánh sáng dìu dịu xuống mặt đất. Những đám mây bị gió thổi tới cũng không thể nào che khuất được ánh sáng của mặt trăng.


Trên bầu trời điểm xuyết những vì sao lấp lánh như một bàn cờ lơ lửng giữa không trung.


Nhìn bầu trời mênh mông vô tận, Âu Dương biết, kỳ thực lúc này có rất nhiều người đang ngưỡng vọng bầu trời đêm giống như hắn. Chỉ có điều tâm tình của hắn không giống với bọn họ mà thôi.


- Thiếu niên không biết ưu sầu, năm đó khi ta nằm trên bãi cỏ ngắm bầu trời thật vô tư lự biết bao.


Lúc này Âu Dương lẳng lặng nằm trên nóc nhà, nhìn bầu trời đầy sao và trăng sáng nhô lên cao, trong lòng vô cùng bình lặng. Đã ba ngày trôi qua, thời gian ba ngày này Âu Dương coi như đã bước vào Tiên cấp, hiện giờ Âu Dương không dám tùy tiện xuất thủ, sau khi đạt được Tiên cấp, lực lượng của hắn đã bắt đầu có chút không thể khống chế, nếu như xuất thủ rất có thể sẽ phá hủy tiểu thế giới này.


- Thú vị thật....!


Nhận biết của Âu Dương rậm rạp xung quanh, trong nháy mắt Âu Dương phát hiện một cái bóng nhỏ từ dưới mặt đất từ từ lẩn đến bên này, cái bóng này đương nhiên chính là hồng nhan tri kỷ Sở Yên Nhiên trước kia của hắn, cũng chính là Vân Sinh công chúa tinh quái hiện nay.


Âu Dương chậm rãi ngồi dậy, quay xuống phía dưới nói:


- Đã tới rồi còn trốn làm gì, không có việc gì lên đây cùng ta ngắm sao!


Khi Âu Dương nói những lời này, Vân Sinh công chúa đang trốn dưới đất thoáng ngây người..


- Chuyện này là thế nào? Tại sao lần nào ta cũng bị người kia phát hiện? Lẽ nào hắn là một Huyễn Thuật Sư, bố trí huyễn trận mấy trăm vạn dặm, chỉ cần mình vừa tiến vào sẽ bị phát hiện?


Vân Sinh công chúa nghĩ như vậy, nhưng nàng cũng quang côn, không nói nhiều, vù một tiếng từ dưới đất chui ra, sau đó thân thể chợt lóe đã nhảy lên nóc nhà, cách chỗ Âu Dương không xa.


- Nghĩ thế nào mà lại chạy đến chỗ ta?


Âu Dương ngồi trên nóc nhà, vô cùng hứng thú nhìn Vân Sinh công chúa. Kỳ thực hắn phát hiện, khi Vân Sinh công chúa yên tĩnh, hắn như thấy được Sở Yên Nhiên trước kia. Rất nhiều lúc Sở Yên Nhiên cũng yên lặng đứng bên cạnh mình, sau đó dùng ánh mắt như vậy nhìn mình.


Âu Dương thật sự đã suy nghĩ rất nhiều, hắn không rõ, dựa theo bình thường mà nói, sau khi Sở Yên Nhiên dùng thanh chủy thủ giết chết chính mình, lẽ ra linh hồn của nàng đã bị nghiền nát, nhưng vì sao nàng vẫn có thể luân hồi chuyển thế đến thế giới này?


Âu Dương bắt đầu cho rằng Vân Sinh công chúa chỉ có hình dáng giống Sở Yên Nhiên mà thôi, thế nhưng năng lực nhận biết của Âu Dương rất mạnh, hắn thông qua nhận biết hoàn toàn có thể nắm bắt được đặc điểm linh hồn của một người. Hắn có thể minh bạch Vân Sinh công chúa trước mặt tuyệt đối chính là Sở Yên Nhiên chuyển thế, mặc dù linh hồn của nàng không cường đại như Sở Yên Nhiên trước kia, nhưng về bản chất vẫn có điểm chung.


Cũng chính là thông qua lý luận này, Âu Dương hoài nghi, những người thân bằng hữu đã chết của mình có phải cũng sống lại? Tỷ như Lý Uyển Như! Hiện nay Sở Yên Nhiên biến thành Vân Sinh công chúa, vậy Lý Uyển Như thì sao? Lý Uyển Như sẽ trở thành một tiểu thư nhà giàu sống yên ổn, hay trở thành một tiểu hành khất đáng thương?


Luân hồi kỳ thực rất thần kỳ, cố định luân hồi như Âu Dương thật ra rất ít, Âu Dương kỳ thực nói trắng ra không phải luân hồi, nhưng hắn dựa vào sự cường đại của linh hồn, mạnh mẽ xuyên qua luân hồi để linh hồn của mình trong nháy mắt từ tiên giới đến thế giới này, sau đó sống lại mà thôi.


Luân hồi bình thường một khi tiến vào trong đường hầm luân hồi sẽ bị dòng xoáy luân hồi triệt để đánh nát ký ức trước kia, chỉ bảo tồn bản chất linh hồn, sau đó xuất hiện trong thế giới tùy ý, về phần sẽ xuất hiện trong thế giới nào thì không ai có thể xác định, trở thành thân phận như thế nào cũng hoàn toàn là tùy cơ, căn bản không có vết tích có thể truy tìm.


Cho nên Âu Dương từ bỏ ý định đi tìm Lý Uyển Như, phải biết rằng, thế giới vô biên rộng lớn đến thế nào. Cho dù nhận biết khi Âu Dương đỉnh phong có thể lục soát thế giới trong nháy mắt. Nhưng nhiều thế giới như vậy, không mất một hai năm cũng đừng mơ tưởng hoàn thành. Hiện tại hắn không có thời gian, sau bảy ngày này, bất luận hắn có tiếc nuối gì đều phải lập tức tiến vào tiên giới, sau đó dẫn theo tiên giới liên quân, đánh đòn phản kích cuối cùng, triệt để hủy diệt thiên đình.


Thời gian của hắn không nhiều lắm, bởi vì Thiên Vương đã ngủ say rất lâu, Âu Dương có một loại cảm giác, Thiên Vương sắp sống lại, một khi Thiên Vương sống lại sẽ phát sinh cái gì, căn bản không cần suy nghĩ.


Thiên Vương sống lại sẽ là chí cao vô thượng đệ nhất trong thiên địa này, một cường giả hầu như vô địch. Đồng thời cũng là cường giả cuối cùng Âu Dương phải đối mặt. Nếu ngay cả Thiên Vương, hắn cũng có thể đánh bại, như vậy Âu Dương thực sự sẽ tiến vào một đỉnh phong chân chính, một đỉnh phong không ai có thể vượt qua.


- Nếu có thể đánh bại Thiên Vương, có thể ta chính là trời..


Nếu như hắn thực sự có thể làm được tất cả những điều này, như vậy hắn chính là quy tắc, hắn chính là trời, hắn chính là tất cả. Đây là một khai sáng chưa bao giờ có, hắn như vậy chẳng khác nào kết thúc một thời đại, đồng thời cũng sáng tạo ra một thời đại.


- Này! Ngươi nghĩ cái gì vậy?


Vân Sinh công chúa nhìn Âu Dương hỏi.


- Ta nhớ lại lão bằng hữu trước đây..


Âu Dương không che giấu, sau đó cười nói:


- Ngồi xuống, ta sẽ kể cho ngươi câu chuyện của bằng hữu ta.


Vân Sinh công chúa ngồi trên nóc nhà, trong lòng Âu Dương rất bình tĩnh, hắn phảng phất như nhớ lại những ngày tháng trước kia. Những ngày tháng đó mặc dù tràn ngập quỷ dị, nhưng lúc nào cũng có Sở Yên Nhiên ở bên cạnh luôn miệng gọi hắn là phu quân, Âu Dương cũng cảm thấy rất kích thích.


Một mỹ nhân khuynh thành, không có việc gì cũng chạy đến gọi ngươi là phu quân. Nếu như nói Âu Dương không động tâm đó là chuyện không có khả năng.


- Vị bằng hữu của ta có địa vị rất lớn, năm đó nàng chính là thánh nữ yêu tộc, lần đầu tiên ta gặp nàng là trng một tòa cổ mộ, hơn nữa còn là gặp mặt với phương thức đối địch.


Âu Dương khẽ mỉm cười.


- Ngươi thích nữ nhân đó?


Vân Sinh công chúa thật sự ngốc tự nhiên, nhưng mặc dù ngốc tự nhiên cũng có thể nghe ra vị bằng hữu trong miệng Âu Dương rất không bình thường.


Âu Dương đầu tiên gật đầu, sau đó lại lắc đầu, Âu Dương rất thích Sở Yên Nhiên, thế nhưng tình cảm của hắn không phải là loại tình cảm giữa nam nữ, mà gần như một loại tri kỷ.


- Gật đầu? Lắc đầu? Rốt cuộc có phải hay không? Ngươi không phải loại bội tình bạc nghĩa chứ...


Vân Sinh công chúa khinh bỉ nhìn Âu Dương, hơn nữa lúc này Âu Dương khoác lên mình thân thể của Bì Vân Liệt, Vân Sinh công chúa liên tưởng như vậy cũng không có gì không thích hợp.


- Cái gì là bội tình bạc nghĩa...


Âu Dương cau mày. Mình và Sở Yên Nhiên căn bản không làm chuyện gì quá mức. Bất luận giữa hai người như thế nào, Âu Dương cũng không làm gì nàng, nhiều nhất chỉ là nhìn thấy những thứ không nên nhìn mà thôi, nhưng xét đến cùng, đó cũng không phải Âu Dương cố ý, hoàn toàn là Sở Yên Nhiên tự nguyện. Nếu như đổi thành nam nhân khác, phỏng chừng đã hóa thân thành cầm thú ngay tại chỗ, nhưng lúc đó Âu Dương lại làm ra một chuyện không bằng cầm thú.


- Không phải bội tình bạc nghĩa, vậy tại sao lắc đầu lại gật đầu, rốt cuộc ngươi thích hay không thích?


Vân Sinh công chúa ôm đầu hỏi Âu Dương. Nhưng lời này từ trong miệng nàng nói ra khiến Âu Dương luôn cảm thấy kỳ lạ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom