Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 174
. Lúc này trận đồ của Lý Vĩđã mở ra, hoàn toàn đóng kín không cho phép bọn họ dùng truyền lệnh ngọc liên hệ với bên trên. Rất rõ ràng những người này đã chuẩn bịđánh một trận huyết chiến.
- Định thế nào sao? Ha ha ha, từ trước đến nay Âu Dương đều là người chỉ cần trừng mắt tất báo. Tiếc rằng năm Linh Sử các ngươi lại không chịu mở mắt. Nếu một tháng trước đó các ngươi treo đầu của Trịnh Đan Đằng ở bên trên hoàng thành, lão tử còn có khả năng thả các ngươi một con đường sống. Bây giờ nói gì cũng đã muộn. Không chỉ có Trịnh Đan Đằng, ngay cảđầu của các ngươi cũng phải treo ở bên trên hoàng thành. Trảm Linh Sử. Vạn năm trước Hoàng Thiên đại đế dám trảm Linh Sử, hôm nay Âu Dương ta cũng dám.
Âu Dương cầm Thứ Kiêu Cung trong tay, con ngươi huyết sắc nhìn thấu tất cả hư huyễn. Hôm nay là trận chiến cuối cùng của bọn họ. Hắn nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ khó khăn hoàn thành sát. Hiện tại máu trong người Âu Dương đã sôi trào.
- Ngông cuồng! Ngươi quá ngông cuồng!
Nghe thấy Âu Dương nói hùng hồn như vậy, những người bị trận đồ ngăn cản phía ngoài hoàng thành ười cùng nhau hít một hơi lạnh. Ai có thể ngờđược giờ này phút này Âu Dương lại dám cuồng vọng như vậy? Hắn chỉ là một yêu cung thủ thất giai làm sao lại dám nói như thế.
- Xem ra ngươi muốn chết.
Trịnh Càn Nguyên lửa giận ngút trời. Bọn họ vốn cho rằng tất cảđều kết thúc. Nhiệm vụ của bọn họ đã hoàn thành viên mãn, chỉ chờ tiếp đón xong là có thể lĩnh phần thưởng. Nhưng ai có thể ngờđược vào thời khắc cuối cùng này Âu Dương lại làm ra chuyện như vậy?
- Lý Vĩ! Mở trận!
Âu Dương cũng không thèm nói những lời vô nghĩa. Ngày hôm nay năm người bọn họ đều phải chết. Bất kỳ ai cũng không được đi.
Âu Dương ra lệnh một tiếng, Lý Vĩ bước tới một bước. Một mặt Bát Quái nhỏ mang theo ánh sáng lôi điện trực tiếp phong tỏa Trịnh Càn Nguyên và Trịnh Càn Khải hai người cường đại nhất trong số năm người đó lại. Lam Thông và Sở Tương Hợp không chút nào hàm hồ. Hai người bọn họ đồng thời tìm tới chỗ của Trịnh Càn Duyệt và Trịnh Càn Phi. Trong nháy mắt xuất hiện một màn đại chiến.
Tuy hai người Lăng Thiên và Lý Thanh Phong cũng là cửu giai, nhưng nhiệm vụ của bọn họ lần này không phải là trực tiếp tham chiến. Nhiệm vụ của hai người bọn họ chính là xe cứu hoả. Nơi nào có hỏa bọn họ lập tức nhào tới nơi đó. Tuy rằng hai cửu giai sơ cấp không có cách nào chống đỡ được cửu giai đỉnh phong, nhưng hai người hợp lực với nhau chống chọi một lát hẳn không có bất cứ vấn đề gì.
Âu Dương tìm tới người cuối cùng là Trịnh Càn Hâm. Hắn lấy Yêu Cung Thủ thất giai ứng chiến với Huyễn Thuật Sư cửu giai đỉnh phong. Trong mắt của người bên ngoài xem chiến chính là cục diện tất sát.
- Âu Dương điên rồi sao? Tuy mũi tên của cực kỳ quỷ dị, nhưng đó là cường giả cửu giai đỉnh phong! Lẽ nào hắn muốn chết hay sao?
Nhìn Âu Dương một mình tìm tới Trịnh Càn Hâm, đám người ở phía ngoài tuôn ra những tiếng kêu kinh ngạc. Không ai trong số bọn họ ngờđược, cuối cùng sáu người này lại tạo thành trận hình như vậy.
- Tiểu tử, nếu ngươi đi tìm cái chết, vậy tất cả các ngươi phải lưu lại cái mạng của mình ở đây!
Rốt cuộc năm tên Linh Sử cũng nổi giận. Lúc này Âu Dương khiêu khích không phải chỉ là Linh Sử bọn họ, mà là toàn Thái Nhất Tông. Tin tưởng cho dù hiện tại có trưởng lão Thái Nhất Tông ở đây cũngc hắc chắn hạ lệnh tất sát đối với Âu Dương.
Đã tới bước này, nói gì nữa tới chuyện chiêu nhận đám người Âu Dương nữa. Người đại nghịch bất đạo như vậy, Thái Nhất Tông chắc chắn sẽ không lưu bọn họ. Cho nên Sử trong nháy mắt năm tên Linh đã lấy ra toàn bộ lực lượng của mình. Đối mặt với sáu người này, bọn họ không thể có chút sơ sẩy. Bằng không cuối cùng có khả năng bọn họ thật sự sẽ có người ngã xuống.
Huyễn Trận, kiếm linh, yêu khí, khắp bầu trời đều có khí tức thuộc về cường giả. Nếu như không phải có Lý Vĩ dùng trận đồ bát quái tỏa thiên tỏa địa, đồ phong tỏa tất cả, có lẽ chỉ dựa vào khí tức này cũng đủ đánh ngất tất cả những kẻ đứng ngoài xem chiến.
Đại chiến cửu giai. Nhiều cửu giai như vậy cùng đại chiến, cửu giai tiểu thế giới đại chiến với Linh Sử của Chân Linh Giới. Bao nhiêu người có thể may mắn chứng kiến được tình cảnh như vậy? Có thể nói hôm nay bất luận đám người Âu Dương thắng hay thua, tên tuổi của sáu người bọn họ đều sẽ được vĩnh viễn ghi lại trong sử sách. Có khả năng một vài tông phái của Chân Linh Giới sẽ biết đến, tại tiểu thế giới sau Hoàng Thiên đại đế lại xuất hiện người dám trảm Linh Sử.
Trận đồ của Lý Vĩ phong tỏa tất cả. Trong trận đồ của hắn, Lý Vĩ gần như vô địch. Mặc dù đối mặt với hai tên Linh Sử cửu giai đỉnh phong, Lý Vĩ vẫn không nhanh không chậm. Muốn giết hắn trừ phi phá được trận đồ của hắn trước. Nhưng trận đồ của Trận Đồ Sư bát giai có thể dễ dàng phá được như vậy sao?
Càng không cần phải nói tới Sở Tương Hợp và Lam Thông. Hai người này đều cửu giai đỉnh phong. Đại chiến cấp bậc cường giả như vậy căn bản là không thể quyết ra thắng bại chỉ trong thời gian ngắn được. Cho nên cả trận chiến đấu quan trọng nhất vẫn chính là Âu Dương. Nếu Âu Dương bị chém, như vậy cũng tuyên bố hành động lần nà yđã thất bại. Trừ phi Âu Dương có năng lực nghịch thiên có thể lấy lực lượng thất giai giết chết cửu giai. Nhưng trong những người đang đứng ngoài quan sát, có ai tin tưởng Âu Dương có thể làm được như vậy?
Trịnh Càn Hâm mở ra Huyễn Trận. Quỷ thần, yêu ma, Thiên hỏa, Địa ngục, vô số huyễn ảnh khủng bố bao phủ một góc thiên địa. Một Yêu Cung Thủ thất giai lại dám ngang nhiên khiêu khích lực lượng cửu giai đỉnh phong như hắn. Âu Dương thật sự tưởng rằng bản thân mình chính là thần sao?
Trong nháy mắt khi Huyễn Trận mở ra, con ngươi huyết sắc của Âu Dương phóng ra một đạo huyết quang. Đúng vào lúc này tất cả mê huyễn đều bị giải trừ. Hai mắt của Âu Dương có năng lực bài trừ tất cả Huyễn Trận. Tuy rằng bề ngoài hắn bài trừ Huyễn Trận, nhưng trên mặt hắn cũng lộ ra một tia mơ màng, giống như đang thật sự bị huyễn trận mê hoặc.
Các loại thần sắc sợ hãi, hoảng sợ, bi thương, không cam lòng không ngừng hiện ra trên mặt Âu Dương. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, người xem chiến phía ngoài thi nhau phát ra những tiếng kêu kinh hãi. Xong rồi!
- Còn muốn nghịch thiên sao? Chỉ là một Yêu Cung Thủ thất giai đã muốn khiêu chiến Huyễn Thuật Sư cửu giai còn là cửu giai đỉnh phong. Đây không phải là chịu chết sao? Xem đi. Linh hồn của Âu Dương sẽ nhanh chóng bị vỡ nát.
Người bên ngoài không biết vì sao đã bắt đầu thở dài. Dưới cái nhìn của bọn họ, chiến đấu tới đây gần như đã tới hồi kết thúc. Trận Đồ Sư mạnh, Lam Thông mạnh, Sở Tương Hợp cũng mạnh, nhưng Âu Dương quá yếu.
- Ôi... thật bi ai. Âu Dương tuổi trẻ khí thịnh còn chưa tính, Sở Tương Hợp và Lam Thông làm sao cũng ngốc đến mức làm chuyện như vậy?
Có người không rõ hỏi.
- Còn không phải phải muốn tỏ ra anh hùng sao? Trảm Linh Sử? Bọn họ có tư cách làm chuyện như vậy sao? Nếu như Linh Sử thật sự dễ trảm như vậy, còn ai nguyện ý tiến vào Chân Linh Giới nữa.
- Định thế nào sao? Ha ha ha, từ trước đến nay Âu Dương đều là người chỉ cần trừng mắt tất báo. Tiếc rằng năm Linh Sử các ngươi lại không chịu mở mắt. Nếu một tháng trước đó các ngươi treo đầu của Trịnh Đan Đằng ở bên trên hoàng thành, lão tử còn có khả năng thả các ngươi một con đường sống. Bây giờ nói gì cũng đã muộn. Không chỉ có Trịnh Đan Đằng, ngay cảđầu của các ngươi cũng phải treo ở bên trên hoàng thành. Trảm Linh Sử. Vạn năm trước Hoàng Thiên đại đế dám trảm Linh Sử, hôm nay Âu Dương ta cũng dám.
Âu Dương cầm Thứ Kiêu Cung trong tay, con ngươi huyết sắc nhìn thấu tất cả hư huyễn. Hôm nay là trận chiến cuối cùng của bọn họ. Hắn nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ khó khăn hoàn thành sát. Hiện tại máu trong người Âu Dương đã sôi trào.
- Ngông cuồng! Ngươi quá ngông cuồng!
Nghe thấy Âu Dương nói hùng hồn như vậy, những người bị trận đồ ngăn cản phía ngoài hoàng thành ười cùng nhau hít một hơi lạnh. Ai có thể ngờđược giờ này phút này Âu Dương lại dám cuồng vọng như vậy? Hắn chỉ là một yêu cung thủ thất giai làm sao lại dám nói như thế.
- Xem ra ngươi muốn chết.
Trịnh Càn Nguyên lửa giận ngút trời. Bọn họ vốn cho rằng tất cảđều kết thúc. Nhiệm vụ của bọn họ đã hoàn thành viên mãn, chỉ chờ tiếp đón xong là có thể lĩnh phần thưởng. Nhưng ai có thể ngờđược vào thời khắc cuối cùng này Âu Dương lại làm ra chuyện như vậy?
- Lý Vĩ! Mở trận!
Âu Dương cũng không thèm nói những lời vô nghĩa. Ngày hôm nay năm người bọn họ đều phải chết. Bất kỳ ai cũng không được đi.
Âu Dương ra lệnh một tiếng, Lý Vĩ bước tới một bước. Một mặt Bát Quái nhỏ mang theo ánh sáng lôi điện trực tiếp phong tỏa Trịnh Càn Nguyên và Trịnh Càn Khải hai người cường đại nhất trong số năm người đó lại. Lam Thông và Sở Tương Hợp không chút nào hàm hồ. Hai người bọn họ đồng thời tìm tới chỗ của Trịnh Càn Duyệt và Trịnh Càn Phi. Trong nháy mắt xuất hiện một màn đại chiến.
Tuy hai người Lăng Thiên và Lý Thanh Phong cũng là cửu giai, nhưng nhiệm vụ của bọn họ lần này không phải là trực tiếp tham chiến. Nhiệm vụ của hai người bọn họ chính là xe cứu hoả. Nơi nào có hỏa bọn họ lập tức nhào tới nơi đó. Tuy rằng hai cửu giai sơ cấp không có cách nào chống đỡ được cửu giai đỉnh phong, nhưng hai người hợp lực với nhau chống chọi một lát hẳn không có bất cứ vấn đề gì.
Âu Dương tìm tới người cuối cùng là Trịnh Càn Hâm. Hắn lấy Yêu Cung Thủ thất giai ứng chiến với Huyễn Thuật Sư cửu giai đỉnh phong. Trong mắt của người bên ngoài xem chiến chính là cục diện tất sát.
- Âu Dương điên rồi sao? Tuy mũi tên của cực kỳ quỷ dị, nhưng đó là cường giả cửu giai đỉnh phong! Lẽ nào hắn muốn chết hay sao?
Nhìn Âu Dương một mình tìm tới Trịnh Càn Hâm, đám người ở phía ngoài tuôn ra những tiếng kêu kinh ngạc. Không ai trong số bọn họ ngờđược, cuối cùng sáu người này lại tạo thành trận hình như vậy.
- Tiểu tử, nếu ngươi đi tìm cái chết, vậy tất cả các ngươi phải lưu lại cái mạng của mình ở đây!
Rốt cuộc năm tên Linh Sử cũng nổi giận. Lúc này Âu Dương khiêu khích không phải chỉ là Linh Sử bọn họ, mà là toàn Thái Nhất Tông. Tin tưởng cho dù hiện tại có trưởng lão Thái Nhất Tông ở đây cũngc hắc chắn hạ lệnh tất sát đối với Âu Dương.
Đã tới bước này, nói gì nữa tới chuyện chiêu nhận đám người Âu Dương nữa. Người đại nghịch bất đạo như vậy, Thái Nhất Tông chắc chắn sẽ không lưu bọn họ. Cho nên Sử trong nháy mắt năm tên Linh đã lấy ra toàn bộ lực lượng của mình. Đối mặt với sáu người này, bọn họ không thể có chút sơ sẩy. Bằng không cuối cùng có khả năng bọn họ thật sự sẽ có người ngã xuống.
Huyễn Trận, kiếm linh, yêu khí, khắp bầu trời đều có khí tức thuộc về cường giả. Nếu như không phải có Lý Vĩ dùng trận đồ bát quái tỏa thiên tỏa địa, đồ phong tỏa tất cả, có lẽ chỉ dựa vào khí tức này cũng đủ đánh ngất tất cả những kẻ đứng ngoài xem chiến.
Đại chiến cửu giai. Nhiều cửu giai như vậy cùng đại chiến, cửu giai tiểu thế giới đại chiến với Linh Sử của Chân Linh Giới. Bao nhiêu người có thể may mắn chứng kiến được tình cảnh như vậy? Có thể nói hôm nay bất luận đám người Âu Dương thắng hay thua, tên tuổi của sáu người bọn họ đều sẽ được vĩnh viễn ghi lại trong sử sách. Có khả năng một vài tông phái của Chân Linh Giới sẽ biết đến, tại tiểu thế giới sau Hoàng Thiên đại đế lại xuất hiện người dám trảm Linh Sử.
Trận đồ của Lý Vĩ phong tỏa tất cả. Trong trận đồ của hắn, Lý Vĩ gần như vô địch. Mặc dù đối mặt với hai tên Linh Sử cửu giai đỉnh phong, Lý Vĩ vẫn không nhanh không chậm. Muốn giết hắn trừ phi phá được trận đồ của hắn trước. Nhưng trận đồ của Trận Đồ Sư bát giai có thể dễ dàng phá được như vậy sao?
Càng không cần phải nói tới Sở Tương Hợp và Lam Thông. Hai người này đều cửu giai đỉnh phong. Đại chiến cấp bậc cường giả như vậy căn bản là không thể quyết ra thắng bại chỉ trong thời gian ngắn được. Cho nên cả trận chiến đấu quan trọng nhất vẫn chính là Âu Dương. Nếu Âu Dương bị chém, như vậy cũng tuyên bố hành động lần nà yđã thất bại. Trừ phi Âu Dương có năng lực nghịch thiên có thể lấy lực lượng thất giai giết chết cửu giai. Nhưng trong những người đang đứng ngoài quan sát, có ai tin tưởng Âu Dương có thể làm được như vậy?
Trịnh Càn Hâm mở ra Huyễn Trận. Quỷ thần, yêu ma, Thiên hỏa, Địa ngục, vô số huyễn ảnh khủng bố bao phủ một góc thiên địa. Một Yêu Cung Thủ thất giai lại dám ngang nhiên khiêu khích lực lượng cửu giai đỉnh phong như hắn. Âu Dương thật sự tưởng rằng bản thân mình chính là thần sao?
Trong nháy mắt khi Huyễn Trận mở ra, con ngươi huyết sắc của Âu Dương phóng ra một đạo huyết quang. Đúng vào lúc này tất cả mê huyễn đều bị giải trừ. Hai mắt của Âu Dương có năng lực bài trừ tất cả Huyễn Trận. Tuy rằng bề ngoài hắn bài trừ Huyễn Trận, nhưng trên mặt hắn cũng lộ ra một tia mơ màng, giống như đang thật sự bị huyễn trận mê hoặc.
Các loại thần sắc sợ hãi, hoảng sợ, bi thương, không cam lòng không ngừng hiện ra trên mặt Âu Dương. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, người xem chiến phía ngoài thi nhau phát ra những tiếng kêu kinh hãi. Xong rồi!
- Còn muốn nghịch thiên sao? Chỉ là một Yêu Cung Thủ thất giai đã muốn khiêu chiến Huyễn Thuật Sư cửu giai còn là cửu giai đỉnh phong. Đây không phải là chịu chết sao? Xem đi. Linh hồn của Âu Dương sẽ nhanh chóng bị vỡ nát.
Người bên ngoài không biết vì sao đã bắt đầu thở dài. Dưới cái nhìn của bọn họ, chiến đấu tới đây gần như đã tới hồi kết thúc. Trận Đồ Sư mạnh, Lam Thông mạnh, Sở Tương Hợp cũng mạnh, nhưng Âu Dương quá yếu.
- Ôi... thật bi ai. Âu Dương tuổi trẻ khí thịnh còn chưa tính, Sở Tương Hợp và Lam Thông làm sao cũng ngốc đến mức làm chuyện như vậy?
Có người không rõ hỏi.
- Còn không phải phải muốn tỏ ra anh hùng sao? Trảm Linh Sử? Bọn họ có tư cách làm chuyện như vậy sao? Nếu như Linh Sử thật sự dễ trảm như vậy, còn ai nguyện ý tiến vào Chân Linh Giới nữa.
Bình luận facebook