Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 177
- Mẹ nó, cuối cùng yêu đan của ta sẽ biến thành dạng gì vậy?
Hiện tại Âu Dương muốn biết nhất chính là chuyện này. Tuy nhiên còn không để hắn có thời gian ngẫm nghĩ, yêu đan trong cơ thể hắn đã bắt đầu dung hợp từng viên một.
Tốc độ dung hợp này rất chậm. Chậm đến mức Âu Dương cảm thấy dường như đã trôi qua mấy thế kỷ vậy.
Bên ngoài đương nhiên không phải là mấy thế kỷ. Nhưng đến bây giờ cuộc chiến đấu đã diễn ra mấy giờ. Thậm chí trời bắt đầu hửng sáng. Nếu như không phải có trận đồ của Lý Vĩ bảo hộ, mấy tên cường giả cửu giai đỉnh phong sống mái với nhau, chắc hẳn hiện tại hoàng thành đã không còn tồn tại nữa.
- Cút cho ta!
Một chưởng của Trịnh Càn Duyệt mạnh mẽ đánh vào phía trên kiếm linh của Lam Thông. Cho dù Lam Thông đã tận lực ngăn cản, nhưng vẫn bịđánh bay ra ngoài, trực tiếp đập mạnh trên mặt đất, miệng phun ra máu tươi.
Hắn vốn đã yếu hơn Trịnh Càn Duyệt một chút. Khi đại chiến với Trịnh Càn Duyệt tới nửa đêm, gần như đã đạt tới cực hạn của bản thân.
- Hừ, tiểu tử còn muốn đột phá sao? Nạp mạng đi.
Nhìn Âu Dương vẫn ngồi trong yêu khí huyết sắc kia, Trịnh Càn Duyệt rống to, muốn dùng một chưởng đánh chết Âu Dương.
- Ngăn cản hắn.
Lam Thông từ trên mặt đất bò dậy, lau máu tươi bên mép. Kiếm linh lại xuất thể hiện ra. Hắn biết đã lâu như vậy, hẳn Âu Dương đã đến thời khắc cuối cùng. Chỉ cần chịu đựng được chút thời gian này, một khi Âu Dương tỉnh lại, như vậy Tứ Kiêu Tề Phi, nhất định có thể lại giết chết được một người nữa. Đến lúc đó đúng là đại cục đã định.
Hai người Lý Thanh Phong và Lăng Trung Thiên đồng thời bước ra. Bàn Xà Thương của Lý Thanh Phong mang theo yêu khí màu xanh chạy như bay về phía Trịnh Càn Duyệt định đâm tới. Cùng lúc đó kiếm linh của Lăng Trung Thiên đã xuất thể toàn lực chém về phía Trịnh Càn Duyệt.
Hai cửu giai sơ cấp đối đầu với cửu giai đỉnh phong. Nếu như ba người cùng ở trạng thái toàn thịnh, hẳn chiêu số của hai người Lý Thanh Phong và Lăng Trung Thiên sẽ quấy nhiễu được hành động của Trịnh Càn Duyệt. Nhưng Trịnh Càn Duyệt lại có thể dựa vào thủ đoạn cường lực cứng rắn vọt vào. Hiện tại hắn đã cùng Lam Thông đại chiến tới nửa đêm. Lam Thông bị thương, hắn cũng không khá hơn là mấy.
Cho nên một đòn liên thủ của hai người vẫn ép được Trịnh Càn Duyệt phải lùi lại. Thừa dịp này, Lam Thông ngưng tụ kiếm linh lại vọt lên. Đừng thấy hắn bị thương, khi Lam Thông đã quyết tâm, hắn cũng dám liều mạng mình. Sự tình đã phát triển đến nước này, đã là cục diện ngươi chết ta sống. Hoặc là ngày hôm nay bọn họ giết được Linh Sử, hoặc là bọn họ sẽ bị chém giết.
Không ai nghĩ cục diện sẽ đến một bước này. Nếu như không phải Âu Dương đột nhiên tiến vào đột phá, lúc này hẳn cuộc chiến đấu đã sớm kết thúc. Hành động vĩđại giết chết Linh Sử cũng đã hoàn thành. Nhưng hiện nay phía bọn họ thậm chí có vẻ yếu thế hơn. Nếu như trước khi Chân Linh Giới mở ra, bọn họ không thể xoay chuyển Càn Khôn, vậy bọn họ thật sựđã xong.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Yêu đan không ngừng nổ tung trong cơ thể Âu Dương. Trái tim của Âu Dương mấy lần gần như bị nổ nát. Cũng may tại thời khắc mấu chốt yêu lực vẫn có thể trợ giúp Âu Dương phục hồi lại trái tim để hắn không đến nỗi bị yêu đan của mình nổ chết.
- Rốt cuộc còn muốn tới lúc nào nữa!
Trong lòng Âu Dương nóng như lửa đốt. Thời gian lâu như vậy hắn còn chưa bị người nào quấy nhiễu. Điều đó chứng minh người ở phía ngoài vẫn đang kiên trì. Nhưng hiện tại là lúc nào, hắn lại không biết.
Vù...
Rốt cuộc, toàn bộ 128 viên yêu đan nổ nát thành một mảnh hỗn độn bắt đầu chậm rãi dung hợp. Sự dung hợp này cũng không bị Âu Dương khống chế. Vô số yêu lực trong thân thể Âu Dương ngưng tụ thành yêu lực của hắn đã biến thành một màu đỏ sẫm. Đây là một màu đỏ quỷ dị.
Yên lặng quan sát thân thể của mình, Âu Dương phát hiện sau khi tất cả yêu đan đã nổ tung, tốc độ dung hợp lại nhanh hơn rất nhiều. Chí ít nhanh hơn gấp trăm lần so với tốc độ nổ tung. Vô số yêu lực lưu chuyển. Tốc độ ngưng tụ lại tăng cao. Cuối cùng không ngờ tại vị trí trái tim của Âu Dương bắt đầu lại nổ tung.
- A...
Cảm giác đau đớn lại truyền khắp toàn thân. Âu Dương phát hiện trái tim của hắn đột nhiên bắt đầu bị cắn nuốt. Yêu lực giống như hoàn toàn không để ý tới thân thể của hắn, lại muốn cắn nuốt trái tim của hắn...
- Chẳng lẽ phải chết uất ức như vậy sao?
Âu Dương mơ hồ sợ hãi. Tuy nhiên lo lắng của hắn rõ ràng là dư thừa. Sau khi lượng lớn yêu lực chậm rãi cắn nuốt trái tim của hắn, hắn phát hiện không ngờ mình không có chết.
Vù... Ầm...
Một tiếng nổ từ trong thân thể của Âu Dương truyền ra. Sau đó liền thấy yêu lực đang ắn nuốt trái tim của Âu Dương, bắt đầu từ từ hoá hình. Rốt cuộc cũng sắp hoàn thành bước cuối cùng yêu đan thành hình.
Trái tim bị cắn nuốt, yêu lực chiếm vị trí trái tim. Vô số yêu lực ngưng tụ. Một mũi tên huyết sắc chậm rãi xuất hiện tại vị trí trái tim của hắn. Mũi tên huyết sắc này không có vẻ ngoài hoa lệ. Nó chỉ giống như một mũi Tam Lăng Tiễn bình thường. Nhưng nó tản mát ra lực lượng kích hoạt toàn thân Âu Dương.
- Cút ngay!
Một chiêu của Trịnh Càn Duyệt đã khiến cả ba người Lam Thông bay ra. Lúc này nhìn hắn đầu tóc rối bời giống như một ác ma vậy. Mục tiêu của hắn chính là Âu Dương. Bất kỳ ai ngăn cản hắn, đều bị hắn đánh giết.
- Ha ha ha, ta xem hiện tại còn ai còn có thể cản được ta!
Thoáng nhìn về phía ba người đã ngã xuống đất, Trịnh Càn Duyệt biết, ba người này đã mất đi năng lực tái chiến. Tiếp theo chính là thời điểm hắn thống trị tất cả. Ngay cả tiểu tử quỷ dịđang ngồi đốt phá dưới đất kia, rốt cuộc cũng phải bị giết chết.
- Ôi... Xong, xem ra đúng là kết thúc khi chỉ còn cách một bước!
Nhìn biến hoá như vậy, người đứng xem chiến ở ngoài trận từ nửa đêm hôm qua đến bây giờđều thi nhau thở dài. Tuy nhiên dưới cái nhìn của bọn họ, lần này tuy rằng Âu Dương thất bại, nhưng tên tuổi của bọn họ nhất định sẽ được ghi vào trong sử sách. Dù sao bọn họ là cường giả có can đảm Trảm Linh Sử sau Hoàng Thiên Đại Đế. Tuy rằng trong năm tên Linh Sử chỉ chết được một người, nhưng điều này cũng đủ huy hoàng.
- Càn Duyệt! Giết tiểu tử kia. Dám đụng vào uy nghiêm của Thái Nhất Tông ta, ngay hôm nay bất kể là Trận Đồ Sư hay là Tu Phục Tông Sư đều phải chết!
Trịnh Càn Nguyên đã dây dưa với Lý Vĩ suốt một đêm. Chuyện đến nước này, phía Âu Dương có thể nói là không thể cứu vãn. Tiếp theo chính là màn biểu diễn của của bọn họ. Bọn họ nhất định phải lấy thủ đoạn lôi đình chứng minh sự cường thế của Thái Nhất Tông. Tổn thất một Trận Đồ Sư, tổn thất một Tu Phục đại sư tuy rằng rất khiến người ta tiếc nuối, nhưng vì mặt mũi của Thái Nhất Tông, bọn họ nhất định phải giết tất cả những người này.
Cô...
Một tiếng cú giống như tiếng hát của sát thần địa ngục lại vang. Con mắt của Thứ Kiêu Cung, và con mắt của Âu Dương đang ngồi ở đó đồng thời mở ra. Con ngươi huyết sắc giống như tuyên bố với toàn thế giới bọn họ đã sống lại.
Hiện tại Âu Dương muốn biết nhất chính là chuyện này. Tuy nhiên còn không để hắn có thời gian ngẫm nghĩ, yêu đan trong cơ thể hắn đã bắt đầu dung hợp từng viên một.
Tốc độ dung hợp này rất chậm. Chậm đến mức Âu Dương cảm thấy dường như đã trôi qua mấy thế kỷ vậy.
Bên ngoài đương nhiên không phải là mấy thế kỷ. Nhưng đến bây giờ cuộc chiến đấu đã diễn ra mấy giờ. Thậm chí trời bắt đầu hửng sáng. Nếu như không phải có trận đồ của Lý Vĩ bảo hộ, mấy tên cường giả cửu giai đỉnh phong sống mái với nhau, chắc hẳn hiện tại hoàng thành đã không còn tồn tại nữa.
- Cút cho ta!
Một chưởng của Trịnh Càn Duyệt mạnh mẽ đánh vào phía trên kiếm linh của Lam Thông. Cho dù Lam Thông đã tận lực ngăn cản, nhưng vẫn bịđánh bay ra ngoài, trực tiếp đập mạnh trên mặt đất, miệng phun ra máu tươi.
Hắn vốn đã yếu hơn Trịnh Càn Duyệt một chút. Khi đại chiến với Trịnh Càn Duyệt tới nửa đêm, gần như đã đạt tới cực hạn của bản thân.
- Hừ, tiểu tử còn muốn đột phá sao? Nạp mạng đi.
Nhìn Âu Dương vẫn ngồi trong yêu khí huyết sắc kia, Trịnh Càn Duyệt rống to, muốn dùng một chưởng đánh chết Âu Dương.
- Ngăn cản hắn.
Lam Thông từ trên mặt đất bò dậy, lau máu tươi bên mép. Kiếm linh lại xuất thể hiện ra. Hắn biết đã lâu như vậy, hẳn Âu Dương đã đến thời khắc cuối cùng. Chỉ cần chịu đựng được chút thời gian này, một khi Âu Dương tỉnh lại, như vậy Tứ Kiêu Tề Phi, nhất định có thể lại giết chết được một người nữa. Đến lúc đó đúng là đại cục đã định.
Hai người Lý Thanh Phong và Lăng Trung Thiên đồng thời bước ra. Bàn Xà Thương của Lý Thanh Phong mang theo yêu khí màu xanh chạy như bay về phía Trịnh Càn Duyệt định đâm tới. Cùng lúc đó kiếm linh của Lăng Trung Thiên đã xuất thể toàn lực chém về phía Trịnh Càn Duyệt.
Hai cửu giai sơ cấp đối đầu với cửu giai đỉnh phong. Nếu như ba người cùng ở trạng thái toàn thịnh, hẳn chiêu số của hai người Lý Thanh Phong và Lăng Trung Thiên sẽ quấy nhiễu được hành động của Trịnh Càn Duyệt. Nhưng Trịnh Càn Duyệt lại có thể dựa vào thủ đoạn cường lực cứng rắn vọt vào. Hiện tại hắn đã cùng Lam Thông đại chiến tới nửa đêm. Lam Thông bị thương, hắn cũng không khá hơn là mấy.
Cho nên một đòn liên thủ của hai người vẫn ép được Trịnh Càn Duyệt phải lùi lại. Thừa dịp này, Lam Thông ngưng tụ kiếm linh lại vọt lên. Đừng thấy hắn bị thương, khi Lam Thông đã quyết tâm, hắn cũng dám liều mạng mình. Sự tình đã phát triển đến nước này, đã là cục diện ngươi chết ta sống. Hoặc là ngày hôm nay bọn họ giết được Linh Sử, hoặc là bọn họ sẽ bị chém giết.
Không ai nghĩ cục diện sẽ đến một bước này. Nếu như không phải Âu Dương đột nhiên tiến vào đột phá, lúc này hẳn cuộc chiến đấu đã sớm kết thúc. Hành động vĩđại giết chết Linh Sử cũng đã hoàn thành. Nhưng hiện nay phía bọn họ thậm chí có vẻ yếu thế hơn. Nếu như trước khi Chân Linh Giới mở ra, bọn họ không thể xoay chuyển Càn Khôn, vậy bọn họ thật sựđã xong.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Yêu đan không ngừng nổ tung trong cơ thể Âu Dương. Trái tim của Âu Dương mấy lần gần như bị nổ nát. Cũng may tại thời khắc mấu chốt yêu lực vẫn có thể trợ giúp Âu Dương phục hồi lại trái tim để hắn không đến nỗi bị yêu đan của mình nổ chết.
- Rốt cuộc còn muốn tới lúc nào nữa!
Trong lòng Âu Dương nóng như lửa đốt. Thời gian lâu như vậy hắn còn chưa bị người nào quấy nhiễu. Điều đó chứng minh người ở phía ngoài vẫn đang kiên trì. Nhưng hiện tại là lúc nào, hắn lại không biết.
Vù...
Rốt cuộc, toàn bộ 128 viên yêu đan nổ nát thành một mảnh hỗn độn bắt đầu chậm rãi dung hợp. Sự dung hợp này cũng không bị Âu Dương khống chế. Vô số yêu lực trong thân thể Âu Dương ngưng tụ thành yêu lực của hắn đã biến thành một màu đỏ sẫm. Đây là một màu đỏ quỷ dị.
Yên lặng quan sát thân thể của mình, Âu Dương phát hiện sau khi tất cả yêu đan đã nổ tung, tốc độ dung hợp lại nhanh hơn rất nhiều. Chí ít nhanh hơn gấp trăm lần so với tốc độ nổ tung. Vô số yêu lực lưu chuyển. Tốc độ ngưng tụ lại tăng cao. Cuối cùng không ngờ tại vị trí trái tim của Âu Dương bắt đầu lại nổ tung.
- A...
Cảm giác đau đớn lại truyền khắp toàn thân. Âu Dương phát hiện trái tim của hắn đột nhiên bắt đầu bị cắn nuốt. Yêu lực giống như hoàn toàn không để ý tới thân thể của hắn, lại muốn cắn nuốt trái tim của hắn...
- Chẳng lẽ phải chết uất ức như vậy sao?
Âu Dương mơ hồ sợ hãi. Tuy nhiên lo lắng của hắn rõ ràng là dư thừa. Sau khi lượng lớn yêu lực chậm rãi cắn nuốt trái tim của hắn, hắn phát hiện không ngờ mình không có chết.
Vù... Ầm...
Một tiếng nổ từ trong thân thể của Âu Dương truyền ra. Sau đó liền thấy yêu lực đang ắn nuốt trái tim của Âu Dương, bắt đầu từ từ hoá hình. Rốt cuộc cũng sắp hoàn thành bước cuối cùng yêu đan thành hình.
Trái tim bị cắn nuốt, yêu lực chiếm vị trí trái tim. Vô số yêu lực ngưng tụ. Một mũi tên huyết sắc chậm rãi xuất hiện tại vị trí trái tim của hắn. Mũi tên huyết sắc này không có vẻ ngoài hoa lệ. Nó chỉ giống như một mũi Tam Lăng Tiễn bình thường. Nhưng nó tản mát ra lực lượng kích hoạt toàn thân Âu Dương.
- Cút ngay!
Một chiêu của Trịnh Càn Duyệt đã khiến cả ba người Lam Thông bay ra. Lúc này nhìn hắn đầu tóc rối bời giống như một ác ma vậy. Mục tiêu của hắn chính là Âu Dương. Bất kỳ ai ngăn cản hắn, đều bị hắn đánh giết.
- Ha ha ha, ta xem hiện tại còn ai còn có thể cản được ta!
Thoáng nhìn về phía ba người đã ngã xuống đất, Trịnh Càn Duyệt biết, ba người này đã mất đi năng lực tái chiến. Tiếp theo chính là thời điểm hắn thống trị tất cả. Ngay cả tiểu tử quỷ dịđang ngồi đốt phá dưới đất kia, rốt cuộc cũng phải bị giết chết.
- Ôi... Xong, xem ra đúng là kết thúc khi chỉ còn cách một bước!
Nhìn biến hoá như vậy, người đứng xem chiến ở ngoài trận từ nửa đêm hôm qua đến bây giờđều thi nhau thở dài. Tuy nhiên dưới cái nhìn của bọn họ, lần này tuy rằng Âu Dương thất bại, nhưng tên tuổi của bọn họ nhất định sẽ được ghi vào trong sử sách. Dù sao bọn họ là cường giả có can đảm Trảm Linh Sử sau Hoàng Thiên Đại Đế. Tuy rằng trong năm tên Linh Sử chỉ chết được một người, nhưng điều này cũng đủ huy hoàng.
- Càn Duyệt! Giết tiểu tử kia. Dám đụng vào uy nghiêm của Thái Nhất Tông ta, ngay hôm nay bất kể là Trận Đồ Sư hay là Tu Phục Tông Sư đều phải chết!
Trịnh Càn Nguyên đã dây dưa với Lý Vĩ suốt một đêm. Chuyện đến nước này, phía Âu Dương có thể nói là không thể cứu vãn. Tiếp theo chính là màn biểu diễn của của bọn họ. Bọn họ nhất định phải lấy thủ đoạn lôi đình chứng minh sự cường thế của Thái Nhất Tông. Tổn thất một Trận Đồ Sư, tổn thất một Tu Phục đại sư tuy rằng rất khiến người ta tiếc nuối, nhưng vì mặt mũi của Thái Nhất Tông, bọn họ nhất định phải giết tất cả những người này.
Cô...
Một tiếng cú giống như tiếng hát của sát thần địa ngục lại vang. Con mắt của Thứ Kiêu Cung, và con mắt của Âu Dương đang ngồi ở đó đồng thời mở ra. Con ngươi huyết sắc giống như tuyên bố với toàn thế giới bọn họ đã sống lại.
Bình luận facebook