Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1094
Trong hậu hoa viên, Vân Sinh công chúa người đầy bụi đất từ dưới đất chui ra. Tiểu nha đầu thấy công chúa an toàn trở về cũng thở dài một hơi, phải biết rằng, công chúa lén lút chui ra ngoài mặc dù không phải một hai lần, có thể xem là việc rất quen thuộc, nhưng trước đây nhiều nhất chỉ là chạy đi mua mứt quả hoặc là xem chuyện kỳ quái gì đó, hoàn toàn không giống như lần này...
Cho nên tiểu nha đầu vẫn rất lo lắng, thế nhưng lo lắng thì lo lắng, tiểu nha đầu cũng không sợ công chúa gặp chuyện gì nguy hiểm đến tính mệnh. Cho dù nàng xông vào Bì gia, bị hộ vệ Bì gia bắt được, cuối cùng cũng phải cung kính đuổi về, chưa nói đến thân phận của công chúa, dù sao tương lai Vân Sinh công chúa cũng là chủ mẫu của bọn họ!
Bì gia truyền đến đời Bì Khánh Phong là dòng độc đinh, cho nên mặc dù Bì Vân Liệt ăn chơi trác táng, cuối cùng vẫn kế thừa gia nghiệp Bì gia. Công chúa lấy Bì Vân Liệt, sau này chờ Bì Vân Liệt tiếp nhận đại kỳ của Bì gia, lúc đó Vân Sinh công chúa chính là chủ mẫu của Bì gia, cho nên ai dám đắc tội với Vân Sinh công chúa chính là không có trách nhiệm với tương lai của mình.
- Công chúa, ngươi rốt cuộc đã trở về!
Tiểu nha đầu vội vã chạy tới bên cạnh Vân Sinh công chúa, sau đó chăm chú quan sát khắp người, không biết còn tưởng rằng nàng lo lắng cho công chúa bị thương gì đấy, nhưng câu nói tiếp theo của tiểu nha đầu lại khiến Vân Sinh công chúa cảm thấy một trận ác hàn.
- Công chúa, vì sao trên người ngươi không có vết máu, lẽ nào công chúa đã đạt được trình độ giết người không thấy máu? Công chúa thật sự là thần nhân...
Đây là lời nói của tiểu nha đầu, đừng thấy nha đầu này còn nhỏ, nhưng nghe câu nói này, sau này lớn lên phỏng chừng cũng là một nha đầu bạo lực...
Vân Sinh công chúa nghe thấy câu này thật sự không biết nói gì. Chút năng lực của mình có thể giết người không thấy máu sao? Muốn nói giết người không thấy máu chính là Bì Vân Liệt tự xưng mình là Âu Dương kia... Cho đến lúc này, Vân Sinh công chúa còn đang tự hỏi, tại sao tên ăn chơi trác táng lại trở nên cường đại như vậy? Lẽ nào hắn đã ăn thuốc tăng lực trong truyền thuyết mà mình đã nghe nói trên chợ mấy ngày trước?
Nghe thấy những lời này của tiểu nha đầu, Vân Sinh công chúa cũng cảm thấy không có mặt mũi. Một người đường đường là đại cao thủ lục giai chạy đi đánh lén một tên phế vật có tiếng trong lịch sử, lại bị người ta hòa tan đoản đao của mình, sau đó toàn thân đầy bụi đất chạy về. Nếu như tin tức này truyền ra ngoài, sau này Vân Sinh công chúa làm sao còn có thể lăn lộn trong đám hộ vệ.....
Không sai, Vân Sinh công chúa của chúng ta bình thường không có việc gì sẽ tìm một số hộ vệ khiêu chiến. Những hộ vệ này tuyệt đại đa số đều là lục giai, thỉnh thoảng có thất giai, Vân Sinh công chúa cũng hoàn toàn không sợ, vượt cấp chiến đấu ngược lại sẽ làm nàng cảm thấy càng có cảm giác.
Hơn nữa từ nhỏ đến lớn, Vân Sinh công chúa là loại người không bao giờ chịu thất bại. Nàng chỉ còn thiếu hô to độc cô cầu bại trong hoàng cung...
Đối với điểm này các hộ vệ đương nhiên cũng có ý nhường nhịn, hơn nữa không nhường nhịn, các hộ vệ sợ Vân Sinh công chúa thực sự chạy ra ngoài khiêu chiến với người ta, cho nên lúc nào cũng nói với Vân Sinh công chúa, nàng hầu như đã thiên hạ vô địch, đừng tùy tiện khinh dễ người yếu...
Nhưng hôm nay thiên hạ vô địch Vân Sinh công chúa lại thất bại, điều này làm sao có thể chấp nhận được.
Trong thư phòng của Đại Vận quốc chủ, Bì Khánh Phong và Uân Thanh đang kể lại đầu đuôi câu chuyện vừa rồi cho quốc chủ Tôn Hàng Quyền.
Đại Vận quốc nhiều năm qua, mặc dù quốc hiệu vẫn không có gì thay đổi, nhưng quốc chủ lại thay đổi vô số nhà. Dù sao đối với Bì gia mà nói, cái bọn họ ủng hộ không phải một nhà nào đó, mà là toàn bộ Đại Vận, ai có thể khiến Đại Vận hưng thịnh, ai mới là chủ nhân của Đại Vận.
Tôn Hàng Quyền nghe xong câu chuyện của Bì Khánh Phong và Uân Thanh liền rơi vào trầm tư, sau đó hắn hỏi một vấn đề khiến người ta cảm thấy một quân chủ tài đức sáng suốt như hắn cũng có lúc hồ đồ:
- Nguyên soái, người này có thể mời chào hay không?
Nghe thử xem, vấn đề này vô lý thế nào, người này có thể mời chào hay không. Một cường giả có thể tùy ý tặng cho ngươi một kênh đào, ngươi còn muốn mời chào... Hắn cũng không dùng đầu óc ngẫm lại, cường giả tùy tiện phất tay có thể bổ ra một kênh đào như vậy, nếu như muốn xuất thủ đối phó Đại Vận, không cần người khác, chỉ một mình hắn chém một đường từ nam xuống bắc, toàn bộ Đại Vận đều sẽ biến thành sông Đại Vận...
Nhìn thấy ánh mắt hơi có chút châm chọc của Bì Khánh Phong và Uân Thanh, Tôn Hàng Quyền cũng phát giác vấn đề của hắn vô lý thế nào. Nhưng chuỵen này cũng không thể trách hắn, mặc dù bản thân hắn cũng là một tu giả, thế nhưng thật sự quá kém, thậm chí còn không bằng nữ nhi Vân Sinh công chúa của hắn, như vậy làm sao hắn có thể lý giải Âu Dương cường đại như thế nào.
- Hai vị khanh gia cảm thấy chuyện này...
Tôn Hàng Quyền vội vàng nói sang chuyện khác, nếu biết mình đã sai lầm, vậy nhanh chóng nói sang chuyện khác mới là vương đạo.
- Vị tiền bối đó không nói đùa với chúng ta, hơn nữa bệ hạ cũng nhìn thấy, chuyện này hoàn toàn không có chút tổn thất với Đại Vận chúng ta, cho dù vị tiền bối kia lừa dối chúng ta, chúng ta cũng không có tổn thất nào!
Khi Uân Thanh nói những lời này, có chút mất tự nhiên nhìn Bì Khánh Phong. Không sai, Đại Vận không tổn thất, nhưng Bì Khánh Phong lại tổn thất một nàng dâu nghiêng nước nghiêng thành.
- Bì nguyên soái nghĩ thế nào?
Dù sao Bì Khánh Phong mới là diễn viên chính, nhi tử của hắn mới là người tổn thất lớn nhất trong toàn bộ quá trình, cho nên lúc này bất luận như thế nào vẫn cần Bì Khánh Phong gật đầu. Đây cũng coi như một loại biểu hiện tôn trọng của Tôn Hàng Quyền đối với Bì Khánh Phong.
- Bệ hạ, tất cả phải lấy lợi ích của Đại Vận là việc chính!
Bì Khánh Phong cũng không phải kẻ ngu si, đã đến đây đã chứng tỏ thái độ của hắn. Kỳ thực so với một con dâu dung mạo đẹp như hoa, Bì Khánh Phong càng hi vọng có một kênh đào vận binh. Dù sao Bì gia chính là gia tộc chưởng binh, mặc dù nhi tử của mình kém cỏi, nhưng thân thể của mình vẫn tốt, đợi sau khi Âu Dương rời khỏi, để nhi tử thành hôn, sau đó nhanh chóng sinh cho mình một đứa cháu, mình nuôi dưỡng nhi tử không được, lẽ nào nuôi dạy tôn tử cũng không được?
Cho nên Bì Khánh Phong đã quyết định trực tiếp truyền cơ nghiệp Bì gia cho tôn tử. Theo Bì Khánh Phong thấy, với tu vi của mình chống đỡ hai ba mươi năm cũng không hề có áp lực.
- Được, Bì nguyên soái quả nhiên là đại nghĩa!
Tôn Hàng Quyền nói ra những lời này cũng khiến Bì Khánh Phong sảng khoái hơn không ít.
Trong ngự hoa viên, Vân Sinh công chúa bị Liên nhi hỏi có chút phiền muộn. Nàng vốn định trở về sẽ nói khoác với Liên nhi mình đã hung hăng giáo huấn tên ăn chơi trác táng đó một trận. Tên gia hỏa đó khóc cầu mình thả cho hắn một con đường sống, mình từ bi dụng tâm tha cho hắn, nhưng đối với tiểu nha đầu tinh quái như Liên nhi, tất cả đều trở thành phù vân.
Liên nhi chỉ cần nói mấy câu đã khiến Vân Sinh công chúa lộ ra tất cả, điều này làm cho Vân Sinh công chúa cảm thấy vô cùng phiền muộn, nàng thậm chí có chút hoài nghi mình có phải nên đổi nha hoàn khác hay không...
- Ngươi biết cái gì! Cao thủ so chiêu quan trọng là giành được cơ hội ra tay trước, lúc đó chỉ vì ta mất cơ hội ra tay, nếu không một chiêu của ta đủ để...
Cho nên tiểu nha đầu vẫn rất lo lắng, thế nhưng lo lắng thì lo lắng, tiểu nha đầu cũng không sợ công chúa gặp chuyện gì nguy hiểm đến tính mệnh. Cho dù nàng xông vào Bì gia, bị hộ vệ Bì gia bắt được, cuối cùng cũng phải cung kính đuổi về, chưa nói đến thân phận của công chúa, dù sao tương lai Vân Sinh công chúa cũng là chủ mẫu của bọn họ!
Bì gia truyền đến đời Bì Khánh Phong là dòng độc đinh, cho nên mặc dù Bì Vân Liệt ăn chơi trác táng, cuối cùng vẫn kế thừa gia nghiệp Bì gia. Công chúa lấy Bì Vân Liệt, sau này chờ Bì Vân Liệt tiếp nhận đại kỳ của Bì gia, lúc đó Vân Sinh công chúa chính là chủ mẫu của Bì gia, cho nên ai dám đắc tội với Vân Sinh công chúa chính là không có trách nhiệm với tương lai của mình.
- Công chúa, ngươi rốt cuộc đã trở về!
Tiểu nha đầu vội vã chạy tới bên cạnh Vân Sinh công chúa, sau đó chăm chú quan sát khắp người, không biết còn tưởng rằng nàng lo lắng cho công chúa bị thương gì đấy, nhưng câu nói tiếp theo của tiểu nha đầu lại khiến Vân Sinh công chúa cảm thấy một trận ác hàn.
- Công chúa, vì sao trên người ngươi không có vết máu, lẽ nào công chúa đã đạt được trình độ giết người không thấy máu? Công chúa thật sự là thần nhân...
Đây là lời nói của tiểu nha đầu, đừng thấy nha đầu này còn nhỏ, nhưng nghe câu nói này, sau này lớn lên phỏng chừng cũng là một nha đầu bạo lực...
Vân Sinh công chúa nghe thấy câu này thật sự không biết nói gì. Chút năng lực của mình có thể giết người không thấy máu sao? Muốn nói giết người không thấy máu chính là Bì Vân Liệt tự xưng mình là Âu Dương kia... Cho đến lúc này, Vân Sinh công chúa còn đang tự hỏi, tại sao tên ăn chơi trác táng lại trở nên cường đại như vậy? Lẽ nào hắn đã ăn thuốc tăng lực trong truyền thuyết mà mình đã nghe nói trên chợ mấy ngày trước?
Nghe thấy những lời này của tiểu nha đầu, Vân Sinh công chúa cũng cảm thấy không có mặt mũi. Một người đường đường là đại cao thủ lục giai chạy đi đánh lén một tên phế vật có tiếng trong lịch sử, lại bị người ta hòa tan đoản đao của mình, sau đó toàn thân đầy bụi đất chạy về. Nếu như tin tức này truyền ra ngoài, sau này Vân Sinh công chúa làm sao còn có thể lăn lộn trong đám hộ vệ.....
Không sai, Vân Sinh công chúa của chúng ta bình thường không có việc gì sẽ tìm một số hộ vệ khiêu chiến. Những hộ vệ này tuyệt đại đa số đều là lục giai, thỉnh thoảng có thất giai, Vân Sinh công chúa cũng hoàn toàn không sợ, vượt cấp chiến đấu ngược lại sẽ làm nàng cảm thấy càng có cảm giác.
Hơn nữa từ nhỏ đến lớn, Vân Sinh công chúa là loại người không bao giờ chịu thất bại. Nàng chỉ còn thiếu hô to độc cô cầu bại trong hoàng cung...
Đối với điểm này các hộ vệ đương nhiên cũng có ý nhường nhịn, hơn nữa không nhường nhịn, các hộ vệ sợ Vân Sinh công chúa thực sự chạy ra ngoài khiêu chiến với người ta, cho nên lúc nào cũng nói với Vân Sinh công chúa, nàng hầu như đã thiên hạ vô địch, đừng tùy tiện khinh dễ người yếu...
Nhưng hôm nay thiên hạ vô địch Vân Sinh công chúa lại thất bại, điều này làm sao có thể chấp nhận được.
Trong thư phòng của Đại Vận quốc chủ, Bì Khánh Phong và Uân Thanh đang kể lại đầu đuôi câu chuyện vừa rồi cho quốc chủ Tôn Hàng Quyền.
Đại Vận quốc nhiều năm qua, mặc dù quốc hiệu vẫn không có gì thay đổi, nhưng quốc chủ lại thay đổi vô số nhà. Dù sao đối với Bì gia mà nói, cái bọn họ ủng hộ không phải một nhà nào đó, mà là toàn bộ Đại Vận, ai có thể khiến Đại Vận hưng thịnh, ai mới là chủ nhân của Đại Vận.
Tôn Hàng Quyền nghe xong câu chuyện của Bì Khánh Phong và Uân Thanh liền rơi vào trầm tư, sau đó hắn hỏi một vấn đề khiến người ta cảm thấy một quân chủ tài đức sáng suốt như hắn cũng có lúc hồ đồ:
- Nguyên soái, người này có thể mời chào hay không?
Nghe thử xem, vấn đề này vô lý thế nào, người này có thể mời chào hay không. Một cường giả có thể tùy ý tặng cho ngươi một kênh đào, ngươi còn muốn mời chào... Hắn cũng không dùng đầu óc ngẫm lại, cường giả tùy tiện phất tay có thể bổ ra một kênh đào như vậy, nếu như muốn xuất thủ đối phó Đại Vận, không cần người khác, chỉ một mình hắn chém một đường từ nam xuống bắc, toàn bộ Đại Vận đều sẽ biến thành sông Đại Vận...
Nhìn thấy ánh mắt hơi có chút châm chọc của Bì Khánh Phong và Uân Thanh, Tôn Hàng Quyền cũng phát giác vấn đề của hắn vô lý thế nào. Nhưng chuỵen này cũng không thể trách hắn, mặc dù bản thân hắn cũng là một tu giả, thế nhưng thật sự quá kém, thậm chí còn không bằng nữ nhi Vân Sinh công chúa của hắn, như vậy làm sao hắn có thể lý giải Âu Dương cường đại như thế nào.
- Hai vị khanh gia cảm thấy chuyện này...
Tôn Hàng Quyền vội vàng nói sang chuyện khác, nếu biết mình đã sai lầm, vậy nhanh chóng nói sang chuyện khác mới là vương đạo.
- Vị tiền bối đó không nói đùa với chúng ta, hơn nữa bệ hạ cũng nhìn thấy, chuyện này hoàn toàn không có chút tổn thất với Đại Vận chúng ta, cho dù vị tiền bối kia lừa dối chúng ta, chúng ta cũng không có tổn thất nào!
Khi Uân Thanh nói những lời này, có chút mất tự nhiên nhìn Bì Khánh Phong. Không sai, Đại Vận không tổn thất, nhưng Bì Khánh Phong lại tổn thất một nàng dâu nghiêng nước nghiêng thành.
- Bì nguyên soái nghĩ thế nào?
Dù sao Bì Khánh Phong mới là diễn viên chính, nhi tử của hắn mới là người tổn thất lớn nhất trong toàn bộ quá trình, cho nên lúc này bất luận như thế nào vẫn cần Bì Khánh Phong gật đầu. Đây cũng coi như một loại biểu hiện tôn trọng của Tôn Hàng Quyền đối với Bì Khánh Phong.
- Bệ hạ, tất cả phải lấy lợi ích của Đại Vận là việc chính!
Bì Khánh Phong cũng không phải kẻ ngu si, đã đến đây đã chứng tỏ thái độ của hắn. Kỳ thực so với một con dâu dung mạo đẹp như hoa, Bì Khánh Phong càng hi vọng có một kênh đào vận binh. Dù sao Bì gia chính là gia tộc chưởng binh, mặc dù nhi tử của mình kém cỏi, nhưng thân thể của mình vẫn tốt, đợi sau khi Âu Dương rời khỏi, để nhi tử thành hôn, sau đó nhanh chóng sinh cho mình một đứa cháu, mình nuôi dưỡng nhi tử không được, lẽ nào nuôi dạy tôn tử cũng không được?
Cho nên Bì Khánh Phong đã quyết định trực tiếp truyền cơ nghiệp Bì gia cho tôn tử. Theo Bì Khánh Phong thấy, với tu vi của mình chống đỡ hai ba mươi năm cũng không hề có áp lực.
- Được, Bì nguyên soái quả nhiên là đại nghĩa!
Tôn Hàng Quyền nói ra những lời này cũng khiến Bì Khánh Phong sảng khoái hơn không ít.
Trong ngự hoa viên, Vân Sinh công chúa bị Liên nhi hỏi có chút phiền muộn. Nàng vốn định trở về sẽ nói khoác với Liên nhi mình đã hung hăng giáo huấn tên ăn chơi trác táng đó một trận. Tên gia hỏa đó khóc cầu mình thả cho hắn một con đường sống, mình từ bi dụng tâm tha cho hắn, nhưng đối với tiểu nha đầu tinh quái như Liên nhi, tất cả đều trở thành phù vân.
Liên nhi chỉ cần nói mấy câu đã khiến Vân Sinh công chúa lộ ra tất cả, điều này làm cho Vân Sinh công chúa cảm thấy vô cùng phiền muộn, nàng thậm chí có chút hoài nghi mình có phải nên đổi nha hoàn khác hay không...
- Ngươi biết cái gì! Cao thủ so chiêu quan trọng là giành được cơ hội ra tay trước, lúc đó chỉ vì ta mất cơ hội ra tay, nếu không một chiêu của ta đủ để...
Bình luận facebook