Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 132
Trong Sinh Tử Cảnh này quả thật có một con đường đi ra ngoài, đây là con đường hắn đã phát hiện từ mấy năm trước. Tuy nhiên có đường đi ra ngoài không có nghĩa là có thể đi ra ngoài.
Nhiều năm nay, Trịnh Khôn đã thử không biết bao nhiêu lần. Nhưng đáng tiếc tất cả cố gắng của hắn đều thất bại! Không phải bởi vì thực lực của hắn không đủ, mà bởi vì Sinh Tử Cảnh này quá mức thần bí. Đường đi ra ngoài chính là nơi giao nhau của thế giới hắc bạch này. Đó là trung tâm của tất cả sinh tử kiếp. Đồng thời đó cũng là nơi duy nhất có thể đi ra.
Tuy nhiên chỗ đó lại bố trí một huyễn trận mạnh nhất trong tất cả các huyễn trận. Đó chính là Đại La Chu Thiên. Huyễn Trận này không thuộc về tiểu thế giới. Thậm chí người mạnh nhất trong Chân Linh Giới cũng không có tư cách sử dụng! Trịnh Khôn không biết tại sao huyễn trận Đại La Chu Thiên này lại xuất hiện trong Sinh Tử Cảnh. Hắn chỉ biết hắn không thể nào xông qua huyễn trận Đại La Chu Thiên này được. Nhưng hắn không làm được không có nghĩa là Âu Dương không làm được. Âu Dương từng nói hắn có khả năng miễn dịch đối với tất cả hư huyễn.
Tất cả huyễn thuật đối với hắn mà nói đều vô dụng. Trịnh Khôn cảm thấy, có thể đánh cược một lần.
- Lão sư, ngài không cần phải nói nữa. Bất kể có thể ra ngoài hay không, trong thời gian tới ta sẽ cố gắng học tập Tu Phục Thuật!
Âu Dương không để ý lắm, nở nụ cười. Đi ra ngoài? Nếu như lúc vừa mới tiến vào Trịnh Khôn nói với hắn như vậy, có lẽ hắn có thể mang theo một bầu nhiệt huyết cho rằng có khả năng đi ra ngoài. Nhưng bây giờ..
- Được! Vậy trước tiên không đề cập tới chuyện này. Ngày hôm nay ta bắt đầu nói cho ngươi biết làm thể nào để tiến hành sửa một yêu binh cấp thấp nhất trở thành hoàn mỹ nhất!
Trịnh Khôn chắc chắn có thể được gọi là một lão sư tốt. Đối với Âu Dương hắn không hề giấu diếm. Về phương diện tu luyện hắn không dạy được Âu Dương, nhưng trên phương diện Tu Phục Thuật, hắn lại tận tâm tận lực.
Âu Dương cắm bia mộ ở trước mộ phần, sau đó hắn ngồi tại chỗ bắt đầu xem Trịnh Khôn giảng giải.
Hắn đã chờ ở đây chín mươi ngày. Tính ra Trịnh Khôn đã dạy hắn hơn hai tháng. Trong mắt của Trịnh Khôn, sự tiến bộ của Âu Dương chỉ có thể dùng hai chữ quái vật để miêu tả.
Hai tháng, đối với thiên tài học tập Tu Phục Thuật bình thường mà nói, nhiều nhất chỉ vừa nhập môn. Nhưng Âu Dương đã có thể đi từ nông tới sâu.
Tu Phục Thuật chú ý không phải là yêu khí cường đại hay không. Tu Phục Thuật chú ý chính là năng lực câu thông với yêu binh cùng với khả năng khống chế thành thục. Đối với Tu Phục sư mà nói, bất kỳ yêu binh và pháp bảo nào đều có sinh mạng. Nói như vậy, chỉ cần có thực lực tam giai đã có thể sửa tất cả yêu binh pháp bảo trong tiểu thế giới đồng thời đạt được cấp hoàn mỹ. Đạt được cấp bậc này đã có thể được gọi là Tu Phục đại sư.
Đối với Tu Phục sư bình thường mà nói khó nhất chính là cái gì? Đương nhiên là câu thông với yêu binh pháp bảo. Câu thông với yêu binh không phải là câu thông với người. Không phải ngươi nói chuyện với nó thì nó sẽ để ý tới ngươi. Cụ thể Tu Phục sư câu thông với yêu binh thế nào, điều này trong mắt thế nhân mãi mãi là một bí mật động trời.
Âu Dương lại trực tiếp vượt qua một bước câu thông này. Dù sao đối với hắn mà nói, không cần quan tâm yêu binh pháp bảo gì, dưới Chân Thực Chi Nhãn chúng chỉ có thể ngoan ngoãn lộ ra nguyên hình.
Đã học hơn hai tháng, Âu Dương gần như có thể sửa yêu binh cửu giai từ tổn hại gần như hoàn toàn tới mức độ từ tám phần mười đến hoàn mỹ. Lúc này khiếm khuyết của hắn chính là mức độ thuần thục.
Tuy nhiên Âu Dương không biết, bản thân Trịnh Khôn là Tu Phục tông sư, Tu Phục Thuật trong mắt của hắn còn cao minh hơn Tu Phục Thuật bên ngoài rất nhiều. Đừng thấy hiện tại Âu Dương trước mặt Trịnh Khôn không đáng một xu, nhưng nếu như hiện tại ném Âu Dương ra ngoài, vậy khẳng định Tu Phục Thuật của Âu Dương chính là cấp đại sư!
Nhưng Âu Dương không biết những điều này. Hắn chỉ biết, mỗi ngày Trịnh Khôn đều dạy hắn, đồng thời không ngừng cho hắn biết, nếu như luyện Tu Phục Thuật thành tông sư, chuyện tiến vào Chân Linh Giới gì đó đều sẽ biến thành phù vân. Một thiên tài cửu giai cũng không có cách nào so sánh với một Tu Phục đại sư. Mỗi người ở Chân Linh Giới đều là thiên tài cửu giai, nhưng Tu Phục đại sư lại có mấy người? So với Tu Phục đại sư, cấp bậc Tu Phục tông sư lại cao hơn một bậc. Vậy chính là bảo bối trong bảo bối.
Bất luận đặt một Tu Phục tông sư nào vào Chân Linh Giới, cho dù là những trưởng lão Đại tông phái thấy ngươi cũng phải quy củ! Nhờ Trịnh Khôn giảng giải khiến Âu Dương hiểu rõ, có lúc có một số việc không phải hoàn toàn dựa vào vũ lực là có thể giải quyết được. Nhưng đáng tiếc hiện tại hắn biết cũng vô dụng. Bởi vì hắn đang ở trong Sinh Tử Cảnh...
Trên tay Âu Dương, từng đạo hồng quang lúc ẩn lúc hiện. Lúc này lưu ly thạch trong tay của hắn đã không còn là thứ gì xa lạ nữa. Dưới huyết quang, lưu ly thạch như thật như ảo, xem ra thật sự có vài phần huyền bí.
Âu Dương không ngừng điều khiển lưu ly thạch biến hóa hình thái. Từ một tháng trước đó, hắn đã thành công sửa yêu binh cửu giai yêu phục hồi lại trạng thái hoàn mỹ. Trong nửa tháng gần đây, Âu Dương trước sau đang trùng kích kỹ thuật tông sư! Âu Dương biết mình không có nhiều thời gian. Trước khi chết có thể đạt tới Tu Phục Tông Sư xem như đã giải quyết được một phần tâm sự!
- Yêu quang nhập thạch, ngươi có thể xuất sư rồi!
Chẳng biết từ lúc nào, Trịnh Khôn đã xuất hiện ở phía sau Âu Dương. Mấy ngày nay hành động của hắn luôn xuất quỷ nhập thần như vậy. Âu Dương đối sự xuất quỷ nhập thần của Trịnh Khôn từ lâu đã tập mãi thành thói quen.
- Ta đạt được Tu Phục Tông Sư sao?
Âu Dương ngưng tụ hồng quang trong tay. Hắn nhìn Trịnh Khôn. Tuy rằng hắn nghe đã từng nghe Trịnh Khôn giảng qua. Có thể đem yêu khí dung nhập lưu ly thạch tiến hành sửa chữa phục hồi liền đạt được cấp độ Tu Phục Tông Sư. Nhưng khi hắn chân chính đạt được hắn vẫn cảm thấy có chút không thể tin được.
Theo truyền thuyết, không phải Tu Phục Thuật này vô cùng khó tu luyện sao? Theo truyền thuyết, số lượng Tu Phục Sư còn hiếm hơn cả cường giả cửu giai! Nhưng tại sao đến tay mình, lại chỉ cần năm tháng đã có thể tu luyện Tu Phục Thuật này đạt được cấp tông sư?
- Nghĩ khá lắm. Yêu khí nhập thạch chỉ có thể chứng minh ngươi có thể sửa chữa yêu binh từ cấp cửu giai trở lên. Nhưng cụ thể có thể hoàn thành được mấy thành vẫn chưa biết được!
Trịnh Khôn đã thành thói quen mỗi ngày đều đả kích Âu Dương.
- Ha ha, không tồi. Trước khi chết có thể tu luyện tới trình độ này ta cũng cảm thấy thỏa mãn.
Âu Dương thoáng nhìn về phía hắc tuyến của mình. Lúc này hắc tuyến đã đi tới trước ngực hắn. Âu Dương biết, nếu không có bất kỳ bất ngờ nào, chỉ cần thêm thời gian mấy ngày nữa, mình cũng sẽ bước lên vết chân chiến hữu của mình.
- Hừ! Một chút tiền đồ cũng không có! Ai nói cho ngươi biết, ngươi nhất định sẽ chết?
Nhiều năm nay, Trịnh Khôn đã thử không biết bao nhiêu lần. Nhưng đáng tiếc tất cả cố gắng của hắn đều thất bại! Không phải bởi vì thực lực của hắn không đủ, mà bởi vì Sinh Tử Cảnh này quá mức thần bí. Đường đi ra ngoài chính là nơi giao nhau của thế giới hắc bạch này. Đó là trung tâm của tất cả sinh tử kiếp. Đồng thời đó cũng là nơi duy nhất có thể đi ra.
Tuy nhiên chỗ đó lại bố trí một huyễn trận mạnh nhất trong tất cả các huyễn trận. Đó chính là Đại La Chu Thiên. Huyễn Trận này không thuộc về tiểu thế giới. Thậm chí người mạnh nhất trong Chân Linh Giới cũng không có tư cách sử dụng! Trịnh Khôn không biết tại sao huyễn trận Đại La Chu Thiên này lại xuất hiện trong Sinh Tử Cảnh. Hắn chỉ biết hắn không thể nào xông qua huyễn trận Đại La Chu Thiên này được. Nhưng hắn không làm được không có nghĩa là Âu Dương không làm được. Âu Dương từng nói hắn có khả năng miễn dịch đối với tất cả hư huyễn.
Tất cả huyễn thuật đối với hắn mà nói đều vô dụng. Trịnh Khôn cảm thấy, có thể đánh cược một lần.
- Lão sư, ngài không cần phải nói nữa. Bất kể có thể ra ngoài hay không, trong thời gian tới ta sẽ cố gắng học tập Tu Phục Thuật!
Âu Dương không để ý lắm, nở nụ cười. Đi ra ngoài? Nếu như lúc vừa mới tiến vào Trịnh Khôn nói với hắn như vậy, có lẽ hắn có thể mang theo một bầu nhiệt huyết cho rằng có khả năng đi ra ngoài. Nhưng bây giờ..
- Được! Vậy trước tiên không đề cập tới chuyện này. Ngày hôm nay ta bắt đầu nói cho ngươi biết làm thể nào để tiến hành sửa một yêu binh cấp thấp nhất trở thành hoàn mỹ nhất!
Trịnh Khôn chắc chắn có thể được gọi là một lão sư tốt. Đối với Âu Dương hắn không hề giấu diếm. Về phương diện tu luyện hắn không dạy được Âu Dương, nhưng trên phương diện Tu Phục Thuật, hắn lại tận tâm tận lực.
Âu Dương cắm bia mộ ở trước mộ phần, sau đó hắn ngồi tại chỗ bắt đầu xem Trịnh Khôn giảng giải.
Hắn đã chờ ở đây chín mươi ngày. Tính ra Trịnh Khôn đã dạy hắn hơn hai tháng. Trong mắt của Trịnh Khôn, sự tiến bộ của Âu Dương chỉ có thể dùng hai chữ quái vật để miêu tả.
Hai tháng, đối với thiên tài học tập Tu Phục Thuật bình thường mà nói, nhiều nhất chỉ vừa nhập môn. Nhưng Âu Dương đã có thể đi từ nông tới sâu.
Tu Phục Thuật chú ý không phải là yêu khí cường đại hay không. Tu Phục Thuật chú ý chính là năng lực câu thông với yêu binh cùng với khả năng khống chế thành thục. Đối với Tu Phục sư mà nói, bất kỳ yêu binh và pháp bảo nào đều có sinh mạng. Nói như vậy, chỉ cần có thực lực tam giai đã có thể sửa tất cả yêu binh pháp bảo trong tiểu thế giới đồng thời đạt được cấp hoàn mỹ. Đạt được cấp bậc này đã có thể được gọi là Tu Phục đại sư.
Đối với Tu Phục sư bình thường mà nói khó nhất chính là cái gì? Đương nhiên là câu thông với yêu binh pháp bảo. Câu thông với yêu binh không phải là câu thông với người. Không phải ngươi nói chuyện với nó thì nó sẽ để ý tới ngươi. Cụ thể Tu Phục sư câu thông với yêu binh thế nào, điều này trong mắt thế nhân mãi mãi là một bí mật động trời.
Âu Dương lại trực tiếp vượt qua một bước câu thông này. Dù sao đối với hắn mà nói, không cần quan tâm yêu binh pháp bảo gì, dưới Chân Thực Chi Nhãn chúng chỉ có thể ngoan ngoãn lộ ra nguyên hình.
Đã học hơn hai tháng, Âu Dương gần như có thể sửa yêu binh cửu giai từ tổn hại gần như hoàn toàn tới mức độ từ tám phần mười đến hoàn mỹ. Lúc này khiếm khuyết của hắn chính là mức độ thuần thục.
Tuy nhiên Âu Dương không biết, bản thân Trịnh Khôn là Tu Phục tông sư, Tu Phục Thuật trong mắt của hắn còn cao minh hơn Tu Phục Thuật bên ngoài rất nhiều. Đừng thấy hiện tại Âu Dương trước mặt Trịnh Khôn không đáng một xu, nhưng nếu như hiện tại ném Âu Dương ra ngoài, vậy khẳng định Tu Phục Thuật của Âu Dương chính là cấp đại sư!
Nhưng Âu Dương không biết những điều này. Hắn chỉ biết, mỗi ngày Trịnh Khôn đều dạy hắn, đồng thời không ngừng cho hắn biết, nếu như luyện Tu Phục Thuật thành tông sư, chuyện tiến vào Chân Linh Giới gì đó đều sẽ biến thành phù vân. Một thiên tài cửu giai cũng không có cách nào so sánh với một Tu Phục đại sư. Mỗi người ở Chân Linh Giới đều là thiên tài cửu giai, nhưng Tu Phục đại sư lại có mấy người? So với Tu Phục đại sư, cấp bậc Tu Phục tông sư lại cao hơn một bậc. Vậy chính là bảo bối trong bảo bối.
Bất luận đặt một Tu Phục tông sư nào vào Chân Linh Giới, cho dù là những trưởng lão Đại tông phái thấy ngươi cũng phải quy củ! Nhờ Trịnh Khôn giảng giải khiến Âu Dương hiểu rõ, có lúc có một số việc không phải hoàn toàn dựa vào vũ lực là có thể giải quyết được. Nhưng đáng tiếc hiện tại hắn biết cũng vô dụng. Bởi vì hắn đang ở trong Sinh Tử Cảnh...
Trên tay Âu Dương, từng đạo hồng quang lúc ẩn lúc hiện. Lúc này lưu ly thạch trong tay của hắn đã không còn là thứ gì xa lạ nữa. Dưới huyết quang, lưu ly thạch như thật như ảo, xem ra thật sự có vài phần huyền bí.
Âu Dương không ngừng điều khiển lưu ly thạch biến hóa hình thái. Từ một tháng trước đó, hắn đã thành công sửa yêu binh cửu giai yêu phục hồi lại trạng thái hoàn mỹ. Trong nửa tháng gần đây, Âu Dương trước sau đang trùng kích kỹ thuật tông sư! Âu Dương biết mình không có nhiều thời gian. Trước khi chết có thể đạt tới Tu Phục Tông Sư xem như đã giải quyết được một phần tâm sự!
- Yêu quang nhập thạch, ngươi có thể xuất sư rồi!
Chẳng biết từ lúc nào, Trịnh Khôn đã xuất hiện ở phía sau Âu Dương. Mấy ngày nay hành động của hắn luôn xuất quỷ nhập thần như vậy. Âu Dương đối sự xuất quỷ nhập thần của Trịnh Khôn từ lâu đã tập mãi thành thói quen.
- Ta đạt được Tu Phục Tông Sư sao?
Âu Dương ngưng tụ hồng quang trong tay. Hắn nhìn Trịnh Khôn. Tuy rằng hắn nghe đã từng nghe Trịnh Khôn giảng qua. Có thể đem yêu khí dung nhập lưu ly thạch tiến hành sửa chữa phục hồi liền đạt được cấp độ Tu Phục Tông Sư. Nhưng khi hắn chân chính đạt được hắn vẫn cảm thấy có chút không thể tin được.
Theo truyền thuyết, không phải Tu Phục Thuật này vô cùng khó tu luyện sao? Theo truyền thuyết, số lượng Tu Phục Sư còn hiếm hơn cả cường giả cửu giai! Nhưng tại sao đến tay mình, lại chỉ cần năm tháng đã có thể tu luyện Tu Phục Thuật này đạt được cấp tông sư?
- Nghĩ khá lắm. Yêu khí nhập thạch chỉ có thể chứng minh ngươi có thể sửa chữa yêu binh từ cấp cửu giai trở lên. Nhưng cụ thể có thể hoàn thành được mấy thành vẫn chưa biết được!
Trịnh Khôn đã thành thói quen mỗi ngày đều đả kích Âu Dương.
- Ha ha, không tồi. Trước khi chết có thể tu luyện tới trình độ này ta cũng cảm thấy thỏa mãn.
Âu Dương thoáng nhìn về phía hắc tuyến của mình. Lúc này hắc tuyến đã đi tới trước ngực hắn. Âu Dương biết, nếu không có bất kỳ bất ngờ nào, chỉ cần thêm thời gian mấy ngày nữa, mình cũng sẽ bước lên vết chân chiến hữu của mình.
- Hừ! Một chút tiền đồ cũng không có! Ai nói cho ngươi biết, ngươi nhất định sẽ chết?
Bình luận facebook