Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1: Tự mình tìm phim mà diễn
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Đây là con mồi mới của cô, giàu có, háo sắc, sợ vợ, ba ưu điểm hợp lại, rất phù hợp với yêu cầu săn mồi của cô.
“Lý tổng, mong anh nói được làm được, để tôi làm nữ chính. Nếu không, thứ trong này sẽ bị vợ của ông thấy đó!” Nhan Quỳnh giơ cái camera vừa gỡ xuống, bên trong quay mấy cảnh Lý tổng nói những lời hạ lưu bẩn thỉu, thậm chí sờ mó quấy rối cô.
Những chuyện thế này cô làm đã quen, cô cũng đã nhờ bạn giúp mình copy video trong camera từ lâu rồi.
Mà loại thương nhân giàu có như những kẻ này cần nhất chính là thể diện. Nếu chuyện xấu bị người ta biết được, còn không bằng bảo họ đi chết.
Nghe thấy thế, người đàn ông ngồi trên ghế đứng dậy, nhịn cơn giận, quát khẽ: “Nhan Quỳnh, thực ra cô còn ghê tởm hơn mấy nữ diễn viên leo lên giường tôi kia nhiều!”
“Cạch”
Cửa phòng bị người ta đóng mạnh vào, Nhan Quỳnh nhướng mày, không thèm để tâm.
Cô móc thuốc lá và bật lửa trong túi, châm lên rồi hít một hơi dài, sau đó nhả ra một vòng khói xinh đẹp.
Dáng vẻ kia trông có vẻ lười nhác, mê hoặc. Quả thực, đây là một cô gái trời sinh đã mang dáng vẻ quyến rũ từ trong xương cốt.
Nhan Quỳnh nhìn vòng khói tan đi, đôi mắt đượm ý cười, long lanh như sương. Cuối cùng đôi môi đỏ hơi cong lên.
Tất cả thuận lợi! Lại có phim quay rồi!
Nửa tháng sau, top 10 hot search trên Weibo đã bị Nhan Quỳnh chiếm mất sáu cái.
#Nhan Quỳnh Tần Trạc#
#Nhan Quỳnh “Liệt Diệm Thù Đồ”#
#Loại hình lý tưởng của Tần Trạc là Nhan Quỳnh#
#Nhan Quỳnh Tần Trạc “phiên vị*” ngang nhau#
#Buổi lễ khai máy của Nhan Quỳnh Tần Trạc#
#Tại sao Nhan Quỳnh lại là nữ chính#
(*) Liệt Diệm: lửa cháy, Thù Đồ: con đường khác biệt.
(**) Phiên vị: “Phiên vị” bắt nguồn từ Nhật Bản, là chỉ cách sắp xếp thứ tự tên diễn viên chính trong khi quảng bá.
Nghi thức khai máy vừa kết thúc, Nhan Quỳnh liền về phòng khách sạn mà đoàn làm phim sắp xếp cho chơi điện thoại, xem những hot search của cô.
Cô chỉ xem lướt qua để biết thôi, chứ trước giờ không bao giờ đọc bình luận của cộng đồng mạng, tránh khiến mình khó chịu.
“Cốc cốc cốc.”
Người quản lý Tô Gia đẩy cửa bước vào, lấy kịch bản trong túi đưa cho cô: “Quỳnh, đạo diễn bảo tí nữa em và Tần Trạc đến diễn thử.”
Nhan Quỳnh nhận lấy kịch bản, nhíu mày.
Tần Trạc là một người rất giống cô, có rất nhiều đánh giá trái chiều trong ngành. Năng lực của anh ta rất mạnh, diễn xuất cũng cực giỏi, nhưng đời sống tình cảm lại phong phú, anh ta đều có scandal với mỗi một nữ diễn viên hợp tác mình.
Nhan Quỳnh cũng là một ví dụ đặc biệt trong giới giải trí, là một nữ diễn viên dựa vào scandal để nổi tiểng. Người mắng cô rất nhiều, nhưng vì cô đẹp, dáng người đẹp, nên vẫn vô cùng hot.
Nếu không phải cô biết Tô Gia không có tiền thì cô rất nghi ngờ Tô Gia mua fan, mua nhiệt độ cho cô.
Tuy cô hot, nhưng vấn đề thực tế nhất là cô không có chỗ dựa. Nói đơn giản chính là không có tài nguyên.
Vì thế nên cô mới phải cô gắng giành tài nguyên! Có điều không phải giành với người cùng nghề, mà là lựa chọn ra tay với căn nguyên của dự án!
Nhan Quỳnh lật kịch bản, nhìn lời thoại được cô đánh dấu chi chít bên trên, nói: “Chị Gia, có phải đại ngôn châu báu của em sắp đến hạn rồi không?”
“Ừ.” Tô Gia gật đầu, không nói nhiều.
Dù đang lật kịch bản, nhưng tâm tư của Nhan Quỳnh không ở trong đó, trong đầu cô đang nghĩ đến chuyện kéo dài hợp tác.
Thấy thời gian sắp đến, Nhan Quỳnh cầm kịch bản đi đến phòng của đạo diễn. Lúc cô vào thì Trần Trạc còn chưa tới.
“Chào đạo diễn!” Nhan Quỳnh cúi người chào đạo diễn, sau đó lại chào những người trong đoàn làm phim đang có ở trong phòng. Mọi người đều khách sáo chào lại, thoạt nhìn thì vẫn coi là hòa hợp.
Nhưng rất nhanh sự hòa hợp này đã bị phá vỡ bởi Tần Trạc vừa đi vào vừa mắng mỏ.
“Chết tiệt, giục cái gì mà giục, cô vội thế thì đi mà diễn với cô ta đi!”
Xem ảnh 1
“Lý tổng, mong anh nói được làm được, để tôi làm nữ chính. Nếu không, thứ trong này sẽ bị vợ của ông thấy đó!” Nhan Quỳnh giơ cái camera vừa gỡ xuống, bên trong quay mấy cảnh Lý tổng nói những lời hạ lưu bẩn thỉu, thậm chí sờ mó quấy rối cô.
Những chuyện thế này cô làm đã quen, cô cũng đã nhờ bạn giúp mình copy video trong camera từ lâu rồi.
Mà loại thương nhân giàu có như những kẻ này cần nhất chính là thể diện. Nếu chuyện xấu bị người ta biết được, còn không bằng bảo họ đi chết.
Nghe thấy thế, người đàn ông ngồi trên ghế đứng dậy, nhịn cơn giận, quát khẽ: “Nhan Quỳnh, thực ra cô còn ghê tởm hơn mấy nữ diễn viên leo lên giường tôi kia nhiều!”
“Cạch”
Cửa phòng bị người ta đóng mạnh vào, Nhan Quỳnh nhướng mày, không thèm để tâm.
Cô móc thuốc lá và bật lửa trong túi, châm lên rồi hít một hơi dài, sau đó nhả ra một vòng khói xinh đẹp.
Dáng vẻ kia trông có vẻ lười nhác, mê hoặc. Quả thực, đây là một cô gái trời sinh đã mang dáng vẻ quyến rũ từ trong xương cốt.
Nhan Quỳnh nhìn vòng khói tan đi, đôi mắt đượm ý cười, long lanh như sương. Cuối cùng đôi môi đỏ hơi cong lên.
Tất cả thuận lợi! Lại có phim quay rồi!
Nửa tháng sau, top 10 hot search trên Weibo đã bị Nhan Quỳnh chiếm mất sáu cái.
#Nhan Quỳnh Tần Trạc#
#Nhan Quỳnh “Liệt Diệm Thù Đồ”#
#Loại hình lý tưởng của Tần Trạc là Nhan Quỳnh#
#Nhan Quỳnh Tần Trạc “phiên vị*” ngang nhau#
#Buổi lễ khai máy của Nhan Quỳnh Tần Trạc#
#Tại sao Nhan Quỳnh lại là nữ chính#
(*) Liệt Diệm: lửa cháy, Thù Đồ: con đường khác biệt.
(**) Phiên vị: “Phiên vị” bắt nguồn từ Nhật Bản, là chỉ cách sắp xếp thứ tự tên diễn viên chính trong khi quảng bá.
Nghi thức khai máy vừa kết thúc, Nhan Quỳnh liền về phòng khách sạn mà đoàn làm phim sắp xếp cho chơi điện thoại, xem những hot search của cô.
Cô chỉ xem lướt qua để biết thôi, chứ trước giờ không bao giờ đọc bình luận của cộng đồng mạng, tránh khiến mình khó chịu.
“Cốc cốc cốc.”
Người quản lý Tô Gia đẩy cửa bước vào, lấy kịch bản trong túi đưa cho cô: “Quỳnh, đạo diễn bảo tí nữa em và Tần Trạc đến diễn thử.”
Nhan Quỳnh nhận lấy kịch bản, nhíu mày.
Tần Trạc là một người rất giống cô, có rất nhiều đánh giá trái chiều trong ngành. Năng lực của anh ta rất mạnh, diễn xuất cũng cực giỏi, nhưng đời sống tình cảm lại phong phú, anh ta đều có scandal với mỗi một nữ diễn viên hợp tác mình.
Nhan Quỳnh cũng là một ví dụ đặc biệt trong giới giải trí, là một nữ diễn viên dựa vào scandal để nổi tiểng. Người mắng cô rất nhiều, nhưng vì cô đẹp, dáng người đẹp, nên vẫn vô cùng hot.
Nếu không phải cô biết Tô Gia không có tiền thì cô rất nghi ngờ Tô Gia mua fan, mua nhiệt độ cho cô.
Tuy cô hot, nhưng vấn đề thực tế nhất là cô không có chỗ dựa. Nói đơn giản chính là không có tài nguyên.
Vì thế nên cô mới phải cô gắng giành tài nguyên! Có điều không phải giành với người cùng nghề, mà là lựa chọn ra tay với căn nguyên của dự án!
Nhan Quỳnh lật kịch bản, nhìn lời thoại được cô đánh dấu chi chít bên trên, nói: “Chị Gia, có phải đại ngôn châu báu của em sắp đến hạn rồi không?”
“Ừ.” Tô Gia gật đầu, không nói nhiều.
Dù đang lật kịch bản, nhưng tâm tư của Nhan Quỳnh không ở trong đó, trong đầu cô đang nghĩ đến chuyện kéo dài hợp tác.
Thấy thời gian sắp đến, Nhan Quỳnh cầm kịch bản đi đến phòng của đạo diễn. Lúc cô vào thì Trần Trạc còn chưa tới.
“Chào đạo diễn!” Nhan Quỳnh cúi người chào đạo diễn, sau đó lại chào những người trong đoàn làm phim đang có ở trong phòng. Mọi người đều khách sáo chào lại, thoạt nhìn thì vẫn coi là hòa hợp.
Nhưng rất nhanh sự hòa hợp này đã bị phá vỡ bởi Tần Trạc vừa đi vào vừa mắng mỏ.
“Chết tiệt, giục cái gì mà giục, cô vội thế thì đi mà diễn với cô ta đi!”