Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6: Ừm, làm tốt lắm
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Nhan Quỳnh sợ đến mức ném cái gối qua: “Chị Gia, chị làm gì thế?”
Tô Gia đón lấy cái gối, sau đó vứt lên sô pha đằng sau. Chị ấy đứng dậy, khoanh hai tay trước ngực, lấy ra thái độ của một người quản lý với nghệ sĩ của mình: “Tổ tông của chị ơi, giờ chị thật sự phải gọi em là tổ tông đây này. Chị còn đang nghĩ tối qua em chuẩn bị kỹ thế làm gì, hóa qua là nhìn trúng Tần Trạc nhà người ta.”
“Thối lắm, em không hề nhìn trúng anh ta nhé!”
Nhan Quỳnh hất chăn ra, nhảy xuống giường đi rửa mặt.
Tô Gia chỉ hận rèn sắt không thành thép, không tự chủ được mà giễu cợt cô: “Đúng vậy, người ta cũng đâu nhìn trúng em.”
Nghe xong, Nhan Quỳnh có dự cảm không lành, cô ngập ngừng hỏi: “Lời này có ý gì?”
Tô Gia cạn lời, bực bội vò tóc: “Nào, mau đến mà xem!”
Trong mắt đào hoa của Nhan Quỳnh xẹt qua vẻ trầm tư, cô cúi xuống nhìn điện thoại, một giây sau liền sửng sốt.
#Tần Trạc phủ nhận yêu đương#
Động tác trượt màn hình của Nhan Quỳnh khựng lại, rất nhanh, cô không can tâm mà ấn vào xem.
Bài đầu tiên trong hot search chính là bài thanh minh của Tần Trạc đăng sáng nay.
[Bạn bè tụ tập ăn cơm mà thôi, không phải ở cùng…]
Nhan Quỳnh không hiểu ý của Tần Trạc, cô suy nghĩ câu này mấy lần, nhưng hình như không hề phủ nhân yêu đương mà.
Đây rõ ràng là phủ nhận việc ở cùng nhau thôi!
Cô lướt xuống xem, nhìn thấy bình luận của cư dân mạng.
@love_Trạc yeah: Giả thôi, đây là lần đầu tiên anh Trạc phủ nhận yêu đương! Vừa nhìn liền biết là giả! Mọi người nên quan tâm đến tác phẩm của anh ấy đi!
@ANH Trạc bị tôi lừa đi rồi: Đệch! Lại một đứa mặt dày dán lấy, buồn nôn quá…
@jackkkonell: Ha ha ha, lần này người nào đó bị vả mặt rồi, đau quá đi~
@Có lẽ, bạn đã thích Tần Trạc rồi: Nếu là người khác có khi tôi tin đấy, nhưng vừa thấy là nữ chính thì tôi liền biết anh Trạc bị cô ta bám lấy rồi!
@Là động lòng đó: A a a. Không phải thật à? Tôi thà tin đó là thật (khóc~)
Tô Gia dựa vào cửa phòng tắm, cảm khái: “Lần này chơi quá rồi, trộm gà không được còn mất nắm gạo!”
Nhan Quỳnh hồi thần từ trong hot search, mím môi: “Hot search có thể gỡ không?”
“Muốn gỡ cũng phải đợi nhiệt độ giảm xuống đã! Bây giờ nhiệt độ cao như vậy, lại còn đứng top 1, em mà gỡ thì chính là muốn ăn mắng!”
…
Ngoài phòng khám khoa nội tim mạch ở bệnh viện Trung tâm.
Tưởng Thiệu Đình vừa họp xong liền nhận được điện thoại của Tần Trạc.
“Chuyện gì?”
Bây giờ Tần Trạc gọi điện thoại cho anh, trừ việc của Nhan Quỳnh thì chỉ có Mộ Dung Tư thôi. Nhưng cho dù Mộ Dung Tư đuổi từ Đế Đô đến ngay trong đêm cũng không thể tới nhanh như vậy.
“Xem tin tức chưa? Hôm nay tôi đăng bài thanh minh theo kiểu nước đôi, vừa thay anh bảo vệ được thể diện của yêu tinh kia, vừa bảo vệ được fan yêu quý của tôi.”
Tưởng Thiệu Đình chỉnh lại cà vạt, để văn kiện lên bàn: “Ừ, làm tốt lắm.”
Tần Trạc không ngừng khen ngợi IQ của bản thân: “Cái cao minh trong bài văn của tôi chính là để lại chỗ trống cho câu chuyện của hai người. Anh định khen ngợi tôi thế nào?”
“Trừ việc khuyên dì dừng chuyện đính hôn cho cậu ra, chuyện khác đều được.”
Tần Trạc: “…”
Cái tên Tưởng Thiệu Đình đúng là có thể nhìn rõ tâm sự của anh ta mà!
“Nếu đã thế, anh cứ coi như tôi đang làm việc thiện đi…”
Giọng Tưởng Thiệu Đình trầm thấp, còn mang theo chút đùa cợt: “Tin tốt đây, Mộ Dung Tư đến thành phố Cảng rồi! Chúc cậu may mắn!”
Tút tút tút…
Điện thoại bị ngắt, lúc này Tần Trạc đang ở chỗ quay phim suýt chút nữa lại ném vỡ điện thoại!
Được lắm!
Thế mà lại vì một người phụ nữ mà bán đứng anh em!
Tần Trạc uống một ngụm cà phê, dập tắt ngọn lửa trong lòng, vừa quay đầu liền nhìn thấy Nhan Quỳnh cầm ô xuất hiện.
Anh ta cong môi lên, đến đúng lúc thật!
Xem ảnh 1
Tô Gia đón lấy cái gối, sau đó vứt lên sô pha đằng sau. Chị ấy đứng dậy, khoanh hai tay trước ngực, lấy ra thái độ của một người quản lý với nghệ sĩ của mình: “Tổ tông của chị ơi, giờ chị thật sự phải gọi em là tổ tông đây này. Chị còn đang nghĩ tối qua em chuẩn bị kỹ thế làm gì, hóa qua là nhìn trúng Tần Trạc nhà người ta.”
“Thối lắm, em không hề nhìn trúng anh ta nhé!”
Nhan Quỳnh hất chăn ra, nhảy xuống giường đi rửa mặt.
Tô Gia chỉ hận rèn sắt không thành thép, không tự chủ được mà giễu cợt cô: “Đúng vậy, người ta cũng đâu nhìn trúng em.”
Nghe xong, Nhan Quỳnh có dự cảm không lành, cô ngập ngừng hỏi: “Lời này có ý gì?”
Tô Gia cạn lời, bực bội vò tóc: “Nào, mau đến mà xem!”
Trong mắt đào hoa của Nhan Quỳnh xẹt qua vẻ trầm tư, cô cúi xuống nhìn điện thoại, một giây sau liền sửng sốt.
#Tần Trạc phủ nhận yêu đương#
Động tác trượt màn hình của Nhan Quỳnh khựng lại, rất nhanh, cô không can tâm mà ấn vào xem.
Bài đầu tiên trong hot search chính là bài thanh minh của Tần Trạc đăng sáng nay.
[Bạn bè tụ tập ăn cơm mà thôi, không phải ở cùng…]
Nhan Quỳnh không hiểu ý của Tần Trạc, cô suy nghĩ câu này mấy lần, nhưng hình như không hề phủ nhân yêu đương mà.
Đây rõ ràng là phủ nhận việc ở cùng nhau thôi!
Cô lướt xuống xem, nhìn thấy bình luận của cư dân mạng.
@love_Trạc yeah: Giả thôi, đây là lần đầu tiên anh Trạc phủ nhận yêu đương! Vừa nhìn liền biết là giả! Mọi người nên quan tâm đến tác phẩm của anh ấy đi!
@ANH Trạc bị tôi lừa đi rồi: Đệch! Lại một đứa mặt dày dán lấy, buồn nôn quá…
@jackkkonell: Ha ha ha, lần này người nào đó bị vả mặt rồi, đau quá đi~
@Có lẽ, bạn đã thích Tần Trạc rồi: Nếu là người khác có khi tôi tin đấy, nhưng vừa thấy là nữ chính thì tôi liền biết anh Trạc bị cô ta bám lấy rồi!
@Là động lòng đó: A a a. Không phải thật à? Tôi thà tin đó là thật (khóc~)
Tô Gia dựa vào cửa phòng tắm, cảm khái: “Lần này chơi quá rồi, trộm gà không được còn mất nắm gạo!”
Nhan Quỳnh hồi thần từ trong hot search, mím môi: “Hot search có thể gỡ không?”
“Muốn gỡ cũng phải đợi nhiệt độ giảm xuống đã! Bây giờ nhiệt độ cao như vậy, lại còn đứng top 1, em mà gỡ thì chính là muốn ăn mắng!”
…
Ngoài phòng khám khoa nội tim mạch ở bệnh viện Trung tâm.
Tưởng Thiệu Đình vừa họp xong liền nhận được điện thoại của Tần Trạc.
“Chuyện gì?”
Bây giờ Tần Trạc gọi điện thoại cho anh, trừ việc của Nhan Quỳnh thì chỉ có Mộ Dung Tư thôi. Nhưng cho dù Mộ Dung Tư đuổi từ Đế Đô đến ngay trong đêm cũng không thể tới nhanh như vậy.
“Xem tin tức chưa? Hôm nay tôi đăng bài thanh minh theo kiểu nước đôi, vừa thay anh bảo vệ được thể diện của yêu tinh kia, vừa bảo vệ được fan yêu quý của tôi.”
Tưởng Thiệu Đình chỉnh lại cà vạt, để văn kiện lên bàn: “Ừ, làm tốt lắm.”
Tần Trạc không ngừng khen ngợi IQ của bản thân: “Cái cao minh trong bài văn của tôi chính là để lại chỗ trống cho câu chuyện của hai người. Anh định khen ngợi tôi thế nào?”
“Trừ việc khuyên dì dừng chuyện đính hôn cho cậu ra, chuyện khác đều được.”
Tần Trạc: “…”
Cái tên Tưởng Thiệu Đình đúng là có thể nhìn rõ tâm sự của anh ta mà!
“Nếu đã thế, anh cứ coi như tôi đang làm việc thiện đi…”
Giọng Tưởng Thiệu Đình trầm thấp, còn mang theo chút đùa cợt: “Tin tốt đây, Mộ Dung Tư đến thành phố Cảng rồi! Chúc cậu may mắn!”
Tút tút tút…
Điện thoại bị ngắt, lúc này Tần Trạc đang ở chỗ quay phim suýt chút nữa lại ném vỡ điện thoại!
Được lắm!
Thế mà lại vì một người phụ nữ mà bán đứng anh em!
Tần Trạc uống một ngụm cà phê, dập tắt ngọn lửa trong lòng, vừa quay đầu liền nhìn thấy Nhan Quỳnh cầm ô xuất hiện.
Anh ta cong môi lên, đến đúng lúc thật!
Bình luận facebook