Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1037
Quan hệ giữa Phong Bất Quần và Thiên tôn Bán Dạ kỳ thực không ra sao. Mộ tôn tử được Thiên tôn Bán Dạ yêu thích cưới tôn nữ của Phong Bất Quần. Phong Bất Quần liền hung hăng dựa vào hắn. Đương nhiên Phong gia vẫn có chút thực lực, thật ra Bán Dạ cũng không khó chịu khi có gia tộc nương nhờ vào mình. Nhưng hắn không nghĩ tới hôm nay, Phong Bất Quần lại gây ra đại họa như vậy?
Mai gia, Hoàn Nhan gia, Hiên Viên gia, Mộc gia bất kỳ một gia tộc nào hắn cũng không trêu chọc nổi. Hiện tại còn xuất hiện cả bốn gia tộc? Hơn nữa mỗi gia tộc đều có nhân vật đủ phân lượng đến đây. Thậm chí Thiên Tôn Hiên Viên cũng đến. Điều này khiến tâm tình Thiên tôn Bán Dạ chìm vào đáy cốc. Hắn biết rõ một khi xử lý khong tốt việc này, hôm nay hắn sẽ có phiền toái lớn!
Cho nên hắn miễn cưỡng cố nặn ra vẻ tươi cười, chắp tay nói với Thiên Tôn Hiên Viên:
- Hiên Viên lão ca, Hoàn Nhan Tuyệt Sát, Mai phu nhân, tiểu thư Ly Nhi. Cụ thể hôm nay có chuyện gì? Đến bây giờ ta vẫn không biết rõ. Có thể nói tỉ mỉ một chút được không? Ta nhất định cho các ngươi một lời giải đáp thoả mãn.
Thiên Tôn Hiên Viên không nói gì, Hoàn Nhan Tuyệt Sát thoáng nhìn qua Tiêu Lãng, cười nhạt một tiếng nói:
- Phong Bất Quần bắt được bằng hữu của Tiêu tiên sinh hiền chất của ta. Mạng của ta chính là do hiền chất cứu. Hôm nay nếu người bị bắt thiếu một sợi lông, chuyện này sẽ không kết thúc.
- Tiêu tiên sinh?
Ánh mắt Thiên tôn Bán Dạ ánh tập trung nhìn vào Tiêu Lãng đang mang mặt nạ, một mái tóc trắng như tuyết. Thần thức hắn kiểm tra lập tức phát hiện là thần khí thể. Trong lòng hắn đại khái đã hiểu rõ nội tình.
Là Thiên Tôn, hắn tất nhiên đã sớm nhận được tin tức về Tiêu tiên sinh gần nhất thanh danh vang dội. Lại thêm Hoàn Nhan Tuyệt Sát đã chỉ ra, hắn tất nhiên biết vị Tiêu tiên sinh này rất trâu bò. Nếu không trâu bò sao có thể mời được bốn đại gia tộc ra mặt như vậy? Nếu là người bình thường, Thiên Tôn Hiên Viên sẽ ra mặt sao?
Biết chuyện đã xảy ra, Thiên tôn Bán Dạ lập tức giận tím mặt quay lại nhìn một người phía sau quát lớn:
- Hiện tại Phong Bất Quần đang ở đâu? Giờ phút này, bằng hữu của Tiêu tiên sinh ở đâu? Lập tức đi cứu ra cho ta. Bảo Phong Bất Quần lăn lại đây nhận lỗi với Tiêu tiên sinh, bồi thường tổn thất cho bằng hữu của hắn.
Thiên tôn Bán Dạ nói rất có tính kỹ xảo, trước tiên chỉ ra chuyện không có quan hệ gì với hắn, sau đó lại bảo người cứu đám người Tiêu Ma Thần ra. Sau đó lại bảo Phong Bất Quần lại đây nhận lỗi bồi thường tổn thất. Đây rõ ràng là muốn chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có.
Hắn cũng không có biện pháp. Chuyện huyên náo lớn như vậy, hắn không có khả năng bảo vệ Phong Bất Quần. Chuyện truyền ra ngoài, mặt mũi hắn bị quét ra rác không nói, làm sao còn nhìn thủ hạ được nữa? Sau này ai còn dựa vào hắn nữa?
Làm lão đại xem ra uy phong tám phía, một đám ra ra vào vào làm tiểu đệ theo chân ngươi. Kỳ thực không ngồi vào vị trí đó, không ai biết làm lão đại muốn chịu áp lực và trách nhiệm thế nào.
Ánh mắt đám người Hoàn Nhan Tuyệt Sát và Thiên Tôn Hiên Viên Mộc Ly Nhi Mai phu nhân, đều nhìn lại, chờ đợi sự quyết định của Tiêu Lãng. Mắt Tiêu Lãng lạnh xuống, lãnh đạm mở miệng nói:
- Trước tiên cứu người ra rồi nói sau.
Thiên tôn Bán Dạ nhìn qua người phía sau. Ba Thần Tổ lập tức bắt đầu truyền tin. Rất nhanh một Thần Tổ liền thấp giọng nói:
- Thiên Tôn, bằng hữu của Tiêu tiên sinh đang ở trong Bạch Dạ Thành, mấy người Phong Bất Quần cũng đang ở Bạch Dạ Thành.
- Vậy còn đứng ngây ra đó làm gì? Các ngươi lập tức đi Bạch Dạ Thành, đưa người trở về cho ta. Nhớ lông tóc không được tổn hại!
Thiên tôn Bán Dạ nghiêm sắc mặt, gầm thét một tiếng, lúc này mới xoay đầu lại nhìn đám người Thiên Tôn Hiên Viên chắp tay nói:
- Mấy vị, trước hết mời mấy vị vào trong Bán Dạ Bảo nghỉ ngơi một lát. Chẳng mấy chốc chuyện sẽ được giải quyết. Ta có rượu trần hảo hạng...
Vù!
Lúc này, ngọc phù truyền tin của Hoàn Nhan Tuyệt Sát sáng lên. Hắn lấy ra vừa nhìn lập tức nở nụ cười, truyền tin cho Tiêu Lãng nói:
- Tiêu Lãng, Nhược Thủy truyền tin lại đây, tất cả mọi người đã được cứu ra. Chuyện tiếp theo ngươi xem nên làm thế nào?
- Ừm? Được!
Tâm tình Tiêu Lãng nhất thời thoải mái hơn rất nhiều. Nhưng trong ánh mắt hắn lại lộ vẻ hung dữ nói:
- Thiên Tôn, tiểu thư Ly Nhi, thúc thúc Tuyệt Sát, Mai phu nhân. Chúng ta cũng nên uống rượu Trần làm gì. Cứ trực tiếp đi tới Bạch Dạ Thành đi.
- Được, đi!
Thiên Tôn Hiên Viên cười dài một tiếng, cũng không thèm nhìn Thiên tôn Bán Dạ một cái, nhanh chân tiến về phía truyền tống trận. Hoàn Nhan Tuyệt Sát cũng nở nụ cười thâm trầm đi theo. Mộc Ly Nhi một câu nói không nói. Ngược lại, Mai phu nhân có chút áy náy nhìn Tiêu Lãng nói:
- Tiêu Lãng, đã lâu không gặp!
- Chào phu nhân!
Tiêu Lãng cười chắp tay hành lễ đánh tiếng chào hỏi. Nghe vậy, trong lòng Mai phu nhân nhất thời an ổn hơn rất nhiều. Tiêu Lãng hoàn toàn không có ý trách cứ nàng, trái lại dường như vẫn cảm kích thân cận với nàng như trước đây.
Nhìn một đám người không thèm để ý tới mình, Thiên tôn Bán Dạ tức thiếu chút nữa thì nổ phổi, nhưng chỉ có thể kìm nén lửa giận, đi theo phía sau mọi người truyền tống tới Bạch Dạ Thành.
Bầu không khí trong Bạch Dạ Thành rất nóng nảy, bởi vì hai đám người đang đối đầu với nhau, xem tình hình còn có thể sẽ bạo phát đại chiến bất kỳ lúc nào. Một bên có hai cường giả Thần Tổ. Bên kia có thêm một Thần Tổ, hơn nữa còn có rất nhiều Thần Quân. Trong thành còn có nhiều Thần Quân đang vội phi về phía này, muốn bao vây tấn công hai Thần Tổ kia.
Phía sau hai Thần Tổ còn có mấy vị trẻ tuổi. Ở nhất giữa là một mỹ nữ tuyệt sắc mặc y phục màu trắng. Phía sau còn có ba nam một nữ sắc mặt hoang mang, trong mắt lóe lên vẻ kinh sợ.
Mỹ nữ mặc y phục màu trắng tất nhiên là Hoàn Nhan Nhược Thủy. Ánh sáng trong đôi mắt đẹp của nàng lưu chuyển, dường như đang tính xem làm sao để dễ dàng cứu được đám người Tiêu Ma Thần, Tiểu Đao ra một cách thoả mãn nhất. Nàng nhìn mấy người khẽ cười một tiếng nói:
- Tiêu Ma Thần, Mộc Tiểu Đao, Vô Ngân, Ma Thanh Thanh đừng sợ. Ta là muội muội kết bái với Tiêu Lãng, tới cứu các ngươi.
- Tiêu Lãng?
- Ca?
- Đại nhân?
- Tiêu đại ca?
Bốn giọng nói ngạc nhiên nghi ngờ đồng thời vang lên. Bốn người Tiêu Ma Thần Mộc Tiểu Đao gặp phải tai bay vạ gió. Lúc bọn họ ra khỏi Mai gia thi hành nhiệm vụ, đột nhiên bị hai Thần Tổ dẫn theo một đám Thần Quân hạ sát thủ, dễ dàng bắt được. Giờ phút này bọn họ lại được một đám Thần Tổ cứu ra. Bọn họ không phải chưa từng gặp cường giả, nhưng thoáng một lát đã có nhiều cường giả Thần Tổ như vậy xuất hiện, bọn họ vẫn cảm thấy khiếp sợ.
Nhưng bọn họ không nghĩ tới đó lại có thể là người do Tiêu Lãng phái tới? Đại mỹ nữ khuynh thành tuyệt thế này còn là muội muội của hắn?
- Người của Hoàn Nhan gia? Các ngươi lại dám giết người trong Bạch Dạ Thành? Lẽ nào nhà các ngươi chuẩn bị khai chiến với Thiên tôn Bán Dạ sao?
Phong Bất Quần thiếu chút nữa thì phát điên. Hoàn Nhan gia chỉ chi hai Thần Tổ ẩn nấp đi vào, một chiêu giương đông kích tây, dễ dàng giết chết hơn mười Thần Quân canh giữ con tin, nhanh chóng cứu con tin ra ngoài. Nếu không phải hắn phản ứng nhanh, sợ là giờ phút này đám người kia đã thoát đi mất.
- Thiên Tôn?
Vô Ngân và Ma Thanh Thanh liếc mắt nhìn nhau. Hai người âm thầm kinh hãi. Chuyện ngày hôm nay lại liên lụy đến Thiên Tôn? Hoàn Nhan gia sẽ vì mấy nhân vật nhỏ như bọn họ mà trở mặt với Thiên Tôn sao?
Hoàn Nhan Nhược Thủy rất nhanh liền đưa ra đáp án. Nàng nhìn Phong Bất Quần trào phúng một hồi, cười nhạt nói:
- Phong Bất Quần, ngươi thì tính là gì? Đừng cứ động tý lại dùng tới danh nghĩa của Thiên tôn Bán Dạ! Lại nói nữa... Hôm nay cho dù Thiên tôn Bán Dạ đến đây, ta cũng nhất định phải cứu người.
- Ngươi... Được, được!
Khuôn mặt Phong Bất Quần trở nên vặn vẹo. Sát khí trên người phát ra, quát lớn:
- Giết! Đám rác rưởi này dám cả gan sỉ nhục Thiên Tôn đại nhân. Giết tất cả cho ta, tất cả hậu quả lão phu sẽ đứng ra gánh vác.
Vù!
Truyền tống trận trong thành sáng lên. Trong nháy mắt, khí tức của một đám cường giả bao phủ cả toà thành trì, khiến tất cả mọi người không thể động đậy được. Phong Bất Quần vừa cảm ứng được khí tức này, lập tức mừng như điên nói:
- Ha ha, Thiên Tôn đến. Giờ chết của các ngươi đã đến...
Bốp bốp bốp!
Sắc mặt đám người Vô Ngân Ma Thanh Thanh lập tức trở nên tái nhợt. Thiên Tôn đã đến, bọn họ còn có thể sống sao?
Ha ha ha!
Một tiếng cười không chút kiêng kỵ từ trong truyền tống trận truyền ra. Một giọng nói vang dội vang lên:
- Phong Bất Quần, mắt ngươi mù rồi sao? Nhìn rõ ràng xem chúng ta là ai? Giờ chết thực sự đến. Chỉ có điều là đến với… Phong gia các ngươi!
Mai gia, Hoàn Nhan gia, Hiên Viên gia, Mộc gia bất kỳ một gia tộc nào hắn cũng không trêu chọc nổi. Hiện tại còn xuất hiện cả bốn gia tộc? Hơn nữa mỗi gia tộc đều có nhân vật đủ phân lượng đến đây. Thậm chí Thiên Tôn Hiên Viên cũng đến. Điều này khiến tâm tình Thiên tôn Bán Dạ chìm vào đáy cốc. Hắn biết rõ một khi xử lý khong tốt việc này, hôm nay hắn sẽ có phiền toái lớn!
Cho nên hắn miễn cưỡng cố nặn ra vẻ tươi cười, chắp tay nói với Thiên Tôn Hiên Viên:
- Hiên Viên lão ca, Hoàn Nhan Tuyệt Sát, Mai phu nhân, tiểu thư Ly Nhi. Cụ thể hôm nay có chuyện gì? Đến bây giờ ta vẫn không biết rõ. Có thể nói tỉ mỉ một chút được không? Ta nhất định cho các ngươi một lời giải đáp thoả mãn.
Thiên Tôn Hiên Viên không nói gì, Hoàn Nhan Tuyệt Sát thoáng nhìn qua Tiêu Lãng, cười nhạt một tiếng nói:
- Phong Bất Quần bắt được bằng hữu của Tiêu tiên sinh hiền chất của ta. Mạng của ta chính là do hiền chất cứu. Hôm nay nếu người bị bắt thiếu một sợi lông, chuyện này sẽ không kết thúc.
- Tiêu tiên sinh?
Ánh mắt Thiên tôn Bán Dạ ánh tập trung nhìn vào Tiêu Lãng đang mang mặt nạ, một mái tóc trắng như tuyết. Thần thức hắn kiểm tra lập tức phát hiện là thần khí thể. Trong lòng hắn đại khái đã hiểu rõ nội tình.
Là Thiên Tôn, hắn tất nhiên đã sớm nhận được tin tức về Tiêu tiên sinh gần nhất thanh danh vang dội. Lại thêm Hoàn Nhan Tuyệt Sát đã chỉ ra, hắn tất nhiên biết vị Tiêu tiên sinh này rất trâu bò. Nếu không trâu bò sao có thể mời được bốn đại gia tộc ra mặt như vậy? Nếu là người bình thường, Thiên Tôn Hiên Viên sẽ ra mặt sao?
Biết chuyện đã xảy ra, Thiên tôn Bán Dạ lập tức giận tím mặt quay lại nhìn một người phía sau quát lớn:
- Hiện tại Phong Bất Quần đang ở đâu? Giờ phút này, bằng hữu của Tiêu tiên sinh ở đâu? Lập tức đi cứu ra cho ta. Bảo Phong Bất Quần lăn lại đây nhận lỗi với Tiêu tiên sinh, bồi thường tổn thất cho bằng hữu của hắn.
Thiên tôn Bán Dạ nói rất có tính kỹ xảo, trước tiên chỉ ra chuyện không có quan hệ gì với hắn, sau đó lại bảo người cứu đám người Tiêu Ma Thần ra. Sau đó lại bảo Phong Bất Quần lại đây nhận lỗi bồi thường tổn thất. Đây rõ ràng là muốn chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có.
Hắn cũng không có biện pháp. Chuyện huyên náo lớn như vậy, hắn không có khả năng bảo vệ Phong Bất Quần. Chuyện truyền ra ngoài, mặt mũi hắn bị quét ra rác không nói, làm sao còn nhìn thủ hạ được nữa? Sau này ai còn dựa vào hắn nữa?
Làm lão đại xem ra uy phong tám phía, một đám ra ra vào vào làm tiểu đệ theo chân ngươi. Kỳ thực không ngồi vào vị trí đó, không ai biết làm lão đại muốn chịu áp lực và trách nhiệm thế nào.
Ánh mắt đám người Hoàn Nhan Tuyệt Sát và Thiên Tôn Hiên Viên Mộc Ly Nhi Mai phu nhân, đều nhìn lại, chờ đợi sự quyết định của Tiêu Lãng. Mắt Tiêu Lãng lạnh xuống, lãnh đạm mở miệng nói:
- Trước tiên cứu người ra rồi nói sau.
Thiên tôn Bán Dạ nhìn qua người phía sau. Ba Thần Tổ lập tức bắt đầu truyền tin. Rất nhanh một Thần Tổ liền thấp giọng nói:
- Thiên Tôn, bằng hữu của Tiêu tiên sinh đang ở trong Bạch Dạ Thành, mấy người Phong Bất Quần cũng đang ở Bạch Dạ Thành.
- Vậy còn đứng ngây ra đó làm gì? Các ngươi lập tức đi Bạch Dạ Thành, đưa người trở về cho ta. Nhớ lông tóc không được tổn hại!
Thiên tôn Bán Dạ nghiêm sắc mặt, gầm thét một tiếng, lúc này mới xoay đầu lại nhìn đám người Thiên Tôn Hiên Viên chắp tay nói:
- Mấy vị, trước hết mời mấy vị vào trong Bán Dạ Bảo nghỉ ngơi một lát. Chẳng mấy chốc chuyện sẽ được giải quyết. Ta có rượu trần hảo hạng...
Vù!
Lúc này, ngọc phù truyền tin của Hoàn Nhan Tuyệt Sát sáng lên. Hắn lấy ra vừa nhìn lập tức nở nụ cười, truyền tin cho Tiêu Lãng nói:
- Tiêu Lãng, Nhược Thủy truyền tin lại đây, tất cả mọi người đã được cứu ra. Chuyện tiếp theo ngươi xem nên làm thế nào?
- Ừm? Được!
Tâm tình Tiêu Lãng nhất thời thoải mái hơn rất nhiều. Nhưng trong ánh mắt hắn lại lộ vẻ hung dữ nói:
- Thiên Tôn, tiểu thư Ly Nhi, thúc thúc Tuyệt Sát, Mai phu nhân. Chúng ta cũng nên uống rượu Trần làm gì. Cứ trực tiếp đi tới Bạch Dạ Thành đi.
- Được, đi!
Thiên Tôn Hiên Viên cười dài một tiếng, cũng không thèm nhìn Thiên tôn Bán Dạ một cái, nhanh chân tiến về phía truyền tống trận. Hoàn Nhan Tuyệt Sát cũng nở nụ cười thâm trầm đi theo. Mộc Ly Nhi một câu nói không nói. Ngược lại, Mai phu nhân có chút áy náy nhìn Tiêu Lãng nói:
- Tiêu Lãng, đã lâu không gặp!
- Chào phu nhân!
Tiêu Lãng cười chắp tay hành lễ đánh tiếng chào hỏi. Nghe vậy, trong lòng Mai phu nhân nhất thời an ổn hơn rất nhiều. Tiêu Lãng hoàn toàn không có ý trách cứ nàng, trái lại dường như vẫn cảm kích thân cận với nàng như trước đây.
Nhìn một đám người không thèm để ý tới mình, Thiên tôn Bán Dạ tức thiếu chút nữa thì nổ phổi, nhưng chỉ có thể kìm nén lửa giận, đi theo phía sau mọi người truyền tống tới Bạch Dạ Thành.
Bầu không khí trong Bạch Dạ Thành rất nóng nảy, bởi vì hai đám người đang đối đầu với nhau, xem tình hình còn có thể sẽ bạo phát đại chiến bất kỳ lúc nào. Một bên có hai cường giả Thần Tổ. Bên kia có thêm một Thần Tổ, hơn nữa còn có rất nhiều Thần Quân. Trong thành còn có nhiều Thần Quân đang vội phi về phía này, muốn bao vây tấn công hai Thần Tổ kia.
Phía sau hai Thần Tổ còn có mấy vị trẻ tuổi. Ở nhất giữa là một mỹ nữ tuyệt sắc mặc y phục màu trắng. Phía sau còn có ba nam một nữ sắc mặt hoang mang, trong mắt lóe lên vẻ kinh sợ.
Mỹ nữ mặc y phục màu trắng tất nhiên là Hoàn Nhan Nhược Thủy. Ánh sáng trong đôi mắt đẹp của nàng lưu chuyển, dường như đang tính xem làm sao để dễ dàng cứu được đám người Tiêu Ma Thần, Tiểu Đao ra một cách thoả mãn nhất. Nàng nhìn mấy người khẽ cười một tiếng nói:
- Tiêu Ma Thần, Mộc Tiểu Đao, Vô Ngân, Ma Thanh Thanh đừng sợ. Ta là muội muội kết bái với Tiêu Lãng, tới cứu các ngươi.
- Tiêu Lãng?
- Ca?
- Đại nhân?
- Tiêu đại ca?
Bốn giọng nói ngạc nhiên nghi ngờ đồng thời vang lên. Bốn người Tiêu Ma Thần Mộc Tiểu Đao gặp phải tai bay vạ gió. Lúc bọn họ ra khỏi Mai gia thi hành nhiệm vụ, đột nhiên bị hai Thần Tổ dẫn theo một đám Thần Quân hạ sát thủ, dễ dàng bắt được. Giờ phút này bọn họ lại được một đám Thần Tổ cứu ra. Bọn họ không phải chưa từng gặp cường giả, nhưng thoáng một lát đã có nhiều cường giả Thần Tổ như vậy xuất hiện, bọn họ vẫn cảm thấy khiếp sợ.
Nhưng bọn họ không nghĩ tới đó lại có thể là người do Tiêu Lãng phái tới? Đại mỹ nữ khuynh thành tuyệt thế này còn là muội muội của hắn?
- Người của Hoàn Nhan gia? Các ngươi lại dám giết người trong Bạch Dạ Thành? Lẽ nào nhà các ngươi chuẩn bị khai chiến với Thiên tôn Bán Dạ sao?
Phong Bất Quần thiếu chút nữa thì phát điên. Hoàn Nhan gia chỉ chi hai Thần Tổ ẩn nấp đi vào, một chiêu giương đông kích tây, dễ dàng giết chết hơn mười Thần Quân canh giữ con tin, nhanh chóng cứu con tin ra ngoài. Nếu không phải hắn phản ứng nhanh, sợ là giờ phút này đám người kia đã thoát đi mất.
- Thiên Tôn?
Vô Ngân và Ma Thanh Thanh liếc mắt nhìn nhau. Hai người âm thầm kinh hãi. Chuyện ngày hôm nay lại liên lụy đến Thiên Tôn? Hoàn Nhan gia sẽ vì mấy nhân vật nhỏ như bọn họ mà trở mặt với Thiên Tôn sao?
Hoàn Nhan Nhược Thủy rất nhanh liền đưa ra đáp án. Nàng nhìn Phong Bất Quần trào phúng một hồi, cười nhạt nói:
- Phong Bất Quần, ngươi thì tính là gì? Đừng cứ động tý lại dùng tới danh nghĩa của Thiên tôn Bán Dạ! Lại nói nữa... Hôm nay cho dù Thiên tôn Bán Dạ đến đây, ta cũng nhất định phải cứu người.
- Ngươi... Được, được!
Khuôn mặt Phong Bất Quần trở nên vặn vẹo. Sát khí trên người phát ra, quát lớn:
- Giết! Đám rác rưởi này dám cả gan sỉ nhục Thiên Tôn đại nhân. Giết tất cả cho ta, tất cả hậu quả lão phu sẽ đứng ra gánh vác.
Vù!
Truyền tống trận trong thành sáng lên. Trong nháy mắt, khí tức của một đám cường giả bao phủ cả toà thành trì, khiến tất cả mọi người không thể động đậy được. Phong Bất Quần vừa cảm ứng được khí tức này, lập tức mừng như điên nói:
- Ha ha, Thiên Tôn đến. Giờ chết của các ngươi đã đến...
Bốp bốp bốp!
Sắc mặt đám người Vô Ngân Ma Thanh Thanh lập tức trở nên tái nhợt. Thiên Tôn đã đến, bọn họ còn có thể sống sao?
Ha ha ha!
Một tiếng cười không chút kiêng kỵ từ trong truyền tống trận truyền ra. Một giọng nói vang dội vang lên:
- Phong Bất Quần, mắt ngươi mù rồi sao? Nhìn rõ ràng xem chúng ta là ai? Giờ chết thực sự đến. Chỉ có điều là đến với… Phong gia các ngươi!
Bình luận facebook