Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1128
Trong không gian hỗn độn, từng chiếc Phi Vân bàn rạch phá không gian nhanh chóng bay đi. Võ giả của Thần Vực lòng vòng trong Quỷ Tà vực diện mười mấy ngày đã trở về Thần Vực.
Hố đen trong không trung Quỷ Tà vực diện đã biến mất, bốn phía bình tĩnh. Trừ thiếu một khối vực diện lớn ra dường như không có chuyện gì xảy ra.
Trong một chiếc Phi Vân bàn, không khí rất nặng nề. Mọi người mặt ủ mày ê, vẻ mặt bi thương. Chỉ có một con tiểu thú ngồi xổm trên bàn có vẻ nhàn nhã, cách biệt với không khí trong đại sảnh.
- Ngươi tên là Tiểu Bạch đúng không? Thực lực của ngươi mạnh như vậy tại sao không biến hình? Ngươi có thể nói chuyện sao?
Hiên Viên Thiên Tâm nghỉ ngơi hơn mười ngày, thương thế đã gần lành lặn. Hiên Viên Thiên Tâm nhìn tiểu thú bình tĩnh ăn linh quả trên bàn, lấy làm lạ. Vào phút cuối tiểu thú bỗng nhiên chui vào áo Hiên Viên Thiên Tâm, bị Tu La Chí Cao Thần ném ra.
Tiểu thú này chẳng phải là linh thú của Tiêu Lãng sao? Tại sao cuối cùng không đi theo Tiêu Lãng mà theo Hiên Viên Thiên Tâm? Tiêu Lãng dã chết mà nó còn nhàn nhã như vậy, nó không chút đau lòng sao? Không lẽ cảm tình giữa nó và Tiêu Lãng không sâu? Hay trời sinh tính nó lạnh lùng? Tốc độ của nó cỡ đỉnh Thần Tổ cảnh, có thực lực như vậy tại sao chưa biến hình?
Huyễn ma thú Tiểu Bạch chộp một linh quản hai nhóp nhép, mắt nhỏ nhìn Hiên Viên Thiên Tâm, lại liếc Hiên Viên Thiên Tôn ngồi phía xa im lặng uống trà. Huyễn ma thú Tiểu Bạch bỗng nhiên cười, một thanh âm xa lạ vang trong đầu Hiên Viên Thiên Tâm.
- Đừng buồn, chủ nhân của ta không chết được.
- Ngươi nói cái gì?
Hiên Viên Thiên Tâm trợn to mắt nhìn chằm chằm Huyễn ma thú Tiểu Bạch, hỏi:
- Ngươi nói là Tiêu Lãng không chết? Sao ngươi khẳng định?
- A?
Hiên Viên Thiên Tôn đang cúi đầu, cụp mắt uóng trà chợt nhướng mày, liếc mắt qua. Bốn, năm Thần Tổ cảnh trong đại điện cũng vẻ mặt kinh ngạc nhìn Hiên Viên Thiên Tâm và con tiểu thú.
Mọi người nhìn Huyễn ma thú Tiểu Bạch làm nó căng thẳng co rụt người.
Huyễn ma thú Tiểu Bạch nhìn Hiên Viên Thiên Tâm, truyền âm nói:
- Ta có cảm giác chủ nhân không chết được, nếu không thì hắn sẽ không để ta tạm theo ngươi.
Mắt Hiên Viên Thiên Tâm tối đi, gã còn tưởng là con tiểu thú này biết cái gì, vốn tưởng xuất hiện kỳ tích, xem ra là gã tưởng tượng.
Hiên Viên Thiên Tâm ngập ngừng, không chết tâm hỏi:
Đôi mắt đen láy xoe tròn, Huyễn ma thú Tiểu Bạch truyền âm:
- Chủ nhân chỉ kêu ta đi với ngươi đến Thiên Châu thành chờ chủ nhân trở về.
Hiên Viên Thiên Tâm thở dài nặng nề, gã rất hiểu tính tình của Tiêu Lãng, câu này rõ ràng là lừa Huyễn ma thú Tiểu Bạch, không muốn nó chết chung. Không gian vặn vẹo khủng bố như vậy, Tiêu Lãng bị hút vào hố đen làm sao sống nổi?
Mắt Hiên Viên Thiên Tôn xoay tròn, mở miệng hỏi:
- Thiên Tâm, tiểu thú này nói cái gì?
Hiên Viên Thiên Tâm mệt mỏi thuật lại lời Huyễn ma thú Tiểu Bạch nói. Mắt đám người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương buồn bã, còn tưởng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ai ngờ là mừng hụt.
Hiên Viên Thiên Tôn trầm ngâm, mày kiếm hoa râm nhíu chặt.
Hiên Viên Thiên Tôn lặng im giây lát đột nhiên mở miệng hỏi:
- Thiên Tâm, ngươi kể tình huống lúc đó đi.
Hiên Viên Thiên Tâm nhớ lại, kể rõ ràng:
- Tình hình lúc đó hỗn loạn, Tiêu Lãng cách chúng ta rất xa. Tình cảnh nguy hiểm, trong phút chốc chúng ta không lo xuể. Hình như không gian bên kia sụp đổ, Tiêu Lãng và Long Kỵ bị hút vào hố đen. Phải rồi, tàn hồn và hồn châu của con Bệ Ngạn thú cũng bị hút vào. Phút cuối cùng Long Ngạo xuất hiện ném Long Kỵ ra ngoài, muốn đi cướp hồn châu nhưng tiếc rằng không kịp. Sau đó Tu La đại nhân xuất hiện ném chúng ta ra.
Đám người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương gật đầu, nhớ lại tình huống lúc đó, mọi người đều thổn thức. Nếu không phải Tu La Chí Cao Thần xuất hiện thì chắc mấy người đều chết rồi.
Hiên Viên Thiên Tôn rũ mi suy tư, chờ giây lát lại hỏi Hiên Viên Thiên Tâm chuyện trước đó. Hỏi lung tung xong Hiên Viên Thiên Tôn không nói chuyện, nhíu mày im lặng.
- Phụ thân, không lẽ có chuyển cơ?
Hiên Viên Thiên Tâm rất hiểu phụ thân của gã, thấy Hiên Viên Thiên Tôn như vậy thì do dự mở miệng hỏi. Đám người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương trông mong nhìn Hiên Viên Thiên Tôn.
- Có chuyển cơ nhưng hy vọng rất xa vời.
Hiên Viên Thiên Tôn khựng nửa ngày mới mở miệng nói:
- Chuyển cơ chủ yếu là từ Bệ Ngạn thú. Bệ Ngạn thú là di chủng viễn cổ, nghe nói là hỗn độn linh thú, hỗn độn không gian sơ khai đã dựng dục ra Bệ Ngạn thú. Vốn chúng ta tưởng chỉ có một con Bệ Ngạn thú nhưng không ngờ đến hai con, xem tình huống thì liên quan đến con bị Long Ngạo giết. Tiêu Lãng và Long Kỵ là tử địch, nếu tàn hồn Bệ Ngạn thú đó muốn báo thù hì có lẽ nó sẽ chọn Tiêu Lãng, vậy là sự việc sẽ có chuyển cơ.
- Cái này...
Mọi người nửa tin nửa ngờ, Hiên Viên Thiên Tôn phân tích có lý. Bệ Ngạn thú muốn tìm Long Ngạo Chí Cao Thần báo thù rất có thể sẽ cho Tiêu Lãng hồn châu. Dù sao tình huống lúc đó chỉ có Tiêu Lãng và Long Kỵ công tử là đối địch, hơn nữa Tiêu Lãng và tàn hồn, hồn châu của Bệ Ngạn thú cùng bị hút vào hố đen không gian.
Nhưng vấn đề là... Dù thật sự có chuyện đó thì sao? Bệ Ngạn thú đã chết còn bảo vệ Tiêu Lãng được không? Không gian vặn vẹo lợi hại như vậy, Tu La Chí Cao Thần, Tình Ca Chí Cao Thần đều không thể cứu Tiêu Lãng thì sao tàn hồn của Bệ Ngạn thú làm được?
Hiên Viên Thiên Tôn lắc đầu, thở hắt ra:
- Thế nên ta mới nói là hy vọng xa vời, dù sao uy lực thiên địa như vậy nếu ta bị cuốn vào thì chỉ có đường chết. Chỉ hy vọng hỗn độn linh thú có được thần thông đặc biệt.
- Ài...
Hiên Viên Thiên Tâm buồn bã nhắm mắt lại. Hiên Viên Thiên Tâm không biết quay về Thiên Châu thành làm sao đối mặt thê tử, các huynh đệ của Tiêu Lãng đây, còn có đứa bé mới mấy tuổi kia.
Hiên Viên Thiên Cương trầm ngâm một lúc, chợt hỏi:
- Tộc trưởng, các Chí Cao Thần đại nhân không sao đi?
Phút cuối không có Chí Cao Thần nào bay ra, tuy mọi người sẽ không nghi ngờ thực lực của Chí Cao Thần nhưng vẫn thấy hơi lo.
Hiên Viên Thiên Tôn liếc Hiên Viên Thiên Cương, nói:
- Bọn họ có thể xông vào cứu các ngươi ra, ngươi nói xem bọn họ sẽ xảy ra chuyện gì? Bây giờ chúng mượn dùng lực lượng thiên địa, bọn họ thì là khống chế lực lượng thiên địa, chắc bây giờ đã sớm trở về.
Đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương ngẫm nghĩ thấy có lý, không nói gì nữa, tự trở về phòng tu luyện. Sự việc lần nàyk ích thích bọn họ rất lớn, đặc biệt là bốn người Hiên Viên Thiên Tâm sống sót trở về, nếu như có thể tĩnh tâm tu luyện thì có lẽ sẽ đột phá.
Hiên Viên Thiên Tâm đi vào trong phòng đưa mắt nhìn hướng Quỷ Tà vực diện, thầm cầu nguyện:
- Tiêu Lãng, ngươi phải sống sót, nếu không thì ta không có mặt mũi nào đi gặp thê nhi của ngươi.
Tuy Tiêu Lãng xảy ra chuyện không liên quan gì Hiên Viên Thiên Tâm nhưng thê nhi của hắn đều biết hắn theo gã ra ngoài. Bây giờ Hiên Viên Thiên Tâm còn sống trở về, khó tránh khỏi thấy áy náy và không mặt mũi nhìn người.
- Ài... Nếu ngươi thật sự đã chết thì hãy yên tâm, ta nhất định sẽ bảo vệ gia tộc của ngươi muôn đời.
Hiên Viên Thiên Tâm nghĩ đến không gian vặn vẹo khủng bộ, hy vọng xa vời vỡ nát trong lòng Hiên Viên Thiên Tâm. Hiên Viên Thiên Tâm nặng nề thở ra, không nghĩ nhiều, ngồi xếp bằng tu luyện.
Hố đen trong không trung Quỷ Tà vực diện đã biến mất, bốn phía bình tĩnh. Trừ thiếu một khối vực diện lớn ra dường như không có chuyện gì xảy ra.
Trong một chiếc Phi Vân bàn, không khí rất nặng nề. Mọi người mặt ủ mày ê, vẻ mặt bi thương. Chỉ có một con tiểu thú ngồi xổm trên bàn có vẻ nhàn nhã, cách biệt với không khí trong đại sảnh.
- Ngươi tên là Tiểu Bạch đúng không? Thực lực của ngươi mạnh như vậy tại sao không biến hình? Ngươi có thể nói chuyện sao?
Hiên Viên Thiên Tâm nghỉ ngơi hơn mười ngày, thương thế đã gần lành lặn. Hiên Viên Thiên Tâm nhìn tiểu thú bình tĩnh ăn linh quả trên bàn, lấy làm lạ. Vào phút cuối tiểu thú bỗng nhiên chui vào áo Hiên Viên Thiên Tâm, bị Tu La Chí Cao Thần ném ra.
Tiểu thú này chẳng phải là linh thú của Tiêu Lãng sao? Tại sao cuối cùng không đi theo Tiêu Lãng mà theo Hiên Viên Thiên Tâm? Tiêu Lãng dã chết mà nó còn nhàn nhã như vậy, nó không chút đau lòng sao? Không lẽ cảm tình giữa nó và Tiêu Lãng không sâu? Hay trời sinh tính nó lạnh lùng? Tốc độ của nó cỡ đỉnh Thần Tổ cảnh, có thực lực như vậy tại sao chưa biến hình?
Huyễn ma thú Tiểu Bạch chộp một linh quản hai nhóp nhép, mắt nhỏ nhìn Hiên Viên Thiên Tâm, lại liếc Hiên Viên Thiên Tôn ngồi phía xa im lặng uống trà. Huyễn ma thú Tiểu Bạch bỗng nhiên cười, một thanh âm xa lạ vang trong đầu Hiên Viên Thiên Tâm.
- Đừng buồn, chủ nhân của ta không chết được.
- Ngươi nói cái gì?
Hiên Viên Thiên Tâm trợn to mắt nhìn chằm chằm Huyễn ma thú Tiểu Bạch, hỏi:
- Ngươi nói là Tiêu Lãng không chết? Sao ngươi khẳng định?
- A?
Hiên Viên Thiên Tôn đang cúi đầu, cụp mắt uóng trà chợt nhướng mày, liếc mắt qua. Bốn, năm Thần Tổ cảnh trong đại điện cũng vẻ mặt kinh ngạc nhìn Hiên Viên Thiên Tâm và con tiểu thú.
Mọi người nhìn Huyễn ma thú Tiểu Bạch làm nó căng thẳng co rụt người.
Huyễn ma thú Tiểu Bạch nhìn Hiên Viên Thiên Tâm, truyền âm nói:
- Ta có cảm giác chủ nhân không chết được, nếu không thì hắn sẽ không để ta tạm theo ngươi.
Mắt Hiên Viên Thiên Tâm tối đi, gã còn tưởng là con tiểu thú này biết cái gì, vốn tưởng xuất hiện kỳ tích, xem ra là gã tưởng tượng.
Hiên Viên Thiên Tâm ngập ngừng, không chết tâm hỏi:
Đôi mắt đen láy xoe tròn, Huyễn ma thú Tiểu Bạch truyền âm:
- Chủ nhân chỉ kêu ta đi với ngươi đến Thiên Châu thành chờ chủ nhân trở về.
Hiên Viên Thiên Tâm thở dài nặng nề, gã rất hiểu tính tình của Tiêu Lãng, câu này rõ ràng là lừa Huyễn ma thú Tiểu Bạch, không muốn nó chết chung. Không gian vặn vẹo khủng bố như vậy, Tiêu Lãng bị hút vào hố đen làm sao sống nổi?
Mắt Hiên Viên Thiên Tôn xoay tròn, mở miệng hỏi:
- Thiên Tâm, tiểu thú này nói cái gì?
Hiên Viên Thiên Tâm mệt mỏi thuật lại lời Huyễn ma thú Tiểu Bạch nói. Mắt đám người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương buồn bã, còn tưởng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ai ngờ là mừng hụt.
Hiên Viên Thiên Tôn trầm ngâm, mày kiếm hoa râm nhíu chặt.
Hiên Viên Thiên Tôn lặng im giây lát đột nhiên mở miệng hỏi:
- Thiên Tâm, ngươi kể tình huống lúc đó đi.
Hiên Viên Thiên Tâm nhớ lại, kể rõ ràng:
- Tình hình lúc đó hỗn loạn, Tiêu Lãng cách chúng ta rất xa. Tình cảnh nguy hiểm, trong phút chốc chúng ta không lo xuể. Hình như không gian bên kia sụp đổ, Tiêu Lãng và Long Kỵ bị hút vào hố đen. Phải rồi, tàn hồn và hồn châu của con Bệ Ngạn thú cũng bị hút vào. Phút cuối cùng Long Ngạo xuất hiện ném Long Kỵ ra ngoài, muốn đi cướp hồn châu nhưng tiếc rằng không kịp. Sau đó Tu La đại nhân xuất hiện ném chúng ta ra.
Đám người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương gật đầu, nhớ lại tình huống lúc đó, mọi người đều thổn thức. Nếu không phải Tu La Chí Cao Thần xuất hiện thì chắc mấy người đều chết rồi.
Hiên Viên Thiên Tôn rũ mi suy tư, chờ giây lát lại hỏi Hiên Viên Thiên Tâm chuyện trước đó. Hỏi lung tung xong Hiên Viên Thiên Tôn không nói chuyện, nhíu mày im lặng.
- Phụ thân, không lẽ có chuyển cơ?
Hiên Viên Thiên Tâm rất hiểu phụ thân của gã, thấy Hiên Viên Thiên Tôn như vậy thì do dự mở miệng hỏi. Đám người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương trông mong nhìn Hiên Viên Thiên Tôn.
- Có chuyển cơ nhưng hy vọng rất xa vời.
Hiên Viên Thiên Tôn khựng nửa ngày mới mở miệng nói:
- Chuyển cơ chủ yếu là từ Bệ Ngạn thú. Bệ Ngạn thú là di chủng viễn cổ, nghe nói là hỗn độn linh thú, hỗn độn không gian sơ khai đã dựng dục ra Bệ Ngạn thú. Vốn chúng ta tưởng chỉ có một con Bệ Ngạn thú nhưng không ngờ đến hai con, xem tình huống thì liên quan đến con bị Long Ngạo giết. Tiêu Lãng và Long Kỵ là tử địch, nếu tàn hồn Bệ Ngạn thú đó muốn báo thù hì có lẽ nó sẽ chọn Tiêu Lãng, vậy là sự việc sẽ có chuyển cơ.
- Cái này...
Mọi người nửa tin nửa ngờ, Hiên Viên Thiên Tôn phân tích có lý. Bệ Ngạn thú muốn tìm Long Ngạo Chí Cao Thần báo thù rất có thể sẽ cho Tiêu Lãng hồn châu. Dù sao tình huống lúc đó chỉ có Tiêu Lãng và Long Kỵ công tử là đối địch, hơn nữa Tiêu Lãng và tàn hồn, hồn châu của Bệ Ngạn thú cùng bị hút vào hố đen không gian.
Nhưng vấn đề là... Dù thật sự có chuyện đó thì sao? Bệ Ngạn thú đã chết còn bảo vệ Tiêu Lãng được không? Không gian vặn vẹo lợi hại như vậy, Tu La Chí Cao Thần, Tình Ca Chí Cao Thần đều không thể cứu Tiêu Lãng thì sao tàn hồn của Bệ Ngạn thú làm được?
Hiên Viên Thiên Tôn lắc đầu, thở hắt ra:
- Thế nên ta mới nói là hy vọng xa vời, dù sao uy lực thiên địa như vậy nếu ta bị cuốn vào thì chỉ có đường chết. Chỉ hy vọng hỗn độn linh thú có được thần thông đặc biệt.
- Ài...
Hiên Viên Thiên Tâm buồn bã nhắm mắt lại. Hiên Viên Thiên Tâm không biết quay về Thiên Châu thành làm sao đối mặt thê tử, các huynh đệ của Tiêu Lãng đây, còn có đứa bé mới mấy tuổi kia.
Hiên Viên Thiên Cương trầm ngâm một lúc, chợt hỏi:
- Tộc trưởng, các Chí Cao Thần đại nhân không sao đi?
Phút cuối không có Chí Cao Thần nào bay ra, tuy mọi người sẽ không nghi ngờ thực lực của Chí Cao Thần nhưng vẫn thấy hơi lo.
Hiên Viên Thiên Tôn liếc Hiên Viên Thiên Cương, nói:
- Bọn họ có thể xông vào cứu các ngươi ra, ngươi nói xem bọn họ sẽ xảy ra chuyện gì? Bây giờ chúng mượn dùng lực lượng thiên địa, bọn họ thì là khống chế lực lượng thiên địa, chắc bây giờ đã sớm trở về.
Đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương ngẫm nghĩ thấy có lý, không nói gì nữa, tự trở về phòng tu luyện. Sự việc lần nàyk ích thích bọn họ rất lớn, đặc biệt là bốn người Hiên Viên Thiên Tâm sống sót trở về, nếu như có thể tĩnh tâm tu luyện thì có lẽ sẽ đột phá.
Hiên Viên Thiên Tâm đi vào trong phòng đưa mắt nhìn hướng Quỷ Tà vực diện, thầm cầu nguyện:
- Tiêu Lãng, ngươi phải sống sót, nếu không thì ta không có mặt mũi nào đi gặp thê nhi của ngươi.
Tuy Tiêu Lãng xảy ra chuyện không liên quan gì Hiên Viên Thiên Tâm nhưng thê nhi của hắn đều biết hắn theo gã ra ngoài. Bây giờ Hiên Viên Thiên Tâm còn sống trở về, khó tránh khỏi thấy áy náy và không mặt mũi nhìn người.
- Ài... Nếu ngươi thật sự đã chết thì hãy yên tâm, ta nhất định sẽ bảo vệ gia tộc của ngươi muôn đời.
Hiên Viên Thiên Tâm nghĩ đến không gian vặn vẹo khủng bộ, hy vọng xa vời vỡ nát trong lòng Hiên Viên Thiên Tâm. Hiên Viên Thiên Tâm nặng nề thở ra, không nghĩ nhiều, ngồi xếp bằng tu luyện.
Bình luận facebook