• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Yêu Giả Vi Vương (1 Viewer)

  • Chương 1140

Không lăn lộn trong Tinh Hải Hỗn Loạn nữa!


Câu này bá khí biết bao? Võ giả Thiên Tôn của Ma Vực đều giật nảy mình. Hình Thiên Tinh Quân muốn dựa vào bảy Tinh Quân bọn họ chiến đấu với mấy trăm võ giả Thiên Tôn của Ma Vực? Còn muốn giết một nửa? Toàn bộ võ giả Thiên Tôn của Ma Vực nổi giận. Hình Thiên Tinh Quân cuồng đến không biên giới, muốn một người đối kháng với nguyên Ma Vực.


Võ giả của Ma Vực tức giận, trong phút chốc bốn phía cuồn cuộn khói đen che lấp bầu trời trăm vạn dặm.


Viêm Tôn nhìn Hình Thiên Tinh Quân, lạnh lùng cười:


- Hôm nay bản tôn cố tình muốn động, bản tôn muốn xem ngươi làm sao giữ lại một nửa chúng ta?


Hình Thiên Tinh Quân cười phất tay nói:


- Vậy ngươi cứ nhìn xem!


Vù vù vù vù vù!


Hình Thiên Tinh Quân dứt lời, không gian xung quanh liên tục dao động, từng Thiên Tôn xuất hiện đứng sau lưng bảy Tinh Quân, người phát ra sát khí ngùn ngụt. Chốc lát sau đã có hơn một trăm Thiên Tôn đến.


Cái này thì võ giả Thiên Tôn của Ma Vực đều biến sắc mặt. Bảy Tinh Quân như Hình Thiên Tinh Quân là đỉnh Thiên Tôn, đều có tuyệt kỷ độc môn. Thực lực của Hình Thiên Tinh Quân có thể giết đỉnh Thiên Tôn. Bây giờ có hơn một trăm Thiên Tôn đến, muốn đánh gục một nửa võ giả Thiên Tôn của Ma Vực thật là dễ dàng.


Hình Thiên Tinh Quân vì một người mà không tiếc điều động toàn bộ Thiên Tôn của Tinh Hải Hỗn Loạn? Hơn một trăm Thiên Tôn, ước chừng kêu toàn bộ thủ lĩnh quân đoàn hải tặc.


Vù vù vù vù vù!


Viêm Tôn định nói gì đó thì chân trời rung động, một nam nhân vạm vỡ tóc hoa râm xuất hiện. Nam nhân vạm vỡ tóc hoa râm thấy Tiêu Lãng hấp hối thì thở phào, trông thấy Hình Thiên Tinh Quân cùng võ giả của Ma Vực giằng co, tay liền cầm thanh Tu La phu màu đen.


Nam nhân vạm vỡ tóc hoa râm hét to:


- Ai dám đụng Tiêu Lãng? Cho dù Chiến Ma ta phải truy sát đến Ma Vực cũng quyết băm vằm tên kia thành trăm vạn mảnh!


Chiến Ma!


Lại một cường giả vô địch bên dưới Chí Cao Thần. Bên võ giả Thiên Tôn của Ma Vực thật sự lúng túng. Chuyện hôm nay không còn là giết Tiêu Lãng hay không mà là vấn đề mặt mũi của Ma Vực.


Nếu tha cho Tiêu Lãng thì sợ là khi về Ma Vực bọn họ không thể ngẩng đầu lên, giá trị biến thấp trong mắt Chí Cao Thần. Không dám đánh, không dám giết thì cần bọn họ làm cái gì? Để làm mình mất mặt sao?


- Tất cả con dân nghe lệnh, giết cho ta! Giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu, giết xong rút về Ma Vực, để xem có ai dám đuổi theo!


Viêm Tôn tức giận thầm truyền âm, mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Lãng, khói đen cuồn cuộn toát ra ngưng tụ thành đại chưởng lửa đỏ định vỗ vào người hắn.


Lúc này, phương nam vọng tiếng quát to:


- Dừng tay!


Thanh âm như sấm sét chấn màng tai Viêm Tôn đau nhức. Viêm Tôn liếc mắt qua, vẻ mặt nghi hoặc. Người đến là Thiên Tôn Yêu Vực. Chuyện này có liên quan gì đến Yêu Vực?


- Tử Thiên Nhẫn?


Hình Thiên Tinh Quân vốn định chiến đấu, xông vào bảo vệ Tiêu Lãng ngay nhưng thấy đám người Tử Thiên Nhẫn đến thì mắt sáng lên. Tuy nhiên, Hình Thiên Tinh Quân do dự. Chẳng phải Tử Mị Hoàng không vừa mắt Tiêu Lãng sao? Tại sao Tử Mị Hoàng chịu ra tay trợ giúp?


Tử Thiên Nhẫn giơ lên một khối lệnh bài màu tím, cao giọng quát:


- Đây là lệnh bài Tử Mị Hoàng. Nguyên câu của Tử Mị Hoàng là các võ giả Thiên Tôn của Ma Vực nể mặt bổn hoàng đều rút lui đi.


Vô số thần thức quét qua tỏa định khối lệnh bài, cảm ứng hơi thở hạo nhiên trong lệnh bài. Tập thể khom người hành lễ với lệnh bài. Bình thường sẽ không tùy tiện dùng lệnh bài Chí Cao Thần, một khi xuất hiện đại biểu Chí Cao Thần đích thân tới. Chí Cao Thần là hai mươi mốt người cao cấp nhất thế giới này, võ giả thế giới hỗn độn phải tôn trọng.


Chuyện kế tiếp thì nước chảy thành sông.


Lúc này Tiêu Lãng hoàn toàn hôn mê. Có lệnh bài Tử Mị Hoàng, võ giả của Ma Vực phải nể tình, hơn nữa vừa lúc mượn bậc thang leo xuống, có quay về Ma Vực cũng không bị người cười. Quan trọng nhất là nếu chiến đấu, võ giả của Ma Vực có nhiều người nhưng sẽ ở lại một nửa, bọn họ không ngu.


Viêm Tôn để lại một câu:


- Tất nhiên phải nể mặt Tử Mị Hoàng. Hình Thiên, chuyện hôm nay ngươi nhớ cho ta! Nếu ngươi có gan đặt chân vào Ma Vực thì bản tôn bảo đảm ngươi không có mạng trở về!


Viêm Tôn mang theo tất cả võ giả Thiên Tôn của Ma Vực bay đi xa hướng về Ma Vực. Hình Thiên Tinh Quân vung tay, một Thiên Tôn bay qua ôm Tiêu Lãng trở về, gã và Hiên Viên Thiên Tôn bay hướng Tử Thiên Nhẫn.


Tử Thiên Nhẫn khách sáo với Hình Thiên Tinh Quân, Hiên Viên Thiên Tôn một phen, đưa mắt nhìn Tiêu Lãng đã xỉu.


Tử Mị Hoàng nói:


- Tốc độ tiến bộ của tiểu tử này làm đế hoàng nhà ta giật mình. Thực lực hiện tại của hắn đã miễn cưỡng đạt đến Thiên Tôn, đây là một vị Chí Cao Thần của Ma Vực truyền tin cho Tử Mị Hoàng, nếu không thì hôm nay rắc rối rồi. Dạ Hậu để lại một câu, khi nào Tiêu Lãng có dịp thì đi Tử Đế cung ở một thời gian, tiểu công chúa Mị Nhi rất nhớ hắn.


Lời của Tử Thiên Nhẫn khiến mọi người kinh ngạc, dù là Hình Thiên Tinh Quân cũng không rõ ràng chuyện Tiêu Lãng ở Ma Vực, chỉ biết hắn một mình trốn khỏi lĩnh vực Ma Vực.


Không ngờ thực lực của Tiêu Lãng đã đạt đến Thiên Tôn. Nhưng nghĩ lại Tiêu Lãng trốn thoát nhiều võ giả của Ma Vực vây giết chắc là thực lực tăng vọt, có thần thông nghịch thiên.


Tử Thiên Nhẫn trở về báo cáo. Hình Thiên Tinh Quân xua mọi người đi, mang theo Hiên Viên Thiên Tôn, sáu vị Tinh Quân bay hướng Hình Thiên cung. Tiêu Lãng đã xỉu nên không thể đại na di, lấy thực lực của mọi người một đường bay về chỉ mất mấy ngày.


Lần này Tiêu Lãng bị thương rất nặng. Viêm Tôn không chỉ công kích thân thể mà còn làm linh hồn Tiêu Lãng bị chấn động, cộng với sau này bị thương mà cưỡng ép chạy trốn khiến vết thương càng nặng hơn.


Đám người Hình Thiên Tinh Quân, Hiên Viên Thiên Tôn bay vào trong Hình Thiên cung mà Tiêu Lãng vẫn chưa tỉnh lại.


Sau khi Hiên Viên Thiên Tôn nhận được một tin báo thì biến sắc mặt, nói mấy câu với Hình Thiên Tinh Quân rồi lập tức đại na di đi Thần Vực. Lúc đi mặt Hiên Viên Thiên Tôn đen như than, sát khí dày đặc khiến người hầu trong Hình Thiên cung nghi hoặc. Tiêu Lãng còn dưỡng thương trong Hình Thiên cung mà tại sao Hiên Viên Thiên Tôn vội vàng ra đi? Không lẽ Hiên Viên sơn xảy ra chuyện lớn?


Hiên Viên sơn đúng là ra chuyện lớn, một việc lớn chấn kinh Hủy Diệt chi địa.


Mới rồi một tòa thành lớn tây bộ Hiên Viên sơn gặp một đám Thần Tổ cảnh bí ẩn công kích. Hiên Viên Thiên Tâm dẫn dắt Thần Tổ cảnh Hiên Viên sơn chạy đi cứu viện thì bỗng nhóm người này không còn bóng dáng.


Chờ khi Hiên Viên Thiên Tâm tỉnh ngộ lại chạy về Thiên Châu thành thì thành trì đã bị đánh hạ, dân chúng gần như chết hết, thành trì bị san bằng. Tộc nhân, thân nhân trực hệ của Tiêu Lãng bỗng nhiên biến mất.


Hiên Viên Thiên Tâm lập tức liên lạc với Lưu Hỏa Thiên Tôn, tình cờ là gã không có mặt ở Hủy Diệt chi địa. Phong Sam Dực thì đang bế quan, không thể chạy tới.


Hiên Viên Thiên Tâm đành báo tin cho Hiên Viên Thiên Tôn rồi đi Tu La thành, thỉnh cầu người Tu gia phát lệnh truy bắt, tìm thân nhân, tộc nhân của Tiêu Lãng và nhóm người tập kích.


Nhưng mà...


Hiên Viên Thiên Tâm chờ bên ngoài Tu La thành nửa canh giờ mới được Tu Kiếm, Tu Duyên tiếp kiến.


Hiên Viên Thiên Tâm vào Tu La bảo, bất ngờp hát hiện Long Kỵ công tử đang ở bên trong làm khách. Tu Kiếm ra mệnh lệnh, nguyên Hủy Diệt chi địa điều tra, đám người áo đen đã trốn hướng tây, nhanh chóng rời khỏi phạm vi thế lực Hủy Diệt chi địa.


Nửa ngày sau, trong Hiên Viên sơn nhận được một phong thư, một quân đoàn tự xưng là 'Hổ Nhẫn' biểu thị chịu trách nhiệm vụ này, còn thông báo với Hiên Viên Thiên Tâm khiến một mình Tiêu Lãng đến Thanh Long sơn trong vòng ba tháng. Dám mang theo ai đi hoặc đến muộn thì không tha cho con tin bị bắt, giết hết.


Lúc Hiên Viên Thiên Tâm nhận được tin gã còn ở Tu La thành, đối diện là Tu Kiếm, Tu Duyên, Long Kỵ công tử, vẻ mặt mấy người trầm trọng, ra vẻ rất quan tâm chuyện này. Nhưng ở trong mắt Hiên Viên Thiên Tâm thì như ba con dã thú giấu răng nanh, khiến gã toát mồ hôi lạnh.


Trong đầu Hiên Viên Thiên Tâm chỉ có một ý nghĩ duy nhất đó là: Long Kỵ công tử có thủ đoạn thật hay!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom