Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 145
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
Tiêu Thanh Long nói xong muốn lao ra ngoài, vừa nhúc nhích đã có hai người đứng dậy.
Hai người kia âm u nói:
- Tiêu gia chủ, chúng ta cùng ngươi đi xem.
Tiêu Thanh Long kinh ngạc, các cường giả có mặt cực kỳ ngạc nhiên, vì người lên tiếng là hai cường giả bí ẩn của Nghịch gia. Tiêu Thanh Long xử lý việc nhà, bọn họ đi theo làm cái gì?
Không đợi Tiêu Thanh Long nói chuyện, trưởng lão Huyết Chiến đường của Đông Phương gia, Đông Phương Nhất Dạ cũng đứng dậy.
Trưởng lão Huyết Chiến đường của Đông Phương gia, Đông Phương Nhất Dạ lạnh nhạt nói:
- Ừm! Ta cũng đi chung với Tiêu gia chủ.
Cùng lúc đó, trưởng lão của Trà gia, Trà Hắc đứng lên, cười nói:
- Ta cũng đi xem náo nhiệt.
Mắt Tiêu Bất Hoặc lóe tia sáng. Mặt trưởng lão của Huyết Chiến đường, Tả Phàm lộ vẻ tức giận không thể che giấu.
Đông Phương Hồng Đậu và Tiêu Lãng có quan hệ ái muội đã sớm đồn khắp đế đô. Mọi người sớm nghe nói Trà Mộc và Tiêu Lãng là huynh đệ thân thiết. Trước không nói tại sao hai cường giả của Nghịch gia đột nhiên muốn đi theo, trưởng lão của Đông Phương gia, Trà gia đột nhiên lên tiếng chắc chắn không chỉ vì đứng xem.
Hiển niên bọn họ muốn ngăn cản Tiêu Thanh Long giết Tiêu Lãng tại chỗ, nếu có cơ hội thì rất có thể mấy người sẽ cứu hắn.
Trưởng lão của Huyết Chiến đường, Tả Phàm oán hận nói:
- Mọi người cùng nhau đi đi, ta muốn xem thiếu niên anh tài mất trí, phát điên giết cả gia tộc của mình là loại người nào!
Tất cả trưởng lão đứng dậy, Vân Tử Sam mang theo cường giả hoàng gia đứng lên ý định đi theo.
Tiêu Bất Hoặc cau mày, bất đắc dĩ thở dài, đứng lên nói:
- Đi đi, nhìn xem cũng tốt.
Mười mấy cường giả nổi tiếng trong ngoài Chiến Vương triều lập tức đứng dậy, mấy trăm hộ vệ, Huyết vệ của Tiêu gia theo sau. Cả đám rầm rộ đi hướng Thanh Y các.
….. …. …. …. …..
Thanh Y các rất náo nhiệt.
Vốn trong Thanh Y các chỉ có ba người ở, Tiêu Thanh Y, Thiền lão, Thiên Tầm.
Ám vệ bên ngoài trực tiếp đổi thành minh vệ, lễ tang của Tiêu Bất Tử qua đi, Thanh Y các bị phong tỏa, không ai được phép ra ngoài.
Tiêu Bất Tử đã chết, Tiêu Bất Hoặc lên đài, tuy vị trí tộc trưởng vững vàng nhưng bây giờ Tiêu gia gặp nội ưu ngoại hoạn, không chịu nổi biến cố gì. Tiêu Thanh Báo sợ Tiêu Thanh Y làm chuyện gì ảnh hưởng Tiêu gia đoàn kết, cộng với ân oán trước kia, thế là gã ra lệnh giam lỏng Tiêu Thanh Y, Thiền lão, Thiên Tầm.
Giờ phút này, Tiêu Thanh Báo ở trong Thanh Y các, mới nãy gã nhận được chỉ thị của Tiêu Thanh Long, ra khỏi trưởng lão đường chạy hướng Thanh Y các.
Tiêu Thanh Long biết Tiêu Lãng để ý Tiêu Thanh Y nhất nên muốn khống chế nàng, vậy là hắn sẽ bó tay chịu tói ngay.
Thanh Y các càng lụn bại hơn, Tiêu Thanh Y, Thiền lão, Thiên Tầm bị giam lỏng mấy ngày nay, trừ cơm canh cơ bản ra không có gì. Tiêu Thanh Y, Thiền lão, Thiên Tầm chỉ có thể ở bên trong, không được làm cái gì. Cho dù mấy ngày nay Tiêu Thanh Y bị bệnh nặng hơn, mấy lần ngất xỉu, Thiền lão cầu xin trị liệu sư trong gia tộc tạm thời giữ cho bệnh không nặng hơn cũng bị từ chối.
- Phụt!
Tiêu Thanh Báo mang theo năm hộ vệ đi tới, vừa vặn thấy Tiêu Thanh Y lại hộc máu. Thiền lão, Thiên Tầm ở bên giường vẻ mặt buồn bã, không biết làm sao.
Thiền lão hoảng hốt dùng khăn tay lau máu nơi khóe môi Tiêu Thanh Y, càng lau càng dính nhiều. Trên cằm Tiêu Thanh Y dính đầy máu.
Thiền lão sốt ruột luống cuống tay chân, quay đầu lại thấy Tiêu Thanh Báo đi vào.
Thiền lão sốt ruột cầu xin:
- Thanh Báo trưởng lão hãy mau bẩm báo cho tộc trưởng mới trị liệu sư đến đi, cứ tiếp tục như vậy thì Thanh Y tiểu thư sẽ chết!
Thiên Tầm nghe tiếng động ngoái đầu nhìn, mắt chớp lóe, cắn răng trực tiếp quỳ xuống nói:
- Thanh báo trưởng lão, cầu ngươi!
Tiêu Thanh Báo không thèm nhìn Thiền lão, Thiên Tầm, liếc Tiêu Thanh Y mặt trắng bệch, người yếu ớt đến không nói nên lời.
Tiêu Thanh Báo lạnh lùng cười:
- Sẽ chết? Hừ, ta thì mong nàng chết ngay bây giờ, chết sớm đầu thai sớm!
- A?
Thiền lão, Thiên Tầm kinh ngạc, không dám tin Tiêu Thanh Báo sẽ nói ra lời như vậy.
Mặt Tiêu Thanh Báo lạnh băng, mắt lóe tia độc ác, trầm giọng quát với năm hộ vệ đứng sau lưng.
- Bắt giữ lên, áp đi đại lao trong gia tộc!
Tiêu gia gặp nội ưu ngoại hoạn, bây giờ mà xử lý không tốt thì rất có thể đại họa đổ lên đầu. Trong lòng Tiêu Thanh Báo luôn có một loại oán niệm, nếu không phải Tiêu Bất Tử cố chấp muốn báo thù cho Tiêu Thanh Đế thì gia tộc sẽ không có nhiều cường giả chết đi, Tiêu gia sẽ không nguyên khí đại thương.
Nếu không tại Tiêu Lãng thì giờ này Tiêu gia sẽ không bị động như vậy, sẽ không bị trưởng lão nho nhỏ của Tả gia uy hiếp ra mặt.
Phụ thân của Tiêu Lãng, Tiêu Thanh Đế đè ép huynh đệ bọn họ mấy chục năm không ngẩng đầu lên được. Nhi tử của Tiêu Thanh Đế quay về gia tộc đè ép đám Tiêu Cuồng không thể ngóc đầu. Sau Thần Hồn tiết, Tiêu Thanh Y và Tiêu Lãng quát bảo Tiêu Thanh Báo cút khỏi Thanh Y các.
Thù mới hận cũ, ân oán thị phi.
Tất cả khiến Tiêu Thanh Báo nổi điên, bây giờ được Tiêu Thanh Long ám chỉ, gã sẽ không nương tay. Tiêu Thanh Báo lập tức chạy đi Thanh Y các bắt lấy ba người Tiêu Thanh Y, Thiền lão, Thiên Tầm. Chờ Tiêu Lãng trở về, Tiêu Thanh Báo sẽ tự tay đánh chết hắn.
Đám người Thiền lão không biết mấy chuyện cong cong quấn quấn đó, lão và Thiên Tầm ngơ ngác. Thiên Tầm còn quỳ trên mặt đất, không biết xảy ra việc gì.
Tiêu Thanh Báo mang theo năm hộ vệ đều là tâm phúc của gã. Năm người không có do dự lập tức xông lên, hai người ấn Thiên Tầm xuống đất, tay cầm Huyền khí gác lên cổ gã. Thiền lão không có võ lực cao, bị một hộ vệ ấn quỳ gối xuống đất, cổ cũng gác một cây đại đao.
Hai hộ vệ kia thì hơi do dự, Tiêu Thanh Y dù gì là tiểu thư của Tiêu gia, sợ bộ dạng bệnh hoạn cực kỳ thê thảm như tùy thời sẽ chết, đôi chân bị tê liệt. Hai hộ vệ không biết nên làm sao.
Tiêu Thanh Báo trừng hai hộ vệ, quát to:
- Còn ngẩn ra làm gì?
- Vác đi, ném vào đại lao trong gia tộc!
Hai hộ vệ cắn răng bắt lấy tay Tiêu Thanh Y. Tiêu Thanh Y thở yếu ớt, mắt nhắm lại, không có phản ứng gì, dường như suy yếu đến nỗi không thể mở mắt ra được.
Thiền lão đứng bật dậy đẩy hộ vệ bên cạnh, điên cuồng xông hướng Tiêu Thanh Y:
- Tiểu thư!
Khi Tiêu Bất Tử vẫn còn là gia chủ thì Thiền lão là đại quản gia hậu viện, có thể nói là nhìn Tiêu Thanh Y lớn lên. Giờ phút này, thấy bộ dạng của Tiêu Thanh Y như vậy m,à bọn họ còn muốn ra tay, Thiền lão định liều mạng già ngăn cản.
Nhưng mạng già của Thiền lão không là cái đinh gì trong mắt Tiêu Thanh Báo. Mắt Tiêu Thanh Báo lóe tia sáng, ra tay, một cước đá vào lưng Thiền lão.
Thực lực của Thiền lão quá thấp, hoàn toàn không thể tránh né, bị đá đập vào vách tường, trượt xuống lăn mấy vòng dưới đất, phun ra một ngụm máu tươi. Khuôn mặt già nua nhăn lại vì đau đớn, Thiền lão nhìn chằm chằm Tiêu Thanh Y, lắc đầu nguầy nguậy.
Thiền lão hét to:
- Tiểu thư, tiểu thư...
Tiêu Thanh Y bị nâng lên, mắt vẫn khép, tóc rối xù, cung váy trắng bị máu nhuộm đỏ một nửa.
- Mang đi hết, áp vào đại lao trong gia tộc!
Tiêu Thanh Báo lạnh lùng liếc Tiêu Thanh Y, quay đầu đi ra ngoài. Năm tên hộ vệ nâng Tiêu Thanh Y, áp Thiên Tầm, có một người kéo Thiền lão đi ra ngoài.
- Cô Cô, Cô Cô! Lãng nhi trở lại, Lãng nhi và Tiểu Đao đã trở lại!
Đoàn người mới ra khỏi đại sảnh, chưa bước ra khỏi cửa thì bên ngoài Thanh Y các vang thanh âm cực kỳ sốt ruột. Tiêu Thanh Báo dừng lại, con ngươi tràn ngập sát khí.
Bên ngoài Thanh Y các, Tiêu Lãng vẻ mặt sốt ruột, sải bước xách Tả Hi, tiểu thư của Tả gia chạy nhanh hướng Thanh Y các. Sau lưng Tiêu Lãng, Huyễn ma thú tiểu Bạch cõng Tiểu Đao theo sau.
Tiêu Lãng vừa vào Thanh Y các chợt khựng lại, nhìn Tiêu Thanh Y bị hai hộ vệ nâng, người đầy máu, mắt nhắm nghiền, mặt trắng bệch, không biết sống chết. Người Tiêu Lãng run bần bật, khuôn mặt đầy yêu khí biến dữ tợn.
Trong Thanh Y các vang tiếng rống kinh trời, tràn mngpậ bi thương vô tận, giận dữ, sát ý. Thanh âm vang vọng nguyên hậu viện Tiêu gia.
- Cô Cô!!!!
Tiếng rống to chấn đám người Tiêu Bất Hoặc chạy nhanh hướng Thanh Y các lòng run lên. Đông Phương Hồng Đậu, Vân Tử Sam người run rẩy.
Tiêu Thanh Long nói xong muốn lao ra ngoài, vừa nhúc nhích đã có hai người đứng dậy.
Hai người kia âm u nói:
- Tiêu gia chủ, chúng ta cùng ngươi đi xem.
Tiêu Thanh Long kinh ngạc, các cường giả có mặt cực kỳ ngạc nhiên, vì người lên tiếng là hai cường giả bí ẩn của Nghịch gia. Tiêu Thanh Long xử lý việc nhà, bọn họ đi theo làm cái gì?
Không đợi Tiêu Thanh Long nói chuyện, trưởng lão Huyết Chiến đường của Đông Phương gia, Đông Phương Nhất Dạ cũng đứng dậy.
Trưởng lão Huyết Chiến đường của Đông Phương gia, Đông Phương Nhất Dạ lạnh nhạt nói:
- Ừm! Ta cũng đi chung với Tiêu gia chủ.
Cùng lúc đó, trưởng lão của Trà gia, Trà Hắc đứng lên, cười nói:
- Ta cũng đi xem náo nhiệt.
Mắt Tiêu Bất Hoặc lóe tia sáng. Mặt trưởng lão của Huyết Chiến đường, Tả Phàm lộ vẻ tức giận không thể che giấu.
Đông Phương Hồng Đậu và Tiêu Lãng có quan hệ ái muội đã sớm đồn khắp đế đô. Mọi người sớm nghe nói Trà Mộc và Tiêu Lãng là huynh đệ thân thiết. Trước không nói tại sao hai cường giả của Nghịch gia đột nhiên muốn đi theo, trưởng lão của Đông Phương gia, Trà gia đột nhiên lên tiếng chắc chắn không chỉ vì đứng xem.
Hiển niên bọn họ muốn ngăn cản Tiêu Thanh Long giết Tiêu Lãng tại chỗ, nếu có cơ hội thì rất có thể mấy người sẽ cứu hắn.
Trưởng lão của Huyết Chiến đường, Tả Phàm oán hận nói:
- Mọi người cùng nhau đi đi, ta muốn xem thiếu niên anh tài mất trí, phát điên giết cả gia tộc của mình là loại người nào!
Tất cả trưởng lão đứng dậy, Vân Tử Sam mang theo cường giả hoàng gia đứng lên ý định đi theo.
Tiêu Bất Hoặc cau mày, bất đắc dĩ thở dài, đứng lên nói:
- Đi đi, nhìn xem cũng tốt.
Mười mấy cường giả nổi tiếng trong ngoài Chiến Vương triều lập tức đứng dậy, mấy trăm hộ vệ, Huyết vệ của Tiêu gia theo sau. Cả đám rầm rộ đi hướng Thanh Y các.
….. …. …. …. …..
Thanh Y các rất náo nhiệt.
Vốn trong Thanh Y các chỉ có ba người ở, Tiêu Thanh Y, Thiền lão, Thiên Tầm.
Ám vệ bên ngoài trực tiếp đổi thành minh vệ, lễ tang của Tiêu Bất Tử qua đi, Thanh Y các bị phong tỏa, không ai được phép ra ngoài.
Tiêu Bất Tử đã chết, Tiêu Bất Hoặc lên đài, tuy vị trí tộc trưởng vững vàng nhưng bây giờ Tiêu gia gặp nội ưu ngoại hoạn, không chịu nổi biến cố gì. Tiêu Thanh Báo sợ Tiêu Thanh Y làm chuyện gì ảnh hưởng Tiêu gia đoàn kết, cộng với ân oán trước kia, thế là gã ra lệnh giam lỏng Tiêu Thanh Y, Thiền lão, Thiên Tầm.
Giờ phút này, Tiêu Thanh Báo ở trong Thanh Y các, mới nãy gã nhận được chỉ thị của Tiêu Thanh Long, ra khỏi trưởng lão đường chạy hướng Thanh Y các.
Tiêu Thanh Long biết Tiêu Lãng để ý Tiêu Thanh Y nhất nên muốn khống chế nàng, vậy là hắn sẽ bó tay chịu tói ngay.
Thanh Y các càng lụn bại hơn, Tiêu Thanh Y, Thiền lão, Thiên Tầm bị giam lỏng mấy ngày nay, trừ cơm canh cơ bản ra không có gì. Tiêu Thanh Y, Thiền lão, Thiên Tầm chỉ có thể ở bên trong, không được làm cái gì. Cho dù mấy ngày nay Tiêu Thanh Y bị bệnh nặng hơn, mấy lần ngất xỉu, Thiền lão cầu xin trị liệu sư trong gia tộc tạm thời giữ cho bệnh không nặng hơn cũng bị từ chối.
- Phụt!
Tiêu Thanh Báo mang theo năm hộ vệ đi tới, vừa vặn thấy Tiêu Thanh Y lại hộc máu. Thiền lão, Thiên Tầm ở bên giường vẻ mặt buồn bã, không biết làm sao.
Thiền lão hoảng hốt dùng khăn tay lau máu nơi khóe môi Tiêu Thanh Y, càng lau càng dính nhiều. Trên cằm Tiêu Thanh Y dính đầy máu.
Thiền lão sốt ruột luống cuống tay chân, quay đầu lại thấy Tiêu Thanh Báo đi vào.
Thiền lão sốt ruột cầu xin:
- Thanh Báo trưởng lão hãy mau bẩm báo cho tộc trưởng mới trị liệu sư đến đi, cứ tiếp tục như vậy thì Thanh Y tiểu thư sẽ chết!
Thiên Tầm nghe tiếng động ngoái đầu nhìn, mắt chớp lóe, cắn răng trực tiếp quỳ xuống nói:
- Thanh báo trưởng lão, cầu ngươi!
Tiêu Thanh Báo không thèm nhìn Thiền lão, Thiên Tầm, liếc Tiêu Thanh Y mặt trắng bệch, người yếu ớt đến không nói nên lời.
Tiêu Thanh Báo lạnh lùng cười:
- Sẽ chết? Hừ, ta thì mong nàng chết ngay bây giờ, chết sớm đầu thai sớm!
- A?
Thiền lão, Thiên Tầm kinh ngạc, không dám tin Tiêu Thanh Báo sẽ nói ra lời như vậy.
Mặt Tiêu Thanh Báo lạnh băng, mắt lóe tia độc ác, trầm giọng quát với năm hộ vệ đứng sau lưng.
- Bắt giữ lên, áp đi đại lao trong gia tộc!
Tiêu gia gặp nội ưu ngoại hoạn, bây giờ mà xử lý không tốt thì rất có thể đại họa đổ lên đầu. Trong lòng Tiêu Thanh Báo luôn có một loại oán niệm, nếu không phải Tiêu Bất Tử cố chấp muốn báo thù cho Tiêu Thanh Đế thì gia tộc sẽ không có nhiều cường giả chết đi, Tiêu gia sẽ không nguyên khí đại thương.
Nếu không tại Tiêu Lãng thì giờ này Tiêu gia sẽ không bị động như vậy, sẽ không bị trưởng lão nho nhỏ của Tả gia uy hiếp ra mặt.
Phụ thân của Tiêu Lãng, Tiêu Thanh Đế đè ép huynh đệ bọn họ mấy chục năm không ngẩng đầu lên được. Nhi tử của Tiêu Thanh Đế quay về gia tộc đè ép đám Tiêu Cuồng không thể ngóc đầu. Sau Thần Hồn tiết, Tiêu Thanh Y và Tiêu Lãng quát bảo Tiêu Thanh Báo cút khỏi Thanh Y các.
Thù mới hận cũ, ân oán thị phi.
Tất cả khiến Tiêu Thanh Báo nổi điên, bây giờ được Tiêu Thanh Long ám chỉ, gã sẽ không nương tay. Tiêu Thanh Báo lập tức chạy đi Thanh Y các bắt lấy ba người Tiêu Thanh Y, Thiền lão, Thiên Tầm. Chờ Tiêu Lãng trở về, Tiêu Thanh Báo sẽ tự tay đánh chết hắn.
Đám người Thiền lão không biết mấy chuyện cong cong quấn quấn đó, lão và Thiên Tầm ngơ ngác. Thiên Tầm còn quỳ trên mặt đất, không biết xảy ra việc gì.
Tiêu Thanh Báo mang theo năm hộ vệ đều là tâm phúc của gã. Năm người không có do dự lập tức xông lên, hai người ấn Thiên Tầm xuống đất, tay cầm Huyền khí gác lên cổ gã. Thiền lão không có võ lực cao, bị một hộ vệ ấn quỳ gối xuống đất, cổ cũng gác một cây đại đao.
Hai hộ vệ kia thì hơi do dự, Tiêu Thanh Y dù gì là tiểu thư của Tiêu gia, sợ bộ dạng bệnh hoạn cực kỳ thê thảm như tùy thời sẽ chết, đôi chân bị tê liệt. Hai hộ vệ không biết nên làm sao.
Tiêu Thanh Báo trừng hai hộ vệ, quát to:
- Còn ngẩn ra làm gì?
- Vác đi, ném vào đại lao trong gia tộc!
Hai hộ vệ cắn răng bắt lấy tay Tiêu Thanh Y. Tiêu Thanh Y thở yếu ớt, mắt nhắm lại, không có phản ứng gì, dường như suy yếu đến nỗi không thể mở mắt ra được.
Thiền lão đứng bật dậy đẩy hộ vệ bên cạnh, điên cuồng xông hướng Tiêu Thanh Y:
- Tiểu thư!
Khi Tiêu Bất Tử vẫn còn là gia chủ thì Thiền lão là đại quản gia hậu viện, có thể nói là nhìn Tiêu Thanh Y lớn lên. Giờ phút này, thấy bộ dạng của Tiêu Thanh Y như vậy m,à bọn họ còn muốn ra tay, Thiền lão định liều mạng già ngăn cản.
Nhưng mạng già của Thiền lão không là cái đinh gì trong mắt Tiêu Thanh Báo. Mắt Tiêu Thanh Báo lóe tia sáng, ra tay, một cước đá vào lưng Thiền lão.
Thực lực của Thiền lão quá thấp, hoàn toàn không thể tránh né, bị đá đập vào vách tường, trượt xuống lăn mấy vòng dưới đất, phun ra một ngụm máu tươi. Khuôn mặt già nua nhăn lại vì đau đớn, Thiền lão nhìn chằm chằm Tiêu Thanh Y, lắc đầu nguầy nguậy.
Thiền lão hét to:
- Tiểu thư, tiểu thư...
Tiêu Thanh Y bị nâng lên, mắt vẫn khép, tóc rối xù, cung váy trắng bị máu nhuộm đỏ một nửa.
- Mang đi hết, áp vào đại lao trong gia tộc!
Tiêu Thanh Báo lạnh lùng liếc Tiêu Thanh Y, quay đầu đi ra ngoài. Năm tên hộ vệ nâng Tiêu Thanh Y, áp Thiên Tầm, có một người kéo Thiền lão đi ra ngoài.
- Cô Cô, Cô Cô! Lãng nhi trở lại, Lãng nhi và Tiểu Đao đã trở lại!
Đoàn người mới ra khỏi đại sảnh, chưa bước ra khỏi cửa thì bên ngoài Thanh Y các vang thanh âm cực kỳ sốt ruột. Tiêu Thanh Báo dừng lại, con ngươi tràn ngập sát khí.
Bên ngoài Thanh Y các, Tiêu Lãng vẻ mặt sốt ruột, sải bước xách Tả Hi, tiểu thư của Tả gia chạy nhanh hướng Thanh Y các. Sau lưng Tiêu Lãng, Huyễn ma thú tiểu Bạch cõng Tiểu Đao theo sau.
Tiêu Lãng vừa vào Thanh Y các chợt khựng lại, nhìn Tiêu Thanh Y bị hai hộ vệ nâng, người đầy máu, mắt nhắm nghiền, mặt trắng bệch, không biết sống chết. Người Tiêu Lãng run bần bật, khuôn mặt đầy yêu khí biến dữ tợn.
Trong Thanh Y các vang tiếng rống kinh trời, tràn mngpậ bi thương vô tận, giận dữ, sát ý. Thanh âm vang vọng nguyên hậu viện Tiêu gia.
- Cô Cô!!!!
Tiếng rống to chấn đám người Tiêu Bất Hoặc chạy nhanh hướng Thanh Y các lòng run lên. Đông Phương Hồng Đậu, Vân Tử Sam người run rẩy.
Bình luận facebook