Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 92
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
>
Đại viện của Tiêu gia, Thanh Đế các!
Sau khi Tiêu Bất Tử ra lệnh lập tức quay về Thanh Đế các. Hai mươi năm trước Tiêu Bất Tử là tộc trưởng của Tiêu gia, hai mươi năm sau thoát khốn khỏi Long Hổ sơn, thực lực càng đạt tới đỉnh cao Chiến Vương triều, là một trong những người mạnh nhất vương triều. Không ai dám chất vất lời Tiêu Bất Tử nói, cũng không ai dám cãi lệnh.
Sau khi Tiêu Phù Đồ rời khỏi Nguyên lão các liền đi Thanh Đế các, vào phòng của Tiêu Bất Tử.
- Bái kiến tộc trưởng!
Tiêu Bất Tử đưa lưng hướng Tiêu Phù Đồ nhìn ngoài song cửa sổ, lão không có vẻ gì kinh ngạc với sự hiện diện của gã. Trừ Tiêu Bất Tử, tộc trưởng, Tiêu Thanh Y ra, Tiêu Phù Đồ là thành viên Tiêu gia. Duy nhất không cần thông báo có thể trực tiếp tiến vào.
Tiêu Bất Tử không xoay người lại, chỉ lạnh lùng nói:
- Ta biết ngươi cố kỵ cái gì, không cần để ý, cứ tra cho đến cùng. Ai to gan ngăn cản thì giết không tha, ta còn chưa chết, Chiến Vương triều không biến thiên được!
Ánh mắt Tiêu Phù Đồ lạnh băng, ngần ngừ, cuối cùng hỏi:
- Nếu như là người trong gia tộc thì sao?
Tiêu Bất Tử chợt xoay người lại, thân thể thấp bé phát ra sát khí ngập trời làm Tiêu Phù Đồ run lên.
Tiêu Bất Tử nói:
- Giết, nếu như có nội quỷ thì càng đáng chết hơn!
Tiêu Phù Đồ yên tâm, gật đầu, nói:
- Tộc trưởng, gần đây Bắc Cương có biến, đêm hôm qua Tả Bình Bình và Đông Phương Bạch cùng nhau đi Bắc Cương, nếu thật sự điều tra ra cái gì thì ta sẽ âm thầm xử lý. Nếu gây lớn chuyện sợ là lòng dân trong Chiến Vương triều dao động.
Tiêu Bất Tử công nhận nói:
- Ừm! Âm thầm giải quyết cũng tốt. Mấy lão bất tử Huyết Vương triều một lòng muốn diệt Chiến Vương triều chúng ta, thật đáng buồn là trong vương triều lại có nội quỷ. Chờ tìm ra cứ điểm của Hắc Long hội, giết hết sạch rồi lão phu sẽ chạy tới Bắc Cương hội hợp với bọn họ.
Tiêu Phù Đồ khom người nói:
- Vâng thưa tộc trưởng, ta xin lui ra.
Tiêu Bất Tử lại dặn dò:
- Nhớ kỹ, có tra ra cái gì cũng đừng đả thảo kinh xà, lập tức bẩm báo với ta. Dám giết nhi tử của ta, hại nữ nhi, tôn tử của ta, lão phu phải tự tay xé xác từng tên!
Tiêu Phù Đồ đi ra, không lâu sau Tiêu Thanh Y đẩy xe lăn đi vào.
Tiêu Bất Tử mặt âm trầm nhanh chóng chuyển sang cười toe toét, thân thiết hỏi:
- Thanh Y, sao ngươi tới đây? Ngươi hành động không tiện, sao không kêu hạ nhân giúp ngươi?
Tiêu Thanh Y mỉm cười nói:
- Không sao.
Tiêu Thanh Y vẻ mặt áy náy nhìn Tiêu Bất Tử đầu tóc bạc phơ, mắt đỏ hồng nói:
- Thanh Y vô năng làm phụ thân vất vả rồi.
Tiêu Bất Tử hiền lành xua tay nói:
- Không có gì mệt, phụ thân còn chưa già. Nhưng sao bên Cẩu Họa còn chưa có tin tức? Sao vẫn chưa trị liệu cho ngươi?
Tiêu Thanh Y miễn cưỡng cười nói:
- Không gấp, đang tìm thảo dược bào chế đan dược, chắc cùng lắm nửa năm là sẽ có tin tức. Đã liệt hơn ba năm, không vội trong nửa năm này.
- Hắc Long hội, lão phu nhất định sẽ làm các ngươi hối hận!
Tiêu Bất Tử thở hắt ra, vẻ mặt buồn bã. Nhi tử, con dâu đã chết, chỉ có một nữ nhi vậy mà bị hại tê liệt. Tiêu Bất Tử ôm cục tức mà không có chỗ trút ra.
Tiêu Thanh Y chợt nhớ đến lời của Quân Thần Độc Cô Hành nói, cẩn thận nhắc nhở:
- Phụ thân, Độc Cô Hành đoán sau lưng Hắc Long hội có lẽ có ba nhà âm thầm giúp đỡ.
Tiêu Bất Tử trầm ngâm, thật lâu sau nói:
- Sao ta không biết được? Tiêu gia có nhiều người như vậy, tra xét lâu đến thế mà không tìm ra hang ổ của Hắc Long hội, chỉ giết mấy tiểu nhân vật, không cần đoán cũng biết có người âm thầm giúp đỡ. Có năng lực lớn như vậy trừ ba nhà ra chỉ có hoàng thất, nhưng hoàng thất là không có khả năng, Đông Phương gia cũng không thể nào. Chỉ có Tả gia và Nghịch gia.
Tiêu Thanh Y nhíu mày, mắt chớp lóe suy tư.
Tiêu Thanh Y phân tích:
- Tả Bình Bình kết thù với phụ thân mấy chục năm. Năm đó Nghịch Thủy Lưu cùng phụ thân tranh đoạt mẫu thân, cuối cùng thảm bại nên cũng hận phụ thân mấy chục năm. Hai bên đều có động cơ, nhưng ta thấy khả năng là Tả gia lớn hơn, một khi nữ nhân nổi điên thì sẽ bất kể hậu quả.
- Sai rồi!
Tiêu Bất Tử chắc chắn nói:
- Ta hiểu con người của Tả Bình Bình, tuy rất hận ta nhưng không đến mức hại chết Thanh Đế. Con người Nghịch Thủy Lưu từ nhỏ đã âm hiểm, mấy năm nay Nghịch gia càng điệu thấp hơn, đệ tử của gia tộc họ ẩn giấu rất sâu. Bọn họ đáng ngờ nhất!
- Hừ!
Tiêu Bất Tử hừ lạnh một tiếng:
- Ta đã kêu Tiêu Phù Đồ toàn quyền giải quyết chuyện này, lấy năng lực của hắn chắc sẽ mau có tin tức. Đừng để ta bắt được chứng cứ, nếu không thì ta liên hợp với Đông Phương Bạch tiêu diệt Nghịch gia. Rõ ràng Hắc Long hội có cao thủ Huyết Man tử, thông đồng với địch bán nước, không cứu Nghịch gia được!
Tiêu Thanh Y thở dài thườn thượt, không nói về chuyện này nữa.
Tiêu Thanh Y nhắc tới Tiêu Lãng:
- Chắc phụ thân có nghe nói đến Lãng nhi trong đại tái đi săn rồi? Thế này... Có phải là lộ mũi nhọn không? Từ xưa cây cao đón gió lớn, có nhuệ khí thì tốt, quá mức kiên cường không phải chuyện tốt.
- Sợ cái gì?
Tiêu Bất Tử phất tay nói:
- Bảo kiếm sắc bén là nhờ mài, nhất tướng công thành vạn cốt khô. Muốn trở thành cường giả thì phải liên tục rèn luyện, dù tạm thời ngã xuống cũng không sao, chỉ cần giữ nhuệ khí là có thể một bước lên trời. Giờ phải xem tiểu tử này có thể thức tỉnh thần hồn loại nào. Nếu như có thể thức tỉnh thiên giai thượng phẩm thần hồn, thành tựu của hắn tuyệt đối sẽ không kém gì Thanh Đế!
Tiêu Thanh Y khe khẽ thở dài nói:
- Chỉ hy vọng như thế đi!
….. …. …. …. …..
- Grao!
Trong hậu viện Thanh Y các, Tiêu Lãng, Tiểu Đao vừa trở về lập tức tu luyện, không nghỉ ngơi một giây.
Thời gian gấp gáp, chỉ còn hai tháng nữa là đến Thần Hồn tiết, Tiêu Lãng, Tiểu Đao muốn tăng tiến thực lực thêm một bước trong vòng hai tháng.
Thức tỉnh thần hồn cực kỳ quan trọng với võ giả trong Thần Hồn đại lục. Thức tỉnh thần hồn tốt, ví dụ như thiên giai thượng phẩm thì sau này tu luyện ít nhất tăng gấp hai, tu luyện một năm tương đương võ giả bình thường tu luyện hai năm, mười năm bằng người ta tu luyện hai mươi năm. Có thể tưởng tượng một thần hồn tốt quan trọng cỡ nào với võ giả.
Quan trọng nhất là chiến kỹ thần hồn, bình thường thức tỉnh thần hồn có kèm theo chiến kỹ thần hồn, đương nhiên cũng chia tốt và xấu. Thần hồn cao giai kèm chiến kỹ thần hồn thường thì không kém cỏi. Ví dụ như Cuồng Sư Nộ Hống của Bát gia, như Điệp Huyết Yêu Đao của Tiêu Thanh Y.
Thức tỉnh thần hồn, về mặt lý luận thì thực lực của võ giả càng mạnh càng có cơ hội thức tỉnh thần hồn tốt. Bình thường các thiếu niên tư chất thông thiên có xác suất lớn thức tỉnh thần hồn cường đại.
Cho nên Tiêu Lãng, Tiểu Đao liều mạng tu luyện, vì bản thân, cũng vì Tiêu Thanh Y.
Mặt trời lên cao, Tiêu Lãng, Tiểu Đao cõng đá to chạy nhanh trên cột mai hoa.
Hậu viện vang tiếng quát hưng phấn:
- Công tử!
Tiêu Lãng kinh ngạc ném đá xuống đất, nhảy xuống cột mai hoa nhìn đằng trước, mặt chợt sáng lên.
Tiêu Lãng hỏi:
- Thiên Tầm, ngươi đột phá rồi?
Người đến chính là Thiên Tầm. Từ khi Tiêu Lãng lấy đan dược cho Thiên Tầm, gã lập tức bế quan. Bế quan mấy ngày lại xuất quan, mặt đầy hưng phấn, hiển nhiên Thiên Tầm đột phá rồi.
- Công tử, ta đã đột phá Chiến Tôn cảnh!
Thiên Tầm hóa thành tàn ảnh nhanh chóng chạy tới, tốt độ nhanh rất nhiều. Tiêu Lãng chỉ thấy một cái bóng xẹt qua, Thiên Tầm đã đến trước mặt.
Tiêu Lãng mừng quá đỗi, quát to với hai hộ vệ đứng phía xa:
- Đi lấy rượu và thức ăn ngon đến đây, chúc mừng Thiên Tầm đột phá!
Hai hộ vệ do gia tộc phái đến cũng mừng theo, bọn họ theo Tiêu Lãng tức là người của hắn, Thiên Tầm là thủ lĩnh của họ, thực lực tăng lên thì họ cũng được lợi.
Thiên Tầm vẻ mặt cảm kích nhìn Tiêu Lãng, cực kỳ tự tin nói:
- Công tử, chờ khi ta nắm giữ bí kỹ gia tộc ban cho thì tốc độ còn tăng lên nữa, khi đó dù có là cường giả như Hỏa Phượng đến truy sát ta cũng có tin chắc mang công tử chạy trốn!
>
Đại viện của Tiêu gia, Thanh Đế các!
Sau khi Tiêu Bất Tử ra lệnh lập tức quay về Thanh Đế các. Hai mươi năm trước Tiêu Bất Tử là tộc trưởng của Tiêu gia, hai mươi năm sau thoát khốn khỏi Long Hổ sơn, thực lực càng đạt tới đỉnh cao Chiến Vương triều, là một trong những người mạnh nhất vương triều. Không ai dám chất vất lời Tiêu Bất Tử nói, cũng không ai dám cãi lệnh.
Sau khi Tiêu Phù Đồ rời khỏi Nguyên lão các liền đi Thanh Đế các, vào phòng của Tiêu Bất Tử.
- Bái kiến tộc trưởng!
Tiêu Bất Tử đưa lưng hướng Tiêu Phù Đồ nhìn ngoài song cửa sổ, lão không có vẻ gì kinh ngạc với sự hiện diện của gã. Trừ Tiêu Bất Tử, tộc trưởng, Tiêu Thanh Y ra, Tiêu Phù Đồ là thành viên Tiêu gia. Duy nhất không cần thông báo có thể trực tiếp tiến vào.
Tiêu Bất Tử không xoay người lại, chỉ lạnh lùng nói:
- Ta biết ngươi cố kỵ cái gì, không cần để ý, cứ tra cho đến cùng. Ai to gan ngăn cản thì giết không tha, ta còn chưa chết, Chiến Vương triều không biến thiên được!
Ánh mắt Tiêu Phù Đồ lạnh băng, ngần ngừ, cuối cùng hỏi:
- Nếu như là người trong gia tộc thì sao?
Tiêu Bất Tử chợt xoay người lại, thân thể thấp bé phát ra sát khí ngập trời làm Tiêu Phù Đồ run lên.
Tiêu Bất Tử nói:
- Giết, nếu như có nội quỷ thì càng đáng chết hơn!
Tiêu Phù Đồ yên tâm, gật đầu, nói:
- Tộc trưởng, gần đây Bắc Cương có biến, đêm hôm qua Tả Bình Bình và Đông Phương Bạch cùng nhau đi Bắc Cương, nếu thật sự điều tra ra cái gì thì ta sẽ âm thầm xử lý. Nếu gây lớn chuyện sợ là lòng dân trong Chiến Vương triều dao động.
Tiêu Bất Tử công nhận nói:
- Ừm! Âm thầm giải quyết cũng tốt. Mấy lão bất tử Huyết Vương triều một lòng muốn diệt Chiến Vương triều chúng ta, thật đáng buồn là trong vương triều lại có nội quỷ. Chờ tìm ra cứ điểm của Hắc Long hội, giết hết sạch rồi lão phu sẽ chạy tới Bắc Cương hội hợp với bọn họ.
Tiêu Phù Đồ khom người nói:
- Vâng thưa tộc trưởng, ta xin lui ra.
Tiêu Bất Tử lại dặn dò:
- Nhớ kỹ, có tra ra cái gì cũng đừng đả thảo kinh xà, lập tức bẩm báo với ta. Dám giết nhi tử của ta, hại nữ nhi, tôn tử của ta, lão phu phải tự tay xé xác từng tên!
Tiêu Phù Đồ đi ra, không lâu sau Tiêu Thanh Y đẩy xe lăn đi vào.
Tiêu Bất Tử mặt âm trầm nhanh chóng chuyển sang cười toe toét, thân thiết hỏi:
- Thanh Y, sao ngươi tới đây? Ngươi hành động không tiện, sao không kêu hạ nhân giúp ngươi?
Tiêu Thanh Y mỉm cười nói:
- Không sao.
Tiêu Thanh Y vẻ mặt áy náy nhìn Tiêu Bất Tử đầu tóc bạc phơ, mắt đỏ hồng nói:
- Thanh Y vô năng làm phụ thân vất vả rồi.
Tiêu Bất Tử hiền lành xua tay nói:
- Không có gì mệt, phụ thân còn chưa già. Nhưng sao bên Cẩu Họa còn chưa có tin tức? Sao vẫn chưa trị liệu cho ngươi?
Tiêu Thanh Y miễn cưỡng cười nói:
- Không gấp, đang tìm thảo dược bào chế đan dược, chắc cùng lắm nửa năm là sẽ có tin tức. Đã liệt hơn ba năm, không vội trong nửa năm này.
- Hắc Long hội, lão phu nhất định sẽ làm các ngươi hối hận!
Tiêu Bất Tử thở hắt ra, vẻ mặt buồn bã. Nhi tử, con dâu đã chết, chỉ có một nữ nhi vậy mà bị hại tê liệt. Tiêu Bất Tử ôm cục tức mà không có chỗ trút ra.
Tiêu Thanh Y chợt nhớ đến lời của Quân Thần Độc Cô Hành nói, cẩn thận nhắc nhở:
- Phụ thân, Độc Cô Hành đoán sau lưng Hắc Long hội có lẽ có ba nhà âm thầm giúp đỡ.
Tiêu Bất Tử trầm ngâm, thật lâu sau nói:
- Sao ta không biết được? Tiêu gia có nhiều người như vậy, tra xét lâu đến thế mà không tìm ra hang ổ của Hắc Long hội, chỉ giết mấy tiểu nhân vật, không cần đoán cũng biết có người âm thầm giúp đỡ. Có năng lực lớn như vậy trừ ba nhà ra chỉ có hoàng thất, nhưng hoàng thất là không có khả năng, Đông Phương gia cũng không thể nào. Chỉ có Tả gia và Nghịch gia.
Tiêu Thanh Y nhíu mày, mắt chớp lóe suy tư.
Tiêu Thanh Y phân tích:
- Tả Bình Bình kết thù với phụ thân mấy chục năm. Năm đó Nghịch Thủy Lưu cùng phụ thân tranh đoạt mẫu thân, cuối cùng thảm bại nên cũng hận phụ thân mấy chục năm. Hai bên đều có động cơ, nhưng ta thấy khả năng là Tả gia lớn hơn, một khi nữ nhân nổi điên thì sẽ bất kể hậu quả.
- Sai rồi!
Tiêu Bất Tử chắc chắn nói:
- Ta hiểu con người của Tả Bình Bình, tuy rất hận ta nhưng không đến mức hại chết Thanh Đế. Con người Nghịch Thủy Lưu từ nhỏ đã âm hiểm, mấy năm nay Nghịch gia càng điệu thấp hơn, đệ tử của gia tộc họ ẩn giấu rất sâu. Bọn họ đáng ngờ nhất!
- Hừ!
Tiêu Bất Tử hừ lạnh một tiếng:
- Ta đã kêu Tiêu Phù Đồ toàn quyền giải quyết chuyện này, lấy năng lực của hắn chắc sẽ mau có tin tức. Đừng để ta bắt được chứng cứ, nếu không thì ta liên hợp với Đông Phương Bạch tiêu diệt Nghịch gia. Rõ ràng Hắc Long hội có cao thủ Huyết Man tử, thông đồng với địch bán nước, không cứu Nghịch gia được!
Tiêu Thanh Y thở dài thườn thượt, không nói về chuyện này nữa.
Tiêu Thanh Y nhắc tới Tiêu Lãng:
- Chắc phụ thân có nghe nói đến Lãng nhi trong đại tái đi săn rồi? Thế này... Có phải là lộ mũi nhọn không? Từ xưa cây cao đón gió lớn, có nhuệ khí thì tốt, quá mức kiên cường không phải chuyện tốt.
- Sợ cái gì?
Tiêu Bất Tử phất tay nói:
- Bảo kiếm sắc bén là nhờ mài, nhất tướng công thành vạn cốt khô. Muốn trở thành cường giả thì phải liên tục rèn luyện, dù tạm thời ngã xuống cũng không sao, chỉ cần giữ nhuệ khí là có thể một bước lên trời. Giờ phải xem tiểu tử này có thể thức tỉnh thần hồn loại nào. Nếu như có thể thức tỉnh thiên giai thượng phẩm thần hồn, thành tựu của hắn tuyệt đối sẽ không kém gì Thanh Đế!
Tiêu Thanh Y khe khẽ thở dài nói:
- Chỉ hy vọng như thế đi!
….. …. …. …. …..
- Grao!
Trong hậu viện Thanh Y các, Tiêu Lãng, Tiểu Đao vừa trở về lập tức tu luyện, không nghỉ ngơi một giây.
Thời gian gấp gáp, chỉ còn hai tháng nữa là đến Thần Hồn tiết, Tiêu Lãng, Tiểu Đao muốn tăng tiến thực lực thêm một bước trong vòng hai tháng.
Thức tỉnh thần hồn cực kỳ quan trọng với võ giả trong Thần Hồn đại lục. Thức tỉnh thần hồn tốt, ví dụ như thiên giai thượng phẩm thì sau này tu luyện ít nhất tăng gấp hai, tu luyện một năm tương đương võ giả bình thường tu luyện hai năm, mười năm bằng người ta tu luyện hai mươi năm. Có thể tưởng tượng một thần hồn tốt quan trọng cỡ nào với võ giả.
Quan trọng nhất là chiến kỹ thần hồn, bình thường thức tỉnh thần hồn có kèm theo chiến kỹ thần hồn, đương nhiên cũng chia tốt và xấu. Thần hồn cao giai kèm chiến kỹ thần hồn thường thì không kém cỏi. Ví dụ như Cuồng Sư Nộ Hống của Bát gia, như Điệp Huyết Yêu Đao của Tiêu Thanh Y.
Thức tỉnh thần hồn, về mặt lý luận thì thực lực của võ giả càng mạnh càng có cơ hội thức tỉnh thần hồn tốt. Bình thường các thiếu niên tư chất thông thiên có xác suất lớn thức tỉnh thần hồn cường đại.
Cho nên Tiêu Lãng, Tiểu Đao liều mạng tu luyện, vì bản thân, cũng vì Tiêu Thanh Y.
Mặt trời lên cao, Tiêu Lãng, Tiểu Đao cõng đá to chạy nhanh trên cột mai hoa.
Hậu viện vang tiếng quát hưng phấn:
- Công tử!
Tiêu Lãng kinh ngạc ném đá xuống đất, nhảy xuống cột mai hoa nhìn đằng trước, mặt chợt sáng lên.
Tiêu Lãng hỏi:
- Thiên Tầm, ngươi đột phá rồi?
Người đến chính là Thiên Tầm. Từ khi Tiêu Lãng lấy đan dược cho Thiên Tầm, gã lập tức bế quan. Bế quan mấy ngày lại xuất quan, mặt đầy hưng phấn, hiển nhiên Thiên Tầm đột phá rồi.
- Công tử, ta đã đột phá Chiến Tôn cảnh!
Thiên Tầm hóa thành tàn ảnh nhanh chóng chạy tới, tốt độ nhanh rất nhiều. Tiêu Lãng chỉ thấy một cái bóng xẹt qua, Thiên Tầm đã đến trước mặt.
Tiêu Lãng mừng quá đỗi, quát to với hai hộ vệ đứng phía xa:
- Đi lấy rượu và thức ăn ngon đến đây, chúc mừng Thiên Tầm đột phá!
Hai hộ vệ do gia tộc phái đến cũng mừng theo, bọn họ theo Tiêu Lãng tức là người của hắn, Thiên Tầm là thủ lĩnh của họ, thực lực tăng lên thì họ cũng được lợi.
Thiên Tầm vẻ mặt cảm kích nhìn Tiêu Lãng, cực kỳ tự tin nói:
- Công tử, chờ khi ta nắm giữ bí kỹ gia tộc ban cho thì tốc độ còn tăng lên nữa, khi đó dù có là cường giả như Hỏa Phượng đến truy sát ta cũng có tin chắc mang công tử chạy trốn!
Bình luận facebook