• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Yêu Một Người Nợ Một Đời (2 Viewers)

  • Chương 1368

Chương 1368:





Tận mắt chứng kiến cảnh tuyết tan, Phong Lăng không còn dị nghị gì nữa. Chỉ là sau khi nhìn đống tuyết tan cùng hỗn hợp muối và nước tuyết ẩm ướt trêи mặt băng, cuối cùng Phong Lăng cũng nhớ ra đúng là có cách này trong kiến thức sinh tồn dã ngoại mà căn cứ đã dạy.





Nhiệt độ đóng băng của nước là 0 độ C, nếu như rắc thêm muối thì nhiệt độ kết băng sẽ giảm xuống. Với mười phần trăm dung dịch muối sẽ khiến nhiệt độ đóng băng giảm xuống âm sáu độ C; hai mươi phần trăm sẽ giảm nhiệt độ đóng băng của nước xuống tận âm mười sáu độ C. Điều này có nghĩa là nếu rắc muối trêи con đường đóng băng, băng có thể bị tan chảy, muối sẽ được hòa tan ở phần nước của băng, làm giảm nhiệt độ đóng bănkg.





Phong Lăng giơ tay chà xát hai má bị lạnh đến đỏ bừng, hít sâu một hơi, cô biết rằng sau một tiếng nữa, dù lớp băng ở dưới tuyết không dễ tan nhưng chắc chắn nó sẽ dễ phá hơn trước rất nhiều. Vậy nên cô chẳng đứng ngây ra đó nữa, nhanh chóng đi theo vào trong lều.





Cô vừa vào bên trong đã thấy Lệ Nam Hành đang ngồi trêи chiếc giường duy nhất ở đó. Chiếc giường rộng khoảng một mét năm, hai ngày qua, đó là nơi cô ngủ, ở bên cạnh còn chất một đống chăn mền, thảm sưởi ấm và một đống thứ khác.





Cô định đi qua, đột nhiên thoáng liếc thấy chiếc vali để dưới gầm giường, bên trong còn để vài tấm vải quấn ngực mà cô thường dùng.





Trong nháy mắt, biểu cảm trêи khuôn mặt cô đột nhiên cứng đờ lại.





Toi rồi!





Bởi vì cô ở đây một mình, cộng thêm việc quần áo cô mặc rất dày vì vậy không cần phải quấn vải ngực. Dù gì cũng không có ai để ý nên cô không dùng thứ đồ đó.





Cô liếc mắt nhìn chiếc vali dưới giường một lần nữa, bước nhanh lại chỗ đấy. Ngay khi Lệ Nam Hành đứng dậy rót một cốc nước ấm, cô giơ chân đá chiếc vai vào bên trong.





Lệ Nam Hành quay đầu lại đúng lúc Phong Lăng thi chân về, cô bình tĩnh nhìn anh: “ Lão đại, nếu lượng muối kia đủ dùng thì có thể để cho bọn Tam Bàn mang theo sử dụng khi bắt cá được không, như thế sẽ đỡ tốn thời gian hơn.”





Lệ Nam Hành cầm cốc lên, nhấp một ngụm nước ấm, cười lạnh: “Vẫn còn muốn bắt cá? Mới mấy ngày rời căn cứ mà các cậu đã thèm thịt rồi hả?”





Phong Lăng nhìn thấy chiếc cốc anh đang dùng là của mình nhưng không nói gì, chỉ đáp: “Tôi thì không thấy gì, ăn đại món gì đó no bụng là được nhưng bọn họ thì rất muốn ăn.”





“Bọn họ muốn dùng thì cứ để bọn họ dùng, không đủ thì nói người tiếp tế để lần sau họ tới thì sẽ nhớ mang thêm cho các cậu.” Anh nói xong thì lại uống thêm một ngụm nước.





Phong Lăng gật đầu: “Được, tôi biết rồi, tôi sẽ nói lại với họ sau.”





“Giờ này rồi mà bọn họ vẫn chưa về?”





“Ừm, để đi bộ xuống núi tuyết cũng rất mất thời gian, sớm nhất cũng phải đến chạng vạng thì họ mới quay lại.”





“Gọi điện thoại gọi bọn họ về.”





“Không gọi được, trong khoảng thời gian này không có tín hiệu, phải tầm từ bảy đến mười giờ tối mới có sóng.”





“…”





Lệ Nam Hành không nói gì, đặt cốc nước xuống, nhìn Phong Lăng một cái, sau đó liếc mắt ra ngoài lều.





“Trong này chỉ có một chiếc giường?” “Phải, bảy người bọn họ ở trong lều kia, không nhét nổi chiếc giường thứ tám nên tôi để nó ở đây, cũng may là tôi quen ở một mình, vả lại cũng bớt ồn ào.” Phong Lăng vừa nói vừa đi tới cạnh giường, mặc dù không cố ý nhưng trong tiềm thức, cô vẫn không muốn để anh phát hiện mấy món đồ để trong vali.





Mấy món đồ quấn ngực đều ở trong đó hết, lỡ bị phát hiện thì…





Không biết có phải cô nhìn lầm hay không, khi nghe nói cô đang ở một mình thì cặp mày của người đàn ông hơi nhướng lên. Tâm trạng anh có vẻ đang vui, lại cầm chiếc cốc của cô lên uống một ngụm nước ấm.





Khi cô nhìn kỹ thêm lần nữa thì người đàn ông đã quay người đi kiểm tra độ che phủ của bốn phía xung quanh căn lều, không hề để mắt đến cô.











Một tiếng sau, quả thật lớp băng ở ngoài lều đã tan được một chút, nhưng dù sao đây cũng là lớp băng dày theo năm tháng nên không thể dễ dàng tan được, vẫn cần người đục. Nhưng lúc Phong Lăng cầm dụng cụ đi đục thì cô lại phát hiện lớp băng không còn cứng như trước nữa mà dễ vỡ hơn rất nhiều, đập một cái là vỡ cả mảng lớn, dùng xẻng là có thể nhẹ nhàng nạy nó lên.





 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom