Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1130
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vinh Phỉ đột nhiên kéo tay cô, đan những ngón của cô vào các ngón tay của anh: “Đi, anh đưa em đi chơi. Đến khu vui chơi chơi được không?”
An Kỳ Nhi “hì hì” cười một tiếng: “Có thể.”
Vinh Phỉ kéo tay cô, vui mừng chạy. Hai người len lén chạy lên trực thăng, Vinh Phỉ đưa cô đến khu vui chơi lớn nhất.
Thế giới “tàu cao tốc trên mây”, An Kỳ Nhi mong muốn mặc váy áo xinh đẹp, cài kẹp tóc pha lê hình con bướm, giống như một nữ sinh vậy, nghiêm nghị thét chói tai! Lúc xuống nguy hiểm nhất, toàn thân mất trọng lượng, làm cho cả người cảm thấy nghẹt thở! An Kỳ Nhi cảm giác mình như rơi vào vực sâu vô tận! Cô không thở được, nhưng vẫn không nhịn được lớn tiếng gọi ra: “Vinh Phỉ! Em là sát thủ a... Em là người xấu...Những lời em nói với anh tất cả đều là giả, Em không lúc nào là không cùng anh diễn kịch... tại sao anh phải đối với em tốt như vậy chứ?”
Xung quanh tiếng gió rất lớn, thổi tan lời cô nói, ….gió lớn... giống như hai chỉ tay khổng lồ, lôi xé tóc cô——
Vinh phỉ là lần đầu tiên ngồi “tàu cao tốc trên mây ”, anh vốn nghĩ cả đời này không bao giờ chơi cái trò chơi trẻ con này. Tàu cao tốc trên mây thật ra kích thích, tóc của cô bay lượn trước mắt anh, nhưng anh vẫn tĩnh táo, một chuyện kích thích khác, lúc cùng anh ở Amazon bị báo mẹ đuổi, so với lúc ấy còn kém xa đến tám trăm lẻ tám ngàn dặm. Thời điểm ở Amazon, đây mới thật sự là khoảng thời gian chấn động lòng người!
Vinh phỉ đột nhiên nói: “Nơi này không có ý nghĩa, anh đưa em đến nơi khác vui hơn!”
Trò chơi “tàu cao tốc trên mây” chậm rãi dừng lại, xung quanh có người nôn, có người bị sợ đến nhũn cả chân, nhưng An Kỳ Nhi không bị làm sao cả. Cô cùng Vinh Phỉ trải qua nhiều chuyện như vậy, so với những thứ này kích thích hơn gấp mười ngàn lần.
Vinh phỉ đưa cô tới một cửa hàng bí mật, anh ở trong cửa hàng mua rất nhiều dụng cụ sinh tồn dã ngoại.
Mua xong đồ, anh nhét một bộ đồng phục nữ màu đen vào tay cô: “Đi thay đi, bộ đồ này rất hợp với em.” Anh đưa tay chỉ vào bộ váy cô đang mặc: “Khó coi chết đi được, còn không mau thay.”
An Kỳ Nhi trừng anh: “Mọi người đều nói váy em rất đẹp, anh lại nói khó coi! Không hiểu mắt thẩm mỹ của anh như thế nào?”
Vinh phỉ cười nói: “Váy áo chính là rất đẹp, ý anh nói, em mặc thật khó coi. Chủ yếu là không có khí chất.”
An Kỳ Nhi vừa trừng anh, vừa đưa tay cầm quần áo đi thay.
Từ phòng thử đồ đi ra, Vinh Phỉ thấy được một dáng người cực đẹp như một chú mèo hoang nhỏ, cô cười một cách xấu xa, bộ quần áo màu đen càng làm cho gương mặt đẹp đẽ của cô càng giống như bình sứ trắng, cô cắn môi dưới, đuôi mắt chậm rãi nhìn lên, trách mắng anh.
Vinh Phỉ chăm chú nhìn cô, cảm thấy vóc dáng nhỏ nhắn này như làm ngứa ngáy lòng người.
Vinh Phỉ cùng An Kỳ Nhi biến mất hai ngày, Lăng Vi ngược lại không phải lo lắng cho bọn họ. Cô bây giờ vội vàng xem kết quả giám định.
Cô kéo Diệp Đình đến thư phòng Quân Dương, xoay tay khóa kỹ cửa.
Diệp Đình thấy dáng vẻ đầy tâm sự nặng nề của cô, không thể không hỏi: “Thế nào? Lo lắng chuyện gì sao?”
Lăng Vi đi tới, mặt đầy vướng mắt nhìn anh: “Ông xã, em không thể không lo lắng một chuyện....An Kỳ Nhi vốn là một sát thủ, xuất thân của cô ta là tổ chức sát thủ hẳn là một bí mật lớn! Anh cũng biết....thân thế của An Kỳ Nhi và Thiên Mặc nhất định có mối quan hệ gắn bó với nhau....”
Diệp Đình gật đầu.
Lăng Vi nói tiếp: “Nếu như Thiên Mặc và An Kỳ Nhi thật là chị em....Vậy Thiên Mặc sẽ gặp nguy hiểm!”
Cô gấp gáp hỏi anh: “Em nói, nh nghe hiểu không? Ý em là, Nếu để cho tổ chức sát thủ biết Thiên Mặc và An Kỳ Nhi có mối quan hệ...Cho dù bọn họ muốn giết An Kỳ Nhi, cũng không phải là vấn đề. Bởi vì, vẫn còn có Lý Thiên Mặc, Cho nên, xuất thân của Thiên Mặc nhất định không thể để cho tổ chức sát thủ biết. Nếu không, Thiên Mặc nhất định sẽ bị tổ chức sát thủ đuổi giết!”
Diệp Đình đưa tay ôm lấy eo cô, ở bên tai cô, anh hỏi: “Em làm sao chắc chắn An Kỳ Nhi và Lý Thiên Mặc là chị em chứ? Anh thấy bọn họ không giống.”
Lăng Vi đột nhiên mở to hai mắt, cô chăm chú nhìn anh: “Sợ dây chuyền kia...Không phải đã nói rõ vấn đề sao?”
Diệp Đình đột nhiên cười lên, nói: “Dây chuyền kia, anh cũng có một sợi...”
“Sao?”
Vinh Phỉ đột nhiên kéo tay cô, đan những ngón của cô vào các ngón tay của anh: “Đi, anh đưa em đi chơi. Đến khu vui chơi chơi được không?”
An Kỳ Nhi “hì hì” cười một tiếng: “Có thể.”
Vinh Phỉ kéo tay cô, vui mừng chạy. Hai người len lén chạy lên trực thăng, Vinh Phỉ đưa cô đến khu vui chơi lớn nhất.
Thế giới “tàu cao tốc trên mây”, An Kỳ Nhi mong muốn mặc váy áo xinh đẹp, cài kẹp tóc pha lê hình con bướm, giống như một nữ sinh vậy, nghiêm nghị thét chói tai! Lúc xuống nguy hiểm nhất, toàn thân mất trọng lượng, làm cho cả người cảm thấy nghẹt thở! An Kỳ Nhi cảm giác mình như rơi vào vực sâu vô tận! Cô không thở được, nhưng vẫn không nhịn được lớn tiếng gọi ra: “Vinh Phỉ! Em là sát thủ a... Em là người xấu...Những lời em nói với anh tất cả đều là giả, Em không lúc nào là không cùng anh diễn kịch... tại sao anh phải đối với em tốt như vậy chứ?”
Xung quanh tiếng gió rất lớn, thổi tan lời cô nói, ….gió lớn... giống như hai chỉ tay khổng lồ, lôi xé tóc cô——
Vinh phỉ là lần đầu tiên ngồi “tàu cao tốc trên mây ”, anh vốn nghĩ cả đời này không bao giờ chơi cái trò chơi trẻ con này. Tàu cao tốc trên mây thật ra kích thích, tóc của cô bay lượn trước mắt anh, nhưng anh vẫn tĩnh táo, một chuyện kích thích khác, lúc cùng anh ở Amazon bị báo mẹ đuổi, so với lúc ấy còn kém xa đến tám trăm lẻ tám ngàn dặm. Thời điểm ở Amazon, đây mới thật sự là khoảng thời gian chấn động lòng người!
Vinh phỉ đột nhiên nói: “Nơi này không có ý nghĩa, anh đưa em đến nơi khác vui hơn!”
Trò chơi “tàu cao tốc trên mây” chậm rãi dừng lại, xung quanh có người nôn, có người bị sợ đến nhũn cả chân, nhưng An Kỳ Nhi không bị làm sao cả. Cô cùng Vinh Phỉ trải qua nhiều chuyện như vậy, so với những thứ này kích thích hơn gấp mười ngàn lần.
Vinh phỉ đưa cô tới một cửa hàng bí mật, anh ở trong cửa hàng mua rất nhiều dụng cụ sinh tồn dã ngoại.
Mua xong đồ, anh nhét một bộ đồng phục nữ màu đen vào tay cô: “Đi thay đi, bộ đồ này rất hợp với em.” Anh đưa tay chỉ vào bộ váy cô đang mặc: “Khó coi chết đi được, còn không mau thay.”
An Kỳ Nhi trừng anh: “Mọi người đều nói váy em rất đẹp, anh lại nói khó coi! Không hiểu mắt thẩm mỹ của anh như thế nào?”
Vinh phỉ cười nói: “Váy áo chính là rất đẹp, ý anh nói, em mặc thật khó coi. Chủ yếu là không có khí chất.”
An Kỳ Nhi vừa trừng anh, vừa đưa tay cầm quần áo đi thay.
Từ phòng thử đồ đi ra, Vinh Phỉ thấy được một dáng người cực đẹp như một chú mèo hoang nhỏ, cô cười một cách xấu xa, bộ quần áo màu đen càng làm cho gương mặt đẹp đẽ của cô càng giống như bình sứ trắng, cô cắn môi dưới, đuôi mắt chậm rãi nhìn lên, trách mắng anh.
Vinh Phỉ chăm chú nhìn cô, cảm thấy vóc dáng nhỏ nhắn này như làm ngứa ngáy lòng người.
Vinh Phỉ cùng An Kỳ Nhi biến mất hai ngày, Lăng Vi ngược lại không phải lo lắng cho bọn họ. Cô bây giờ vội vàng xem kết quả giám định.
Cô kéo Diệp Đình đến thư phòng Quân Dương, xoay tay khóa kỹ cửa.
Diệp Đình thấy dáng vẻ đầy tâm sự nặng nề của cô, không thể không hỏi: “Thế nào? Lo lắng chuyện gì sao?”
Lăng Vi đi tới, mặt đầy vướng mắt nhìn anh: “Ông xã, em không thể không lo lắng một chuyện....An Kỳ Nhi vốn là một sát thủ, xuất thân của cô ta là tổ chức sát thủ hẳn là một bí mật lớn! Anh cũng biết....thân thế của An Kỳ Nhi và Thiên Mặc nhất định có mối quan hệ gắn bó với nhau....”
Diệp Đình gật đầu.
Lăng Vi nói tiếp: “Nếu như Thiên Mặc và An Kỳ Nhi thật là chị em....Vậy Thiên Mặc sẽ gặp nguy hiểm!”
Cô gấp gáp hỏi anh: “Em nói, nh nghe hiểu không? Ý em là, Nếu để cho tổ chức sát thủ biết Thiên Mặc và An Kỳ Nhi có mối quan hệ...Cho dù bọn họ muốn giết An Kỳ Nhi, cũng không phải là vấn đề. Bởi vì, vẫn còn có Lý Thiên Mặc, Cho nên, xuất thân của Thiên Mặc nhất định không thể để cho tổ chức sát thủ biết. Nếu không, Thiên Mặc nhất định sẽ bị tổ chức sát thủ đuổi giết!”
Diệp Đình đưa tay ôm lấy eo cô, ở bên tai cô, anh hỏi: “Em làm sao chắc chắn An Kỳ Nhi và Lý Thiên Mặc là chị em chứ? Anh thấy bọn họ không giống.”
Lăng Vi đột nhiên mở to hai mắt, cô chăm chú nhìn anh: “Sợ dây chuyền kia...Không phải đã nói rõ vấn đề sao?”
Diệp Đình đột nhiên cười lên, nói: “Dây chuyền kia, anh cũng có một sợi...”
“Sao?”
Bình luận facebook