Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1132
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Không nghĩ tới, trời đất xui khiến... Lại đem mẫu máu của Diệp Đình, Lý Thiên Mặc và An Kỳ Nhi mang đi hóa nghiệm!
Lăng Vi vô cùng kích động, hai người đang đi đến phòng hóa nghiệm, đột nhiên có điện thoại của ông nội Diệp Lương Sơn.
Lăng Vi bất mãn bắt máy: “Ông nội! Ông bây giờ cùng lão Nhan đi đâu? Khi nào quay về?”
Từ buổi triển lãm ở nhà, không biết lúc nào lão gia tử và nhan lão gia tử đi chung hướng, hai người hẹn nhau cùng đi một vòng thế giới, chuyện này cũng đã mấy tháng! Vẫn chưa có trở lại...
Diệp lão gia tử cười “Haha”: “Chúng ta có thể tự do tự tại, con chớ lo lắng không đâu. Cái gì đó, ông gọi điện về là để báo tin bình an cho các con, cái lão quỷ đó còn chờ ông đây, Nói cho con cái này về “lão già kia”! Lại yêu cầu nhảy Bungee ở chỗ cao nhất —— ông ta cũng không sợ mắc phải bệnh tim, tính ra... Ông liều mình cùng ông ta một lần, ngày mai ông sẽ để cho ông ấy cùng ông leo đỉnh Everest, ha ha ha —— Ông để cho ông ấy vô cùng khó chịu, khó chịu! Chính là để ông ấy lọt bẫy của ông!”
Lão gia tử cúp điện thoại, Lăng Vi trong lòng thở dài! Lần trước triển lãm, nhan lão gia tử tới “lan mị” thảo luận chuyện hợp tác “Lão Niên Đại Bộ Xa “, Cô luôn muốn hỏi về chuyện sợi dây kia, kết quả, từ hôm đó về sau, Nhan lão gia tử liền bị ông nội lừa đi, lần đi này chính là hết mấy tháng.
Lăng Vi buồn buồn đi theo Diệp Đình hướng về phòng giám định. Diệp đình nắm bàn tay nhỏ bé của cô... làm cho tâm tình thấp thỏm của cô được thư giản không ít.
Đang lúc này, đột nhiên nghe được bên ngoài truyền tới “Ầm ——” một tiếng nổ lớn! Lăng Vi cảm thấy sàn nhà dưới lòng bàn chân cũng đang rung chuyển.
Tiếp đến, tất cả báo động căn cứ cũng mãnh liệt kêu vang “ngao ngao”!
Lăng Vi và Diệp Đình hai mắt nhìn nhau, cô thấy tròng mắt đen của anh đột nhiên nguy hiểm híp lại.
Trong đầu Lăng Vi nghĩ: “Hừ! Phải chăng có người đến đánh lén?”
Diệp Đình một cước đạp toang cửa phòng họp, anh kéo cô chạy vọt vào phòng họp, bọn họ tới bên cửa sổ nhìn ra ngoài: “Là tổ chức sát thủ”
“Bọn họ đến tìm An Kỳ Nhi?” Tim của Lăng Vi như muốn nhảy tới cổ họng.
“Ầm------” lại là một tiếng nổ lớn! tựa như đất rung núi chuyển! Trước mắt bao phủ bởi một mảnh khói màu đen cuồn cuộn...Mùi khói súng lập tức xông vào mũi, Lăng Vi vội vàng ngừng thở, bịt mũi.!
“Lạch tạch, lạch tạc, lạch tạch-----” Bên ngoài có hai trực thăng quân sự, đang tập kích cuốn khói đen, hướng về phía phòng thí nghiệm bắn lạc đạn.
“Đi mau!” Diệp Đình bảo vệ đầu Lăng Vi, nhanh chóng dẫn cô rời phòng họp. Dưới chân là một trận rung động hỗn loạn, Lăng Vi đứng cũng không vững. Đột nhiên, Quân Dương la lớn: “Tất cả nhân viên trong căn cứ, toàn bộ đi đến phòng họp lớn số ba!”
Diệp Đình biết bên dưới phòng họp số ba có mật đạo.
Anh vừa rồi kéo Lăng Vi, chính là muốn đi đến phòng họp số ba.
Lăng Vi hỏi anh: “Tổ chức sát thủ làm sao biết An Kỳ Nhi tới nơi này? Là do trong đầu cô ấy có gắng tấm chip có hệ thống theo dõi sao?”
Diệp Đình lắc đầu: “Không hẳn là vậy, Trong đầu An Kỳ Nhi có gắng tấm chip thật, nhưng là lúc cô ấy sinh ra không lâu liền bị gắng tấm chip vào đầu, lúc đó công nghệ theo dõi không có mạnh mẽ như vậy. Hơn nữa, An Kỳ Nhi sau khi bị chúng ta bắt, tất cả thiết bị theo dõi đều bị chúng ta lấy ra.”
“Đúng...anh nói có lý. Lăng Vi nói: “Hơn nữa, An Kỳ Nhi bây giờ cũng không có ở đây...Nếu như những sát thủ này theo dõi An Kỳ Nhi, thì không thể tới nơi này....Vậy bọn họ làm sao biết vị trí của căn cứ?”
Diệp Đình thanh âm thật thấp ở bên tai cô nói: “Trong căn cứ có nội gián, có người tiết lộ bí mật!”
“Có nội gián? Là ai?”
“Ầm...” mặt đất lại bị một trận rung chuyển kịch liệt.
Đột nhiên Lăng Vi khẩn trương: “Ông xã, có thể hay không liên quan đến hai sợi dây chuyền kia? Còn có anh, anh cũng có sợi dây chuyền kia! Nói như vậy...ông xã, anh và Lý Thiên Mặc cùng gặp nguy hiểm sao!”
Không nghĩ tới, trời đất xui khiến... Lại đem mẫu máu của Diệp Đình, Lý Thiên Mặc và An Kỳ Nhi mang đi hóa nghiệm!
Lăng Vi vô cùng kích động, hai người đang đi đến phòng hóa nghiệm, đột nhiên có điện thoại của ông nội Diệp Lương Sơn.
Lăng Vi bất mãn bắt máy: “Ông nội! Ông bây giờ cùng lão Nhan đi đâu? Khi nào quay về?”
Từ buổi triển lãm ở nhà, không biết lúc nào lão gia tử và nhan lão gia tử đi chung hướng, hai người hẹn nhau cùng đi một vòng thế giới, chuyện này cũng đã mấy tháng! Vẫn chưa có trở lại...
Diệp lão gia tử cười “Haha”: “Chúng ta có thể tự do tự tại, con chớ lo lắng không đâu. Cái gì đó, ông gọi điện về là để báo tin bình an cho các con, cái lão quỷ đó còn chờ ông đây, Nói cho con cái này về “lão già kia”! Lại yêu cầu nhảy Bungee ở chỗ cao nhất —— ông ta cũng không sợ mắc phải bệnh tim, tính ra... Ông liều mình cùng ông ta một lần, ngày mai ông sẽ để cho ông ấy cùng ông leo đỉnh Everest, ha ha ha —— Ông để cho ông ấy vô cùng khó chịu, khó chịu! Chính là để ông ấy lọt bẫy của ông!”
Lão gia tử cúp điện thoại, Lăng Vi trong lòng thở dài! Lần trước triển lãm, nhan lão gia tử tới “lan mị” thảo luận chuyện hợp tác “Lão Niên Đại Bộ Xa “, Cô luôn muốn hỏi về chuyện sợi dây kia, kết quả, từ hôm đó về sau, Nhan lão gia tử liền bị ông nội lừa đi, lần đi này chính là hết mấy tháng.
Lăng Vi buồn buồn đi theo Diệp Đình hướng về phòng giám định. Diệp đình nắm bàn tay nhỏ bé của cô... làm cho tâm tình thấp thỏm của cô được thư giản không ít.
Đang lúc này, đột nhiên nghe được bên ngoài truyền tới “Ầm ——” một tiếng nổ lớn! Lăng Vi cảm thấy sàn nhà dưới lòng bàn chân cũng đang rung chuyển.
Tiếp đến, tất cả báo động căn cứ cũng mãnh liệt kêu vang “ngao ngao”!
Lăng Vi và Diệp Đình hai mắt nhìn nhau, cô thấy tròng mắt đen của anh đột nhiên nguy hiểm híp lại.
Trong đầu Lăng Vi nghĩ: “Hừ! Phải chăng có người đến đánh lén?”
Diệp Đình một cước đạp toang cửa phòng họp, anh kéo cô chạy vọt vào phòng họp, bọn họ tới bên cửa sổ nhìn ra ngoài: “Là tổ chức sát thủ”
“Bọn họ đến tìm An Kỳ Nhi?” Tim của Lăng Vi như muốn nhảy tới cổ họng.
“Ầm------” lại là một tiếng nổ lớn! tựa như đất rung núi chuyển! Trước mắt bao phủ bởi một mảnh khói màu đen cuồn cuộn...Mùi khói súng lập tức xông vào mũi, Lăng Vi vội vàng ngừng thở, bịt mũi.!
“Lạch tạch, lạch tạc, lạch tạch-----” Bên ngoài có hai trực thăng quân sự, đang tập kích cuốn khói đen, hướng về phía phòng thí nghiệm bắn lạc đạn.
“Đi mau!” Diệp Đình bảo vệ đầu Lăng Vi, nhanh chóng dẫn cô rời phòng họp. Dưới chân là một trận rung động hỗn loạn, Lăng Vi đứng cũng không vững. Đột nhiên, Quân Dương la lớn: “Tất cả nhân viên trong căn cứ, toàn bộ đi đến phòng họp lớn số ba!”
Diệp Đình biết bên dưới phòng họp số ba có mật đạo.
Anh vừa rồi kéo Lăng Vi, chính là muốn đi đến phòng họp số ba.
Lăng Vi hỏi anh: “Tổ chức sát thủ làm sao biết An Kỳ Nhi tới nơi này? Là do trong đầu cô ấy có gắng tấm chip có hệ thống theo dõi sao?”
Diệp Đình lắc đầu: “Không hẳn là vậy, Trong đầu An Kỳ Nhi có gắng tấm chip thật, nhưng là lúc cô ấy sinh ra không lâu liền bị gắng tấm chip vào đầu, lúc đó công nghệ theo dõi không có mạnh mẽ như vậy. Hơn nữa, An Kỳ Nhi sau khi bị chúng ta bắt, tất cả thiết bị theo dõi đều bị chúng ta lấy ra.”
“Đúng...anh nói có lý. Lăng Vi nói: “Hơn nữa, An Kỳ Nhi bây giờ cũng không có ở đây...Nếu như những sát thủ này theo dõi An Kỳ Nhi, thì không thể tới nơi này....Vậy bọn họ làm sao biết vị trí của căn cứ?”
Diệp Đình thanh âm thật thấp ở bên tai cô nói: “Trong căn cứ có nội gián, có người tiết lộ bí mật!”
“Có nội gián? Là ai?”
“Ầm...” mặt đất lại bị một trận rung chuyển kịch liệt.
Đột nhiên Lăng Vi khẩn trương: “Ông xã, có thể hay không liên quan đến hai sợi dây chuyền kia? Còn có anh, anh cũng có sợi dây chuyền kia! Nói như vậy...ông xã, anh và Lý Thiên Mặc cùng gặp nguy hiểm sao!”