Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1358
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lý Thiên Mặc nhìn cô một cái, trong đầu liền nghĩ đến … tổ hợp mật mã “ely, fairness, lovely, pulchritude, smart...”, anh lại lười nổi giận.
Thói quen này của Lý Thiên Mặc vẫn luôn muốn bỏ, nhưng thật sự rất khó bỏ được. Tư duy về mật mã thế này đã trở thành quán tính suy nghĩ của anh…
Mặc dù anh đã cố gắng khắc chế nó, thế nhưng hiệu quả lại không lớn.
Lôi Niểu Niểu cũng không biết trong lòng anh đang nghĩ gì, chỉ thấy anh đột nhiên chau mày lại.
Lý Thiên Mặc bị cái mật mã này của chính mình làm kinh ngạc!
ely, fairness, lovely... mấy từ ngữ này đều có ý tốt… phần lớn đều biểu thị cho sự xinh đẹp, quang đãng, sáng ngời… cũng chính là loại ý tứ kiểu… tốt đẹp, đáng yêu, khiến người động tâm…
Lý Thiên Mặc không kìm được liền chau mày, trước kia khi anh nhìn người bằng tổ hợp mật mã, từ trước đến giờ vẫn chưa từng cụ thể như thế. Thậm chí anh còn thường xuyên dùng mấy từ ngữ như ‘tuyến tính, cơ động, tiếng sấm…”
Thế nhưng lần này… trong đầu lại đột nhiên ‘biu~biu~biu~” tất cả đều là những từ ngữ hình dung sự tốt đẹp.
Lý Thiên Mặc vô cùng kinh ngạc, anh lại không kìm được nhìn Lôi Niểu Niểu nhiều thêm một chút…
Đôi mắt của cô rất lớn, đồng tử đen bóng, giống như sơn dầu, rất sáng, rất đẹp… lông mi vô cùng dài, giống như cây quạt nhỏ đang xòe ra… lông mày cô rất cao, là cái loại có anh khí kia. Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, mang theo tia hồng hồng của sự thẹn thùng quẫn bách. Sống mũi cô cao thẳng, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều lộ ra một loại khí chất hiên ngang mê người.
Cô đang nhìn anh chằm chằm. Khuôn mặt cô đầy phấn chấn, khóe môi xinh đẹp khẽ cong lên, đặc biệt có sức sống.
Gì chứ? Lý Thiên Mặc cảm thấy lạ lùng, cô không phải là mật mã sao? Tại sao anh lại có thể có loại cảm giác này? Anh lại cảm thấy một tổ hợp mật mã đẹp mắt ư…
Lý Thiên Mặc kinh sợ!
Chuyện này giống như một người chuyên nuôi heo vậy… mỗi ngày đều nhìn những con heo mình nuôi, đột nhiên có một ngày, anh ta cảm giác một con heo trong số đó có dáng dấp thật đẹp…
Sau đó… đờ mờ, anh ta nhìn con heo này, có một sự xúc động liền đỏ mặt…
Lý Thiên Mặc giật mình đến mức lông tóc cũng muốn dựng đứng, đây chính là lần đầu tiên!
Cùng lúc suy nghĩ những thứ này anh vẫn đang nhìn chằm chằm Lôi Niểu Niểu, khuôn mặt Lôi Niểu Niểu lại càng đỏ bừng, cảm giác ánh mắt kia của anh giống như đang muốn ăn thịt người vậy ấy…
Cô đột nhiên hỏi anh: “Anh còn tức giận hả? Nếu như chiến đội của các anh bị thua rất nhiều tiền, tôi tôi… tôi có thể quyên kho bạc nhỏ của tôi cho anh…”
Lý Thiên Mặc vẫn đang nhìn cô, anh nhìn chằm chằm vào cái miệng nhỏ nhắn mê người của tổ hợp mật mã "charmingsmallmouth", nói: “Chuyện này không phải vấn đề tiền nong, mà là vấn đề vinh dự.”
“Ối… vậy thì thật sự rất xin lỗi…” Lôi Niểu Niểu tỏ vẻ thật sự rất tiếc nuối: “Lần sau anh sẽ thắng lại được không? Tôi cũng không biết làm thế nào để giúp anh…thật sự tôi rất muốn giúp anh, nhưng ma tôi lại không có cái bản lĩnh kia…”
Bình thường cô nói năng rất lưu loát, tính tình cũng bá đạo, thế nhưng… hôm nay lại giosngg như mọt quả cà pháo bị ngâm nước, hoan toàn yên lặng.
Lý Thiên Mặc cũng không còn tức giận như lúc nãy nữa.
Anh hơi suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu không, thì cô đi xin lỗi các đội viên của tôi đi, chắc chắn bọn họ rất để ý chuyện này.”
“Ừm, được mà.”
Lôi Niểu Niểu đặc biệt có thành ý nhận lấy laptop của anh, khuôn mặt cô đỏ bừng, ngón tay run run gõ vào khung chat của ‘chiến đội l-g’: “Các vị của chiến đội Lỗ - quan, chào mọi người.”
“Pia~” ấn gửi… “Em là bạn của Lý Đại Năng, mọi người có thể gọi em với biệt danh: ‘Lôi Điểu’.”
Lý Thiên Mặc đang uống nước đột nhiên ném luôn ly nước đi, anh ngay lập tức đoạt lại laptop, khiến Lôi Niểu Niểu bị sợ hết hồn! Sau đó liền nhìn thấy Lý Thiên Mặc chỉ vào màn hình, nghiến chặt răng như muốn cắn chết cô!
Lôi Niểu Niểu bị sợ rụt cổ lại nhìn màn hình, mẹ ơi mẹ ơi… ai cứu tôi với với… cô lại viết thành ‘chiến đội lỗ-quan’! Thật sự không còn mặt mũi gặp người nữa!
Lý Thiên Mặc quyết định, sau này, không, bao, giờ, muốn, nhìn, thấy, cô, gái, này, nữa!!
Thật đủ tai ương…
Lôi Niểu Niểu thấy trong khung chat của chiến đội l-g, hiện lên mấy dòng chữ… “Hô hô” “Đệch!” “Đờ mờ ——” “Lôi chim cái quỷ gì kia! Mau lăn ra đây cho lão tử! Muốn tìm shit đúng không?”
Lôi Niểu Niểu “…” Hình như mâu thuẫn này lại kết lớn thêm rồi sao ấy…
Lý Thiên Mặc nhìn cô một cái, trong đầu liền nghĩ đến … tổ hợp mật mã “ely, fairness, lovely, pulchritude, smart...”, anh lại lười nổi giận.
Thói quen này của Lý Thiên Mặc vẫn luôn muốn bỏ, nhưng thật sự rất khó bỏ được. Tư duy về mật mã thế này đã trở thành quán tính suy nghĩ của anh…
Mặc dù anh đã cố gắng khắc chế nó, thế nhưng hiệu quả lại không lớn.
Lôi Niểu Niểu cũng không biết trong lòng anh đang nghĩ gì, chỉ thấy anh đột nhiên chau mày lại.
Lý Thiên Mặc bị cái mật mã này của chính mình làm kinh ngạc!
ely, fairness, lovely... mấy từ ngữ này đều có ý tốt… phần lớn đều biểu thị cho sự xinh đẹp, quang đãng, sáng ngời… cũng chính là loại ý tứ kiểu… tốt đẹp, đáng yêu, khiến người động tâm…
Lý Thiên Mặc không kìm được liền chau mày, trước kia khi anh nhìn người bằng tổ hợp mật mã, từ trước đến giờ vẫn chưa từng cụ thể như thế. Thậm chí anh còn thường xuyên dùng mấy từ ngữ như ‘tuyến tính, cơ động, tiếng sấm…”
Thế nhưng lần này… trong đầu lại đột nhiên ‘biu~biu~biu~” tất cả đều là những từ ngữ hình dung sự tốt đẹp.
Lý Thiên Mặc vô cùng kinh ngạc, anh lại không kìm được nhìn Lôi Niểu Niểu nhiều thêm một chút…
Đôi mắt của cô rất lớn, đồng tử đen bóng, giống như sơn dầu, rất sáng, rất đẹp… lông mi vô cùng dài, giống như cây quạt nhỏ đang xòe ra… lông mày cô rất cao, là cái loại có anh khí kia. Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, mang theo tia hồng hồng của sự thẹn thùng quẫn bách. Sống mũi cô cao thẳng, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều lộ ra một loại khí chất hiên ngang mê người.
Cô đang nhìn anh chằm chằm. Khuôn mặt cô đầy phấn chấn, khóe môi xinh đẹp khẽ cong lên, đặc biệt có sức sống.
Gì chứ? Lý Thiên Mặc cảm thấy lạ lùng, cô không phải là mật mã sao? Tại sao anh lại có thể có loại cảm giác này? Anh lại cảm thấy một tổ hợp mật mã đẹp mắt ư…
Lý Thiên Mặc kinh sợ!
Chuyện này giống như một người chuyên nuôi heo vậy… mỗi ngày đều nhìn những con heo mình nuôi, đột nhiên có một ngày, anh ta cảm giác một con heo trong số đó có dáng dấp thật đẹp…
Sau đó… đờ mờ, anh ta nhìn con heo này, có một sự xúc động liền đỏ mặt…
Lý Thiên Mặc giật mình đến mức lông tóc cũng muốn dựng đứng, đây chính là lần đầu tiên!
Cùng lúc suy nghĩ những thứ này anh vẫn đang nhìn chằm chằm Lôi Niểu Niểu, khuôn mặt Lôi Niểu Niểu lại càng đỏ bừng, cảm giác ánh mắt kia của anh giống như đang muốn ăn thịt người vậy ấy…
Cô đột nhiên hỏi anh: “Anh còn tức giận hả? Nếu như chiến đội của các anh bị thua rất nhiều tiền, tôi tôi… tôi có thể quyên kho bạc nhỏ của tôi cho anh…”
Lý Thiên Mặc vẫn đang nhìn cô, anh nhìn chằm chằm vào cái miệng nhỏ nhắn mê người của tổ hợp mật mã "charmingsmallmouth", nói: “Chuyện này không phải vấn đề tiền nong, mà là vấn đề vinh dự.”
“Ối… vậy thì thật sự rất xin lỗi…” Lôi Niểu Niểu tỏ vẻ thật sự rất tiếc nuối: “Lần sau anh sẽ thắng lại được không? Tôi cũng không biết làm thế nào để giúp anh…thật sự tôi rất muốn giúp anh, nhưng ma tôi lại không có cái bản lĩnh kia…”
Bình thường cô nói năng rất lưu loát, tính tình cũng bá đạo, thế nhưng… hôm nay lại giosngg như mọt quả cà pháo bị ngâm nước, hoan toàn yên lặng.
Lý Thiên Mặc cũng không còn tức giận như lúc nãy nữa.
Anh hơi suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu không, thì cô đi xin lỗi các đội viên của tôi đi, chắc chắn bọn họ rất để ý chuyện này.”
“Ừm, được mà.”
Lôi Niểu Niểu đặc biệt có thành ý nhận lấy laptop của anh, khuôn mặt cô đỏ bừng, ngón tay run run gõ vào khung chat của ‘chiến đội l-g’: “Các vị của chiến đội Lỗ - quan, chào mọi người.”
“Pia~” ấn gửi… “Em là bạn của Lý Đại Năng, mọi người có thể gọi em với biệt danh: ‘Lôi Điểu’.”
Lý Thiên Mặc đang uống nước đột nhiên ném luôn ly nước đi, anh ngay lập tức đoạt lại laptop, khiến Lôi Niểu Niểu bị sợ hết hồn! Sau đó liền nhìn thấy Lý Thiên Mặc chỉ vào màn hình, nghiến chặt răng như muốn cắn chết cô!
Lôi Niểu Niểu bị sợ rụt cổ lại nhìn màn hình, mẹ ơi mẹ ơi… ai cứu tôi với với… cô lại viết thành ‘chiến đội lỗ-quan’! Thật sự không còn mặt mũi gặp người nữa!
Lý Thiên Mặc quyết định, sau này, không, bao, giờ, muốn, nhìn, thấy, cô, gái, này, nữa!!
Thật đủ tai ương…
Lôi Niểu Niểu thấy trong khung chat của chiến đội l-g, hiện lên mấy dòng chữ… “Hô hô” “Đệch!” “Đờ mờ ——” “Lôi chim cái quỷ gì kia! Mau lăn ra đây cho lão tử! Muốn tìm shit đúng không?”
Lôi Niểu Niểu “…” Hình như mâu thuẫn này lại kết lớn thêm rồi sao ấy…
Bình luận facebook