Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1462
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Giang Quân lập tức gọi cho công an Thành phố: “Đường 201 có vụ bắt cóc, là 4 người bình thường, bọn họ đều là người thân của tổng giám đốc Diệp Đình của Đỉnh phong quốc tế nhưng không hề đòi tiền, qua sơ bộ, Diệp Đình và phu nhân anh ta Lăng Vi bị người khác dùng súng tập kích, kết luận âm mưu bắt cóc.”
“Được, lập tức điều tra, có tình huống gì chúng tôi lập tức báo cáo.”
Xe cảnh sát rong ruổi một đường, đến đường 201 Giang Quân lập tức ra lệnh các xe tắt còi cảnh sát.
Trong xe của Diệp Đình, tổ ám ảnh báo cáo: “Đình ca, chúng tôi đã ghi nhận được hình ảnh hiện trường, anh em của chúng ta bị thương rất nặng, đối phương ước chừng 20 người, vừa rồi anh em của chúng ta bị diệt toàn bộ.”
Diệp Đình đau lòng nhíu mày, lồng ngực như bị thít chặt: “Đối phương chỉ có 20 người?”
Làm sao có thể? Vừa nãy anh phái 30 người tiếp viện, hơn nữa còn có 15 người của tổ ám ảnh, tổng cộng có 45 người thế mà không đối phó được 20 người kia? Còn bị diệt toàn bộ? Căn bản là chuyện không thể, chắc chắn trong đó có quỷ kế gì.
Năng lực của tổ ám ảnh không giống nhau, không phải chỉ biết đánh đấm làm sao có thể bị diệt toàn bộ? Dù bị mai phục cũng không đến mức kém như vậy? Làm sao còn để đối phương bắt sống người?
Lăng vi cũng nghĩ đến vấn đề này: “Ông xã, có phải đối phương dùng vũ khí sát thương đáng sợ nào không?”
Diệp Đình nói: “Nhất định là mai phục không thể phản kích.” Lúc này thành viên tổ D báo cáo: “Đình ca, là xảy ra vụ nổ mạnh, đối phương dùng thuốc nổ.”
Đầu Diệp Đình như bị búa tạ oanh tạc, nếu xảy ra nổ mạnh... vậy thương vong nhất định rất nặng... Diệp Đình gấp gáp gọi cho Tần Sênh: “Tam ca, chỗ tôi xảy ra chuyện rồi!”
Tần Sênh vừa nhận được mệnh lệnh cấp trên đang định xuất cảnh: “A Đình, chỉ sợ tôi không qua được, tôi hiện tại phải ra ngoài, đường 201 nổ mạnh, hiện tại phải đến hiện trường.”
Diệp Đình siết chặt nắm tay, nói: “Tam ca, tôi muốn nói chính là đường 201! Gần tòa nhà bỏ hoang có bốn người bị bắt cóc chính là người nhà của tôi.”
“Sao cơ?” sự kiện nổ này rất khủng bố, có hơn 30 người bị thương nặng, nguy hiểm tính mạng.
Tần Sênh luôn luôn trầm ổn, tính cách bình tĩnh cũng phải cả kinh: “Được, a Đình, cậu nhanh tới đi, hiện tại tôi đang ở trên đường.”
“Được, tôi cũng đang trên đường tới.” Diệp Đình kết nối với tổ ám ảnh: “Nhất định phải nhìn chằm chằm đám người kia, không cho bọn chúng chạy thoát.”
“Vâng, Đình ca.”
Hơn mười chiếc xe cảnh sát công thêm chiếc xe thể thao của Diệp Đình gào thét băng băng trên đường 201, tổ cảnh sát giao thông nhận được mệnh lệnh cho bọn họ qua đường.
Lúc gần tới tòa nhà bỏ hoang, Diệp Đình đi lên đằng trước, Tần Sênh đã tới.
Nhưng mà bọn bắt cóc đã chạy từ lau.
Tổ ám ảnh báo cáo: “Đình ca, thiết bị truy tung đột nhiên bị ngắt đoạn, thủ đoạn của đối phương vô cùng cao minh, bọn họ chắn hết tín hiệu truy tung.”
Diệp Đình không hề trách cứ mà hạ lệnh: “Tiếp tục tìm kiếm chỗ mấy con đường ra vào đường 201, nhìn chằm chằm mấy chiếc xe ra ngoài, một khi có hiềm nghi, lập tức báo cáo.”
“Vâng! Đình ca!”
Giang Quân xuống xe, sắc mặt thâm trầm, cầm máy truyền tin hạ lệnh: “Bọn bắt cóc đã chạy trốn, nhất định phải sống chết giữ chặt cửa ra vào, kiểm tra các xe thông qua, kiên quyết vây chúng trong khu vực 201.”
Diệp Đình và Lăng Vi chạy tới hiện trường, Giang Quân theo sát đằng sau.
Gần tòa nhà bỏ hoang có dây cảnh giới phòng ngựa có người tiến vào.
“Anh Ba...” Lăng Vi gọi Tần Sênh.
Tần Sênh quay đầu thấy Diệp Đình và Lăng Vi tới liền phất tay với đội viên: “Bọn họ là người nhà của người bị bắt cóc.” Lúc này mới có người cho bọn họ vào.
Diệp Đình và Lăng Vi đi qua giây cảnh giới nhanh chóng đi tới, giữa đường có một cái hố bị nổ tung, hai bên có hơn 10 chiếc xe bị nổ, khắp nơi đều là máu.
Hơn 30 người tổ ám ảnh bị thương nặng, cả người đều là máu nằm trên cáng cứu thương, hai mắt Diệp Đình tanh hồng.
Trái tim như bị dao cắt.
“A Lâm ——” Diệp Đình nhìn anh em của mình máu me đầy người, các anh em của anh đầu rơi máu chảy, khắp nơi đều bị thương... còn có nhiều mảnh thủy tinh găm trên người bọn họ.
Giang Quân lập tức gọi cho công an Thành phố: “Đường 201 có vụ bắt cóc, là 4 người bình thường, bọn họ đều là người thân của tổng giám đốc Diệp Đình của Đỉnh phong quốc tế nhưng không hề đòi tiền, qua sơ bộ, Diệp Đình và phu nhân anh ta Lăng Vi bị người khác dùng súng tập kích, kết luận âm mưu bắt cóc.”
“Được, lập tức điều tra, có tình huống gì chúng tôi lập tức báo cáo.”
Xe cảnh sát rong ruổi một đường, đến đường 201 Giang Quân lập tức ra lệnh các xe tắt còi cảnh sát.
Trong xe của Diệp Đình, tổ ám ảnh báo cáo: “Đình ca, chúng tôi đã ghi nhận được hình ảnh hiện trường, anh em của chúng ta bị thương rất nặng, đối phương ước chừng 20 người, vừa rồi anh em của chúng ta bị diệt toàn bộ.”
Diệp Đình đau lòng nhíu mày, lồng ngực như bị thít chặt: “Đối phương chỉ có 20 người?”
Làm sao có thể? Vừa nãy anh phái 30 người tiếp viện, hơn nữa còn có 15 người của tổ ám ảnh, tổng cộng có 45 người thế mà không đối phó được 20 người kia? Còn bị diệt toàn bộ? Căn bản là chuyện không thể, chắc chắn trong đó có quỷ kế gì.
Năng lực của tổ ám ảnh không giống nhau, không phải chỉ biết đánh đấm làm sao có thể bị diệt toàn bộ? Dù bị mai phục cũng không đến mức kém như vậy? Làm sao còn để đối phương bắt sống người?
Lăng vi cũng nghĩ đến vấn đề này: “Ông xã, có phải đối phương dùng vũ khí sát thương đáng sợ nào không?”
Diệp Đình nói: “Nhất định là mai phục không thể phản kích.” Lúc này thành viên tổ D báo cáo: “Đình ca, là xảy ra vụ nổ mạnh, đối phương dùng thuốc nổ.”
Đầu Diệp Đình như bị búa tạ oanh tạc, nếu xảy ra nổ mạnh... vậy thương vong nhất định rất nặng... Diệp Đình gấp gáp gọi cho Tần Sênh: “Tam ca, chỗ tôi xảy ra chuyện rồi!”
Tần Sênh vừa nhận được mệnh lệnh cấp trên đang định xuất cảnh: “A Đình, chỉ sợ tôi không qua được, tôi hiện tại phải ra ngoài, đường 201 nổ mạnh, hiện tại phải đến hiện trường.”
Diệp Đình siết chặt nắm tay, nói: “Tam ca, tôi muốn nói chính là đường 201! Gần tòa nhà bỏ hoang có bốn người bị bắt cóc chính là người nhà của tôi.”
“Sao cơ?” sự kiện nổ này rất khủng bố, có hơn 30 người bị thương nặng, nguy hiểm tính mạng.
Tần Sênh luôn luôn trầm ổn, tính cách bình tĩnh cũng phải cả kinh: “Được, a Đình, cậu nhanh tới đi, hiện tại tôi đang ở trên đường.”
“Được, tôi cũng đang trên đường tới.” Diệp Đình kết nối với tổ ám ảnh: “Nhất định phải nhìn chằm chằm đám người kia, không cho bọn chúng chạy thoát.”
“Vâng, Đình ca.”
Hơn mười chiếc xe cảnh sát công thêm chiếc xe thể thao của Diệp Đình gào thét băng băng trên đường 201, tổ cảnh sát giao thông nhận được mệnh lệnh cho bọn họ qua đường.
Lúc gần tới tòa nhà bỏ hoang, Diệp Đình đi lên đằng trước, Tần Sênh đã tới.
Nhưng mà bọn bắt cóc đã chạy từ lau.
Tổ ám ảnh báo cáo: “Đình ca, thiết bị truy tung đột nhiên bị ngắt đoạn, thủ đoạn của đối phương vô cùng cao minh, bọn họ chắn hết tín hiệu truy tung.”
Diệp Đình không hề trách cứ mà hạ lệnh: “Tiếp tục tìm kiếm chỗ mấy con đường ra vào đường 201, nhìn chằm chằm mấy chiếc xe ra ngoài, một khi có hiềm nghi, lập tức báo cáo.”
“Vâng! Đình ca!”
Giang Quân xuống xe, sắc mặt thâm trầm, cầm máy truyền tin hạ lệnh: “Bọn bắt cóc đã chạy trốn, nhất định phải sống chết giữ chặt cửa ra vào, kiểm tra các xe thông qua, kiên quyết vây chúng trong khu vực 201.”
Diệp Đình và Lăng Vi chạy tới hiện trường, Giang Quân theo sát đằng sau.
Gần tòa nhà bỏ hoang có dây cảnh giới phòng ngựa có người tiến vào.
“Anh Ba...” Lăng Vi gọi Tần Sênh.
Tần Sênh quay đầu thấy Diệp Đình và Lăng Vi tới liền phất tay với đội viên: “Bọn họ là người nhà của người bị bắt cóc.” Lúc này mới có người cho bọn họ vào.
Diệp Đình và Lăng Vi đi qua giây cảnh giới nhanh chóng đi tới, giữa đường có một cái hố bị nổ tung, hai bên có hơn 10 chiếc xe bị nổ, khắp nơi đều là máu.
Hơn 30 người tổ ám ảnh bị thương nặng, cả người đều là máu nằm trên cáng cứu thương, hai mắt Diệp Đình tanh hồng.
Trái tim như bị dao cắt.
“A Lâm ——” Diệp Đình nhìn anh em của mình máu me đầy người, các anh em của anh đầu rơi máu chảy, khắp nơi đều bị thương... còn có nhiều mảnh thủy tinh găm trên người bọn họ.
Bình luận facebook