Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1735
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiểu Bạch đang nghĩ đẹp thì đột nhiên nhớ tới chính sự.
Anh nói: “Anh cũng không ngốc, nhất định phải theo đuổi cô ấy nhưng mà theo đuổi thế nào đây?”
Tiểu Bạch hỏi xong cảm thấy hình như mình tìm lầm người, Lôi Niễu Niễu mới bao nhiêu tuổi? Hỏi cô ấy chẳng khác gì bọn trẻ con trường mầm non…
Hỏi Tạp Nhã và tiểu Vi vậy, nhưng mà người đâu?
Tiểu Bạch sốt ruột: “Người khác đâu? Bọn họ đi đâu hết rồi? Sao tiểu Vi chỉ nói một câu đã không thấy bóng dáng đâu hết rồi? Chị Tạp Nhã đâu? Chị An Kỳ đâu? Chị Hoa Đào đâu, Hạ Tiểu Hi đâu?”
Lúc này Lôi Đình đáp lại một câu: “Tôi vừa muốn nói chuyện mới phát hiện… căn bản cậu chẳng nhớ tôi, vậy tôi đi đây….”
Tiểu Bạch gõ một icon khóc lóc.
Tiểu Bạch nói: “Không phải hỏi theo trình tự sao? Còn chưa hỏi đến chị mà.”
Lôi Đình nói: “Tôi không nói dối cậu đâu, lúc trước Đình ca theo đuổi chị dâu đều là tôi giúp đỡ đấy.”
Hai mắt tiểu Bạch sáng lên: “Lúc đấy chị giúp thế nào?”
Lôi Đình nói: “Để cho Đình ca nhà tôi cùng chị dâu đi xem phim, đi bơi, đi ăn kem.”
“Đơn giản vậy sao?” tiểu Bạch có phần không tin tưởng lắm.
Lôi Đình nói: “Hẹn hò không phải chỉ như vậy, hiện tại trời lạnh, cậu có thể đổi đi bơi thành ngâm suối nước nóng, ăn kem có thể đổi thành ăn lẩu.”
“Ôi trời… ngâm suối nước nóng.” Chỉ cần nghĩ lỗ mũi tiểu Bạch đã muốn chảy ra rồi, anh khen một tiếng: “Chị Đình à, chị thật lợi hại.”
Tiểu Bạch vội vàng gọi điện thoại cho trợ lý để trợ lý sắp xếp đi ăn lẩu, ngâm suối nước nóng.
Nói chuyện điện thoại xong, lại thầy Lôi Đình thảo luận trong nhóm: “Tôi nói cậu này, mẹo theo đuổi cô gái trong tiểu thuyết ngôn tình có cả tá rồi, cậu không có chuyện gì thì tìm vài cuốn ngôn tình mà đọc rồi làm theo.”
“..” tiểu Bạch hết chỗ nói, một hồi sau mới hỏi: “Vậy chị tiến cử cho tôi hai cuốn đi… tôi chưa bao giờ đọc tiểu thuyết ngôn tình.”
Lôi Đình còn chưa nói xong đột nhiên Lôi Niễu Niễu gõ một câu: “Anh xem Đế thiếu tư sủng vợ đi, rất vui nhộn, tác giả là người lái xe già, vô cùng hot.”
“Hả?... được.” tiểu Bạch trịnh trọng gật đầu nhanh chóng để trợ lý đặt nguyên bộ.
Nhưng mà anh nhìn hai chữ… Tư sủng… có phần không dám xem.
Mặc kệ vậy, vì theo đuổi được bà xã, anh cần bất chấp bất cứ giá nào, tiểu Bạch tải xuống vài cuốn tình cảm lãng mạn.
Nói thật anh cũng là người đã trưởng thành, ngay cả hôn miệng con gái cũng chưa bao giờ, khó khăn lắm mới dâng hiến nụ hôn đầu lại biến thành dâng hiến cho đàn ông…
Ôi thật là đáng thương… chẳng có chút kinh nghiệm nào.
Thật bận lòng mà.
Anh lật vài cuốn, nhìn bên trong viết: “Chiêu đầu tiên trong bảo điển tình yêu là: Phải nhớ kĩ đối phương thích gì, ví dụ như ăn gì, thích động vật nhỏ nào, thích xem phim gì, thích mặc quần áo như thế nào.”
“Ôi cuốn sách này thật lợi hại.” tiểu Bạch ngồi thẳng người cẩn thận đọc.
Anh nghĩ nghĩ, Lạc Y thích ăn trái cây, hơn nữa rất thích dưa mật, lần trước trong hôn lễ của tiểu Bát anh nhìn thấy Lạc Y cầm đĩa hoa quả không rời tay, cô ăn hết cả một đĩa dưa mật.
Tiểu Bạch khẩn trương mở tệp ghi nhớ trong điện thoại ghi lại.
Anh lại nghĩ: “Lạc Y thích con voi, cũng phải ghi lại. Thích xem phim gì nhỉ? Làm sao mà anh biết đây? Dù sao ngoại trừ phim ma thì phim gì anh cũng có thể xem cùng cô.
“Thích quần áo như thế nào?” Tiểu Bạch cầm tờ giấy vẽ vẽ, cô thích thành thục, phóng khoáng, tao nhã, màu lam nhạt, màu nước biển.
Ồ, tiểu Bạch hoảng sợ, không nghĩ tới anh hiểu nhiều về LạcY đến thế.
Tiểu Bạch đang nghĩ đẹp thì đột nhiên nhớ tới chính sự.
Anh nói: “Anh cũng không ngốc, nhất định phải theo đuổi cô ấy nhưng mà theo đuổi thế nào đây?”
Tiểu Bạch hỏi xong cảm thấy hình như mình tìm lầm người, Lôi Niễu Niễu mới bao nhiêu tuổi? Hỏi cô ấy chẳng khác gì bọn trẻ con trường mầm non…
Hỏi Tạp Nhã và tiểu Vi vậy, nhưng mà người đâu?
Tiểu Bạch sốt ruột: “Người khác đâu? Bọn họ đi đâu hết rồi? Sao tiểu Vi chỉ nói một câu đã không thấy bóng dáng đâu hết rồi? Chị Tạp Nhã đâu? Chị An Kỳ đâu? Chị Hoa Đào đâu, Hạ Tiểu Hi đâu?”
Lúc này Lôi Đình đáp lại một câu: “Tôi vừa muốn nói chuyện mới phát hiện… căn bản cậu chẳng nhớ tôi, vậy tôi đi đây….”
Tiểu Bạch gõ một icon khóc lóc.
Tiểu Bạch nói: “Không phải hỏi theo trình tự sao? Còn chưa hỏi đến chị mà.”
Lôi Đình nói: “Tôi không nói dối cậu đâu, lúc trước Đình ca theo đuổi chị dâu đều là tôi giúp đỡ đấy.”
Hai mắt tiểu Bạch sáng lên: “Lúc đấy chị giúp thế nào?”
Lôi Đình nói: “Để cho Đình ca nhà tôi cùng chị dâu đi xem phim, đi bơi, đi ăn kem.”
“Đơn giản vậy sao?” tiểu Bạch có phần không tin tưởng lắm.
Lôi Đình nói: “Hẹn hò không phải chỉ như vậy, hiện tại trời lạnh, cậu có thể đổi đi bơi thành ngâm suối nước nóng, ăn kem có thể đổi thành ăn lẩu.”
“Ôi trời… ngâm suối nước nóng.” Chỉ cần nghĩ lỗ mũi tiểu Bạch đã muốn chảy ra rồi, anh khen một tiếng: “Chị Đình à, chị thật lợi hại.”
Tiểu Bạch vội vàng gọi điện thoại cho trợ lý để trợ lý sắp xếp đi ăn lẩu, ngâm suối nước nóng.
Nói chuyện điện thoại xong, lại thầy Lôi Đình thảo luận trong nhóm: “Tôi nói cậu này, mẹo theo đuổi cô gái trong tiểu thuyết ngôn tình có cả tá rồi, cậu không có chuyện gì thì tìm vài cuốn ngôn tình mà đọc rồi làm theo.”
“..” tiểu Bạch hết chỗ nói, một hồi sau mới hỏi: “Vậy chị tiến cử cho tôi hai cuốn đi… tôi chưa bao giờ đọc tiểu thuyết ngôn tình.”
Lôi Đình còn chưa nói xong đột nhiên Lôi Niễu Niễu gõ một câu: “Anh xem Đế thiếu tư sủng vợ đi, rất vui nhộn, tác giả là người lái xe già, vô cùng hot.”
“Hả?... được.” tiểu Bạch trịnh trọng gật đầu nhanh chóng để trợ lý đặt nguyên bộ.
Nhưng mà anh nhìn hai chữ… Tư sủng… có phần không dám xem.
Mặc kệ vậy, vì theo đuổi được bà xã, anh cần bất chấp bất cứ giá nào, tiểu Bạch tải xuống vài cuốn tình cảm lãng mạn.
Nói thật anh cũng là người đã trưởng thành, ngay cả hôn miệng con gái cũng chưa bao giờ, khó khăn lắm mới dâng hiến nụ hôn đầu lại biến thành dâng hiến cho đàn ông…
Ôi thật là đáng thương… chẳng có chút kinh nghiệm nào.
Thật bận lòng mà.
Anh lật vài cuốn, nhìn bên trong viết: “Chiêu đầu tiên trong bảo điển tình yêu là: Phải nhớ kĩ đối phương thích gì, ví dụ như ăn gì, thích động vật nhỏ nào, thích xem phim gì, thích mặc quần áo như thế nào.”
“Ôi cuốn sách này thật lợi hại.” tiểu Bạch ngồi thẳng người cẩn thận đọc.
Anh nghĩ nghĩ, Lạc Y thích ăn trái cây, hơn nữa rất thích dưa mật, lần trước trong hôn lễ của tiểu Bát anh nhìn thấy Lạc Y cầm đĩa hoa quả không rời tay, cô ăn hết cả một đĩa dưa mật.
Tiểu Bạch khẩn trương mở tệp ghi nhớ trong điện thoại ghi lại.
Anh lại nghĩ: “Lạc Y thích con voi, cũng phải ghi lại. Thích xem phim gì nhỉ? Làm sao mà anh biết đây? Dù sao ngoại trừ phim ma thì phim gì anh cũng có thể xem cùng cô.
“Thích quần áo như thế nào?” Tiểu Bạch cầm tờ giấy vẽ vẽ, cô thích thành thục, phóng khoáng, tao nhã, màu lam nhạt, màu nước biển.
Ồ, tiểu Bạch hoảng sợ, không nghĩ tới anh hiểu nhiều về LạcY đến thế.
Bình luận facebook