Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1896
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lữ Tâm Tâm một hơi mắc kẹt trong cổ họng, cả khuôn mặt đỏ bừng!
Mạc Khinh Hàn còn nói: “Lớp chúng ta có hơn sáu mươi học sinh, năng lực học tập của mỗi người đều không giống nhau. Nhưng, cũng không có nghĩa là, nhất định tương tai của những bạn học không giỏi này sẽ không có thành tựu! Theo tôi biết, trên thế giới này rất nhiều người có thành tựu, cũng đều không phải là học bá. Mỗi một người chúng ta đều có sở trường của mình, rất nhiều người mặc dù học không giỏi, nhưng mà, có người vẽ đẹp, có người hát hay, có người tài văn chương tốt! Có lẽ những kỹ năng này sẽ làm cho họ trở thành nhà vẽ truyện tranh, có người làm ca sĩ, có người làm nhà văn. Đương nhiên, cũng có rất nhiều học bá như Lục Vũ Hiên và Hứa Tuấn Khải vậy, tương lai có thể trở thành đại sư quốc gia, hoặc là khoa học gia. Nhưng, xin đừng vì một người học không giỏi mà kỳ thị người ta. Có người thích làm thợ trang điểm, có người thích làm thợ cắt tóc, có người bất đắc dĩ làm nghề mình không thích, nhưng mà, chỉ cần chúng ta bày ra sở trường của mình trong các ngành nghiệp, sẽ đồng dạng nên được tôn trọng!”
Tất cả các bạn trong lớp đều nhìn Mạc Khinh Hàn, có một ít bạn học không giỏi nháy mắt thẳng thắng sống lưng!
Mạc Khinh Hàn nhìn Lữ Tâm Tâm chằm chằm nói: “Lữ Tâm Tâm, lúc nãy cô nói tôi, thi vẫn luôn là đếm ngược, ngay cả đại học cũng không đậu, sau này còn không phải là phế vật, những lời này tôi không thể đồng tình bừa! Người thích học tập chân chính sẽ xem thi là công cụ kiểm tra mình, học tập đối với tôi không khó, tôi có thời gian có thể học giỏi, không thời gian đương nhiên học không tốt. Chỉ nhìn xem tôi có cần cù hay không!”
“Cô.... hừ!” Lữ Tâm Tâm cười như không cười hừ lạnh: “Cô có thể học giỏi, sau này mỗi ngày tôi đều đi chổng ngược tới trường học!”
“Lữ Tâm Tâm, cho cô một cơ hội thu lại những lời mình nói này.” Mạc Khinh Hàn cầm một xấp giấy nháp ra, nhắc nhở cô Ngô Tiểu Lỵ ăn giấy nháp như thế nào.
“Ha ha, thật buồn cười!” Lữ Tâm Tâm cố ý cười lạnh nói: “Bài văn được đăng lên, liền cho mình là thần tiên! Tôi nhất quyết không thu hồi! Ngày mai sẽ là tháng thi, chúng ta mỏi mắt mong chờ!”
Mạc Khinh Hàn cười lạnh liếc nhìn cô: “Lữ Tâm Tâm, tôi sẽ để cho cô khóc.”
Rất nhanh, đã xong tháng thi.
Đáng vui là, Mạc Khinh Hàn cùng Diệp Thần thế như trẻ tre, mto65 đường chạy nhanh đếp top10 trong lớp!
Mạc Khinh Hàn thứ 9, Diệp Thần thứ 10, thứ 11 là Lữ Tâm Tâm.
Cái mặt này bị đánh vang tiếng “Ba, ba“. Lúc công bố thành tích của bọn họ, không ít bạn học đều cười lớn, cười đến thầy chủ nhiệm không giải thích được....
Thành tích trong ban bọn họ phân làm ba bậc, top10 là một bậc.
10 - 30 là một bậc.
Chênh lệch giữa mỗi bậc là rất lớn.
Cho nên, địa vị top10 rất khó rung chuyển!
Mà Mạc Khinh Hàn cùng Diệp Thần đi, chen thứ chín và thứ mười ra sau, cho nên cấp thứ nhất của bọn họ biến thành 12 người.
12 người này với số điểm trên 650, bỏ xa số 13 suốt 50 điểm.
Đệ nhất lớp, vẫn là Lục Vũ Hiên, 683 điểm, địa vị không cách nào rung chuyển.
Người thứ hai là Hứa Tuấn Khải, 679 điểm.
Mạc Khinh Hàn 656 điểm, thứ chín. diệp Thần 654 điểm, thứ mười.
Lữ Tâm Tâm, 652 điểm, thứ 11. Cô là bị Mạc Khinh Hàn và Diệp Thần mạnh mẽ chen ra top 10.
Lữ Tâm Tâm và Diệp Thần chỉ kém 2 điểm.... Lữ Tâm Tâm muốn đập đầu! Tình cảnh gây gỗ ngày hôm qua còn rõ rành rành trước mắt! Cô cón nói, nếu như Mạc Khinh Hàn có thể học giỏi, sau này mỗi ngày cô đều đi chổng ngược tới trường học!
Lữ Tâm Tâm giận đến mặt lúc trắng lúc xanh.
Nhưng mà, thành tích của hai người này quá kỳ quái, thứ 1 và thứ 2 từ dưới đếm lên, tại sao đột nhiên lại chen vào top 10?
Nhất định là gian lận!
Nhìn thành tích này, Lữ Tâm Tâm không thể nào tin tưởng.
Cô giơ tay, đứng lên nói: “Thầy Tôn, đột nhiên Mạc Khinh Hàn và Lâm Nghệ Phong thi vào top 10, rất khả nghi!”
Mặc dù mọi người đều suy đoán thân phận của “Lâm Nghệ Phong” là Diệp Thần, nhưng mà, lại chưa có chứng thật, cho nên ai cũng không nói rõ. Bây giờ, lúc kêu tên anh vẫn là Lâm Nghệ Phong.
Chủ nhiệm lớp nhìn Lữ Tâm Tâm chằm chằm không lên tiếng.
Bảo cô ngồi xuống, tiếp tục giảng bài.
Thật ra thì, chuyện Mạc Khinh Hàn học thêm với Diệp Thần. Thầy Tôn biết, thầy bổ túc cho bọn họ ông cũng biết.
Vốn là hai học sinh không ngu ngốc, bây giờ lại tích cực, ông rất vui vẻ yên tâm. Trước kia, thành tích của hai học sinh kéo chân sau, nghiêm trọng ảnh hưởng đến lớp học.
Bây giờ tốt lắm.
Cuối cùng bình phân của ban bọn họ cũng đuổi theo tới! Bây giờ, hai người cố gắng khắc khổ, bình phân lớp học lập tức từ tổ thứ 8 vọt đến tổ thứ 3.
Thầy Tôn thật vui mừng.
Thật lòng vui mừng, giảng bài cũng có động lực.
Lữ Tâm Tâm bực bội ngồi xuống, tự nhiên nhảy lên bất ngờ rõ ràng là gian lận! Thầy lại không thèm để ý!
Thất vọng!
Quá thất vọng!
Thầy Tôn dạy xong giờ học, còn có mười lăm phút nữa là tan lớp, thầy Tôn cất sách nói với các bạn học: “Hôm nay thầy muốn khen ngợi hai vị bạn học, Mạc Khinh Hàn cùng Lâm Nghệ Phong.”
Nói xong, lại nhìn Lữ Tâm Tâm: “Bạn học Lữ Tâm Tâm, em có thái độ hoài nghi cũng đáng giá tán thưởng. Mọi người có thể thấy rõ thành tích của họ đột nhiên đề cao, có chút không thể tin, như vậy, thời gian còn lại liền giao cho các bạn học. Các em ra đề ngay hiện trường. để bọn họ trả lời. Trả lời đúng hay không có thể nhìn rõ tình huống. Như thế nào?”
Thầy Tôn là nhìn Mạc Khinh Hàn củng Diệp Thần hỏi.
Đương nhiên hai người không phản đối.
Dù sao, bọn họ có chân tài thật học, vàng thật không sợ lữa!
Mạc Khinh Hàn đứng nghiêm, trong đầu nghĩ. Nếu không chứng minh thực lực của mình trước mặt mọi người, sau này, ngày ngày phải bị đâm cột sống!
Cô rất cảm ơn đề nghị của thầy Tôn.
Lữ Tâm Tâm đứng lên đi tới bục giảng ra đề. Cô cầm phấn lên viết, vẽ hơn một mặt đồ hình.
Cho đề xong, cô buông phấn viết xuống, ngẩng cao đầu đi về chỗ ngồi của mình.
Đề này siêu cấp khó khăn!
Là cô tìm thấy trong các bài khó, cái đề này, cô đã biết rất lâu, nhưng không có giải được, cuối cùng cha cô mời một vị giáo viên trời giảng cho cô, cô mới suy nghĩ ra.
Thầy Tôn nhìn đề nhíu mày lại.
Đề này rất khó, nhưng hẳn là không làm khó được top 5.
Mà Mạc Khinh Hàn cùng Diệp thần thi đề lập thể này cũng là tròn điểm. Phải có nắm chắc với đề này. Sỡ dĩ hai người được thứ 9 thứ 10, cũng là bởi vì điểm tiếng Anh tương đối thấp. Mạc Khinh Hàn mới vừa đuổi theo, không có nhiều thời gian học thuộc từ đơn như vậy.
Thầy Tôn suy nghĩ một chút, gọi mấy cái tên: “Mạc Khinh Hàn, Lâm Nghệ Phong, Lục Vũ Hiên, Hứa Tuấn Khải, các em cùng giải đề trên bản đi.”
“Lữ Tâm Tâm, em viết câu trả lời ra, lát nữa so sánh.”
Lữ Tâm Tâm cứng cổ gật đầu, trong lòng không khỏi cười nhạt: “Hừ --- dám gian lận! Hôm nay sẽ để cho các người mất hết mặt mũi trước mặt các bạn học!”
Lữ Tâm Tâm chỉ biết cha mẹ cô có vẻ như lâm vào cảnh khó, có vẻ như la “Diệp Thần” làm hại! Ba mẹ còn bảo cô nói xin lỗi với Diệp Thần, nhưng mà, Diệp Thần lại không thèm nhìn cô. Cho nên, bây giờ cô không phục lắm!
Cô không biết rốt cuộc trong nhà xảy ra chuyện gì, chỉ xem là những trận đánh nhỏ. Cho nên, trút giận vào trong lớp.
Lữ Tâm Tâm một hơi mắc kẹt trong cổ họng, cả khuôn mặt đỏ bừng!
Mạc Khinh Hàn còn nói: “Lớp chúng ta có hơn sáu mươi học sinh, năng lực học tập của mỗi người đều không giống nhau. Nhưng, cũng không có nghĩa là, nhất định tương tai của những bạn học không giỏi này sẽ không có thành tựu! Theo tôi biết, trên thế giới này rất nhiều người có thành tựu, cũng đều không phải là học bá. Mỗi một người chúng ta đều có sở trường của mình, rất nhiều người mặc dù học không giỏi, nhưng mà, có người vẽ đẹp, có người hát hay, có người tài văn chương tốt! Có lẽ những kỹ năng này sẽ làm cho họ trở thành nhà vẽ truyện tranh, có người làm ca sĩ, có người làm nhà văn. Đương nhiên, cũng có rất nhiều học bá như Lục Vũ Hiên và Hứa Tuấn Khải vậy, tương lai có thể trở thành đại sư quốc gia, hoặc là khoa học gia. Nhưng, xin đừng vì một người học không giỏi mà kỳ thị người ta. Có người thích làm thợ trang điểm, có người thích làm thợ cắt tóc, có người bất đắc dĩ làm nghề mình không thích, nhưng mà, chỉ cần chúng ta bày ra sở trường của mình trong các ngành nghiệp, sẽ đồng dạng nên được tôn trọng!”
Tất cả các bạn trong lớp đều nhìn Mạc Khinh Hàn, có một ít bạn học không giỏi nháy mắt thẳng thắng sống lưng!
Mạc Khinh Hàn nhìn Lữ Tâm Tâm chằm chằm nói: “Lữ Tâm Tâm, lúc nãy cô nói tôi, thi vẫn luôn là đếm ngược, ngay cả đại học cũng không đậu, sau này còn không phải là phế vật, những lời này tôi không thể đồng tình bừa! Người thích học tập chân chính sẽ xem thi là công cụ kiểm tra mình, học tập đối với tôi không khó, tôi có thời gian có thể học giỏi, không thời gian đương nhiên học không tốt. Chỉ nhìn xem tôi có cần cù hay không!”
“Cô.... hừ!” Lữ Tâm Tâm cười như không cười hừ lạnh: “Cô có thể học giỏi, sau này mỗi ngày tôi đều đi chổng ngược tới trường học!”
“Lữ Tâm Tâm, cho cô một cơ hội thu lại những lời mình nói này.” Mạc Khinh Hàn cầm một xấp giấy nháp ra, nhắc nhở cô Ngô Tiểu Lỵ ăn giấy nháp như thế nào.
“Ha ha, thật buồn cười!” Lữ Tâm Tâm cố ý cười lạnh nói: “Bài văn được đăng lên, liền cho mình là thần tiên! Tôi nhất quyết không thu hồi! Ngày mai sẽ là tháng thi, chúng ta mỏi mắt mong chờ!”
Mạc Khinh Hàn cười lạnh liếc nhìn cô: “Lữ Tâm Tâm, tôi sẽ để cho cô khóc.”
Rất nhanh, đã xong tháng thi.
Đáng vui là, Mạc Khinh Hàn cùng Diệp Thần thế như trẻ tre, mto65 đường chạy nhanh đếp top10 trong lớp!
Mạc Khinh Hàn thứ 9, Diệp Thần thứ 10, thứ 11 là Lữ Tâm Tâm.
Cái mặt này bị đánh vang tiếng “Ba, ba“. Lúc công bố thành tích của bọn họ, không ít bạn học đều cười lớn, cười đến thầy chủ nhiệm không giải thích được....
Thành tích trong ban bọn họ phân làm ba bậc, top10 là một bậc.
10 - 30 là một bậc.
Chênh lệch giữa mỗi bậc là rất lớn.
Cho nên, địa vị top10 rất khó rung chuyển!
Mà Mạc Khinh Hàn cùng Diệp Thần đi, chen thứ chín và thứ mười ra sau, cho nên cấp thứ nhất của bọn họ biến thành 12 người.
12 người này với số điểm trên 650, bỏ xa số 13 suốt 50 điểm.
Đệ nhất lớp, vẫn là Lục Vũ Hiên, 683 điểm, địa vị không cách nào rung chuyển.
Người thứ hai là Hứa Tuấn Khải, 679 điểm.
Mạc Khinh Hàn 656 điểm, thứ chín. diệp Thần 654 điểm, thứ mười.
Lữ Tâm Tâm, 652 điểm, thứ 11. Cô là bị Mạc Khinh Hàn và Diệp Thần mạnh mẽ chen ra top 10.
Lữ Tâm Tâm và Diệp Thần chỉ kém 2 điểm.... Lữ Tâm Tâm muốn đập đầu! Tình cảnh gây gỗ ngày hôm qua còn rõ rành rành trước mắt! Cô cón nói, nếu như Mạc Khinh Hàn có thể học giỏi, sau này mỗi ngày cô đều đi chổng ngược tới trường học!
Lữ Tâm Tâm giận đến mặt lúc trắng lúc xanh.
Nhưng mà, thành tích của hai người này quá kỳ quái, thứ 1 và thứ 2 từ dưới đếm lên, tại sao đột nhiên lại chen vào top 10?
Nhất định là gian lận!
Nhìn thành tích này, Lữ Tâm Tâm không thể nào tin tưởng.
Cô giơ tay, đứng lên nói: “Thầy Tôn, đột nhiên Mạc Khinh Hàn và Lâm Nghệ Phong thi vào top 10, rất khả nghi!”
Mặc dù mọi người đều suy đoán thân phận của “Lâm Nghệ Phong” là Diệp Thần, nhưng mà, lại chưa có chứng thật, cho nên ai cũng không nói rõ. Bây giờ, lúc kêu tên anh vẫn là Lâm Nghệ Phong.
Chủ nhiệm lớp nhìn Lữ Tâm Tâm chằm chằm không lên tiếng.
Bảo cô ngồi xuống, tiếp tục giảng bài.
Thật ra thì, chuyện Mạc Khinh Hàn học thêm với Diệp Thần. Thầy Tôn biết, thầy bổ túc cho bọn họ ông cũng biết.
Vốn là hai học sinh không ngu ngốc, bây giờ lại tích cực, ông rất vui vẻ yên tâm. Trước kia, thành tích của hai học sinh kéo chân sau, nghiêm trọng ảnh hưởng đến lớp học.
Bây giờ tốt lắm.
Cuối cùng bình phân của ban bọn họ cũng đuổi theo tới! Bây giờ, hai người cố gắng khắc khổ, bình phân lớp học lập tức từ tổ thứ 8 vọt đến tổ thứ 3.
Thầy Tôn thật vui mừng.
Thật lòng vui mừng, giảng bài cũng có động lực.
Lữ Tâm Tâm bực bội ngồi xuống, tự nhiên nhảy lên bất ngờ rõ ràng là gian lận! Thầy lại không thèm để ý!
Thất vọng!
Quá thất vọng!
Thầy Tôn dạy xong giờ học, còn có mười lăm phút nữa là tan lớp, thầy Tôn cất sách nói với các bạn học: “Hôm nay thầy muốn khen ngợi hai vị bạn học, Mạc Khinh Hàn cùng Lâm Nghệ Phong.”
Nói xong, lại nhìn Lữ Tâm Tâm: “Bạn học Lữ Tâm Tâm, em có thái độ hoài nghi cũng đáng giá tán thưởng. Mọi người có thể thấy rõ thành tích của họ đột nhiên đề cao, có chút không thể tin, như vậy, thời gian còn lại liền giao cho các bạn học. Các em ra đề ngay hiện trường. để bọn họ trả lời. Trả lời đúng hay không có thể nhìn rõ tình huống. Như thế nào?”
Thầy Tôn là nhìn Mạc Khinh Hàn củng Diệp Thần hỏi.
Đương nhiên hai người không phản đối.
Dù sao, bọn họ có chân tài thật học, vàng thật không sợ lữa!
Mạc Khinh Hàn đứng nghiêm, trong đầu nghĩ. Nếu không chứng minh thực lực của mình trước mặt mọi người, sau này, ngày ngày phải bị đâm cột sống!
Cô rất cảm ơn đề nghị của thầy Tôn.
Lữ Tâm Tâm đứng lên đi tới bục giảng ra đề. Cô cầm phấn lên viết, vẽ hơn một mặt đồ hình.
Cho đề xong, cô buông phấn viết xuống, ngẩng cao đầu đi về chỗ ngồi của mình.
Đề này siêu cấp khó khăn!
Là cô tìm thấy trong các bài khó, cái đề này, cô đã biết rất lâu, nhưng không có giải được, cuối cùng cha cô mời một vị giáo viên trời giảng cho cô, cô mới suy nghĩ ra.
Thầy Tôn nhìn đề nhíu mày lại.
Đề này rất khó, nhưng hẳn là không làm khó được top 5.
Mà Mạc Khinh Hàn cùng Diệp thần thi đề lập thể này cũng là tròn điểm. Phải có nắm chắc với đề này. Sỡ dĩ hai người được thứ 9 thứ 10, cũng là bởi vì điểm tiếng Anh tương đối thấp. Mạc Khinh Hàn mới vừa đuổi theo, không có nhiều thời gian học thuộc từ đơn như vậy.
Thầy Tôn suy nghĩ một chút, gọi mấy cái tên: “Mạc Khinh Hàn, Lâm Nghệ Phong, Lục Vũ Hiên, Hứa Tuấn Khải, các em cùng giải đề trên bản đi.”
“Lữ Tâm Tâm, em viết câu trả lời ra, lát nữa so sánh.”
Lữ Tâm Tâm cứng cổ gật đầu, trong lòng không khỏi cười nhạt: “Hừ --- dám gian lận! Hôm nay sẽ để cho các người mất hết mặt mũi trước mặt các bạn học!”
Lữ Tâm Tâm chỉ biết cha mẹ cô có vẻ như lâm vào cảnh khó, có vẻ như la “Diệp Thần” làm hại! Ba mẹ còn bảo cô nói xin lỗi với Diệp Thần, nhưng mà, Diệp Thần lại không thèm nhìn cô. Cho nên, bây giờ cô không phục lắm!
Cô không biết rốt cuộc trong nhà xảy ra chuyện gì, chỉ xem là những trận đánh nhỏ. Cho nên, trút giận vào trong lớp.
Bình luận facebook