Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 257
Chỉ thấy tro bụi bay đầy trời, hai thân ảnh đứng lơ lửng trên không, một râu tóc bạc phơ, tiên phong đạo cốt, chính là Chiến Thần Diệp Mặc trong lòng người dân Quang Huy Thành. Người kia là một thanh niên áo trắng, toàn thân ẩn trong một cỗ gió lốc đáng sợ, người này chính là Yêu Chủ đã từng giao đấu cùng Nhiếp Ly!
Yêu Chủ ngạo nghễ đứng trên không trung, Hắc Ngục phép tắc bàng bạc quanh quẩn bên thân hắn, thi thoảng biến ảo thành đủ loại yêu vật.
“Diệp Mặc, đã lâu không gặp, không nghĩ tới ta ẩn giấu sâu như vậy, mà vẫn bị ngươi tìm ra.” Yêu Chủ cười lạnh nói, dù một mình đối mặt với toàn bộ Quang Huy Thành, hắn vẫn lạnh nhạt tự nhiên.
“Đã bao năm rồi, không ngờ Yêu Chủ lại lần nữa giá lâm Quang Huy Thành ta, không biết có gì chỉ giáo?” Râu tóc Diệp Mặc không gió tự bay, phong tuyết phép tắc quanh người dao động không ngừng, thỉnh thoảng ngưng tụ thành nhưng thanh trường mấu sắc nhọn.
“Hình như nơi này không quá hoan nghênh ta thì phải, tốt xấu gì ta cũng là người đi ra từ Quang Huy Thành a.” Yêu Chủ cười nhạt một tiếng, khí tức bàng bạc ép hướng Diệp Mặc.
“Ngươi phản bội Quang Huy Thành, sớm đã bị đuổi đi rồi.” Diệp Mặc nhíu mày, hắn cảm giác được sự cường đại của Yêu Chủ, đã hoàn toàn chế trụ hắn.
Cỗ áp lực to lớn làm Diệp Mặc hít thở không thông, xương cốt toàn thân như vỡ vụn.
Yêu Chủ cuồng tiếu, ánh mắt lạnh lùng: “Một đám người tự cho mình là đúng! Rốt cuộc là ta phản bội Quang Huy Thành, hay Quang Huy Thành đã phản bội ta? Chuyện năm xưa, ta không muốn truy cứu nữa, các ngươi nên cảm thấy may mắn đi.”
“Ngươi đã không truy cứu, vậy còn tới đây làm gì?” Ánh mắt Diệp Mặc lạnh lùng nhìn Yêu Chủ.
“Ở đây có thứ ta muốn, chỉ cần ngươi giao ra, chuyện cũ giữa chúng ta liền chấm dứt, nếu không, ta liền đem Quang Huy Thành quấy đến long trời lở đất!” Khuân mặt Yêu Chủ lộ ra vẻ điên cuồng.
“Ngươi muốn cái gì?” Trong lòng Diệp Mặc hơi động, nhíu mày hỏi.
“Ngươi biết rồi còn hỏi! Chỉ cần giao ra yêu linh thạch phong ấn con yêu thú kia, hết thảy chuyện xưa liền chấm hết, nếu không, đừng trách ta đại khai sát giới!” Yêu Chủ hừ lạnh nói.
Nhiếp Ly nhíu mày. Yêu linh thạch phong ấn yêu thú? Đó là cái gì?
Nguyên lai Yêu Chủ vì một yêu linh mà tới, không biết yêu thú đó có lai lịch gì, không ngờ lại làm cho người sở hữu Bát Tí Ma Quái như Yêu Chủ cũng nhớ mãi không quên?
Cảm giác khí tức Yêu Chủ ngày càng mạnh, Diệp Mặc dần không ngăn được, Nhiếp Ly bay lên, đứng sóng vai dùng ông. Lạnh lùng nhìn Yêu Chủ, ba cỗ phép tắc lực hường Yêu Chủ ép tới.
“Lại là ngươi?!” Yêu Chủ nhìn thấy Nhiếp Ly, đồng tử trong mắt co lại thành một điểm, hắn hừ lạnh nói: “Nếu không phải tại ngươi, Quang Huy Thành sớm đã là vật trong túi ta rồi, nếu ngươi muốn một mực cản trở ta, vậy đừng trách ta phá hủy toàn bộ!”
“Yêu Chủ, chúng ta không phải chưa đánh qua. Nếu ngươi tự tin giết được ta, vậy thì tới đi!” Toàn thân Nhiếp Ly lộ ra một cỗ uy thế nghiêm nghị.
Sưu sưu sưu, đám người Vũ Diễm, Đoạn Kiếm, Đỗ Trạch cùng bay lên không trung, đem Yêu Chủ vây vào giữa.
Hơn mười đạo phép tắc lực cùng hướng Yêu Chủ ép tới.
Rầm rầm rầm!
Phép tắc lực điên cuồng bạo tạc trên không trung.
Tuy Hắc Ngục phép tắc của Yêu Chủ rất cường đại, nhưng cũng không chịu nổi nhiều người như vậy vây công, hắn rên lên một tiếng, lập tức dung hợp Bát Tí Ma Quái.
Toàn thân Bát Tí Ma Quái đỏ au, điên cuồng rống giận, từng đạo quyền kình đánh ra.
Nhiếp Ly hừ lạnh, thúc dục Linh Hồn hải, dung hợp yêu linh Hổ Nha Hùng Miêu, há mồm phun ra quang ám nguyên khí bạo đánh hướng Bát Tí Ma Quái.
Đại chiến trên trời xảy ra kịch liệt, một đám người vây công Yêu Chủ, mỗi tay của bát tí ma quái đều cầm một thanh binh khí sắc nhọn, cùng bọn hắn chiến thành một đoàn.
Nhiếp Ly nhíu mày. Vô thượng thân thể quả nhiên bất phàm, thực lực Yêu Chủ lúc này đã cao hơn trước một tầng thứ, chỉ sợ đã chuẩn bị ngưng tụ xong đạo Mệnh Hồn thứ nhất rồi. trong Tiểu Thế Giới Linh Lung, chỉ cần ngưng tụ ra Mệnh Hồn đều cực kỳ mạnh mẽ, có nhiều cường giả Thứ Thần cấp hơn cũng không phải là đối thủ.
Yêu Chủ bị nhiều người vây công như vậy, tuy rơi vào thế yếu, nhưng nhục thể hắn phi thường cường đại, trong lúc nhất thời khó mà chế phục được.
Xem ra, phải dùng tới tuyệt chiêu này. Nhiếp Ly đột nhiên rút ra Thiên Vẫn thần Lôi Kiếm, từng đạo lôi điện từ bốn phương tám hướng hội tụ về phía Nhiếp Ly.
Phát hiện vũ khí trong tay Nhiếp Ly, đồng tử Yêu Chủ co rút lại. Nhiếp Ly này quả nhiên còn cất giấu một ít lá bài tẩy, từ trên Thiên Vẫn thần Lôi Kiếm, Yêu Chủ cảm nhận được khí tức mang tính hủy diệt.
Thanh Thiên Vẫn thần Lôi Kiếm này phi thường kinh khủng, thời điểm Nhiếp Ly mới Hoàng Kim cấp, đã có thể phát huy ra uy lực cực kỳ kinh khủng, hôm nay đã tới Truyền Kỳ cấp, uy lực của nó sẽ càng thêm kinh người. Lôi điện đầy trời đều hội tụ trên Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, Nhiếp Ly thét lên một tiếng, hướng Yêu Chủ đánh tới.
Một đạo lôi điện to lớn hướng Yêu Chủ đánh xuống.
Lôi điện khủng bố khiến những người chung quanh sợ hãi lui lại. Đây tuyệt đối là một cỗ lực lượng hủy diệt.
Thấy đạo lôi điện đáng sợ hướng mình đánh xuống, Yêu Chủ cũng biến sắc, hắn quát to, một đôi đồng chùy hiện ra trên hai tay bát tí ma quái, song chùy cùng đánh, một cỗ lực lượng kinh người hướng lôi trụ Nhiếp Ly chém ra đánh tới.
ÒA..ÀNH!!
Hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau, thiên địa biến sắc, từng đạo kình khí quét qua không gian, phá hủy vô số kiến trúc.
Lôi trụ của Nhiếp Ly chậm rãi lấn áp cỗ lực lượng kia, tiếp tục hướng Yêu Chủ đánh tới.
Không nghĩ tới uy lực của Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm lại kinh người như vậy!
Mắt thấy lôi trụ sắp đánh lên thân thể Yêu Chủ, khéo miệng Yêu Chủ hiện lên nụ cười lạnh lùng, thân thể đột nhiên biến mất tại chỗ, hiện ra ở địa phương cách đó trăm thước, sau đó hướng những người xung quanh phóng tới.
Lôi trụ ầm ầm đánh xuống, một kích thất bại, nhìn thấy Yêu Chủ xông về phía người khác, Nhiếp Ly thầm kêu không ổn, vội vã vung Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm đuổi theo. Đám người Diệp Mặc nhao nhao công kích Yêu Chủ.
Thình thịch bành!
Yêu Chủ xông vào đám người, một quyền đem Đỗ Trạch đánh bay hơn 10m, máu tươi điên cuồng chảy ra.
Yêu Chủ đại sát tứ phương, không gì cản nổi, Nhiếp Ly cũng vô pháp áp chế được hắn, càng đừng nói chi người khác. Đám người Diệp Tử Vân, Tiếu Ngưng Nhi, Vũ Diễm đều bị đánh lui, toàn thân Yêu Chủ lúc này lộ ra sự dữ tợn, như cuồng ma khát máu.
Nhìn thấy Yêu Chủ phóng tới hướng mình, Diệp Tông hừ lanh, dung hợp Phong Tuyết Linh Viên, toàn thân đại phát kim quang, vung trọng kiếm chém tới Yêu Chủ.
Nhiếp Ly lúc này cũng vung lên Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm chém xuống Yêu Chủ.
Yêu Chủ hừ lạnh, lại hư không tiêu thất, lần nữa hiện ra sau lưng Diệp Tông, bành một tiếng đanh bay trong kiếm trong tay hắn, một tay mau chóng nắm lấy cổ Diệp Tông.
Một cỗ Hắc Ngục phép tắc trói buộc toàn thân Diệp Tông, đánh nát chiến giáp trên thân ông ta. Dưới tác dụng cảu Hắc Ngục phép tắc, đặc thù yêu linh trên thân Diệp Tông mau chóng biến mất, trở lại nhân dạng.
Bị cỗ lực lượng đáng sợ chế trụ, Diệp Tông thống khổ rên rỉ.
Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm đang chém xuống đột nhiên dừng lại.
“Tông nhi!” Diệp Mặc đang phóng tới cũng ngưng lại, có chút ném chuột sợ vỡ bình.
“Phụ thân!” Diệp Tử Vân thấy một màn này, lập tức tỏ ra lo lắng.
Yêu Chủ nhìn chằm chằm Nhiếp Ly, cười lạnh nói: “Tuy kiếm trong tay ngươi rất cường đại, thật muốn đánh, ta đích xác không làm gì được ngươi, nhưng ngươi có rất nhiều nhược điểm! Tất cả những người ở đây đều là nhược điểm của ngươi, trừ ngươi ta có có giết bất kì ai trong này!”
Cánh tay nắm Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm của Nhiếp Ly nổi đầy gân xanh. Yêu Chủ nói không sai, những người xung quanh đều là nhược điểm của Nhiếp Ly! Bọn họ đều là những người trọng yếu nhất trong cuộc đời hắn!
Nhiếp Ly nhìn thẳng Yêu Chủ, thanh âm băng hàn: “Ngươi thả hắn ra, ta để ngươi đi, chúng ta từ nay nước sông không phạm nước giếng, nếu ngươi dám đả thương bất kỳ ai trong bọn họ, dù có đuổi đến Long Khư Giới Vực, ta cũng muốn đem ngươi hủy diệt!”
Nghe Nhiếp Ly nói, Yêu Chủ càn rỡ cười to: “Ngươi đang uy hiếp ta? Ta tung hoành mấy trăm năm, chỉ có ta uy hiếm kẻ khác, chứ chưa có ai uy hiếp được ta!”
Diệp Tông nằm trong tay Yêu Chủ, Nhiếp Ly trong lúc nhất thời không giám vọng động.
Diệp Tông bị bàn tay to lớn nắm cổ, một cỗ Hắc Ngục phép tắc đánh vào cơ thể, khiến phép tắc lực toàn thân hắn tan rã, nói cũng khó khăn, cấp độ của Yêu Chủ hơn hắn quá nhiều.
“Đừng lo cho ta, mau giết hắn!” Diệp Tông thống khổ gào lên, tất cả lực lượng ngưng tụ trong tay phải, hướng Yêu Chủ đánh tới. ( tự sát cho nhanh squint emoticon)
“Con sâu cái kiến, còn muốn phản kháng!” Yêu Chủ cười lạnh, một tay bắt lấy tay phải Diệp Tông, xé mạnh, toàn bộ cánh tay đều bị lấy xuống, máu tươi phun ra, Diệp Tông thống khổ rên lên, nhưng ngay lập tức cưỡng ép thanh âm xuống, khuân mặt vì đau đớn mà trở nên vặn vẹo.
“Phụ thân!” Diệp Tử Vân chứng kiến thảm trạng của Diệp Tông, khóc không thành tiếng, nàng ngưng tụ một thanh băng kiếm, muốn xông lên cứu hắn, nhưng bị Diệp Mặc ngăn lại.
Lúc này nếu không nhanh chóng cứu Diệp Tông thì hắn cũng khó mà chống đỡ được, Diệp Mặc bước tới trước, một cỗ phong tuyết phép tắc chùm xuống Yêu Chủ, lạnh lùng nói: “Yêu Chủ, ngươi thả người ra, nếu không, hôm nay ngươi đừng mong thoát khỏi Quang Huy Thành! Dù có chết, ta cũng phải lôi ngươi theo cùng!”
“Diệp Mặc, ngươi còn muốn uy hiếp ta, hữu dụng sao? Đem ta lưu lại, ngươi cũng quá ngây thơ rồi! Ta rất nhanh sẽ ngưng tụ ra Mệnh Hồn, đến lúc đó, đám người các ngươi chỉ là sâu kiến trong mắt ta mà thôi!” Toàn thân Yêu Chủ tỏa ra sát khí đáng sợ, Hắc Ngục phép tắc bạo phát.
“Đám người các ngươi có thể làm gì nổi ta chứ!”
Yêu Chủ ngạo nghễ đứng trên không trung, Hắc Ngục phép tắc bàng bạc quanh quẩn bên thân hắn, thi thoảng biến ảo thành đủ loại yêu vật.
“Diệp Mặc, đã lâu không gặp, không nghĩ tới ta ẩn giấu sâu như vậy, mà vẫn bị ngươi tìm ra.” Yêu Chủ cười lạnh nói, dù một mình đối mặt với toàn bộ Quang Huy Thành, hắn vẫn lạnh nhạt tự nhiên.
“Đã bao năm rồi, không ngờ Yêu Chủ lại lần nữa giá lâm Quang Huy Thành ta, không biết có gì chỉ giáo?” Râu tóc Diệp Mặc không gió tự bay, phong tuyết phép tắc quanh người dao động không ngừng, thỉnh thoảng ngưng tụ thành nhưng thanh trường mấu sắc nhọn.
“Hình như nơi này không quá hoan nghênh ta thì phải, tốt xấu gì ta cũng là người đi ra từ Quang Huy Thành a.” Yêu Chủ cười nhạt một tiếng, khí tức bàng bạc ép hướng Diệp Mặc.
“Ngươi phản bội Quang Huy Thành, sớm đã bị đuổi đi rồi.” Diệp Mặc nhíu mày, hắn cảm giác được sự cường đại của Yêu Chủ, đã hoàn toàn chế trụ hắn.
Cỗ áp lực to lớn làm Diệp Mặc hít thở không thông, xương cốt toàn thân như vỡ vụn.
Yêu Chủ cuồng tiếu, ánh mắt lạnh lùng: “Một đám người tự cho mình là đúng! Rốt cuộc là ta phản bội Quang Huy Thành, hay Quang Huy Thành đã phản bội ta? Chuyện năm xưa, ta không muốn truy cứu nữa, các ngươi nên cảm thấy may mắn đi.”
“Ngươi đã không truy cứu, vậy còn tới đây làm gì?” Ánh mắt Diệp Mặc lạnh lùng nhìn Yêu Chủ.
“Ở đây có thứ ta muốn, chỉ cần ngươi giao ra, chuyện cũ giữa chúng ta liền chấm dứt, nếu không, ta liền đem Quang Huy Thành quấy đến long trời lở đất!” Khuân mặt Yêu Chủ lộ ra vẻ điên cuồng.
“Ngươi muốn cái gì?” Trong lòng Diệp Mặc hơi động, nhíu mày hỏi.
“Ngươi biết rồi còn hỏi! Chỉ cần giao ra yêu linh thạch phong ấn con yêu thú kia, hết thảy chuyện xưa liền chấm hết, nếu không, đừng trách ta đại khai sát giới!” Yêu Chủ hừ lạnh nói.
Nhiếp Ly nhíu mày. Yêu linh thạch phong ấn yêu thú? Đó là cái gì?
Nguyên lai Yêu Chủ vì một yêu linh mà tới, không biết yêu thú đó có lai lịch gì, không ngờ lại làm cho người sở hữu Bát Tí Ma Quái như Yêu Chủ cũng nhớ mãi không quên?
Cảm giác khí tức Yêu Chủ ngày càng mạnh, Diệp Mặc dần không ngăn được, Nhiếp Ly bay lên, đứng sóng vai dùng ông. Lạnh lùng nhìn Yêu Chủ, ba cỗ phép tắc lực hường Yêu Chủ ép tới.
“Lại là ngươi?!” Yêu Chủ nhìn thấy Nhiếp Ly, đồng tử trong mắt co lại thành một điểm, hắn hừ lạnh nói: “Nếu không phải tại ngươi, Quang Huy Thành sớm đã là vật trong túi ta rồi, nếu ngươi muốn một mực cản trở ta, vậy đừng trách ta phá hủy toàn bộ!”
“Yêu Chủ, chúng ta không phải chưa đánh qua. Nếu ngươi tự tin giết được ta, vậy thì tới đi!” Toàn thân Nhiếp Ly lộ ra một cỗ uy thế nghiêm nghị.
Sưu sưu sưu, đám người Vũ Diễm, Đoạn Kiếm, Đỗ Trạch cùng bay lên không trung, đem Yêu Chủ vây vào giữa.
Hơn mười đạo phép tắc lực cùng hướng Yêu Chủ ép tới.
Rầm rầm rầm!
Phép tắc lực điên cuồng bạo tạc trên không trung.
Tuy Hắc Ngục phép tắc của Yêu Chủ rất cường đại, nhưng cũng không chịu nổi nhiều người như vậy vây công, hắn rên lên một tiếng, lập tức dung hợp Bát Tí Ma Quái.
Toàn thân Bát Tí Ma Quái đỏ au, điên cuồng rống giận, từng đạo quyền kình đánh ra.
Nhiếp Ly hừ lạnh, thúc dục Linh Hồn hải, dung hợp yêu linh Hổ Nha Hùng Miêu, há mồm phun ra quang ám nguyên khí bạo đánh hướng Bát Tí Ma Quái.
Đại chiến trên trời xảy ra kịch liệt, một đám người vây công Yêu Chủ, mỗi tay của bát tí ma quái đều cầm một thanh binh khí sắc nhọn, cùng bọn hắn chiến thành một đoàn.
Nhiếp Ly nhíu mày. Vô thượng thân thể quả nhiên bất phàm, thực lực Yêu Chủ lúc này đã cao hơn trước một tầng thứ, chỉ sợ đã chuẩn bị ngưng tụ xong đạo Mệnh Hồn thứ nhất rồi. trong Tiểu Thế Giới Linh Lung, chỉ cần ngưng tụ ra Mệnh Hồn đều cực kỳ mạnh mẽ, có nhiều cường giả Thứ Thần cấp hơn cũng không phải là đối thủ.
Yêu Chủ bị nhiều người vây công như vậy, tuy rơi vào thế yếu, nhưng nhục thể hắn phi thường cường đại, trong lúc nhất thời khó mà chế phục được.
Xem ra, phải dùng tới tuyệt chiêu này. Nhiếp Ly đột nhiên rút ra Thiên Vẫn thần Lôi Kiếm, từng đạo lôi điện từ bốn phương tám hướng hội tụ về phía Nhiếp Ly.
Phát hiện vũ khí trong tay Nhiếp Ly, đồng tử Yêu Chủ co rút lại. Nhiếp Ly này quả nhiên còn cất giấu một ít lá bài tẩy, từ trên Thiên Vẫn thần Lôi Kiếm, Yêu Chủ cảm nhận được khí tức mang tính hủy diệt.
Thanh Thiên Vẫn thần Lôi Kiếm này phi thường kinh khủng, thời điểm Nhiếp Ly mới Hoàng Kim cấp, đã có thể phát huy ra uy lực cực kỳ kinh khủng, hôm nay đã tới Truyền Kỳ cấp, uy lực của nó sẽ càng thêm kinh người. Lôi điện đầy trời đều hội tụ trên Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, Nhiếp Ly thét lên một tiếng, hướng Yêu Chủ đánh tới.
Một đạo lôi điện to lớn hướng Yêu Chủ đánh xuống.
Lôi điện khủng bố khiến những người chung quanh sợ hãi lui lại. Đây tuyệt đối là một cỗ lực lượng hủy diệt.
Thấy đạo lôi điện đáng sợ hướng mình đánh xuống, Yêu Chủ cũng biến sắc, hắn quát to, một đôi đồng chùy hiện ra trên hai tay bát tí ma quái, song chùy cùng đánh, một cỗ lực lượng kinh người hướng lôi trụ Nhiếp Ly chém ra đánh tới.
ÒA..ÀNH!!
Hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau, thiên địa biến sắc, từng đạo kình khí quét qua không gian, phá hủy vô số kiến trúc.
Lôi trụ của Nhiếp Ly chậm rãi lấn áp cỗ lực lượng kia, tiếp tục hướng Yêu Chủ đánh tới.
Không nghĩ tới uy lực của Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm lại kinh người như vậy!
Mắt thấy lôi trụ sắp đánh lên thân thể Yêu Chủ, khéo miệng Yêu Chủ hiện lên nụ cười lạnh lùng, thân thể đột nhiên biến mất tại chỗ, hiện ra ở địa phương cách đó trăm thước, sau đó hướng những người xung quanh phóng tới.
Lôi trụ ầm ầm đánh xuống, một kích thất bại, nhìn thấy Yêu Chủ xông về phía người khác, Nhiếp Ly thầm kêu không ổn, vội vã vung Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm đuổi theo. Đám người Diệp Mặc nhao nhao công kích Yêu Chủ.
Thình thịch bành!
Yêu Chủ xông vào đám người, một quyền đem Đỗ Trạch đánh bay hơn 10m, máu tươi điên cuồng chảy ra.
Yêu Chủ đại sát tứ phương, không gì cản nổi, Nhiếp Ly cũng vô pháp áp chế được hắn, càng đừng nói chi người khác. Đám người Diệp Tử Vân, Tiếu Ngưng Nhi, Vũ Diễm đều bị đánh lui, toàn thân Yêu Chủ lúc này lộ ra sự dữ tợn, như cuồng ma khát máu.
Nhìn thấy Yêu Chủ phóng tới hướng mình, Diệp Tông hừ lanh, dung hợp Phong Tuyết Linh Viên, toàn thân đại phát kim quang, vung trọng kiếm chém tới Yêu Chủ.
Nhiếp Ly lúc này cũng vung lên Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm chém xuống Yêu Chủ.
Yêu Chủ hừ lạnh, lại hư không tiêu thất, lần nữa hiện ra sau lưng Diệp Tông, bành một tiếng đanh bay trong kiếm trong tay hắn, một tay mau chóng nắm lấy cổ Diệp Tông.
Một cỗ Hắc Ngục phép tắc trói buộc toàn thân Diệp Tông, đánh nát chiến giáp trên thân ông ta. Dưới tác dụng cảu Hắc Ngục phép tắc, đặc thù yêu linh trên thân Diệp Tông mau chóng biến mất, trở lại nhân dạng.
Bị cỗ lực lượng đáng sợ chế trụ, Diệp Tông thống khổ rên rỉ.
Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm đang chém xuống đột nhiên dừng lại.
“Tông nhi!” Diệp Mặc đang phóng tới cũng ngưng lại, có chút ném chuột sợ vỡ bình.
“Phụ thân!” Diệp Tử Vân thấy một màn này, lập tức tỏ ra lo lắng.
Yêu Chủ nhìn chằm chằm Nhiếp Ly, cười lạnh nói: “Tuy kiếm trong tay ngươi rất cường đại, thật muốn đánh, ta đích xác không làm gì được ngươi, nhưng ngươi có rất nhiều nhược điểm! Tất cả những người ở đây đều là nhược điểm của ngươi, trừ ngươi ta có có giết bất kì ai trong này!”
Cánh tay nắm Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm của Nhiếp Ly nổi đầy gân xanh. Yêu Chủ nói không sai, những người xung quanh đều là nhược điểm của Nhiếp Ly! Bọn họ đều là những người trọng yếu nhất trong cuộc đời hắn!
Nhiếp Ly nhìn thẳng Yêu Chủ, thanh âm băng hàn: “Ngươi thả hắn ra, ta để ngươi đi, chúng ta từ nay nước sông không phạm nước giếng, nếu ngươi dám đả thương bất kỳ ai trong bọn họ, dù có đuổi đến Long Khư Giới Vực, ta cũng muốn đem ngươi hủy diệt!”
Nghe Nhiếp Ly nói, Yêu Chủ càn rỡ cười to: “Ngươi đang uy hiếp ta? Ta tung hoành mấy trăm năm, chỉ có ta uy hiếm kẻ khác, chứ chưa có ai uy hiếp được ta!”
Diệp Tông nằm trong tay Yêu Chủ, Nhiếp Ly trong lúc nhất thời không giám vọng động.
Diệp Tông bị bàn tay to lớn nắm cổ, một cỗ Hắc Ngục phép tắc đánh vào cơ thể, khiến phép tắc lực toàn thân hắn tan rã, nói cũng khó khăn, cấp độ của Yêu Chủ hơn hắn quá nhiều.
“Đừng lo cho ta, mau giết hắn!” Diệp Tông thống khổ gào lên, tất cả lực lượng ngưng tụ trong tay phải, hướng Yêu Chủ đánh tới. ( tự sát cho nhanh squint emoticon)
“Con sâu cái kiến, còn muốn phản kháng!” Yêu Chủ cười lạnh, một tay bắt lấy tay phải Diệp Tông, xé mạnh, toàn bộ cánh tay đều bị lấy xuống, máu tươi phun ra, Diệp Tông thống khổ rên lên, nhưng ngay lập tức cưỡng ép thanh âm xuống, khuân mặt vì đau đớn mà trở nên vặn vẹo.
“Phụ thân!” Diệp Tử Vân chứng kiến thảm trạng của Diệp Tông, khóc không thành tiếng, nàng ngưng tụ một thanh băng kiếm, muốn xông lên cứu hắn, nhưng bị Diệp Mặc ngăn lại.
Lúc này nếu không nhanh chóng cứu Diệp Tông thì hắn cũng khó mà chống đỡ được, Diệp Mặc bước tới trước, một cỗ phong tuyết phép tắc chùm xuống Yêu Chủ, lạnh lùng nói: “Yêu Chủ, ngươi thả người ra, nếu không, hôm nay ngươi đừng mong thoát khỏi Quang Huy Thành! Dù có chết, ta cũng phải lôi ngươi theo cùng!”
“Diệp Mặc, ngươi còn muốn uy hiếp ta, hữu dụng sao? Đem ta lưu lại, ngươi cũng quá ngây thơ rồi! Ta rất nhanh sẽ ngưng tụ ra Mệnh Hồn, đến lúc đó, đám người các ngươi chỉ là sâu kiến trong mắt ta mà thôi!” Toàn thân Yêu Chủ tỏa ra sát khí đáng sợ, Hắc Ngục phép tắc bạo phát.
“Đám người các ngươi có thể làm gì nổi ta chứ!”
Bình luận facebook