Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 273
"Các ngươi có nghe nói qua một loại dược thảo được gọi là Hồng Đính thảo chưa? loại dược thảo này kết hợp với Xà Hương quả, có thể chế thành một loại độc dược vô sắc vô vị, sau khi ăn phải, Thiên Mạch dần bị tắc nghẽn, tu vi khó có thể tăng tiến, nhưng lại ko có biểu hiện của triệu chứng trúng độc." Nhiếp Ly nói ra.
Nghe được lời nói của Nhiếp Ly, trong lòng Cố Lam khẽ động, cùng Cố Bối nhìn nhau, Nhiếp Ly nói ra bệnh trạng, xác thực cùng cảm giác của nàng giống nhau như đúc.
"Vậy có cách nào giải trừ được nó không?" Cố Bối lo lắng bắt lấy hai cánh tay của Nhiếp Ly hỏi.
"Ngươi không cần phải gấp, chị của ngươi trúng độc cũng không phải ngày một ngày hai, chữa trị cũng không thể vội vã được. Trước khi tới, ta còn tưởng rằng là chứng bệnh thông thương, vậy ta có thể rất đơn giản mà trị liệu, nhưng mà sau khi thấy bệnh trạng của tỷ tỷ ngươi, ta mới xác định được bệnh của nàng là do trúng độc, hơn nữa trúng độc lại vô cùng nặng." Nhiếp Ly trầm ngâm nói.
"Nhiếp Ly." Trong lòng Cố Bối dấy lên một chút hy vọng, nhìn Nhiếp Ly rồi nói "chỉ cần ngươi có thể trị được hết bệnh của tỷ tỷ ta, mặc kệ điều kiện gì, chúng ta đều đáp ứng!"
Cha mẹ Huynh muội hai người Cố Lam cùng Cố Bối đều chết sớm, tuy rằng thân là dòng chính, thiên phú xuất chúng, nhưng do Cố Lam đột nhiên bị tê liệt, đánh mất quyền kế thừa, trừ phi tu vi của Cố Bối có thể quật khởi, mới có thể một lần nữa có được tư cách làm người thừa kế. Cố Bối ở trong mắt người ngoài, vẫn luôn là một tên công tử phóng đãng, ăn không ngồi rồi, nhưng mà trên thực tế, Cố Bối đang vô cùng cố gắng tu luyện, thiên phú không chút thua kém Cố Lam, tỷ tỷ của hắn.
"Ta là cầm thông cáo nhiệm vụ tới, trả thù lao tự nhiên vẫn là một nghìn khối Linh Thạch." Nhiếp Ly cười nhạt một cái nói, nhìn Cố Bối liếc mắt, "nói cho đúng là, các ngươi nơi này liệu có phải là nơi an toàn không? Nếu như kẻ đó biết ta có thể giúp đỡ tỷ tỷ ngươi giải độc, có thể hay không lại sẽ tìm biện pháp khác ám toán tỷ tỷ ngươi?"
"Tiên sinh không cần phải suy nghĩ nhiều đâu" Cố Lam đã minh bạch lỗi băn khoăn trong lòng Nhiếp Ly, nói ra, "trải qua chuyện lần này, chúng ta đã biết, coi như là tại trong gia tộc của chúng ta. Cũng có người muốn đưa chúng ta vào chỗ chết. Nếu như tiên sinh thật có thể giải được chất độc trên người của ta, chúng ta sẽ giấu giếm hết thảy, theo ý của người. Ta vẫn như cũ là một phế nhân."
Tuy rằng tuổi của Nhiếp Ly, còn nhỏ hơn Cố Bối một ít. Nhưng mà xưng hô với một vị y sư là tiên sinh, cũng không có chỗ nào là không ổn cả.
Nghe được lời nói của Cố Lam, Nhiếp Ly nhẹ gật đầu, Cố Lam là người thông minh.
"Chất độc trên người của ngươi, ít nhất đã ba năm, nếu như ta cho ngươi liều thuốc quá mạnh, chỉ sợ Thiên Mạch không cách nào thừa nhận nổi, tạm thời ta sẽ cho ngươi một toa thuốc. Ngươi trước tiên hãy phục dụng nó, cùng độc tố chậm rãi hóa giải trước, sau đó mới tiến hành trị liệu hoàn toàn." Nhiếp Ly nói ra, từ trong không gian giới chỉ lấy giấy bút ra, viết ra một cái toa thuốc, đưa cho Cố Bối.
Cố Bối chứng kiến tờ phương thuốc này, lập tức coi như vật chí bảo, nói: "Ta đi lấy thuốc ngay bây giờ a!"
Cố Lam bị bệnh lâu năm, trong biệt viện này nghiễm nhiên đã có sẵn một hiệu thuốc, bất cứ loại nào đa phần đều có trong đó cả. Cố Bối lập tức chạy tới lấy thuốc.
Lục Phiêu thấp giọng hỏi thăm Nhiếp Ly: "Nhiếp Ly, ngươi có mấy thành nắm chắc?"
"Đã biết rõ nguyên nhân bệnh chứng là ở đâu, tự nhiên là nắm chắc mười phần." Nhiếp Ly nói. Ngẩng đầu cười với Cố Lam một tiếng, Cố Lam không sai biệt lắm bộ dạng chỉ khoảng mười mấy tuổi, nếu như không phải là bị bệnh lâu năm, sắc mặt tái nhợt, cũng tuyệt đối là một mỹ nữ, bất quá Nhiếp Ly đối với Cố Lam cũng vẻn vẹn chỉ là hơi mang theo mấy phần thưởng thức mà thôi, không có mang theo bất cứ suy nghĩ gì khác. ( tui thấy có mùi gió (≖ᴗ≖))
"Đa tạ tiên sinh xuất thủ cứu giúp." Cố Lam lúc nói chuyện, luôn không nhanh không chậm, làm cho người ta có một loại cảm giác tựa như gió mát thoảng nhẹ qua. Đây hẳn là một nữ tử vô cùng dịu dàng.
"Cố tiểu thư khách khí rồi, ta chỉ là nhận ủy thác của người nên chỉ là hết lòng mà thực hiện trức trách của mình mà thôi." Nhiếp Ly cười nhạt một cái nói.
Cố Lam nhẹ gật đầu. Bầu không khí hơi hơi có chút trầm mặc.
"Không biết từ nhỏ người đã lớn lên ở đâu?" Cố Lam suy nghĩ một chút, tìm đề tài nói ra.
"Tiểu Linh Lung thế giới." Nhiếp Ly nói ra.
"A? Nguyên lai là Tiểu Linh Lung thế giới." Cố Lam thanh âm có chút kinh ngạc.Nói, "ta thời kỳ thơ ấu cũng có một vị lão sư, cũng đến từ Tiểu Linh Lung thế giới."
Trong lòng Nhiếp Ly hơi động một chút, hỏi tiếp: "Không biết vị sư phụ của Cố Lam tiểu thư tên gọi là gì?"
"Vị sư phụ kia của ta, từ trước đến nay không dùng tên thật, xuất quỷ nhập thần, ta cũng không biết hắn đã đi nơi nào, khi nào sẽ xuất hiện." Cố Lam cười khổ lắc đầu nói, "vị sư phụ kia của ta đã năm năm chưa từng hiện thân, bằng không mà nói ta cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như vậy, ta chỉ biết là vị sư phụ kia của ta tu vi đã đạt tới công tham tạo hóa, đã liền Vũ Tông cảnh ngũ trọng thiên cường giả cũng không phải là đối thủ."
Không biết sư phụ của Cố Lam rốt cuộc là ai, từ Tiểu Linh Lung thế giới tới, có được thực lực kinh người như vậy, Nhiếp Ly tràn ngập tò mò, nhưng mà đã liền Cố Lam cũng không biết sư phụ của nàng tên gì, vậy không có biện pháp gì rồi.
Nhiếp Ly cùng Cố Lam ngồi dưới một gốc cây mà trò chuyện, chớp mắt thời gian dần qua, Cố Bối cầm lấy một chén thuốc chạy tới.
"Đây là thuốc ta vừa mới nấu xong, tỷ tỷ mau uống thử đi" Cố Bối đem cái chén thuốc kia đưa cho Cố Lam.
Cố Lam nhẹ gật đầu, từ trong tay của Cố Bối tiếp nhận chén thuốc, cúi đầu uống, nàng tư thái thong dong,tại thời điểm nàng uống thuốc, cũng là vô cùng bình tĩnh và ưu nhã.
Sau khi uống xong chén thuốc, Cố Lam khẽ nhíu mày một cái, nàng nhắm mắt lại, tựa hồ là cảm ứng trong cơ thể Linh Hồn Hải đang dần biến hóa.
Cố Bối có chút khẩn trương mà nhìn Cố Lam, đã liền Lục Phiêu cũng là nhìn không chuyển mắt, chỉ có Nhiếp Ly, lộ ra thập phần lạnh nhạt.
Sau một lát, Cố Lam mở mắt, nhìn hướng Nhiếp Ly nói: "chén thuốc này, quả thật có thể giảm bớt bệnh tình trong cơ thể ta, ta đã cảm thấy một tia Thiên Mạch đã có chút biến hóa! Đa tạ tiên sinh xuất thủ tương trợ!" cái vẻ mặt lạnh nhạt kia của nàng, cũng không nhịn được mà hiện lên một tia động dung, nàng không nghĩ tới vừa phục dụng chén thuốc này liền đã thấy có hiệu quả nhanh như vậy.
"Có thể trị bệnh của Cố Lam tiểu thư, vậy không còn gì tốt hơn rồi." Nhiếp Ly mỉm cười gật đầu, "Cố Lam tiểu thư dựa theo cái toa thuốc này, trước uống trong một tháng, rồi sau đó cứ sau một tháng ta đổi lại một cái toa thuốc, bảo đảm bệnh của Cố Lam tiểu thư sẽ được giải trừ hoàn toàn!"
Truyện được edit bởi: PrinceIce too handsome
Cố Bối kích động cực kỳ, hắn không nghĩ tới, thuốc của Nhiếp Ly rõ ràng thực sự có tác dụng, chỉ cần có thể chữa được bệnh của tỷ tỷ, dù là để cho hắn trả giá hết thảy, hắn cũng nguyện ý.
"Nhiếp Ly, đây là thù lao trị liệu của chị ta, về sau nếu như có việc gì cần giúp đỡ, ngươi cứ việc nói, chỉ cần việc đó ta có thể làm được!" Cố Bối vỗ bộ ngực nói ra, đưa cho Nhiếp Ly một cái không gian giới chỉ chứa Linh Thạch.
Nhiếp Ly nhìn lướt qua, trong không gian giới chỉ khoảng có chừng một nghìn năm trăm khối Linh Thạch, không thể không nói, Cố Bối thật đúng là có tiền.
Cố Bối tỷ đệ dù sao cũng là Cố Thị dòng họ dòng chính, dù là không có quyền kế thừa, mỗi tháng từ bên kia gia tộc phân phối cho Linh Thạch, cũng là người bình thường khó có thể tưởng tượng.
Bất quá một nghìn năm trăm khối Linh Thạch này, cũng hẳn là tất cả tài sản của Cố Bối, dù sao Linh Thạch cũng là phi thường khan hiếm, Cố Bối mỗi lần tu luyện hẳn sẽ tiêu hao không ít Linh Thạch.
"Các ngươi ban bốn thông cáo nhiệm vụ, cũng vẻn vẹn chỉ trả thù lao là một nghìn khối Linh Thạch mà thôi, ta còn không có chữa tốt bệnh của tỷ tỷ ngươi, trước thu năm trăm khối Linh Thạch là đủ rồi, đợi chữa cho tốt bệnh của tỷ tỷ ngươi, các ngươi đem số Linh Thạch còn lại đưa cho ta sau là được rồi!" Nhiếp Ly từ trong không gian giới chỉ, lấy ra năm trăm khối Linh Thạch, sau đó đem không gian giới chỉ ném trả lại cho Cố Bối.
Cố Bối tiếp được không gian giới chỉ, nhìn về phía Nhiếp Ly, ánh mắt hắn toát ra một tia cảm kích, ân tình của Nhiếp Ly, thật là không gì báo đáp!
"Nhiếp Ly, Lục Phiêu, hai người các ngươi sau này chính là huynh đệ của ta!" Cố Bối nhìn về phía Nhiếp Ly, Lục Phiêu hai người, rất là nghiêm túc nói ra.
"Ài, nguyên lai tiểu tử ngươi lúc trước còn không có đem ta làm huynh đệ a!" Lục Phiêu không khỏi ở một bên căm giận mà nói.
"Ta không phải có ý tứ này!" Cố Bối vội vàng khoát tay, giải thích nói.
Nhìn ba thiếu niên sang sang cười nói, trên mặt của Cố Lam, không khỏi nở một nụ cười, nàng đã hồi lâu không có vui vẻ như vậy. Nàng vẫn cho là, bệnh của chính mình không cách nào cứu chữa, cho nên dần dần đem nội tâm phong bế lại, cho tới hôm nay, nhân sinh của nàng, lại thấy được một tia ánh rạng đông.
"Cố Bối, ngươi trước chiếu cố tỷ tỷ ngươi a, chúng ta đi về trước, về sau khi ăn uống nhớ chú ý một chút." Nhiếp Ly giống như có thâm ý nói.
Trong lòng Cố Bối rùng mình, nhẹ gật đầu: "Ta hiểu rồi!" Có thể thần không biết quỷ không hay tại thức ăn của Cố Lam hạ độc, người kia rất có thể chính là người bên cạnh bọn họ.
Nhiếp Ly cùng Lục Phiêu hướng Cố Bối, Cố Lam hai người tạm biệt, đi ra phía ngoài.
Nhìn xem Nhiếp Ly cùng Lục Phiêu ly khai, Cố Lam nhìn hướng Cố Bối nói: "Tiểu đệ, ngươi là tại sao biết hai người bọn họ?"
"Bọn họ là đệ từ cùng lớp thiên tài với đệ, đều là thiên tài có được Thiên Linh Căn, nhất là Nhiếp Ly, đạt đến Thiên Linh Căn bát phẩm." Cố Bối nói, "chúng ta cũng mới mới vừa quen mà thôi, bất quá không nghĩ tới Nhiếp Ly rõ ràng còn có thực lực như vậy, về mặt y đạo quả thực vô cùng cao minh. Trước kia toàn bộ y sư tới đây, đều hoàn toàn là chuẩn đoán không có ra bệnh của tỷ tỷ, còn hắn chỉ mới nhìn thoáng qua liền đã biết, thật sự là lợi hại."
"Thiên Linh Căn bát phẩm?" Trong mắt của Cố Lam, hiện lên một tia ánh sáng khác thường, không nghĩ tới thiên phú của Nhiếp Ly, rõ ràng đạt đến trình độ kinh người như vậy. Về mặt y đạo có lĩnh ngộ sâu như thế, lại có thiên phú kinh người như vậy, tương lai Nhiếp Ly, không biết sẽ đạt đến loại trình độ nào?
"Nhiếp Ly, bọn hắn tặng cho ngươi nhiều Linh Thạch như vậy, ngươi vì cái gì không thu?" Lục Phiêu vừa đi, một bên nghi ngờ hỏi.
"Quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo ( tạm dịch là người quân tử chỉ mến người tài,không bị ràng buộc bởi tiền tài mới là chính chuẩn). Cố Bối cùng tỷ tỷ hắn tình cảm thâm hậu, những cái Linh Thạch kia, đoán chừng đã là toàn bộ tài sản của hắn. Năm trăm khối Linh Thạch, đã quá đủ để cho chúng ta dùng một đoạn thời gian, không cần phải đem Linh Thạch của hắn toàn bộ lấy sạch." Nhiếp Ly cười nhạt một cái nói, lúc trước sở dĩ hắn cầm của Tiêu Ngữ năm khối Linh Thạch, là vì không để cho Tiêu Ngữ quá tưởng nhớ nhân tình của chính mình, còn lần này không cầm Linh Thạch của Cố Bối, tức thì là vì muốn tạo một mối quan hệ tối với Cố Bối, tỷ tỷ của Cố Bối cùng hắn, tương lai đều là siêu cấp cường giả, hiện tại tạo quan hệ tốt với họ, tuyệt đối so với nhưng viên Linh Thạch kia,có giá trị hơn nhiều lắm. ( quả ko hổ danh là Hồ Ly (ง •̀_•́)ง)
"A." Lục Phiêu mơ hồ có điểm minh bạch, hắn cảm giác Cố Bối cùng Cố Lam hai người làm việc cũng không tệ lắm, nếu như đem Linh Thạch của bọn hắn tất cả đều lấy sạch, xác thực có chút quá phận.
Thứ Linh Thạch này, vô cùng khan hiếm, một cái Thiên Linh Căn đệ tử, một tháng cũng chỉ có thể được phân phối năm khối Linh Thạch mà thôi, Nhiếp Ly chẳng qua là nhìn người đoán bệnh, rõ ràng liền đã kiếm được năm trăm khối Linh Thạch, năm trăm khối Linh Thạch này, đủ để bọn hắn tu luyện trong một thời gian dài rồi.
Nghe được lời nói của Nhiếp Ly, trong lòng Cố Lam khẽ động, cùng Cố Bối nhìn nhau, Nhiếp Ly nói ra bệnh trạng, xác thực cùng cảm giác của nàng giống nhau như đúc.
"Vậy có cách nào giải trừ được nó không?" Cố Bối lo lắng bắt lấy hai cánh tay của Nhiếp Ly hỏi.
"Ngươi không cần phải gấp, chị của ngươi trúng độc cũng không phải ngày một ngày hai, chữa trị cũng không thể vội vã được. Trước khi tới, ta còn tưởng rằng là chứng bệnh thông thương, vậy ta có thể rất đơn giản mà trị liệu, nhưng mà sau khi thấy bệnh trạng của tỷ tỷ ngươi, ta mới xác định được bệnh của nàng là do trúng độc, hơn nữa trúng độc lại vô cùng nặng." Nhiếp Ly trầm ngâm nói.
"Nhiếp Ly." Trong lòng Cố Bối dấy lên một chút hy vọng, nhìn Nhiếp Ly rồi nói "chỉ cần ngươi có thể trị được hết bệnh của tỷ tỷ ta, mặc kệ điều kiện gì, chúng ta đều đáp ứng!"
Cha mẹ Huynh muội hai người Cố Lam cùng Cố Bối đều chết sớm, tuy rằng thân là dòng chính, thiên phú xuất chúng, nhưng do Cố Lam đột nhiên bị tê liệt, đánh mất quyền kế thừa, trừ phi tu vi của Cố Bối có thể quật khởi, mới có thể một lần nữa có được tư cách làm người thừa kế. Cố Bối ở trong mắt người ngoài, vẫn luôn là một tên công tử phóng đãng, ăn không ngồi rồi, nhưng mà trên thực tế, Cố Bối đang vô cùng cố gắng tu luyện, thiên phú không chút thua kém Cố Lam, tỷ tỷ của hắn.
"Ta là cầm thông cáo nhiệm vụ tới, trả thù lao tự nhiên vẫn là một nghìn khối Linh Thạch." Nhiếp Ly cười nhạt một cái nói, nhìn Cố Bối liếc mắt, "nói cho đúng là, các ngươi nơi này liệu có phải là nơi an toàn không? Nếu như kẻ đó biết ta có thể giúp đỡ tỷ tỷ ngươi giải độc, có thể hay không lại sẽ tìm biện pháp khác ám toán tỷ tỷ ngươi?"
"Tiên sinh không cần phải suy nghĩ nhiều đâu" Cố Lam đã minh bạch lỗi băn khoăn trong lòng Nhiếp Ly, nói ra, "trải qua chuyện lần này, chúng ta đã biết, coi như là tại trong gia tộc của chúng ta. Cũng có người muốn đưa chúng ta vào chỗ chết. Nếu như tiên sinh thật có thể giải được chất độc trên người của ta, chúng ta sẽ giấu giếm hết thảy, theo ý của người. Ta vẫn như cũ là một phế nhân."
Tuy rằng tuổi của Nhiếp Ly, còn nhỏ hơn Cố Bối một ít. Nhưng mà xưng hô với một vị y sư là tiên sinh, cũng không có chỗ nào là không ổn cả.
Nghe được lời nói của Cố Lam, Nhiếp Ly nhẹ gật đầu, Cố Lam là người thông minh.
"Chất độc trên người của ngươi, ít nhất đã ba năm, nếu như ta cho ngươi liều thuốc quá mạnh, chỉ sợ Thiên Mạch không cách nào thừa nhận nổi, tạm thời ta sẽ cho ngươi một toa thuốc. Ngươi trước tiên hãy phục dụng nó, cùng độc tố chậm rãi hóa giải trước, sau đó mới tiến hành trị liệu hoàn toàn." Nhiếp Ly nói ra, từ trong không gian giới chỉ lấy giấy bút ra, viết ra một cái toa thuốc, đưa cho Cố Bối.
Cố Bối chứng kiến tờ phương thuốc này, lập tức coi như vật chí bảo, nói: "Ta đi lấy thuốc ngay bây giờ a!"
Cố Lam bị bệnh lâu năm, trong biệt viện này nghiễm nhiên đã có sẵn một hiệu thuốc, bất cứ loại nào đa phần đều có trong đó cả. Cố Bối lập tức chạy tới lấy thuốc.
Lục Phiêu thấp giọng hỏi thăm Nhiếp Ly: "Nhiếp Ly, ngươi có mấy thành nắm chắc?"
"Đã biết rõ nguyên nhân bệnh chứng là ở đâu, tự nhiên là nắm chắc mười phần." Nhiếp Ly nói. Ngẩng đầu cười với Cố Lam một tiếng, Cố Lam không sai biệt lắm bộ dạng chỉ khoảng mười mấy tuổi, nếu như không phải là bị bệnh lâu năm, sắc mặt tái nhợt, cũng tuyệt đối là một mỹ nữ, bất quá Nhiếp Ly đối với Cố Lam cũng vẻn vẹn chỉ là hơi mang theo mấy phần thưởng thức mà thôi, không có mang theo bất cứ suy nghĩ gì khác. ( tui thấy có mùi gió (≖ᴗ≖))
"Đa tạ tiên sinh xuất thủ cứu giúp." Cố Lam lúc nói chuyện, luôn không nhanh không chậm, làm cho người ta có một loại cảm giác tựa như gió mát thoảng nhẹ qua. Đây hẳn là một nữ tử vô cùng dịu dàng.
"Cố tiểu thư khách khí rồi, ta chỉ là nhận ủy thác của người nên chỉ là hết lòng mà thực hiện trức trách của mình mà thôi." Nhiếp Ly cười nhạt một cái nói.
Cố Lam nhẹ gật đầu. Bầu không khí hơi hơi có chút trầm mặc.
"Không biết từ nhỏ người đã lớn lên ở đâu?" Cố Lam suy nghĩ một chút, tìm đề tài nói ra.
"Tiểu Linh Lung thế giới." Nhiếp Ly nói ra.
"A? Nguyên lai là Tiểu Linh Lung thế giới." Cố Lam thanh âm có chút kinh ngạc.Nói, "ta thời kỳ thơ ấu cũng có một vị lão sư, cũng đến từ Tiểu Linh Lung thế giới."
Trong lòng Nhiếp Ly hơi động một chút, hỏi tiếp: "Không biết vị sư phụ của Cố Lam tiểu thư tên gọi là gì?"
"Vị sư phụ kia của ta, từ trước đến nay không dùng tên thật, xuất quỷ nhập thần, ta cũng không biết hắn đã đi nơi nào, khi nào sẽ xuất hiện." Cố Lam cười khổ lắc đầu nói, "vị sư phụ kia của ta đã năm năm chưa từng hiện thân, bằng không mà nói ta cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như vậy, ta chỉ biết là vị sư phụ kia của ta tu vi đã đạt tới công tham tạo hóa, đã liền Vũ Tông cảnh ngũ trọng thiên cường giả cũng không phải là đối thủ."
Không biết sư phụ của Cố Lam rốt cuộc là ai, từ Tiểu Linh Lung thế giới tới, có được thực lực kinh người như vậy, Nhiếp Ly tràn ngập tò mò, nhưng mà đã liền Cố Lam cũng không biết sư phụ của nàng tên gì, vậy không có biện pháp gì rồi.
Nhiếp Ly cùng Cố Lam ngồi dưới một gốc cây mà trò chuyện, chớp mắt thời gian dần qua, Cố Bối cầm lấy một chén thuốc chạy tới.
"Đây là thuốc ta vừa mới nấu xong, tỷ tỷ mau uống thử đi" Cố Bối đem cái chén thuốc kia đưa cho Cố Lam.
Cố Lam nhẹ gật đầu, từ trong tay của Cố Bối tiếp nhận chén thuốc, cúi đầu uống, nàng tư thái thong dong,tại thời điểm nàng uống thuốc, cũng là vô cùng bình tĩnh và ưu nhã.
Sau khi uống xong chén thuốc, Cố Lam khẽ nhíu mày một cái, nàng nhắm mắt lại, tựa hồ là cảm ứng trong cơ thể Linh Hồn Hải đang dần biến hóa.
Cố Bối có chút khẩn trương mà nhìn Cố Lam, đã liền Lục Phiêu cũng là nhìn không chuyển mắt, chỉ có Nhiếp Ly, lộ ra thập phần lạnh nhạt.
Sau một lát, Cố Lam mở mắt, nhìn hướng Nhiếp Ly nói: "chén thuốc này, quả thật có thể giảm bớt bệnh tình trong cơ thể ta, ta đã cảm thấy một tia Thiên Mạch đã có chút biến hóa! Đa tạ tiên sinh xuất thủ tương trợ!" cái vẻ mặt lạnh nhạt kia của nàng, cũng không nhịn được mà hiện lên một tia động dung, nàng không nghĩ tới vừa phục dụng chén thuốc này liền đã thấy có hiệu quả nhanh như vậy.
"Có thể trị bệnh của Cố Lam tiểu thư, vậy không còn gì tốt hơn rồi." Nhiếp Ly mỉm cười gật đầu, "Cố Lam tiểu thư dựa theo cái toa thuốc này, trước uống trong một tháng, rồi sau đó cứ sau một tháng ta đổi lại một cái toa thuốc, bảo đảm bệnh của Cố Lam tiểu thư sẽ được giải trừ hoàn toàn!"
Truyện được edit bởi: PrinceIce too handsome
Cố Bối kích động cực kỳ, hắn không nghĩ tới, thuốc của Nhiếp Ly rõ ràng thực sự có tác dụng, chỉ cần có thể chữa được bệnh của tỷ tỷ, dù là để cho hắn trả giá hết thảy, hắn cũng nguyện ý.
"Nhiếp Ly, đây là thù lao trị liệu của chị ta, về sau nếu như có việc gì cần giúp đỡ, ngươi cứ việc nói, chỉ cần việc đó ta có thể làm được!" Cố Bối vỗ bộ ngực nói ra, đưa cho Nhiếp Ly một cái không gian giới chỉ chứa Linh Thạch.
Nhiếp Ly nhìn lướt qua, trong không gian giới chỉ khoảng có chừng một nghìn năm trăm khối Linh Thạch, không thể không nói, Cố Bối thật đúng là có tiền.
Cố Bối tỷ đệ dù sao cũng là Cố Thị dòng họ dòng chính, dù là không có quyền kế thừa, mỗi tháng từ bên kia gia tộc phân phối cho Linh Thạch, cũng là người bình thường khó có thể tưởng tượng.
Bất quá một nghìn năm trăm khối Linh Thạch này, cũng hẳn là tất cả tài sản của Cố Bối, dù sao Linh Thạch cũng là phi thường khan hiếm, Cố Bối mỗi lần tu luyện hẳn sẽ tiêu hao không ít Linh Thạch.
"Các ngươi ban bốn thông cáo nhiệm vụ, cũng vẻn vẹn chỉ trả thù lao là một nghìn khối Linh Thạch mà thôi, ta còn không có chữa tốt bệnh của tỷ tỷ ngươi, trước thu năm trăm khối Linh Thạch là đủ rồi, đợi chữa cho tốt bệnh của tỷ tỷ ngươi, các ngươi đem số Linh Thạch còn lại đưa cho ta sau là được rồi!" Nhiếp Ly từ trong không gian giới chỉ, lấy ra năm trăm khối Linh Thạch, sau đó đem không gian giới chỉ ném trả lại cho Cố Bối.
Cố Bối tiếp được không gian giới chỉ, nhìn về phía Nhiếp Ly, ánh mắt hắn toát ra một tia cảm kích, ân tình của Nhiếp Ly, thật là không gì báo đáp!
"Nhiếp Ly, Lục Phiêu, hai người các ngươi sau này chính là huynh đệ của ta!" Cố Bối nhìn về phía Nhiếp Ly, Lục Phiêu hai người, rất là nghiêm túc nói ra.
"Ài, nguyên lai tiểu tử ngươi lúc trước còn không có đem ta làm huynh đệ a!" Lục Phiêu không khỏi ở một bên căm giận mà nói.
"Ta không phải có ý tứ này!" Cố Bối vội vàng khoát tay, giải thích nói.
Nhìn ba thiếu niên sang sang cười nói, trên mặt của Cố Lam, không khỏi nở một nụ cười, nàng đã hồi lâu không có vui vẻ như vậy. Nàng vẫn cho là, bệnh của chính mình không cách nào cứu chữa, cho nên dần dần đem nội tâm phong bế lại, cho tới hôm nay, nhân sinh của nàng, lại thấy được một tia ánh rạng đông.
"Cố Bối, ngươi trước chiếu cố tỷ tỷ ngươi a, chúng ta đi về trước, về sau khi ăn uống nhớ chú ý một chút." Nhiếp Ly giống như có thâm ý nói.
Trong lòng Cố Bối rùng mình, nhẹ gật đầu: "Ta hiểu rồi!" Có thể thần không biết quỷ không hay tại thức ăn của Cố Lam hạ độc, người kia rất có thể chính là người bên cạnh bọn họ.
Nhiếp Ly cùng Lục Phiêu hướng Cố Bối, Cố Lam hai người tạm biệt, đi ra phía ngoài.
Nhìn xem Nhiếp Ly cùng Lục Phiêu ly khai, Cố Lam nhìn hướng Cố Bối nói: "Tiểu đệ, ngươi là tại sao biết hai người bọn họ?"
"Bọn họ là đệ từ cùng lớp thiên tài với đệ, đều là thiên tài có được Thiên Linh Căn, nhất là Nhiếp Ly, đạt đến Thiên Linh Căn bát phẩm." Cố Bối nói, "chúng ta cũng mới mới vừa quen mà thôi, bất quá không nghĩ tới Nhiếp Ly rõ ràng còn có thực lực như vậy, về mặt y đạo quả thực vô cùng cao minh. Trước kia toàn bộ y sư tới đây, đều hoàn toàn là chuẩn đoán không có ra bệnh của tỷ tỷ, còn hắn chỉ mới nhìn thoáng qua liền đã biết, thật sự là lợi hại."
"Thiên Linh Căn bát phẩm?" Trong mắt của Cố Lam, hiện lên một tia ánh sáng khác thường, không nghĩ tới thiên phú của Nhiếp Ly, rõ ràng đạt đến trình độ kinh người như vậy. Về mặt y đạo có lĩnh ngộ sâu như thế, lại có thiên phú kinh người như vậy, tương lai Nhiếp Ly, không biết sẽ đạt đến loại trình độ nào?
"Nhiếp Ly, bọn hắn tặng cho ngươi nhiều Linh Thạch như vậy, ngươi vì cái gì không thu?" Lục Phiêu vừa đi, một bên nghi ngờ hỏi.
"Quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo ( tạm dịch là người quân tử chỉ mến người tài,không bị ràng buộc bởi tiền tài mới là chính chuẩn). Cố Bối cùng tỷ tỷ hắn tình cảm thâm hậu, những cái Linh Thạch kia, đoán chừng đã là toàn bộ tài sản của hắn. Năm trăm khối Linh Thạch, đã quá đủ để cho chúng ta dùng một đoạn thời gian, không cần phải đem Linh Thạch của hắn toàn bộ lấy sạch." Nhiếp Ly cười nhạt một cái nói, lúc trước sở dĩ hắn cầm của Tiêu Ngữ năm khối Linh Thạch, là vì không để cho Tiêu Ngữ quá tưởng nhớ nhân tình của chính mình, còn lần này không cầm Linh Thạch của Cố Bối, tức thì là vì muốn tạo một mối quan hệ tối với Cố Bối, tỷ tỷ của Cố Bối cùng hắn, tương lai đều là siêu cấp cường giả, hiện tại tạo quan hệ tốt với họ, tuyệt đối so với nhưng viên Linh Thạch kia,có giá trị hơn nhiều lắm. ( quả ko hổ danh là Hồ Ly (ง •̀_•́)ง)
"A." Lục Phiêu mơ hồ có điểm minh bạch, hắn cảm giác Cố Bối cùng Cố Lam hai người làm việc cũng không tệ lắm, nếu như đem Linh Thạch của bọn hắn tất cả đều lấy sạch, xác thực có chút quá phận.
Thứ Linh Thạch này, vô cùng khan hiếm, một cái Thiên Linh Căn đệ tử, một tháng cũng chỉ có thể được phân phối năm khối Linh Thạch mà thôi, Nhiếp Ly chẳng qua là nhìn người đoán bệnh, rõ ràng liền đã kiếm được năm trăm khối Linh Thạch, năm trăm khối Linh Thạch này, đủ để bọn hắn tu luyện trong một thời gian dài rồi.
Bình luận facebook