Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 316
"Ngươi lĩnh ngộ tới đâu rồi?" Nhiếp Ly nhìn về phía Cố Bối hỏi, Cố Bối kiếp trước là người tu luyện kiếm ý, lý giải của hắn đối với kiếm chi nhất đạo đã đạt đến trình độ mà thường nhân khó có thể sánh bằng. Cho nên Nhiếp Ly mới tận lực nhắc nhở Cố Bối cẩn thận lĩnh ngộ, hy vọng Cố Bối có thể có thu hoạch.
"Cảm ngộ được trong chữ kia tràn ngập kiếm ý, nhưng lại quá thâm ảo, trong lúc nhất thời ta không cách nào hoàn toàn lĩnh hội được." Cố Bối mặt toát mồ hôi nói.
Cố Bối không cách nào lĩnh hội hoàn toàn cũng rất bình thường, trên bức chữ kia ẩn chứa ý cảnh, cũng không phải là một hai ngày có thể nắm được phương pháp lĩnh hội, hơn nữa nghe nói trăm nghìn người nhìn, mỗi người sẽ có lĩnh ngộ khác nhau, không biết là tinh thông kiếm ý như Cố Bối, có thể từ đó lĩnh ngộ ra cái gì.
"Sau khi trở về ta sẽ viết một bức cho ngươi." Nhiếp Ly cười cười nói.
"Nhiếp Ly, đa tạ ngươi!" Cố Bối nghiêm mặt nói ra, một bức chữ của Nhiếp Ly đã bán được mười lăm vạn Linh Thạch, giá trị kinh người. Hắn đã tiếp nhận từ Nhiếp Ly không ít chỗ tốt, hắn là một người có ơn tất báo, ân tình của Nhiếp Ly, hắn đều ghi tạc trong lòng.
"Huynh đệ cả, có gì mà phải khách khí!" Nhiếp Ly cười cười nói.
Nghe Nhiếp Ly cùng Cố Bối nói chuyện phiếm, Long Vũ Âm mấy lần đều muốn mở miệng nói chuyện, nhưng vẫn là nhịn trở về.
Nàng có tư cách gì hướng Nhiếp Ly đòi hỏi bức chữ kia chứ?
Nhiếp Ly một bức chữ bán được mười lăm vạn Linh Thạch, nàng có thể lấy ra được mười lăm vạn Linh Thạch sao? Nếu như muốn bức chữ kia từ Nhiếp Ly, nàng có thể dùng vật gì cùng Nhiếp Ly trao đổi? Quan hệ của nàng cùng Nhiếp Ly, cũng không thân tới mức giống như Cố Bối và Nhiếp Ly.
Thế nhưng trong nội tâm nàng đối với bức chữ kia chính là sự khát vọng càng lúc càng mãnh liệt, cái lòng hiếu kỳ mãnh liệt này tựa như con kiến đang gặm nhắm nội tâm của nàng vậy. Đối với người tập võ thành si (cuồng) như nàng mà nói, quả thật là khó chịu vô cùng. Vừa rồi Nhiếp Ly bày bức chữ kia rõ ràng ngay ở trước mặt của bọn họ, Cố Bối liền lĩnh ngộ mà nàng đến một điểm ảo diệu cũng nhìn không ra.
Đây đối với một Long Vũ Âm luôn luôn muốn trở nên thật mạnh mẽ mà nói. Thật là quá buồn bực, chẳng lẽ tư chất của chính mình thật sự kém đến loại trình độ này sao?
Nhiếp Ly trong bức chữ kia, đến cùng cất giấu cái gì?
Cuối cùng, Long Vũ Âm lấy hết dũng khí, đối với Nhiếp Ly mở miệng nói: "Nhiếp Ly. Cái chữ mà ngươi viết có thể hay không để cho ta nhìn lại một lần nữa?"
Trong lòng Nhiếp Ly không khỏi mỉm cười, Long Vũ Âm rốt cục vẫn phải hỏi lên a, xác thực dùng tính cách của Long Vũ Âm, không có đạo lý đối với bức chữ kia không hiếu kỳ chút nào, bất quá bây giờ vẫn chưa tới hỏa hầu ( thời điểm). Hắn vẻn vẹn chỉ nhìn thoáng qua Long Vũ Âm, bình tĩnh nói: "Cái chữ kia, ngươi thì không cách nào lĩnh hội được, ừm... để về sau này hãy nói đi!"
Nghe được lời Nhiếp Ly nói, Long Vũ Âm mặt đỏ lên. Ngoại trừ Nhiếp Ly ra, bất luận người đồng trang lứa nào nói nàng không được, nàng tuyệt đối sẽ đem đối phương đánh cho răng rơi đầy đất, thế nhưng nếu là Nhiếp Ly nói nàng không được, trong nội tâm nàng tuy phiền muộn, nhưng không còn cách nào khác.
Bởi vì Nhiếp Ly có "Tư Cách" nói như vậy!
Long Vũ Âm tức giận quay đầu đi chỗ khác, tuy rằng trong nội tâm không cam lòng, lời nói của Nhiếp Ly làm nàng phật lòng. Nhưng nàng cũng không biết làm sao.
Tiếu Ngưng Nhi nhìn nhìn Long Vũ Âm, lại nhìn Nhiếp Ly một chút, nhưng cũng mỉm cười đầy thâm ý. Nhiếp Ly tuy rằng thường xuyên biểu hiện ra không thèm đếm xỉa tới, nhưng đối xử với người bên cạnh cực tốt, dưới tình huống như vậy, có rất nhiều nữ hài tử ưa thích Nhiếp Ly cũng rất bình thường. ( Yêu là bao dung đây mà)
Trong lòng Tiếu Ngưng Nhi khẽ thở dài một tiếng, không biết mình tại trong suy nghĩ của Nhiếp Ly nằm ở vị trí gì?
Khi hai thiếu nữ nội tâm đang xoắn xuýt. Mọi người lại hồn nhiên như cô tiên ( không biết gì hết). Mộ Dung Vũ cùng Diệp Hiên giả bộ như không nhìn thấy Nhiếp Ly, đã chuyển ánh mắt đến nơi khác. Cùng ngồi chung một chỗ với Nhiếp Ly quả thực là không có tí mặt mũi nào. Mà bọn hắn lại không thể đứng lên ly khai. Như vậy không thể nghi ngờ càng bị người người xem thường, cho nên tuy rằng phiền muộn nhưng bọn hắn vẫn ngồi ở chỗ này.
Lý Hành Vân đối với Nhiếp Ly giơ ngón tay cái lên nói: " Vũ Thần Tông này to lớn như vậy, ta chỉ phục mỗi ngươi!"
Nhiếp Ly cười cười nói: "Lý huynh quá khen."
Trong thiên điện một đám thiên tài Vũ Thần Tông, liên tục đưa ánh mắt nhìn qua phía Nhiếp Ly, rất nhiều người nội tâm cũng không khỏi sinh ra một ít ý nghĩ. Cố Bối, Lý Hành Vân thật đúng là người nhìn xa trông rộng, cư nhiên cùng Nhiếp Ly giao hảo trước, có thể nói là làm quan hưởng lộc "Vua", ở chùa ăn lộc "Phật". Đoán chừng với quan hệ của Nhiếp Ly với Cố Bối cùng Lý Hành Vân, muốn từ nơi Nhiếp Ly có một bức chữ mang về, có lẽ rất đơn giản a.
Bọn hắn rất nhiều người đều muốn có một bức, có nên tiếp xúc cùng Nhiếp Ly một chút hay không, coi như là không có biện pháp trở thành bằng hữu, chỉ cần có thể từ chỗ Nhiếp Ly cầu đến một bức chữ, đó cũng là món hời a.
Dù sao Nhiếp Ly cũng là đệ tử của Vũ Thần Tông vẫn còn nhiều thời gian.
Không chỉ đơn thuần là đám đệ tử của Vũ Thần Tông, còn lại những đệ tử của hai đại tông môn kia cũng có vài phần tâm tư như thế.
Cầm Duyệt đứng ở phía trước, hé miệng cười cười nói: "Không nghĩ tới đạo niệm của Nhiếp Ly sư đệ lại đạt đến trình độ như vậy, lúc trước là ta có mắt như mù, chỉ tiếc ta tư chất ngu độn, không thể lĩnh ngộ được ảo diệu bên trong." Cầm Duyệt có chút lúng túng, tiếp tục nói, "nếu không phải hiện tại Nhiếp Ly sư đệ một bức chữ bán được mười lăm vạn Linh Thạch, ta cũng nhịn không được hướng Nhiếp Ly sư đệ muốn một bức, để lý giải sự tò mò cùng khốn hoặc trong lòng mình! Bất quá Nhiếp Ly sư đệ nói áo nghĩa trong chữ kia chỉ có người hữu duyên mới có thể lĩnh hội, xem ra ta và nó hữu phận vô duyên rồi!" ( may mắn gặp được nhưng số trời không cho hưởng)
Trải qua chuyện này, chữ của Nhiếp Ly xem như nổi danh tại trong Tam Đại Thần Tông rồi.
Nghe được lời nói của Cầm Duyệt, Nhiếp Ly truyền âm cho Tiếu Ngưng Nhi nói: "Trước lúc ngươi quay về Vũ Thần Tông, ta viết cho ngươi một ít chữ, ngươi về đến Thiên Âm Thần Tông, muốn bán liền bán, nếu như không muốn bán, vậy thì đưa cho một ít người đáng kết giao!"
"Ừ." Tiếu Ngưng Nhi nhẹ gật đầu, nàng cực kì thông minh, từ những hành động liên tiếp này của Nhiếp Ly, Tiếu Ngưng Nhi đã hiểu Nhiếp Ly muốn làm những gì, đã như vậy, nàng quyết tâm nhất định phải trở thành trợ lực của Nhiếp Ly, nếu như nàng có thể tại trong Thiên Âm Thần Tông có được một chỗ cắm dùi ( địa vị), nàng khẳng định liền có thể giúp được Nhiếp Ly.
" Không nghĩ tới Vũ Thần Tông lại có thiên tài như thế, không biết tại trong Đại thế giới, còn có thể gặp được Nhiếp Ly sư đệ hay không!" Cầm Duyệt khẽ mỉm cười nói, có nhiều ý tứ hàm xúc nhìn về phía Nhiếp Ly.
Nghe được lời Cầm Duyệt nói, Nhiếp Ly tâm tư xa xăm tiến về phía trước Đại thế giới, đó là một bước hắn chắc chắn phải đi, các đại đệ tử của các Đại Thần Tông đều "Long Tranh Hổ Đấu" ở trong Đại thế giới, nếu như có thể bộc lộ tài năng, vậy hắn sẽ tụ tập được một cỗ lực lượng thuộc về chính mình.
Đến lúc đó, hắn mới có tư cách tranh đoạt trong quyền vị trong Đại Thần Tông!
Lời nói của Cầm Duyệt hẳn là đang thăm dò, các đệ tử của Tam Đại Thần Tông, thậm chí kể cả Long Thiên Minh, đều đưa mắt hướng về phía Nhiếp Ly, chờ đợi câu trả lời của Nhiếp Ly.
Nhiếp Ly cười nhạt một cái nói: "Đa tạ sự quan tâm của Cầm Duyệt sư tỷ, ta tạm thời còn không ý định tiến về trước Đại thế giới!"
Nghe được lời nói của Nhiếp Ly, có vài người thở phào nhẹ nhõm, nếu như Nhiếp Ly tiến đến Đại thế giới, người này sẽ thành kình địch của rất nhiều người, cũng có một ít người chú ý tới cách Nhiếp Ly dùng từ, tạm thời không có quyết định này, đó không có nghĩa là về sau sẽ không có, Nhiếp Ly không có đem lời mình nói cho bằng hết a.
Lại nghe Viêm Dương nói: "Nếu là Nhiếp Ly sư đệ tiến về trước Đại thế giới, Hoả Thần Tông đệ tử của ta sẽ không làm khó Nhiếp Ly sư đệ, nếu có cần chúng ta hỗ trợ, cũng có thể tới tìm ta!"
Viêm Dương thốt ra những lời này, làm tất cả mọi người có chút rùng mình, Hoả Thần Tông không làm khó dễ Nhiếp Ly, phân lượng của những lời này đã là vô cùng nặng, hơn nữa Viêm Dương lại còn nói có thể trợ giúp Nhiếp Ly, Viêm Dương là muốn mượn việc này bồi dưỡng ra một cỗ thế lực khác sao?
Long Thiên Minh đôi mắt có chút tế mị lấy, hắn không biết mình đắc tội Viêm Dương ở đâu, hắn mơ hồ cảm thấy Viêm Dương đối với chính mình có một tia địch ý, không phải là Viêm Dương cố ý nhắm vào mình chứ? Long Thiên Minh nhìn nhìn Nhiếp Ly, nếu Nhiếp Ly thật sự có tâm tranh bá, vậy hắn nhất quyết sẽ không để Nhiếp Ly lớn lên.
Nhiếp Ly cười cười nói: "Vậy thì đa tạ Viêm Dương sư huynh, ta vừa rồi đã nói, tạm thời không có ý định tiến về trước Đại thế giới."
Nghe được lời nói của Nhiếp Ly, trong lòng Long Thiên Minh cũng buống xuống được một tảng đá lớn, cuối cùng Nhiếp Ly này coi như thức thời.
Chủ đề tựa hồ có chút xa, ở trong thiên điện đã dẫn phát một bầu không khí không tốt, ánh mắt của Cầm Duyệt quét qua mọi người một lượt, cười tủm tỉm hỏi: "Hôm nay luận khâu luận đạo, còn có ai muốn đi lên biểu hiện ra một phen không?"
Nghe được lời nói của Cầm Duyệt, mọi người cười khổ, sau ba người Viêm Dương, cũng chỉ có dị nhân như Nhiếp Ly cái mới dám đứng ra, những người khác cũng không dám. Nhiếp Ly thể hiện ra xong, ai còn dám lên?
Hồi lâu đều không có người trả lời, Cầm Duyệt cười cười nói: "Xem ra là không có những người khác, vậy hôm nay khâu luận đên đây thôi! Lần tụ hội này, đa tạ chư vị rất hân hưởng, yến hội buổi tối, cũng mời chư vị ở lại tham gia!"
Tụ hội rốt cuộc cũng tan cuộc.
Nhiếp Ly cúi đầu nói với Tiếu Ngưng Nhi: "Đi tới nơi của ta trước a!" Đối với yến hội buổi tối, Nhiếp Ly là không có hứng thú gì tham gia. Một khi tham gia yến hội, khó tránh khỏi sẽ có rất nhiều xã giao.
"Ừ." Tiếu Ngưng Nhi khuôn mặt ửng đỏ nhẹ gật đầu, nàng nhớ tới vừa rồi chính mình đã hiểu lầm ý tứ của Nhiếp Ly, còn có chút ngượng ngùng.
Cố Bối, đám người Lục Phiêu cũng đều rối rít đứng lên, chuẩn bị cùng với Nhiếp Ly ly khai.
"Nhiếp Ly huynh đệ, ta đây liền cáo từ trước một bước!" Lý Hành Vân đối với Nhiếp Ly có chút chắp tay nói, "Nhiếp Ly huynh đệ nếu có tin tức, tùy thời thông tri cho ta biết! Về phần mười vạn Linh Thạch kia, ta sẽ phái người đưa qua."
"Được, nếu như có tin tức, ta sẽ tùy thời báo cho Lý huynh biết." Nhiếp Ly nhẹ gật đầu, hắn biết rõ Lý Hành Vân rất cần thần cấp tính phát triển Yêu Linh, bất quá cho Lý Hành Vân thần cấp tính phát triển Long Huyết Yêu Linh, tự nhiên phải xếp hàng sau Ngưng Nhi. ( trọng nữ khinh nam squint emoticon ta hận)
Trong thiên điện mọi người lần lượt ly khai, tất cả mọi người đối với chuyện đã xảy ra hôm nay vẫn còn bàn luận say sưa.
Nhiếp Ly đột nhiên xuất hiện với tư cách là một con hắc mã, hấp dẫn sự chú ý của vô số người, bất kể như thế nào, hôm nay Nhiếp Ly là người nổi danh ở Tam Đại Thần Tông.
Chữ kiếm của Nhiếp Ly, đến cùng cất giấu dạng/loại đạo niệm gì, vì sao chỉ có Viêm Dương cùng Minh Nguyệt Vô Song có thể cảm ứng được, ngay cả Long Thiên Minh cũng không cách nào cảm ứng? Đây cũng là sự tình mà mọi người vô cùng nghi ngờ.
Viêm Dương nhìn thoáng qua Nhiếp Ly ở xa xa trong đám người, thu hồi ánh mắt lại, thở dài một cái nói: "Chỉ tiếc, nhân vật như vậy chưa tới Hoả Thần Tông chúng ta, hắn ở Vũ Thần Tông chỉ có thể bị mai một tài năng thôi. Nếu là đến ta Hoả Thần Tông, tất chính là trợ lực to lớn cho Hoả Thần Tông chúng ta."
"Viêm Dương sư huynh không lo lắng hắn quật khởi đoạt vị sao?" Bên cạnh Hoả Thần Tông mấy cái sư huynh đệ hỏi.
" Viêm Dương ta lại sợ gì quật khới đoạt vị, nếu là có người có thiên phú trên ta, có thể dẫn đầu Hoả Thần Tông đi về con đường huy hoàng, coi như là để cho ta nhượng cho vị trí thánh tử, có cái gì không được?" Viêm Dương lạnh nhạt nói ra, ánh mắt toát ra vẻ xa xưa.
"Cảm ngộ được trong chữ kia tràn ngập kiếm ý, nhưng lại quá thâm ảo, trong lúc nhất thời ta không cách nào hoàn toàn lĩnh hội được." Cố Bối mặt toát mồ hôi nói.
Cố Bối không cách nào lĩnh hội hoàn toàn cũng rất bình thường, trên bức chữ kia ẩn chứa ý cảnh, cũng không phải là một hai ngày có thể nắm được phương pháp lĩnh hội, hơn nữa nghe nói trăm nghìn người nhìn, mỗi người sẽ có lĩnh ngộ khác nhau, không biết là tinh thông kiếm ý như Cố Bối, có thể từ đó lĩnh ngộ ra cái gì.
"Sau khi trở về ta sẽ viết một bức cho ngươi." Nhiếp Ly cười cười nói.
"Nhiếp Ly, đa tạ ngươi!" Cố Bối nghiêm mặt nói ra, một bức chữ của Nhiếp Ly đã bán được mười lăm vạn Linh Thạch, giá trị kinh người. Hắn đã tiếp nhận từ Nhiếp Ly không ít chỗ tốt, hắn là một người có ơn tất báo, ân tình của Nhiếp Ly, hắn đều ghi tạc trong lòng.
"Huynh đệ cả, có gì mà phải khách khí!" Nhiếp Ly cười cười nói.
Nghe Nhiếp Ly cùng Cố Bối nói chuyện phiếm, Long Vũ Âm mấy lần đều muốn mở miệng nói chuyện, nhưng vẫn là nhịn trở về.
Nàng có tư cách gì hướng Nhiếp Ly đòi hỏi bức chữ kia chứ?
Nhiếp Ly một bức chữ bán được mười lăm vạn Linh Thạch, nàng có thể lấy ra được mười lăm vạn Linh Thạch sao? Nếu như muốn bức chữ kia từ Nhiếp Ly, nàng có thể dùng vật gì cùng Nhiếp Ly trao đổi? Quan hệ của nàng cùng Nhiếp Ly, cũng không thân tới mức giống như Cố Bối và Nhiếp Ly.
Thế nhưng trong nội tâm nàng đối với bức chữ kia chính là sự khát vọng càng lúc càng mãnh liệt, cái lòng hiếu kỳ mãnh liệt này tựa như con kiến đang gặm nhắm nội tâm của nàng vậy. Đối với người tập võ thành si (cuồng) như nàng mà nói, quả thật là khó chịu vô cùng. Vừa rồi Nhiếp Ly bày bức chữ kia rõ ràng ngay ở trước mặt của bọn họ, Cố Bối liền lĩnh ngộ mà nàng đến một điểm ảo diệu cũng nhìn không ra.
Đây đối với một Long Vũ Âm luôn luôn muốn trở nên thật mạnh mẽ mà nói. Thật là quá buồn bực, chẳng lẽ tư chất của chính mình thật sự kém đến loại trình độ này sao?
Nhiếp Ly trong bức chữ kia, đến cùng cất giấu cái gì?
Cuối cùng, Long Vũ Âm lấy hết dũng khí, đối với Nhiếp Ly mở miệng nói: "Nhiếp Ly. Cái chữ mà ngươi viết có thể hay không để cho ta nhìn lại một lần nữa?"
Trong lòng Nhiếp Ly không khỏi mỉm cười, Long Vũ Âm rốt cục vẫn phải hỏi lên a, xác thực dùng tính cách của Long Vũ Âm, không có đạo lý đối với bức chữ kia không hiếu kỳ chút nào, bất quá bây giờ vẫn chưa tới hỏa hầu ( thời điểm). Hắn vẻn vẹn chỉ nhìn thoáng qua Long Vũ Âm, bình tĩnh nói: "Cái chữ kia, ngươi thì không cách nào lĩnh hội được, ừm... để về sau này hãy nói đi!"
Nghe được lời Nhiếp Ly nói, Long Vũ Âm mặt đỏ lên. Ngoại trừ Nhiếp Ly ra, bất luận người đồng trang lứa nào nói nàng không được, nàng tuyệt đối sẽ đem đối phương đánh cho răng rơi đầy đất, thế nhưng nếu là Nhiếp Ly nói nàng không được, trong nội tâm nàng tuy phiền muộn, nhưng không còn cách nào khác.
Bởi vì Nhiếp Ly có "Tư Cách" nói như vậy!
Long Vũ Âm tức giận quay đầu đi chỗ khác, tuy rằng trong nội tâm không cam lòng, lời nói của Nhiếp Ly làm nàng phật lòng. Nhưng nàng cũng không biết làm sao.
Tiếu Ngưng Nhi nhìn nhìn Long Vũ Âm, lại nhìn Nhiếp Ly một chút, nhưng cũng mỉm cười đầy thâm ý. Nhiếp Ly tuy rằng thường xuyên biểu hiện ra không thèm đếm xỉa tới, nhưng đối xử với người bên cạnh cực tốt, dưới tình huống như vậy, có rất nhiều nữ hài tử ưa thích Nhiếp Ly cũng rất bình thường. ( Yêu là bao dung đây mà)
Trong lòng Tiếu Ngưng Nhi khẽ thở dài một tiếng, không biết mình tại trong suy nghĩ của Nhiếp Ly nằm ở vị trí gì?
Khi hai thiếu nữ nội tâm đang xoắn xuýt. Mọi người lại hồn nhiên như cô tiên ( không biết gì hết). Mộ Dung Vũ cùng Diệp Hiên giả bộ như không nhìn thấy Nhiếp Ly, đã chuyển ánh mắt đến nơi khác. Cùng ngồi chung một chỗ với Nhiếp Ly quả thực là không có tí mặt mũi nào. Mà bọn hắn lại không thể đứng lên ly khai. Như vậy không thể nghi ngờ càng bị người người xem thường, cho nên tuy rằng phiền muộn nhưng bọn hắn vẫn ngồi ở chỗ này.
Lý Hành Vân đối với Nhiếp Ly giơ ngón tay cái lên nói: " Vũ Thần Tông này to lớn như vậy, ta chỉ phục mỗi ngươi!"
Nhiếp Ly cười cười nói: "Lý huynh quá khen."
Trong thiên điện một đám thiên tài Vũ Thần Tông, liên tục đưa ánh mắt nhìn qua phía Nhiếp Ly, rất nhiều người nội tâm cũng không khỏi sinh ra một ít ý nghĩ. Cố Bối, Lý Hành Vân thật đúng là người nhìn xa trông rộng, cư nhiên cùng Nhiếp Ly giao hảo trước, có thể nói là làm quan hưởng lộc "Vua", ở chùa ăn lộc "Phật". Đoán chừng với quan hệ của Nhiếp Ly với Cố Bối cùng Lý Hành Vân, muốn từ nơi Nhiếp Ly có một bức chữ mang về, có lẽ rất đơn giản a.
Bọn hắn rất nhiều người đều muốn có một bức, có nên tiếp xúc cùng Nhiếp Ly một chút hay không, coi như là không có biện pháp trở thành bằng hữu, chỉ cần có thể từ chỗ Nhiếp Ly cầu đến một bức chữ, đó cũng là món hời a.
Dù sao Nhiếp Ly cũng là đệ tử của Vũ Thần Tông vẫn còn nhiều thời gian.
Không chỉ đơn thuần là đám đệ tử của Vũ Thần Tông, còn lại những đệ tử của hai đại tông môn kia cũng có vài phần tâm tư như thế.
Cầm Duyệt đứng ở phía trước, hé miệng cười cười nói: "Không nghĩ tới đạo niệm của Nhiếp Ly sư đệ lại đạt đến trình độ như vậy, lúc trước là ta có mắt như mù, chỉ tiếc ta tư chất ngu độn, không thể lĩnh ngộ được ảo diệu bên trong." Cầm Duyệt có chút lúng túng, tiếp tục nói, "nếu không phải hiện tại Nhiếp Ly sư đệ một bức chữ bán được mười lăm vạn Linh Thạch, ta cũng nhịn không được hướng Nhiếp Ly sư đệ muốn một bức, để lý giải sự tò mò cùng khốn hoặc trong lòng mình! Bất quá Nhiếp Ly sư đệ nói áo nghĩa trong chữ kia chỉ có người hữu duyên mới có thể lĩnh hội, xem ra ta và nó hữu phận vô duyên rồi!" ( may mắn gặp được nhưng số trời không cho hưởng)
Trải qua chuyện này, chữ của Nhiếp Ly xem như nổi danh tại trong Tam Đại Thần Tông rồi.
Nghe được lời nói của Cầm Duyệt, Nhiếp Ly truyền âm cho Tiếu Ngưng Nhi nói: "Trước lúc ngươi quay về Vũ Thần Tông, ta viết cho ngươi một ít chữ, ngươi về đến Thiên Âm Thần Tông, muốn bán liền bán, nếu như không muốn bán, vậy thì đưa cho một ít người đáng kết giao!"
"Ừ." Tiếu Ngưng Nhi nhẹ gật đầu, nàng cực kì thông minh, từ những hành động liên tiếp này của Nhiếp Ly, Tiếu Ngưng Nhi đã hiểu Nhiếp Ly muốn làm những gì, đã như vậy, nàng quyết tâm nhất định phải trở thành trợ lực của Nhiếp Ly, nếu như nàng có thể tại trong Thiên Âm Thần Tông có được một chỗ cắm dùi ( địa vị), nàng khẳng định liền có thể giúp được Nhiếp Ly.
" Không nghĩ tới Vũ Thần Tông lại có thiên tài như thế, không biết tại trong Đại thế giới, còn có thể gặp được Nhiếp Ly sư đệ hay không!" Cầm Duyệt khẽ mỉm cười nói, có nhiều ý tứ hàm xúc nhìn về phía Nhiếp Ly.
Nghe được lời Cầm Duyệt nói, Nhiếp Ly tâm tư xa xăm tiến về phía trước Đại thế giới, đó là một bước hắn chắc chắn phải đi, các đại đệ tử của các Đại Thần Tông đều "Long Tranh Hổ Đấu" ở trong Đại thế giới, nếu như có thể bộc lộ tài năng, vậy hắn sẽ tụ tập được một cỗ lực lượng thuộc về chính mình.
Đến lúc đó, hắn mới có tư cách tranh đoạt trong quyền vị trong Đại Thần Tông!
Lời nói của Cầm Duyệt hẳn là đang thăm dò, các đệ tử của Tam Đại Thần Tông, thậm chí kể cả Long Thiên Minh, đều đưa mắt hướng về phía Nhiếp Ly, chờ đợi câu trả lời của Nhiếp Ly.
Nhiếp Ly cười nhạt một cái nói: "Đa tạ sự quan tâm của Cầm Duyệt sư tỷ, ta tạm thời còn không ý định tiến về trước Đại thế giới!"
Nghe được lời nói của Nhiếp Ly, có vài người thở phào nhẹ nhõm, nếu như Nhiếp Ly tiến đến Đại thế giới, người này sẽ thành kình địch của rất nhiều người, cũng có một ít người chú ý tới cách Nhiếp Ly dùng từ, tạm thời không có quyết định này, đó không có nghĩa là về sau sẽ không có, Nhiếp Ly không có đem lời mình nói cho bằng hết a.
Lại nghe Viêm Dương nói: "Nếu là Nhiếp Ly sư đệ tiến về trước Đại thế giới, Hoả Thần Tông đệ tử của ta sẽ không làm khó Nhiếp Ly sư đệ, nếu có cần chúng ta hỗ trợ, cũng có thể tới tìm ta!"
Viêm Dương thốt ra những lời này, làm tất cả mọi người có chút rùng mình, Hoả Thần Tông không làm khó dễ Nhiếp Ly, phân lượng của những lời này đã là vô cùng nặng, hơn nữa Viêm Dương lại còn nói có thể trợ giúp Nhiếp Ly, Viêm Dương là muốn mượn việc này bồi dưỡng ra một cỗ thế lực khác sao?
Long Thiên Minh đôi mắt có chút tế mị lấy, hắn không biết mình đắc tội Viêm Dương ở đâu, hắn mơ hồ cảm thấy Viêm Dương đối với chính mình có một tia địch ý, không phải là Viêm Dương cố ý nhắm vào mình chứ? Long Thiên Minh nhìn nhìn Nhiếp Ly, nếu Nhiếp Ly thật sự có tâm tranh bá, vậy hắn nhất quyết sẽ không để Nhiếp Ly lớn lên.
Nhiếp Ly cười cười nói: "Vậy thì đa tạ Viêm Dương sư huynh, ta vừa rồi đã nói, tạm thời không có ý định tiến về trước Đại thế giới."
Nghe được lời nói của Nhiếp Ly, trong lòng Long Thiên Minh cũng buống xuống được một tảng đá lớn, cuối cùng Nhiếp Ly này coi như thức thời.
Chủ đề tựa hồ có chút xa, ở trong thiên điện đã dẫn phát một bầu không khí không tốt, ánh mắt của Cầm Duyệt quét qua mọi người một lượt, cười tủm tỉm hỏi: "Hôm nay luận khâu luận đạo, còn có ai muốn đi lên biểu hiện ra một phen không?"
Nghe được lời nói của Cầm Duyệt, mọi người cười khổ, sau ba người Viêm Dương, cũng chỉ có dị nhân như Nhiếp Ly cái mới dám đứng ra, những người khác cũng không dám. Nhiếp Ly thể hiện ra xong, ai còn dám lên?
Hồi lâu đều không có người trả lời, Cầm Duyệt cười cười nói: "Xem ra là không có những người khác, vậy hôm nay khâu luận đên đây thôi! Lần tụ hội này, đa tạ chư vị rất hân hưởng, yến hội buổi tối, cũng mời chư vị ở lại tham gia!"
Tụ hội rốt cuộc cũng tan cuộc.
Nhiếp Ly cúi đầu nói với Tiếu Ngưng Nhi: "Đi tới nơi của ta trước a!" Đối với yến hội buổi tối, Nhiếp Ly là không có hứng thú gì tham gia. Một khi tham gia yến hội, khó tránh khỏi sẽ có rất nhiều xã giao.
"Ừ." Tiếu Ngưng Nhi khuôn mặt ửng đỏ nhẹ gật đầu, nàng nhớ tới vừa rồi chính mình đã hiểu lầm ý tứ của Nhiếp Ly, còn có chút ngượng ngùng.
Cố Bối, đám người Lục Phiêu cũng đều rối rít đứng lên, chuẩn bị cùng với Nhiếp Ly ly khai.
"Nhiếp Ly huynh đệ, ta đây liền cáo từ trước một bước!" Lý Hành Vân đối với Nhiếp Ly có chút chắp tay nói, "Nhiếp Ly huynh đệ nếu có tin tức, tùy thời thông tri cho ta biết! Về phần mười vạn Linh Thạch kia, ta sẽ phái người đưa qua."
"Được, nếu như có tin tức, ta sẽ tùy thời báo cho Lý huynh biết." Nhiếp Ly nhẹ gật đầu, hắn biết rõ Lý Hành Vân rất cần thần cấp tính phát triển Yêu Linh, bất quá cho Lý Hành Vân thần cấp tính phát triển Long Huyết Yêu Linh, tự nhiên phải xếp hàng sau Ngưng Nhi. ( trọng nữ khinh nam squint emoticon ta hận)
Trong thiên điện mọi người lần lượt ly khai, tất cả mọi người đối với chuyện đã xảy ra hôm nay vẫn còn bàn luận say sưa.
Nhiếp Ly đột nhiên xuất hiện với tư cách là một con hắc mã, hấp dẫn sự chú ý của vô số người, bất kể như thế nào, hôm nay Nhiếp Ly là người nổi danh ở Tam Đại Thần Tông.
Chữ kiếm của Nhiếp Ly, đến cùng cất giấu dạng/loại đạo niệm gì, vì sao chỉ có Viêm Dương cùng Minh Nguyệt Vô Song có thể cảm ứng được, ngay cả Long Thiên Minh cũng không cách nào cảm ứng? Đây cũng là sự tình mà mọi người vô cùng nghi ngờ.
Viêm Dương nhìn thoáng qua Nhiếp Ly ở xa xa trong đám người, thu hồi ánh mắt lại, thở dài một cái nói: "Chỉ tiếc, nhân vật như vậy chưa tới Hoả Thần Tông chúng ta, hắn ở Vũ Thần Tông chỉ có thể bị mai một tài năng thôi. Nếu là đến ta Hoả Thần Tông, tất chính là trợ lực to lớn cho Hoả Thần Tông chúng ta."
"Viêm Dương sư huynh không lo lắng hắn quật khởi đoạt vị sao?" Bên cạnh Hoả Thần Tông mấy cái sư huynh đệ hỏi.
" Viêm Dương ta lại sợ gì quật khới đoạt vị, nếu là có người có thiên phú trên ta, có thể dẫn đầu Hoả Thần Tông đi về con đường huy hoàng, coi như là để cho ta nhượng cho vị trí thánh tử, có cái gì không được?" Viêm Dương lạnh nhạt nói ra, ánh mắt toát ra vẻ xa xưa.
Bình luận facebook