Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 351
- “Đối thủ tiếp theo của ngươi sẽ do chúng ta chọn, khảo thí thực lực của ngươi!” Nam Môn Thiên Hải hải trầm giọng nói: “Trong khi tỷ thí không được sử dụng trang bị từ tam phẩm trở lên!”
- Nghe lời này, Nhiếp Ly nhíu mày lại.
- Đám Lục Phiêu hai mặt nhìn nhau.
- “Trước đây đâu có quy củ này?”
- “Có phải là có người nào đó nhằm vào Nhiếp Ly hay không?” Cố Bối cảnh giác nói.
- Nhiếp Ly đại khái đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, đoán chừng là do Vô Diễm tôn giả giở trò, nhưng tại thời điểm này, hắn sẽ không lùi bước, một khi lui, thì hắn sẽ bị cho là dựa vào trang bị thủ thắng, còn bản thân không hề có chút chân tại thực lực nào.
- Tuy đông viện tỷ thí nhìn như vô bổ, nhưng có lẽ có không ít cao tầng Vũ Thần Tông đang quan sát xung quanh, một khi hắn tạo cho những người đó ấn tượng không tốt, đối với việc tranh đoạt vị trí tông chủ tương lại của hắn sẽ có không ít ảnh hưởng xấu.
- Người khác chọn đối thủ cho hắn, cuộc đấu kế tiếp chỉ sợ có không ít khó khăn.
- “Không biết hai vị trưởng lão chọn mấy người làm đối thủ của ta?” Nhiếp Ly nhìn hai người Hoàng Vũ hỏi, nếu liên tục phái người đi lên, Nhiếp Ly hắn chắc chắn bị mài chết!
- Nam Môn Thiên Hải hải giống như đang chờ ai đó lên tiếng, sau một lát nhìn về phía Nhiếp Ly nói: “Chọn hai người!”
- “Đã hiểu.” Nhiếp Ly gật đầu, nếu đối phương chỉ phái hai người lên, vậy thì chắc chắn rất có lòng tin với hai người đó. Chỉ là đối phương cũng sẽ không hoàn toàn coi trọng hắn a!
- Ánh mắt các học viên đông viện đều tập chung trên người Nhiếp Ly, tự hởi Nam Môn Thiên Hải hải sẽ phái ai ra khảo thí Nhiếp Ly! Trong lòng bọn hắn không khỏi có chút mong đợi.
- Nhiếp Ly không thể sử dụng trang bị, chỉ sợ tới đây sẽ có một cuộc khổ chiến a!
- Phàm là học viến mới từ tây viện tiến vào đông viện, đều cẩn phải sửa trị một phen, bằng không bọn họ sẽ không có tâm kinh sợ!
- Một thanh niên to lớn chừng 20 tuổi thả người lướt lên võ đài.
- “Là Diệp Sùng, bài danh của hắn còn trên cả mộ dung vũ, mới đõ đã gặp đối thủ mạnh như vậy, Nhiếp Ly nhất định sẽ rất thảm!”
- “mộ dung vũ cũng không phải đối thủ của người này, hai vị trưởng lão đương nhiên sẽ không phái người có thực lực thấp kém đi lên!” một đệ tử đông viện đứng bên cạnh trào phúng nói: “Dám dùng trang bị bảo khí trục lợi, đó chính là cái giá!”
- Nhưng đệ tử đông viện này đương nhiên không muốn thấy đam thiên tài bọn họ bị đệ tử tây viện mới tấn chức đánh cho ngã trái trã phải.
- Lần này, chỉ sợ tránh không thoái rồi!
- Nhiếp Ly thu hồi bảo khí trên người, thay bộ trang bị, thả người lướt lên võ đài, cùng Diệp Sùng đối mặt.
- “Diệp Sùng không lưu thủ, giết hắn đí, tất cả vấn đề đều do ta chịu trách nhiệm!” Vô Diễm truyền âm cho dệp sùng nói.
- Không biết Nhiếp Ly có gửi Mệnh Hồn trong hôn điện không, nếu koc ó gửi, lần này Nhiếp Ly nhất đinh phải chết! Hắn có thể mượn tay Diệp Sùng giết chết Nhiếp Ly, về phần sau đó, trong mắt Vô Diễm tôn giả, hi sinh Diệp Sùng có không là gì.
- Diệp Sùng nghe vô diễn nói, trong lòng rùng mình. Không nghĩ tới, Vô Diễm tôn giả quả nhiên muốn giết Nhiếp Ly. Phải biết, trong thiên linh viện, giết người sẽ bị trừng phạt nghiêm trọng, thậm chí sẽ bị nhốt trong hầm băng, nhưng lời Vô Diễm tôn giả nói, hắn lại không thể không nghe, nhìn Nhiếp Ly, hắn chắp tay nói: “Đắc tội!”
- Bành một tiếng, một cỗ khí thế cường đại, lấy Diệp Sùng làm trung tâm hướng bốn phía tỏa ra, khí tức trên thân hắn điên cuồng kéo lên.
- Nhiếp Ly cẩm thấy một tia áp lực, nhìn Diệp Sùng, hắn thấy được trong mắt kẻ này ẩn dấu sát khí, trong lòng lạnh lẽo, lập tức hiểu được, Diệp Sùng đây là muốn ở trên lôi dài, trực tiếp giết chết hắn! Bản thân cùng Diệp Sùng vốn không có bất kỳ thù hận gì, vì sao hắn lại muốn đem mình giết chết!
- Trong thiên linh viện, nếu giết người, cho dù là trong luận võ, cũng sẽ nhận phải xử phạt cực kỳ nghiêm khắc, nhưng Diệp Sùng vẫn không hề do dự làm vậy, xem ra, Vô Diễm tôn giả đã ra tử lệnh đối với hắn rồi!
- Bời vì Mệnh Hồn bất ổn, Nhiếp Ly đến hiện tại vẫn không thể đem Mệnh Hồn gửi trong hồn điện. Hắn nổi lên cảnh giác, nếu không đạt được mục đích, Vô Diễm tôn giả hẳn là sẽ không ngừng tay!
- Coi như Diệp Sùng thua, Vô Diễm tôn giả cũng có thể phái thêm một người nữa lên!
- Đầu óc Nhiếp Ly vận chuyển cực nhanh, làm sao đối phó với tình cảnh này. Từ khi bước vào thiên linh viện, đây là lân đầu tiên hắn gặp phải uy hiếp sinh tử, quả nhiên ám tiễn vẫn kho phòng!
- Giống như không muốn cho Nhiếp Ly cơ hội phản ứng, quanh thân Diệp Sùng nổi lên mênh mông thiên đạo lực lượng, mãnh liệt tiến lên một bước, khí tức giống như cuồng triều cuốn tới Nhiếp Ly, khẽ quát một tiếng, trên thân hắn mọc ra từng cái gai băng, bản thân hắn biến thành một con cự thú.
- Oanh long long!
- Trên đài tỷ võ, thiên đạo chi lực bạo động mãnh liệt, một luồng khí tức lạnh thấu xương tỏa ra, giống như muốn đem cả không gian đông cứng lại, khí lưu xung quanh dần ngưng đọng, làm người ta cảm giác như lâm vào vũng lầy.
- Vô số băng tinh lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hội tụ trên thân cự thú, một cỗ khí tức lạnh thấu xương chậm rãi khuếch tán.
- “Hàn Băng Long!” Thấy một màn này, Hoàng Vũ cùng Nam Môn Thiên Hải đều chấn kinh, đầu Hàn Băng Long này, chính là một đầu long huyết yêu thú thiên phú thượng đẳng!
- Bọn hắn không khỏi nhìn thoáng qua Vô Diễm tôn giả, nếu chỉ là khảo thí, vốn không cần cử người mạnh như vậy thượng tràng, tuy Nhiếp Ly đã thắng mộ dung vũ, nhưng Vô Diễm tôn giả hẳn là đã nhận ra, Nhiếp Ly thắng được là dựa vào trang bị ak!
- Hàn Băng Long bước tới trước, một cỗ hàn băng nhanh chóng tràn ngập toàn bộ võ đài, Nhiếp Ly cảm thấy thiên đạo chi lực cho cơ thể như đông lại, có cảm giác khó tiến nổi một bước.
- Cái lạnh làm cho người ta hít thở không thông!
- “Đi chết đi!” Trong mắt Hàn Băng Long hiện lên hàn quang, vung lên cự chưởng, hướng Nhiếp Ly vỗ xuống.
- Oanh! Oanh! Oanh!
- Từng tảng băng cực lớn rơi xuống như mưa, mang theo một loại lực lượng kinh khủng khó mà hình dung, hung hăng quét về phía Nhiếp Ly.
- “Bành!”
- Mặt đất bắt đầu nứt ra, từng cái vết rách nhanh chóng lan ra, cự chưởng của Hàn Băng Long rơi xuống, mặt võ đài lập tức chia năm xẻ bảy.
- Cảm nhận được lực chấn động kinh khủng, đám người vây xem xung quanh không khỏi lùi lại phía sau, trong lòng không nhịn được kinh hãi, trên mặt lộ ra vè hoảng sợ.
- Thực lực của Diệp Sùng quá kinh khủng, công kích lăng lệ ác liệt như vậy so với mộ dung vũ càng mạnh hơn mấy phần, Nhiếp Ly không có trang bị có thể đỡ được không đây? Ánh mắt mọi người đồng loạt rơi trên thân Nhiếp Ly.
- Thực lực của Diệp Sùng, đích xác mạnh hơn mộ dung vũ không ít, xem ra Vô Diễm tôn giả không có ý định cho hắn bất kỳ cơ hội nào ak!
- Mắt thấy cự quyền của Hàn Băng Long sẽ đánh xuống, mặt đất lập tức bị phủ một tầng băng dày, nhưng một kích này, thất bại!
- Cảm giác được lực lượng cường đại của Hàn Băng Long, Nhiếp Ly hiểu được, nếu còn không ra tay, chỉ sợ sẽ nguy hiểm! Nhanh chóng bay ra sau lương Hàn Băng Long, sau đó dung hợp yêu linh Hùng Miêu Hổ Nha, há mồm phun ra hai quang cầu một trắng một đen.
- Hai cái quang cầu bay múa, hướng lưng Hàn Băng Long đánh tới.
- Nghe lời này, Nhiếp Ly nhíu mày lại.
- Đám Lục Phiêu hai mặt nhìn nhau.
- “Trước đây đâu có quy củ này?”
- “Có phải là có người nào đó nhằm vào Nhiếp Ly hay không?” Cố Bối cảnh giác nói.
- Nhiếp Ly đại khái đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, đoán chừng là do Vô Diễm tôn giả giở trò, nhưng tại thời điểm này, hắn sẽ không lùi bước, một khi lui, thì hắn sẽ bị cho là dựa vào trang bị thủ thắng, còn bản thân không hề có chút chân tại thực lực nào.
- Tuy đông viện tỷ thí nhìn như vô bổ, nhưng có lẽ có không ít cao tầng Vũ Thần Tông đang quan sát xung quanh, một khi hắn tạo cho những người đó ấn tượng không tốt, đối với việc tranh đoạt vị trí tông chủ tương lại của hắn sẽ có không ít ảnh hưởng xấu.
- Người khác chọn đối thủ cho hắn, cuộc đấu kế tiếp chỉ sợ có không ít khó khăn.
- “Không biết hai vị trưởng lão chọn mấy người làm đối thủ của ta?” Nhiếp Ly nhìn hai người Hoàng Vũ hỏi, nếu liên tục phái người đi lên, Nhiếp Ly hắn chắc chắn bị mài chết!
- Nam Môn Thiên Hải hải giống như đang chờ ai đó lên tiếng, sau một lát nhìn về phía Nhiếp Ly nói: “Chọn hai người!”
- “Đã hiểu.” Nhiếp Ly gật đầu, nếu đối phương chỉ phái hai người lên, vậy thì chắc chắn rất có lòng tin với hai người đó. Chỉ là đối phương cũng sẽ không hoàn toàn coi trọng hắn a!
- Ánh mắt các học viên đông viện đều tập chung trên người Nhiếp Ly, tự hởi Nam Môn Thiên Hải hải sẽ phái ai ra khảo thí Nhiếp Ly! Trong lòng bọn hắn không khỏi có chút mong đợi.
- Nhiếp Ly không thể sử dụng trang bị, chỉ sợ tới đây sẽ có một cuộc khổ chiến a!
- Phàm là học viến mới từ tây viện tiến vào đông viện, đều cẩn phải sửa trị một phen, bằng không bọn họ sẽ không có tâm kinh sợ!
- Một thanh niên to lớn chừng 20 tuổi thả người lướt lên võ đài.
- “Là Diệp Sùng, bài danh của hắn còn trên cả mộ dung vũ, mới đõ đã gặp đối thủ mạnh như vậy, Nhiếp Ly nhất định sẽ rất thảm!”
- “mộ dung vũ cũng không phải đối thủ của người này, hai vị trưởng lão đương nhiên sẽ không phái người có thực lực thấp kém đi lên!” một đệ tử đông viện đứng bên cạnh trào phúng nói: “Dám dùng trang bị bảo khí trục lợi, đó chính là cái giá!”
- Nhưng đệ tử đông viện này đương nhiên không muốn thấy đam thiên tài bọn họ bị đệ tử tây viện mới tấn chức đánh cho ngã trái trã phải.
- Lần này, chỉ sợ tránh không thoái rồi!
- Nhiếp Ly thu hồi bảo khí trên người, thay bộ trang bị, thả người lướt lên võ đài, cùng Diệp Sùng đối mặt.
- “Diệp Sùng không lưu thủ, giết hắn đí, tất cả vấn đề đều do ta chịu trách nhiệm!” Vô Diễm truyền âm cho dệp sùng nói.
- Không biết Nhiếp Ly có gửi Mệnh Hồn trong hôn điện không, nếu koc ó gửi, lần này Nhiếp Ly nhất đinh phải chết! Hắn có thể mượn tay Diệp Sùng giết chết Nhiếp Ly, về phần sau đó, trong mắt Vô Diễm tôn giả, hi sinh Diệp Sùng có không là gì.
- Diệp Sùng nghe vô diễn nói, trong lòng rùng mình. Không nghĩ tới, Vô Diễm tôn giả quả nhiên muốn giết Nhiếp Ly. Phải biết, trong thiên linh viện, giết người sẽ bị trừng phạt nghiêm trọng, thậm chí sẽ bị nhốt trong hầm băng, nhưng lời Vô Diễm tôn giả nói, hắn lại không thể không nghe, nhìn Nhiếp Ly, hắn chắp tay nói: “Đắc tội!”
- Bành một tiếng, một cỗ khí thế cường đại, lấy Diệp Sùng làm trung tâm hướng bốn phía tỏa ra, khí tức trên thân hắn điên cuồng kéo lên.
- Nhiếp Ly cẩm thấy một tia áp lực, nhìn Diệp Sùng, hắn thấy được trong mắt kẻ này ẩn dấu sát khí, trong lòng lạnh lẽo, lập tức hiểu được, Diệp Sùng đây là muốn ở trên lôi dài, trực tiếp giết chết hắn! Bản thân cùng Diệp Sùng vốn không có bất kỳ thù hận gì, vì sao hắn lại muốn đem mình giết chết!
- Trong thiên linh viện, nếu giết người, cho dù là trong luận võ, cũng sẽ nhận phải xử phạt cực kỳ nghiêm khắc, nhưng Diệp Sùng vẫn không hề do dự làm vậy, xem ra, Vô Diễm tôn giả đã ra tử lệnh đối với hắn rồi!
- Bời vì Mệnh Hồn bất ổn, Nhiếp Ly đến hiện tại vẫn không thể đem Mệnh Hồn gửi trong hồn điện. Hắn nổi lên cảnh giác, nếu không đạt được mục đích, Vô Diễm tôn giả hẳn là sẽ không ngừng tay!
- Coi như Diệp Sùng thua, Vô Diễm tôn giả cũng có thể phái thêm một người nữa lên!
- Đầu óc Nhiếp Ly vận chuyển cực nhanh, làm sao đối phó với tình cảnh này. Từ khi bước vào thiên linh viện, đây là lân đầu tiên hắn gặp phải uy hiếp sinh tử, quả nhiên ám tiễn vẫn kho phòng!
- Giống như không muốn cho Nhiếp Ly cơ hội phản ứng, quanh thân Diệp Sùng nổi lên mênh mông thiên đạo lực lượng, mãnh liệt tiến lên một bước, khí tức giống như cuồng triều cuốn tới Nhiếp Ly, khẽ quát một tiếng, trên thân hắn mọc ra từng cái gai băng, bản thân hắn biến thành một con cự thú.
- Oanh long long!
- Trên đài tỷ võ, thiên đạo chi lực bạo động mãnh liệt, một luồng khí tức lạnh thấu xương tỏa ra, giống như muốn đem cả không gian đông cứng lại, khí lưu xung quanh dần ngưng đọng, làm người ta cảm giác như lâm vào vũng lầy.
- Vô số băng tinh lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hội tụ trên thân cự thú, một cỗ khí tức lạnh thấu xương chậm rãi khuếch tán.
- “Hàn Băng Long!” Thấy một màn này, Hoàng Vũ cùng Nam Môn Thiên Hải đều chấn kinh, đầu Hàn Băng Long này, chính là một đầu long huyết yêu thú thiên phú thượng đẳng!
- Bọn hắn không khỏi nhìn thoáng qua Vô Diễm tôn giả, nếu chỉ là khảo thí, vốn không cần cử người mạnh như vậy thượng tràng, tuy Nhiếp Ly đã thắng mộ dung vũ, nhưng Vô Diễm tôn giả hẳn là đã nhận ra, Nhiếp Ly thắng được là dựa vào trang bị ak!
- Hàn Băng Long bước tới trước, một cỗ hàn băng nhanh chóng tràn ngập toàn bộ võ đài, Nhiếp Ly cảm thấy thiên đạo chi lực cho cơ thể như đông lại, có cảm giác khó tiến nổi một bước.
- Cái lạnh làm cho người ta hít thở không thông!
- “Đi chết đi!” Trong mắt Hàn Băng Long hiện lên hàn quang, vung lên cự chưởng, hướng Nhiếp Ly vỗ xuống.
- Oanh! Oanh! Oanh!
- Từng tảng băng cực lớn rơi xuống như mưa, mang theo một loại lực lượng kinh khủng khó mà hình dung, hung hăng quét về phía Nhiếp Ly.
- “Bành!”
- Mặt đất bắt đầu nứt ra, từng cái vết rách nhanh chóng lan ra, cự chưởng của Hàn Băng Long rơi xuống, mặt võ đài lập tức chia năm xẻ bảy.
- Cảm nhận được lực chấn động kinh khủng, đám người vây xem xung quanh không khỏi lùi lại phía sau, trong lòng không nhịn được kinh hãi, trên mặt lộ ra vè hoảng sợ.
- Thực lực của Diệp Sùng quá kinh khủng, công kích lăng lệ ác liệt như vậy so với mộ dung vũ càng mạnh hơn mấy phần, Nhiếp Ly không có trang bị có thể đỡ được không đây? Ánh mắt mọi người đồng loạt rơi trên thân Nhiếp Ly.
- Thực lực của Diệp Sùng, đích xác mạnh hơn mộ dung vũ không ít, xem ra Vô Diễm tôn giả không có ý định cho hắn bất kỳ cơ hội nào ak!
- Mắt thấy cự quyền của Hàn Băng Long sẽ đánh xuống, mặt đất lập tức bị phủ một tầng băng dày, nhưng một kích này, thất bại!
- Cảm giác được lực lượng cường đại của Hàn Băng Long, Nhiếp Ly hiểu được, nếu còn không ra tay, chỉ sợ sẽ nguy hiểm! Nhanh chóng bay ra sau lương Hàn Băng Long, sau đó dung hợp yêu linh Hùng Miêu Hổ Nha, há mồm phun ra hai quang cầu một trắng một đen.
- Hai cái quang cầu bay múa, hướng lưng Hàn Băng Long đánh tới.
Bình luận facebook