Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 380
- Chứng kiến thái độ của Vô Nhai Tử, Thiên Chuyển cảnh cường giả kia hừ lạnh một tiếng.
- “Đồ bỏ đi chính là nói bọn ngươi! Đừng có mà không có mắt, nếu không ba người các ngươi đều làm thịt hết!” Thiên Chuyển cảnh cường giả kia lạnh lùng liếc bọn Nhiếp Ly.
- Nghe được cường giả Thiên Chuyển cảnh nói, Vô Nhai Tử trở nên giận giữ.
- “Được rồi, chúng ta vẫn nên đi thôi!” Nhiếp Ly vỗ vai Vô Nhai Tử nói.
- Nguyên bản chứng kiến thần sắc Vô Nhai Tử tức giận, Thiên Chuyển cảnh cường giả kia bắt được một tia khí tức nguy hiểm, trong lòng nổi lên nghi kị, nhưng thấy bộ dạng yếu nhược của Nhiếp Ly, khí thế của hắn lại mạnh hơn.
- Cùng một Thiên Mệnh cảnh xưng huynh gọi đệ, tu vi của Vô Nhai Tử đoán chừng cũng chỉ có thế.
- Vô Nhai Tử nắm trặt nắm chặt nắm đấm, hắn ở trong yêu thấn tông, cũng coi như là một nhân vật, ai dám gọi hắn là đồ bỏ đi?
- “Đám người các ngươi mau cút cho ta, cho các ngươi thời gian nửa khắc, nếu còn không lăn, thì không cần đi nữa!” Vô Nhai Tử chỉ vào mặt Thiên Chuyển cảnh kia, nổi giận nói.
- Nghe Vô Nhai Tử nói, tên kia giận quá thành cười, tiểu tử yêu tộc trước mặt, đúng là cuồng vọng vô tri!
- Đúng lúc này, Long Thiên Minh để ý đến động tính bên này, liền hướng sang nhìn lại, trầm giọng nói: “Xảy ra chuyện gì?”
- “Bẩm thiếu chủ, bên này có ba Thiên Mệnh cảnh yêu tộc, ta đang đuổi đi nhưng chúng không chịu.” Thiên Chuyển cảnh cường giả lập tức khom người đáp.
- “Bảo chúng cút xa một chút là được!” Long Thiên Minh không đếm xỉa đến nói, chỉ là ba Thiên Mệnh cảnh, đuổi đi là được.
- Chỉ là ba tên yêu tộc Thiên Mệnh cảnh, Long Thiên Minh chỉ cần cho người đánh chết là được, chỉ là Hư Ảnh Thần Cung sắp mở ra, mà trước đó, hắn đã cho Cổ Hằng mượn hơn 200 tên cường giả Thiên Chuyển cảnh, nên tùy tùng mang theo tương đối ít, vẫn là nên điệu thấp một chút thì tốt hơn.
- Tên tùy tùng Thiên Chuyển cảnh kia quay lại nhìn ba người Nhiếp Ly, trầm giọng nói: “Các ngươi nghe thấy chưa, thiếu gia chúng ta bảo các ngươi mau cút đi!”
- Thấy tên tùy tùng này coi trời bằng vung, Vô Nhai Tử vô cùng căm tức, trước có người cướp đồ của hắn, liền bị hắn làm thịt mười mấy tên, trên tay vẫn còn dính máu đây này, vậy mà bây giờ lại tới một đám không có mắt như vậy.
- Vèo!
- Vô Nhai Tử đột nhiên biến mất.
- Tên tùy tùng Thiên Chuyển cảnh lập tức cảm thấy một cỗ khí tức cường đại tập trung vào mình, toàn thân bị bao phủ trong hơi thở tử vong.
- Hắn muốn thoát ra, lại phát hiện toàn thân không thể nhúc nhích.
- Bất chợt, trên cổ truyền đến một đạo hàn khí kinh khủng, hắn muốn là lên, lại không thể phát ra âm thanh nào.
- “Ngươi nói, ai là đồ bỏ đi?” Thanh âm lạnh lùng của Vô Nhai Tử truyền vào tai hắn.
- Không biết khi nào, Vô Nhai Tử đã xuất hiện phía sau hắn, hai ngón tay đặt ở trên cổ, chỉ dùng sức một cái, cổ hắn lập tức crop một tiếng.
- Cỏ tên tùy tùng này trực tiếp bị bẻ gãy, thi thể rơi từ trên không trung xuống.
- Thấy một màn này, đám thủ hạ của Long Thiên Minh lập tức phẫn nộ quát.
- “Lớn mât!”
- “Giết hắn!”
- Hơn ba mươi tên Thiên Chuyển cảnh hướng Vô Nhai Tử đánh tới.
- “Các ngươi trước tránh đi đã!” Vô Nhai Tử nhìn thoáng qua Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ nói, sau đó liền hướng đám Thiên Chuyển cảnh xông tới.
- Bành bành bành!
- Hỗn chiến bộc phát, tuy Vô Nhai Tử bị hơn ba mươi tên Thiên Chuyển cảnh vây công, nhưng không hề rơi xuống hạ phong, ngược lại còn giết được không ít.
- Tiêu Ngữ nhìn phía Nhiếp Ly hỏi: “Ngươi cố ý?”
- “Đương nhiên.” Nhiếp Ly gật đầu nói.
- “Chúng ta lập tức rời đi sao?” Tiêu Ngữ hỏi, nàng cho rằng Nhiếp Ly đây là muốn khiến người khác ngăn cản Vô Nhai Tử, sau đó trốn đi.
- “Không cần, Hư Ảnh Thần Cung còn chưa đi vào, sao phải về sớm như vậy?” Nhiếp Ly cười cười nói.
- “Nếu ngươi muốn tiến vào Hư Ảnh Thần Cung, vậy tại sao lại muốn nhấc lên cố sự này? Đầu lính đối diện, hình như là Long Thiên Minh!” Nàng hướng phương xa nhìn lại, nói: “Chẳng lẽ ngươi cùng Long Thiên Minh có thù, muốn mượn tay Vô Nhai Tử giáo huấn hắn?”
- “Thù ngược lại không có, chỉ là ta cẩn thận nghĩ, rất nhiều chuyện, cùng Long Thiên Minh không thoát được liên can, ta cuối cùng vẫn cảm thấy, hắn chính là ở phía sau ám toán chúng ta.” Nhiếp Ly nói ra suy nghĩ của mình, hắn thật sự có cảm giác, Long Thiên Minh giống như một con bọ cạp ẩn thân trong bóng tối.
- Nhiếp Ly tình nguyện đối địch với loại người như Cổ Hằng, minh đao minh thương tranh đấu, cũng không muốn đối đầu với những kẻ như Long Thiên Minh, luôn thích ở phía sau giở trò quỷ, làm cho người ta khó lòng phòng bị.
- Kiếp trước khi Vũ Thần Tông phân liệt, cuối cùng chỉ có một mình Long Thiên Minh được lợi, cho nên Nhiếp Ly vẫn luốn phòng bị hắn, xa xa muốn hơn đám người Cổ Hằng.
- Chỉ cần có cơ hội, Nhiếp Ly sẽ không bỏ qua thời cơ làm suy yếu hắn.
- Yêu Thần Tông dù có cường đại thế nào đi nữa, muốn tiêu diệt Vũ Thần Tông, đều cần phải trả một cái giá không nhỏ. Uy hiếp lớn nhất, ngược lại đến từ bên trong.
- Nhiếp Ly hướng phương xa nhìn lại, Vô Nhai Tử cùng hơn ba mươi thuộc hạ của Long Thiên Minh điên cuồng đối chiến, chiến cuộc gay cấn, từng cái Thiên Chuyển cảnh rơi rụng.
- Đã chết bảy người, Vô Nhai Tử lại vẫn hung hăng như cũ.
- Tinh lực của huyết mạch thần huyết yêu ly thật kinh người.
- Nhiếp Ly có thể cảm nhận được, tu vi của Vô Nhai Tử vào khoảng Thiên Chuyển thất trọng, cộng thêm huyết mạch bản thân, đối với đám người Long Thiên Minh mà nói là cực kỳ khó chơi.
- Ở một bên, Long Thiên Minh nhíu mày, hắn đại khái đã hiểu được tình hình, nhưng không phải thủ hạ nói đó chỉ là ba tên Thiên Mệnh cảnh hay sao, như thế nào lại lòi ra một tên cao thủ như vậy.
- Thực lực đối phương rất mạnh.
- Long Thiên Minh hướng Nhiếp Ly Tiêu Ngữ hai người trầm giọng nói: “Trước tiến giết hai tên kia đi!”
- Một tên thủ hạ hướng hai người Nhiếp Ly đánh tới.
- Vô Nhai Tử tuy đang đối chiến với đám thủ hạ của Long Thiên Minh, nhưng vẫn phân gia một tia tâm thần tùy thời chú ý đến hai người Nhiếp Ly. Hắn đã giúp họ hoàn thành yêu huyết tế, chính là để tiến vào Hư Ảnh Thần Cung, nếu Nhiếp Ly, Tiêu Ngữ chết, đây há chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ hay sao?
- Trong vòng vây, Vô Nhai Tử đột nhiên biến mất, lấn nữa xuất hiện chính là trước người hai người Nhiếp Ly, một tay hướng cổ tên thủ hạ đang đánh tới của Long Thiên Minh bắt lấy, thoáng dùng sức, crop một tiếng, tên kia trực tiếp bị bẻ cổ chết.
- Thấy một màn này, Long Thiên Minh trong lòng rùng mình, đây là bí pháp yêu ly tộc, tên yêu tộc này hẳn là có địa vị không thấp trong yêu ly nhất tộc a!
- Tên cao thủ yêu ly tộc này hết sức thủ hộ hai tên yêu tộc phía sau, xem ra, hai tên thiếu niên yêu tộc kia cũng có nội tình không hề tầm thường trong yêu Thần Tông!
- Long Thiên Minh thầm bực mình, chính mình suốt dọc đường cẩn thận, vậy mà khi tới đây vẫn chọc phải phiền toái lớn như vậy!
- “Đồ bỏ đi chính là nói bọn ngươi! Đừng có mà không có mắt, nếu không ba người các ngươi đều làm thịt hết!” Thiên Chuyển cảnh cường giả kia lạnh lùng liếc bọn Nhiếp Ly.
- Nghe được cường giả Thiên Chuyển cảnh nói, Vô Nhai Tử trở nên giận giữ.
- “Được rồi, chúng ta vẫn nên đi thôi!” Nhiếp Ly vỗ vai Vô Nhai Tử nói.
- Nguyên bản chứng kiến thần sắc Vô Nhai Tử tức giận, Thiên Chuyển cảnh cường giả kia bắt được một tia khí tức nguy hiểm, trong lòng nổi lên nghi kị, nhưng thấy bộ dạng yếu nhược của Nhiếp Ly, khí thế của hắn lại mạnh hơn.
- Cùng một Thiên Mệnh cảnh xưng huynh gọi đệ, tu vi của Vô Nhai Tử đoán chừng cũng chỉ có thế.
- Vô Nhai Tử nắm trặt nắm chặt nắm đấm, hắn ở trong yêu thấn tông, cũng coi như là một nhân vật, ai dám gọi hắn là đồ bỏ đi?
- “Đám người các ngươi mau cút cho ta, cho các ngươi thời gian nửa khắc, nếu còn không lăn, thì không cần đi nữa!” Vô Nhai Tử chỉ vào mặt Thiên Chuyển cảnh kia, nổi giận nói.
- Nghe Vô Nhai Tử nói, tên kia giận quá thành cười, tiểu tử yêu tộc trước mặt, đúng là cuồng vọng vô tri!
- Đúng lúc này, Long Thiên Minh để ý đến động tính bên này, liền hướng sang nhìn lại, trầm giọng nói: “Xảy ra chuyện gì?”
- “Bẩm thiếu chủ, bên này có ba Thiên Mệnh cảnh yêu tộc, ta đang đuổi đi nhưng chúng không chịu.” Thiên Chuyển cảnh cường giả lập tức khom người đáp.
- “Bảo chúng cút xa một chút là được!” Long Thiên Minh không đếm xỉa đến nói, chỉ là ba Thiên Mệnh cảnh, đuổi đi là được.
- Chỉ là ba tên yêu tộc Thiên Mệnh cảnh, Long Thiên Minh chỉ cần cho người đánh chết là được, chỉ là Hư Ảnh Thần Cung sắp mở ra, mà trước đó, hắn đã cho Cổ Hằng mượn hơn 200 tên cường giả Thiên Chuyển cảnh, nên tùy tùng mang theo tương đối ít, vẫn là nên điệu thấp một chút thì tốt hơn.
- Tên tùy tùng Thiên Chuyển cảnh kia quay lại nhìn ba người Nhiếp Ly, trầm giọng nói: “Các ngươi nghe thấy chưa, thiếu gia chúng ta bảo các ngươi mau cút đi!”
- Thấy tên tùy tùng này coi trời bằng vung, Vô Nhai Tử vô cùng căm tức, trước có người cướp đồ của hắn, liền bị hắn làm thịt mười mấy tên, trên tay vẫn còn dính máu đây này, vậy mà bây giờ lại tới một đám không có mắt như vậy.
- Vèo!
- Vô Nhai Tử đột nhiên biến mất.
- Tên tùy tùng Thiên Chuyển cảnh lập tức cảm thấy một cỗ khí tức cường đại tập trung vào mình, toàn thân bị bao phủ trong hơi thở tử vong.
- Hắn muốn thoát ra, lại phát hiện toàn thân không thể nhúc nhích.
- Bất chợt, trên cổ truyền đến một đạo hàn khí kinh khủng, hắn muốn là lên, lại không thể phát ra âm thanh nào.
- “Ngươi nói, ai là đồ bỏ đi?” Thanh âm lạnh lùng của Vô Nhai Tử truyền vào tai hắn.
- Không biết khi nào, Vô Nhai Tử đã xuất hiện phía sau hắn, hai ngón tay đặt ở trên cổ, chỉ dùng sức một cái, cổ hắn lập tức crop một tiếng.
- Cỏ tên tùy tùng này trực tiếp bị bẻ gãy, thi thể rơi từ trên không trung xuống.
- Thấy một màn này, đám thủ hạ của Long Thiên Minh lập tức phẫn nộ quát.
- “Lớn mât!”
- “Giết hắn!”
- Hơn ba mươi tên Thiên Chuyển cảnh hướng Vô Nhai Tử đánh tới.
- “Các ngươi trước tránh đi đã!” Vô Nhai Tử nhìn thoáng qua Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ nói, sau đó liền hướng đám Thiên Chuyển cảnh xông tới.
- Bành bành bành!
- Hỗn chiến bộc phát, tuy Vô Nhai Tử bị hơn ba mươi tên Thiên Chuyển cảnh vây công, nhưng không hề rơi xuống hạ phong, ngược lại còn giết được không ít.
- Tiêu Ngữ nhìn phía Nhiếp Ly hỏi: “Ngươi cố ý?”
- “Đương nhiên.” Nhiếp Ly gật đầu nói.
- “Chúng ta lập tức rời đi sao?” Tiêu Ngữ hỏi, nàng cho rằng Nhiếp Ly đây là muốn khiến người khác ngăn cản Vô Nhai Tử, sau đó trốn đi.
- “Không cần, Hư Ảnh Thần Cung còn chưa đi vào, sao phải về sớm như vậy?” Nhiếp Ly cười cười nói.
- “Nếu ngươi muốn tiến vào Hư Ảnh Thần Cung, vậy tại sao lại muốn nhấc lên cố sự này? Đầu lính đối diện, hình như là Long Thiên Minh!” Nàng hướng phương xa nhìn lại, nói: “Chẳng lẽ ngươi cùng Long Thiên Minh có thù, muốn mượn tay Vô Nhai Tử giáo huấn hắn?”
- “Thù ngược lại không có, chỉ là ta cẩn thận nghĩ, rất nhiều chuyện, cùng Long Thiên Minh không thoát được liên can, ta cuối cùng vẫn cảm thấy, hắn chính là ở phía sau ám toán chúng ta.” Nhiếp Ly nói ra suy nghĩ của mình, hắn thật sự có cảm giác, Long Thiên Minh giống như một con bọ cạp ẩn thân trong bóng tối.
- Nhiếp Ly tình nguyện đối địch với loại người như Cổ Hằng, minh đao minh thương tranh đấu, cũng không muốn đối đầu với những kẻ như Long Thiên Minh, luôn thích ở phía sau giở trò quỷ, làm cho người ta khó lòng phòng bị.
- Kiếp trước khi Vũ Thần Tông phân liệt, cuối cùng chỉ có một mình Long Thiên Minh được lợi, cho nên Nhiếp Ly vẫn luốn phòng bị hắn, xa xa muốn hơn đám người Cổ Hằng.
- Chỉ cần có cơ hội, Nhiếp Ly sẽ không bỏ qua thời cơ làm suy yếu hắn.
- Yêu Thần Tông dù có cường đại thế nào đi nữa, muốn tiêu diệt Vũ Thần Tông, đều cần phải trả một cái giá không nhỏ. Uy hiếp lớn nhất, ngược lại đến từ bên trong.
- Nhiếp Ly hướng phương xa nhìn lại, Vô Nhai Tử cùng hơn ba mươi thuộc hạ của Long Thiên Minh điên cuồng đối chiến, chiến cuộc gay cấn, từng cái Thiên Chuyển cảnh rơi rụng.
- Đã chết bảy người, Vô Nhai Tử lại vẫn hung hăng như cũ.
- Tinh lực của huyết mạch thần huyết yêu ly thật kinh người.
- Nhiếp Ly có thể cảm nhận được, tu vi của Vô Nhai Tử vào khoảng Thiên Chuyển thất trọng, cộng thêm huyết mạch bản thân, đối với đám người Long Thiên Minh mà nói là cực kỳ khó chơi.
- Ở một bên, Long Thiên Minh nhíu mày, hắn đại khái đã hiểu được tình hình, nhưng không phải thủ hạ nói đó chỉ là ba tên Thiên Mệnh cảnh hay sao, như thế nào lại lòi ra một tên cao thủ như vậy.
- Thực lực đối phương rất mạnh.
- Long Thiên Minh hướng Nhiếp Ly Tiêu Ngữ hai người trầm giọng nói: “Trước tiến giết hai tên kia đi!”
- Một tên thủ hạ hướng hai người Nhiếp Ly đánh tới.
- Vô Nhai Tử tuy đang đối chiến với đám thủ hạ của Long Thiên Minh, nhưng vẫn phân gia một tia tâm thần tùy thời chú ý đến hai người Nhiếp Ly. Hắn đã giúp họ hoàn thành yêu huyết tế, chính là để tiến vào Hư Ảnh Thần Cung, nếu Nhiếp Ly, Tiêu Ngữ chết, đây há chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ hay sao?
- Trong vòng vây, Vô Nhai Tử đột nhiên biến mất, lấn nữa xuất hiện chính là trước người hai người Nhiếp Ly, một tay hướng cổ tên thủ hạ đang đánh tới của Long Thiên Minh bắt lấy, thoáng dùng sức, crop một tiếng, tên kia trực tiếp bị bẻ cổ chết.
- Thấy một màn này, Long Thiên Minh trong lòng rùng mình, đây là bí pháp yêu ly tộc, tên yêu tộc này hẳn là có địa vị không thấp trong yêu ly nhất tộc a!
- Tên cao thủ yêu ly tộc này hết sức thủ hộ hai tên yêu tộc phía sau, xem ra, hai tên thiếu niên yêu tộc kia cũng có nội tình không hề tầm thường trong yêu Thần Tông!
- Long Thiên Minh thầm bực mình, chính mình suốt dọc đường cẩn thận, vậy mà khi tới đây vẫn chọc phải phiền toái lớn như vậy!
Bình luận facebook