6.
Tôi lúc đó sửng sốt đến mức không nói nên lời, hơn nửa ngày sau mới hoàn hồn: "Văn Văn, chắc cậu nghĩ sai rồi, Điền đại sư dựa vào bói toán cứu người, trong giới livestream ai cũng biết, cô ấy sao có thể hại người chứ?"
Phương Văn nghiến răng nghiến lợi nói: "Gần đây tớ lưu lượng kém, fans cũng mất rất nhiều, nên mua ở chỗ Điền Thanh Trần mấy tấm bùa đổi vận. Không những không có tác dụng, lưu lượng còn trở nên tệ hơn. Sau đó tớ lại gặp một đại sư phong thủy, đại sư nói những tấm bùa giấy tôi mua đều được thêm tà thuật, sẽ chỉ khiến tôi càng ngày càng thảm, vận khí đều chuyển đến chỗ Điền Thanh Trần rồi!"
"Cậu không thấy chuyện này giống với chuỗi tay đoạt mệnh cách đây không lâu à? Đều là chuyển đi khí vận, đoạt đi phúc khí, tớ nghi ngờ Điền Thanh Trần chính là đạo sĩ giả thêm tà thuật vào chuỗi tay đoạt mệnh, chỉ là chưa bị phát hiện mà thôi!"
Giọng cô ấy đột nhiên hạ thấp xuống, giống như đang nói chuyện với ai đó, một lúc sau, tôi lại nghe thấy cô ấy nói:
"Đại sư đang ở bên cạnh tớ, ông ta bảo cậu đi xem bộ váy cưới đó, màu sắc trên vòng tay chu sa của cậu có cái gì khác nhau."
Tôi ôm điện thoại cẩn thận mở cửa phòng, chỉ thấy bộ váy cưới màu đỏ nằm ngay giữa sàn nhà phòng khách.
Một luồng khí lạnh từ tận đáy lòng dâng lên, tôi theo bản năng muốn rời mắt đi, nhưng Phương Văn lại giống như biết ý nghĩ của tôi vậy, thúc giục nói: "Cậu mau đi xem đi, váy cưới và màu sắc vòng tay cậu có phải giống nhau như đúc hay không?"
Giọng cô ấy nghe có vẻ cực kỳ lo lắng bất an, tôi đành phải lấy hết can đảm tiến gần đến váy cưới màu đỏ, quan sát kỹ lưỡng.
Tối qua vì để mở livestream, tôi chỉnh ánh sáng phòng lên mức sáng nhất, cộng thêm bộ lọc của phòng livestream, áo cưới trông có màu đỏ tươi, tôi lại bận rộn trang điểm nên không chú ý đến màu sắc thực tế của nó.
Lúc này tôi mới nhận ra, toàn thân nó là màu đỏ sẫm, màu sắc của nó vậy mà hoàn toàn giống với vòng tay của tôi, phần váy đính một vòng hạt tròn trĩnh, nhìn qua cũng rất giống với vòng tay của tôi do Điền đại sư tặng.
Sau khi nghe tôi nói xong, Phương Văn hít một hơi thật sâu, giọng nói đột nhiên trở nên sắc bén: "Nhanh chóng tháo vòng tay ra! Nó có cùng màu với váy cưới, hình dạng lại giống với hạt châu trên váy, đã sớm gắn chặt với nhau, cậu đeo vòng tay, nữ quỷ mới sẽ nhắm vào cậu!"
Tôi sợ đến mức điện thoại suýt nữa rơi xuống đất, run giọng hỏi: "Cái này... chỉ là trùng hợp thôi chứ? Điền đại sư nói vòng tay này sẽ bảo vệ tớ..."
Phương Văn lập tức lo lắng nói: "Tối qua nữ quỷ xuất hiện là bởi vì cậu đeo khăn trùm đầu của nó, cậu tháo khăn trùm đầu ra, nó sẽ không đến gần cậu nữa. Nhưng cậu lại đeo vòng tay có liên kết với váy cưới của nó, thì nữ quỷ kia mới sẽ bị thu hút ra ngoài."
"Chỉ cần cậu tháo vòng tay ra, quỷ nữ sẽ trở lại trong váy cưới, đeo vòng tay lâu ngày, mạng của cậu cũng sẽ gắn chặt với nữ quỷ, sớm muộn gì cũng bị nó giết chết!"
Tôi hoang mang lo sợ, lúc này nữ quỷ đã đi theo tôi nằm trên trần nhà phòng khách, đang ở ngay đỉnh đầu tôi nhìn chằm chằm tôi.
Nếu tôi tháo vòng tay ra, cô ta sẽ biến mất?
Nhưng nếu cô ta không đi, mà ngược lại bởi vì không có vòng tay cản trở, cô ta trực tiếp đến lấy mạng tôi thì phải làm sao bây giờ đây?
Phương Văn dường như cảm nhận được tôi do dự, cô ấy hạ giọng nói: "Hiểu Hiểu, cậu nhất định phải nghe lời tớ, chúng ta là chị em tốt, tớ sao có thể hại cậu được chứ? Người tên Điền Thanh Trần đó chuyên nghiên cứu tà thuật, cậu tuyệt đối không được tin cô ta!"
Đúng vậy, Phương Văn là chị em tốt nhất của tôi, nếu như không có cô ấy, tôi cũng không thể có cuộc sống yên ổn như hiện tại, tôi phải tin tưởng cô ấy.
Tôi đặt tay trái lên vòng tay, phớt lờ ánh mắt càng lúc càng nóng của nữ quỷ trên đỉnh đầu, hít một hơi thật sâu, chuẩn bị tháo ra thì điện thoại bỗng nhiên lại reo.
Là tin nhắn của Điền Thanh Trần gửi đến.
[Vòng tay tuyệt đối không được tháo ra, chỉ cần không tháo ra, nữ quỷ đó sẽ không chạm được vào cô.]
7.
Tôi lập tức dừng tay lại.
Sao Điền Thanh Trần biết tôi định tháo vòng tay?
Tôi vô thức nhìn lên đầu nữ quỷ, một ý nghĩ vớ vẩn hiện lên trong đầu.
Nếu như Phương Văn nói đều là thật, Điền Thanh Trần và nữ quỷ trước mặt tôi rất có thể là cùng một phe.
Cô ấy có thể sẽ dùng một loại pháp thuật nào đó, mượn đôi mắt của nữ quỷ để giám sát tôi hay không?
Tôi giật mình một cái, cảm giác tựa như có một bàn tay lạnh lẽo, đang theo dọc sống lưng tôi trườn lên.
Nhưng nếu chỉ là trùng hợp thì sao? Nếu như Điền Thanh Trần chỉ là không yên tâm, cố ý gửi tin nhắn nhắc nhở tôi, thì cũng có vẻ hợp lý...
Tôi nhất thời do dự không biết tốt cuộc nên nghe ai.
Thấy tôi mãi không trả lời tin nhắn, Điền Thanh Trần trực tiếp gọi điện thoại tới, nhìn màn hình điện thoại đang liên tục thúc giục tôi bắt máy, tôi cắn răng, nói với Phương Văn vài câu mơ hồ, sau đó cúp máy của cô ấy, bắt máy của Điền Thanh Trần.
“Sao không trả lời tin nhắn? Tôi tưởng cô không nghe lời tự ý tháo chuỗi hạt ra, xảy ra chuyện rồi."
Giọng nói của Điền Thanh Trần hơi lạnh lùng, mang theo một chút không hài lòng, khiến tôi vô thức rùng mình.
Sau một hồi do dự, tôi che giấu việc Phương Văn bảo tôi tháo chuỗi hạt.
Mặc kệ Phương Văn có đúng hay không, cô ấy đều là vì muốn tốt cho tôi, tôi không thể để cô ấy vì tôi mà bị Điền Thanh Trần ghi hận.
"Tôi... tôi không tháo chuỗi hạt, con quỷ nữ kia cứ nhìn chằm chằm vào tôi, tôi đi đâu nó cũng đi theo tôi ở trên trần nhà, Điền đại sư, tôi phải làm sao đây?"
Trong lòng tôi đã quyết định, nếu Điền Thanh Trần vẫn để mặc tôi, thì cô ấy tám phần là kẻ lừa đảo, tôi chắc chắn sẽ tháo chuỗi hạt xuống.
Điền Thanh Trần trực tiếp đổi chế độ gọi thành video, bảo tôi hướng máy ảnh về phía váy cưới, nói: "Váy cưới này đã tích tụ sát khí, tùy ý hủy bỏ sẽ bị phản phệ, không thể tùy tiện động đậy, cô cẩn thận gấp gọn nó lại, tìm một chiếc đĩa trắng đặt ở góc đông nam phòng khách, sau đó đặt váy cưới lên đĩa, có thể tạm thời xoa dịu oán khí của quỷ nữ, giảm bớt địch ý đối với cô."
Tôi nghe cô ấy nói rất có lý, cắn răng một cái, dứt khoát lấy chiếc đĩa trắng lớn nhất trong bếp, dựa theo lời cô ấy nói đặt ở góc đông nam phòng khách.
Lúc chiếc váy cưới được đặt lên, quỷ nữ đã rời khỏi trần nhà, lượn quanh chiếc đĩa sứ liên tục, không còn nhìn chằm chằm vào tôi nữa.
Xem ra là Điền Thanh Trần không lừa tôi.
Tôi vội vàng cảm ơn không ngừng, vẻ mặt Điền Thanh Trần bình tĩnh nói: "Tôi đang đến chỗ cô, trước khi tôi đến, đừng chạm vào váy cưới, đừng tháo vòng tay, cô sẽ không sao."
Sau khi nói xong câu này, cô ấy vội vàng cúp máy, từ nền cảnh thoáng qua, tôi thấy cô ấy thực sự đang trên đường.
Không chạm vào váy cưới, không tháo vòng tay, nếu chỉ như vậy thì sẽ không có nguy hiểm, tôi nhất định có thể làm được.
Đang nghĩ như vậy, điện thoại của Phương Văn lại gọi đến.
"Hiểu Hiểu, sao vừa rồi tớ còn chưa nói xong, cậu đã cúp máy rồi? Cậu đã tháo vòng tay chưa? Chỉ cần tháo ra, nữ quỷ sẽ biến mất, tính mạng quan trọng, cậu nhất định phải làm theo lời tớ nói!"
Tôi vội vàng trấn an cô ấy: "Vòng tay chưa tháo, nhưng tớ tạm thời không sao. Điền sư phụ bảo tớ dùng đĩa sứ đựng chiếc váy cưới đỏ đặt lên, quỷ nữ kia bị váy cưới thu hút đi, không còn nhìn chằm chằm vào tớ nữa."
"Cậu nói gì?" Giọng Phương Văn đột nhiên trở nên sắc bén, "Đĩa sứ đỏ, đây là Hồng Bạch Song Sát, đại hung chi trận, Điền Thanh Trần thực sự muốn hại chết cậu!"
"Cậu mau đi đập vỡ chiếc đĩa sứ, rồi dùng kéo hủy chiếc váy cưới, phá trận Hồng Bạch Song Sát này, nếu để lâu, ngay cả thần tiên cũng cứu không được cậu!"
8.
Tôi như bị sét đánh, cả người cứng đờ đứng trên mặt đất, lẩm bẩm: "Nhưng Điền đại sư nói, chiếc váy cưới đã thành sát khí, tùy tiện huỷ bỏ sẽ gặp phải phản phệ."
"Đến lúc này rồi, sao cậu còn nghe lời Điền Thanh Trần nói chứ!"
Phương Văn vội vàng nói: "Váy cưới là vật chứa linh hồn của quỷ nữ, bản thân là một vật chết, căn bản sẽ không thể thành sát khí. Nhưng váy cưới màu đỏ thắm, gặp phải vật màu trắng, hình thành Hồng Bạch Song Sát, mới thực sự nguy hiểm. Bây giờ nữ quỷ bị váy cưới thu hút, nhìn như có vẻ không còn uy hiếp với cậu, thực tế đang hấp thụ sát khí Hồng Bạch, một khi hấp thụ xong, ngày chết của cậu đã đến. Cậu nhất định phải phá hủy nó càng sớm càng tốt!"
Sau khi cúp điện thoại, tôi mới nhận ra, trên người tôi đã ướt đẫm mồ hôi.
Lời nói của Điền Thanh Trần và Phương Văn hoàn toàn trái ngược nhau, tôi căn bản không biết nên nghe ai, hơn nữa, hai người này nhìn có vẻ đều cực kỳ chân thành, hoàn toàn không giống như đang nói dối.
Tôi đã nghe nói về Hồng Bạch Song Sát, hồi nhỏ xem phim kinh dị cương thi Hồng Kông, đã thấy không ít cảnh tương tự như vậy, không khác gì những gì Phương Văn nói.
Nhưng quỷ nữ trước mặt, chẳng qua chỉ là loanh quanh chiếc váy cưới, chẳng có vẻ gì là đang hấp thụ sát khí.
Phải chăng là vì tôi là người bình thường, không nhìn thấy sát khí, cho nên không cảm nhận được?
Một lúc cũng không thể hiểu được, tôi bực bội nắm lấy một nắm tóc.
Thôi thì, cùng lắm thì bị quỷ nữ giết chết, nhưng tôi cũng phải chết cho ra hồn chứ!
Tôi tuyệt vọng mà nghĩ, rồi lại một lần nữa gọi điện cho Điền Thanh Trần.
Vừa kết nối, tôi trực tiếp nói ra: "Điền đại sư, bạn thân tôi cũng tìm một đại sư, nói là váy cưới đặt trên đĩa sứ là Hồng Bạch Song Sát’, nói cô bảo tôi làm vậy là muốn hại tôi."
Điền Thanh Trần vẫn đang trên đường, tôi thậm chí có thể nghe thấy hơi thở hổn hển của cô ấy.
Đầu bên kia điện thoại an tĩnh một giây, Điền Thanh Trần nói: "'Hồng Bạch Song Sát' thực sự tồn tại, nhưng cả hai vật đỏ và trắng đều cần có chất xúc tác đặc biệt, cộng thêm phép thuật gia trì, mới có thể tạo thành sát khí. Quỷ khí trên váy cưới là chất xúc tác, nhưng đĩa sứ của cô chỉ là đĩa sứ bình thường, lại không có chất xúc tác tồn tại, lại không có phép thuật dẫn dắt, làm sao thành sát khí được?"
Tôi lập tức phản ứng lại, đúng rồi, chuyện tâm linh huyền bí, đều cần phép thuật trận pháp dẫn dắt, làm sao có thể tùy tiện hai vật đỏ trắng lại có thể thành sát khí được.
Nghĩ thông suốt điều này xong, tôi lập tức yên tâm: "Xem ra là bạn thân của tôi hiểu lầm, cô ấy cũng là lo lắng nên mới bị loạn, Điền đại sư ngài chớ bận tâm."
Điền Thanh Trần im lặng một lúc, nói: "Tôi không biết cô ấy có hiểu lầm hay không, nhưng nếu cô muốn sống sót, thì nhất định phải làm theo lời tôi nói."
Tôi gật đầu liên tục, cam đoan sẽ tuyệt đối nghe lời, ngoan ngoãn đợi cô ấy đến đây.
Cúp điện thoại không đầy một lát, tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên, cùng với đó là tiếng của Phương Văn: "Hiểu Hiểu, cậu có ở nhà không? Tớ dẫn theo đại sư đến xem cho cậu, cậu mau mở cửa đi!"
9.
Tôi vội vàng mở cửa đón Phương Văn vào, phía sau cô ấy là một ông lão râu tóc bạc trắng, chắc là đại sư mà cô ấy nói.
Ông lão bước vào nhà, giương mắt liếc nhìn xung quanh một vòng.
Thấy chiếc đĩa sứ và váy cưới vẫn còn nguyên vẹn, sắc mặt ông ta tái nhợt, quay sang mắng Phương Văn: "Tôi tu luyện phong thủy hơn bốn mươi năm, đạo hạnh không dám nói là thấu hiểu trời đất, nhưng cũng có một bộ tâm pháp riêng. Nếu như cô không tin tôi, không mời tôi đến thì thôi, sao có thể vừa nghe lời con hồ ly tinh Điền Thanh Trần, vừa lại mời tôi đến? Tiểu Phương, tôi là vì thấy cô và tôi có duyên mới đồng ý giúp đỡ, nhưng này không phải là lý do để cô sỉ nhục tôi!"
Dứt lời định quay người bỏ đi, Phương Văn vội vàng chặn lại, kéo tôi ra mà xin lỗi: "Bạn tôi chưa gặp qua loại chuyện này, khó tránh khỏi ngu dốt, xin Trần đại sư ngài đừng so đo với cô ấy."
Phương Văn lại quay sang, vội vàng nói với tôi: "Trần đại sư chuyên xem phong thủy cho quan lại trong kinh thành, đặc biệt lợi hại, bình thường mời ông ta rời núi cực kỳ khó, lần này Trần đại sư cũng là vì xem tớ và cậu có duyên, mới chịu ra mặt giúp đỡ. Cậu nhất định phải nghe lời đại sư, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng!"
Tính cách Phương Văn ngày thường hoạt bát vui vẻ, ít khi nào nghiêm túc như thế này.
Cô ấy lại hỏi ông lão: "Trần đại sư, chúng ta bây giờ phải làm sao đây? Ngài nhất định phải cứu Hiểu Hiểu!"
Trần đại sư thở dài một tiếng, nói với tôi: "Cô đã không tin vào Hồng Bạch Song Sát, thì việc này tạm thời gác lại cũng không sao. Vậy thế này, cô tháo vòng tay ra trước, tôi sẽ giúp cô bắt con quỷ nữ kia, rồi mới phá giải sát trận, như vậy mới có thể an toàn tuyệt đối."
Ông ta lấy từ chiếc túi vải mang theo bên người ra một lá bùa: "Trên đường đi Tiểu Phương đã nói với tôi, cô không dám tháo vòng tay là vì sợ khi tháo ra, con quỷ nữ đó sẽ lấy tính mạng của cô, đây cũng là lý do tôi đến đây."
"Tờ bùa này do tôi vẽ bằng máu tinh khiết, có thể trấn áp ma quỷ. Nếu cô tháo vòng tay ra, con quỷ nữ đó nếu không biến mất, còn dám tấn công cô, tôi sẽ ném bùa ra để trấn áp nó, cô sẽ không cần phải lo lắng về an toàn của mình."
Tôi để ý thấy cổ tay Trần đại sư lộ ra bên ngoài có một vết bầm tím màu xanh, nhìn giống như là bị va đập mà hình thành.
Đại sư cũng sẽ bị thương sao?
Lúc ông ta phát hiện ra tầm mắt của tôi, có chút mất tự nhiên mà kéo tay áo lên, Phương Văn nắm lấy cánh tay tôi, lời thề son sắt nói: "Cậu yên tâm, chỉ cần có Trần đại sư ở đây, an toàn của cậu sẽ không thành vấn đề."
Tôi không trả lời, mà là chuyển tầm mắt dừng ở trên người nữ quỷ.
Vốn cô ta vẫn luôn quay vòng quanh bộ váy cưới, thỉnh thoảng nhìn tôi, nở một nụ cười âm u, nhưng từ khi Trần đại sư bước vào, nó lại thu mình vào góc tường, khí thế giảm đi, toàn bộ quỷ mắt thường cũng có thể thấy được sợ hãi mà co rúm lên.
Cô ta rất sợ Trần đại sư, chứng tỏ ông ta thực sự có chút đạo hạnh.
Cục đá treo trong lòng tôi lập tức rơi xuống một nửa.
Trước đây qua điện thoại Phương Văn thúc giục tôi tháo vòng tay, tôi vẫn luôn do dự, không phải là không tin cô ấy, mà là bản năng sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng bây giờ có cô ấy ở bên cạnh, lại có Trần đại sư ở một bên trấn giữ, cho dù con quỷ nữ thực sự sẽ tấn công tôi, tôi cũng không còn sợ hãi như vậy.
Dưới ánh mắt nóng bỏng của Trần đại sư và Phương Văn, tôi vừa định tháo vòng tay ra, ngoài cửa truyền đến một giọng nữ lạnh lùng quen thuộc.
"Ông có bản lĩnh như vậy, sao hiện tại không trấn áp con quỷ nữ đó đi, làm gì một hai phải đợi Sơ Hiểu tháo vòng tay xuống?"
Giọng nói vừa dứt, cánh cửa vốn đã khóa chặt lại tự động mở ra, Điền Thanh Trần phong trần mệt mỏi đứng ở cửa, trên người còn mang theo hơi lạnh bên ngoài.
Ánh mắt cô ấy thẳng tắp dừng lại trên người Trần đại sư, cười lạnh nói: "Mấy năm qua ông hại chết vô số phụ nữ vô tội, hiện tại vẫn chưa chịu thu tay lại, muốn biến Sơ Hiểu trở thành Uổng Tử Chi Hồn tiếp theo sao?"
10.
Trần đại sư dựng râu trừng mắt, chỉ vào Điền Thanh Trần mắng:
"Con hồ ly tinh này đi lừa gạt vô số người. Biết bao nhiêu người sau khi mua bùa của cô đều gặp xui xẻo, nhẹ thì tai họa liên tiếp, nặng thì táng gia bại sản, thậm chí có người đột nhiên chết bất đắc kỳ tử. Cô còn dám nói tôi hại người nữa sao?"
Mặt Điền Thanh Trần lộ vẻ hơi trào phúng:
"Biết rõ tôi là hồ ly tinh rồi còn không mau chạy đi, lá gan ông cũng khá lớn đấy."
Mắt thấy hai người muốn đánh nhau, Phương Văn kéo tôi sang một bên, lấy điện thoại ra cho tôi xem:
"Hiểu Hiểu, tớ thật sự không có lừa cậu đâu. Mấy tin tức gần đây ở thành phố đều liên quan đến Điền Thanh Trần, không tin thì cậu cứ xem đi."
Tôi cầm lấy điện thoại bắt đầu lật xem.
Một tháng trước, một người đàn ông họ Lưu ở khu chung cư Hoa Sen đi ra ngoài, vô tình va vào một chiếc xe tải mất kiểm soát, dẫn đến liệt tủy sống.
20 ngày trước, một chủ tịch công ty tư nhân nổi tiếng lúc đánh golf thì tự nhiên bị đột phát bệnh tim, không thể cứu chữa mà qua đời tại chỗ.
Mới nhất là một tuần trước, một học sinh lớp 12 của trường cấp 3 Tài Đức đột nhiên rối loạn tâm thần, được đưa vào bệnh viện tâm thần, trong khi cậu ta vốn là tuyển thủ cho vị trí thủ khoa kỳ thi đại học.
Những người này nhìn như không liên quan gì đến nhau, nhưng bọn họ hoặc là tham gia xem bói trên livestream của Điền Thanh Trần, hoặc là trực tiếp mời Điền Thanh Trần đến nhà để xem phong thủy.
Phương Văn tức giận nói: "Trước đây tớ không biết những chuyện này, còn mua bùa may mắn trên livestream của cô ta, kết quả là sau khi dùng bùa thì bắt đầu gặp xui xẻo. Không chỉ mất lượng lớn fans, mà ra ngoài còn thường xuyên gặp chuyện như vật rơi từ trên cao, mấy lần suýt mất mạng! Hiểu Hiểu, cậu nhất định không được đeo đồ của cô ta nữa, mau tháo vòng tay ra đi!"
Tôi hoảng loạn không biết làm sao, sợ mình cũng sẽ gặp chuyện ngoài ý muốn như mấy người trong tin tức, cảm thấy vòng tay chu sa như đang bốc cháy, nóng đến mức cổ tay đau nhói.
Điền Thanh Trần quả nhiên muốn hại tôi!
Tôi vội vàng tháo vòng tay ra, Phương Văn lại giật lấy, hung hăng kéo đứt vòng tay, hạt châu chu sa rơi tung tóe trên sàn.
Nhưng mới vừa thở phào nhẹ nhõm, tôi đã cảm thấy có gì đó không ổn.
Bình luận facebook