-
Phần 4
Kết thúc ghi hình là sẽ công bố danh sách các thí sinh lọt vào vòng chung kết.
Điều khiến tôi bất ngờ chính là, Hạ Miêu Miêu thế mà vẫn được lọt vào vòng trong.
Lần trước sau vòng thăng hạng kết thúc thì bắt đầu livestream camera ẩn, fan cô ta cũng thoát gần hết, nhưng sao cô ta vẫn còn được bình chọn nhiều như vậy?Còn là hạng nhất.
Xem ra chỗ dựa của cô ta không vừa.
Tách nào cô ta tự tin ra mắt đến thế.
Nghe được trong danh sách vào vòng chung kết còn có tôi, Hạ Miêu Miêu ngay cả giả vờ cũng không cần nữa rồi.
Ngay sau khi buổi chụp hình kết thúc, cô ta đã chặn tôi trong nhà vệ sinh với hai cô gái khác.
“Khương Noãn, con tiện nhân này, không khác gì âm hồn bất tán, thế mà vẫn được vào vòng trong.”
Tôi nhìn chằm chằm cô ta:
“Sao? Muốn đánh sao?”
Hạ Miêu Miêu tức điên lên, đưa tay kéo tay tôi lại, cười lạnh:
“Tôi ngược lại muốn xem, nếu cô bị thương thì tham gia trận chung kết kiểu gì.”
Tôi ngay cả tránh cũng không muốn tránh nữa, đối mặt với cô ta rồi phang cho cô ta hai cái.
Mẹ nó bà đây không muốn nhịn!
Tôi đồng ý đến đây để nằm vùng chứ không phải làm tiểu bạch thỏ.
Tôi nhào tới cưỡi trên người Hạ Miêu Miêu đánh một trận.
May mà cô ta đã cởi bông tai của tôi ra, không thì lại phiền phức lắm.
Những người khác nhìn đến ngây người, thẳng đến khi Hạ Miêu Miêu thét chói tai lấy tay che mặt đi thì bọn họ mới tới kéo tôi ra.
Nhân lúc cô ta chưa đứng dậy, tôi liền đá cô ta thêm một cước.
Hạ Miêu Miêu ngã trên mặt đất khóc lớn,
“Tôi phải tố cáo cô, tôi phải tố cáo cô.”
Tôi chống tay: “Được thôi, hai chúng ta coi như đánh nhau, đều đi tố cáo đi, rồi trận chung kết ai cũng không được tham gia.”
Nói xong, tôi giơ nắm đấm nhắm tới những người khác:
“Muốn đánh tôi sao? Lại đây, con này không ngán ai.”
Bọn họ sợ tới mức liên tục lắc đầu.
Thẳng đếm khi tôi đi ra ngoài, còn có thể nghe thấy tiếng Hạ Miêu Miêu ở bên trong gào thét tức giận.
“Cô chờ đó cho tôi, chờ tôi ra mắt, cô muốn vào giới giải trí cũng không vào nổi đâu!”
Cô ta đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội ra mắt lần này đâu.
Ngày hôm sau mọi người nhìn thấy vết thương trên mặt Hạ Miêu Miêu hỏi han:
“Mặt cô bị sao vậy?”
Hạ Miêu Miêu không biểu tình gì, tìm một chỗ có góc quay nói:
“Ài, tối hôm qua tôi không ngủ được nên đến phòng tập luyện vũ đạo, không may bị ngã.”
Sở Nhất nhìn: “Sao cằm cô xanh tím thế kia?”
“Bị chó cắn.” Ánh mắt của Hạ Miêu Miêu như phóng ra được viên đạn.
-----------
Gần đây trên mạng rần rần tin tức.
Đại khái là nói tổ chương trình ‘Hành Trình Tỏa Sáng’ chuẩn bị người xét duyệt nhân phẩm gì đó cũng chỉ là kéo fame cho tôi, dìm người khác xuống, nâng độ chú ý của người qua đường.
Thậm chí có người cho rằng, trong trận chung kết, mặc kệ tôi thể hiện như thế nào thì đều sẽ được ra mắt với vị trí trung tâm, những người khác chỉ là bước đệm mà thôi.
Sức nóng của bài viết này tăng vọt.
Những người qua đường không chú ý đến chương trình cũng vào góp vui.
Đều cảm thấy tài khoản marketing kia nói đúng.
<Càng nghĩ càng thấy sợ đấy, chắc chắn là như vậy rồi, người hưởng lợi nhất từ đầu đến cuối chương trình không phải là Khương Noãn sao?>
<Cô ta là người có cảm giác tồn tại mạnh nhất, nhiệt cũng cao nhất, người khác không chơi lại cô ta.>
<Cái này cũng quá đen tối rồi.>
<Cô ta có thân phận gì vậy?>
......
Mọi người bắt đầu cào xé tìm kiếm manh mối gì đó về tôi.
Nhưng vì ba đã bảo vệ tôi rất tốt, nên họ không tìm được thứ gì cả.
Quả nhiên không đoán sai a, có người đang nâng đỡ cho Hạ Miêu Miêu, vung tiền thuê người bình chọn cho cô ta, kiếm người bôi xấu tôi khắp nơi.
Làn sóng báo chí kiểu này họ chơi rất khéo, đầu tiên nói tôi là người của nội bộ nâng đỡ vào, sau đó vạch ra lợi ích và sự nguy hại của tôi khiến các thí sinh khác phải nhường chỗ.’
Từ đó, trong một khoản thời gian ngắn, nó đã gây ra sự phẫn nộ của cư dân mạng.
Tài khoản mạng xã hội của tôi và tổ chương trình bị oanh tạc, cư dân mạng nháo nhào chất vấn rằng tôi có phải là người định sẵn là center hay không?
Đêm đó, tổ chương trình đã đưa ra một tuyên bố:
“Người kiểm duyệt nhân phẩm Khương Noãn đêm qua đã dọn ra khỏi kí túc xá thực tập sinh, và tuyên bố sẽ rời khỏi vòng chung kết, cô ấy sẽ không ra mắt nên xin quý vị cứ yên tâm đón xem.”
Tuyên bố vừa đưa ra, cư dân mạng đang nhiệt huyết sôi trào đều ngẩn ngơ ra.
Cảm giác lúc này chính là bọn họ hùng hổ cầm đao muốn quyết tử chiến với tư bản, dồn hết vốn liếng để chửi, mà ra thông báo thế này muốn niệm kinh ngang.
Trong lúc nhất thời ‘đao kiếm’ tả tơi.
Cuối cùng! Cuộc sông nằm vùng đã kết thúc.
Tôi vui mừng nhanh chóng đóng gói hành lý của mình và chuẩn bị đi ra ngoài để mua sắm.
Ngay từ ban đầu đã nói qua, tôi sẽ không ra mắt, chỉ là đến chơi vui thôi, sẽ rời khỏi trận chung kết.
Nhưng trong mắt những thực tập sinh khác, tôi chính là bị Hạ Miêu Miêu bức đi.
Hạ Miêu Miêu vui vẻ đến mức, lúc tôi xách hành lý đi ra ngoài, cô ta ôm cánh tay chặn trước mặt tôi,
“Tôi còn tưởng rằng cô có thể tiến đến vòng chung kết, sao rồi? Rút lui sao? Không phải cô rất giỏi sao? Tiếp tục trước mặt tôi ra vẻ hống hách đi? Nếu tôi đoán không nhầm, chắc kim chủ của cô đi tìm niềm vui mới rồi, không nâng đỡ cho cô nữa? Hahahahha Cô cũng quá là thảm đi...”
Mặt tôi không thay đổi nhìn cô ta :
“Trên răng cô dính lá hẹ đó.”
Hạ Miêu Miêu ngậm miệng lại, một giây sau tức giận đến đỏ mặt.
Cô ta đá mạnh vào vali của tôi, cười lạnh: “Chỉ cần sau này cô còn tính lăn lộn trong giới giải trí này, thì sớm muộn gì cô cũng phải quỳ xuống xin tôi tha thứ.”
Tôi nhìn cô ta diễn hề.
“A, tôi rất sợ a.”
Hạ Miêu Miêu: “...”
Cô ta tức giận đến muốn nổ tung, thề sẽ đạt được vị trí trung tâm trong trận chung kết.
Tôi về nhà chơi hai ngày, lên mạng thì phát hiện tài khoản cá nhân tăng lên mấy triệu người theo dõi, nhiều người nhắn tin riêng cho tôi:
<Chị Noãn, không có chị Livestream nên chán quá, nhớ chụy.>
<Tui còn muốn xem cậu trong đêm chung kết, haizzz, đáng tiếc.>
<Chị Noãn thật dũng cảm.....>
......
Người hâm mộ còn đặt tên fan là Ứng Viện Sắc.
Tôi nhìn mọi người hô hào trong tin nhắn mà không nhịn được cười, liền đăng Weibo:
“Mọi người có muốn xem trực tiếp hậu trường của trận chung kết không?”
Không quá năm phút, hàng chục ngàn lượt thích.
Vì vậy, tôi đã nói chuyện với tổ chương trình, vào ngày diễn ra chung kết, tôi đến đúng giờ.
Tôi ở phòng nghỉ đeo bông tai camera của tổ chương trình, sau đó kéo rèm lên chuẩn bị ngủ bù.
Chỉ nghe có ai đó đẩy cửa phòng nghỉ ra.
Tôi vụng trộm lộ ra một cái đầu, chỉ thấy Hạ Miêu Miêu trang điểm tinh xảo, mặc trang phục lấp lánh, lại lén lút từ trong túi áo lấy ra hai viên thuốc bỏ vào trong ly nước dán nhãn trên bàn.
Nhìn viên thuốc chậm rãi hòa tan, Hạ Miêu Miêu thở phào nhẹ nhõm.
Cô ta nhịn không được nở ra nụ cười:
“Không ai có thể xuất sắc hơn tôi, đêm nay tôi phải là người tỏa sáng nhất.”
Cô quay đầu đi với sự tự tin.
Sau đó đối diện với anh mắt của tôi.
Nụ cười của Hạ Miêu Miêu cứng ngắc, cô ta mở to hai mắt nhìn tôi chằm chằm và nói:
“Khương Noãn! Con tiện nhân này, sao cô lại ở đây?”
Tôi gãi đầu:
“Ách, thí sinh rút lui không thể đi xem trận chung kết sao?”
Biểu tình của cô ta trong nháy mắt liền âm trầm:
“Vừa rồi cô nhìn thấy cái gì?”
Tôi còn chưa mở miệng nói, Hạ Miêu Miêu đã cười nhạo uy hiếp:
“Tôi cũng không sợ cô đi ra ngoài nói lung tung, chỉ cần cô nói thì tôi liền nói đó là thuốc đó cô bỏ, chẳng qua là bị tôi bắt quả tang, cho nên vu khống cho tôi. Đến lúc đó phải xem ai tin tưởng ai, cô cũng nên biết, nhân duyên của tôi được thiết lập luôn luôn tốt, sẽ không ai hoài nghi lời tôi nói cả.”
Khuôn mặt tôi trở nên phức tạp.
Hạ Miêu Miêu liền cho rằng tôi bị dọa sợ,
vén tóc lên, vênh mông đi ra ngoài.
Haizzz, tôi thực sự muốn nói.
Nhưng tôi nói hay không nói...không quan trọng nữa rồi.
Bởi vì...đâu có chỉ mình tôi nhìn thấy.
Giờ phút này trong livestream náo nhiệt như tết:
<Quá kích thích! Tôi đã ghi lại màn hình! Ai muốn nó không?>
<Quả thực giống như làm phim vậy, Hạ Miêu Miêu thật sự khiến người khác phải há hốc mồm nhìn luôn.>
<Muốn báo cảnh sát không,.....>
<Chị Noãn mau ra ngoài đi, chương trình sắp bắt đầu rồi.>
Tôi thở dài: “Loại người này nếu có thể ra mắt, thì giới giải trí này thành đồ chơi thôi....”
Tôi nhắc nhở hai thí sinh bị hạ thuốc trong nước rồi mới đi ra ngoài, tổ chương trình cố ý để lại chỗ ngồi cho tôi.
Vòng chung kết được phát sóng trực tiếp và cuộc bỏ phiếu có sự tham gia của toàn dân.
Trải qua mấy vòng biểu diễn, cuối cùng đến lúc công bố bảng xếp hạng, tổ chương trình từ phía sau công bố điểm top 15.
Mỗi khi có một người được công bố phiếu bầu thì đều được đón nhận bằng những tràng pháo tay nồng nhiệt vang dội .
Nhưng có mấy người, đến lượt bọn họ thì trường quay lặng ngắt như tờ.
Trong đó có Tô Vũ.
Cô nhìn khán giả mặt không chút thay đổi có chút khẩn trương, cô không biết làm sao, rõ ràng hôm nay biểu hiện của cô cũng không tệ lắm.
Thế nhưng vạn lần không nghĩ tới, số phiếu công bố lại thấp đến kinh người, chỉ vỏn vẹn có ba trăm người.
Phải biết rằng mấy người phía trước đều là mấy trăm ngàn vé.
Phản ứng đầu tiên của mọi người là nghi ngờ máy bị hỏng.
Nhưng người dẫn chương trình mỉm cười và nói:
"Máy móc không có vấn đề gì, đây là những kết quả bỏ phiếu thực tế nhất."
Sắc mặt Tô Vũ trắng bệch nhìn về phía Hạ Miêu Miêu.
Hạ Miêu Miêu cũng có chút khẩn trương, thẳng đến khi công bố ra số phiếu bầu của cô ta, là người có số phiếu cao nhất tính đến thời điểm hiện tại, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Hạ Miêu Miêu kích động chuẩn bị ôm những người khác.
Người dẫn chương trình đột nhiên kêu dừng lại.
Cô ấy đang chờ chỉ đạo từ đạo diễn chương trình, lát sau nói:
“Vừa rồi hậu trường phát hiện có rất nhiều phiếu bầu ảo, hiện tại đang sàng lọc phiếu thật.”
Hạ Miêu Miêu nghe vậy chỉ nhíu nhíu mày, cũng không lo lắng nhiều.
Dù sao thì các chương trình tuyển tú đều có trò này.
Quá trình này cũng bình thường.
Muốn sàng lọc, tất cả mọi người đều sẽ sàng lọc, không chỉ có một mình cô ta.
Hạ Miêu Miêu cảm thấy dù trước kia có nhờ người kia sau lưng làm giúp cô phiếu bầu giả, nhưng dựa vào sự biểu hiện gần đây thì nhân khí của bản thân cô cũng là cao nhất.
Cho nên cô ta vẫn bình tĩnh chờ đợi.
Cho đến 3 phút sau.
Cô tanhìn màn hình lớn chỉ còn 50 phiếu bầu.
"Không có khả năng, điều này không có khả năng, nhất định là xảy ra trục trặc."
Người dẫn chương trình ổn định hỏi:
"Cho nên, cô muốn soát vé một lần nữa?”
Hạ Miêu Miêu vội vàng gật đầu:
“Đúng, tôi yêu cầu soát vé một lần nữa, nhất định là làm sai ở đâu đó.”
“Được rồi, hậu trường đang xử lí.”
Hạ Miêu Miêu liền thở phào, chờ đợi.
Chỉ nghe giọng nói của người dẫn chương trình lại vang lên:
“Mặt khác, lần chấm điểm này còn có một điểm ẩn, chính là điểm đạo đức của các thí sinh, nó sẽ được đưa vào cả tổng điểm. Các vị có thể không biết, trong chương trình luôn có một người xét duyện đạo đức, điểm số phần này rất quan trọng.”
Rất nhiều người chưa từng nghe nói qua điểm ẩn giấu này nên đều bị kinh hãi.
Bắt đầu thì thầm trên sân khấu.
Hạ Miêu Miêu lại tự tin thêm vài phần.
Cô ta nhìn xuống sân khấu, Bùi Minh Yến đang ngồi bên phải ghế giám khảo, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, đối diện với ánh mắt Hạ Miêu Miêu, anh còn hơi hơi gật đầu.
Trong mắt Hạ Miêu Miêu, đây chính là đang khẳng định với cô.
Cũng may cô ta đã sớm nghe nói có vị trí này.
Điều khiến tôi bất ngờ chính là, Hạ Miêu Miêu thế mà vẫn được lọt vào vòng trong.
Lần trước sau vòng thăng hạng kết thúc thì bắt đầu livestream camera ẩn, fan cô ta cũng thoát gần hết, nhưng sao cô ta vẫn còn được bình chọn nhiều như vậy?Còn là hạng nhất.
Xem ra chỗ dựa của cô ta không vừa.
Tách nào cô ta tự tin ra mắt đến thế.
Nghe được trong danh sách vào vòng chung kết còn có tôi, Hạ Miêu Miêu ngay cả giả vờ cũng không cần nữa rồi.
Ngay sau khi buổi chụp hình kết thúc, cô ta đã chặn tôi trong nhà vệ sinh với hai cô gái khác.
“Khương Noãn, con tiện nhân này, không khác gì âm hồn bất tán, thế mà vẫn được vào vòng trong.”
Tôi nhìn chằm chằm cô ta:
“Sao? Muốn đánh sao?”
Hạ Miêu Miêu tức điên lên, đưa tay kéo tay tôi lại, cười lạnh:
“Tôi ngược lại muốn xem, nếu cô bị thương thì tham gia trận chung kết kiểu gì.”
Tôi ngay cả tránh cũng không muốn tránh nữa, đối mặt với cô ta rồi phang cho cô ta hai cái.
Mẹ nó bà đây không muốn nhịn!
Tôi đồng ý đến đây để nằm vùng chứ không phải làm tiểu bạch thỏ.
Tôi nhào tới cưỡi trên người Hạ Miêu Miêu đánh một trận.
May mà cô ta đã cởi bông tai của tôi ra, không thì lại phiền phức lắm.
Những người khác nhìn đến ngây người, thẳng đến khi Hạ Miêu Miêu thét chói tai lấy tay che mặt đi thì bọn họ mới tới kéo tôi ra.
Nhân lúc cô ta chưa đứng dậy, tôi liền đá cô ta thêm một cước.
Hạ Miêu Miêu ngã trên mặt đất khóc lớn,
“Tôi phải tố cáo cô, tôi phải tố cáo cô.”
Tôi chống tay: “Được thôi, hai chúng ta coi như đánh nhau, đều đi tố cáo đi, rồi trận chung kết ai cũng không được tham gia.”
Nói xong, tôi giơ nắm đấm nhắm tới những người khác:
“Muốn đánh tôi sao? Lại đây, con này không ngán ai.”
Bọn họ sợ tới mức liên tục lắc đầu.
Thẳng đếm khi tôi đi ra ngoài, còn có thể nghe thấy tiếng Hạ Miêu Miêu ở bên trong gào thét tức giận.
“Cô chờ đó cho tôi, chờ tôi ra mắt, cô muốn vào giới giải trí cũng không vào nổi đâu!”
Cô ta đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội ra mắt lần này đâu.
Ngày hôm sau mọi người nhìn thấy vết thương trên mặt Hạ Miêu Miêu hỏi han:
“Mặt cô bị sao vậy?”
Hạ Miêu Miêu không biểu tình gì, tìm một chỗ có góc quay nói:
“Ài, tối hôm qua tôi không ngủ được nên đến phòng tập luyện vũ đạo, không may bị ngã.”
Sở Nhất nhìn: “Sao cằm cô xanh tím thế kia?”
“Bị chó cắn.” Ánh mắt của Hạ Miêu Miêu như phóng ra được viên đạn.
-----------
Gần đây trên mạng rần rần tin tức.
Đại khái là nói tổ chương trình ‘Hành Trình Tỏa Sáng’ chuẩn bị người xét duyệt nhân phẩm gì đó cũng chỉ là kéo fame cho tôi, dìm người khác xuống, nâng độ chú ý của người qua đường.
Thậm chí có người cho rằng, trong trận chung kết, mặc kệ tôi thể hiện như thế nào thì đều sẽ được ra mắt với vị trí trung tâm, những người khác chỉ là bước đệm mà thôi.
Sức nóng của bài viết này tăng vọt.
Những người qua đường không chú ý đến chương trình cũng vào góp vui.
Đều cảm thấy tài khoản marketing kia nói đúng.
<Càng nghĩ càng thấy sợ đấy, chắc chắn là như vậy rồi, người hưởng lợi nhất từ đầu đến cuối chương trình không phải là Khương Noãn sao?>
<Cô ta là người có cảm giác tồn tại mạnh nhất, nhiệt cũng cao nhất, người khác không chơi lại cô ta.>
<Cái này cũng quá đen tối rồi.>
<Cô ta có thân phận gì vậy?>
......
Mọi người bắt đầu cào xé tìm kiếm manh mối gì đó về tôi.
Nhưng vì ba đã bảo vệ tôi rất tốt, nên họ không tìm được thứ gì cả.
Quả nhiên không đoán sai a, có người đang nâng đỡ cho Hạ Miêu Miêu, vung tiền thuê người bình chọn cho cô ta, kiếm người bôi xấu tôi khắp nơi.
Làn sóng báo chí kiểu này họ chơi rất khéo, đầu tiên nói tôi là người của nội bộ nâng đỡ vào, sau đó vạch ra lợi ích và sự nguy hại của tôi khiến các thí sinh khác phải nhường chỗ.’
Từ đó, trong một khoản thời gian ngắn, nó đã gây ra sự phẫn nộ của cư dân mạng.
Tài khoản mạng xã hội của tôi và tổ chương trình bị oanh tạc, cư dân mạng nháo nhào chất vấn rằng tôi có phải là người định sẵn là center hay không?
Đêm đó, tổ chương trình đã đưa ra một tuyên bố:
“Người kiểm duyệt nhân phẩm Khương Noãn đêm qua đã dọn ra khỏi kí túc xá thực tập sinh, và tuyên bố sẽ rời khỏi vòng chung kết, cô ấy sẽ không ra mắt nên xin quý vị cứ yên tâm đón xem.”
Tuyên bố vừa đưa ra, cư dân mạng đang nhiệt huyết sôi trào đều ngẩn ngơ ra.
Cảm giác lúc này chính là bọn họ hùng hổ cầm đao muốn quyết tử chiến với tư bản, dồn hết vốn liếng để chửi, mà ra thông báo thế này muốn niệm kinh ngang.
Trong lúc nhất thời ‘đao kiếm’ tả tơi.
Cuối cùng! Cuộc sông nằm vùng đã kết thúc.
Tôi vui mừng nhanh chóng đóng gói hành lý của mình và chuẩn bị đi ra ngoài để mua sắm.
Ngay từ ban đầu đã nói qua, tôi sẽ không ra mắt, chỉ là đến chơi vui thôi, sẽ rời khỏi trận chung kết.
Nhưng trong mắt những thực tập sinh khác, tôi chính là bị Hạ Miêu Miêu bức đi.
Hạ Miêu Miêu vui vẻ đến mức, lúc tôi xách hành lý đi ra ngoài, cô ta ôm cánh tay chặn trước mặt tôi,
“Tôi còn tưởng rằng cô có thể tiến đến vòng chung kết, sao rồi? Rút lui sao? Không phải cô rất giỏi sao? Tiếp tục trước mặt tôi ra vẻ hống hách đi? Nếu tôi đoán không nhầm, chắc kim chủ của cô đi tìm niềm vui mới rồi, không nâng đỡ cho cô nữa? Hahahahha Cô cũng quá là thảm đi...”
Mặt tôi không thay đổi nhìn cô ta :
“Trên răng cô dính lá hẹ đó.”
Hạ Miêu Miêu ngậm miệng lại, một giây sau tức giận đến đỏ mặt.
Cô ta đá mạnh vào vali của tôi, cười lạnh: “Chỉ cần sau này cô còn tính lăn lộn trong giới giải trí này, thì sớm muộn gì cô cũng phải quỳ xuống xin tôi tha thứ.”
Tôi nhìn cô ta diễn hề.
“A, tôi rất sợ a.”
Hạ Miêu Miêu: “...”
Cô ta tức giận đến muốn nổ tung, thề sẽ đạt được vị trí trung tâm trong trận chung kết.
Tôi về nhà chơi hai ngày, lên mạng thì phát hiện tài khoản cá nhân tăng lên mấy triệu người theo dõi, nhiều người nhắn tin riêng cho tôi:
<Chị Noãn, không có chị Livestream nên chán quá, nhớ chụy.>
<Tui còn muốn xem cậu trong đêm chung kết, haizzz, đáng tiếc.>
<Chị Noãn thật dũng cảm.....>
......
Người hâm mộ còn đặt tên fan là Ứng Viện Sắc.
Tôi nhìn mọi người hô hào trong tin nhắn mà không nhịn được cười, liền đăng Weibo:
“Mọi người có muốn xem trực tiếp hậu trường của trận chung kết không?”
Không quá năm phút, hàng chục ngàn lượt thích.
Vì vậy, tôi đã nói chuyện với tổ chương trình, vào ngày diễn ra chung kết, tôi đến đúng giờ.
Tôi ở phòng nghỉ đeo bông tai camera của tổ chương trình, sau đó kéo rèm lên chuẩn bị ngủ bù.
Chỉ nghe có ai đó đẩy cửa phòng nghỉ ra.
Tôi vụng trộm lộ ra một cái đầu, chỉ thấy Hạ Miêu Miêu trang điểm tinh xảo, mặc trang phục lấp lánh, lại lén lút từ trong túi áo lấy ra hai viên thuốc bỏ vào trong ly nước dán nhãn trên bàn.
Nhìn viên thuốc chậm rãi hòa tan, Hạ Miêu Miêu thở phào nhẹ nhõm.
Cô ta nhịn không được nở ra nụ cười:
“Không ai có thể xuất sắc hơn tôi, đêm nay tôi phải là người tỏa sáng nhất.”
Cô quay đầu đi với sự tự tin.
Sau đó đối diện với anh mắt của tôi.
Nụ cười của Hạ Miêu Miêu cứng ngắc, cô ta mở to hai mắt nhìn tôi chằm chằm và nói:
“Khương Noãn! Con tiện nhân này, sao cô lại ở đây?”
Tôi gãi đầu:
“Ách, thí sinh rút lui không thể đi xem trận chung kết sao?”
Biểu tình của cô ta trong nháy mắt liền âm trầm:
“Vừa rồi cô nhìn thấy cái gì?”
Tôi còn chưa mở miệng nói, Hạ Miêu Miêu đã cười nhạo uy hiếp:
“Tôi cũng không sợ cô đi ra ngoài nói lung tung, chỉ cần cô nói thì tôi liền nói đó là thuốc đó cô bỏ, chẳng qua là bị tôi bắt quả tang, cho nên vu khống cho tôi. Đến lúc đó phải xem ai tin tưởng ai, cô cũng nên biết, nhân duyên của tôi được thiết lập luôn luôn tốt, sẽ không ai hoài nghi lời tôi nói cả.”
Khuôn mặt tôi trở nên phức tạp.
Hạ Miêu Miêu liền cho rằng tôi bị dọa sợ,
vén tóc lên, vênh mông đi ra ngoài.
Haizzz, tôi thực sự muốn nói.
Nhưng tôi nói hay không nói...không quan trọng nữa rồi.
Bởi vì...đâu có chỉ mình tôi nhìn thấy.
Giờ phút này trong livestream náo nhiệt như tết:
<Quá kích thích! Tôi đã ghi lại màn hình! Ai muốn nó không?>
<Quả thực giống như làm phim vậy, Hạ Miêu Miêu thật sự khiến người khác phải há hốc mồm nhìn luôn.>
<Muốn báo cảnh sát không,.....>
<Chị Noãn mau ra ngoài đi, chương trình sắp bắt đầu rồi.>
Tôi thở dài: “Loại người này nếu có thể ra mắt, thì giới giải trí này thành đồ chơi thôi....”
Tôi nhắc nhở hai thí sinh bị hạ thuốc trong nước rồi mới đi ra ngoài, tổ chương trình cố ý để lại chỗ ngồi cho tôi.
Vòng chung kết được phát sóng trực tiếp và cuộc bỏ phiếu có sự tham gia của toàn dân.
Trải qua mấy vòng biểu diễn, cuối cùng đến lúc công bố bảng xếp hạng, tổ chương trình từ phía sau công bố điểm top 15.
Mỗi khi có một người được công bố phiếu bầu thì đều được đón nhận bằng những tràng pháo tay nồng nhiệt vang dội .
Nhưng có mấy người, đến lượt bọn họ thì trường quay lặng ngắt như tờ.
Trong đó có Tô Vũ.
Cô nhìn khán giả mặt không chút thay đổi có chút khẩn trương, cô không biết làm sao, rõ ràng hôm nay biểu hiện của cô cũng không tệ lắm.
Thế nhưng vạn lần không nghĩ tới, số phiếu công bố lại thấp đến kinh người, chỉ vỏn vẹn có ba trăm người.
Phải biết rằng mấy người phía trước đều là mấy trăm ngàn vé.
Phản ứng đầu tiên của mọi người là nghi ngờ máy bị hỏng.
Nhưng người dẫn chương trình mỉm cười và nói:
"Máy móc không có vấn đề gì, đây là những kết quả bỏ phiếu thực tế nhất."
Sắc mặt Tô Vũ trắng bệch nhìn về phía Hạ Miêu Miêu.
Hạ Miêu Miêu cũng có chút khẩn trương, thẳng đến khi công bố ra số phiếu bầu của cô ta, là người có số phiếu cao nhất tính đến thời điểm hiện tại, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Hạ Miêu Miêu kích động chuẩn bị ôm những người khác.
Người dẫn chương trình đột nhiên kêu dừng lại.
Cô ấy đang chờ chỉ đạo từ đạo diễn chương trình, lát sau nói:
“Vừa rồi hậu trường phát hiện có rất nhiều phiếu bầu ảo, hiện tại đang sàng lọc phiếu thật.”
Hạ Miêu Miêu nghe vậy chỉ nhíu nhíu mày, cũng không lo lắng nhiều.
Dù sao thì các chương trình tuyển tú đều có trò này.
Quá trình này cũng bình thường.
Muốn sàng lọc, tất cả mọi người đều sẽ sàng lọc, không chỉ có một mình cô ta.
Hạ Miêu Miêu cảm thấy dù trước kia có nhờ người kia sau lưng làm giúp cô phiếu bầu giả, nhưng dựa vào sự biểu hiện gần đây thì nhân khí của bản thân cô cũng là cao nhất.
Cho nên cô ta vẫn bình tĩnh chờ đợi.
Cho đến 3 phút sau.
Cô tanhìn màn hình lớn chỉ còn 50 phiếu bầu.
"Không có khả năng, điều này không có khả năng, nhất định là xảy ra trục trặc."
Người dẫn chương trình ổn định hỏi:
"Cho nên, cô muốn soát vé một lần nữa?”
Hạ Miêu Miêu vội vàng gật đầu:
“Đúng, tôi yêu cầu soát vé một lần nữa, nhất định là làm sai ở đâu đó.”
“Được rồi, hậu trường đang xử lí.”
Hạ Miêu Miêu liền thở phào, chờ đợi.
Chỉ nghe giọng nói của người dẫn chương trình lại vang lên:
“Mặt khác, lần chấm điểm này còn có một điểm ẩn, chính là điểm đạo đức của các thí sinh, nó sẽ được đưa vào cả tổng điểm. Các vị có thể không biết, trong chương trình luôn có một người xét duyện đạo đức, điểm số phần này rất quan trọng.”
Rất nhiều người chưa từng nghe nói qua điểm ẩn giấu này nên đều bị kinh hãi.
Bắt đầu thì thầm trên sân khấu.
Hạ Miêu Miêu lại tự tin thêm vài phần.
Cô ta nhìn xuống sân khấu, Bùi Minh Yến đang ngồi bên phải ghế giám khảo, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, đối diện với ánh mắt Hạ Miêu Miêu, anh còn hơi hơi gật đầu.
Trong mắt Hạ Miêu Miêu, đây chính là đang khẳng định với cô.
Cũng may cô ta đã sớm nghe nói có vị trí này.
Bình luận facebook