• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full [Zhihu] Điều ước của hiện tại! (2 Viewers)

  • Chương 9

16.

Khi tôi tìm thấy được Cao Lỗi, hắn ta đang tán tỉnh với một cô gái trẻ trong buồng vệ sinh của hộp đêm.

“Làm một lần, một chiếc Hermès, thế nào?”

Qua cánh cửa, tôi nghe thấy giọng nói của hắn, cơn giận cả đêm không thể kìm nén được nữa.

Tôi đá tung cửa, chỉ vào cô gái và nói: “Cút.”

“Cậu, sao cậu lại ở đây?” Cao Lỗi vội vén quần lên, hắn vẫn còn đang say khướt.

Tôi đóng cửa lại, khóa chặt và lấy ra ít nhất một mét giấy vệ sinh từ hộp giấy bên cạnh, vo nó trong tay.

“Mở miệng” tôi nói.

"Người anh em, có chuyện gì vậy?"

Tôi mất đi chút kiên nhẫn cuối cùng, giơ tay bóp mặt Cao Lỗi, nhét cuộn giấy vệ sinh vào miệng hắn ta, sau đó rút con da.o găm nhỏ từ thắt lưng ra cắ.m thẳng vào đùi hắn.

Hắn rên rỉ, vùng vẫy dữ dội.

“Suỵt!”

“Đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích.” Tôi thì thầm nhắc nhở.

Hắn ta không nghe và vùng vẫy quyết liệt hơn.

Tôi dần trở nên khó chịu hơn vì vậy tôi rút con da.o ra và đâ.m thêm một nhát nữa vào vết thương cũ.

Rút ra một lần và đâ.m xuống một lần nữa.

Lần thứ năm, tôi cảm thấy lực cản mạnh từ lưỡi da.o.

Chà, có vẻ là xươn.g của hắn ta.

“Đừng nhúc nhích, được rồi đàn anh, đừng nhúc nhích.”

Mặt hắn ta đầy nước mũi và nước mắt nhưng cuối cùng hắn cũng nghe lời.

“Tôi sợ anh kêu cứu, cho nên chỉ có thể làm như vậy.” Tôi lau nước mắt cho hắn, “Nhìn tôi, nhìn tôi này!”

“Vậy tôi hỏi anh, anh chỉ cần gật hoặc lắc đầu, hiểu chứ?"

Hắn gật đầu lia lịa.

“Lừa tôi, thì không chỉ dừng lại ở cái chân này, rõ chưa?” Vừa nói tôi vừa miết con da.o đến giữa quần hắn.

Hắn sững người một lúc, rồi lại gật đầu.

"Được rồi, chúng ta bắt đầu với một câu hỏi đơn giản trước. Ổ cứng của tôi bị anh động vào."

Hắn nhìn tôi chằm chằm, nước mắt càng đầm đìa nhưng lại không dám động đậy.

“Đừng sợ anh à, đây là câu hỏi dễ nhất.”

Hắn vẫn không nhúc nhích đầu.

Vì vậy, con da.o trên tay tôi lại lần nữa cắ.m vào chân anh ta và nhẹ nhàng xoắn 45 độ ngược chiều kim đồng hồ.

"Ổ cứng của tôi! Có phải anh đã động không, trả lời!"

Anh im lặng một hồi, cuối cùng cũng gật đầu.

"Tốt lắm, đàn anh, rất tốt."

"Vậy chúng ta hãy vào vấn đề chính."

"Khưu Tiểu Ngọc, là do anh giế.t sao?"

17. Bắt đầu từ đây sẽ là lời kể đan xen của Khưu Tiểu Ngọc và Lý Đồng

01. Khưu Tiểu Ngọc

Nửa đêm.

"Xin vui lòng cho tôi biết, dữ liệu đang ở đâu!"

Tôi bị đánh thức do tạt nước muối.

Mọi vết thương trên người đều bị nước muối ngấm vào, cảm giác cơ thể như bị đốt cháy.

Tôi nghiến chặt răng để kìm nén cơn đau của cơ thể tôi nhưng vẫn không thể nhịn được phải hét lên.

Tất nhiên, không có cách nào để trả lời những lời của Cao Lỗi.

“Tiểu Ngọc!” Hắn bóp lấy mặt tôi, “Tôi đang giúp cô, cô hiểu chứ!”

Tôi bị bọn họ đưa về Tòa nhà Detrick.

Chỉ có điều lần này, không phải là một cuộc tiếp đón hòa bình.

Đó là một phòng thí nghiệm tư nhân ở tầng trên cùng, nơi họ có thể làm bất cứ điều gì.

"Tiểu Ngọc, nói cho tôi biết dữ liệu ở đâu, tôi sẽ xin hội trưởng để cô được sống! Tôi không muốn cảm thấy có lỗi với Lý Đồng!"

"Cao Lỗi ..."

"Cô muốn nói cái gì, nói mau."

"Bây giờ, mấy giờ rồi?"

"Đã 3h, Tiểu Ngọc, cô đã chịu đựng suốt sáu tiếng đồng hồ, cứ tiếp tục như vậy cô sẽ chế.t."

"Đã 3h, Lý Đồng chắc hẳn đã xuống máy bay rồi. Anh ấy còn nói hôm nay có một bất ngờ dành cho tôi, anh nghĩ đó sẽ là gì? "

Vẻ mặt Cao Lỗi thay đổi, như thể cuối cùng cũng mất kiên nhẫn.

Hắn đứng dậy, lùi lại vài bước và vẫy tay với những người đàn ông mặc đồ đen phía sau.

Những người đó đi lên và thay đổi thủ đoạn của họ.

Đó là một cây dùi cui điện, dài bằng cẳng tay và từ xa tôi đã có thể thấy âm thanh tách tách của dòng điện phát ra từ chiếc dùi cui đó.

“Tiểu Ngọc, tôi chỉ là nghe theo lệnh của người khác mà thôi.”

Cao Lỗi nói xong liền quay lưng đi.

Cuối cùng, âm thanh của điện chạm vào da tôi.

Cơn đau như xuyên thấu cơ thể tôi, mơ hồ nghe thấy cả mùi khét.

Tôi không biết họ đã dí vào trong bao lâu nhưng có cảm giác như mỗi giây dài như một năm.

Rất dài.

Một lúc lâu sau, trong tầm nhìn mơ hồ của bản thân, tôi thấy Cao Lỗi vẫy tay.

Cú sốc dừng lại.

Nhưng tất cả các cơ trên cơ thể tôi vẫn tiếp tục co giật và giọng nói của tôi hoàn toàn khàn đi, thật khó nghe.

Nhìn nước mắt và máu của mình hòa lần với nhau thành từng giọt rơi xuống.

Chắc bây giờ tôi rất xấu xí...

Nhưng may mắn thay, Lý Đồng sẽ chỉ nhớ đến hình ảnh của tôi khi xinh đẹp.

"Tiểu Ngọc, cô sẽ không thể chịu được thêm nữa đâu! Nói cho tôi biết, những dữ liệu kia đâu?"

Tôi rất muốn khóc nhưng đau đến mức không thể lên tiếng.

Hắn nói đúng, tôi không thể tiếp tục thêm nữa.

Cao Lỗi đợi một lúc, mất kiên nhẫn, vẫy tay lần nữa, những người đàn ông mặc đồ đen đó lại tiến đến, dùi cui điện phát ra ánh sáng chói mắt.

“Dừng tay.”

Cửa phòng thí nghiệm đột nhiên mở ra, một người đàn ông trung niên bước vào.

"Sao anh có thể đối xử với cô Khưu như thế này?"

02. Lý Đồng.

Cao Lỗi lắc đầu nguầy nguậy, miệng thì nhỏ tiếng nức nở.

"Tôi biết anh không giế.t Tiểu Ngọc nhưng không phải anh không chút liên quan gì."

Động tác của hắn dừng lại.

“Cao Lỗi, anh đã ở đó khi cô ấy chế.t phải không?”

Hắn chậm rãi gật đầu.

“Cô ấy… không chế.t trong biệt thự của giáo sư Tôn.”

Hắn gật đầu.

"Cô ấy đã chế.t trong công ty của anh."

Hắn gật đầu.

“Mà cái chế.t của cô ấy và cái chế.t của giáo sư Tôn, đều là mệnh lệnh của ông chủ của anh.”

Hắn gật đầu.

“Là ông chủ của anh ra lệnh cho anh đưa Tiểu Ngọc về công ty để tra hỏi.”

Hắn gật đầu.

“Cho nên, Tiểu Ngọc, là hắn tự tay giết?”

Hắn sửng sốt một chút, sau đó gật đầu.

Tôi nhắm mắt lại.

Nhận được câu trả lời tôi cảm giác như nhìn thấy Tiểu Ngọc chế.t trước mặt mình vậy.

03. Khưu Tiểu Ngọc

"Phóng viên Khưu Tiểu Ngọc, cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau."

Chủ tịch của Detrick, Lưu Thế Thành đã khoác một chiếc áo vest lên người tôi.

"Ngoại trừ vắc-xin, cô còn đang điều tra chuyện gì về Detrick? Tòa soạn Sơn Nam và cả cô, có bao nhiêu người đang điều tra việc này?”

"Còn nữa, dữ liệu đó ở đâu?"

Ông ta kéo một chiếc ghế là ngồi đối diện với tôi.

"Phóng viên Khưu Tiểu Ngọc, đừng lo lắng, nếu cô hợp tác, tôi có thể trả một khoản tiền thù lao im lặng xứng đáng và đảm bảo an toàn bản thân cũng như gia đình của cô."

“Anh đang khoác lác đấy à?”

Tôi cố nén cơn đau dữ dội của cơ thể, gượng cười.

"Detrick không phải công ty của ông mà là công ty của Mỹ. Tất cả quyết định, bao gồm cả việc sản xuất vắc-xin kém chất lượng và ám sát giáo sư Tôn đều do ông chủ người Mỹ của ông ra lệnh. Nếu ông không giải quyết tốt vấn đề này và làm mất tiền từ các cổ đông người Mỹ, ông có thể bị mất ghế chủ tịch hoặc thậm chí ông chủ của ông sẽ chuyển ông đến Nam Á hoặc Châu Phi. Ông lấy gì để đảm bảo an toàn cho tôi?"

Tôi không thể nhịn cười thành tiếng nhưng ngay lập tức chạm vào vết thương trên cơ thể mình: "Lưu Thế Thành, ông có gì đảm bảo?"

Ông ta ngả người ra sau ghế, khoanh tay trước ngực, phập phồng theo hơi thở.

"Khưu Tiểu Ngọc, cô không tin khi tôi nói rằng tôi có thể đảm bảo an toàn cho cô và gia đình cô.”

Ông ta lấy điện thoại di động ra và đặt nó trên đùi: "Vậy nếu tôi nói, tôi có thể giế.t cô và gia đình cô thì sao? "

Đúng lúc này, điện thoại di động của ông vang lên.

Ông ta nhận máy và bật loa ngoài lên.

“Lưu tổng, chúng tôi sẵn sàng nhận lệnh.”

"Các anh đang ở đâu?"

"1004, khu 2, tòa nhà 6, tiểu khu Cẩm Phúc Uyển, số 43 đường Học Phú, quận Tây Giang, thành phố Ninh Hàng."

"Ồ, là đang ở quê nhà của cô Khưu?"

"Sao mày dám động đến bố mẹ tao!" Tôi hét lên.

Lưu Thế Thành phớt lờ tôi và hỏi lại qua điện thoại: "Các anh đã làm gì?"

“Chúng tôi vừa mới ngắt hệ thống giám sát trong tòa nhà này, sau đó sẽ cạy khóa và vào trong, cắt ống dẫn khí gas và chúng tôi tất chỉ cần năm phút cho tất cả.”

Lưu Thế Thành trong mắt tràn đầy đắc ý, "Chờ mệnh lệnh của tôi."

Ông ta cúp điện thoại, "Phóng viên Khưu Tiểu Ngọc, bây giờ chúng ta có thể nói chuyện chưa?"

Tôi toàn thân run rẩy, hồi lâu mới nói: “Được, chúng ta nói chuyện.”

“Rất tốt.”

"Nhưng mà … chúng ta có cần nhiều người như vậy không?"

Lưu Thế Thành giơ tay lệnh Cao Lỗi và đám người áo đen của anh ta rời khỏi phòng thí nghiệm.

Tôi liếc mắt nhìn sợi dây trói quanh người mình, "Ông như vậy là muốn nói chuyện hợp tác với tôi sao?"

Ông ta mỉm cười và đứng dậy cởi dây trói trên người tôi.

Tôi chậm rãi nói: "Dược phẩm Detrick của các ông, không chỉ có vắc-xin. Sản phẩm chăm sóc da cho trẻ nhỏ có chứa glucocorticoid, sản phẩm chăm sóc sức khỏe thì có thêm thuốc hạ huyết áp, thuốc bệnh thận lại có độc
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom