NGOẠI TRUYỆN
"Trời ạ, lẽ nào ngươi không biết ta rất yêu nàng sao?"
Đóng sách lại, đây là quyển ngôn tình Tuệ Tuệ đã đọc hồi cấp hai, Bùi Tranh cẩn thận đặt quyển sách vào giỏ.
Anh tiếp tục dọn dẹp trong phòng cô, một con búp bê vải cũ kỹ từ trong góc rơi ra.
Đây là búp bê ông nội mua cho Tuệ Tuệ khi còn bé.
Cũng cẩn thận đặt vào giỏ.
Giỏ đã gần đầy rồi, bên trong có những bộ xương mà bạn Tuệ Tuệ tặng, những người như mì sợi cô nặn hồi tiểu học…rất nhiều thứ đã đi ngang qua đời cô.
Hôm nay tất cả mọi thứ sẽ phải đem đi tiê.u hu.ỷ.
Đây là ngày thứ ba kể từ khi Tuệ Tuệ qu.a đ.ờ.i vì bệ.n.h.
Anh và Tuệ Tuệ đã cùng nhau lớn lên, là thanh mai trúc mã, thậm chí đã đính hôn với nhau.
Chỉ cần tuỳ ý lấy một thứ ra liền có thể dễ dàng biết nguồn gốc lai lịch của nó.
Cha mẹ Tuệ Tuệ đã ở ngoài cửa khóc liền mấy đêm, mặt mày cũng đã tiều tuỵ đi rất nhiều. Thấy anh đi ra, nước mắt lại không nhịn được rơi xuống:
“Tiểu Bùi à, chúng ta chỉ có một đứa con gái là Tuệ Tuệ, giờ nó đã không còn nữa rồi, chúng ta cũng không đủ dũng khí đi thu thập di vật của nó nữa, may là có con ở đây.”
Bùi Tranh đã an ủi bọn họ rất lâu, đến khi tâm trạng hai người họ ổn định lại mới rời đi.
Một xe chở đầy di vật đã bị kéo đi thiêu, nhưng cái giỏ này lại được giữ lại và đem về nhà giữ rất kỹ.
Sau khi xử lý xong hậu sự, cha của Tuệ Tuệ thở dài, bảo anh hãy quên Tuệ Tuệ đi, hôn sự này cũng sẽ không tính nữa, hy vọng anh sẽ sớm tìm được một nửa khác cho mình, đây cũng là ý của Tuệ Tuệ.
Bùi Tranh không trả lời.
Mấy năm tiếp theo, anh đã trở thành một người nghiện công việc trầm trọng, anh luôn làm việc quá sức và sức khoẻ ngày càng tệ đi. Phòng thí nghiệm của anh vẫn luôn nghiên cứu về một chủ đề, nói dễ hiểu chính là khám phá cách lưu trữ ý thức của con người trên đám mây.
Anh ấy đã làm được.
Anh đã phát hiện một trò chơi nhỏ đang dần có ý thức tự chủ, vì thế anh đã xây dựng lại các quy tắc trò chơi, còn đem vào các mô hình như búp bê và bộ xương để sáng tạo ra một thế giới nhỏ hài hòa đáng yêu, dùng làm nơi ươm mầm cho linh hồn.
Anh đem chút ý thức còn sót lại của Tuệ Tuệ mà anh dày công bảo tồn, đưa vào thế giới nhỏ kia.
Dựa theo quy tắc, cô ấy sẽ là tồn tại mạnh mẽ nhất, trắng trợn nhất trong đó.
Nhưng sau đó anh lại ngã bệ.n.h.
Chờ đến khi anh được cứu dậy mới phát hiện mình đã bị phả.n bộ.i, quyền điều khiển trò chơi nhỏ đó đã bị đá.n.h cắ.p rồi. Người nọ còn phát hành trò chơi đó ra ngoài và nhận được rất nhiều lời khen ngợi, người chơi cũng càng lúc càng nhiều.
Tham vọng của người đó lớn đến mức không nhận ra trò chơi này có chút quỷ dị, đợi đến lúc liên tục có người chơi bị c.h.ế.t nã.o t.ử v.o.n.g trong trò chơi thì mới có người phát hiện vấn đề.
Thế giới trò chơi đã mạnh đến mức có thể hấp thu ý thức của người chơi, đồng thời còn thôn tính một vài ý thức nhỏ đang trong quá trình hình thành, trong đó có một cốt truyện dần dần lớn mạnh lên, thoát khỏi khống chế và chính là hoá thân của ý thức thế giới này, cũng chính là Chủ thần.
Mặc dù trò chơi sau đó đã bị cấm nhưng vẫn có vô số người chơi bị mất đi ý thức và dung nhập vào thế giới trò chơi.
Khi Bùi Tranh ra khỏi bệnh viện, trước hết anh ta đã tống kẻ phản bộ.i kia vào t.ù, sau đó tặng một phần di sản của mình cho cha mẹ Tuệ Tuệ, phần còn lại giao cho những người có thể tin tưởng được trong tập đoàn dùng để bồi thường cho những người bị trò chơi ngầm tước đi ý thức.
Sau đó chủ động tiến vào thế giới trò chơi.
Ý thức một khi đã tiến vào thế giới trò chơi không thể nào quay lại thế giới thực được nữa, anh trong thế giới thực cũng giống như đã c.h.ế.t.
Nhưng anh cũng không nghĩ tới việc quay về thế giới thực.
Sau nhiều năm, cuối cùng anh cũng gặp lại Tuệ Tuệ, cô nhiệt tình chào hỏi anh, "Hi!"
Bùi Tranh cụp mắt, che đi vết đỏ trong mắt rồi kích động ho một cái… rồi ho mãi không dừng được.
Những người khác đều bị cuốn vào trò chơi khi còn sống, chỉ có mỗi Tuệ Tuệ là được đưa vào sau khi đã c.h.ế.t, vì vậy mắt thẩm mỹ của cô ấy sẽ giống những ma quỷ khác, rất khác người.
Nhưng dù thế nào đi nữa thì cô ấy vẫn rất đáng yêu.
Trước khi Bùi Tranh tiến vào thế giới trò chơi, anh đã sử dụng một số quyền hành còn sót lại để tạo cho mình một cơ thể bất tử, và cố gắng trong thời gian nhanh nhất khống chế được Chủ thần.
Anh không biết nếu Chủ thần phát triển đến mức độ nhất định, liệu có hoàn toàn phá vỡ các quy tắc hạn chế và trở thành mối đe doạ cho Tuệ Tuệ không.
Anh muốn tiêu diệt mối đe doạ này càng sớm càng tốt.
Thế giới trò chơi này không còn hấp thu ý thức của người sống trong thế giới thực nữa, một mối đe doạ đã được giải quyết.
Đương nhiên, cũng không ai biết được ở một góc nào đó của thế giới thực liệu có những thế giới nhỏ nào khác đang dần sinh ra hay không…
Không một ai biết được…
<<Thế giới thực>>
Cha mẹ của Dung Tuệ dẫn theo đứa con trai nhỏ mấy tuổi đến ngh.ĩ.a tr.a.n.g, sau khi Tuệ Tuệ qu.a đ.ờ.i bọn họ đã sinh thêm một đứa bé.
Bên cạnh mộ Dung Tuệ chính là của Bùi Tranh.
Văn bia Dung Tuệ: 'Thân thể tiêu vong, ý chí vĩnh tồn.'
*Dù thân xác có c.h.ế.t đi nhưng ý chí vẫn sống mãi*
( Một hàng chữ nhỏ giải thích: Hy vọng cha mẹ và anh ấy sẽ luôn bình an hạnh phúc )
Anh ấy chính là chỉ Bùi Tranh, Dung Tuệ không điền tên vì sợ sau này vợ tương lai của Bùi Tranh thấy sẽ khó chịu.
Dung Tuệ một đời kiêu ngạo đáng yêu nhưng lúc c.h.ế.t văn bia lại được viết vô cùng trang trọng và chu toàn.
Văn bia của Bùi Tranh cũng được viết cùng một dòng chữ như vậy.
Đối mặt với hàng chữ kia, đứa trẻ nhỏ tò mò hỏi: “Anh Bùi sao chỉ có một hàng chữ thôi ạ?”
Giáo sư Dung đã lớn tuổi rồi, thở dài nói:
“Ý chí của nó chính là nhớ nhung.”
<<PHỤ LỤC>>
1. Hình dạng của Tuệ Tuệ sau này dần dần phát triển theo hướng con người, bởi vì trong tiềm thức của mình cô đang hoà nhập vào xã hội loài người, và hình dạng sẽ thay đổi dựa theo ý thức.
2. Thẻ bài thiên vị Tụê Tuệ, vô tâm mặc kệ Bùi Tranh sống c.hế.t. Bởi vì nó là sản phẩm của quy tắc, mà kết cấu tầng dưới cùng của quy tắc là do Bùi Tranh tạo ra.
3. Phó bản tân thủ là Phó bản luyện cấp tối cao nhất, trong đó có rất nhiều yêu quái lợi hại nên có thể chịu được những cú đá.n.h đấ.m của nữ chính.
( Hoàn )
Bình luận facebook