• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full [Zhihu] NGOẠI TRỪ TÔI, MỌI NGƯỜI ĐỀU ĐỌC ĐƯỢC SUY NGHĨ (2 Viewers)

  • Phần IV END

Ngoại truyện 1

Nó vừa được sinh ra và sau đó phát hiện ra rằng thế giới mà nó cai trị chỉ là một cuốn sách.

Và rồi những đứa trẻ của nó, bị trói buộc bởi sức mạnh của cốt truyện.

Sau khi cốt truyện này kết thúc, thế giới này cũng phải biến mất.

Nó khởi động lại nhiều lần và mọi người cứ làm đi làm lại.

Chỉ là không có tác dụng với con rắn đã hồn phi phách tán, sau cơ thể của nữ phụ hoặc là bị cốt truyện chiếm đoạt, hoặc là có người xuyên việt hoặc người xuyên nhanh xuất hiện, nhưng đó không phải là nàng.

Không biết đã khởi động lại bao nhiêu lần, một lần nữa Thiên Đạo cảm nhận được khí tức của con rắn, đó là một con rồng thu thập tro cốt linh hồn của nàng từng chút một trong mỗi lần thế giới được khởi động lại lại.

Thiên Đạo cho rằng linh hồn của rắn thật sự đã xuất hiện, nó nghĩ rằng chỉ cần đem linh hồn nàng đi hiến tế cho trời, thế giới có thể tiếp tục tồn tại sau khi cốt truyện kết thúc.

Nó lấy đi linh hồn của Mặc Lẫm, chữa trị cho nàng và đưa nàng đi đầu thai.

Khi thế giới khởi động lại lần nữa, nó đã mang con rắn trở lại.

Nó và những người có khả năng đọc suy nghĩ khác nhìn con rắn đang nghĩ đến cốt truyện, cảm thấy rất buồn.

Đứa trẻ này biết mình đã chết ở thời hiện đại, hơn nữa nàng cũng không bị hệ thống ràng buộc làm nhiệm vụ, cho dù có hoàn thành nội dung cốt truyện nàng cũng không thể trở về nhà.

Nhưng điều khiến nàng chống đỡ để sống sót ở thế giới khác này chính là ý nghĩ có thể về nhà khi hoàn thành hết nội dung cốt truyện.

Khi chính thức nhìn thấy nàng bị tế trời, tất cả mọi người rất khó chịu, rồi lại cảm thấy may mắn rằng mình vẫn còn sống sót.

Mọi người đã đắp một tượng vàng cho nàng, lập miếu, cung phụng hương khói.

Công đức cứu thế của nàng cộng thêm việc hương khói nhân gian, thành công khiến nàng phi thăng thành thần, hơn nữa trở thành thần linh quản lý thế giới nhỏ này.

Thật tốt khi nàng có thể sống lại - đây là Thiên Đạo, đó cũng là nơi nhìn nàng lớn lên và buộc mọi người bắt cô phải tế trời.

Ngoại truyện 2. Mặc Lẫm

Mặc Lẫm ngủ một giấc, cảm thấy mình đã quên một người rất quan trọng.

Là ai vậy? Hắn không thể nhớ được.

Khi xuống núi, hắn thấy bọn họ đang thờ một vị thần.

Dân chúng nói đó là tiên nhân, khi thế giới sắp hủy, lấy thân tế trời, từ đó cứu thế giới.

Nàng là thần cứu thế, nàng tên là......

"Lật Thu, ta nhớ nàng." Mặc Lẫm nhìn bức tượng mà mình đã quên mất.

Sau đó hắn ở lại một tòa miếu thờ Lật Thu ở thế gian, qua trăm năm, hắn nghe được giọng nói quen thuộc vang lên.

"Chúng ta cũng lập khế ước đi! Có được không?"

Mặc Lẫm cười xoay người, trả lời: "Thật ra trăm năm trước, ta đã muốn nói cho nàng biết, tất nhiên có thể."

Phiên ngoại 3

Sau khi Lật Thu và Mặc Lẫm lập khế ước, từ chỗ Phục Chi nàng vô tình biết được rằng các vị thần có thể đến thế giới khác thông qua lịch kiếp hoặc bằng cách hạ phàm.

Bởi vì nàng lớn lên ở thời hiện đại, thế giới này không có thần, ngay cả sức mạnh phân thân của thần cũng không thể chịu nổi, cho nên nàng lôi kéo Mặc Lẫm đi lịch kiếp.

Mặc Lẫm: "Chúng ta đi lịch kiếp làm gì?"

Lật Thu: "Em về gặp cha mẹ, đương nhiên là anh phải đi gặp bố vợ, mẹ vợ rồi!"

Mặc Lẫm: "Online chờ gấp, làm sao để lấy lòng bố vợ mẹ vợ, để họ tin tưởng giao con gái cho tôi?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom